Chương 1 - Vậy Ông Phải Bồi Thường Rồi
Chương 2 - Nhưng Tôi Có Bệnh
Chương 3 - Nào, Gọi Một Tiếng Anh Trai
Chương 4 - Không Phải Muốn Cùng Anh Trai Về Nhà Sao?
Chương 5 - Chị, Em Cho Chị Anh Trai Của Em
Chương 6 - Anh Trai Yêu Đương Nhất Định Rất Nhanh Đúng Không?
Chương 7 - Anh Trai Bây Giờ Giỏi Thật
Chương 8 - Không Hi Vọng Em Làm Chuyện Tốt
Chương 9 - Bùi Doãn Ca Quan Trọng, Hay Là Em Quan Trọng?!
Chương 10 - Đến Lượt Bà Giương Oai?
Chương 11 - Bà Chỉ Là Một Người Hầu, Cũng Dám Mở Miệng Nói Em Gái Tôi Là Kẻ Điên?
Chương 12 - Ở Cạnh Anh Ba Được Không?
Chương 13 - Sao Có Thể Cùng Cô Ta Tranh Sủng
Chương 14 - Cháu Có Bạn Trai
Chương 15 - Chồng Cháu Lớn Lên Thật Là Đẹp Mắt
Chương 16 - Ngồi Xuống Bên Cạnh Vợ Cháu Đi
Chương 17 - Cô Xác Định Có Thể Theo Kịp Tiến Độ?
Chương 18 - Anh Ba Con Thương Con Nhất
Chương 19 - Người Thích Đứng Chịu Đòn
Chương 20 - Hắc Lĩnh Chi Hoa
Chương 21 - Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 22 - Người Mới Tới, Tôi Cảm Thấy Tôi Phải Dạy Cô Một Chút Quy Củ
Chương 23 - Bạn Học Ngại Quá, Hôm Nay Hơi Nóng
Chương 24 - Thầy Đừng Hung Dữ Với Em
Chương 25 - Độ Gia, Giúp Mình Chăm Sóc Đứa Trẻ, Thế Nào?
Chương 26 - Ông Chủ Nơi Làm Thêm
Chương 27 - Người Chưa Đến Đủ, Ăn Cái Gì Cơm?
Chương 28 - Ca Nhi Không Phải Em Gái Con Sao?
Chương 29 - Em Gái Tớ Hình Như Đi Vào
Chương 30 - Cô Có Thể Giúp Tôi Không?
Chương 31 - Có Giống Hương Trên Mộ Của Các Anh Không?
Chương 32 - Độ Gia Bảo Các Ngài Trở Về Phòng
Chương 33 - Ai Cho Phép Em Đến Đây, Cô Gái Nhỏ?
Chương 34 - Anh Trai Cho Em Một Cái Kiến Nghị
Chương 35 - Cảm Giác An Ổn
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Tên Mập Chết Tiệt, Dám Lo Chuyện Bao Đồng Đúng Không??
Chương 38 - Hôm Nay Một Cái Cũng Không Thể Thiếu
Chương 39 - Biết Rác Rưởi Có Kết Cục Gì Không?
Chương 40 - Tính Tình Cậu Thật Tốt
Chương 41 - Chim Sơn Ca Nhỏ Của Anh Trai
Chương 42 - Tần Phu Nhân, Tự Trọng
Chương 43 - Anh Ba Đưa Em Về
Chương 44 - Em Không Nói Dối
Chương 45 - Có Thể Là Học Sinh Trường Chúng Ta Không?
Chương 46 - Cậu Và Anh Trai Cãi Nhau Sao?
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tôi Thích Vô Cùng
Chương 49 - Ngài Xem Tôi Giống Như Là Đèn Cạn Dầu Sao?
Chương 50 - Nai Con Chạy Loạn
Chương 51 - Đúng Thật Là Đến Đâm Xảy Ra Chuyện
Chương 52 - Đại Lão Làm Hắn Tắm Rửa Đi Ngủ
Chương 53 - Lãng Ca Anh Còn Có Muội Muội Khác?
