Chương 1 - Cẩu Đản
Chương 2 - Cẩu Đản 2
Chương 3 - Cẩu Đản 3
Chương 4 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì?
Chương 5 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì? 2
Chương 6 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì? 3
Chương 7 - Xúc Xích
Chương 8 - Thói Quen
Chương 9 - Ảo Ảnh
Chương 10 - Hai Quả Trứng
Chương 11 - Trộm Được?
Chương 12 - Không Thích Đồ Thừa
Chương 13 - Hắc Bì
Chương 14 - Xem Phim
Chương 15 - Mối Tình Đầu
Chương 16 - Thử Độc
Chương 17 - Ăn Trộm Đường
Chương 18 - Chuyện Chia Nhà
Chương 19 - Nhà Bà Ngoại
Chương 20 - Việc Làm Tạm Thời
Chương 21 - Xuống Nước Nhờ Vả
Chương 22 - Không Thì Cưới Đi
Chương 23 - Không Thì Cưới Đi (2)
Chương 24 - Không Thì Cưới Đi (3)
Chương 25 - Muốn Chia Nhà
Chương 26 - Muốn Chia Nhà (2)
Chương 27 - Muốn Chia Nhà (3)
Chương 28 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh?
Chương 29 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh? (2)
Chương 30 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh? (3)
Chương 31 - Lên Thành Phố
Chương 32 - Lên Thành Phố (2)
Chương 33 - Đổi Đồ
Chương 34 - Đổi Đồ (2)
Chương 35 - Đổi Đồ (3)
Chương 36 - Sắp Xếp Không Gian
Chương 37 - Sắp Xếp Không Gian (2)
Chương 38 - Muốn Trở Thành Cá Chép May Mắn
Chương 39 - Muốn Trở Thành Cá Chép May Mắn (2)
Chương 40 - Chú Ba Diêm
Chương 41 - Chú Ba Diêm (2)
Chương 42 - Chú Ba Diêm (3)
Chương 43 - Thật Nực Cười
Chương 44 - Thật Nực Cười (2)
Chương 45 - Tiếc Là Không Có Đường
Chương 46 - Tiếc Là Không Có Đường (2)
Chương 47 - Tiếc Là Không Có Đường (3)
Chương 48 - Có Người Đến Thay Cậu
Chương 49 - Có Người Đến Thay Cậu (2)
Chương 50 - Có Người Đến Thay Cậu (3)
Chương 1 - Cẩu Đản
Chương 2 - Cẩu Đản 2
Chương 3 - Cẩu Đản 3
Chương 4 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì?
Chương 5 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì? 2
Chương 6 - Cẩu Đản Là Cái Quái Gì? 3
Chương 7 - Xúc Xích
Chương 8 - Thói Quen
Chương 9 - Ảo Ảnh
Chương 10 - Hai Quả Trứng
Chương 11 - Trộm Được?
Chương 12 - Không Thích Đồ Thừa
Chương 13 - Hắc Bì
Chương 14 - Xem Phim
Chương 15 - Mối Tình Đầu
Chương 16 - Thử Độc
Chương 17 - Ăn Trộm Đường
Chương 18 - Chuyện Chia Nhà
Chương 19 - Nhà Bà Ngoại
Chương 20 - Việc Làm Tạm Thời
Chương 21 - Xuống Nước Nhờ Vả
Chương 22 - Không Thì Cưới Đi
Chương 23 - Không Thì Cưới Đi (2)
Chương 24 - Không Thì Cưới Đi (3)
Chương 25 - Muốn Chia Nhà
Chương 26 - Muốn Chia Nhà (2)
Chương 27 - Muốn Chia Nhà (3)
Chương 28 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh?
Chương 29 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh? (2)
Chương 30 - Cha Em Dựa Vào Gì Mà Nuôi Anh? (3)
Chương 31 - Lên Thành Phố
Chương 32 - Lên Thành Phố (2)
Chương 33 - Đổi Đồ
Chương 34 - Đổi Đồ (2)
Chương 35 - Đổi Đồ (3)
Chương 36 - Sắp Xếp Không Gian
Chương 37 - Sắp Xếp Không Gian (2)
Chương 38 - Muốn Trở Thành Cá Chép May Mắn
Chương 39 - Muốn Trở Thành Cá Chép May Mắn (2)
Chương 40 - Chú Ba Diêm
Chương 41 - Chú Ba Diêm (2)
Chương 42 - Chú Ba Diêm (3)
Chương 43 - Thật Nực Cười
Chương 44 - Thật Nực Cười (2)
Chương 45 - Tiếc Là Không Có Đường
Chương 46 - Tiếc Là Không Có Đường (2)
Chương 47 - Tiếc Là Không Có Đường (3)
Chương 48 - Có Người Đến Thay Cậu
Chương 49 - Có Người Đến Thay Cậu (2)
Chương 50 - Có Người Đến Thay Cậu (3)
Hứa Hướng Dương chạy thẳng về ký túc xá, tắm rửa thay đồ ngủ, rồi nằm trên giường suy nghĩ về những chuyện sắp tới.
