Chương 1 - Sống Lại, Trở Lại Năm 12 Tuổi . . .
Chương 2 - Tần Trạch, Anh Bị Rơi Vào Bẫy Của Em Rồi . . .
Chương 3 - Ác Quỷ, Người Nổi Tiếng
Chương 4 - Ngày Bé, Buôn Bán Lời Một Ít
Chương 5 - Trước Đây, Tần Trạch Đã Yêu Tô Nhiên Như Vậy Đấy
Chương 6 - Kiếp Trước, Bật Mí Một Ít Khuyết Điểm Của Tô Nhiên...
Chương 7 - Hẹn Hò, Lần Đâu Tiên Ở Kiếp Này...
Chương 8 - Xếp Hạng, Tần Trạch Nổi Giận...
Chương 9 - Chị Họ, Chị Mới Không Thích Anh Chàng Kia
Chương 10 - Duyên Phận, Bốn Người Cùng Dạo Chơi
Chương 11 - Tần Trạch, Anh Thật Không Hiểu Chuyện Tình Cảm
Chương 12 - Thư Tình, Bị Người Hãm Hại
Chương 13 - Bùng Nổ, Lời Thề Của Tô Nhiên
Chương 14 - Sự Thật, Xuất Hiện Manh Mối
Chương 15 - Lời Đồn, Ấm Áp Trong Vòng Tay Tần Trạch
Chương 16 - Nước Mắt, Bước Ra Trước Che Chắn Và Bảo Hộ…
Chương 17 - Lễ Giáng Sinh, Chàng Trai Oai Phong...
Chương 18 - Chú Hai Bệnh Xơ Gan Tái Phát.
Chương 19 - Tết Âm Lịch, Em Họ Muốn Kết Hôn Với Tôi . . .
Chương 20 - Khải Giảng, Nhớ Đến Valentine Cẩu Huyết. . .
Chương 21 - Cẩu Cẩu, May Mắn May Mắn . . .
Chương 22 - Mẹ, Sóng Gió Mang Thai. . .
Chương 23 - Tim Đập, Chạm Nhẹ Bên Môi . . .
Chương 24 - Tỏ Tình, Xem Như Thế Đi . . .
Chương 25 - Bất Ngờ, Gặp Phụ Huynh
Chương 26 - Ứớc Hẹn. . .
Chương 27 - Cường Hôn, Thiếu Niên Piano Vương Dực . . .
Chương 28 - Con Khỉ Nhỏ, Nhật Ký Vinh Quang Khi Trưởng Thành . . .
Chương 29 - Đổi Chỗ, Một Ít Chuyện Kỳ Quái. . .
Chương 30 - May Mắn, JQ. . .
Chương 31 - Hoảng Sợ, Bí Mật Từ Hải Dương . . .
Chương 32 - Ước Định Giữa Những Người Đàn Ông
Chương 33 - Cậu Hai, Nhớ Lại
Chương 34 - Con Ngựa, Dắt Dây Đỏ Tới . . .
Chương 35 - Năm Tháng Vội Vã, Nửa Năm Trôi Qua
Chương 36 - Nụ Hôn Đầu, Danh Phận Xác Định.
Chương 37 - Cao Trung, Rất Nhiều Điều Mới . .
Chương 38 - Đêm Trăng, Tần Trạch Tới Chơi . .
Chương 39 - Đêm Trăng, Tần Trạch Tới Chơi . (2)
Chương 40 - Huấn Luyện Quân Sự, Té Xỉu, Rong Huyết . .
Chương 41 - Huấn Luyện Quân Sự, Con Cọp Phát Uy . . .
Chương 42 - Chương 40.2
Chương 43 - Này, Mời Em Đi Ăn Đi
Chương 44 - Chương 41.2
Chương 45 - Kích Động, Ngày Biểu Diễn Quốc Khánh. . .
Chương 46 - Diễn Tấu, Chỉ Vì Một Mình Anh . . .
Chương 47 - Chương 43.2
Chương 48 - Vào Thu, Một Đống Việc Vặt...
Chương 49 - 45, Tình Địch, Phải Không?
Chương 50 - Ở Chung, Ước Hẹn, Nắm Tay....
