Chương 1 - Ai Là Người Phụ Trách Chính Ở Đây?
Chương 2 - Pháp Y Tô...
Chương 3 - Nghi Ngờ Năng Lực. (1)
Chương 4 - Nghi Ngờ Năng Lực. (2)
Chương 5 - Đưa Thuốc.
Chương 6 - Cô Bác Sĩ Pháp Y Kỳ Quặc.
Chương 7 - Nhân Vật Truyền Kỳ Trong Giới Điều Tra Hình Sự.
Chương 8 - Vụ Án Giết Người Liên Hoàn.
Chương 9 - Chương 9: Thật Đáng Tiếc Khi Làm Pháp Y.
Chương 10 - Tôi Muốn Thông Tin Của Cô Ta.
Chương 11 - Kính Trọng Như Một Người Cha.
Chương 12 - Sinh Viên Y Khoa Hàng Đầu.
Chương 13 - Căn Bệnh...
Chương 14 - Cô Ma Cà Rồng Vô Tình.
Chương 15 - Đứa Con Cưng Của Giới Pháp Y.
Chương 16 - Hung Thủ Biến Thái.
Chương 17 - Dị Ứng Với Đàn Ông.
Chương 18 - Lần Đầu Tiên Bị Phụ Nữ Ghét.
Chương 19 - Manh Mối Quan Trọng.
Chương 20 - 40 Cân Kỳ Lạ.
Chương 21 - Không Phân Chia Nam Nữ.
Chương 22 - Phòng 1206.
Chương 23 - Suy Đoán Sai.
Chương 24 - Oan Gia Ngõ Hẹp.
Chương 25 - Đừng Lấy Mạng Mình Ra Để Trút Giận.
Chương 26 - Kẻ Tình Nghi.
Chương 27 - Người Bị Hại Thứ Tư.
Chương 28 - Coi Như Không Khí.
Chương 29 - Ngôi Sao Cảnh Hình Cảnh.
Chương 30 - Tang Lễ.
Chương 31 - Hai Chị Em Nhà Họ Lục.
Chương 32 - Uớc Mơ Được Làm Vợ Anh.
Chương 33 - Hai Ngày Hai Đêm Không Nghỉ Ngơi.
Chương 34 - Thần Tiên Hạ Phàm.
Chương 35 - Cô Đơn Cả Đời!
Chương 36 - Không Hứng Thú Với Phụ Nữ.
Chương 37 - Truyền Thuyết Đế Thành. (1)
Chương 38 - Truyền Thuyết Đế Thành. (2)
Chương 39 - Cậu Chủ Đã Về! (1)
Chương 40 - Cậu Chủ Đã Về! (2)
Chương 41
Chương 42 - Đối Chọi.
Chương 43 - Manh Mối Quan Trọng.
Chương 44 - Kẻ Tình Nghi. (1)
Chương 45 - Kẻ Tình Nghi. (2)
Chương 46 - Kẻ Tình Nghi. (3)
Chương 47 - Có Mục Đích Khác. (1)
Chương 48 - Có Mục Đích Khác. (2)
Chương 49 - Ký Ức Năm Mười Tuổi.
Chương 50 - Hình Nộm.
Chương 51 - Khiêu Khích Cảnh Sát.
Chương 52 - Tưởng Tôi Đang Theo Đuổi Cô.
Chương 53 - Rơi Xuống Nước.
Chương 54 - Hô Hấp Nhân Tạo.
Chương 55 - Cô Muốn Chết...
Chương 56 - Có Tình Cảm Với Cô?
Chương 57 - Song Sinh.
Chương 58 - Đừng Rơi Vào Tay Cô.
Chương 59 - Hốc Ngầm.
Chương 60 - Không Tiếc Mạng Người.
Chương 61 - Đừng Đùa Cợt Khuyết Điểm Của Người Khác.
Chương 62 - Cô Ta Có Còn Là Người Không?
Chương 63 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (1)
Chương 64 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (2)
Chương 65 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (3)
Chương 66 - Giết Người Đền Mạng.
Chương 67 - Họ Đan Kia!
Chương 68 - Ký Hiệu Chữ S.
Chương 69 - Tiệc Ăn Mừng.
Chương 70 - Có Cơ Hội Lại Hợp Tác.
Chương 71 - Người Theo Dõi.
Chương 72 - Sống Hay Chết?
Chương 73 - Xác Chết Vùng Dậy?
