Sau Khi Bị Đọc Tâm Cứu Vớt Cả Nhà Não Yêu Đương [70](Dịch)

Sau Khi Bị Đọc Tâm Cứu Vớt Cả Nhà Não Yêu Đương [70](Dịch)

Cập nhật: 30/07/2024
Tác giả: Thán Tiêm Duy
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 229
Đánh giá:                        
Xuyên Không
Hiện Đại
Điền Văn
     
     

Lão Lý dập đầu liên tiếp vài cái, ông ta còn muốn xuống giường khấu đầu, nhưng mà vốn là đi đứng bất tiện, hiện tại lại sợ tới mức chân mềm nhũn, căn bản không xuống giường được.

Nhưng ông ta thật sự là nghĩ nát óc cũng không hiểu rốt cuộc Thẩm Quế có chỗ nào không phù hợp yêu cầu.

“Thắc Thiên nương nương, người có thể nói rõ một chút không, tiểu nhân thật sự không hiểu...

.

Thẩm Quế đứng ở bên ngoài phòng trong lòng hơi lo lắng, không nghĩ tới lão Lý còn có thể hỏi cẩn thận như vậy, bọn họ căn bản không hề thảo luận nhiều như thế!

Cô ấy nhìn về phía Thẩm Như Ý đang nhón chân, lo sợ bất an.

Mà Thẩm Thụ thì vội chạy qua đây, hễ bị lộ liền phi vào trong nhà.

Thẩm Như Ý đảo mắt, vừa muốn mở miệng, thấy lão Lý muốn ngẩng đầu, lạnh lùng quát: “To gan như vậy, dám nhìn thẳng ta!

Lão Lý run lên, cả đầu lập tức chôn ở trong đống chăn. Thẩm Như Ý không nhịn được nhếch môi.

“Hừ, nếu ông đã muốn biết, ta sẽ nói cho ông biết.

“Người kia thân mang âm khí mang đến vận thế càng kém cho ông chưa cần đề cập tới, quan trọng là.

.

. m khí của cô ấy có thể thu hút hồn phách! Ta đã tính ra, biết được ông từng hại hai người phụ nữ. Lẽ ra đây là mối nợ của ông, nhưng ông còn lấy danh nghĩa của ta tìm vợ mới để xung hỉ, âm hồn hai người phụ nữ kia trở về sẽ càng cuốn chặt ông hơn, mạng chó này của ông chẳng liên quan tới ta, nhưng sau khi ông chết, bọn họ sẽ tới quấy nhiễu ta! Tình huống này nếu thật sự xảy ra, đến lúc đó ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hồn phách của ông.

Lão Lý biết Thắc Thiên nương nương lợi hại, có thể hạ bút thành văn việc riêng của ông ta, càng khiến cho ông ta thêm kính sợ. Theo như những lời này, ông ta nghe xong liền đổ mồ hôi lạnh liên tục.

Thẩm Như Ý thoáng cong khóe môi lên, giọng nói vẫn tiêu điều lạnh lẽo, “A, ta không biết ông cùng với bà mối kia có thù hận thế nào, mà bà ta lại hại ông như vậy?”

Lão Lý sửng sốt, trong lòng nghĩ đến bà mối tìm tới một người dáng vẻ tới mi phi sắc vũ, nói là con gái nhà mình giới thiệu, là cháu gái của con gái bà cụ, tuyệt đối thỏa mãn yêu cầu của ông ta, bảo ông ta yên tâm 100%.

Bọn họ đã định một phần sính lễ kếch xù lễ rồi! Nếu không phải Thắc Thiên nương nương nói cho ông ta biết, ông ta chết cũng không biết chết như thế nào!

Lão Lý vừa nghĩ thông suốt, lại dập đầu với Thẩm Như Ý, “Cảm ơn nương nương! Cảm ơn nương nương!

Thẩm Như Ý hừ lạnh, "Đừng cảm tạ ta. Ta còn chưa tính sổ xong xuôi đâu.

Lão Lý nháy mắt run rẩy.

