Chương 1 - Chúng Ta Ly Hôn Đi.
Chương 2 - Hay Là Do Con Thiếu Tiền?
Chương 3 - Dù Có Ly Hôn Con Vẫn Là Con Gái Của Ba Mẹ.
Chương 4 - Bá Chủ Nam Kinh Xuất Hiện Rồi?
Chương 5 - Người Mà Anh Cho Rằng Nguy Hiểm Lại Chính Là Anh Trai Triệu Hàn Dương.
Chương 6 - Không Biết Lớn Nhỏ Nữa À?
Chương 7 - Sau Anh Cứ Muốn Ăn Đồ Còn Dư Của Cô Vậy.
Chương 8 - Rất Nhanh Thôi Chúng Ta Sẽ Gặp Lại.
Chương 9 - Cô Ấy Thế Nào Rồi?
Chương 10 - Ở Đâu?
Chương 11 - Đừng Nhúc Nhích
Chương 12 - Con Bé Đó Là Em Gái Tôi, Vương Tuyết Băng.
Chương 13 - Trời Lạnh Rồi, Cho Mạc Thị Phá Sản Đi.
Chương 14 - Hửm???
Chương 15 - Tức Giận.
Chương 16 - Công Việc Quan Trọng Hơn Em?
Chương 17 - Là Kẻ Nào Dám Làm Phiền Giấc Ngủ Của Cô.
Chương 18 - Hắn Ta Không Đáng Để Tôi Ra Mặt.
Chương 19 - Ngoan, Đừng Tức Giận, Sẽ Không Tốt Cho Sức Khỏe Của Em Đâu.
Chương 20 - Đều Nghe Theo Em.
Chương 21 - Quan Hệ Của Chúng Ta Là Gì?
Chương 22 - Đừng Tìm Nữa, Cậu Ta Đã Ra Ngoài Từ Sớm Rồi.
Chương 23 - Trong Triệu Hàn Dương Rất Cô Độc.
Chương 24 - Vương Tuyết Băng Em Đây Là Có Ý Gì?
Chương 25 - Bé Con, Cuối Cùng Con Cũng Về Rồi.
Chương 26 - Anh, Anh Tốt Nhất Nên Đổi Nghề Làm Thầy Bói Luôn Đi.
Chương 27 - Bé Con, Em Và Cậu Ta Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 28 - Sự Thật Mà Vương Tuyết Băng Che Giấu.
Chương 29 - Không Đã, Có Ôm Thế Nào Cũng Không Đã Thèm.
Chương 30 - Bước Vào Thế Giới Của Anh Để Đảo Ngược Đất Trời, Nay Em Lại Muốn An Ổn Rút Lui.
Chương 31 - Cậu Có Biết Tung Tích Của Cô Ấy Đang Ở Đâu Không?
Chương 32 - Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Cháy.
Chương 33 - E Rằng Có Người Giúp Cô Ấy Che Giấu Tung Tích Rồi.
Chương 34 - Không Cần Bàn Tay Của Mình Nữa À?
Chương 35 - Đại Khái Lão Ta Thèm Đòn.
Chương 36 - Bạch Hổ Whisky
Chương 37 - Theo Đuổi Vợ.
Chương 38 - Bạch Hổ Có Linh Tính.
Chương 39 - Bé Ngoan, Em Có Biết Thế Giới Của Anh Nguy Hiểm Không?
Chương 40 - Dương Gia... Không Thể Tiếp Tục...Ưm~~~~
Chương 41 - Em Mà Còn Nhúc Nhích Thêm, Anh Không Chắc Mình Sẽ Làm Gì Đâu.
Chương 42 - Tôi Không Quan Tâm Đến Thừa Duật, Người Tôi Lo Lắng Là Cô Gái Nhỏ Của Mình.
Chương 43 - Xin Lỗi, Sẽ Không Có Lần Sau Nữa Đâu.
Chương 44 - Chắc Tôi Tin.
Chương 45 - Chỉ Một Mình Cô Mà Muốn Thắng Tôi?
Chương 46 - Anh Có Thể Thử?
Chương 47 - Tao Muốn Tuyên Chiến Với Mầy.
Chương 48 - Rốt Cuộc Các Người Đến Đây Xem Thi Đấu Hay Đến Khoe Giàu Vậy?
Chương 49 - Ôm Em Mạnh Chút.
Chương 50 - Ác Ma Muốn Giết Người ...