Chương 54 - Đem Ca Nhi Đương Công Chúa Sủng
Chương 55 - Cậu Muốn Nói Điểm Người Khác Không Biết A
Chương 56 - Thủ Đoạn? Ngươi Cũng Xứng A?
Chương 57 - Đi Học Gọi Điện Thoại Cho Ca Ca A?
Chương 58 - Bất Công Đến Mức Tận Cùng
Chương 59 - Con Ba Cái Ca Ca Dưỡng Con
Chương 60 - Ca Nhi, Con Mua Cái Gì Cấp Ông Nội?
Chương 61 - Ông Nội Quá Thích Ấy Chứ!
Chương 62 - Duẫn Duẫn, Nhũ Danh Của Em À?
Chương 63 - Thời Độ Ca Ca
Chương 64 - Xem Mặt Mũi Kiều Kiều
Chương 65 - Chương 65: Con Cũng Sẽ Kéo Ông Trở Về
Chương 1 - Vậy Ông Phải Bồi Thường Rồi
Chương 2 - Nhưng Tôi Có Bệnh
Chương 3 - Nào, Gọi Một Tiếng Anh Trai
Chương 4 - Không Phải Muốn Cùng Anh Trai Về Nhà Sao?
Chương 5 - Chị, Em Cho Chị Anh Trai Của Em
Chương 6 - Anh Trai Yêu Đương Nhất Định Rất Nhanh Đúng Không?
Chương 7 - Anh Trai Bây Giờ Giỏi Thật
Chương 8 - Không Hi Vọng Em Làm Chuyện Tốt
Chương 9 - Bùi Doãn Ca Quan Trọng, Hay Là Em Quan Trọng?!
Chương 10 - Đến Lượt Bà Giương Oai?
Chương 11 - Bà Chỉ Là Một Người Hầu, Cũng Dám Mở Miệng Nói Em Gái Tôi Là Kẻ Điên?
Chương 12 - Ở Cạnh Anh Ba Được Không?
Chương 13 - Sao Có Thể Cùng Cô Ta Tranh Sủng
Chương 14 - Cháu Có Bạn Trai
Chương 15 - Chồng Cháu Lớn Lên Thật Là Đẹp Mắt
Chương 16 - Ngồi Xuống Bên Cạnh Vợ Cháu Đi
Chương 17 - Cô Xác Định Có Thể Theo Kịp Tiến Độ?
Chương 18 - Anh Ba Con Thương Con Nhất
Chương 19 - Người Thích Đứng Chịu Đòn
Chương 20 - Hắc Lĩnh Chi Hoa
Chương 21 - Không Liên Quan Đến Cậu
Chương 22 - Người Mới Tới, Tôi Cảm Thấy Tôi Phải Dạy Cô Một Chút Quy Củ
Chương 23 - Bạn Học Ngại Quá, Hôm Nay Hơi Nóng
Chương 24 - Thầy Đừng Hung Dữ Với Em
Chương 25 - Độ Gia, Giúp Mình Chăm Sóc Đứa Trẻ, Thế Nào?
Chương 26 - Ông Chủ Nơi Làm Thêm
Chương 27 - Người Chưa Đến Đủ, Ăn Cái Gì Cơm?
Chương 28 - Ca Nhi Không Phải Em Gái Con Sao?
Chương 29 - Em Gái Tớ Hình Như Đi Vào
Chương 30 - Cô Có Thể Giúp Tôi Không?
Chương 31 - Có Giống Hương Trên Mộ Của Các Anh Không?
Chương 32 - Độ Gia Bảo Các Ngài Trở Về Phòng
Chương 33 - Ai Cho Phép Em Đến Đây, Cô Gái Nhỏ?
Chương 34 - Anh Trai Cho Em Một Cái Kiến Nghị
Chương 35 - Cảm Giác An Ổn
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Tên Mập Chết Tiệt, Dám Lo Chuyện Bao Đồng Đúng Không??
