Chương 1 - MAI HOA NỮ
Chương 2 - HOA TIỂU NHÃ
Chương 3 - QUÂN CỜ
Chương 4 - NAM NHÂN ĐỀU RẤT TUYỆT TÌNH
Chương 5 - HOA TIỂU NHÃ HÔN MÊ
Chương 6 - Thiên Sư Bạch Trì Hữu
Chương 7 - Cứu Lại Mạng Của Nàng
Chương 8 - Có Người Đến Cầu Hôn
Chương 9 - Bọn Nam Tử Đến Cầu Hôn
Chương 10 - Ai Lớn Hơn Ai
Chương 11 - Ca Dao
Chương 12 - Hách Liên Kình Thương
Chương 13 - Coi Thường Nữ Nhân
Chương 14 - Thái Tử Và Nhị Hoàng Tử
Chương 15 - Mai Hoa Nữ
Chương 16 - Vào Cung 1
Chương 17 - Vào Cung 2
Chương 18 - Vào Cung 3
Chương 19 - Thị Tẩm
Chương 20 - Hắn Muốn Nàng
Chương 21 - Xà Yêu
Chương 22 - XÀ YÊU GHÊ TỞM
Chương 23 - YÊU VƯƠNG XINH ĐẸP
Chương 24 - BẠCH TRÌ HỮU CỨU NGƯỜI?
Chương 25 - BẠCH TRÌ HỮU CỨU NGƯỜI 2
Chương 26 - THU ĐỒ ĐỆ KHÔNG?
Chương 27 - NGƯƠI VÀ YÊU VƯƠNG CÓ MỘT CHÂN
Chương 28 - LEO THIÊN THÊ*
Chương 29 - LEO THIÊN THÊ 2
Chương 30 - NGƯƠI NỢ RẤT NHIỀU NGƯỜI SAO?
Chương 31 - NƯỚNG CÁ
Chương 32 - ĐỒ NHI PHỤC VỤ NGƯỜI
Chương 33 - TẮM RỬA THAY Y PHỤC
Chương 34 - TRỪNG PHẠT
Chương 35 - RÈN LUYỆN THÂN THỂ
Chương 36 - MỖI NGÀY MỘT TRĂM VÒNG
Chương 37 - ĐÁNH XÌ DẦU CŨNG KHÔNG ĐƯỢC!
Chương 38 - MỘT ĐÁM ĐIỂU NGỐC TRÊN TRỜI XANH
Chương 39 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 1
Chương 40 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 2
Chương 41 - NGOẠI THUẬT TRONG PHÒNG
Chương 42 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 3
Chương 43 - NHÂN DUYÊN CỦA NGƯƠI
Chương 44 - DẪN NGƯƠI RA NGOÀI 1
Chương 45 - DẪN NGƯƠI ĐI RA NGOÀI 2
Chương 46 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 1
Chương 47 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 2
Chương 48 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 3
Chương 49 - VŨ NỮ
Chương 50 - NỮ NHÂN KIA
Chương 51 - ĐƠN ĐỘC XỨ NGƯỜI THÀNH KHÁCH LẠ
Chương 52 - HẮN, KHÔNG PHẢI LÀ LẠC
Chương 53 - TA SẼ GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
Chương 54 - PHÙ NHÂN DUYÊN
Chương 55 - GẶP MẶT QUÁI NHÂN
Chương 56 - NHA ĐẦU NÀY MUỐN NGHỊCH THIÊN
Chương 57 - MƯỜI NĂM KHÔNG ĐƯỢC BƯỚC RA KHỎI ĐÔNG THẮNG QUỐC
Chương 58 - THỎA MÃN NGUYỆN VỌNG CỦA NGƯƠI
Chương 59 - SƯ PHỤ CŨNG CÓ THỂ NHƯ PHU SAO
Chương 60 - NÀNG KHÔNG NGỦ ĐƯỢC, SUY NGHĨ GÌ VẬY
Chương 61 - AI DÁM CƯỜI NHẠO
Chương 62 - KHÔNG THÌ KHÔNG KHÁCH KHÍ VỚI NGƯƠI
Chương 63 - VỀ PHẦN NÀNG, KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN MUỘI
Chương 64 - CẢM GIÁC NÀY, THẬT LÃNG MẠN
Chương 65 - ĐỒNG SÀNG CỘNG CHẨM
Chương 66 - NHÃ NHÃ THẬT SỰ MUỐN NHÌN SƯ PHỤ
Chương 67 - HẮN DƯỚI MẶT NẠ
Chương 68 - TU LUYỆN PHÁP THUẬT
Chương 69 - TRƯỜNG SINH THIÊN
Chương 70 - HỒNG HỒ LY
Chương 71 - ĐỘC NHẤT LÀ LÒNG DẠ ĐÀN BÀ
Chương 72 - BẠCH TRÌ HỮU NỔI ĐIÊN
Chương 73 - NGƯƠI RỐT CUỘC CŨNG TỚI RỒI
Chương 74 - CÁCH CỨU NÀNG
Chương 75 - SƯ PHỤ TỚI
Chương 76 - THỰC NHÂN ĐIỂU
Chương 77 - THỰC NHÂN ĐIỂU 2
Chương 78 - SƯ PHỤ SUY YẾU
Chương 79 - CHIẾU CỐ SƯ PHỤ
Chương 80 - SƯ PHỤ HÓA HỒ LY
Chương 81 - THỊT HỔ THẬT NGON
Chương 82 - THẬT LÀ, TRÙNG HỢP NHA!
