Sau Khi Bị Cấp Trên Của Vợ Trước Cặn Bã Đánh Dấu

Sau Khi Bị Cấp Trên Của Vợ Trước Cặn Bã Đánh Dấu

Cập nhật: 26/09/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 535
Đánh giá:                      
Bách Hợp
     
     

Kỳ thật cũng thực bình thường, nhưng dạo gần đây Tống Chân có quá nhiều việc, đã sớm đem việc này vứt ở sau đầu.

Mới vừa phân hoá Omega đã bị đánh dấu, kỳ động tình sẽ càng kéo dài.

Trong thời kỳ động tình, pheromone sẽ tiết ra ngoài, ban đầu Tống Chân còn phiền não, sau có vết đánh dấu tạm thời của Trúc Tuế...

.

.

.

.

Tới tận quãng thời gian sau khi hai người hôn nhau, đánh dấu tạm thời lại càng trở nên dễ dàng hơn.

Thậm chí thường vào những thời điểm cô bị mất ngủ, Trúc Tuế sẽ bất thình lình cắn cô một cái, pheromone lành lạnh làm bạn cùng cô đi vào giấc ngủ. Đó đã trở thành một thói quen của cô.

Mà hình như ở kỳ mẫn cảm.

.

.

.

.

. Sau việc phòng thí nghiệm phụ bị loại bỏ, rơi vào một ngày nào đó, Tống Chân vẫn chưa có ấn tượng chính xác.

Trong trí nhớ, cô chỉ nhớ mang máng Trúc Tuế có nói qua một câu, nhưng lúc ấy toàn bộ đầu óc của cô một mực chú tâm lo toan cho hạng mục, hoàn toàn không suy nghĩ sâu xa đến kỳ động tình, sau phân hoá đây có lẽ là lần đầu tiên kỳ động tình tới.

A và O đều có kỳ mẫn cảm, nhưng Alpha có khả năng khống chế rất tốt, chỉ cần chú ý một chút, kỳ phát tình sẽ nhanh chóng đi qua.

Omega trong kỳ động tình gặp phải nhiều vấn đề khó giải quyết.

Bất quá, cũng chỉ là tương đối đối với Alpha mà thôi, bắt nguồn từ giới tính ABO lâu đời, nhưng thật ra con người không giống với động vật.

Omega sẽ đều phải xin nghỉ ở trong nhà để vượt qua, một là không thu được pheromone. Thứ hai sao? Là có thể đem theo thuốc ức chế. Những năm gần đây tỷ suất sinh sản của O liên tục giảm xuống đến mức thấp nhất, vốn dĩ O cũng có thể sử dụng thuốc ức chế, nhưng đa số O chưa lập gia đình không dám dùng, sợ có tác hại xấu đến thân thể, ảnh hưởng tới việc sinh sản.

Tuy rằng thật mê tín, nhưng Tống Chân cũng có thể giải thích được.

Cuối cùng quan trọng nhất chính là, thân thể sẽ liên tục rơi vào trạng thái sốt nhẹ, càng thêm mẫn cảm.

.

.

.

.

.

Đặc biệt cô là Omega đã bị đánh dấu qua, sẽ càng khát vọng được đánh dấu và tiến thêm một bước nữa xa hơn, đó chính là tiếp xúc.

.

.

.

.

.

Cũng may kỳ mẫn cảm chỉ kéo dài có ba ngày, đại đa số AO là một năm mới đến một lần, chỉ có một bộ phận nhỏ, một năm đến nhiều nhất là hai lần.

Có vết đánh dấu tạm thời còn ở đây, Trúc Tuế nói ngửi được mùi pheromone của cô, tuyệt đối không có khả năng sai.

Tống Chân mãi mới phản ứng lại được, cả người phát ngốc, kế tiếp bài đều là do Trúc Tuế đụng vào ngón tay của cô bảo cô đánh ra đi, người ngoài nhìn vào, muốn bao nhiêu ái muội liền có bấy nhiêu ái muội, nhưng quả thực khi đó trong tâm trí của Tống Chân hoàn toàn mờ mịt.

"Ai, thắng rồi.

" Trúc Tuế cong môi, bật cười.

