Chương 1 - Ai Cho Cậu Không Trả Lời Điện Thoại Của Tôi
Chương 2 - Rượu Mời Không Uống Lại Muốn Uống Rượu Phạt
Chương 3 - Cứ Như Vậy Để Cậu Hôn Mê Ở Phòng Khách, Mặc Cậu Tự Sinh Tự Diệt
Chương 4 - Cậu Chẳng Qua Chỉ Là Một Phế Vật
Chương 5 - Thật Sự Đều Là Em Sai Sao?
Chương 6 - Anh Trong Lòng Tôi, Thật Sự Không Giống Nhau
Chương 7 - Chỉ Có Thầy Và Em, Lâm Lộc
Chương 8 - Học Sinh Đánh Lén
Chương 9 - Anh Ấy Tới Rồi
Chương 10 - Quỳ Xuống, Cầu Tôi Tha Thứ Cho Cậu
Chương 11 - Không Nghe Lời, Liền Cút Cho Tôi!
Chương 12 - Cậu Chính Là Phế Vật
Chương 13 - Thay Tôi Quan Sát Cậu Ta
Chương 14 - Trong Lòng Hắn Có Quỷ Thai
Chương 15 - Cậu Giữa Bóng Đêm
Chương 16 - Nghiêm Túc Thực Hiện Âm Mưu
Chương 17 - Khóc Cái Gì?
Chương 18 - Ở Trong Lòng Ngực Anh, Trộm Lấy Một Cái Ôm
Chương 19 - Bảo Bối. EM ĐÂY LÀ TÌM CHẾT
Chương 20 - Mặc Quần Áo Vào! ĐỪNG KHIẾN TÔI MẤT MẶT!
Chương 21 - Tôi Tới Để Thay Ninh Tổng Dạy Dỗ Vật Nhỏ Này
Chương 22 - Ngươi Nếu Thích, Đem Cậu Ta Tặng Cho Ngươi
Chương 23 - Ninh Tổng Thân Thể Quan Trọng, Ngươi Đến Thay Hắn Chắn Rượu
Chương 24 - Ninh Trí Viễn Đem Ngươi Tặng Cho Ta! NGƯƠI KHÔNG NGHE ĐƯỢC SAO?
Chương 25 - Ngươi Chạy Sao?
Chương 26 - Được Rồi, Không Có Việc Gì
Chương 27 - Chẳng Qua Chỉ Là Đồ VẬT DƯỠNG ĐỂ GIẢI BUỒN
Chương 28 - Hồi Ức Đẹp Lại Dễ Vỡ
Chương 29 - Anh Tối Qua Là Cùng Hắn Ở Bên Nhau Sao?
Chương 30 - Vô Cùng Đau Đớn?
Chương 31 - Vốn Dĩ Cậu Chính Là Thơm Lây, Còn Muốn Tiến Thêm Một Thước?
Chương 32 - Bệnh Thoái Hóa Xương Khớp
Chương 33 - Lại Đây Tôi Có Lời Hỏi Cậu
Chương 34 - Hắn Gọi Cho Cậu 13 Cuộc Điện Thoại. CẬU BIẾT KHÔNG?
Chương 35 - Buông Tha Cậu
Chương 36 - Nói Cho Hắn Nghe Một Chút Tôi Với Cậu Đang Làm Cái Gì
Chương 37 - Bên Bạch Vụ Mới Là Chuyện Chính, Lâm Lộc Là Cái Gì?
Chương 38 - Bạch Vụ Khi Dễ Lâm Lộc? Tôi Nghe Thấy, Nhưng Thế Thì Sao?
Chương 39 - Nam Hai Lên Sân Khấu
Chương 40 - Phong Ba Lại Tới
Chương 41 - Còn Bao Lâu Nữa Có Thể Nhìn Thấy Cậu Ta?
Chương 42 - Lâm Lộc! Trả Lời Tôi, Nói Chuyện!
Chương 43 - Cái Gì? Ninh Tổng Muốn Đích Thân Đến Đây, Đón Lâm Lộc Trở Về?
Chương 44 - Lâm Lộc, Tôi Cho Cậu Lựa Chọn Một Lần Cuối Cùng
Chương 45 - Ninh Tổng, Ngài Không Cần Làm Bộ Dáng Như Rất Quan Tâm Đến Lâm Lộc!
Chương 46 - Lâm Lộc, Ôm Chặt Tôi
Chương 47 - Không Phải Nói Lâm Lộc Thất Sủng Sao?
Chương 48 - Cơm Trưa Cuối Cùng
Chương 49 - Từ Biệt Nhiều Năm, Em Thật Sự Không Nghĩ Đến Anh Chút Nào Sao?
Chương 50 - Cái Loại Cảm Giác Nhà Này, Lại Về Rồi
Chương 51 - Còn Dám Đi Gặp Hắn? Lá Gan Cậu Không Nhỏ!
Chương 52 - Không Ai Dám Đối Nghịch Với Tôi!
Chương 53 - Chính Cậu Ta Quỳ Gối Dưới Lòng Bàn Chân Tôi
Chương 54 - Lâm Lộc Sẽ Chết Ở Trong Tay Tôi?
Chương 55 - Em Sẽ Làm Thầy Rất Vui Sướng, Thầy Tiểu Lộc
Chương 56 - Quản Cậu Cho Tốt, Chuyện Của Tôi Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 57 - Tiểu Lộc Đáng Thương
Chương 58 - Lệ Hàng Là Tên Đại Biến Thái!!!!!!
Chương 59 - Không Cần Uổng Phí Sức Lực, Thầy Nhất Định Là Con Mồi Của Em!
Chương 60 - Chuyển Biến
Chương 61 - Cậu Ta Vô Dụng Như Vậy, Rời Khỏi Tôi Sao Được?
Chương 62 - Không Cần Quản Cậu Ta Sống Chết
Chương 63 - Lâm Lộc, Cậu Dám Gạt Tôi
Chương 64 - Đuổi Ra Khỏi Nhà
Chương 65 - Trí Viễn Ca, Em Đau
Chương 66 - Cậu Nói Cái Gì? Trí Viễn Ca Đuổi Tôi Ra Ngoài?!
Chương 67 - Vứt Bỏ Cậu, Tựa Như Dễ Dàng Vứt Bỏ Một Túi Rác
Chương 68 - Tôi Đột Nhiên Phát Hiện
Chương 69 - Trước Nay Đồ TỐT KHÔNG BỀN
Chương 70 - Khó Có Được Cơ Hội
Chương 71 - Nhất Biệt Lưỡng Khoang, Các Tự An Hảo
Chương 72 - Không Phải Oan Gia Gặp Nhau
Chương 73 - Ngươi Không Xứng
Chương 74 - Còn Không Đứng Lên? Đuổi Kịp Tôi
Chương 75 - Chống Đỡ Ngoài Cửa
Chương 76 - Loại Người Như Lâm Lộc, Nhân Phẩm Không Được
Chương 77 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 78 - Nếu Là Anh Ấy Yêu Tôi, Tại Sao Có Thể Để Mặc Tôi Khổi Sở?
Chương 79 - Tôi Đối Với Lâm Lộc Người Này, Có Chút Hứng Thú
Chương 80 - Một Bữa Cơm Mà Thôi
Chương 81 - Thời Điểm Ra Đi, Cũng Không Có Một Tiếng Tạm Biệt
Chương 82 - Chân Và Mạng, Cậu Tự Mình Chọn Đi
Chương 83 - Khốn Cảnh
Chương 84 - Có Bệnh Thì Chữa, Nói Mấy Lời Vô Nghĩa Với Tôi Làm Gì?
Chương 85 - Lâu Như Vậy, Thế Nhưng Cậu Ta Khôn Gọi Điện Đến Tìm Tôi!?
