Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
Chương 1 - Sở Phong, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 2 - Một Cái Tát Một Nghìn Vạn Đủ Không
Chương 3 - Bà Hoàng Trong Truyền Kỳ, Vân Thủy Dao
Chương 4 - Không Chỉ Đánh Bọn Mẹ Mà Còn Muốn Trả Thù Nhà Họ Lạc
Chương 5 - Đến Tay Còn Chưa Nắm Lần Nào Thì Tình Cảm Cái Rắm
Chương 6 - Cô Ta Có Bệnh
Chương 7 - Ông Nội Được Cứu Rồi!
Chương 8 - Như Thế Có Thể Trị Khỏi Bệnh
Chương 9 - Thần Y Từ Tới Rồi
Chương 10 - Tôi Chịu Trách Nhiệm
Chương 11 - Chuẩn Bị Hậu Sự Thôi
Chương 12 - Cắn Ngược
Chương 13 - Điên Cuồng Đổ Lỗi
Chương 14 - Giả Thần Giả Quý
Chương 15 - Thật Sự Cứu Sống Được
Chương 16 - Ông Ta Hoảng Rồi
Chương 17 - Việc Nào Ra Việc Nấy
Chương 18 - Chỉ Còn Thiếu Một Bước
Chương 19 - Vậy Thì Tôi Không Khách Sáo Nữa
Chương 20 - Em Nghĩ Sao?
Chương 21 - Báo Thù
Chương 22 - Có Cần Phải Làm Vậy Không?
Chương 23 - Trả Đũa
Chương 24 - Đuổi Đi Là Được
Chương 25 - Cô Đừng Ép Tôi
Chương 26 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 27 - Chỉ Một Đêm Thôi
Chương 28 - Dát Vàng Lên Mặt
Chương 29 - Cô Chẳng Là Cái Thá Gì
Chương 30 - Tôi Hỏi Cũng Vì Quan Tâm Anh...
Chương 31 - CMN Quá Nóng Bỏng!
Chương 32 - Không Thể Phủ Nhận
Chương 33 - Tôi Tin Tưởng Anh Ấy
Chương 34 - Tiện Nhân Không Biết Xấu Hố
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Nhà Họ Hồng, Gia Tộc Hạng Một Từng Đứng Đầu
Chương 37 - Bừa Bãi Vô Danh
Chương 38 - Ngu Xuẩn
Chương 39 - Phế Vật
Chương 40 - Là Người Có Trách Nhiệm
Chương 41 - Hạng Mục Đầu Tư
Chương 42 - Còn Dám Trả Treo
Chương 43 - Tôi Lòng Dạ Hẹp Hòi, Tôi Ghen Ghét
Chương 44 - Mấy Người Câm Hết Cho Tôi
Chương 45 - Dám Đánh Anh Ấy, Mày Chết Chảc Rồi
Chương 46 - Chuẩn Bị Xong Rồi Ạ
Chương 47 - Hai Người Chọi Một
Chương 48 - Em Mới Là Vợ Của Anh
Chương 49 - Thật Là Buồn Nôn!
Chương 50 - Cho Tao Chết Ở Đây Ư?
Chương 51 - Lợi Hại Quá
Chương 52 - Xông Lên Đánh Hết Cho Tao
Chương 53 - Bốc Đồng, Quá Bốc Đồng Rồi
Chương 54 - Vẫn Mạnh Miệng Chứ Gì?
Chương 55 - Lời Này Cũng Không Sai
Chương 56 - Không Có Phép Tắc
Chương 57 - Đây Là Bỏ Phiếu Hay Sao?
Chương 58 - Dám Lừa Con Trai Của Tôi?
Chương 59 - Cô Uy Hiếp Tôi?
Chương 60 - Bọn Họ Đang Học Ai Vậy?
Chương 61 - Sao Lại Là Ngài?
Chương 62 - Hiểu Lầm
Chương 63 - Không Biết Trời Cao Đất Rộng
Chương 64 - Chuyện Lớn
Chương 65 - Sao Ông Lại Tới Đây?
Chương 66 - Gia Đình Họ Có Tội
Chương 67 - Cô Còn Không Đi?
Chương 68 - Anh Bị Mù Hả?
Chương 69 - Món Quà Tôi Đặc Biệt
Chương 70 - Tôi Sẽ Uống
Chương 71 - Muốn Cứu Vợ Cũ Phải Không?