Đối diện với biểu cảm uể oải của ba Omega còn lại, vẻ mặt buồn phiền, lại bị Trúc nhị đánh cho thua.

Nguyên lai là tự cô ấy tới, làm sao không trực tiếp chỉ đạo cho được, nơi này còn có cái gì đáng chú ý sao!

Luận chỉ số thông minh, mọi người đều không có sự khác biệt, lại không có ai là Beta, thật là.

.

.

.

.

. Gương mặt tươi cười của Trúc nhị thật khiến người ta tức giận.

Lần thứ hai, tay của Trúc Tuế đặt ở trên vai Tống Chân, cười một cách làm cho người ta cảm thấy chán ghét, "Ban nãy thua cứ tính, nhưng mà hiện tại có thể buông tha cho chị Tống được không?"

Người ở đối diện còn chưa kịp nói cái gì, Trúc Tuế đã lại nói, "Hay là, mấy người hy vọng tôi đứng đây chỉ điểm cho chị Tống đánh bài?"

Hy vọng.

.

.

.

.

. cái kia, tất nhiên là không có khả năng rồi!

Thật vất vả mới thắng được tiền của Trúc Tuế, mọi người sôi nổi tỏ vẻ chuyển biến tốt liền thôi, kêu Trúc Tuế dẫn Tống Chân đi mau!

Đùa chút thôi, đánh bài cùng Trúc nhị liên tiếp bị thua, bọn họ mới không muốn lại bị như vậy nữa.

Đặc biệt vừa mới lĩnh hội được một màn kia, Trúc nhị chỉ vào mấy lá bài, đa số đều là bài Tống Chân đánh ra, mỗi lá đánh ra đều ăn?

Cái này có hơi thái quá rồi!

Yêu quái, mau tránh ra đi!

!

Trúc Tuế nắm tay Tống Chân, ôm lấy vòng eo của cô, đem cô từ trên chỗ ngồi nâng lên.

Qua mấy lần giãy giụa, Tống Chân sống chết đều không thể rời khỏi, Trúc Tuế vừa đến liền dễ dàng đem được người đi, mọi người cũng không lưu lại, cùng chung mục đích, rời bỏ bàn bài.

Chờ đi ra ngoài, phát hiện Tống Chân có điểm dị thường, Trúc Tuế sửng sốt, thử thăm dò hỏi thăm, "Chị?"

Tống Chân hoàn hồn.

Hình như Trúc Tuế biết đọc tâm của người khác, nói qua hai câu, liền đã nắm được tình hình.

Nghiệm ra, lại nở nụ cười.

"Không có gì đáng ngại. Sau khi phân hoá kỳ động tình, rất ngắn, so với bình thường không giống nhau.

"

Thấy ánh mắt Tống Chân vẫn còn mơ hồ, Trúc Tuế hỏi lại, "Chị không biết sao?"

"Tôi.

.

.

.

.

.

tôi cần phải biết sao?" Tống Chân cũng có chút ngây ngốc, việc này quá chi tiết, tuy cô làm nghiên cứu về thời gian mang thai của Omega, nhưng không làm nghiên cứu về sinh hoạt của AO!

Trúc Tuế cúi đầu, phá lên cười, phổ cập kiến thức khoa học cho Tống Chân: "Sau khi phân hoá tuyến thể sẽ có thay đổi, thời kỳ mẫn cảm chính là quá trình biến hóa, mà kỳ động tình lần này cũng giống như vậy, chờ sau khi hoàn thiện, thân thể của chị sẽ hoàn toàn trở thành một Omega thành thục.

"

"Hơn nữa, trước đây đã trải qua kỳ mẫn cảm dài như vậy. Đây là trường hợp đầu tiên được công nhận vượt qua kỳ động tình tốt nhất.

"

Sau một hồi nghĩ kỹ Tống Chân mới ngộ ra, đưa tay sờ di động.

Tìm được tài liệu do bệnh viện có thẩm quyền đứng đầu công bố, thật đúng là, viết khá tương đối, nhưng khi phiên dịch ra, thì chính là như những gì Trúc Tuế đã nói.

"Cho nên, không cần lo lắng phải lo lắng như vậy. Chỉ hơi khó chịu một chút.