Chương 86 - Đào Ba Thước Đất Cũng Phải Tìm Cậu Ta Cho Tôi
Chương 87 - Cậu Lạc Bộ Múa Thoát Y
Chương 88 - Ninh Trí Viễn
Chương 89 - Tôi Muốn Đập Tan Câu Lạc Bộ
Chương 90 - Lâm Lộc Kia, Chính Là Sẽ Không Tìm Khách Phế Vật A
Chương 91 - Đã Để Hắn Đưa, Đương Nhiên Muốn Đưa Thứ Tốt Nhất
Chương 92 - Tôi Không Quen Biết Ông Chủ Nào Hết
Chương 93 - Chơi Tôi Có Vui Không?
Chương 94 - Video Bại Lộ
Chương 95 - Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó
Chương 96 - Tới Cũng Đừng Muốn Chạy
Chương 97 - Trả Lời Lại Một Cách Mỉa Mai
Chương 98 - Cho Hắn Một Chút Giáo Huấn
Chương 99 - Ninh Tiên Sinh! TÔI CŨNG LÀ CON NGƯỜI
Chương 100 - Đông Lạnh Đến Sốt Cao
Chương 101 - Tự Mình Hắt Nước, Liếm Từng Giọt Từng Giọt Sạch Sẽ Cho Tôi
Chương 102 - Rốt Cuộc Cậu Hôn Mê Bao Lâu Mới Bằng Lòng Tỉnh
Chương 103 - Chân Tướng Là Cái Gì, Quan Trọng Sao?
Chương 104 - Tôi Cảm Thấy, Cậu Ta Không Cần Thiết Phải Hồi Phục Lại
Chương 105 - Cái Này Không Có Gì, Lấy Độc Trị Độc Mà Thôi
Chương 106 - Ninh Tổng, Rốt Cuộc Ngài Muốn Làm Tới Mức Nào Mới Bằng Lòng Bỏ Qua
Chương 107 - Anh Thật Sự Sẽ Đến Cứu Em Sao?
Chương 108 - Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Kia
Chương 109 - Cậu Phải Cẩn Thận Ninh Trí Viễn!
Chương 110 - Một Ngày Tù
Chương 111 - Ninh Tổng Không Xứng Với Anh, Không Thì Anh Bỏ Trốn Với Tôi Đi
Chương 112 - Nói Đi Là Đi, Ai Dám Không Phục?
Chương 113 - Tôi Có Một Tòa Nhà
Chương 114 - Con Gấu Bông Kia Làm Em Nhớ Tới Anh
Chương 115 - Thỉnh Thoảng Anh Cũng Nên Ủng Hộ Vợ Một Chút
Chương 116 - Trang Đại Thiếu Coi Trọng Cậu
Chương 117 - Giống Như Chân Trời Lưu Lạc Người
Chương 118 - Âm Mưu
Chương 119 - Âm Mưu Bại Lộ
Chương 120 - Chua Xót Hỗn Độn
Chương 121 - Tại Sao Lại Dính Vào Loại Chuyện Này
Chương 122 - Ngài Tính Xử Lý Lâm Lộc Thế Nào?
Chương 123 - Ninh Trí Viễn, Tôi Không Muốn Đi Cùng Anh
Chương 124 - Quyết Liệt
Chương 125 - Chúng Sinh Toàn Khổ
Chương 126 - Quay Đầu Lại Gặp Hắn
Chương 127 - Cậu Căn Bản Không Phải Con Người
Chương 128 - Người Giống Như Tôi, Sao Sẽ Có Người Đau Lòng
Chương 129 - Ninh Tổng, Ngài Không Thể Đối Với Lâm Ca Tốt Một Chút Sao?
Chương 130 - Bánh Kem Hắn Đưa, Tôi Không Muốn (Post Full Ở Drive)
Chương 131 - Dùng Mạng Của Cậu, Đổi Mạng Của Cô Bé (Post Full Ở Drive)
Chương 132 - Ai Có Thể Cứu Mạng Tiểu Mỹ?
Chương 133 - Trở Về Dạ Mị
Chương 134 - Lâm Lộc, Cậu Đi Theo Trang Đại Thiếu Thôi
Chương 135 - Trang Đại Thiếu Mẹ Nó Là Tên Biến Thái
Chương 136 - Xé Rách Ngụy Trang
Chương 137 - Cứu Mạng!
Chương 138 - Phá Tan
Chương 139 - Vận Mệnh Đan Chéo Đường Mòn
Chương 140 - Yên Tâm, Ta Sẽ Tìm Được Hắn
Chương 141 - Chương 142
Chương 142 - Rời Khỏi Tay Tôi, Cậu Cũng Đừng Nghĩ Lại Đi Nữa!
Chương 143 - Lạt Mềm Buộc Chặt?
Chương 144 - Đừng Tra Tấn Tôi Nữa, Lâm Lộc
Chương 145 - Cùng Lắm Là Gặp Dịp Thì Chơi, Ai Lại Thật Tình Hơn So Với Ai
Chương 146 - Thì Ra Anh Thật Sự Không Để Ý Đến Sự Sống Chết Của Tôi
Chương 147 - Mẹ Ruột Không Bằng Chó
Chương 148 - Lại Đẩy Cậu Một Phen
Chương 149 - Lại Từ Bỏ Cậu Một Phen
Chương 150 - Chương 151
Chương 151 - Tôi Biết Anh Chỉ Là Rắc Rối
Chương 153 - Chương 155
Chương 154 - Chương 156
Chương 155 - Chương 157
Chương 156 - Chương 158
Chương 157 - Lâm Lộc Cậu Tìm Chết....Cũng Đừng Trách Tôi!
Chương 158 - Tình Yêu Của Cậu Chết Không Có Chỗ Chôn
Chương 159 - Tôi Muốn Con Dao Kia. CÓ THỂ ĐƯA NÓ CHO TÔI KHÔNG?
Chương 160 - Cáo Biệt Tất Cả Những Thứ Quý Trọng Với Anh
Chương 161 - Lâm Lộc Muốn Ăn Bún Bò:
Chương 162 - Rượu Mời Không Uống Lại Uống Rượu Phạt:
Chương 163 - Bảo Vệ Bản Thân:
Chương 164 - Táng Hoa Từ:
Chương 165 - Ai Cho Cậu Đọc Truyện Ở Đây?:
Chương 166 - Cậu Chỉ Là Một Tên Phế Vật:
Chương 167 - Cái Gì? Ninh Tổng Muốn Đích Thân Đến Đây, Đón Lâm Lộc Trở Về?:
Chương 168 - Ở Trong Lòng Ngực Anh, Trộm Lấy Một Cái Ôm:
Chương 169 - Chương 171
Chương 170 - Ca, Anh Không Được Đi?
Chương 171 - Vô Tình Tìm Được
Chương 172 - Em Thật Sự Sai Rồi
Chương 173 - Cậu Chỉ Là Một Phế Vật
Chương 174 - Anh Trong Lòng Tôi, Thật Sự Không Giống Nhau
Chương 175 - Chỉ Có Thầy Và Em, Lâm Lộc
Chương 176 - Tiểu Lộc Đáng Thương
Chương 177 - Thay Tôi Quan Sát Cậu Ta
Chương 178 - Trong Lòng Hắn Có Quỷ Thai
Chương 179 - Cậu Giữa Bóng Đêm
Chương 180 - Hồ KHÔ HIỆN BÙN, TRA RA MANH MỐI
Chương 181 - Cậu Ấy Không Chết
Chương 182 - Hối Hận
Chương 183 - Đảo Nhiệt Đới
Chương 184 - Khách Không Mời Mà Đến
Chương 185 - Người Nào? Ngươi Muốn Làm Gì!