Chương 51 - Tận Cùng Của Sự Sống.
Chương 52 - Bảo Vệ Cô Ấy.
Chương 53 - Vương Tuyết Băng Bị Đạn Bắn.
Chương 54 - Mở Mắt Ra, Đừng Ngủ!
Chương 55 - Nghe Anh, Đừng Ngủ.
Chương 56 - Cậu Nghĩ Cậu Ta Chưa Từng Giết Người Sao?
Chương 57 - Coi Như Là Thời Thế Thay Đổi.
Chương 58 - Không Sao, Tôi Ngồi Đây Với Cô Ấy.
Chương 59 - Sao Tôi Lại Quên Mất. Tôi Phải Chụp Và Lưu Lại Dáng Vẻ Nhếch Nhác Của Cậu Lại.
Chương 60 - Nhất Định Cái Tên Thần Chết Đó Cũng Tìm Cách Mang Thi Thể Của Cô Ta Trở Về.
Chương 61 - Thả Người.
Chương 62 - Cho Các Người Ba Mươi Giây Cuối Cùng.
Chương 63 - Hay Là Cả Hai Tên Thần Chết Và Tử Thần Này Họ Còn Có Âm Mưu Khác?
Chương 64 - Bất Kỳ Ai Cũng Không Thể Lấy Mạng Của Cô Ấy.
Chương 65 - Đáng Lý Ông Nên Hỏi, Tôi Muốn Xử Lý Các Người Thế Nào.
Chương 66 - Ngoan, Chúng Ta Về Nhà Rồi.
Chương 67 - Thằng Đáng Ghét Bộ Thích Con Hay Gì Mà Gọi Điện Lắm Thế?
Chương 68 - Ý Anh Là Trong Biệt Thự Có Gián?
Chương 69 - Ra Ngoài, Ra Ngoài, Ra Ngoài!!! Mấy Người Mau Ra Ngoài Hết Đi!!!!
Chương 70 - Hình Như Tôi Đã Từng Gặp Anh Rồi, Nhưng Mà Anh Tên Gì Nhỉ…
Chương 71 - Là Người Muốn Ngủ Cùng Với Tôi Sao?
Chương 72 - Ông Xã Ơi, Ông Xã À!!!
Chương 73 - Nếu Có Đi Sẽ Mang Em Theo Bên Cạnh Được Chứ?
Chương 74 - Bé Con, Không Cần Sợ, Họ Không Thể Làm Gì Em Đâu
Chương 75 - Triệu Hàn Dương Đối Với Vương Tuyết Băng Rất Thâm Tình
Chương 76 - Không Vừa Mắt Thì Thôi, Thấy Anh Vừa Mắt Là Được
Chương 77 - Nữ Tổng Tài Trẻ Tuổi Của Tập Đoàn Giải Trí XB Ư? Đây Là Cô Sao?
Chương 78 - Anh Sẽ Luôn Đi Theo Em Chứ?
Chương 79 - Rõ Ràng Là Bỏ Cái Gì Trong Quần Mà Không Cho Em Nhìn…
Chương 80 - Muốn Ông Xã Sấy Tóc Đó
Chương 81 - Tham Quan Công Việc Gấu Trúc
Chương 82 - Ông Xã, Mắt Anh Mọc Sau Đầu À?
Chương 83 - Dù Sao Cũng Không Lưu Manh Như Anh Bây Giờ.
Chương 84 - Triệu Hàn Dương Không Thể Bình Tĩnh Khi Thấy Vợ Mặc Bikini!!!
Chương 85 - Bé Ngoan, Em Muốn Biết Vậy Sao?
Chương 86 - Bánh Này Đắt Lắm Sao?
Chương 87 - Tôi Nhớ Rồi, Cô Chính Là Kẻ Trộm Đồ Của Tôi.
Chương 88 - Đàn Ông Không Tốt Triệu Hàn Dương?
Chương 89 - Anh Xếp Hàng Mua Trà Sữa Giúp Em, Nhưng Vừa Đảo Mắt Đã Không Thấy Em Đâu.
Chương 90 - Anh Cần Thiết Biết Cô Ta Là Ai À?
Chương 91 - Ai Cho Cô Can Đảm Khoe Giàu Trước Mặt Vợ Tôi?
Chương 92 - Ông Xã, Em Không Muốn Ở Đây Nữa
Chương 93 - Bé Con, Chẳng Phải Vừa Rồi Em Than Thở Buồn Nôn Còn Gì?