Chương 72 - Một Món Quà Lớn
Chương 73 - Hội Trưởng Ngô Là Ai?
Chương 74 - Muốn Làm Màu!
Chương 75 - Biến Thái Vậy?
Chương 76 - Phòng Cưới Sao?
Chương 77 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 78 - Sao Cậu Lại Ở Đây?
Chương 79 - Con Người Tôi Dễ Nói Chuyện Lắm
Chương 80 - Nó Chẳng Là Gì Cả
Chương 81 - Linh Khí Dồi Dào
Chương 82 - Nhà Tân Hôn
Chương 83 - Không Gian Riêng Của Anh
Chương 84 - Vấn Đồ!
Chương 85 - Tu Luyện
Chương 86 - Rồi Sau Đó
Chương 87 - Sở Phong Tự Lẩm Bẩm
Chương 88 - Một Người Làm Quan Cả Họ Được Nhờ
Chương 89 - Thằng Vô Dụng
Chương 90 - Quà Mừng
Chương 91 - Cái Nào Là Thật, Cái Nào Giả
Chương 92 - Tìm Người Đến Phân Biệt
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Người Phụ Nữ Này Là Ai?
Chương 95 - Cháu Rể Tốt
Chương 96 - Nói Hươu Nói Vượn
Chương 97 - Có Hiểu Quy Tắc Không Vậy?
Chương 98 - Tôi Cũng Không Dấu Ngài Nữa
Chương 99 - Còn Xem Tình Hình Ra Sao?
Chương 100 - Còn Phải Ở Lại Đây À?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Vừa Ăn Cắp Vừa La Làng
Chương 103 - Cũng Không Phải Là Không Thể
Chương 104 - Chính Là Chỗ Này
Chương 105 - Đạo Lý
Chương 106 - Nạn Lớn
Chương 107 - Bốc Đồng
Chương 108 - Không Thấy Quan Tài Không Đổ Lệ
Chương 109 - Suy Tính Hết Rồi
Chương 110 - Chuyện Này Là Sao?
Chương 111 - Tôi Có Một Câu Hỏi
Chương 112 - Ỷ Mạnh Bắt Nạt Yếu
Chương 113 - Gọi Thần Y Đến Rồi
Chương 114 - Cô Biết Anh Ta Sao?
Chương 115 - Chuyện Gì Thế Này?
Không còn cách nào, chuyện đã đến nước này, đâm lao phải theo lao.
Không thể mất mặt trước mặt Lạc Thi Thị, anh ta còn chưa nếm được thân thể của Lạc Thi Thi.
Nhưng tên phế vật này quá hùng hổ dọa người, nếu bị tên này hù dọa, sau này còn mặt mũi đâu mà ra ngoài gặp người?
“Chú tôi lấy giúp thư mời, chính chú tôi cũng là người đã xin tăng mức đầu tư giúp nhà họ Lạc!
"
“Chú ấy còn nói chờ tôi và Thi Thi tiến thêm một bước sẽ kéo thêm khoản đầu tư khác cho nhà họ Lạc”
“Tóm lại, có tài nguyên gì tốt đều cố gắng tăng cường cho nhà họ Lạc!
”
Nghe vậy, Trình Lan liếc nhìn Sở Phong, đắc ý nói “Nghe thấy chưa?”
“Anh là cái thá gì mà đòi so với Diệp thiếu?” Lạc Thi Thi đỏ mặt.
Mặc dù cô không định phát triển sâu hơn với Diệp Kim Long.
Nhưng cô đều nhìn thấy hết những gì anh ta làm cho mình, so với Sở Phong chỉ biết nói mồm, Diệp Kim Long tốt hơn Sở Phong quá nhiều, gật đầu nói: "Diệp thiếu, cảm ơn anh rất nhiều, nhà họ Lạc chúng tôi sẽ báo đáp ân tình này cho anh và chú anh.
"
Diệp Kim Long nhếch miệng cười, thuận thế ôm eo nhỏ của cô, xua tay nói: “Hai chúng ta còn khách sáo làm gì”
“Chuyện của em là chuyện của tôi, vì em, Diệp Kim Long này có thể lên núi sâu xuống biển lửa.
“Bịa, bịa tiếp đi”
Sở Phong lạnh lùng ngất lời anh ta.