Chương 186 - Nhảy Xuống Trực Thăng
Chương 187 - Đừng Tới Đây....Nếu Không Tôi Sẽ Nổ Súng!
Chương 188 - Bản Thân Ninh Tổng Anh
Chương 189 - Ninh Tổng Ngài Muốn Theo Vợ?
Chương 190 - Thứ Này Thấy Máu Ở Họng. TIN TƯỞNG TÔI, CẬU CẦN NÓ
Chương 191 - Tiểu Lộc, Kỳ Thật Em Không Quên Tôi
Chương 192 - Dùng Thủ Đoạn Cực Đoan Đưa Cậu Đi
Chương 193 - Làm Trầm Trọng Thêm Bức Bách
Chương 194 - Ninh Trí Viễn, Anh Làm Tôi Cảm Thấy Ghê Tởm
Chương 195 - Lâm Lộc Cậu Ấy Lại Hận Tôi Như Vậy
Chương 196 - Chính Là Chơi Anh Thì Thế Nào?
Chương 197 - Lâm Lộc Vẫn Luôn Là Thói Quen Của Ngài
Chương 198 - Trước Đây Cậu Ấy Sống Vì Ngài. VẬY VỀ SAU THÌ SAO?
Chương 199 - Hắn Là Một Tên Bị Bệnh Thần Kinh
Chương 200 - Trên Con Đường Truy Thê, Ninh Tổng Có Thể Rất Ngu
Chương 201 - Ninh Tổng, Đau Lòng Sao?
Chương 202 - Cùng Lắm Là Anh Ỷ Lại Vào Tôi Thích Anh
Chương 203 - Thổ Lộ Tiếng Lòng
Chương 204 - Đứa Trẻ Không Được Mong Chờ
Chương 205 - Âm Mưu Hiện Lên
Chương 206 - Em Nhìn Thấy Ngọn Hải Đăng Kia Sao?
Chương 207 - Cháy Nhà Ra Mặt Chuột
Chương 208 - Xin Lỗi, Tôi Không Tin Anh Nói Một Chữ Nào
Chương 209 - Bỏ Lại Hắn
Chương 210 - Vì Sao Em Lại Quay Về
Chương 211 - Đường Mòn Vận Mệnh Giao Nhau
Chương 212 - Ninh Tiên Sinh, Giữa Chúng Ta....Thôi Bỏ Đi
Chương 213 - Vì Sao Để Tôi Gặp Được Em
Chương 214 - Dưỡng Con Sâu Độc
Chương 215 - Tôi Sẽ Đưa Em Trở Lại An Toàn, Tôi Đảm Bảo
Chương 216 - Đi Mà Quay Lại
Chương 217 - Ninh Trí Viễn Là Tên Khốn Nạn!
Chương 218 - Ngày Mai Băm Hắn Quăng Ra Cho Chó Ăn!
Chương 219 - Kiếp Sau Em Không Cần Gặp Lại Tôi
Chương 220 - Anh Kêu Tôi Ở Lại, Chính Anh Chờ Chết Sao?
Chương 221 - Ừm......
Chương 222 - Tiểu Lộc Không Phát Uy Với Anh
Chương 223 - Tên Này Điên Rồi! VỢ ƠI CỨU ANH!
Chương 224 - Đm! VỢ NỔ SÚNG! ĐM! THIẾU CHÚT NỮA VỢ BẮN CHẾT TÔI!
Chương 225 - Khúc Nhân Trung Tan, Trời Cao Biển Rộng
Chương 226 - Giáng Sinh Vui Vẻ, Chia Tay Vui Vẻ
Chương 227 - Có Lẽ Là Ngày Mai, Có Lẽ Là Vĩnh Viễn
Chương 228 - Lại Ảo Giác Thấy Cậu
Chương 229 - Cái Gọi Là Bỏ Lỡ
Chương 230 - Cút Ra Ngoài Cho Ta
Chương 231 - Cậu Đã Trở Lại?!
Chương 232 - Núi Sông Lại Tương Phùng
Chương 233 - Sửa Chữa, Đánh Cược!
Chương 234 - Ninh Cặn Bã Bùng Nổ Hoảng Loạn
Chương 235 - Ninh Tổng Phá Vỡ
Chương 236 - Quyết Định Của Lâm Lộc
Chương 237 - Hắn Nghe Được Cái Gì?
Chương 238 - Từng Bước Sai
Chương 239 - Không Yêu Tôi, Em Lừa Ai Chứ?
Chương 240 - Ngược Công, Chúng Tôi Nghiêm Túc
Chương 241 - Chuyện Cũ Như Gió, Kiến Huyết Phong Hầu
Chương 242 - Bức Đến Đường Chết
Chương 243 - Nếu Có Thể Nặng Tới Mức....
Chương 244 - Con Mẹ Nó Thật Xui Xẻo
Chương 245 - Vẻ Mặt Ninh Tổng Sững Sờ
Chương 246 - Là Ninh Trí Viễn Hắn Không Xứng Với Lâm Lộc Tôi
Chương 247 - Ninh Tổng, Ngài Tìm Người Khác Phục Vụ Ngài Chơi Đi
Chương 248 - Ninh Tổng, Tôi Muốn Hẹn Hò Cùng Người Khác
Chương 249 - Chỉ Cần Em Còn Cần Tôi, Em Muốn Làm Gì Cũng Có Thể
Chương 250 - Điên Đảo Thế Giới
Chương 251 - Sơn Vũ Dục Lai Phong Mãn Lâu
Chương 252 - Xốc Lên Một Góc Chân Tướng.....Sao?
Chương 253 - Không Ra Bài Như Lẽ Thường
Chương 254 - Thời Buổi Này, Làm Chó Còn Phải Tự Buộc Xích Chó Cho Mình
Chương 255 - Bởi Vì Hắn, Không Đáng
Chương 256 - Anh Là Một Tên Bạn Trai Cũ
Chương 257 - Ngoài Mạnh Trong Yếu Thôi
Chương 258 - Một Người Bạn Của Tôi
Chương 259 - Rốt Cuộc Khi Nào Cậu Mới Nói Ra Chân Tướng?
Chương 260 - Mặt AB Của Hắn
Chương 261 - Kính Tử Thần Và Tình Yêu
Chương 262 - Giấc Mộng Tan Vỡ
Chương 263 - Giữa Mơ Và Say
Chương 264 - Giữa Mơ Và Say
Chương 265 - Thời Gian Như Con Nước Trôi
Chương 266 - Trước Nay Gương Vỡ Khó Lành
Chương 267 - Em Nhặt Tôi Về Đi Thôi
Chương 268 - Lần Này Để Tôi Chết Theo Em
Chương 269 - Ưm, Ngọt
Chương 270 - Ưm, Vẫn Là Ngọt
Chương 271 - Một Câu Chuyện Tình Yêu Vui Vẻ Lại Có Hơi Chua Như Cát?
Chương 272 - Giờ Khắc Này, Em Vẫn Là Tôi
Chương 273 - Công Viên Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 274 - Còn Chưa Kết Thúc!
Chương 275 - Lại Ôm Một Chút Đi....
Chương 276 - Trí Viễn Ca, Em Đau Đến Không Chịu Nổi
Chương 277 - Ninh Tổng, Tạo Nghiệp Luôn Phải Trả Lại
Chương 278 - Lâm Lộc Cậu Ấy Vẫn Chưa Tỉnh Lại
Chương 279 - Tử Cục Của Ninh Trí Viễn
Chương 280 - Đồng Minh
Chương 281 - Con Người Có Thể Chết Vì Tan Nát Cõi Lòng Sao?
Chương 282 - Anh Có Biết Không
Chương 283 - Tôi Chưa Bao Giờ Gặp Người Mặt Dày Vô Sỉ Như Thế!
