Văn Cửu Tắc không nói gì. Tiết Linh cựa mình quay người lại, nhìn thấy ánh lửa đỏ từ điếu thuốc trên miệng anh. Anh cúi đầu nhìn cô, ánh mắt âm u.
Anh dường như hít mạnh vài hơi thuốc, mở tay ra, ngón cái ấn mạnh vào huyệt thái dương, tự nói với chính mình: “Suýt nữa lại làm mất rồi.
”
Tiết Linh rất muốn hỏi anh rốt cuộc đang nghĩ gì, nhưng tiếc là tang thi không biết nói. Cho dù cô có hét vào mặt anh, anh cũng không hiểu cô nói gì.
Văn Cửu Tắc cứ thế ngồi bên cạnh cô, yên lặng hút hết một điếu thuốc. Sau đó, Tiết Linh cảm thấy tay anh chạm vào dây buộc cô đã mài cả nửa ngày, và tháo nó ra.
Đặc biệt đến đây để tháo dây cho cô? Thật sự muốn thả cô đi sao?
Tiết Linh còn chưa kịp vui mừng, cổ tay bị trói cả nửa ngày của cô đã bị một bàn tay nóng ấm nắm lấy.
Anh xoa cổ tay cô: “Có vết bầm tím rồi...
. Tang thi có cảm giác đau không nhỉ?”
“Chắc là không.
”
Tuy miệng anh nói không, nhưng tay lại không rời khỏi cổ tay cô, cứ xoa tới xoa lui cổ tay cứng nhắc của cô.
Một lúc sau, anh thả lỏng vai, cuối cùng thậm chí còn nằm xuống bên cạnh cô, một chân nhấc lên gác thành kiểu chữ ngũ.
… Người này đúng là phách lối!
Cô cảm thấy mình bị coi thường vì là tang thi.
Tiết Linh phát ra tiếng kêu đáng sợ lao tới.
Cô thừa nhận, cô có ý định cố ý khiêu khích để dọa anh.
Nhưng dọa được hay không thì không nói, so tài với Văn Cửu Tắc là một quyết định tồi tệ. Đây đúng là bị cáo tự đưa mình tới cửa mà.
Văn Cửu Tắc nắm hai tay cô giữ trước ngực, kẹp chân cô lại, không để cô cử động.
Tiết Linh bị anh nửa đè nằm trong lòng, không thể động đậy, bị nhiệt độ từ cơ thể anh làm cho khó chịu.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!