Ở trong ấn tượng của Dương Thiên Cao, anh trai con riêng của chính mình ngoại trừ tướng mạo ưa nhìn ra, mặt khác vừa ngu lại có chút bùn loãng không trát được tường, như là chỉ số thông minh, khẳng định là phi thường thấp tới đáng thương, cậu không hiểu lắm một sinh vật trong cơ thể ít nhất có một nửa dòng máu giống như chính mình, là như thế nào ở lứa tuổi gần 18 tuổi còn bị vây ở lớp trình độ trung bình.
Chính mình là thông minh như vậy, anh trai lại phi thường ngu xuẩn.
Loại đối lập mãnh liệt này, khiến thiếu niên lại lần nữa cảm thấy gien của chính mình ưu tú. Lúc này cậu ta vừa cao hứng lại hơi chút buồn rầu, đối với anh trai không chấp nhận chính mình giúp đỡ, Dương Thiên Cao khó chịu thật lâu.
Hừ, thật sự là tính cách ác liệt.
Thành tích thi mô phỏng ở cách một tuần sau phát ra, trên cái bảng thông báo đỏ thẫm của cao trung Hữu Nghị, bút lông màu đen dùng kiểu chữ Khải viết tên sáu mươi người giành được học bổng, bảng này vừa dán lên, học trò đi tới chiêm ngưỡng học bá nối liền không dứt.
*kiểu chữ Khải: tìm hiểu thêm tại
Cao Hàn do bị bệnh nên nghỉ học, lần này là hai người Lan Thu Sanh và Trịnh Tráng tới xem bảng thông báo, sắc mặt Trịnh Tráng không tốt lắm, có thể là bởi vì lần trước nói chuyện tan rã trong không vui, gần đây Lan Thu Sanh hờ hững với hắn, thậm chí một đường đi tới ngay cả cái ánh mắt dư thừa đều không có, điều này làm cho nội tâm hắn nóng nảy giống con thú bị giam cầm.
Trước bảng vàng người quen không ít, bởi vì học sinh mũi nhọn các lớp luôn thường thường xuất hiện ở văn phòng thầy cô, điều này làm cho bọn họ kết hạ cạnh tranh hữu nghị thâm hậu, Trịnh Tráng xoay mặt không lại để chính mình có cơ hội tiếp tục nóng nảy, vừa mới thấy xa xa có học bá lớp bên cạnh đi tới.
“Cổ Khánh Long, cậu cũng tới xem bảng à?”.
“Ừ”. Đối phương khá trầm mặc ít lời, hơi nhắc nhở, “Đề thi càng ngày càng khó, tôi nghe nói lần này sử dụng chính là đề Đông Sơn, quả nhiên không phải đơn giản như trong tưởng tượng vậy, trước đó tôi hỏi qua hiệu trưởng, năm nay thi đại học có thể sẽ dùng đề thi Đông Sơn”.
Đây thật sự là cái tin tức không tốt lắm.
Tỉnh Đông Sơn thí sinh hơn 50 vạn, khoa chính quy chiêu sinh nhiều nhất 20 vạn, đủ thấy tỉnh Đông Sơn thi đại học cạnh tranh kịch liệt cỡ nào, đề thi của tỉnh Đông Sơn mỗi một bài đều bẫy học sinh.
Lần này thi mô phỏng lần 3, đề thi của tỉnh Đông Sơn khí thế rào rạt, toàn bộ học sinh mũi nhọn của cao trung Hữu Nghị mắt choáng váng, thành tích giảm xuống không ít so với bình thường. Nhưng mà tất cả mọi người có giảm xuống, cũng sẽ không có thi rớt.
Trịnh Tráng ngược lại cảm thấy thứ hạng của chính mình hẳn là cũng không tệ lắm.
Lần trước thi thử Toán bị thành tích Lê Chanh làm mất mặt, làm cho hắn về nhà chịu khó tích cực học hành một phen, vì thế ba ba hắn còn đặc biệt mời giáo sư dạy hắn, tóm lại vẫn là có hiệu quả.
“Trước bảng thông báo đột nhiên có người kinh hô một tiếng, “Lê Chanh? Lê Chanh là ai?”.