Chương 38 - Hôm Nay Một Cái Cũng Không Thể Thiếu
Chương 39 - Biết Rác Rưởi Có Kết Cục Gì Không?
Chương 40 - Tính Tình Cậu Thật Tốt
Chương 41 - Chim Sơn Ca Nhỏ Của Anh Trai
Chương 42 - Tần Phu Nhân, Tự Trọng
Chương 43 - Anh Ba Đưa Em Về
Chương 44 - Em Không Nói Dối
Chương 45 - Có Thể Là Học Sinh Trường Chúng Ta Không?
Chương 46 - Cậu Và Anh Trai Cãi Nhau Sao?
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Tôi Thích Vô Cùng
Chương 49 - Ngài Xem Tôi Giống Như Là Đèn Cạn Dầu Sao?
Chương 50 - Nai Con Chạy Loạn
Chương 51 - Đúng Thật Là Đến Đâm Xảy Ra Chuyện
Chương 52 - Đại Lão Làm Hắn Tắm Rửa Đi Ngủ
Chương 53 - Lãng Ca Anh Còn Có Muội Muội Khác?
Chương 54 - Đem Ca Nhi Đương Công Chúa Sủng
Chương 55 - Cậu Muốn Nói Điểm Người Khác Không Biết A
Chương 56 - Thủ Đoạn? Ngươi Cũng Xứng A?
Chương 57 - Đi Học Gọi Điện Thoại Cho Ca Ca A?
Chương 58 - Bất Công Đến Mức Tận Cùng
Chương 59 - Con Ba Cái Ca Ca Dưỡng Con
Chương 60 - Ca Nhi, Con Mua Cái Gì Cấp Ông Nội?
Chương 61 - Ông Nội Quá Thích Ấy Chứ!
Chương 62 - Duẫn Duẫn, Nhũ Danh Của Em À?
Chương 63 - Thời Độ Ca Ca
Chương 64 - Xem Mặt Mũi Kiều Kiều
Chương 65 - Chương 65: Con Cũng Sẽ Kéo Ông Trở Về
Bùi Duẫn Ca còn không có kịp gắp đồ ăn, liền nghe một câu như thế.
Về sau.
Nam nhân ngữ điệu không nhanh không chậm, lười biếng âm cuối, ái muội đến trêu chọc cô màng tai, “Bất quá, ca ca vẫn là càng thích Duẫn Duẫn.
”
Trong lúc nhất thời.
Sở hữu tầm mắt liền tập trung ở trên người cô, từ khiếp sợ đến khó có thể tin.
Tình huống như thế nào??
Hai người này quen nhau!
?
Bỗng dưng.
Tần Hữu Kiều sắc mặt thanh hồng đan xen, biểu tình nan kham đến cực điểm, theo bản năng nhìn về phía Bùi Duẫn Ca.
Bùi Duẫn Ca như thế nào sẽ nhận thức nam nhân như vậy??
Ở vừa mới lúc Tần lão gia tử nhắc tới họ Hoắc, cô liền bỗng nhiên nhớ lại, chuyện của Hoắc gia mà bạn cô nhắc từng nhắc tới.
Đặc biệt là Hoắc thị tổng tài bây giờ, Hoắc Thời Độ.
Mặc dù cô hiện tại là Tần gia thiên kim, cũng biết, chính mình cách người nam nhân này có chênh lệch nhất định.
Nhưng giờ phút này.
Cô lại tận mắt nhìn thấy, nam nhân tuấn mỹ tự phụ này, ngữ điệu thân mật kêu Bùi Duẫn Ca ‘ Duẫn Duẫn ’.
“Ca Nhi, hai cháu…… quen biết?”
Tần lão gia tử là cái thứ nhất phản ứng lại đây, cũng có chút khó có thể tin hỏi.
