Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 74
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 74
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Bảo nghệch mặt,
nhìn nó đầy nghi hoặc.
Saron không nói nhiều,
tiến đến phía cậu cười khẩy
-"Rất tiếc,
anh lại thất bại nữa rồi!
"
Bảo bực dọc ném chiếc cốc thủy tinh xuống nền và bỏ ra khỏi quán Bar.
Phía bên trong,
một bóng hình lù lù đang cười nhếch
-"Hóa ra là con gái của Từ Khắc Lâm sao?"
Bảo đưa Saron về nhà khi trời tối mịt, cậu không hay lúc này ông Lâm đang đứng ngồi không yên,
vừa hạ lệnh lùng sục khắp nơi tìm nó
Thấy cậu và nó bước vào,
mặt Lâm đỏ lự,
ông tức tối quát
-"Con đã đưa Saron đi đâu hả?"
-"Con chỉ đưa nó đi tham quan thành phố thôi"-Bảo nhún vai
Chát...
!
!
!
!
5 vệt ngón tay hằn trên má Bảo,
chưa bao giờ cậu thấy cha mình nổi giận như thế.
Cậu quắc mắt nhìn ông bất đồng
-"Tại sao?? "
-"Ta cấm,
từ nay,
không có sự cho phép của ta! Không được tự ý đưa Saron ra ngoài.
Rõ chưa?"
Hơn ai hết,
Lâm biết thân thế thật của Saron là một mối đe dọa của các bang phái.
1 Sara huyền thoại đã là cơn ác mộng của mọi nhân vật lớn.
Để các tay chủ chốt biết sự tồn tại của giọt máu thiên tài thì nó sẽ ra sao? Ông biết,
những bang phái lớn mạnh đang muốn vị trí độc tôn.
Mà bước đầu tiên để thành công chính là giết chết Sara-cơn ác mộng của thế giới ngầm
Lâm tư lự một hồi lâu thì Saron cắt ngang dòng suy nghĩ của ông
-"Con không phải tù nhân!
"
Nó nói rồi bỏ đi,
Lâm cũng không phản ứng.
Bảo cảm thấy chướng mắt thật sự.
-"Cha thiên vị quá mức rồi đó"
-"2 đứa đều là con ta!
"
-"Nhưng con đã sống ở đây suốt 17 năm trời trong khi nó.
.
nó chỉ đến đây mới một thời gian.
Hai đứa đều là con cha nhận nuôi sao cha không công bằng vậy"
-"Gia Bảo.
.
Saron nó còn nhỏ.
.
Sao con lại có ý nghĩ ganh tị với em?"
Bảo ném chiếc áo xuống nền,
bỏ vào trong với cơn giận ngùn ngụt