Chương 51 - Chương 46.2
Chương 52 - Cơn Ác Mộng, Hoa Bỉ Ngạn
Chương 53 - Chương 47.2
Chương 54 - Cả Nhà, Hạnh Phúc...
Chương 55 - Đã Sớm Muốn Ăn Em
Chương 56 - Chương 49.2
Chương 57 - Cảm Mạo, Chuyện Lý Thú, Thăm Bệnh Lẫn Nhau . . .
Chương 58 - Cảm Mạo, Chuyện Lý Thú, Thăm Bệnh Lẫn Nhau (2)
Chương 59 - Bác Sĩ Thú Y, Tiểu Thí Ngưu Đao *. . .
Chương 60 - Chương 51.2
Chương 61 - Vẹt, Lại Thêm Thành Viên Mới. . .
Chương 62 - Muốn Tụ Họp, Nơi Cưu Trú Nhỏ Trạch Nhiên
Chương 63 - Cho Anh, Người Cuối Cùng Ôm
Chương 64 - Chương 54.2
Chương 65 - Tô Nhiên, Âm U. . .
Chương 66 - Chương 55.2
Chương 67 - Chương 55.3
Chương 68 - Ngoại Truyện Nhỏ
Chương 69 - Truy Hồn, Đường Âm Dương (Ngoại Truyện)
Chương 70 - Chương 56.2
Chương 71 - Hóa Thân Con Rối Lên Đại Học (Phiên Ngoại)
Chương 72 - Kì Lạ, Ngày Thứ Nhất Du Học Tại Mỹ…
Chương 73 - Xào Rau, Chính Là XX Sao XX
Chương 74 - Đi Học, Không Chỉ Có Một Hình Thức Như Vậy…
Chương 75 - Nước Ngoài Gặp Đồng Hương…
Chương 76 - Lễ Tạ Ơn, Sự Vui Mừng…
Chương 77 - Về Nước, Chú Hai…
Chương 78 - Tần Trạch Bộc Lộ Tài Năng…
Chương 79 - Hoa Đào, Nở Rồi Lại Rơi Xuống...
Chương 80 - Nụ Hôn Thức Tỉnh Mỹ Nhân Say Ngủ…
Chương 81 - Kết Hôn, Kết Hôn Nha…
Chương 82 - Động Phòng, Lần Đầu Tiên…
Chương 83 - Bánh Bao Ra Đời…
Chương 84 - Ba Năm Sau Khi Cưới…
Chương 85 - Trọn Đời Trọn Kiếp Một Đôi Người
Chương 86 - Ngoại Truyện: Nhật Kí Năm Mười Tuổi Của Thỏ Thỏ…
Chương 1 - Sống Lại, Trở Lại Năm 12 Tuổi . . .
Chương 2 - Tần Trạch, Anh Bị Rơi Vào Bẫy Của Em Rồi . . .
Chương 3 - Ác Quỷ, Người Nổi Tiếng
Chương 4 - Ngày Bé, Buôn Bán Lời Một Ít
Chương 5 - Trước Đây, Tần Trạch Đã Yêu Tô Nhiên Như Vậy Đấy
Chương 6 - Kiếp Trước, Bật Mí Một Ít Khuyết Điểm Của Tô Nhiên...
Chương 7 - Hẹn Hò, Lần Đâu Tiên Ở Kiếp Này...
Chương 8 - Xếp Hạng, Tần Trạch Nổi Giận...
Chương 9 - Chị Họ, Chị Mới Không Thích Anh Chàng Kia
Chương 10 - Duyên Phận, Bốn Người Cùng Dạo Chơi
Chương 11 - Tần Trạch, Anh Thật Không Hiểu Chuyện Tình Cảm
Chương 12 - Thư Tình, Bị Người Hãm Hại
Chương 13 - Bùng Nổ, Lời Thề Của Tô Nhiên
Chương 14 - Sự Thật, Xuất Hiện Manh Mối
Chương 15 - Lời Đồn, Ấm Áp Trong Vòng Tay Tần Trạch
Chương 16 - Nước Mắt, Bước Ra Trước Che Chắn Và Bảo Hộ…
Chương 17 - Lễ Giáng Sinh, Chàng Trai Oai Phong...
Chương 18 - Chú Hai Bệnh Xơ Gan Tái Phát.
Chương 19 - Tết Âm Lịch, Em Họ Muốn Kết Hôn Với Tôi . . .
