Một ngày đẹp trời ...
.
.
. Amy thức dậy và dành thời gian để tận hưởng cái không khí trong lành ngọt ngào của một buổi sáng .
.
.
.
. Cũng chẳng phải là nó siêng năng dậy sớm gì đâu mà chỉ vì đêm wa nó hok ngủ đc , đầu óc rối bời , nó hok thể tin rằng mình đã hứa với Chinen sẽ giúp Chinen gặp Ayumi ( tức là nó ) .
.
.
- Bây giờ phải giải quyết làm sao đây ? - nó thở dài , gương mặt tội nghiệp hik sức .
Amy ngồi cạnh cửa sổ lớn trong phòng nó và nhìn ra khu vườn ngoài sân .
.
.
. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi cũng đủ để làm những cánh hoa anh đào bay lả tả trong gió như một vũ điệu ngọt ngào của nữ thần Sakura .
.
.
. Nó bỗng nhiên nghĩ đến những thay đổi trong trái tim mình .
Yamada đến như một cơn gió , nó hiểu trong lòng mình thật sự thì hok hề ghét hắn như nó vẫn nói với mọi ng` và nói cả với hắn .
.
.
. trái tim nó như một cái cây con yếu đuối nhưng lúc nào cũng cố tỏ ra mạnh mẽ , cái cây nhỏ bé ấy đang lung lay vì những cơn gió , dù nó đã cố gắng hết sức để đứng vững , nhưng , hok bik là vô tình hay cố ý .
.
.
. gió vẫn thổi , và ngày càng mạnh hơn , còn cái cây nhỏ bé ấy thì vẫn cố gắng để tỏ ra mạnh mẽ ,
để đứng vững , thật ngốc nghếch .
.
.
. Đúng là , cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng .
.
.
.
.
Những tiếc gõ tíc tắc của cái đồng hồ cổ vẫn hok ngừng vang lên , không gian trong căn phòng thật im ắng , đôi lúc lại có tiếng thở dài của ai đó .
.
.
. Thời gian hok ngừng trôi wa , tiếng kêu của đồng hồ nghe như tiếng thở chậm rãi của căn phòng .
.
.
.
Amy bất chợt nhìn lên cái đồng hồ ấy , 6h rồi .
.
.
. nó vội vàng xuống bếp để làm cơm hộp .
Nó vừa làm mà lòng cứ suy nghĩ vớ vẩn ở đâu đâu nên xém chút nữa là nó đã đốt lửa thiêu mất ngôi biệt thự Nadeshiko này .
.
.
.
Ngay khi làm xong , nó vội vàng thay quần áo , hok wen hóa trang và vội vã đến trường . Nó nóng lòng gặp Miki để nghe đc những lời khuyên từ bạn ấy về chiện mà nó đã hứa với Chinen .
.
.
.
- Alô ? - tiếng Miki ở đầu dây bên kia vang lên !
- Miki ui , giúp mình với !
- Chiện gì vậy Amy ?
- Hum wa mình bị mí đứa fan của Yamada dồn vào góc tường , xém nữa là bị hội đồng òi !
- Cái gì ? Rồi cậu có sao hok ? Sao hok kể với mình sớm hơn ?
Miki hét lên trong ĐT làm Amy phải lè lưỡi , để cái ĐT ra xa để tránh bị thủng màng nhĩ
- Mình hok sao hik , nhờ Chinen cứu az' .
- Dzay. hả ? Hên nhỉ ?
- Uhm , mà này , chiện mình cần nhờ az' , thật ra là , hum wa mình đã lỡ hứa với Chinen là mình sẽ giúp cậu ấy gặp Ayumi òi .
.
.
- Cái gì ? Hix , sao cậu lại hứa như vậy ? Bây giờ làm sao đây ? Mình đang định để từ từ Chinen quên lun chiện đó thì tụi mình cũng khỏi phải tìm cách nữa muh`
- Hix , mình xin lỗi . Hok bik sao lúc đó mình lại nói dzi. nữa , với lại hum wa Chinen đã cứu mình nên mình mún cảm ơn cậu ấy .
.
.
- Uhm , mình hiểu . Thôi kệ , sớm muộn gì thì tụi mình cũng phải tìm cách thôi .
.
. nhưng mà , để cho mình chút thời gian suy nghĩ nhaz .
- Uhm , thanx Miki nhìu . Iu Miki lắm az' . - Amy nói , rùi hun gió một cái wa ĐT .
.
.
- Bik là iu Miki òi , mình đẹp thế này cơ mà
- Sax , tự tin wa' đáng !
- Hì ,
đùa thui muh` . Thôi Amy mau đến trường ih .
- Mình đang trên đường đến trường nà ! Mà nè , hum bữa hẹn gặp mình òi đi đâu dzoi' Hro thí hả ? Làm Amy leo cây lun >"<
- Sry nhaz , hum đó là vì .
