Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
"Cô!
"
Nhìn bộ dáng đanh đá của đối phương, Diệp Kim Long muốn nói lại thôi.
Có thể dùng một câu nói đẩy lùi vệ sĩ ở đây, bởi vậy có thể thấy được người phụ nữ này không tầm thường.
Mặc dù nhà họ Diệp là một trong ba gia tộc hạng. hai, nhưng quyền quý tham dự bữa tiệc hôm nay đều là người nằm giữ quyền lực!
So với bọn họ, nhà họ Diệp vẫn còn thua xa, vì sự. an toàn, anh ta phải tạm thời nén giận.
Nhưng trong lòng vẫn cực kỳ tức giận.
Đầu tiên là Lạc Thi Thi.
Bây giờ lại thêm người phụ nữ này.
Hai người đẹp tuyệt sắc này lại đều thích tên phế vật kia.
Còn không phải có cái mặt tiền đẹp thôi sao, đến mức bọn họ lì lợm la liếm như vậy?
“Diệp thiếu, ngài đừng để ý đến cô ta”
" Cô ta muốn chịu khổ, vậy để cô ta chịu khổ”
“Đến lúc ăn khổ thật, muốn khóc cũng không tìm được chỗ khóc”
Thấy vậy, Trình Lan không nhịn được xen mồm vào nói
“Haizzz...
.
"
Diệp Kim Long thở dài, ra vẻ đấm ngực dậm chân, trách trời thương dân: "Xã hội bây giờ, không thể hiểu được”
“Rõ ràng tôi có lòng nhắc nhở, nhưng lòng tốt lại bị coi như long lang dạ thú.
”
“Thôi vậy, biết rõ là hố lửa, cô ta cố chấp nhảy. xuống, tôi cũng không còn cách nào.
"
“Cũng may Thi Thi nhà tôi tỉnh sớm, ly hôn với tên phế vật kia, thoát khỏi bể khổ.
”
Nghe vậy.
Lạc Thi Thị liếc nhìn Vân Thủy Dao, cuối cùng không nhịn được hỏi:
“Vị tiểu thư này, sợ rằng cô và Sở Phong đã ở bên nhau trong lúc chúng tôi chưa ly hôn đúng không?”
“Tôi rất tò mò, nếu hai người đã yêu nhau, tại sao không nói thẳng với tôi, việc gì phải ra vẻ yêu thương trước mặt tôi vào lúc này?”
Không thể phủ nhận.
Người phụ nữ này đều nghiền áp cô ở tất cả các. phương diện, cô tự nhận không bằng.
Nhưng ít nhất chính mình sạch sẽ hơn cô ta, sẽ không chen chân vào hôn nhân của người khác.
Thua kém những mặt khác, nhưng ít ra bên cô vẫn có đạo lý.
“Sao vậy, cô rất để ý chuyện ngoại tình trong hôn nhân?"
"Vậy nếu tôi nói tôi và Sở Phong đã ở bên nhau từ lâu, có phải cô sẽ càng tức giận hơn không?”
Vân Thủy Dao nở nụ cười quyến rũ, không chỉ kẹp chặt cánh tay của Sở Phong, còn dùng bộ ngực đầy. đặn của mình cọ xát trên người hắn.
Tình chàng ý thiếp, tình sâu như biển.
Lạc Thi Thi tức nổ phổi, suýt nữa không nhịn được chửi tục!
Cô biết rõ đối phương cố ý kích thích chính mình. Với tính cách của cô, vốn dĩ không cần để ý.
Nhưng cố tình đối mặt với sự thân mật của Vân Thủy Dao, Sở Phong không chỉ không kháng cự, còn rất thích thú.
Càng thêm chứng thực gian tình của hai người, ánh mắt cô trở nên sắc bén, quát to: “Sở Phong, anh không biết xấu hổi"
“Anh dám lừa tôi, ngoại tình trong hôn nhân, thấy bát cơm của nhà họ Lạc không thơm, lập tức tìm chỗ dựa lớn hơn để ăn cơm mềm”
“Anh không thể tay làm hàm nhai sao, sao cứ: thích làm con sâu mọt ăn no chờ chết dựa vào người khác thế?"
Cô thật sự rất tức giận!
Nhưng phần lớn là thất vọng!
Dù sao cũng sống chung ba năm, cho dù ly hôn cô cũng hy vọng đối phương mạnh khỏe.
Ít nhất dựa vào chính sức của mình, tay làm hàm. nhai.
Nhưng bây giờ hắn vẫn còn ăn cơm mềm, chắng qua đổi bát đũa khác.
Vốn dĩ cô còn đang tự trách vì tự tiện nói ly hôn với hẳn, nhưng có vẻ chính mình suy nghĩ nhiều.
Đáng lẽ nên phủi sạch quan hệ với loại người này từ lâu rồi mới phải.
Xấu hổ với hẳn?
Cô thật sự quá rảnh!
“Có người nguyện ý cho tôi ăn cơm mềm, tại sao tôi phải tự tay nấu cơm?”
Đối mặt với chỉ trích, Sở Phong vẫn chưa giải thích,
Bởi vì hẳn biết, cho dù giải thích đối phương cũng không tin.
Hơn nữa bây giờ hai người không còn quan hệ gì cả,
, việc gì phải giải thích cho cô?
"Đi thôi Dao Dao"
“Không cần tốn nước bọt với người xa lạ”
Sở Phong liếc nhìn đối phương, sau đó xoay. người đi vào trong, đột nhiên.
“Sở Phong, chờ đã”
Vân Thủy Dao dẫm lên giày cao gót đi đến trước mặt Lạc Thí Thị, nói: "Lạc tiểu thư, nếu không ngại chúng ta có thể lưu phương thức liên hệ được không.
"
“Cô có ý gì?"
Lạc Thi Thi tức giận nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, cô là vợ cũ của Sở Phong, còn tôi là bạn gái hiện tại của anh ấy”
“Tôi phải nằm chặt người đàn ông xuất sắc như. anh ấy, định mấy ngày nữa sẽ thông báo”
“Đến lúc đó tôi sẽ mời cô đến tham gia”
Rải muối lên miệng vết thương.
Không chỉ khiêu khích cô trước mặt mọi người, bây giờ còn muốn làm nhục cô.
Trình Lan không nhịn được quát lớn: “Tiện nhân, bị điên hả.
.
.
”
“Trợ lý Trình”
Chưa kịp nói xong thì bị Lạc Thi Thi trừng mắt, ý bảo câm miệng.
Giống như suy nghĩ của Diệp Kim Long, cô biết rõ người phụ nữ này không tầm thường, nếu xé rách mặt với người này, chính mình sẽ mất nhiều hơn được.
Nhưng cô cũng không phải là người thích bị người khác nắm mũi đắn đo.
Cô khoanh tay trước ngực, lạnh nhạt nói: “Không cần.
"