Chương 1 - Vậy Ông Phải Bồi Thường Rồi
Chương 2 - Nhưng Tôi Có Bệnh
Chương 3 - Nào, Gọi Một Tiếng Anh Trai
Chương 4 - Không Phải Muốn Cùng Anh Trai Về Nhà Sao?
Chương 5 - Chị, Em Cho Chị Anh Trai Của Em
Chương 6 - Anh Trai Yêu Đương Nhất Định Rất Nhanh Đúng Không?
Chương 7 - Anh Trai Bây Giờ Giỏi Thật
Chương 8 - Không Hi Vọng Em Làm Chuyện Tốt
Chương 9 - Bùi Doãn Ca Quan Trọng, Hay Là Em Quan Trọng?!
Chương 10 - Đến Lượt Bà Giương Oai?
Chương 11 - Bà Chỉ Là Một Người Hầu, Cũng Dám Mở Miệng Nói Em Gái Tôi Là Kẻ Điên?
Chương 12 - Ở Cạnh Anh Ba Được Không?
Chương 13 - Sao Có Thể Cùng Cô Ta Tranh Sủng
Chương 14 - Cháu Có Bạn Trai
Chương 15 - Chồng Cháu Lớn Lên Thật Là Đẹp Mắt
Chương 16 - Ngồi Xuống Bên Cạnh Vợ Cháu Đi
Chương 17 - Cô Xác Định Có Thể Theo Kịp Tiến Độ?
Chương 18 - Anh Ba Con Thương Con Nhất
Chương 19 - Người Thích Đứng Chịu Đòn
Chương 20 - Hắc Lĩnh Chi Hoa
Chương 21 - Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 22 - Người Mới Tới, Tôi Cảm Thấy Tôi Phải Dạy Cô Một Chút Quy Củ
Chương 23 - Bạn Học Ngại Quá, Hôm Nay Hơi Nóng
Chương 24 - Thầy Đừng Hung Dữ Với Em
Chương 25 - Độ Gia, Giúp Mình Chăm Sóc Đứa Trẻ, Thế Nào?
Chương 26 - Ông Chủ Nơi Làm Thêm
Chương 27 - Người Chưa Đến Đủ, Ăn Cái Gì Cơm?
Chương 28 - Ca Nhi Không Phải Em Gái Con Sao?
Chương 29 - Em Gái Tớ Hình Như Đi Vào
Chương 30 - Cô Có Thể Giúp Tôi Không?
Chương 31 - Có Giống Hương Trên Mộ Của Các Anh Không?
Chương 32 - Độ Gia Bảo Các Ngài Trở Về Phòng
Chương 33 - Ai Cho Phép Em Đến Đây, Cô Gái Nhỏ?
Chương 34 - Anh Trai Cho Em Một Cái Kiến Nghị
Chương 35 - Cảm Giác An Ổn
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Tên Mập Chết Tiệt, Dám Lo Chuyện Bao Đồng Đúng Không??
Chương 38 - Hôm Nay Một Cái Cũng Không Thể Thiếu
Chương 39 - Biết Rác Rưởi Có Kết Cục Gì Không?
Chương 40 - Tính Tình Cậu Thật Tốt
Chương 41 - Chim Sơn Ca Nhỏ Của Anh Trai
Chương 42 - Tần Phu Nhân, Tự Trọng
Chương 43 - Anh Ba Đưa Em Về
Chương 44 - Em Không Nói Dối
Chương 45 - Có Thể Là Học Sinh Trường Chúng Ta Không?
Chương 46 - Cậu Và Anh Trai Cãi Nhau Sao?
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tôi Thích Vô Cùng
Chương 49 - Ngài Xem Tôi Giống Như Là Đèn Cạn Dầu Sao?
Chương 50 - Nai Con Chạy Loạn
Chương 51 - Đúng Thật Là Đến Đâm Xảy Ra Chuyện
Chương 52 - Đại Lão Làm Hắn Tắm Rửa Đi Ngủ
Chương 53 - Lãng Ca Anh Còn Có Muội Muội Khác?