Chương 284 - Dân Cư Mất Tích Đột Nhiên Xuất Hiện
Chương 285 - Vấn Đề Trí Mạng
Chương 286 - Quyết Định Của Lâm Lộc
Chương 287 - Em Cũng Biết Anh Sẽ Đau Lòng, Nhưng Đây Là Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 288 - Ninh Tổng Biến Thân Thành Bình Giấm Lớn
Chương 289 - Tiểu Tình Ca Chán Ngấy
Chương 290 - Ninh Tổng Cảm Thấy Mình Tồn Tại Lại Có Hi Vọng
Chương 291 - Trái Tim Yêu Đương Hồng Phấn Của Ninh Tổng Bùm Bùm Nát Đầy Đất
Chương 292 - Tất Cả Đều Không Thể Vãn Hồi Mà Đi Đến Cuối Cùng
Chương 293 - Trí Viễn Ca, Anh Nhìn Xem Chân Của Em
Chương 294 - Thiếu Nợ, Một Ngày Nào Đó Phải Trả
Chương 295 - Ninh Tổng Thật Sự Sững Sờ.....
Chương 296 - Ninh Tổng Muốn Phiền Toái Chính Mình Còn Không Biết......
Chương 297 - Anh Có Bản Lĩnh Chơi Mất Tích
Chương 298 - Chỉ Là Tôi Muốn Để Em Vui Vẻ
Chương 299 - Không Nhanh Chóng Tiến Vào Liền Không Có Cơ Hội
Chương 300 - Cuối Cùng Cũng Là Sân Khấu Lúc Ban Đầu
Chương 1 - Ai Cho Cậu Không Trả Lời Điện Thoại Của Tôi
Chương 2 - Rượu Mời Không Uống Lại Muốn Uống Rượu Phạt
Chương 3 - Cứ Như Vậy Để Cậu Hôn Mê Ở Phòng Khách, Mặc Cậu Tự Sinh Tự Diệt
Chương 4 - Cậu Chẳng Qua Chỉ Là Một Phế Vật
Chương 5 - Thật Sự Đều Là Em Sai Sao?
Chương 6 - Anh Trong Lòng Tôi, Thật Sự Không Giống Nhau
Chương 7 - Chỉ Có Thầy Và Em, Lâm Lộc
Chương 8 - Học Sinh Đánh Lén
Chương 9 - Anh Ấy Tới Rồi
Chương 10 - Quỳ Xuống, Cầu Tôi Tha Thứ Cho Cậu
Chương 11 - Không Nghe Lời, Liền Cút Cho Tôi!
Chương 12 - Cậu Chính Là Phế Vật
Chương 13 - Thay Tôi Quan Sát Cậu Ta
Chương 14 - Trong Lòng Hắn Có Quỷ Thai
Chương 15 - Cậu Giữa Bóng Đêm
Chương 16 - Nghiêm Túc Thực Hiện Âm Mưu
Chương 17 - Khóc Cái Gì?
Chương 18 - Ở Trong Lòng Ngực Anh, Trộm Lấy Một Cái Ôm
Chương 19 - Bảo Bối. EM ĐÂY LÀ TÌM CHẾT
Chương 20 - Mặc Quần Áo Vào! ĐỪNG KHIẾN TÔI MẤT MẶT!
Chương 21 - Tôi Tới Để Thay Ninh Tổng Dạy Dỗ Vật Nhỏ Này
Chương 22 - Ngươi Nếu Thích, Đem Cậu Ta Tặng Cho Ngươi
Chương 23 - Ninh Tổng Thân Thể Quan Trọng, Ngươi Đến Thay Hắn Chắn Rượu
Chương 24 - Ninh Trí Viễn Đem Ngươi Tặng Cho Ta! NGƯƠI KHÔNG NGHE ĐƯỢC SAO?
Chương 25 - Ngươi Chạy Sao?
Chương 26 - Được Rồi, Không Có Việc Gì
Chương 27 - Chẳng Qua Chỉ Là Đồ VẬT DƯỠNG ĐỂ GIẢI BUỒN
Chương 28 - Hồi Ức Đẹp Lại Dễ Vỡ
Chương 29 - Anh Tối Qua Là Cùng Hắn Ở Bên Nhau Sao?
Chương 30 - Vô Cùng Đau Đớn?
Chương 31 - Vốn Dĩ Cậu Chính Là Thơm Lây, Còn Muốn Tiến Thêm Một Thước?
Chương 32 - Bệnh Thoái Hóa Xương Khớp
Chương 33 - Lại Đây Tôi Có Lời Hỏi Cậu
Chương 34 - Hắn Gọi Cho Cậu 13 Cuộc Điện Thoại. CẬU BIẾT KHÔNG?
Chương 35 - Buông Tha Cậu
Chương 36 - Nói Cho Hắn Nghe Một Chút Tôi Với Cậu Đang Làm Cái Gì
Chương 37 - Bên Bạch Vụ Mới Là Chuyện Chính, Lâm Lộc Là Cái Gì?
Chương 38 - Bạch Vụ Khi Dễ Lâm Lộc? Tôi Nghe Thấy, Nhưng Thế Thì Sao?
Chương 39 - Nam Hai Lên Sân Khấu
Chương 40 - Phong Ba Lại Tới
Chương 41 - Còn Bao Lâu Nữa Có Thể Nhìn Thấy Cậu Ta?
Chương 42 - Lâm Lộc! Trả Lời Tôi, Nói Chuyện!
Chương 43 - Cái Gì? Ninh Tổng Muốn Đích Thân Đến Đây, Đón Lâm Lộc Trở Về?
Chương 44 - Lâm Lộc, Tôi Cho Cậu Lựa Chọn Một Lần Cuối Cùng
Chương 45 - Ninh Tổng, Ngài Không Cần Làm Bộ Dáng Như Rất Quan Tâm Đến Lâm Lộc!
Chương 46 - Lâm Lộc, Ôm Chặt Tôi
Chương 47 - Không Phải Nói Lâm Lộc Thất Sủng Sao?
Chương 48 - Cơm Trưa Cuối Cùng
Chương 49 - Từ Biệt Nhiều Năm, Em Thật Sự Không Nghĩ Đến Anh Chút Nào Sao?
Chương 50 - Cái Loại Cảm Giác Nhà Này, Lại Về Rồi
Chương 51 - Còn Dám Đi Gặp Hắn? Lá Gan Cậu Không Nhỏ!
Chương 52 - Không Ai Dám Đối Nghịch Với Tôi!
Chương 53 - Chính Cậu Ta Quỳ Gối Dưới Lòng Bàn Chân Tôi
Chương 54 - Lâm Lộc Sẽ Chết Ở Trong Tay Tôi?
Chương 55 - Em Sẽ Làm Thầy Rất Vui Sướng, Thầy Tiểu Lộc
Chương 56 - Quản Cậu Cho Tốt, Chuyện Của Tôi Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 57 - Tiểu Lộc Đáng Thương
Chương 58 - Lệ Hàng Là Tên Đại Biến Thái!!!!!!
Chương 59 - Không Cần Uổng Phí Sức Lực, Thầy Nhất Định Là Con Mồi Của Em!
Chương 60 - Chuyển Biến
Chương 61 - Cậu Ta Vô Dụng Như Vậy, Rời Khỏi Tôi Sao Được?
Chương 62 - Không Cần Quản Cậu Ta Sống Chết
Chương 63 - Lâm Lộc, Cậu Dám Gạt Tôi
Chương 64 - Đuổi Ra Khỏi Nhà
Chương 65 - Trí Viễn Ca, Em Đau
Chương 66 - Cậu Nói Cái Gì? Trí Viễn Ca Đuổi Tôi Ra Ngoài?!