“Không biết, tên không quen lắm, chắc mới chuyển tới?”.
“Không phải mới chuyển, hẳn là học sinh cùng khối của chúng ta, tớ đã gặp mấy lần, lớp sáu”.
Nói chuyện chính là học sinh mũi nhọn của lớp bảy, nữ sinh để tóc ngắn, thoạt nhìn vô cùng gọn gàng già dặn, “Thi mô phỏng lần hai tớ có xem qua bảng thành tích của lớp họ, lúc ấy Lê Chanh được 579, một cái điểm phi thường nguy hiểm”.
Ở đây đều là bầy đàn học hành thành tích không đạt 700 liền phải nước mắt chảy ròng ròng, chợt vừa nghe tới thành tích dưới 600, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
“……...
Sao lại nghe có chút giả như vậy chứ?”.
“Cho dù từ 579 lủi lên trên một cái, cũng phải có đủ thời gian giảm xóc chứ? Thi lần hai tới lần ba không biết cậu ta đã làm những gì? Cầu nội dung cụ thể!
”.
“So sánh một chút, thật ra cảm thấy chính mình ngu như lừa, tủi thân ghê”.
Trịnh Tráng đần mặt một chút: “Lê Chanh gì? Sao lại thế này?”. Hắn phi thường mẫn cảm đối tên của tình địch, hơn nữa ẩn ẩn có loại dự cảm không tốt, Trịnh Tráng nhíu mày, hắn không thích loại cảm giác không thể khống chế này.
“Tự cậu xem đi”. Phía trước chừa ra một con đường, Trịnh Tráng đi qua tầng tầng trở ngại, tầm mắt quanh quẩn một chút chỗ top 20, tìm được tên của chính mình, hài lòng cười rộ lên, hắn quả nhiên có tiến bộ.
Về phần Lê Chanh……… Trịnh Tráng nhìn về phía cuối bảng vàng, nghi hoặc suy nghĩ, chẳng lẽ Lê Chanh cũng nằm trong top 60? Mang theo biểu cảm không thể tin và tra cứu, tầm mắt Trịnh Tráng nhìn sâu một cái tên cuối bảng, Triệu Bác Học, đếm ngược đứng thứ 2 Kiều Trường Thành, đếm ngược thứ ba Lí Văn Hoa…… Tiếp tục hướng lên trên, cũng không có.
Không có khả năng rất cao, Trịnh Tráng hài lòng thỏa dạ nhếch cao khóe miệng, nghi ngờ mới nãy hết thảy ném qua đầu.
“Cậu ta quả nhiên rất lợi hại, chỉ cần một cái cơ hội, liền có thể lập tức nhất phi trùng thiên*”. Lan Thu Sanh ở bên cạnh Trịnh Tráng lẳng lặng nói, lông mày dài mảnh hơi hơi hơi hơi nhướn lên, đang ngửa đầu nhìn cái tên trên cùng của bảng vàng.
*nhất phi trùng thiên: bay một cái vọt lên trời, ý bẩu bạn Chanh làm một phát hoành tá tràng đứng đầu toàn khối luôn.
Bảng vàng
*Hạng nhất: Lê Chanh 736 điểm
Trịnh Tráng nhìn qua theo, ánh mắt thờ ơ nháy mắt co lại, xương cổ phát ra thanh âm rắc rắc làm người ta ê răng.
Chiều cùng ngày, thành viên “Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ” của cao trung Hữu Nghị trí tuệ cao phát một nhóm số liệu nhìn qua vô cùng bình thường, cậu ta cũng không đặt tít, thậm chí cả bài chỉ viết sáu chữ 【chiêm ngưỡng thần tượng của tôi 】
Nhưng mà chỉ là một người nhìn như ăn no ăn no quá chịu hết nổi đi WC tùy tiện phát bài post, cư nhiên bị admin cho lên top!
Trong bài post nói chính là một người học sinh cao trung bình thường, thành tích các môn từ lần đầu tiên thi mô phỏng tới lần thứ ba, loại số liệu đơn điệu này không hấp dẫn ánh mắt người xem nhất, mấy người liếc mắt nhìn một cái liền trực tiếp đi mất, cho tới khi có người thứ nhất bình luận.