“……”
Bùi Duẫn Ca nhìn Hoắc Thời Độ, không bao lâu cười nói, “Ngẫu nhiên quen biết.
”
Nghe vậy.
Ngu Hàn Nhiên bên cạnh, lại là nhìn về phía Bùi Duẫn Ca.
Những người khác nửa tin nửa ngờ, cho rằng này hai người có lẽ không có gì, nhưng hắn nhưng đối tính tình Độ gia rất rõ ràng!
Nếu không có gì, luôn luôn không gần nữ sắc Độ gia sao có thể chủ động thấu đi lên??
Nhưng nói đi nói lại, cô bé này thật là xinh đẹp quá mức……
Bỗng nhiên.
Tần lão gia tử cười nói, “Kia khẳng định là nhà của chúng ta Ca Nhi, làm phiền Hoắc tiên sinh.
”
“Không phiền toái.
”
Hoắc Thời Độ giơ lên môi, nhìn Bùi Duẫn Ca còn ở xem hắn chằm chằm.
Bỗng chốc.
Hắn như có như không cười nhẹ, thanh từ tiếng nói, không chút để ý chế nhạo.
“Duẫn Duẫn, nhìn thấy ca ca đều không kêu một tiếng?”
“……”
Bùi Duẫn Ca bình thường lại, nói cười yến yến nhìn hắn, “Thời Độ ca ca.
”
Nữ hài tiếng nói dễ nghe, không tính ngọt nị, lại cũng mạc danh có điểm phong tình.
Nhưng này một tiếng ‘ Thời Độ ca ca ’, lại bỗng chốc làm nam nhân nhẹ mạn con ngươi chuyển thâm, biến mất sở hữu ánh sáng.
Yết hầu có điểm phát ngứa.
Một lát qua đi, nam nhân lại là phong khinh vân đạm.
Mà Tần Hữu Kiều lại nhịn không được mở miệng.
“Hoắc tiên sinh, em tên là Tần Hữu Kiều.
”
Cô sắc mặt đỏ lên, “Có thể gọi em Kiều kiều.
”
Hoắc Thời Độ mí mắt cũng không liêu một chút, cực kỳ có lệ ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết.
Đãi ngộ khác nhau như trời với đất này, trực tiếp làm Tần Hữu Kiều sắc mặt hồng lại trắng, càng là hàm răng cắn chặt môi!
Vì cái gì người nam nhân này, lúc đối mặt Bùi Duẫn Ca, như vậy thân mật? Đối mặt cô, lại hoàn toàn ngược lại!
??
Nhìn Tần Hữu Kiều hốc mắt đỏ lên, Tần mẫu liền lập tức cười nói, “Hoắc tiên sinh người như vậy, nhất định từ nhỏ đến lớn đều thực ưu tú.
Chúng ta Kiều Kiều cũng là, bất luận cái gì phương diện đều sẽ không kém người khác.
”
Nói đến lời này, Tần mẫu giống như liếc bên cạnh Bùi Duẫn Ca.
Lại không phát hiện, nam nhân ánh mắt một chút biến lạnh.
Mà Tần mẫu những lời này đó, ngay cả Ngu Hàn Nhiên đều nhíu mày.
Sao lại thế này, vị Tần phu nhân này!
?
Cảm giác cái kia kêu Kiều Kiều, mới là con gái ruột bà ta.
Một cái khác, giống như là cô bé lọ lem cùng mẹ kế
“Tốt lắm! Con giống như là bà chủ một nhà sao??”
Tần lão gia tử thấy Tần mẫu gấp không chờ nổi làm Tần Hữu Kiều ở trước mặt làm quen Hoắc Thời Độ, sắc mặt đều hắc trầm xuống dưới!
“Con không phải sợ Hoắc tiên sinh cảm thấy buồn chán, nên làm Kiều Kiều nói chuyện cùng Hoắc tiên sinh.
” Tần mẫu ngượng ngùng nói.
“Hoắc tiên sinh còn cần con phiền lòng?”