Chương 67 - Vứt Bỏ Cậu, Tựa Như Dễ Dàng Vứt Bỏ Một Túi Rác
Chương 68 - Tôi Đột Nhiên Phát Hiện
Chương 69 - Trước Nay Đồ TỐT KHÔNG BỀN
Chương 70 - Khó Có Được Cơ Hội
Chương 71 - Nhất Biệt Lưỡng Khoang, Các Tự An Hảo
Chương 72 - Không Phải Oan Gia Gặp Nhau
Chương 73 - Ngươi Không Xứng
Chương 74 - Còn Không Đứng Lên? Đuổi Kịp Tôi
Chương 75 - Chống Đỡ Ngoài Cửa
Chương 76 - Loại Người Như Lâm Lộc, Nhân Phẩm Không Được
Chương 77 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 78 - Nếu Là Anh Ấy Yêu Tôi, Tại Sao Có Thể Để Mặc Tôi Khổi Sở?
Chương 79 - Tôi Đối Với Lâm Lộc Người Này, Có Chút Hứng Thú
Chương 80 - Một Bữa Cơm Mà Thôi
Chương 81 - Thời Điểm Ra Đi, Cũng Không Có Một Tiếng Tạm Biệt
Chương 82 - Chân Và Mạng, Cậu Tự Mình Chọn Đi
Chương 83 - Khốn Cảnh
Chương 84 - Có Bệnh Thì Chữa, Nói Mấy Lời Vô Nghĩa Với Tôi Làm Gì?
Chương 85 - Lâu Như Vậy, Thế Nhưng Cậu Ta Khôn Gọi Điện Đến Tìm Tôi!?
Chương 86 - Đào Ba Thước Đất Cũng Phải Tìm Cậu Ta Cho Tôi
Chương 87 - Cậu Lạc Bộ Múa Thoát Y
Chương 88 - Ninh Trí Viễn
Chương 89 - Tôi Muốn Đập Tan Câu Lạc Bộ
Chương 90 - Lâm Lộc Kia, Chính Là Sẽ Không Tìm Khách Phế Vật A
Chương 91 - Đã Để Hắn Đưa, Đương Nhiên Muốn Đưa Thứ Tốt Nhất
Chương 92 - Tôi Không Quen Biết Ông Chủ Nào Hết
Chương 93 - Chơi Tôi Có Vui Không?
Chương 94 - Video Bại Lộ
Chương 95 - Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó
Chương 96 - Tới Cũng Đừng Muốn Chạy
Chương 97 - Trả Lời Lại Một Cách Mỉa Mai
Chương 98 - Cho Hắn Một Chút Giáo Huấn
Chương 99 - Ninh Tiên Sinh! TÔI CŨNG LÀ CON NGƯỜI
Chương 100 - Đông Lạnh Đến Sốt Cao
Chương 101 - Tự Mình Hắt Nước, Liếm Từng Giọt Từng Giọt Sạch Sẽ Cho Tôi
Chương 102 - Rốt Cuộc Cậu Hôn Mê Bao Lâu Mới Bằng Lòng Tỉnh
Chương 103 - Chân Tướng Là Cái Gì, Quan Trọng Sao?
Chương 104 - Tôi Cảm Thấy, Cậu Ta Không Cần Thiết Phải Hồi Phục Lại
Chương 105 - Cái Này Không Có Gì, Lấy Độc Trị Độc Mà Thôi
Chương 106 - Ninh Tổng, Rốt Cuộc Ngài Muốn Làm Tới Mức Nào Mới Bằng Lòng Bỏ Qua
Chương 107 - Anh Thật Sự Sẽ Đến Cứu Em Sao?
Chương 108 - Người Đàn Ông Đeo Mặt Nạ Kia
Chương 109 - Cậu Phải Cẩn Thận Ninh Trí Viễn!
Chương 110 - Một Ngày Tù
Chương 111 - Ninh Tổng Không Xứng Với Anh, Không Thì Anh Bỏ Trốn Với Tôi Đi
Chương 112 - Nói Đi Là Đi, Ai Dám Không Phục?
Chương 113 - Tôi Có Một Tòa Nhà
Chương 114 - Con Gấu Bông Kia Làm Em Nhớ Tới Anh
Chương 115 - Thỉnh Thoảng Anh Cũng Nên Ủng Hộ Vợ Một Chút
Chương 116 - Trang Đại Thiếu Coi Trọng Cậu
Chương 117 - Giống Như Chân Trời Lưu Lạc Người
Chương 118 - Âm Mưu
Chương 119 - Âm Mưu Bại Lộ
Chương 120 - Chua Xót Hỗn Độn
Chương 121 - Tại Sao Lại Dính Vào Loại Chuyện Này
Chương 122 - Ngài Tính Xử Lý Lâm Lộc Thế Nào?
Chương 123 - Ninh Trí Viễn, Tôi Không Muốn Đi Cùng Anh
Chương 124 - Quyết Liệt
Chương 125 - Chúng Sinh Toàn Khổ
Chương 126 - Quay Đầu Lại Gặp Hắn
Chương 127 - Cậu Căn Bản Không Phải Con Người
Chương 128 - Người Giống Như Tôi, Sao Sẽ Có Người Đau Lòng
Chương 129 - Ninh Tổng, Ngài Không Thể Đối Với Lâm Ca Tốt Một Chút Sao?
Chương 130 - Bánh Kem Hắn Đưa, Tôi Không Muốn (Post Full Ở Drive)
Chương 131 - Dùng Mạng Của Cậu, Đổi Mạng Của Cô Bé (Post Full Ở Drive)
Chương 132 - Ai Có Thể Cứu Mạng Tiểu Mỹ?
Chương 133 - Trở Về Dạ Mị
Chương 134 - Lâm Lộc, Cậu Đi Theo Trang Đại Thiếu Thôi
Chương 135 - Trang Đại Thiếu Mẹ Nó Là Tên Biến Thái
Chương 136 - Xé Rách Ngụy Trang
Chương 137 - Cứu Mạng!
Chương 138 - Phá Tan
Chương 139 - Vận Mệnh Đan Chéo Đường Mòn
Chương 140 - Yên Tâm, Ta Sẽ Tìm Được Hắn
Chương 141 - Chương 142
Chương 142 - Rời Khỏi Tay Tôi, Cậu Cũng Đừng Nghĩ Lại Đi Nữa!
Chương 143 - Lạt Mềm Buộc Chặt?
Chương 144 - Đừng Tra Tấn Tôi Nữa, Lâm Lộc
Chương 145 - Cùng Lắm Là Gặp Dịp Thì Chơi, Ai Lại Thật Tình Hơn So Với Ai
Chương 146 - Thì Ra Anh Thật Sự Không Để Ý Đến Sự Sống Chết Của Tôi
Chương 147 - Mẹ Ruột Không Bằng Chó
Chương 148 - Lại Đẩy Cậu Một Phen
Chương 149 - Lại Từ Bỏ Cậu Một Phen
Chương 150 - Chương 151
Chương 151 - Tôi Biết Anh Chỉ Là Rắc Rối
Chương 153 - Chương 155
Chương 154 - Chương 156
Chương 155 - Chương 157
Chương 156 - Chương 158
Chương 157 - Lâm Lộc Cậu Tìm Chết....Cũng Đừng Trách Tôi!
Chương 158 - Tình Yêu Của Cậu Chết Không Có Chỗ Chôn
Chương 159 - Tôi Muốn Con Dao Kia. CÓ THỂ ĐƯA NÓ CHO TÔI KHÔNG?