Chương 54 - Đem Ca Nhi Đương Công Chúa Sủng
Chương 55 - Cậu Muốn Nói Điểm Người Khác Không Biết A
Chương 56 - Thủ Đoạn? Ngươi Cũng Xứng A?
Chương 57 - Đi Học Gọi Điện Thoại Cho Ca Ca A?
Chương 58 - Bất Công Đến Mức Tận Cùng
Chương 59 - Con Ba Cái Ca Ca Dưỡng Con
Chương 60 - Ca Nhi, Con Mua Cái Gì Cấp Ông Nội?
Chương 61 - Ông Nội Quá Thích Ấy Chứ!
Chương 62 - Duẫn Duẫn, Nhũ Danh Của Em À?
Chương 63 - Thời Độ Ca Ca
Chương 64 - Xem Mặt Mũi Kiều Kiều
Chương 65 - Chương 65: Con Cũng Sẽ Kéo Ông Trở Về
Chương 1 - Vậy Ông Phải Bồi Thường Rồi
Chương 2 - Nhưng Tôi Có Bệnh
Chương 3 - Nào, Gọi Một Tiếng Anh Trai
Chương 4 - Không Phải Muốn Cùng Anh Trai Về Nhà Sao?
Chương 5 - Chị, Em Cho Chị Anh Trai Của Em
Chương 6 - Anh Trai Yêu Đương Nhất Định Rất Nhanh Đúng Không?
Chương 7 - Anh Trai Bây Giờ Giỏi Thật
Chương 8 - Không Hi Vọng Em Làm Chuyện Tốt
Chương 9 - Bùi Doãn Ca Quan Trọng, Hay Là Em Quan Trọng?!
Chương 10 - Đến Lượt Bà Giương Oai?
Chương 11 - Bà Chỉ Là Một Người Hầu, Cũng Dám Mở Miệng Nói Em Gái Tôi Là Kẻ Điên?
Chương 12 - Ở Cạnh Anh Ba Được Không?
Chương 13 - Sao Có Thể Cùng Cô Ta Tranh Sủng
Chương 14 - Cháu Có Bạn Trai
Chương 15 - Chồng Cháu Lớn Lên Thật Là Đẹp Mắt
Chương 16 - Ngồi Xuống Bên Cạnh Vợ Cháu Đi
Chương 17 - Cô Xác Định Có Thể Theo Kịp Tiến Độ?
Chương 18 - Anh Ba Con Thương Con Nhất
Chương 19 - Người Thích Đứng Chịu Đòn
Chương 20 - Hắc Lĩnh Chi Hoa
Chương 21 - Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 22 - Người Mới Tới, Tôi Cảm Thấy Tôi Phải Dạy Cô Một Chút Quy Củ
Chương 23 - Bạn Học Ngại Quá, Hôm Nay Hơi Nóng
Chương 24 - Thầy Đừng Hung Dữ Với Em
Chương 25 - Độ Gia, Giúp Mình Chăm Sóc Đứa Trẻ, Thế Nào?
Chương 26 - Ông Chủ Nơi Làm Thêm
Chương 27 - Người Chưa Đến Đủ, Ăn Cái Gì Cơm?
Chương 28 - Ca Nhi Không Phải Em Gái Con Sao?
Chương 29 - Em Gái Tớ Hình Như Đi Vào
Chương 30 - Cô Có Thể Giúp Tôi Không?
Chương 31 - Có Giống Hương Trên Mộ Của Các Anh Không?
Chương 32 - Độ Gia Bảo Các Ngài Trở Về Phòng
Chương 33 - Ai Cho Phép Em Đến Đây, Cô Gái Nhỏ?
Chương 34 - Anh Trai Cho Em Một Cái Kiến Nghị
Chương 35 - Cảm Giác An Ổn
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Tên Mập Chết Tiệt, Dám Lo Chuyện Bao Đồng Đúng Không??