.
.
.
- Đi hẹn hò chứ gì ? Bik òi khỏi chối
- Đâu có đâu .
.
.
. tụi mình đi thăm Thầy hiệu trưởng
- Ủa ? Thầy bị gì mà phải đi thăm ?
- À , hok phải thầy mà là vợ của thầy bị bệnh với lại đi cũng để bàn về kế hoạch tổ chức lễ Kỉ niệm trường sắp tới lun.
- Lễ kỉ niệm trường nào ?
- Sax , hok bik hả ? Ngày 18/11 az' (nghe wen wen )
- Thí à , dzi. là cũng sắp tời òi nhỉ ?
- Ờ , để lát nói chi tiết cho cậu nghe sau . Bi giờ mình cúp máy đây , chưa ăn sáng nữa nè .
- Uhm , cúp máy ih . Tám nãy giờ tốn tiền điện thoại wa' >"<
- Uhm .
Miki khẽ cười trước cái tính trẻ con dễ thương của nhỏ bạn rồi chạy ào xuống phòng ăn để ăn sáng , đói bụng wa' òi .
.
.
.
Amy đến trường , hok dám đi đâu mà vội vàng chạy lên phòng Hội học sinh , bây giờ đã trở thành nơi chốn bình yên duy nhất của nó trong học viện này , nơi mà bọn fan của Yamada hok dám làm gì nó .
.
.
.
.
Nó đi trên hành lang và nghe thấy tiếng đàn violin du dương phát ra từ phòng Hội học sinh . Nó thả hồn theo tiếng nhạc , từ từ tiến đến gần nơi phát ra những âm thanh ngọt ngào ấy .
.
.
.
.
- My Heart Will Go On - nó thầm nghĩ .
Amy khẽ mở cửa và nhòm vào trong căn phòng ấy .
.
.
. một ng` con trai lạ mặt , có lẽ tầm 20-25 tuổi , gương mặt thánh thiện như thiên thần , có vẻ ngoài chững chạc .
.
.
.
- Meo meo !
Hix , pé mèo dụi dụi đầu vào chân nó .
.
.
.
Nó ngước mặt lên , bản nhạc "My Heart Will Go On" đã dừng lại từ lúc nào .
.
.
.
- Hì , em chào anh ạ !
Amy nói , ôm pé mèo và đang định tẩu thoát nhưng ng` con trai ấy đã nhanh nhẹn gọi nó lại.
- Đứng lại !
"Chik mày ròy Amy ui !
" - nó thầm nghĩ
- Em hok định nhìn trộm anh đâu ! Em nghe thấy tiếng đàn hay wa' nên tò mò lại xem thôi .
- Cô bé sợ wa' rồi đó ! Anh đâu có định làm gì đâu ! Anh chỉ muốn hỏi thăm chút
- Dạ anh mún hỏi gì ?
Nó ngước mặt lên nhìn ng` con trai ấy , có cái gì đó , rất thân wen , dường như là nó đã từng gặp wa rồi nhưng mà , hix, trí nhớ kém nên cho dù có vặn nát óc cũng chẵng nghĩ ra .
.
.
- Em là Princess à ?
- Sao anh bik ?
- Hì , anh đoán !
- Anh tài thật !
Nó mỉm cười đáp lại , chợt cảm thấy ng` này thật dễ thương
Anh ấy và nó nói chiện một hồi rồi vội vàng đi mất , hình như là bận việc gì đó . Nó chỉ hỏi đc một cái tên mà thôi .
.
. Touya , một cái tên thật đẹp .
.
.
.
Nó ngồi trong phòng Hội học sinh một mình , nhấm nháp ly trà rót ra từ nãy giờ mà hok uống , toàn là lo nói
- Anh Touya !
Nó quay sang , tiếng gọi ấy xém chút nữa làm nó sặc . Là Yamada .
.
.
Hắn tiến lại gần nó , nắm lấy vai , lay lay
- Cô có thấy anh Touya đâu hok ?
- Có phải là một ng` cao cao , mắt xanh hok ? - nó nói , nhìn thẳng vào hắn , mồ hôi đầm đìa , gương mặt hốt hoảng , vội vã .
.
.
- Uhm
- Anh ấy vừa mới ở đây xong , mà anh tìm anh ấy chi vậy ?
Yamada hok nói gì , quay lưng chạy đi , để lại nó một mình trong căn phòng ấy . Amy cảm thấy lòng khó chịu wa' , nỗi bùn kì lạ , cái gì đó như sự hụt hẫng cứ ở mãi trong tâm trí nó , cái siết chặt từ bàn tay to lớn của Yamada lên vai nó vẫn còn đau .
.
.
.
. Amy chợt thở dài mà hok hề bik tại sao .
.
.
.
Mọi chiện rắc rối lại tiếp diễn.
.
.
.
.