Chương 160 - Cáo Biệt Tất Cả Những Thứ Quý Trọng Với Anh
Chương 161 - Lâm Lộc Muốn Ăn Bún Bò:
Chương 162 - Rượu Mời Không Uống Lại Uống Rượu Phạt:
Chương 163 - Bảo Vệ Bản Thân:
Chương 164 - Táng Hoa Từ:
Chương 165 - Ai Cho Cậu Đọc Truyện Ở Đây?:
Chương 166 - Cậu Chỉ Là Một Tên Phế Vật:
Chương 167 - Cái Gì? Ninh Tổng Muốn Đích Thân Đến Đây, Đón Lâm Lộc Trở Về?:
Chương 168 - Ở Trong Lòng Ngực Anh, Trộm Lấy Một Cái Ôm:
Chương 169 - Chương 171
Chương 170 - Ca, Anh Không Được Đi?
Chương 171 - Vô Tình Tìm Được
Chương 172 - Em Thật Sự Sai Rồi
Chương 173 - Cậu Chỉ Là Một Phế Vật
Chương 174 - Anh Trong Lòng Tôi, Thật Sự Không Giống Nhau
Chương 175 - Chỉ Có Thầy Và Em, Lâm Lộc
Chương 176 - Tiểu Lộc Đáng Thương
Chương 177 - Thay Tôi Quan Sát Cậu Ta
Chương 178 - Trong Lòng Hắn Có Quỷ Thai
Chương 179 - Cậu Giữa Bóng Đêm
Chương 180 - Hồ KHÔ HIỆN BÙN, TRA RA MANH MỐI
Chương 181 - Cậu Ấy Không Chết
Chương 182 - Hối Hận
Chương 183 - Đảo Nhiệt Đới
Chương 184 - Khách Không Mời Mà Đến
Chương 185 - Người Nào? Ngươi Muốn Làm Gì!
Chương 186 - Nhảy Xuống Trực Thăng
Chương 187 - Đừng Tới Đây....Nếu Không Tôi Sẽ Nổ Súng!
Chương 188 - Bản Thân Ninh Tổng Anh
Chương 189 - Ninh Tổng Ngài Muốn Theo Vợ?
Chương 190 - Thứ Này Thấy Máu Ở Họng. TIN TƯỞNG TÔI, CẬU CẦN NÓ
Chương 191 - Tiểu Lộc, Kỳ Thật Em Không Quên Tôi
Chương 192 - Dùng Thủ Đoạn Cực Đoan Đưa Cậu Đi
Chương 193 - Làm Trầm Trọng Thêm Bức Bách
Chương 194 - Ninh Trí Viễn, Anh Làm Tôi Cảm Thấy Ghê Tởm
Chương 195 - Lâm Lộc Cậu Ấy Lại Hận Tôi Như Vậy
Chương 196 - Chính Là Chơi Anh Thì Thế Nào?
Chương 197 - Lâm Lộc Vẫn Luôn Là Thói Quen Của Ngài
Chương 198 - Trước Đây Cậu Ấy Sống Vì Ngài. VẬY VỀ SAU THÌ SAO?
Chương 199 - Hắn Là Một Tên Bị Bệnh Thần Kinh
Chương 200 - Trên Con Đường Truy Thê, Ninh Tổng Có Thể Rất Ngu
Chương 201 - Ninh Tổng, Đau Lòng Sao?
Chương 202 - Cùng Lắm Là Anh Ỷ Lại Vào Tôi Thích Anh
Chương 203 - Thổ Lộ Tiếng Lòng
Chương 204 - Đứa Trẻ Không Được Mong Chờ
Chương 205 - Âm Mưu Hiện Lên
Chương 206 - Em Nhìn Thấy Ngọn Hải Đăng Kia Sao?
Chương 207 - Cháy Nhà Ra Mặt Chuột
Chương 208 - Xin Lỗi, Tôi Không Tin Anh Nói Một Chữ Nào
Chương 209 - Bỏ Lại Hắn
Chương 210 - Vì Sao Em Lại Quay Về
Chương 211 - Đường Mòn Vận Mệnh Giao Nhau
Chương 212 - Ninh Tiên Sinh, Giữa Chúng Ta....Thôi Bỏ Đi
Chương 213 - Vì Sao Để Tôi Gặp Được Em
Chương 214 - Dưỡng Con Sâu Độc
Chương 215 - Tôi Sẽ Đưa Em Trở Lại An Toàn, Tôi Đảm Bảo
Chương 216 - Đi Mà Quay Lại
Chương 217 - Ninh Trí Viễn Là Tên Khốn Nạn!
Chương 218 - Ngày Mai Băm Hắn Quăng Ra Cho Chó Ăn!
Chương 219 - Kiếp Sau Em Không Cần Gặp Lại Tôi
Chương 220 - Anh Kêu Tôi Ở Lại, Chính Anh Chờ Chết Sao?
Chương 221 - Ừm......
Chương 222 - Tiểu Lộc Không Phát Uy Với Anh
Chương 223 - Tên Này Điên Rồi! VỢ ƠI CỨU ANH!
Chương 224 - Đm! VỢ NỔ SÚNG! ĐM! THIẾU CHÚT NỮA VỢ BẮN CHẾT TÔI!
Chương 225 - Khúc Nhân Trung Tan, Trời Cao Biển Rộng
Chương 226 - Giáng Sinh Vui Vẻ, Chia Tay Vui Vẻ
Chương 227 - Có Lẽ Là Ngày Mai, Có Lẽ Là Vĩnh Viễn
Chương 228 - Lại Ảo Giác Thấy Cậu
Chương 229 - Cái Gọi Là Bỏ Lỡ
Chương 230 - Cút Ra Ngoài Cho Ta
Chương 231 - Cậu Đã Trở Lại?!
Chương 232 - Núi Sông Lại Tương Phùng
Chương 233 - Sửa Chữa, Đánh Cược!
Chương 234 - Ninh Cặn Bã Bùng Nổ Hoảng Loạn
Chương 235 - Ninh Tổng Phá Vỡ
Chương 236 - Quyết Định Của Lâm Lộc
Chương 237 - Hắn Nghe Được Cái Gì?
Chương 238 - Từng Bước Sai
Chương 239 - Không Yêu Tôi, Em Lừa Ai Chứ?
Chương 240 - Ngược Công, Chúng Tôi Nghiêm Túc
Chương 241 - Chuyện Cũ Như Gió, Kiến Huyết Phong Hầu
Chương 242 - Bức Đến Đường Chết
Chương 243 - Nếu Có Thể Nặng Tới Mức....
Chương 244 - Con Mẹ Nó Thật Xui Xẻo
Chương 245 - Vẻ Mặt Ninh Tổng Sững Sờ
Chương 246 - Là Ninh Trí Viễn Hắn Không Xứng Với Lâm Lộc Tôi
Chương 247 - Ninh Tổng, Ngài Tìm Người Khác Phục Vụ Ngài Chơi Đi
Chương 248 - Ninh Tổng, Tôi Muốn Hẹn Hò Cùng Người Khác
Chương 249 - Chỉ Cần Em Còn Cần Tôi, Em Muốn Làm Gì Cũng Có Thể
Chương 250 - Điên Đảo Thế Giới
Chương 251 - Sơn Vũ Dục Lai Phong Mãn Lâu
Chương 252 - Xốc Lên Một Góc Chân Tướng.....Sao?
Chương 253 - Không Ra Bài Như Lẽ Thường
Chương 254 - Thời Buổi Này, Làm Chó Còn Phải Tự Buộc Xích Chó Cho Mình
Chương 255 - Bởi Vì Hắn, Không Đáng
Chương 256 - Anh Là Một Tên Bạn Trai Cũ
Chương 257 - Ngoài Mạnh Trong Yếu Thôi
Chương 258 - Một Người Bạn Của Tôi
Chương 259 - Rốt Cuộc Khi Nào Cậu Mới Nói Ra Chân Tướng?