Lầu 2 “Rầm rầm rộ rộ”: Lê Chanh cậu dã man vậy, mẹ cậu bồi dưỡng sao?!
!
!
Lầu 3 “Mắt hợp kim trong lông chó”: Đã duyệt.
Lầu 4 “Ngọc thụ lăng phong”: Vội vàng xem hết số liệu của bài post này, bất giác đã bị người điên hấp dẫn, học bá cầu phổ biến một chút phương pháp học tập, lâu chủ @Tiểu nha yêu tiểu bạch thỏ # biết học bá sao? Mình là em gái cầu giới thiệu!
*lâu chủ: người mở topic
…….
Lầu 29 “Sơ Ảnh”: Trong mắt nhìn đến chính là vinh quang của cậu ta, tôi cũng hiểu được nỗ lực của cậu ta, xin tiếp tục cố lên [ mỉm cười ].
Lầu 29 comment “Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Sơ Ảnh thật ra là em gái đáng yêu? [biểu cảm hung bạo]
“Sơ Ảnh”: [ nghi hoặc ] bạn biết?
“Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Ha hả, nhưng lại là học muội, anh nhìn người thực chuẩn, trong nhà còn có tướng thuật* tổ truyền, nhưng mà đã lâu không dùng, học muội có hứng thú có thể tới lớp sáu năm ba tìm anh, miễn phí xem tướng tay cho em.
*học muội: em gái học lớp dưới.
*tướng thuật: thuật xem tướng
“Sơ Ảnh”: ………Thật sao? Cám ơn học trưởng! (học trưởng: đàn anh học lớp trên)
“Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: Ha hả không cần cảm ơn, phòng học bọn anh ở chỗ rẽ, em vào cửa nhìn đến người chiếm cái bàn lớn nhất đếm ngược từ thứ hai cuối lớp chính là anh.
“Sơ Ảnh”: Ha hả Đường mập, sau này muốn tán gái, ngàn vạn lần đừng bại lộ chính mình trước [ mỉm cười ].
“Tiểu Nha yêu tiểu bạch thỏ”: …….
.
Tiết này đúng lúc là tự học tiếng Anh, Đường Hà nhìn xung quanh một chút, lúc đi ngang qua dãy bàn trước, dở khóc dở cười nhìn đến đại biểu lớp Vật lý quay đầu cho chính mình một cái ánh mắt………ý vị khó hiểu.
Đường Hà thịt béo co lại, nhất thời buồn rầu không thôi, cô ta một học sinh mũi nhọn đi xoát bài post gì nha.
Vì thế Lê Chanh dưới trạng thái không biết gì, hiện thực cùng bài post nhanh chóng truyền bá cậu tăng lên kinh người, hai ngày sau theo điểm số công bố toàn tỉnh, mọi người mới giật mình phát hiện, đứng thứ hai của tỉnh cư nhiên mới 676 điểm.
Một người cho dù lợi hại ra sao, cũng không nên siêu phàm thoát tục như thế chứ?
“Nghe nói người tên Lê Chanh của cao trung Hữu Nghị, lần này thi mô phỏng đứng đầu toàn tỉnh, cao hơn 60 điểm so với người đứng thứ hai! Lão tử không tin!
”. Đương nhiên chân chính chú ý thi mô phỏng lần ba chỉ có giới thí sinh, người của trường khác hoặc nhiều hoặc ít 3,
3% người trong 100% cho rằng thành tích là phù du, 2% người cho rằng trường thi hiện nay cũng thật nghiêm khắc, trình độ nghiêm cẩn của cuộc thi mô phỏng lần ba đã tiếp cận thi đại học rồi, 5% người cho rằng không liên quan với chính mình, không quan trọng.
Cả tháng năm đều vượt qua trong khói thuốc súng của cuộc thi, tháng sáu thi đại học trôi qua, anh rể nằm viện rốt cục có thể làm làm thủ tục xuất viện, người đàn ông gầy này nhìn thấy Lê Chanh tuy là trên mặt treo tươi cười, trong mắt lại mang theo vẻ u sầu.