Chương 94 - Bé Con, Em Đây Định " Ăn " Cả Anh Sao?
Chương 95 - Nghi Ngờ!
Chương 96 - Ông Xã, Em Muốn Sấy Tóc, Anh Để Máy Sấy Ở Đâu Rồi?
Chương 97 - Anh Nghỉ Sao?
Chương 98 - Triệu Hàn Dương Chỉ Là Của Một Mình Cô, Không Ai Được Phép Bắt Nạt.
Chương 99 - Cô Gái Nhỏ Lưu Manh Vương Tuyết Băng!!!
Chương 100 - Triệu Hàn Dương Không Thể Nhẫn Nhịn Thêm!!!
Chương 101 - Ngoan Một Lần Cuối Cùng!!!
Chương 102 - Cơm Chó Rãi Khắp Nơi
Chương 103 - Củ Cải Trắng Vương Tuyết Băng Bị Heo Thói Triệu Hàn Dương Cưỡm Mất Rồi!!
Chương 104 - Có Những Chuyện Không Cần Nghỉ, Vương Tuyết Băng Vẫn Lựa Chọn Triệu Hàn Đương
Chương 105 - Nhóc Con, Bao Nhiêu Năm Mai Danh Ẩn Tích, Giờ Đây Cũng Đã Chịu Tái Xuất Rồi À?
Chương 106 - Biết Được Quá Khứ Của Triệu Hàn Dương, Tình Yêu Của Cả Hai Tu Thành Chính Quả
Chương 107 - Này Này, Hai Người Có Thể Bớt Bớt Rãi Cơm Lại Được Không?
Chương 108 - Nó Không Xứng?
Chương 109 - Vương Tuyết Băng Bị Cảm Lạnh
Chương 110 - Em Đang Bị Cảm, Anh Không Thể Vì Vậy Liền Ăn Đậu Phụ Của Em Chứ?
Chương 111 - Không Phải Hai Đứa Chuẩn Bị Về Vương Gia Sau? Anh Muốn Cùng Đi Cùng Hai Người
Chương 112 - Cả Nhà Hóa Thạch Trước Hành Động Của Mẹ Tô
Chương 113 - Cuộc Sống Trước Kia Của Vương Tuyết Băng
Chương 114 - Quá Thâm Sâu, Quá Nguy Hiểm
Chương 115 - Hình Như Anh Uống Say Rồi
Chương 116 - Triệu Hàn Dương Anh Lưu Manh
Chương 117 - Em Buồn Ngủ Rồi Sau?
Chương 118 - Giây Phút Yên Bình Trước Giông Tố
Chương 119 - Hàn Dương, Em Nhớ Anh
Chương 120 - Cậu Xem, Con Bé Bây Giờ Tính Cách Sao Lại Giống Cậu Đến Vậy Hả?
Chương 121 - Trong Người Em Khó Chịu Ở Đâu, Mau Nói Cho Ông Xã Nghe
Chương 122 - Em Không Muốn Nghe, Em Chỉ Muốn Ở Bên Cạnh Anh Hàn Dương Mà Thôi
Chương 123 - Cậu Có Chắc Chắn Con Bé Ấy...
Chương 124 - Tình Trạng Hiện Tại Của Vương Tuyết Băng?
Chương 125 - Quá Khứ + Tương Lai
Chương 126 - Tình Cảm Của Họ Anh Chắc Chắn Là Người Thường Không Thể Nào Hiểu Nổi Đâu
Chương 127 - Cục Cưng, Con Thật Lòng Muốn Ở Bên Người Đó?
Chương 128 - Bà Già Này Đây Chỉ Là Không Nỡ Nhìn Con Gái Bảo Bối Của Tôi Ngày Ngày U Sầu
Chương 129 - Mẹ Tô Biết Được Con Gái Bảo Bối Sưng Bụng Liền Vác Dao Chặc Thành 8 Khúc!
Chương 130 - Cầu Nguyện Á...
Chương 1 - Chúng Ta Ly Hôn Đi.
Chương 2 - Hay Là Do Con Thiếu Tiền?
Chương 3 - Dù Có Ly Hôn Con Vẫn Là Con Gái Của Ba Mẹ.
Chương 4 - Bá Chủ Nam Kinh Xuất Hiện Rồi?
