Thẩm Tùng Nguyệt bị ánh mắt của hắn nhìn đến mức trong lòng run lên, như thể tất cả tâm tư của nàng ta trước mặt Tô Cẩn Dạ, đã sớm bị nhìn thấu.
"Ta, Tô Cẩn Dạ, xưa nay làm việc quang minh lỗi lạc, nếu là chuyện ta làm, ta sẽ nhận. Chuyện này...
.
"
Thẩm Tùng Nguyệt hít sâu một hơi, vừa nghe lời này của Tô Cẩn Dạ tâm tình nàng ta lập tức thả lỏng.
Nàng ta vui mừng chờ đợi Tô Cẩn Dạ nói ra lời chịu trách nhiệm.
Dù sao, nhiều năm trước nàng ta cũng từng 'cứu' Tô Cẩn Dạ.
"Chuyện này ta sẽ điều tra rõ ràng.
"
【Ngoài dự đoán! Não cữu cữu bắt đầu phát triển rồi sao?】
【Tuy rất bất ngờ, nhưng ta thật sự muốn nói một câu, cữu cữu thật ngầu.
】
"Huynh nói cái gì?" Nụ cười âm hiểm của Thẩm Tùng Nguyệt nhanh chóng biến mất khỏi đáy mắt, thay vào đó là sự kinh ngạc sâu sắc.
Với sự hiểu biết của nàng ta về Tô Cẩn Dạ, hắn sẽ nói với nàng ta 'Ta sẽ cưới nàng làm vợ, chịu trách nhiệm với nàng'.
Sao, bây giờ hắn lại muốn điều tra?
Điều tra cái gì?
Chẳng lẽ hắn nghi ngờ nàng ta?
"Dạ ca ca, tối hôm qua, chúng ta đã.
.
.
" Thẩm Tùng Nguyệt cúi đầu, lại bắt đầu khóc, "Có lạc hồng làm chứng, huynh vậy mà không tin. Nếu huynh không muốn chịu trách nhiệm chuyện này, huynh có thể nói thẳng. Tại sao huynh phải làm như vậy để sỉ nhục ta? Huynh tuyệt tình như vậy, để ta sống sao nổi?"
【Ặc! Tiểu trà xanh này ngoài khóc ra còn biết làm gì khác không?】
【Thích giả vờ khóc? Lát nữa cho ngươi khóc đủ.
】
【Còn sống sao nổi, chậc, nói như ngươi thâm tình lắm vậy, cữu cữu của ta không biết trong bụng ngươi đang mang thai, ta thì biết.
】
Dưa lớn đến rồi!
Chấn động!
Khi A Bảo thầm phàn nàn câu này, trực tiếp khiến mấy người có mặt đều ngây người.
Vậy là Thẩm Tùng Nguyệt đã sớm không còn trong trắng?
Vậy mà nàng ta có thai!
Đây là dưa gì thế này.
Tô Cẩn Dạ âm thầm bình tĩnh lại, thỉnh thoảng nhìn sang A Bảo.
A Bảo lúc này đang hăng say hóng dưa, hoàn toàn không để ý ánh mắt dò xét của Tô Cẩn Dạ.
【Nói đến đứa nhỏ trong bụng Thẩm Tùng Nguyệt này, đến hôm nay vừa tròn một tháng rưỡi. Thẩm Tùng Nguyệt này đã sớm câu kết với quản gia Tô phủ từ vài tháng trước. Ngày thường Thẩm Tùng Nguyệt có thể nắm được hành tung của cữu cữu người chính xác như vậy, chính là nghe được từ miệng quản gia. Qua lại nhiều lần, quản gia liền nảy sinh ý đồ với Thẩm Tùng Nguyệt. Vừa hay Thẩm Tùng Nguyệt này cũng không phải người an phận. Vì vậy vào một đêm tối trời gió lớn, sau khi hai người uống chút rượu, liền không nhịn được nên lăn giường.
】
Tô Cẩn Dạ chấn động trước dưa lớn A Bảo tung ra, mãi đến khi nghe được câu cuối cùng, trên khuôn mặt trắng nõn của Tô Cẩn Dạ thoáng qua một vệt đỏ ửng.
A Bảo hai tháng tuổi, đã biết lăn giường là gì rồi??
Quả nhiên tiểu tử còn hơi sữa nhưng lại mang theo ký ức kiếp trước đầu thai chính là không giống nhau.
【Sau khi lăn giường, Thẩm Tùng Nguyệt đột nhiên phát hiện mình có thai. Bà ta đương nhiên không muốn giữ lại, dù sao bà ta cũng tự cho mình là tiểu thư hầu phủ, tuy là thứ xuất, nhưng cũng coi như là thiên kim. Làm sao có thể cam tâm tình nguyện mang thai con của một quản gia chứ. Nhưng Thẩm Tùng Nguyệt lại không muốn vì vậy mà mất đi trợ lực là Tô quản gia này, sau khi suy nghĩ kỹ càng, quyết định tìm cho đứa nhỏ một người phụ thân tử tế. Không phải sao, chuyện xui xẻo này liền rơi xuống đầu cữu cữu người.
】
【Sau đó, Thẩm Tùng Nguyệt và Tô quản gia bàn bạc một hồi, mới có chuyện thừa cơ leo lên giường cữu cữu người.
】
【Cữu cữu ơi ~ chuyện đổ vỏ nuôi con cho người khác này, người một chuyện cũng không bỏ sót, tức chết người! Thật sự muốn tức chết người ta!
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!