“Hôm nay ta đến đây, hai linh hồn kia đã biết khí tức của ta rồi. Cho nên mỗi đêm tới tối ông phải quỳ ở trong sân sám hối với hai người vợ kia của ông một tiếng đồng hồ.

Đe dọa lão Lý xong, Thẩm Như Ý bắt đầu nói lăng linh tinh.

Nhưng cô vừa mới nói xong, liền cảm giác có người đang túm ống quần của mình, biết là chị hai không nghe nổi nữa bắt đầu thúc giục cô rồi.

Vì thế Thẩm Như Ý lập tức lùi đầu về, nhẹ nhàng nhảy xuống thùng sau đó nhảy ra khỏi nhà họ Lý, Thẩm Quế cùng với Thẩm Thụ theo sát phía sau.

Lão Lý vẫn quỳ ở trên giường quỳ nơm nớp lo sợ, mà người khởi xướng đã về đến nhà rồi.

“Cô xem có thể thành công không?”

“Bảo đảm thành, cứ xem đi.

Thẩm Quế cùng Thẩm Thụ lăn lộn không ngủ nổi, mà Thẩm Như Ý lại ngủ say sưa.

*

Sáng sớm Thẩm Như Ý đã rời giường, là do mấy ngày này bị bà cụ Thẩm châm chọ nhiều lần nên đã thành thói quen.

Chuyện khác với ngày thường chính là, vợ chồng chi thứ hai cuối cùng đã trở lại.

Thẩm Như Ý vừa vào trong nhà, liền gặp phải một người phụ nữ mặt có chút hồng hào, ăn mặc sạch sẽ, bộ dáng xem ra rất hòa thuận - - hóa ra là thím hai của cô, Tưởng Hồng.

“Chính là như vậy đấy mẹ. Con cũng không rõ là bị làm sao.

Tưởng Hồng vừa thì thầm với bà cụ Thẩm, sắc mặt vốn không tốt lắm, nhưng sau khi phát hiện có người tới xong vội nở nụ cười. Vừa nghiêng đầu nhìn, đã mở miệng trước: “Như Ý hả, vài ngày không gặp, giờ cháu dậy thật là sớm nha.

Thẩm Như Ý điềm nhiên hỏi: “Vâng ạ, thím hai, thím đã về rồi.

Tưởng Hồng chỉ cười không nói, cảm thấy khó hiểu, sao con bé này giống như trở nên khéo đưa đẩy chút rồi nhỉ? Rõ ràng lúc cô vừa tới nhà này nhìn ai cũng thấy không vừa mắt.

Bà cụ Thẩm không để ý Thẩm Như Ý ở chỗ này, vội vàng hỏi: “Thực sự không được? Đột nhiên nói không muốn cưới Thẩm Quế nữa hả?”

“Là thật, sáng sớm tinh mơ trời vừa mới hé sáng một cái, liền đi nhà con gõ cửa, lại còn chửi mẹ con một trận.

Nhớ tới việc này, Tưởng Hồng cũng có chút không nhịn được. Không muốn mối này thì thôi, lão Lý lại giống như trúng tà đột nhiên chỉ vào bọn họ rồi mắng chửi, còn chửi khó nghe muốn chết.

Lập tức mắng cho mấy người bọn họ đang mơ màng tỉnh táo hẳn. Mẹ bà ta không nhịn được cục tức này, muốn mắng lại, suýt chút nữa bị lão Lý kia đánh cho!

Bà cụ Thẩm không khỏi lo lắng buông thõng cánh tay, “Ai da, thật sự không có đường sống quay về sao? Tiền sính lễ của lão Lý này phải mấy chục đồng đấy! Cả cái thôn này có thể không có chỗ tốt như này rồi.

.

.

Tưởng Hồng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu.

Bà cụ Thẩm than thở hồi lâu, tức đến mức vỗ lên chân!

“Lão già chết tiệt! Rốt cuộc phát điên cái gì chứ! Thật đúng là không biết xấu hổ, thời gian cũng đã quyết định rồi còn nói không kết là không kết! Không kết đánh đổ, dù sao cũng là quỷ đoản mệnh!