Chương 74 - Cứu Tôi...
Chương 75 - Có Vẻ Mạnh Mẽ Đấy!
Chương 76 - Nhà Cô. (1)
Chương 77 - Nhà Cô. (2)
Chương 78 - Sự Khác Thường Của Cô. (1)
Chương 79 - Sự Khác Thường Của Cô. (2)
Chương 80 - Sự Khác Thường Của Cô. (3)
Chương 81 - Ba Quy Định.
Chương 82 - Ám Thị Tâm Lý.
Chương 83 - Trả Thù?
Chương 84 - Có Đồ Ăn Còn Kén Chọn.
Chương 85 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (1)
Chương 86 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (2)
Chương 87 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (3)
Chương 88 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (4)
Chương 89 - Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác.
Chương 90 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (1)
Chương 91 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (2)
Chương 92 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (3)
Chương 93 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (1)
Chương 94 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (2)
Chương 95 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (3)
Chương 96 - Mùi Formalin.
Chương 97 - Điểm Đáng Nghi Nhất.
Chương 98 - Người Đàn Ông Mắc Chứng Ám Ảnh Cưỡng Chế.
Chương 99 - Điều Tra Coi Trọng Chứng Cứ.
Chương 100 - Chúng Ta Hợp Tác.
Chương 541
Chương 542
Chương 543
Chương 544
Chương 545
Chương 546
Chương 547
Chương 548
Chương 549
Chương 550
Chương 1 - Ai Là Người Phụ Trách Chính Ở Đây?
Chương 2 - Pháp Y Tô...
Chương 3 - Nghi Ngờ Năng Lực. (1)
Chương 4 - Nghi Ngờ Năng Lực. (2)
Chương 5 - Đưa Thuốc.
Chương 6 - Cô Bác Sĩ Pháp Y Kỳ Quặc.
Chương 7 - Nhân Vật Truyền Kỳ Trong Giới Điều Tra Hình Sự.
Chương 8 - Vụ Án Giết Người Liên Hoàn.
Chương 9 - Chương 9: Thật Đáng Tiếc Khi Làm Pháp Y.
Chương 10 - Tôi Muốn Thông Tin Của Cô Ta.
Chương 11 - Kính Trọng Như Một Người Cha.
Chương 12 - Sinh Viên Y Khoa Hàng Đầu.
Chương 13 - Căn Bệnh...
Chương 14 - Cô Ma Cà Rồng Vô Tình.
Chương 15 - Đứa Con Cưng Của Giới Pháp Y.
Chương 16 - Hung Thủ Biến Thái.
Chương 17 - Dị Ứng Với Đàn Ông.
Chương 18 - Lần Đầu Tiên Bị Phụ Nữ Ghét.
Chương 19 - Manh Mối Quan Trọng.
Chương 20 - 40 Cân Kỳ Lạ.
Chương 21 - Không Phân Chia Nam Nữ.
Chương 22 - Phòng 1206.
Chương 23 - Suy Đoán Sai.
Chương 24 - Oan Gia Ngõ Hẹp.
Chương 25 - Đừng Lấy Mạng Mình Ra Để Trút Giận.
Chương 26 - Kẻ Tình Nghi.
Chương 27 - Người Bị Hại Thứ Tư.
Chương 28 - Coi Như Không Khí.
Chương 29 - Ngôi Sao Cảnh Hình Cảnh.
Chương 30 - Tang Lễ.
Chương 31 - Hai Chị Em Nhà Họ Lục.
Chương 32 - Uớc Mơ Được Làm Vợ Anh.
Chương 33 - Hai Ngày Hai Đêm Không Nghỉ Ngơi.
Chương 34 - Thần Tiên Hạ Phàm.
Chương 35 - Cô Đơn Cả Đời!
Chương 36 - Không Hứng Thú Với Phụ Nữ.
Chương 37 - Truyền Thuyết Đế Thành. (1)
Chương 38 - Truyền Thuyết Đế Thành. (2)
Chương 39 - Cậu Chủ Đã Về! (1)
Chương 40 - Cậu Chủ Đã Về! (2)
Chương 41
Chương 42 - Đối Chọi.
Chương 43 - Manh Mối Quan Trọng.