Chương 20 - Khải Giảng, Nhớ Đến Valentine Cẩu Huyết. . .
Chương 21 - Cẩu Cẩu, May Mắn May Mắn . . .
Chương 22 - Mẹ, Sóng Gió Mang Thai. . .
Chương 23 - Tim Đập, Chạm Nhẹ Bên Môi . . .
Chương 24 - Tỏ Tình, Xem Như Thế Đi . . .
Chương 25 - Bất Ngờ, Gặp Phụ Huynh
Chương 26 - Ứớc Hẹn. . .
Chương 27 - Cường Hôn, Thiếu Niên Piano Vương Dực . . .
Chương 28 - Con Khỉ Nhỏ, Nhật Ký Vinh Quang Khi Trưởng Thành . . .
Chương 29 - Đổi Chỗ, Một Ít Chuyện Kỳ Quái. . .
Chương 30 - May Mắn, JQ. . .
Chương 31 - Hoảng Sợ, Bí Mật Từ Hải Dương . . .
Chương 32 - Ước Định Giữa Những Người Đàn Ông
Chương 33 - Cậu Hai, Nhớ Lại
Chương 34 - Con Ngựa, Dắt Dây Đỏ Tới . . .
Chương 35 - Năm Tháng Vội Vã, Nửa Năm Trôi Qua
Chương 36 - Nụ Hôn Đầu, Danh Phận Xác Định.
Chương 37 - Cao Trung, Rất Nhiều Điều Mới . .
Chương 38 - Đêm Trăng, Tần Trạch Tới Chơi . .
Chương 39 - Đêm Trăng, Tần Trạch Tới Chơi . (2)
Chương 40 - Huấn Luyện Quân Sự, Té Xỉu, Rong Huyết . .
Chương 41 - Huấn Luyện Quân Sự, Con Cọp Phát Uy . . .
Chương 42 - Chương 40.2
Chương 43 - Này, Mời Em Đi Ăn Đi
Chương 44 - Chương 41.2
Chương 45 - Kích Động, Ngày Biểu Diễn Quốc Khánh. . .
Chương 46 - Diễn Tấu, Chỉ Vì Một Mình Anh . . .
Chương 47 - Chương 43.2
Chương 48 - Vào Thu, Một Đống Việc Vặt...
Chương 49 - 45, Tình Địch, Phải Không?
Chương 50 - Ở Chung, Ước Hẹn, Nắm Tay....
Chương 51 - Chương 46.2
Chương 52 - Cơn Ác Mộng, Hoa Bỉ Ngạn
Chương 53 - Chương 47.2
Chương 54 - Cả Nhà, Hạnh Phúc...
Chương 55 - Đã Sớm Muốn Ăn Em
Chương 56 - Chương 49.2
Chương 57 - Cảm Mạo, Chuyện Lý Thú, Thăm Bệnh Lẫn Nhau . . .
Chương 58 - Cảm Mạo, Chuyện Lý Thú, Thăm Bệnh Lẫn Nhau (2)
Chương 59 - Bác Sĩ Thú Y, Tiểu Thí Ngưu Đao *. . .
Chương 60 - Chương 51.2
Chương 61 - Vẹt, Lại Thêm Thành Viên Mới. . .
Chương 62 - Muốn Tụ Họp, Nơi Cưu Trú Nhỏ Trạch Nhiên
Chương 63 - Cho Anh, Người Cuối Cùng Ôm
Chương 64 - Chương 54.2
Chương 65 - Tô Nhiên, Âm U. . .
Chương 66 - Chương 55.2
Chương 67 - Chương 55.3
Chương 68 - Ngoại Truyện Nhỏ
Chương 69 - Truy Hồn, Đường Âm Dương (Ngoại Truyện)
Chương 70 - Chương 56.2
Chương 71 - Hóa Thân Con Rối Lên Đại Học (Phiên Ngoại)
Chương 72 - Kì Lạ, Ngày Thứ Nhất Du Học Tại Mỹ…
Chương 73 - Xào Rau, Chính Là XX Sao XX
Chương 74 - Đi Học, Không Chỉ Có Một Hình Thức Như Vậy…
Chương 75 - Nước Ngoài Gặp Đồng Hương…
Chương 76 - Lễ Tạ Ơn, Sự Vui Mừng…
Chương 77 - Về Nước, Chú Hai…
Chương 78 - Tần Trạch Bộc Lộ Tài Năng…
Chương 79 - Hoa Đào, Nở Rồi Lại Rơi Xuống...
