Sau Khi Sống Lại Gả Cho Phế Thái Tử

Sau Khi Sống Lại Gả Cho Phế Thái Tử

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 366
Đánh giá:                      
Kiếm hiệp
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Truyện Sủng
Cung Đấu
  
  

Nàng nhẹ nhàng đáp một tiếng, nắm chặt giấy bút trong lòng bàn tay, lấy hết dũng khí, ngẩng mặt lên, ánh mắt dịu dàng chuyên chú nhìn hắn: “Vậy… Vậy thần thiếp trồng nhiều loại khác nhau, điện hạ nếm thử, có lẽ có thể tìm được món ngài thích.

Lý Sách rút tay về, ngón tay còn đang vô thức cọ nhẹ lòng bàn tay, thật giống như xúc cảm mềm mại của sợi tóc kia còn chưa tan đi, mà giờ phút này lại có đồ vật càng mềm mại hơn so với mái tóc kia, cào nhẹ một cái trong lòng hắn.

Hắn không rõ Dư Thanh Yểu vì sao cố chấp với việc hắn thích cái gì?

Từ nhỏ phụ hoàng dạy hắn cực kỳ nghiêm khắc, mà thời gian hắn bên cạnh mẹ đẻ là Trần hoàng hậu đều rất ngắn, cho nên ngay cả mẫu hậu của hắn đều chưa từng chú ý hắn thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì.

Hắn là thái tử, có nhiều chuyện quan trọng cần chú ý hơn là sở thích cá nhân.

Ăn, mặc, ở, đi lại, đều có điều lệ phù hợp với quy định pháp luật, cũng không phải do hắn lựa chọn.

Cho nên hắn căn bản chưa từng chú ý.

Cũng trả lời không được.

Dư Thanh Yểu cắn môi, ngại ngùng mà nhỏ giọng bù: “Đến sang năm liền biết nên trồng cái gì.

“Sang năm?” Ánh mắt của Lý Sách nhẹ chuyển, liếc qua.

Dư Thanh Yểu không biết vì sao bị Lý Sách liếc mắt một cái, mặt có chút nóng lên, nhưng nghĩ lại hai người đã thành thân, theo lý mỗi năm đều sẽ ở bên nhau, nàng còn muốn đợi đến ngày đi đất phong cùng với Lý Sách, rời khỏi thành Kim Lăng.

Vì thế nàng nghiêm túc gật đầu, “Ân! Sang năm.

Thanh âm của thiếu nữ giòn tan, giống như là gõ một khối đường mạch nha, vị ngọt đều chạm vào trong lòng.

Đầu ngón tay trên cánh tay vô ý thức nhúc nhích một chút, Lý Sách nhướng mày, lộ ra một chút ngạc nhiên.

Ở một nơi như thế này, nàng còn đồng ý ở cùng hắn đến sang năm?

Dư Thanh Yểu không biết suy nghĩ của Lý Sách, vì chứng minh sự nghiêm túc của mình, cũng không lảng tránh ánh mắt thăm dò của hắn.

Ánh mắt xẹt qua mái tóc bồng bềnh kiên cường nhếch lên trên đỉnh đầu của Dư Thanh Yểu, trong lòng Lý Sách ngứa ngáy, rốt cuộc lại nở nụ cười: “Được, sang năm.

Nhân dịp thời tiết vẫn còn dễ chịu, Dư Thanh Yểu, Phúc An và Phúc Cát dọn dẹp lại thư phòng mấy ngày liền, cuối cùng thì một tên quan nhỏ tên là Hồ Lương cũng lén lút vận chuyển thành công hạt giống và giống cây mà Dư Thanh Yểu cần.

Mặc dù Phúc Cát kêu than nhiều nhất nhưng đến lúc cần thì hắn ta vẫn là người chịu thương chịu khó nhất, hắn ta dẫn theo hai người làm bếp dùng cuốc đào xới mảnh đất dài hai thước rộng hai thước lên, mảnh đất đó được cày cuốc một cách cẩn thận, những chiếc rễ còn sót lại lần lượt được xử lý, sau đó lại chất phân sâu dưới đất.

Vậy là đã hoàn thành sự chuẩn bị cơ bản nhất.