Chương 83 - BỊ ĐÁNH RỒI
Chương 84 - LÒNG TA ĐÃ CÓ MỘT NGƯỜI
Chương 85 - BẠCH TRÌ HỮU ĐIỀU TRA
Chương 86 - HỒ LY YẾU ĐUỐI
Chương 87 - GỌI TA LÀ HỮU
Chương 88 - LÀM NỮ NHÂN CỦA TA
Chương 89 - NỮ NHÂN BẠO NGƯỢC
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chúng Ta Tiếp Tục
Chương 96 - Mai Hoa Tiên Tử Lại Tới
Chương 97 - Hầu Tử Thối
Chương 98 - Bị Sét Đánh
Chương 99 - Bị Sét Đánh 2
Chương 100 - Bị Sét Đánh 3
Chương 101 - Hoa Trung Vĩ
Chương 102 - Mai Hoa Tiên Tử Chuyển Thế
Chương 103 - Mai Hoa Tiên Tử Chuyển Thế 2
Chương 104 - Lai Lịch 1
Chương 105 - Lai Lịch 2
Chương 106 - Mai Hoa Tiên Tử Bỏ Đi
Chương 107 - Gả Cho Hắn
Chương 108 - Thiên Sư Sắp Thành Thân
Chương 109 - Bạch Trì Hữu Bỏ Đi
Chương 110 - Trước Có Sói, Sau Có Hổ
Chương 111 - Mùi Vị Giết Heo
Chương 112 - Tâm Sự Của Hoa Tam Nương
Chương 113 - Về Nhà
Chương 114 - Ám Sát
Chương 115 - Tại Sao Phải Như Thế
Chương 116 - Gặp Lại Hách Liên Kình Thương
Chương 117 - Hắn Hủy Bỏ Hôn Ước Rồi
Chương 118 - Khôi Phục Như Cũ
Chương 119 - Say Rượu 1
Chương 120 - Say Rượu 2
Chương 121 - Say Rượu 3
Chương 122 - Say Rượu 4
Chương 123 - Sau Khi Say
Chương 124 - Đào Hoa Cốc
Chương 125 - Hôn Thật Lâu
Chương 126 - Mai Hoa Cốc 1
Chương 127 - Đào Hoa Cốc 2
Chương 128 - Đào Hoa Cốc 3
Chương 129 - Mất Đi 1
Chương 130 - Điên Cuồng
Chương 131 - Điên Cuồng (2)
Chương 132 - Phản Bội (1)
Chương 133 - Phản Bội (2)
Chương 134 - Phản Bội (3)
Chương 135 - Lôi Thường Kinh Ngạc
Chương 136 - Nỗi Lo Của Tịch Lão
Chương 137 - Gả Cho Ta
Chương 138 - Gả Cho Ta 2
Chương 139 - Cầu Nhân Duyên 1
Chương 140 - Cầu Nhân Duyên 2
Chương 141 - Uy Hiếp
Chương 142 - Uy Hiếp 2
Chương 143 - Phong Ba Hôn Lễ
Chương 144 - Hắn Tới Rồi
Chương 145 - Hắn Tới Rồi 2
Chương 146 - Hai Bên Cùng Thử Khôi Phục Lại Trí Nhớ
Chương 147 - Đại Kết Cục
Chương 148 - Đại Kết Cục 2
Chương 149 - Bộ 2: (1)
Chương 150 - Bộ 2: (2)
Chương 151 - Bộ 2: (3)
Chương 152 - Bộ 2: (4)
Chương 153 - Bộ 2: (5)
Chương 154 - Bộ 2: (6)
Chương 155 - Bộ 2: (7)
Chương 156 - Bộ 2: (8)
Chương 157 - Bộ 2: (9)
Chương 158 - Bộ 2: (10)
Chương 159 - Bộ 2: (11)
Chương 160 - Kết Thúc
Chương 1 - MAI HOA NỮ
Chương 2 - HOA TIỂU NHÃ
Chương 3 - QUÂN CỜ
Chương 4 - NAM NHÂN ĐỀU RẤT TUYỆT TÌNH
Chương 5 - HOA TIỂU NHÃ HÔN MÊ
Chương 6 - Thiên Sư Bạch Trì Hữu
Chương 7 - Cứu Lại Mạng Của Nàng
Chương 8 - Có Người Đến Cầu Hôn
Chương 9 - Bọn Nam Tử Đến Cầu Hôn
Chương 10 - Ai Lớn Hơn Ai
Chương 11 - Ca Dao
Chương 12 - Hách Liên Kình Thương
Chương 13 - Coi Thường Nữ Nhân
Chương 14 - Thái Tử Và Nhị Hoàng Tử
Chương 15 - Mai Hoa Nữ
Chương 16 - Vào Cung 1
Chương 17 - Vào Cung 2
Chương 18 - Vào Cung 3
Chương 19 - Thị Tẩm
Chương 20 - Hắn Muốn Nàng
Chương 21 - Xà Yêu
Chương 22 - XÀ YÊU GHÊ TỞM
Chương 23 - YÊU VƯƠNG XINH ĐẸP
Chương 24 - BẠCH TRÌ HỮU CỨU NGƯỜI?