Chương 80 - Nụ Hôn Thức Tỉnh Mỹ Nhân Say Ngủ…
Chương 81 - Kết Hôn, Kết Hôn Nha…
Chương 82 - Động Phòng, Lần Đầu Tiên…
Chương 83 - Bánh Bao Ra Đời…
Chương 84 - Ba Năm Sau Khi Cưới…
Chương 85 - Trọn Đời Trọn Kiếp Một Đôi Người
Chương 86 - Ngoại Truyện: Nhật Kí Năm Mười Tuổi Của Thỏ Thỏ…
Ngày thứ hai, quả nhiên Tô Nhiên bị cảm,
Còn sốt cao, cả ngày đều buồn ngủ, cả người mệt mỏi.
Triệu Xuân nhìn khuôn mặt nóng đỏ hồng của Tô Nhiên oán giận: "Hôm qua xem pháo hoa, làm cho cảm lạnh! Con không xem nhiệt độ một chút nào sao, dưới 5 độ, còn ở trên ban công chờ, con đó, cũng lớn như vậy rồi, không chịu chăm sóc bản thân.
"
Tô Nhiên yếu ớt cười: "Mẹ ~~"
"Được rồi, mẹ biết con chê mẹ dài dòng, 38 độ 2, có chút cao, uống thuốc, rồi ngủ một giấc, đổ mồ hôi, con sẽ thoải mái hơn.
"
Triệu Xuân siếc chặt chăn cho Tô Nhiên, nhẹ nhàng khép cửa lại.
Thấy mẹ đi ra ngoài, ý thức Tô Nhiên dần đi xa.
Cả người vô tri vô giác, ngủ rồi thức, hình như cô nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa cốc cốc.
Tô Nhiên mở nửa mắt, quan sát căn phòng một vòng.
"Cốc cốc.
" Âm thanh lại truyền tới.
Mơ hồ có bóng người, xuất hiện trước cửa sổ.
Tô Nhiên chớp mắt, bóng người vẫn là mơ hồ như vậy.
Mệt quá, Tô Nhiên chỉ cảm thấy mí mắt thật nặng, thật nặng, cô trở mình, lại ngủ.
Tần Trạch ngoài cửa sổ, nhìn người trong chăn, bất đắc dĩ nhếch môi: "Cô gái ngốc này.
"
Anh lấy ra một sơi dây thép mỏng, đút vào lỗ khóa cửa ở ban công, xoay mấy cái.
"Cạch.
" Cửa mở.
Mang theo chút gió lạnh, Tần Trạch chui vào căn phòng của Tô Nhiên.
Anh ngồi bên giường Tô Nhiên, cúi đầu.
Trán của anh đụng vào trán Tô Nhiên.
Hơi thở nóng hổi của Tô Nhiên, rơi trên gương mặt lạnh lẽo của Tần Trạch.
Lông mi thanh tú nhăn lại: "Thật là nóng mà.
"
Nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Tô Nhiên, hơi mở ra, thở nhanh, môi khô khốc.
Đôi mắt Tần Trạch trầm xuống, đột nhiên anh cúi đầu, cắn nuốt môi Tô Nhiên. Đầu lưỡi tinh tế liếm cánh môi Tô Nhiên, trong lòng miêu tả bộ dáng của nó, ánh mắt anh rũ xuống, vừa vặn có thể đưa cả gương mặt Tô Nhiên vào tầm mắt.
Nhìn mê mẩn.
Cánh tay, từ từ sờ qua tóc Tô Nhiên.
Đầu lưỡi cậy cánh môi, hàm răng Tô Nhiên, dịu dàng quấn lấy đầu lưỡi nóng hổi của Tô Nhiên.
Đôi môi đỏ của anh hơi co lại, từ từ hút nước bọt trong miệng Tô Nhiên, nắm lỗ tai Tô Nhiên, ngón tay cứ nhiều lần cọ sát trên vành tai xinh xắn của Tô Nhiên.