Chương 5 - Người Mà Anh Cho Rằng Nguy Hiểm Lại Chính Là Anh Trai Triệu Hàn Dương.
Chương 6 - Không Biết Lớn Nhỏ Nữa À?
Chương 7 - Sau Anh Cứ Muốn Ăn Đồ Còn Dư Của Cô Vậy.
Chương 8 - Rất Nhanh Thôi Chúng Ta Sẽ Gặp Lại.
Chương 9 - Cô Ấy Thế Nào Rồi?
Chương 10 - Ở Đâu?
Chương 11 - Đừng Nhúc Nhích
Chương 12 - Con Bé Đó Là Em Gái Tôi, Vương Tuyết Băng.
Chương 13 - Trời Lạnh Rồi, Cho Mạc Thị Phá Sản Đi.
Chương 14 - Hửm???
Chương 15 - Tức Giận.
Chương 16 - Công Việc Quan Trọng Hơn Em?
Chương 17 - Là Kẻ Nào Dám Làm Phiền Giấc Ngủ Của Cô.
Chương 18 - Hắn Ta Không Đáng Để Tôi Ra Mặt.
Chương 19 - Ngoan, Đừng Tức Giận, Sẽ Không Tốt Cho Sức Khỏe Của Em Đâu.
Chương 20 - Đều Nghe Theo Em.
Chương 21 - Quan Hệ Của Chúng Ta Là Gì?
Chương 22 - Đừng Tìm Nữa, Cậu Ta Đã Ra Ngoài Từ Sớm Rồi.
Chương 23 - Trong Triệu Hàn Dương Rất Cô Độc.
Chương 24 - Vương Tuyết Băng Em Đây Là Có Ý Gì?
Chương 25 - Bé Con, Cuối Cùng Con Cũng Về Rồi.
Chương 26 - Anh, Anh Tốt Nhất Nên Đổi Nghề Làm Thầy Bói Luôn Đi.
Chương 27 - Bé Con, Em Và Cậu Ta Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 28 - Sự Thật Mà Vương Tuyết Băng Che Giấu.
Chương 29 - Không Đã, Có Ôm Thế Nào Cũng Không Đã Thèm.
Chương 30 - Bước Vào Thế Giới Của Anh Để Đảo Ngược Đất Trời, Nay Em Lại Muốn An Ổn Rút Lui.
Chương 31 - Cậu Có Biết Tung Tích Của Cô Ấy Đang Ở Đâu Không?
Chương 32 - Lửa Gần Rơm Lâu Ngày Cũng Cháy.
Chương 33 - E Rằng Có Người Giúp Cô Ấy Che Giấu Tung Tích Rồi.
Chương 34 - Không Cần Bàn Tay Của Mình Nữa À?
Chương 35 - Đại Khái Lão Ta Thèm Đòn.
Chương 36 - Bạch Hổ Whisky
Chương 37 - Theo Đuổi Vợ.
Chương 38 - Bạch Hổ Có Linh Tính.
Chương 39 - Bé Ngoan, Em Có Biết Thế Giới Của Anh Nguy Hiểm Không?
Chương 40 - Dương Gia... Không Thể Tiếp Tục...Ưm~~~~
Chương 41 - Em Mà Còn Nhúc Nhích Thêm, Anh Không Chắc Mình Sẽ Làm Gì Đâu.
Chương 42 - Tôi Không Quan Tâm Đến Thừa Duật, Người Tôi Lo Lắng Là Cô Gái Nhỏ Của Mình.
Chương 43 - Xin Lỗi, Sẽ Không Có Lần Sau Nữa Đâu.
Chương 44 - Chắc Tôi Tin.
Chương 45 - Chỉ Một Mình Cô Mà Muốn Thắng Tôi?
Chương 46 - Anh Có Thể Thử?
Chương 47 - Tao Muốn Tuyên Chiến Với Mầy.
Chương 48 - Rốt Cuộc Các Người Đến Đây Xem Thi Đấu Hay Đến Khoe Giàu Vậy?
Chương 49 - Ôm Em Mạnh Chút.
Chương 50 - Ác Ma Muốn Giết Người ...
Chương 51 - Tận Cùng Của Sự Sống.
Chương 52 - Bảo Vệ Cô Ấy.
Chương 53 - Vương Tuyết Băng Bị Đạn Bắn.
Chương 54 - Mở Mắt Ra, Đừng Ngủ!