Chương 38 - Hôm Nay Một Cái Cũng Không Thể Thiếu
Chương 39 - Biết Rác Rưởi Có Kết Cục Gì Không?
Chương 40 - Tính Tình Cậu Thật Tốt
Chương 41 - Chim Sơn Ca Nhỏ Của Anh Trai
Chương 42 - Tần Phu Nhân, Tự Trọng
Chương 43 - Anh Ba Đưa Em Về
Chương 44 - Em Không Nói Dối
Chương 45 - Có Thể Là Học Sinh Trường Chúng Ta Không?
Chương 46 - Cậu Và Anh Trai Cãi Nhau Sao?
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tôi Thích Vô Cùng
Chương 49 - Ngài Xem Tôi Giống Như Là Đèn Cạn Dầu Sao?
Chương 50 - Nai Con Chạy Loạn
Chương 51 - Đúng Thật Là Đến Đâm Xảy Ra Chuyện
Chương 52 - Đại Lão Làm Hắn Tắm Rửa Đi Ngủ
Chương 53 - Lãng Ca Anh Còn Có Muội Muội Khác?
Chương 54 - Đem Ca Nhi Đương Công Chúa Sủng
Chương 55 - Cậu Muốn Nói Điểm Người Khác Không Biết A
Chương 56 - Thủ Đoạn? Ngươi Cũng Xứng A?
Chương 57 - Đi Học Gọi Điện Thoại Cho Ca Ca A?
Chương 58 - Bất Công Đến Mức Tận Cùng
Chương 59 - Con Ba Cái Ca Ca Dưỡng Con
Chương 60 - Ca Nhi, Con Mua Cái Gì Cấp Ông Nội?
Chương 61 - Ông Nội Quá Thích Ấy Chứ!
Chương 62 - Duẫn Duẫn, Nhũ Danh Của Em À?
Chương 63 - Thời Độ Ca Ca
Chương 64 - Xem Mặt Mũi Kiều Kiều
Chương 65 - Chương 65: Con Cũng Sẽ Kéo Ông Trở Về
Dứt lời.
Tần Hữu Kiều vừa định đem trong tay hộp quà đưa qua đi, lại nghe đến Tần lão gia tử nhàn nhạt nói.
“Ca Nhi mới vừa tan học, khẳng định đói bụng. Trước chuẩn bị ăn cơm đi.
”
Nói xong, Tần lão gia tử liền lôi kéo Bùi Duẫn Ca, ngồi ở chủ vị một bên.
Giống nhau vị trí này, đều là trưởng bối thích nhất tiểu bối, mới có cơ hội ngồi.
Thấy thế, Tần Hữu Kiều âm mắt, móng tay thiếu chút nữa đem lòng bàn tay moi phá!
Tần mẫu nhịn không được nhíu mày, “Ba, vị trí này phía trước đều là A Đình ngồi, như thế nào có thể làm nó…… Ca Nhi ngồi đâu?”
Nhưng mà.
Tần lão gia tử vừa nghe, vẫn là không cao hứng.
Hắn mặt vô biểu tình, “Nếu như vậy, kia Ca Nhi liền ngồi chủ vị. Ta một cái lão nhân, tùy tiện dọn cái ghế, ngồi ở Ca Nhi bên cạnh là được.
”
Tần phụ lập tức mở miệng nói, “Ba, ngài nói giỡn.
Vị trí này không có gì chú ý, ngài tưởng ai bên cạnh ngồi ngài, ai liền ngồi bên cạnh ngài.
”
“Này còn xem như tiếng người.
”
Tần lão gia tử hừ lạnh một tiếng, lôi kéo Bùi Duẫn Ca tay, ngồi xuống.
Thấy một màn như vậy, Tần Hữu Kiều đôi mắt đều ghen ghét đến đỏ lên!