"

Dừng một chốc, dán ở bên tai của Tống Chân, cả giận nói: "Buổi tối phân hoá kia của chị mới là ngày mang cảm giác khó chịu chân thật nhất trong kỳ động tình.

"

"Bất quá nếu đã đến kỳ động tình, thì mấy ngày tới chị vẫn nên nghỉ ngơi ở nhà đi.

"

"Mà hiện tại.

.

.

.

.

. Chúng ta tìm phòng cho khách, sau đó em sẽ giúp chị xử lý.

"

Căn biệt thự các cô đang ở này là của Trúc Nghi, Trúc Tuế đã tới đây vài lần, cũng coi như ngựa con đường cũ, dẫn theo Tống Chân rẽ trái rẽ phải, thực mau tìm được một gian phòng trống dành cho khách, cách xa đám đông đang tụ tập kia.

Nút hệ thống thông gió bị che khuất, nhưng Trúc Tuế vẫn tìm được, lập tức ấn mở lại nhanh chóng đem cửa sổ đóng lại, tiện tay kéo kín bức rèm, tránh không cho bên ngoài nhìn thấy các cô ấy.

Làm xong một loạt động tác, Trúc Tuế vỗ vỗ tay:"Ok, có thể đánh dấu tạm thời được rồi.

"

Nhưng mà sự tình hoàn toàn không giống so với dự đoán của Trúc Tuế

Tống Chân liên tục tỏa ra pheromone, đợi một lát, thân thể liền bị sốt nhẹ.

Trúc Tuế đánh dấu thêm một lần nữa ở trên cổ của Tống Chân, nhưng vẫn không lấn át được pheromone của Omega.

Cái loại hương vị cam quýt nhàn nhạt này, không chỉ ngừng ở quanh tuyến thể, mà đã lan rộng ra toàn thân.

Thực nhạt, nhưng đây là Omega cấp S, cho dù chỉ một chút, cũng đủ để cho các Alpha cấp thấp khác muốn điên lên.

Đúng vậy, pheromone lan rộng ra toàn thân, nhưng độ nồng bên trong tuyến thể là cao nhất, cũng chỉ có từ bên trong tuyến thể mới có thể lấy ra được pheromone. Tình huống từ trên thân thể tiết ra mùi hương, chỉ kỳ động tình mới có.

"Làm sao bây giờ, chúng ta sẽ ra ngoài như thế nào đây?" Sau khi Tống Chân bị Trúc Tuế đánh dấu tạm thời, sờ sờ cổ, cũng không cảm thấy khá hơn.

Ánh mắt của Trúc Tuế trầm xuống, nói thầm, "Chẳng lẽ là bởi vì gần đây chị tiếp xúc với pheromone của em quá nhiều ư?"

Omega và bạn lữ trao đổi pheromone càng thường xuyên, thân thể cũng sẽ giống nhau, phản ứng với kỳ động tình càng mãnh liệt.

Ý thức của Tống Chân đã có chút tan rã, trên trán đổ một tầng mồ hôi lạnh, "Không được, hiện tại tôi cần phải đi, bằng không.

.

.

.

.

.

"

Trúc Tuế biết cô lo lắng việc gì, lo lắng, về sau hương vị pheromone tản ra càng đậm, muốn đi cũng là đi không nổi.

Lúc ấy, không nói khách khứa, chỉ tính người nhà họ Vinh cũng sợ là khó mà giấu được.

Mà Tống Chân cũng không dám nghĩ.

Trúc Tuế càng không muốn, cô ấy thích cảm giác độc chiếm Tống Chân.

Đó là một loại bản tính đã ăn sâu vào máu của Alpha, niềm vui bí mật thói hư tật xấu.

Đương nhiên, trên cơ sở tiền đề là Tống Chân muốn che giấu, nếu Tống Chân bắt buộc phải công bố, cô cũng sẽ đồng ý.

Bởi vì tuy rằng sung sướng, nhưng tạm thời cô đang bị mất đi thần trí, biết đây không phải là lúc hưởng lạc thú.

"Chị xác định rồi sao?"

"Xác định, tôi, tôi phải đi, tôi cảm thấy không đúng lắm. Đợi lát nữa khẳng định.