Lần này đội vận chuyển không có tài xế, anh ra mặt giúp đỡ, một là vì muốn thay đổi công việc, hai là muốn tiếp cận Trương Hiểu.
Dù sao, anh ta cũng là một nhân vật có chút quyền lực, quản lý đám công nhân bốc xếp cũng đã rất oai rồi.
Chỉ cần anh gây ấn tượng trước mặt anh ta, sau này muốn làm gì cũng dễ có người giúp đỡ.
Anh nghĩ vậy, rồi nhìn qua lịch do mình làm.
Chỉ còn mười lăm ngày nữa là đến Tết, nhận lương chắc cũng mua được vài món đồ tốt về nhà.
Dù sao, cha mẹ của nguyên chủ cũng phải hiếu kính, đó là bổn phận. Anh đã chiếm thân xác con trai người ta, không thể phủi tay bỏ mặc được.
Anh không làm được chuyện đó.
Hơn nữa, giờ có không gian, anh càng thêm tự tin.
Sáng hôm sau, Hứa Hướng Dương đến kho lương thực, thấy Trương Hiểu đang nhìn người đàn ông trung niên trước mặt với vẻ khó xử.
Người đàn ông đó cũng tỏ vẻ khó chịu, như đang nói gì đó.
Lại gần, anh nghe người đàn ông trung niên nói: "Tôi không quan tâm, ngày mai người ta sẽ đến, anh nói với cậu ta đi.
"
Nói xong, ông ta quay đầu bỏ đi.
Trương Hiểu thở dài, quay lại thấy Hứa Hướng Dương, liền lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Hứa Hướng Dương suy nghĩ một chút, rồi cười bước tới: "Anh Trương đến sớm thế.
"
Chào hỏi là điều cần thiết, chuyện của người ta mình cũng không tiện hỏi nhiều, dù sao cũng chưa thân thiết đến mức đó.
Trương Hiểu cười gật đầu, rồi nhìn anh vào kho lương thực.
"Thật khó xử quá!
" anh ta lẩm bẩm, rồi rời khỏi nơi này.
Vừa bước vào phòng nghỉ, một nhóm người nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.
Hứa Hướng Dương ngơ ngác, hôm nay có chuyện gì vậy? Nhớ hôm qua lúc đi cũng đâu có gì xảy ra?
Anh ngồi xuống bên cạnh chú ba Diêm, hỏi nhỏ: "Chú ba, hôm nay có chuyện gì vậy?"
Ở đây, chỉ có ông ta là có thể nói vài lời thật lòng với anh, dù sao thì nơi này cũng còn lạ lẫm với anh.
Đã đến đây hơn nửa tháng, ai mà quen được chứ?
Chú ba Diêm nhìn anh với vẻ phức tạp, thấy anh còn chưa biết chuyện gì, trong lòng cảm thấy tiếc.
Tiếp xúc nhiều ngày, Hứa Hướng Dương là người khá thật thà, lại hòa đồng, dễ nói chuyện.
Hứa Hướng Dương bị ánh mắt của ông ta làm cho bối rối, chưa kịp hỏi thì người trước mặt đã lên tiếng.
"Chú em à, có lẽ tối nay tan ca cậu sẽ nhận được thông báo, ngày mai có người đến thay cậu rồi.
" Chú ba Diêm nói, vỗ nhẹ vai anh.
Nghe vậy, Hứa Hướng Dương mới nhớ lại, ngày anh đến đúng là có người muốn tranh công việc tạm thời này với anh.
Không ngờ người đó đến nhanh vậy, trong khi công việc tiếp theo của anh còn chưa đâu vào đâu.
"Vào làm việc thôi!
" Bên ngoài có người gọi, những người khác vội vã ra ngoài.