Mặc dù cô lúc trước ở Tần gia nhất được sủng ái thời điểm, cô cũng chưa từng có cái này đãi ngộ!
!
Tần Hữu Kiều tâm lý không cân bằng, Tần mẫu cũng sắc mặt khó coi.
“Trong lúc chờ cơm còn có chốc lát. Ba, không bằng ngài trước nhìn xem Kiều Kiều lễ vật đi?”
Tần mẫu bám riết không tha nói.
Nghe ngôn, Tần lão gia tử nhíu mày.
Mà Tần Hữu Kiều cũng thừa dịp cơ hội này, đem hộp quà đặt lên bàn, nhẹ nhàng mở ra.
Bên trong là một kiện nước ngoài làm bằng bạc vật trang trí.
Sẽ không quý trọng đến làm Tần lão gia tử hoài nghi, cũng sẽ không hạ giá, càng hơn ở hiếm lạ.
Tần mẫu biết rõ, Tần lão gia tử đối nước ngoài làm bằng bạc đồ vật, vẫn luôn tương đối thích.
“Đây là con mua?”
Tần lão gia tử nhìn về phía Tần Hữu Kiều, “Giá cả cũng không thấp đi?”
Tần Hữu Kiều cúi đầu, điểm điểm, “Nhưng ông nội thích, nhiều quý đều đáng giá.
”
Không lâu.
Tần lão gia tử thở dài.
Đứa nhỏ này lúc trước là hắn nhìn lớn lên, cũng đích xác còn tính hiếu thuận.
Chẳng qua.
Tần phụ cùng Tần mẫu đối Tần Hữu Kiều thiên vị, lúc trước đích đích xác xác chọc giận Tần lão gia tử.
Lúc này mới dẫn tới, Tần lão gia tử nổi trận lôi đình.
“Có lòng rồi.
” Tần lão gia tử vẫn là không nóng không lạnh.
Thấy thế.
Tần mẫu cười nói, “Kiều Kiều vẫn luôn hiểu chuyện.
”
Theo sau, bà như là lơ đãng hỏi, “Ca Nhi, con mua cái gì tặng ông nội?”
Bùi Duẫn Ca giương mắt, dù bận vẫn ung dung đối diện Tần mẫu.
Làm Tần mẫu mạc danh chột dạ lên.
Bùi Duẫn Ca bằng phẳng nói, “Ta không mua.
”
Nghe ngôn, bên cạnh Tần Hữu Kiều đáy mắt hiện ra mỉa mai.
Tần mẫu càng nói, “Ông nội con vừa trở về, con thứ gì đều không mua cho ông nội?”
“Đủ rồi!
”
Tần lão gia tử nhíu mày, “Ca Nhi khỏe mạnh, chính là đối lão gia tử ta tốt nhất lễ vật!
”
Nói xong.
Tần mẫu còn không có tới kịp phản bác, liền nghe được Tần Lãng từ từ hỏi.
“Mẹ, ngài đã cho Ca Nhi nhiều ít sinh hoạt phí?”
Tức khắc, Tần mẫu lời nói một ngạnh, sắc mặt đi theo thay đổi.
“Cái gì? Ca Nhi sinh hoạt phí không có?”
Tần lão gia tử sắc mặt trực tiếp hắc trầm.
Tần mẫu tức khắc luống cuống lên, “Không, không phải. Sinh hoạt phí, ta vẫn luôn là làm quản gia cấp.
”
Tần Lãng cười thanh, cà lơ phất phơ nói.
“Quản gia bị ta đuổi. Ca Nhi sinh hoạt phí, hắn mỗi tháng chỉ cấp hai ngàn. Còn lại, đều bị tư nuốt.
”
“Hai ngàn???”
Tần lão gia tử trực tiếp chụp bàn dựng lên, tức giận đến váng đầu hoa mắt, hướng về phía bọn họ rống, “Các người là cha mẹ ruột sao?!
”
Trong nháy mắt, Tần mẫu Tần phụ luống cuống.