Chương 44 - Kẻ Tình Nghi. (1)
Chương 45 - Kẻ Tình Nghi. (2)
Chương 46 - Kẻ Tình Nghi. (3)
Chương 47 - Có Mục Đích Khác. (1)
Chương 48 - Có Mục Đích Khác. (2)
Chương 49 - Ký Ức Năm Mười Tuổi.
Chương 50 - Hình Nộm.
Chương 51 - Khiêu Khích Cảnh Sát.
Chương 52 - Tưởng Tôi Đang Theo Đuổi Cô.
Chương 53 - Rơi Xuống Nước.
Chương 54 - Hô Hấp Nhân Tạo.
Chương 55 - Cô Muốn Chết...
Chương 56 - Có Tình Cảm Với Cô?
Chương 57 - Song Sinh.
Chương 58 - Đừng Rơi Vào Tay Cô.
Chương 59 - Hốc Ngầm.
Chương 60 - Không Tiếc Mạng Người.
Chương 61 - Đừng Đùa Cợt Khuyết Điểm Của Người Khác.
Chương 62 - Cô Ta Có Còn Là Người Không?
Chương 63 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (1)
Chương 64 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (2)
Chương 65 - Đầu Đuôi Câu Chuyện. (3)
Chương 66 - Giết Người Đền Mạng.
Chương 67 - Họ Đan Kia!
Chương 68 - Ký Hiệu Chữ S.
Chương 69 - Tiệc Ăn Mừng.
Chương 70 - Có Cơ Hội Lại Hợp Tác.
Chương 71 - Người Theo Dõi.
Chương 72 - Sống Hay Chết?
Chương 73 - Xác Chết Vùng Dậy?
Chương 74 - Cứu Tôi...
Chương 75 - Có Vẻ Mạnh Mẽ Đấy!
Chương 76 - Nhà Cô. (1)
Chương 77 - Nhà Cô. (2)
Chương 78 - Sự Khác Thường Của Cô. (1)
Chương 79 - Sự Khác Thường Của Cô. (2)
Chương 80 - Sự Khác Thường Của Cô. (3)
Chương 81 - Ba Quy Định.
Chương 82 - Ám Thị Tâm Lý.
Chương 83 - Trả Thù?
Chương 84 - Có Đồ Ăn Còn Kén Chọn.
Chương 85 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (1)
Chương 86 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (2)
Chương 87 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (3)
Chương 88 - Nhà Họ Đan Đế Thành. (4)
Chương 89 - Sống Phải Thấy Người, Chết Phải Thấy Xác.
Chương 90 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (1)
Chương 91 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (2)
Chương 92 - Trong Nhà Có Thêm Một Người Đàn Ông. (3)
Chương 93 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (1)
Chương 94 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (2)
Chương 95 - Người Phụ Nữ Chết Không Nhắm Mắt. (3)
Chương 96 - Mùi Formalin.
Chương 97 - Điểm Đáng Nghi Nhất.
Chương 98 - Người Đàn Ông Mắc Chứng Ám Ảnh Cưỡng Chế.
Chương 99 - Điều Tra Coi Trọng Chứng Cứ.
Chương 100 - Chúng Ta Hợp Tác.
Chương 541
Chương 542
Chương 543
Chương 544
Chương 545
Chương 546
Chương 547
Chương 548
Chương 549
Chương 550
Ánh mắt Tiếu Dương sắc bén, bất kỳ một biểu cảm trên khuôn mặt kẻ tình nghi đều không thoát khỏi ánh mắt anh ta.
“Ban ngày ngủ ở nhà, đến đêm đi làm, ông chủ và đồng nghiệp đều có thể làm chứng cho tôi.
” Người đàn ông trung niên nhìn thẳng vào mắt anh ta, ánh mắt không hề né tránh.
“Thả anh ta đi, anh ta không phải hung thủ.
” Trước màn hình giám sát Đan Thần Huân nói.
Viên Khả và Lý Bạch quay sang nhìn anh với ánh mắt đầy nghi ngờ.
“Tin tưởng đội trưởng Đan của chúng ta đi, anh ấy chưa từng phán đoán sai.
” Hạ Bân cười nói, trên mặt đầy vẻ tự hào.
Trong phòng thẩm vấn còn đang hỏi tiếp, kẻ tình nghi kiên trì nói mình không giết người, không hỏi được cái gì hết, Tiếu Dương đành phải thả người.
Người này vừa đi, Tiết Linh Âm và lão Dương lại đến, hai người đã tìm được manh mối mới.