Chương 260 - Mặt AB Của Hắn
Chương 261 - Kính Tử Thần Và Tình Yêu
Chương 262 - Giấc Mộng Tan Vỡ
Chương 263 - Giữa Mơ Và Say
Chương 264 - Giữa Mơ Và Say
Chương 265 - Thời Gian Như Con Nước Trôi
Chương 266 - Trước Nay Gương Vỡ Khó Lành
Chương 267 - Em Nhặt Tôi Về Đi Thôi
Chương 268 - Lần Này Để Tôi Chết Theo Em
Chương 269 - Ưm, Ngọt
Chương 270 - Ưm, Vẫn Là Ngọt
Chương 271 - Một Câu Chuyện Tình Yêu Vui Vẻ Lại Có Hơi Chua Như Cát?
Chương 272 - Giờ Khắc Này, Em Vẫn Là Tôi
Chương 273 - Công Viên Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 274 - Còn Chưa Kết Thúc!
Chương 275 - Lại Ôm Một Chút Đi....
Chương 276 - Trí Viễn Ca, Em Đau Đến Không Chịu Nổi
Chương 277 - Ninh Tổng, Tạo Nghiệp Luôn Phải Trả Lại
Chương 278 - Lâm Lộc Cậu Ấy Vẫn Chưa Tỉnh Lại
Chương 279 - Tử Cục Của Ninh Trí Viễn
Chương 280 - Đồng Minh
Chương 281 - Con Người Có Thể Chết Vì Tan Nát Cõi Lòng Sao?
Chương 282 - Anh Có Biết Không
Chương 283 - Tôi Chưa Bao Giờ Gặp Người Mặt Dày Vô Sỉ Như Thế!
Chương 284 - Dân Cư Mất Tích Đột Nhiên Xuất Hiện
Chương 285 - Vấn Đề Trí Mạng
Chương 286 - Quyết Định Của Lâm Lộc
Chương 287 - Em Cũng Biết Anh Sẽ Đau Lòng, Nhưng Đây Là Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 288 - Ninh Tổng Biến Thân Thành Bình Giấm Lớn
Chương 289 - Tiểu Tình Ca Chán Ngấy
Chương 290 - Ninh Tổng Cảm Thấy Mình Tồn Tại Lại Có Hi Vọng
Chương 291 - Trái Tim Yêu Đương Hồng Phấn Của Ninh Tổng Bùm Bùm Nát Đầy Đất
Chương 292 - Tất Cả Đều Không Thể Vãn Hồi Mà Đi Đến Cuối Cùng
Chương 293 - Trí Viễn Ca, Anh Nhìn Xem Chân Của Em
Chương 294 - Thiếu Nợ, Một Ngày Nào Đó Phải Trả
Chương 295 - Ninh Tổng Thật Sự Sững Sờ.....
Chương 296 - Ninh Tổng Muốn Phiền Toái Chính Mình Còn Không Biết......
Chương 297 - Anh Có Bản Lĩnh Chơi Mất Tích
Chương 298 - Chỉ Là Tôi Muốn Để Em Vui Vẻ
Chương 299 - Không Nhanh Chóng Tiến Vào Liền Không Có Cơ Hội
Chương 300 - Cuối Cùng Cũng Là Sân Khấu Lúc Ban Đầu
- - Chẳng lẽ tôi không lý do thì không thể gặp anh, cùng anh ăn một bữa cơm sao?
Buột miệng thốt ra, Lâm Lộc nói xong liền hối hận.
Nhưng sau khi Ninh Trí Viễn nghe xong, đôi mắt sáng lên.
"Em muốn gặp tôi?"
"Không phải, chỉ là tôi thuận miệng...
.
.
.
.
"
"Em cũng nhớ tôi, muốn gặp tôi đúng không? Tại sao không thể chứ? Đương nhiên có thể! Đừng nói một lần, vài lần cũng có thể!
"
Ninh Trí Viễn cao hứng mà đôi mắt cũng cong thành vầng trăng khuyết, căn bản không thấy tổng tài hung hăng uy nghiêm ngày thường.
"Khi nào em muốn gặp tôi, em cứ trực tiếp gọi điện cho Tiểu Chu.
.
.
.
.
.
Không, em trực tiếp báo cho tôi biết đi! Lúc nào tôi cũng rảnh! Tiểu Lộc, em không biết em đi lâu như vậy, tôi gian nan bao nhiêu, tôi còn nghĩ rằng cuộc đời này cũng không thể gặp lại em nữa. Vừa rồi em nói với tôi Bình tỷ, Tiểu Mỹ, Từ Thu Quân, em biết trong lòng tôi sợ hãi thế nào không? Tôi còn tưởng rằng em sẽ lại quyết tâm cao chạy xa không trở về nữa, là muốn gửi gắm.
.
.
.
.
.
"
Ninh Trí Viễn nói xong, như trút được gánh nặng mà nở nụ cười. Nhưng mà Lâm Lộc không cười theo, chỉ là im lặng nhìn hắn, trong ánh mắt có cảm xúc khó tả.
Ninh Trí Viễn cười ha hả vài tiếng lại ngừng ở giữa không trung. Hắn ý thức được không đúng, đột nhiên thay đổi sắc mặt.
"Tiểu Lộc?"
"Em làm sao vậy? Không phải em nói muốn gặp tôi sao? Em.
.
.
.
.
.
Chẳng lẽ em vẫn còn đang giận tôi?"
"Tôi không giận.
"
"Vậy vì sao em không nói lời nào?"
"Tôi không biết nên nói cái gì mới tốt.
"
"Tùy tiện nói cái gì đều có thể.
.
.
.
.
.
Hiện tại em đang ở đâu, thiếu thiếu thứ gì không? Tôi tìm người đi mua giúp em. Còn có lần này trở về em muốn làm gì? Nói mấy cái này cũng được. Tôi sẽ sắp xếp giúp em! Em đừng không nói lời nào khiến lòng tôi hoảng hốt, còn tưởng rằng tôi lại làm sai chuyện gì.
"
Lâm Lộc rũ mắt xuống cười một chút. Cậu nghĩ nghĩ, thật sự nói theo lời của Ninh Trí Viễn.
"Tôi ở nhà nghỉ của Bình tỷ, vẫn là phòng cũ, cũng không thiếu thứ gì.
"
"Tôi cũng không làm gì. Chỉ là trở về xử lý chút việc.
"
"Cho nên Ninh tiên sinh anh cũng không cần sắp xếp gì hết. Chuyện của tôi đã xong xuôi cả rồi.
"
Không khí đột nhiên an tĩnh.
Ninh Trí Viễn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Lộc. Mới vừa rồi ngọn lửa đột nhiên bị bật lên biến mất, hiện tại hắn đáng thương vô cùng, như là một con chó nhỏ bị chủ nhân vứt bỏ.
"Vì sao phải đi?"
"Vì sao không đi chứ?"
"Nhà của em ở chỗ này! Người thân của em, trường học của em, còn có.
.
.
.
.
.
Còn có những người thân cận của em đều ở đây không phải sao?"
"Nhà? Tôi đã từng ở rất nhiều nơi, đều là chỗ của người khác, chưa nói tới cái gì mà nhà hay không. Đến nỗi người thân.
.
.
.
.
Anh nói Từ Thu Quân sao?"
Lâm Lộc lại cười cười.
"Thôi, duyên phận mẫu tử của tôi bà bà ấy đoạn tuyệt, thời điểm bà ấy dẫm lên mạng tôi lấy một tỷ kia, cũng đã cắt đứt sạch sẽ. Vốn dĩ tôi còn có chút lo lắng, sợ bà ấy lớn tuổi lại còn hai bàn tay trắng, để những người đó khinh nhục. Nhưng Ninh tiên sinh cho bà ấy một nơi rất tốt, rất sạch sẽ, hàng xóm xung quanh cũng đều là gia đình đứng đắn. Tôi biết, Ninh tiên sinh ở chỗ này, bà ấy cũng không đến mức đói chết. Tôi rất yên tâm. Còn Bình tỷ và Tiểu Mỹ.
