Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
"Sở Phong, anh thật sự rất vô lý...
.
"
Lạc Thi Thi thở dài.
Diệp Kim Long hừ lạnh một tiếng: "Thi Thị, anh đã nói rồi, tên vô dụng này là một kẻ vong ơn bội nghĩa"
"Rõ ràng là em đang giúp đỡ anh ta, anh ta không cảm kích thì thôi, còn mắng ngược lại em”
"Đối phó với loại người này, nhất định phải cho anh ta một bài học sâu sả:
“Nếu anh ta không quỳ xuống dập đầu, thì hôm nay là đập bài vị của mẹ anh ta, ngày mai sẽ đào mộ mẹ anh ta.
.
.
"
"Bốp!
"
Lời còn chưa dứt, Sở Phong đã ra tay như tia chớp.
Diệp Kim Long còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm. thấy mũi ươn ướt, máu phun trào ra.
Sau đó, đầu óc anh ta choáng váng, bị đối phương bép cổ, với tốc độ cực nhanh, anh ta bị nhấc lên và đập mạnh vào tường.
“Ah!
"
Cùng với cơn đau dữ dội, Diệp Kim Long không khỏi hét lên thảm thiết, máu từ giữa mày rỉ ra, toàn thân quay cưỡng.
Còn chưa kết thúc, Sở Phong còn trở tay túm lấy. hai tay anh ta, dùng sức bẻ thật mạnh, chỉ nghe hai tiếng "răng rắc", xương tay lập tức bị bẻ gãy!
“Cậu Diệp!
"
Một tên vệ sĩ bị kinh hãi, lao tới hét lên.
Nhưng Sở Phong còn không thèm nâng mí mắt, duỗi tay quãng một cái tát, cái tát mạnh mẽ khiến anh ta bay về phía sau ba bốn mét!
Ngã sống soài trên mặt đất.
Máu chảy ra từ miệng và mũi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều sợ hãi và bằng hoàng.
Ai mà ngờ được, tên vô dụng này lại có thể đánh nhau ác liệt như vậy, hơn nữa ra đòn còn tàn nhẫn như. vậy!
"Còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"Lên hết đi”
"Mắc công tôi phải xử lý từng người một.
"
Sở Phong liếc mắt nhìn mấy tên vệ sĩ.
Những lời này trực tiếp kích thích bọn họ, bọn họ. gào thét giương nanh múa vuốt lao tới!
Nhưng bọn họ còn chưa đến gần, Sở Phong đột nhiên hành động!
Dùng tay đấm chân đá, mạnh mẽ và dứt khoát.
Kể cả sức mạnh hay kỹ năng, gần như là nghiền áp tất cả.
"Bùm bùm bùm bùm!
.
.
.
”
Trong chớp mắt, sáu bảy tên vệ sĩ đều bị hạ gục.
Nếu không nẵm bẹp trên mặt đất.
Thì là dinh lên tường.
Tất cả mọi người đều bị bầm dập hết mặt mũi, nôn ra ba lít máu.
Đối mặt với Sở Phong, đừng nói là đánh nhau, ngay cả sức chống cự cũng không có.
"Cái này.
.
"
Tất cả mọi người đều hoảng sợ!
Ngay cả những người qua đường cũng dừng lại nhìn tất cả những việc này với vẻ mặt khó tin.
"Tên vô dụng này được tiêm máu gà sao, tại sao lại đánh nhau giỏi như vậy?” Tô Mai vẫn còn sợ hãi.
Lạc Đào Đào sợ hãi đến mức trốn ở phía sau bà ta, nơm nép lo sợ nói: "Mẹ, phải làm sao đây?"
"Con muốn tên vô dụng đó phải quỳ xuống đất xin chúng ta tha thứ, tại sao lại để anh ta đánh người của chúng ta?"
Không thể chấp nhận được.
Hai mẹ con lắc đầu điên cường, cảm giác như đang nãm mơ.
©òn những người vây xem thì vô cùng phấn khích, họ nhìn Sở Phong như thể họ là những người hâm mộ,
"Sở Phong!
”
Lạc Thi Thi mở miệng muốn nói cái gì đó, lại không biết nên bắt đầu từ đâu.
Một cảm giác như bị giấu diếm đột nhiên xuất hiện.
Người chồng mà cô khinh thường suốt ba năm nay chẳng phải chỉ biết ăn no chờ chết thôi sao?
Đừng nói là mắng, cho dù có đánh hắn thì kẻ hèn nhát này cũng không làm được gì, sao bỗng nhiên lại trở nên mạnh mẽ như vậy?
Chẳng lẽ, hắn vẫn luôn giấu cô chuyện này sao?
Có cần phải làm vậy không?
Bây giờ là một xã hội được quản lý bằng pháp. luật, dù có đánh nhau giỏi đến đâu, thì có thể đánh thắng dao súng, đánh thẳng viên đạn được không?
Diệp Kim Long là ai, nếu đánh anh ta, hắn có nghĩ đến hậu quả không?
Nghĩ đến đây, cô không khỏi lo lãng trong lòng, thăm mảng Sở Phong quá kích động, làm việc bất chấp hậu quả.
Khi cô đang muốn nói gì đó, thì thấy Sở Phong xoay người, đi tới trước mặt Diệp Kim Long, ngồi xổm xuống.
Kẻ vô dụng, mẹ nó mày dám đánh tao?”
Diệp Kim Long cũng rất sợ hãi, vốn dĩ anh ta muốn được chú ý, nhưng không ngờ lại bị ăn đánh.
Nhưng thua cuộc không thể thua khí thế, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày có biết nếu đánh tao. sẽ có hậu quả gì không?”
"Bốp"
Sở Phong không cho là đúng, tiện tay tát vào mặt anh ta, khiến đầu óc anh ta ong lên!
Lúc này, Sở Phong túm tóc anh ta, dùng sức kéo, "Vậy mày nói thử xem, sẽ có hậu quả gì?"
"Sở Phong, anh điên rồi sao?"
Nhìn thấy hẳn sắp hành động liều lĩnh, Lạc Thi Thi không kiềm chế được mà gầm lên: "Anh ta là Diệp. Long, là cậu cả của nhà họ Diệp.
"
"Anh đánh anh ta, anh không sợ anh ta trả thù anh.
.
.
”
"Bụp!
"
Sở Phong túm lấy đầu anh ta đập mạnh xuống đất một cái, không đồng tình nói: 'Muốn trả thủ tôi như' thế nào?"
“Tên vô dụng, mẹ nó mày.
.
.
”
Diệp Kim Long nghiến răng nghiến lợi, nhưng lời còn chưa kịp thốt ra khỏi kế rằng, Sở Phong lại tát anh ta một bạt tai: 'Không phục phải không?"
"Mày có muốn đánh lần nữa không?”
Lần này, Diệp Kim Long sợ đến mức són ra quần.
Anh ta không dám cãi lại, tên vô dụng này đúng là một kẻ điên, anh ta sợ nếu nói thêm một lời nào nữa, thì sẽ không giữ được cái mạng của mình!
"Xong đời rồi, tên vô dụng này điên rồi.
"
"Ngay cả cậu Diệp mà anh ta cũng dám đánh.
.
.
"