“Nhóc con giỏi lắm, nháy mắt đều tốt nghiệp cao trung rồi, đừng nói gì hết, hiện tại anh rể liền có một tâm nguyện, hy vọng trong nhà có một tiểu Trạng Nguyên”. Rượu trắng của Phương Đức Minh cụng ly nước trà của Lê Chanh, “Cạn ly nào!
”.
Lê Quế Hoa và Lê An Thúy phòng bếp phòng bếp bưng thức ăn, Phương Đức Minh rủ mắt, bật lửa châm điếu thuốc.
“Chỉ trách anh, nếu không phải anh quen biết đám bạn bè hại người kia, cũng sẽ không bị chủ nợ tìm tới nhà…….
”. Phương Đức Minh phun ra sương khói dày đặc, tất nhiên hút thuốc lá rẻ tiền, hút vào liền sặc, gã khụ hai tiếng, ngón tay kẹp chặt mạnh hút tới đầu điếu thuốc, mím môi phủi khói thuốc đi. Gã áy náy lắc đầu, “Không bãn lĩnh còn dây nợ cờ bạc, tới bây giờ cũng chưa lăn lộn ra chút thành tích gì, là anh rất có lỗi với chị em”.
Không thể cung cấp điều kiện sinh hoạt tốt nhất cho vợ con, đây là bi ai của người đàn ông.
“Đừng lo lắng, chị ấy sẽ không để ý đâu”. Lê Chanh an ủi vỗ vỗ bả vai của người đàn ông, cậu vẫn là khá hiểu anh rể, có thể là bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng từ nhỏ tạo nên, hai chị em đều là người khá độc lập lại hài lòng với cuộc sống, cho dù không thể trở nên nổi bật, theo phẩm tính xuất phát, Lê An Thúy cũng là tìm được người chồng tốt, “Anh tính sau này như thế nào?”.
“Lúc đầu là phải dựa vào nền móng của quê nhà mở tiệm dược liệu, giá đất trong thành phố rất mắc, tài chính không đủ liền không thể trụ nổi”. Lời còn chưa dứt, cái thẻ đưa qua làm cho thanh âm của Phương Đức Minh lập tức nghẹn ở trong cổ họng, “…….
.
?”.
Gã cũng là biết chuyện Lê Chanh trộm làm thêm, nhưng mà muốn gã nhận tiền của tiểu bối, gã chỉ sợ làm không được. Nhưng mà câu tiếp theo của thiếu niên nối gót theo, “Bên trong có 90 vạn, anh rể anh cầm đi”.
“Cái gì?!
”. Trên mặt Phương Đức Minh tràn ngập kinh hoảng, thiếu chút nữa dí tàn thuốc trong tay tới trên mặt Lê Chanh, quyết đoán từ chối, “Không không không, anh không thể cầm”.
“Mẹ không biết chuyện em làm thêm, tiền này không tốt lấy ra, dứt khoát cho anh cầm phát triển, một hai năm sau nói không chừng liền tăng gấp bội”. Lê Chanh lòng còn sợ hãi bồi thêm một câu, “Lần trước em vừa mới chuẩn bị nhắc tới tiền này, liền bị mẹ đánh”. Hình ảnh thật đẹp kia không đành lòng lại nghĩ tới………
Nhìn thiếu niên còn chưa hết tính trẻ con, Phương Đức Minh nhịn không được nói: “Em rốt cuộc tìm công việc gì?”.
“Tiệm châu báu, bởi vì giúp một vị tiên sinh, người ta cho em rất nhiều thù lao”. Lê Chanh ý bảo một tấm chi phiếu, ý là trong thẻ chính là thù lao.
“Tiên sinh? Bao nhiêu tuổi?”. Ra tay không khỏi quá mức hào phóng! Nếu là ông già cũng không sao, chỉ sợ là phú thương tuổi trẻ…….
. Phương Đức Minh lo lắng liếc mắt nhìn Lê Chanh một cái, thằng nhóc này lớn lên rất đẹp.