Chương 55 - Nghe Anh, Đừng Ngủ.
Chương 56 - Cậu Nghĩ Cậu Ta Chưa Từng Giết Người Sao?
Chương 57 - Coi Như Là Thời Thế Thay Đổi.
Chương 58 - Không Sao, Tôi Ngồi Đây Với Cô Ấy.
Chương 59 - Sao Tôi Lại Quên Mất. Tôi Phải Chụp Và Lưu Lại Dáng Vẻ Nhếch Nhác Của Cậu Lại.
Chương 60 - Nhất Định Cái Tên Thần Chết Đó Cũng Tìm Cách Mang Thi Thể Của Cô Ta Trở Về.
Chương 61 - Thả Người.
Chương 62 - Cho Các Người Ba Mươi Giây Cuối Cùng.
Chương 63 - Hay Là Cả Hai Tên Thần Chết Và Tử Thần Này Họ Còn Có Âm Mưu Khác?
Chương 64 - Bất Kỳ Ai Cũng Không Thể Lấy Mạng Của Cô Ấy.
Chương 65 - Đáng Lý Ông Nên Hỏi, Tôi Muốn Xử Lý Các Người Thế Nào.
Chương 66 - Ngoan, Chúng Ta Về Nhà Rồi.
Chương 67 - Thằng Đáng Ghét Bộ Thích Con Hay Gì Mà Gọi Điện Lắm Thế?
Chương 68 - Ý Anh Là Trong Biệt Thự Có Gián?
Chương 69 - Ra Ngoài, Ra Ngoài, Ra Ngoài!!! Mấy Người Mau Ra Ngoài Hết Đi!!!!
Chương 70 - Hình Như Tôi Đã Từng Gặp Anh Rồi, Nhưng Mà Anh Tên Gì Nhỉ…
Chương 71 - Là Người Muốn Ngủ Cùng Với Tôi Sao?
Chương 72 - Ông Xã Ơi, Ông Xã À!!!
Chương 73 - Nếu Có Đi Sẽ Mang Em Theo Bên Cạnh Được Chứ?
Chương 74 - Bé Con, Không Cần Sợ, Họ Không Thể Làm Gì Em Đâu
Chương 75 - Triệu Hàn Dương Đối Với Vương Tuyết Băng Rất Thâm Tình
Chương 76 - Không Vừa Mắt Thì Thôi, Thấy Anh Vừa Mắt Là Được
Chương 77 - Nữ Tổng Tài Trẻ Tuổi Của Tập Đoàn Giải Trí XB Ư? Đây Là Cô Sao?
Chương 78 - Anh Sẽ Luôn Đi Theo Em Chứ?
Chương 79 - Rõ Ràng Là Bỏ Cái Gì Trong Quần Mà Không Cho Em Nhìn…
Chương 80 - Muốn Ông Xã Sấy Tóc Đó
Chương 81 - Tham Quan Công Việc Gấu Trúc
Chương 82 - Ông Xã, Mắt Anh Mọc Sau Đầu À?
Chương 83 - Dù Sao Cũng Không Lưu Manh Như Anh Bây Giờ.
Chương 84 - Triệu Hàn Dương Không Thể Bình Tĩnh Khi Thấy Vợ Mặc Bikini!!!
Chương 85 - Bé Ngoan, Em Muốn Biết Vậy Sao?
Chương 86 - Bánh Này Đắt Lắm Sao?
Chương 87 - Tôi Nhớ Rồi, Cô Chính Là Kẻ Trộm Đồ Của Tôi.
Chương 88 - Đàn Ông Không Tốt Triệu Hàn Dương?
Chương 89 - Anh Xếp Hàng Mua Trà Sữa Giúp Em, Nhưng Vừa Đảo Mắt Đã Không Thấy Em Đâu.
Chương 90 - Anh Cần Thiết Biết Cô Ta Là Ai À?
Chương 91 - Ai Cho Cô Can Đảm Khoe Giàu Trước Mặt Vợ Tôi?
Chương 92 - Ông Xã, Em Không Muốn Ở Đây Nữa
Chương 93 - Bé Con, Chẳng Phải Vừa Rồi Em Than Thở Buồn Nôn Còn Gì?
Chương 94 - Bé Con, Em Đây Định " Ăn " Cả Anh Sao?
Chương 95 - Nghi Ngờ!
Chương 96 - Ông Xã, Em Muốn Sấy Tóc, Anh Để Máy Sấy Ở Đâu Rồi?