.
.
.
.
.
Ninh tiên sinh, tôi biết cái này cũng không phải, nhưng là tôi cũng không thể nhờ ai khác, chỉ có thể nhờ Ninh tiên sinh.
"Còn tôi thì sao?"
Lâm Lộc không có trả lời. Cậu cũng không ngẩng đầu lên.
"Tôi nên làm cái gì bây giờ, Lâm Lộc, em nghĩ tới sao?"
"Lâm Lộc, những người đó em đều nghĩ tới, đều đã sắp xếp tốt cho tất cả! Không có tiền em thu xếp tiền, tuổi còn nhỏ em thu xếp sự nghiệp, ngay cả người thầy không cần em nhớ thương kia, em cũng đã nghĩ tới đường lui cho ông ấy! Cả mẹ em làm chuyện có lỗi với em như vậy, em cũng nghĩ thỏa đáng giúp bà ta! Nhưng mà tôi.
.
.
.
.
.
Tiểu Lộc, em thật sự nhẫn tâm nhìn tôi tự sinh tự diệt?
Tiểu Lộc, Tiêu Doanh tôi không so được, Bình tỷ tôi cũng không so được, nhưng tôi có lỗi với em chẳng lẽ Từ Thu Quân không có lỗi với em sao? Đến bây giờ bà ta vẫn chưa thôi có ý định moi móc tiền từ em, em cũng tha thứ cho bà ta! Tôi thiệt tình sửa đổi, nửa năm nay tôi đã rất nỗ lực, tôi chịu đựng không đi quấy rầy em, nhưng hiện tại em đã trở lại mà! Nếu ngay cả Từ Thu Quân em cũng đã nghĩ đến đường lui cho bà ta, vậy em cũng nghĩ lại cho tôi một chút được không?
Chúng ta đi qua nhiều năm như vậy! Lại xóa bỏ toàn bộ sao?"
Ninh Trí Viễn dừng lại, cầu xin mà nhìn về phía Lâm Lộc. Nhưng Lâm Lộc vẫn không ngẩng đầu như cũ, thậm chí quay mặt đi không chịu nhìn hắn.
Thấy cậu như vậy, lòng bàn tay Ninh Trí Viễn lạnh lẽo, ngón tay dùng sức siết chặt nắm tay, còn không đè nén được phát run. Khi mở miệng lần nữa, tiếng nói cũng đã khàn khàn.
"Em thật sự nhẫn tâm nhìn tôi đau khổ vạn phần, không được chết tử tế?"
"Không được nói bậy, Ninh tiên sinh.
"
"Tôi không có nói bậy! Tiểu Lộc, em không trở lại nữa, tôi thật sự sẽ chết không có chỗ chôn!
"
"Ninh tiên sinh, nói như vậy có chút không đúng. Năng lực của anh tôi có biết đến, nếu nói những người tôi quen biết ở nam thành, kiên cố nhất không thể phá vỡ nổi chỉ sợ cũng là Ninh tiên sinh anh. Ai chết, ngài cũng sẽ không có việc gì. Toàn bộ Ninh thị đều bị anh nắm giữ chặt chẽ ở trong tay, trước kia sóng to gió lớn như vậy, anh cũng chưa từng mất đúng mực. Lúc mười bốn tuổi, Ninh tiên sinh có thể đơn thương độc mã đấu với nhiều lính đánh thuê như vậy, tôi biết không gì có thể đánh bại được anh.
"
"Sẽ! Làm sao không chứ? Không có em, tôi căn bản không có khả năng chống chịu được nữa! Tiểu Lộc, rốt cuộc là em thật sự không biết hay là nhẫn tâm giả ngu?"
Lâm Lộc nhắm mắt. Hồi lâu cậu mới miễn cưỡng cười cười.
"Ninh tiên sinh, nhất định phải như vậy sao? Cố nhân gặp nhau, vui vẻ ăn bữa cơm, như vậy không tốt sao? Nhất định phải khó khăn thế này, cuối cùng bữa cơm này cũng ăn không vô đi?"
"Em.
.
.
.
.
.
"
Sắc mặt Ninh Trí Viễn đã là trắng bệch. Tới lúc này, hắn còn có thể nhìn không rõ nữa sao?
Bất kể là thật không tin, hay là thuần tâm giả ngu, ý của Lâm Lộc cũng đã quyết. Cho dù cầu xin như thế nào, cậu cũng sẽ không ở lại.
Trước mặt Ninh Trí Viễn là một trận hoảng hốt, trong cổ họng phát tanh. Hắn lấy lại bình tĩnh, nhìn chằm chằm nồi lẩu trước mắt -- Thức ăn cũng nấu xong, sôi ùng ục nổi lên trên. Nhưng cũng không có người duỗi đũa ra, trong tiệm lẩu lửa nóng sung sướng, trong lòng Ninh Trí Viễn lại lạnh đến muốn mạng.
"Được.
"
Hồi lâu, Ninh Trí Viễn dùng sức gật gật đầu.
"Nếu cái em muốn chính là cái này, tôi nghe em là được. Vui vẻ mà ăn một bữa cơm, đúng không?"
Cười sầu thảm, Ninh Trí Viễn ngồi thẳng thân thể. Hắn hít một hơi thật sâu, sắc mặt vẫn trắng bệch như cũ, nhưng biểu cảm lại hoàn toàn bất đồng. Mặt mày sắc bén, ánh mắt thâm trầm -- Thần sắc này Lâm Lộc lại rất quen thuộc, là tổng tài Ninh thị bễ nghễ trong văn phòng, cũng là hội trưởng kiêu ngạo trong trường học. Đó là biểu cảm Ninh Trí Viễn đối với mọi người.
"Phục vụ.
"
Ở giữa ngón trổ kẹp một tờ tiền lớn. Người phục vụ nhanh chạy lại đây, Ninh Trí Viễn đưa tiền cho hắn.
"Lấy rượu. Nếu muốn vui vẻ, sao có thể không uống rượu chứ? Lâm Lộc, nếu là một buổi cuối cùng, em có muốn bồi một ly không? Hay là nói, em đã căm ghét tôi đến nước này, cùng tôi uống một ly rượu cũng không muốn?"
Nói xong lời cuối cùng, hắn nhìn Lâm Lộc chằm chằm, lộ ra vẻ tươi cười. Cưỡi xe đi qua con đường quen, dùng một gương mặt giả ở trên thương trường.
Trong lòng Lâm Lộc chua xót. Cậu thấp giọng nói.
"Ninh tiên sinh, cũng không cần như thế.
"
Cậu không muốn nhìn thấy bộ dáng khách sáo dối trá đã bị mài giũa bởi sóng gió này của Ninh Trí Viễn, nói cũng ảm đạm, biểu cảm cũng ảm đạm. Hiển nhiên nhìn được lông mi Ninh Trí Viễn run lên, vành mắt cũng phiếm hồng.
Vẻ tuơi cười vẫn dính ở trên mặt, nhưng cũng đã là lung lay sắp đổ.
"Không cần như thế? Là tôi làm không tốt, biểu hiện không đủ vui vẻ, không hợp ý em sao?
Vậy Lâm tiên sinh muốn như thế nào? Em cứ việc nói đi. Em muốn kêu tôi vui vẻ như thế nào, tôi sẽ vui vẻ như thế đấy. Nhất định bồi em ăn xong bữa cơm này, khiến em vui vẻ mà rời khỏi tôi, chúng ta 'cứ thế từ biệt'.
"