“Sếp, đã điều tra được người đàn ông trong bức ảnh tên Cố Nhạc Sinh, 49 tuổi, ông ta là tình nhân của Phạm Diễm, hai người đã qua lại nửa năm.
” Tiết Linh Âm sắp xếp tin tức điều tra được thành tư liệu, giao cho Đan Thần Huân: “...
. Cố Nhạc Sinh đã có vợ, không thể để lộ mối quan hệ giữa hai người ra ngoài, vì vậy đều đến nhà Phạm Diễm lúc nửa đêm hoặc là đến khách sạn.
”
“Chuyện khung ảnh là sao? Đã hỏi rõ chưa?” Người đàn ông đọc tư liệu không ngẩng đầu lên.
“Là vợ Cố Nhạc Sinh để vào, bà ta đã thừa nhận. Bà Cố chột dạ, trong quá trình tra hỏi luôn tỏ ra bất thường, chỉ uy hiếp một chút là khai ra hết.
”
Cô dừng lại, hếch cằm lên, khá hài lòng với kỹ xảo tra hỏi của mình.
Đan Thần Huân ngước mắt nhìn, đôi mắt đen lạnh lùng dọa Tiết Linh Âm sợ, cô vội vàng nói tiếp.
“Bà Cố đã biết chồng mình ngoại tình từ lâu. Lựa chọn im lặng vì gia đình, nhưng bà ta vẫn bí mật tìm Phạm Diễm, uy hiếp cô ấy phải rời xa Cố Nhạc Sinh mấy lần, về sau Cố Nhạc Sinh biết được nên không đi tìm cô ấy nữa. Trong lòng bà Cố vẫn còn giận, sau khi Phạm Diễm chết đã trộm chìa khóa và ảnh của chồng, đặt bức ảnh chụp chung kia vào trong nhà Phạm Diễm, mục đích là muốn cảnh sát nghi ngờ, bà ta muốn chồng mình ngồi tù!
”
“Nói vậy, bà Cố có động cơ giết người, có khả năng là hung thủ!
”
“Bà ta không phải hung thủ.
” Tiết Linh Âm rất chắc chắn: “Bà ta bị tàn tật, không có cánh tay trái, không có khả năng giết người.
.
. Hơn nữa, bà ta có chứng cứ ngoại phạm, trong thời gian Phạm Diễm bị hại thì bà ta đang ở nước ngoài, có ghi chép xuất cảnh ở sân bay.
”
“Ừm.
.
. Có thể loại trừ tình nghi giết người của bà ta.
” Đan Thần Huân xem hết tư liệu, Tiết Linh Âm làm việc cẩn thận, đã cung cấp đầy đủ chứng cứ, có ảnh có chữ, vừa nhìn đã hiểu ngay.
“Dù bà ta tàn tật nhưng không có nghĩa là không thể giết người.
” Lúc này, Tiếu Dương đẩy cửa đi vào, lớn tiếng nghi ngờ: “Đội trưởng Đan, đừng quên anh đã nói vụ án này có đồng phạm, cũng có thể làm giả ghi chép xuất cảnh.
”
Mọi người nghe vậy đều im lặng bạn, họ nhận ra Tiếu Dương đang cố ý nhắm vào Đan Thần Huân, nhất là cấp dưới của anh ta, đều im lặng để tránh gặp rắc rối.
Đây là lần đầu tiên Tiết Linh Âm đến đồn cảnh sát Thành Nam, cô không hiểu rõ mọi chuyện, cau mày quan sát sắc mặt Đan Thần Huân rồi nói: “Đội trưởng Tiếu đúng không? Anh có thể nghi ngờ phán đoán của tôi, nhưng không thể nghi ngờ chứng cứ do tôi thu thập! Nếu không phải chuyện chắc chắn, tôi sẽ không đưa vào tài liệu!
”
“Hừ!
” Tiếu Dương khẽ hừ lạnh, ném bản khẩu cung lên bàn: “Phá án nói chứng cứ, những suy đoán không cần thiết đều là lý luận suông!
”
Trong giọng anh ta đầy vẻ khiêu khích, xen lẫn mùi thuốc súng nồng nặc.
Hạ Bân hơi nổi giận, đang muốn lên tiếng thì Đan Thần Huân liếc mắt ra hiệu, anh ta lập tức ngậm miệng lại, trên mặt lộ vẻ khó chịu và không cam lòng.