Hắn đã nghe được hết cuộc trò chuyện của anh ta và Hồ Minh Tùng.
Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng đối với người tu hành, hẳn nghe rõ từng câu từng chữ, chuyện này. không liên quan gì đến Hö Minh Tùng cả. Mọi chuyện đều do Vân Thủy Dao quyết định, cố ý tăng mức đầu tư rêu chọc chính mình.
“Diệp Kim Long, người xưa có câu nói cơm có thể. ăn bậy nhưng không thể nói bậy”
“Rõ ràng không phải công lao của mình lại cứ đâm đầu vào nhận.
”
“Đủ rồi, Sở Phong.
"
Lạc Thi Thi không chịu được nữa, hét lên: “Diệp thiếu đã gọi điện thoại cho chú của anh ấy để xác nhận rồi, bí thư Hồ cũng xác nhận rồi, sao anh còn. đứng đây bôi nhọ Diệp thiếu, rốt cuộc anh muốn làm gi?
“Thấy người khác mạnh hơn mình, bản lĩnh hơn mình, anh ghen ghét đến vậy sao?"
“Tôi không ngờ anh không chỉ lòng dạ hẹp hòi, lòng ghen ghét còn nhiều như vậy!
”
Sở Phong nhíu mày nói: “Lòng dạ hẹp hồi? Ghen ghét anh ta?”
“Không lẽ không phải hả?”
“Từ lúc chúng ta ly hôn, anh luôn đối nghịch với nhà chúng tôi!
"
“Không chỉ đánh mẹ tôi và em gái tôi, bây giờ còn không ngừng làm phiền Trình Lan và Diệp thiếu!
"
“Có gì anh cứ nhắm vào tôi, quầy rầy người bên cạnh tôi, anh còn là đàn ông hay không?”
Nghe vậy, Sở Phong há mồm, nhưng không biết. nên trả lời như thế nào.
Hắn chưa bao giờ trông mong vào tình cảm vợ chồng, nhưng dù sao cũng sống chung ba năm.
Cho dù là người quen cũng không đến mức quá đáng như vậy.
Từ đầu đến cuối chính mình chưa từng muốn nhằm vào cô, nhưng cô vẫn cương quyết dán cho anh cái mác đó.
Có lẽ đây chính là điển hình cho câu nói muốn ghép tội thì sợ gì không có lý do.
“Cô nói đúng.
”
“Tôi lòng dạ hẹp hòi, tôi ghen ghét!
"
“Tôi là tiểu nhân, anh ta là quân tử, được chưa?" Sở Phong khinh thường giải thích.
Cô muốn nghĩ thế nào cũng được, dù sao hai người không còn quan hệ gì cả.
Nghe vậy Lạc Thị Thi càng thêm kích động: “Thái
độ gì vậy, không lẽ tôi nói sai hả?” “Sai hay không chính cô biết rõ” “Được rồi đừng la lối khóc lóc ăn vạ ở đây”
“Cho dù cô lên giường với anh ta tôi cũng không có ý kiến gì...
"
“Sở Phong, anh là tên khốn!
”
Lạc Thi Thi nằm chặt tay, khóe mắt sắp nứt ra.
Diệp Kim Long ôm chặt Diệp Thi Thị, trừng mắt nhìn Sở Phong, quát to: “Phế vật, ăn nói cho sạch sẽ chút”
“Hiện tại tao và Thi Thi chỉ là bạn bè, cho dù sau. này yêu đương, thậm chí kết hôn, tao cũng sẽ hoàn toàn tôn trọng cô ấy”
“Mày có thể chửi tao nhưng không được bôi nhọ. “Thi Thị.
.
.
”
“Đôi nam nữ chó má.
"
Sở Phong lạnh lùng nói, xoay người rời đi, hản cảm thấy nhìn bọn họ cũng đủ ghê tởm.
“Phế vật, CMN mày dám mắng tao?"
“Tao đập chết mày!
”
Nghe vậy Diệp Kim Long vô cùng tức giận, căm lấy chén trà trên bàn ném về phía Sở Phong!
Sở Phong nghiêng người tránh né, chén trà sượt qua vành tai của hẳn.
Cuối cùng đập trúng vào ngực của một người phụ nữ mặc sườn xám.
Bộp!
Một tiếng giòn vang, bộ ngực làm từ keo silicon bị đập vỡ, khô quất bẹp dí như bóng cao su hết khí!