Chương 97 - Anh Nghỉ Sao?
Chương 98 - Triệu Hàn Dương Chỉ Là Của Một Mình Cô, Không Ai Được Phép Bắt Nạt.
Chương 99 - Cô Gái Nhỏ Lưu Manh Vương Tuyết Băng!!!
Chương 100 - Triệu Hàn Dương Không Thể Nhẫn Nhịn Thêm!!!
Chương 101 - Ngoan Một Lần Cuối Cùng!!!
Chương 102 - Cơm Chó Rãi Khắp Nơi
Chương 103 - Củ Cải Trắng Vương Tuyết Băng Bị Heo Thói Triệu Hàn Dương Cưỡm Mất Rồi!!
Chương 104 - Có Những Chuyện Không Cần Nghỉ, Vương Tuyết Băng Vẫn Lựa Chọn Triệu Hàn Đương
Chương 105 - Nhóc Con, Bao Nhiêu Năm Mai Danh Ẩn Tích, Giờ Đây Cũng Đã Chịu Tái Xuất Rồi À?
Chương 106 - Biết Được Quá Khứ Của Triệu Hàn Dương, Tình Yêu Của Cả Hai Tu Thành Chính Quả
Chương 107 - Này Này, Hai Người Có Thể Bớt Bớt Rãi Cơm Lại Được Không?
Chương 108 - Nó Không Xứng?
Chương 109 - Vương Tuyết Băng Bị Cảm Lạnh
Chương 110 - Em Đang Bị Cảm, Anh Không Thể Vì Vậy Liền Ăn Đậu Phụ Của Em Chứ?
Chương 111 - Không Phải Hai Đứa Chuẩn Bị Về Vương Gia Sau? Anh Muốn Cùng Đi Cùng Hai Người
Chương 112 - Cả Nhà Hóa Thạch Trước Hành Động Của Mẹ Tô
Chương 113 - Cuộc Sống Trước Kia Của Vương Tuyết Băng
Chương 114 - Quá Thâm Sâu, Quá Nguy Hiểm
Chương 115 - Hình Như Anh Uống Say Rồi
Chương 116 - Triệu Hàn Dương Anh Lưu Manh
Chương 117 - Em Buồn Ngủ Rồi Sau?
Chương 118 - Giây Phút Yên Bình Trước Giông Tố
Chương 119 - Hàn Dương, Em Nhớ Anh
Chương 120 - Cậu Xem, Con Bé Bây Giờ Tính Cách Sao Lại Giống Cậu Đến Vậy Hả?
Chương 121 - Trong Người Em Khó Chịu Ở Đâu, Mau Nói Cho Ông Xã Nghe
Chương 122 - Em Không Muốn Nghe, Em Chỉ Muốn Ở Bên Cạnh Anh Hàn Dương Mà Thôi
Chương 123 - Cậu Có Chắc Chắn Con Bé Ấy...
Chương 124 - Tình Trạng Hiện Tại Của Vương Tuyết Băng?
Chương 125 - Quá Khứ + Tương Lai
Chương 126 - Tình Cảm Của Họ Anh Chắc Chắn Là Người Thường Không Thể Nào Hiểu Nổi Đâu
Chương 127 - Cục Cưng, Con Thật Lòng Muốn Ở Bên Người Đó?
Chương 128 - Bà Già Này Đây Chỉ Là Không Nỡ Nhìn Con Gái Bảo Bối Của Tôi Ngày Ngày U Sầu
Chương 129 - Mẹ Tô Biết Được Con Gái Bảo Bối Sưng Bụng Liền Vác Dao Chặc Thành 8 Khúc!
Chương 130 - Cầu Nguyện Á...
Cửa xe tự động mở ra, người đàn ông thần bí bên trong xe cũng đã xuất hiện, anh ta vừa nhìn thấy cô nét mặt vẫn có chút không vui, đưa tay ôm trọn vòng eo nhỏ nhắn ghì chặt vào lòng, giọng nói có chút không vui: " Em gan lắm. Vương Tuyết Băng, em đang thiếu tiền hay Vương gia phá sản, hay là tôi không nuôi nổi em đây? "
Cô khẽ nuốt nước bọt, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Giờ đây cô chỉ cảm giác bên eo trái hơi đau do anh dùng lực.
" Không...