Tô Nhiên đang ngủ mê man, cảm thấy thân thể ngày càng nóng, hô hấp ngày càng nhanh thêm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ ửng, trên trán chảy vài giọt mồ hôi. Cô khó chịu nhíu mày lãi, thân thể đang bị Tần Trạch đè áp đã giãy dụa trong chăn.
Tần Trạch hung hăng gặm cắn môi Tô Nhiên, vừa cắn vừa gầm nhẹ trên môi cô: "Đừng nhúc nhích!
"
Tô Nhiên bị trấn áp lại, ngoan ngoãn không động đậy nữa.
Qua một lúc lâu, cuối cùng Tần Trạch cũng giống như một con cọp ăn no nê, ngẩng đầu lên, hài lòng nhìn thân thể hồng nhuận mềm mại của cô, gật đầu.
"Xem ra hiệu quả trị liệu không tệ!
"
Ngón trỏ và ngón giữa anh co lại, bún vào trên trán Tô Nhiên, nghe tiếng kêu thanh thúy.
Cười, cúi người nói nhỏ bên tai Tô Nhiên: "Anh vì em hi sinh lớn như vậy, em cũng phải khỏe nhanh hơn một chút, nếu không anh đánh cái mông nhỏ của em đó!
"
Nói xong lại dùng sức bún vào trán Tô Nhiên một chút.
Nhìn Tô Nhiên nhíu mày, anh cười thoải mái, đóng cửa sân thượng, nhảy xuống sân thượng, thong thả nghênh ngang mà rời khỏi.
Đơi lúc Tô Nhiên hoàn toàn tỉnh lại, đã là trời sáng ngày hôm sau.
Duỗi người một cái, oa oa ~~ thể chất mình thật là tốt mà!
Hôm qua còn nóng gần chết, hôm nay đã hoàn toàn bình phục, ha ha!
Cô vui vẻ xuống lầu, ăn một chén cháo thật to, vuốt cái bụng to tròn, và lên tiếng chào ngày giữa thật tốt lành.
Bệnh nặng mới khỏi, tất nhiên tâm tình vẫn đặc biệt hơn.
Chớ đừng nói chi là, bây giờ còn là qua năm mới một thời gian rồi.
Cho nên gửi tin nhắn cho Tần Trạch.
"Em hết cảm rồi, (*^__^*) "
Đợi hơn nửa ngày, Tần Trạch cũng không trả lời.
Tô Nhiên cũng không thèm để ý, mãi cho đến mặt trời lặn phía tây, cuối cùng Tô Nhiên không nhẫn nại được, gọi điện thoại cho Tần Trạch.
Sau khi điện thoại vang lên lần thứ N, cuối cùng Tần Trạch cũng nhận.
"Sao thế?" Giọng mụi nghẹt truyền đến.
Tô Nhiên kinh ngạc: "Tần Trạch, anh cũng bị bệnh?"
"Ừ.
" Ngắn gọn mà lười biếng cực độ trả lời.
Tô Nhiên lo lắng: "Nghiêm trọng không? Phát sốt? Uống thuốc chưa? Ba mẹ anh có ở nhà không? Ăn cái gì chưa hả?"Diễn đàn Lê Quý Đôn
Các câu hỏi cứ liên tiếp câu trước.
Tiếng cười khàn khàn của Tần Trạch truyền đến: "Không nên hỏi nhiều vấn đề như thế?"
Tô Nhiên ở đầu dây điện thoại này trừng mắt: "Trả lời nhanh lên một chút!
"
"Ba mẹ anh đi làm khách rồi.
"
"Chưa ăn cơm? Như vậy sao được, đợi lát nữa em đến nhà anh.
" Tô Nhiên tự mình quyết định.
"Ai, em biết nhà anh ở nhà nào sao?" Tần Trạch nằm trên giường, nhắm mắt lại, tưởng tượng vẻ mặt của Tô Nhiên ở đầu dây bên kia, tâm tình tốt cực kỳ.
"Biết mà, được rồi, cứ như vậy đi, anh nghỉ ngơi thật tốt cho em. Thân thể anh khỏe mạnh như vậy cũng bị cảm mạo, thật là...
. Tút tút _________"
Tần Trạch cầm điện thoại, mỉm cười.
Anh cảm mạo, nhưng mà anh tình nguyện bị em lây bệnh.