“Không sao đâu ạ, công việc của mẹ quan trọng hơn. Mẹ rời xa nơi này quá lâu, chắc chắn là có rất nhiều người trong đơn vị mẹ không biết. Bây giờ là lúc thích hợp để làm quen, để lại ấn tượng tốt cho đồng nghiệp. Mẹ phải chăm chỉ, tích cực phối hợp sự sắp xếp của chủ nhiệm Hách nhé!
”
Tễ Bạch dặn dò hết câu này tới câu khác, hiên ngang lẫm liệt, dáng vẻ nhiệt huyết một bộ vì nhân dân phục vụ, khiến Quan Vãn Vãn cảm động lệ nóng chảy dòng dòng. Tiểu Bạch nhà bà thật hiểu chuyện, con bé đã trưởng thành rồi, bà cũng phải cố gắng hơn mới được.
Quan Tễ Bạch nghe xong làu bàu một tiếng, thầm nghĩ về sau có mình có nên bớt diễn lại không? Nhưng dựa theo những gì cô quan sát thì hình như bà rất thích cô như thế này.
“Tiểu Bạch, con không cần phải đi làm vội đâu. Mẹ không muốn con phải đi thu dọn đạo cụ, vừa vất vả mệt mỏi, lại còn bị người ta bắt nạt. Chờ mẹ ổn định, mẹ sẽ tìm cơ hội nhờ vả chủ nhiệm Hách. Cho dù là làm công việc tạm thời thì cũng phải là diễn viên múa tạm thời.
”
Quan Tễ Bạch vốn không định đến đoàn ca múa làm việc. Kế hoạch ban đầu của cô là làm nhân viên đạo cụ tạm thời, có thể thường xuyên xin nghỉ, muốn làm gì thì làm, tính ra công việc này cũng khá tốt.
Có điều đây là tâm bệnh của mẹ, cô không đành lòng từ chối, chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu.
Bà vui mừng khôn xiết: “Tiểu Bạch cảm ơn con……”
Quan Vãn Vãn nhất thời không biết nói gì, một lần nữa bà cảm thấy may mắn vì quyết định trở về thành phố. Từ khi trở về thành phố, Tiểu Bạch mang đến cho bà rất nhiều sự cảm động và vui mừng.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!