. không phải như anh nghỉ đâu. " Vương Tuyết Băng nhỏ giọng giải thích.
.
.
.
----------------.
.
.
" Hửm? Không phải như tôi nghỉ? " Triệu Hàn Dương dùng lực xiết chặt vòng eo cô, nhướng mày, nét mặt không vui.
.
Dù vùng eo cô bị xiết chặt khẽ rên vì đau, nhưng cô vẫn cố kìm nén cơn đau để nhìn vào mắt anh, giải thích: " Anh Hàn Dương, em chỉ thấy vết thương ở chân đã chốc vảy nên mới cố gắng hoàn thành công việc trong hôm nay mà thôi. "
Triệu Hàn Dương vẫn không ngui giận, vòng tay khẽ dùng lực để xiết chặt cô vào lòng hơn, giọng nói không vui đầy lạnh lẽo: " Công việc quan trọng hơn em? "
Cô lúc này đã được ôm lấy và ngồi trên đùi anh từ lúc nào không biết, nhưng cô cảm giác được giọng nói lạnh lẽo và đôi mắt u tối của anh chứng tỏ anh đã không vui.
Vương Tuyết Băng an phận ngồi trên đùi anh im lặng, không dám lên tiếng sợ sẽ làm cho anh thêm tức giận.
Triệu Hàn Dương một tay nắm chiếc cằm tinh sảo hơi dùng sức, dường như anh có dấu hiệu mất khống chế: " Vương Tuyết Băng, em nói xem nhà họ Vương không nuôi nổi em hay là Triệu Hàn Dương tôi không nuôi nổi em đây? "
Nhìn xem, anh đã tức giận đến mức độ nào vậy?
Ngay cả tên lẫn họ của cô cũng bị anh réo hết mấy lần rồi?
Ngày thường anh giận cô cũng chỉ gọi Vương Tiểu Băng, hay là Tuyết Băng, còn không chỉ gọi bé con.
Giờ thì hay rồi,
ngay cả tên họ thật cũng bị anh kêu ra đủ chứng minh anh giật cô đến mức nào rồi.
Vương Tuyết Băng nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ, eo đau, cằm cũng bị anh dùng sức muốn bẽ đôi vậy, cô rít lên: " Đau.
.
. anh nhẹ chút. "
Nghe cô thang đau, lực tay anh cũng đã giảm đi không ít, anh một lần nữa ôm cô cô vào lòng: " Bé con, em nên biết anh không muốn nhìn thấy em bị thương. Nhưng lần này em thật sự đã chọc anh tức giận thật rồi. "
Vương Tuyết Băng cô nghe thấy những lời thì thầm của anh mà tim nhũn ra, cô không biết việc bản thân bị thương sẽ làm anh đau lòng.
" Anh Hàn Dương, em xin lỗi. " Vương Tuyết Băng được anh ôm vào lòng khẽ lên tiếng, cô thật sự không biết rằng anh không nhìn thấy cô lại tức giận đến mức độ đó.
Triệu Hàn Dương vẫn không lên tiếng dù cô đã xin lỗi, nhưng vòng tay mạnh mẽ và rắn chắc của anh cũng không buông cô ra.
Cô không hối anh buông tay, cô chỉ lẳng lặng ngồi ở đó để chờ anh thả lỏng.
Không biết qua bao lâu, trong không gian của xe tiếng đối bụng reo lên ọc ọc làm cho người trong lòng anh phải đỏ mặt vì xấu hổ.
Ý thức của anh cũng đã bình tĩnh, đơn nhiên cũng nghe thấy tiếng bụng đánh trống của cô, khẽ cười, giọng nói có chút khàn: " Trưa nay em chưa ăn? "
Vương Tuyết Băng chỉ gật đầu, nhỏ giọng giải thích: " Em vừa mới kết thúc buổi chụp hình sáng nay, chiều nay ba giờ còn phải chụp thêm cảnh hoàng hôn nữa là hoàn thành để trở về nước. "
Triệu Hàn Dương nhíu mày, anh không lên tiếng về công việc của cô, anh chỉ muốn lặng lẽ giải quyết mọi công việc của cô.
Liếc mắt nhìn đám người Bạch Ưng ở ngoài cửa sổ xe: " Đi đến nhà hàng dùng bữa. "
Nghe theo chỉ thị, dám người Hắc Ưng cũng đã lên xe nhanh chóng lái đến nhà hàng gần nhất để cả hai dùng bữa.