.

.

.

.

.

"

Sau một hồi cân nhắc, Trúc Tuế; "Nhưng thật ra, em vẫn còn có biện pháp, chính là, em sợ chị.

.

.

.

.

.

"

"Cô nói.

" Tống Chân cũng đành bất chấp.

Trúc Tuế: "Chị cũng biết đến, pheromone trong nước bọt của AO cũng có thể khống chế được rất mạnh, mà pheromone trên thân thể ở kỳ động tình lại rất nhẹ, mùi hương trên thân thể chủ yếu đến từ chính.

. bộ phận mẫn cảm, cho nên.

.

.

.

.

.

"

Trúc Tuế vươn ngón cái ra, đưa vào trong miệng, sau đó dưới ánh mắt của Tống Chân, đem dịch vị ở ngón tay cái bôi lên trên môi của Tống Chân.

Tống Chân ngẩn người, tạch, đỏ mặt.

Trúc Tuế muốn dùng pheromone của cô ấy hoàn toàn bao phủ lên người cô, liền dùng pheromone của cô ấy tô lên.

.

.

.

. Nhưng.

.

.

.

.

.

"Chỉ, chỉ còn có biện pháp này thôi sao?"

Tống Chân biết rõ còn cố hỏi.

Trúc Tuế nhìn nàng không nói câu nào, nhưng đáp án đã quá rõ ràng.

Sau một hồi trầm mặc rất lâu, cảm giác được bản thân càng ngày càng khó chịu, rốt cuộc Tống Chân cũng chịu gật đầu thỏa hiệp.

Trúc Tuế vươn tay ra muốn ôm cô, Tống Chân run rẩy kịch liệt, có chút sợ hãi, không khỏi co rụt lại.

Trúc Tuế ôm Tống Chân, cũng bị ảnh hưởng bởi pheromone của cô, tự dưng, đột ngột ở bên lỗ tai hỏi cô, "Ở phương diện này, chị vẫn là tờ giấy trắng đúng không?"

Tống Chân sững người.

Trúc Tuế hôn lên má của cô, còn nói: "Chị không thuộc người của gia đình AO, khẳng định không biết, cùng AO ở chung càng lâu, chịu sự ảnh hưởng bởi pheromone, sẽ phân hoá càng sớm. Loại gia tộc này như của em, không có ai qua hai mươi tuổi mới phân hoá, mà chị năm nay đã hai mươi tư.

.

.

.

.

. nếu tiến sĩ Trình.

.

.

.

.

. thì chị đã sớm phân hoá.

.

.

.

.

.

"

"Em nói không sai chứ?"

Tống Chân lặng im.

Trúc Tuế cười lên, hơi thở trầm thấp phất qua gò má của cô, phát ngứa, "Yên tâm. Em sẽ không làm chị phải cảm thấy khó chịu đâu, chị.

"

Sau đó Tống Chân nhìn thấy, Trúc Tuế ngậm lấy đầu ngón tay của cô, thoa lên pheromone của cô ấy.

.

.

.

.

.

Tiếp đến Trúc Tuế véo nhẹ cổ tay của cô.

.

.

Mang theo ngón tay dính đầy pheromone của Alpha.

.

.

"Chị, tay chị đừng run nữa, thở đều.

"

Thời gian trôi đi, quá mức tra tấn một người.

.

.

.

.

.

Tống Chân không thể không cắn môi, hé miệng, nhưng trong nháy mắt, Trúc Tuế đã hôn lên môi của cô.

Đó là một nụ hôn vừa sâu, vừa dài.

.

.

.

.

.

.

nuốt chửng hết tất cả những âm tiết mất kiểm soát của cô.

- ---

Sau khi suy nghĩ thì t cũng đã quyết định thay đổi từ "tin tức tố" (đây là từ hán việt bị dịch sai - theo bạn ttn) và từ này sẽ được thay bằng từ pheromone. Pheromone cũng được sử dụng với nghĩa dùng mùi hương để thu hút sự chú ý của đối phương. Bạn nào còn thắc mắc thì có thể lên gg tìm hiểu thêm về nó.

Các chương trước sẽ được beta lại khi t có tg.

.

.

.