Chương 25 - BẠCH TRÌ HỮU CỨU NGƯỜI 2
Chương 26 - THU ĐỒ ĐỆ KHÔNG?
Chương 27 - NGƯƠI VÀ YÊU VƯƠNG CÓ MỘT CHÂN
Chương 28 - LEO THIÊN THÊ*
Chương 29 - LEO THIÊN THÊ 2
Chương 30 - NGƯƠI NỢ RẤT NHIỀU NGƯỜI SAO?
Chương 31 - NƯỚNG CÁ
Chương 32 - ĐỒ NHI PHỤC VỤ NGƯỜI
Chương 33 - TẮM RỬA THAY Y PHỤC
Chương 34 - TRỪNG PHẠT
Chương 35 - RÈN LUYỆN THÂN THỂ
Chương 36 - MỖI NGÀY MỘT TRĂM VÒNG
Chương 37 - ĐÁNH XÌ DẦU CŨNG KHÔNG ĐƯỢC!
Chương 38 - MỘT ĐÁM ĐIỂU NGỐC TRÊN TRỜI XANH
Chương 39 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 1
Chương 40 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 2
Chương 41 - NGOẠI THUẬT TRONG PHÒNG
Chương 42 - SƯ PHỤ BIẾN THÁI 3
Chương 43 - NHÂN DUYÊN CỦA NGƯƠI
Chương 44 - DẪN NGƯƠI RA NGOÀI 1
Chương 45 - DẪN NGƯƠI ĐI RA NGOÀI 2
Chương 46 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 1
Chương 47 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 2
Chương 48 - HÔN LỄ CỦA THÁI TỬ 3
Chương 49 - VŨ NỮ
Chương 50 - NỮ NHÂN KIA
Chương 51 - ĐƠN ĐỘC XỨ NGƯỜI THÀNH KHÁCH LẠ
Chương 52 - HẮN, KHÔNG PHẢI LÀ LẠC
Chương 53 - TA SẼ GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU
Chương 54 - PHÙ NHÂN DUYÊN
Chương 55 - GẶP MẶT QUÁI NHÂN
Chương 56 - NHA ĐẦU NÀY MUỐN NGHỊCH THIÊN
Chương 57 - MƯỜI NĂM KHÔNG ĐƯỢC BƯỚC RA KHỎI ĐÔNG THẮNG QUỐC
Chương 58 - THỎA MÃN NGUYỆN VỌNG CỦA NGƯƠI
Chương 59 - SƯ PHỤ CŨNG CÓ THỂ NHƯ PHU SAO
Chương 60 - NÀNG KHÔNG NGỦ ĐƯỢC, SUY NGHĨ GÌ VẬY
Chương 61 - AI DÁM CƯỜI NHẠO
Chương 62 - KHÔNG THÌ KHÔNG KHÁCH KHÍ VỚI NGƯƠI
Chương 63 - VỀ PHẦN NÀNG, KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN MUỘI
Chương 64 - CẢM GIÁC NÀY, THẬT LÃNG MẠN
Chương 65 - ĐỒNG SÀNG CỘNG CHẨM
Chương 66 - NHÃ NHÃ THẬT SỰ MUỐN NHÌN SƯ PHỤ
Chương 67 - HẮN DƯỚI MẶT NẠ
Chương 68 - TU LUYỆN PHÁP THUẬT
Chương 69 - TRƯỜNG SINH THIÊN
Chương 70 - HỒNG HỒ LY
Chương 71 - ĐỘC NHẤT LÀ LÒNG DẠ ĐÀN BÀ
Chương 72 - BẠCH TRÌ HỮU NỔI ĐIÊN
Chương 73 - NGƯƠI RỐT CUỘC CŨNG TỚI RỒI
Chương 74 - CÁCH CỨU NÀNG
Chương 75 - SƯ PHỤ TỚI
Chương 76 - THỰC NHÂN ĐIỂU
Chương 77 - THỰC NHÂN ĐIỂU 2
Chương 78 - SƯ PHỤ SUY YẾU
Chương 79 - CHIẾU CỐ SƯ PHỤ
Chương 80 - SƯ PHỤ HÓA HỒ LY
Chương 81 - THỊT HỔ THẬT NGON
Chương 82 - THẬT LÀ, TRÙNG HỢP NHA!
Chương 83 - BỊ ĐÁNH RỒI
Chương 84 - LÒNG TA ĐÃ CÓ MỘT NGƯỜI
Chương 85 - BẠCH TRÌ HỮU ĐIỀU TRA
Chương 86 - HỒ LY YẾU ĐUỐI
Chương 87 - GỌI TA LÀ HỮU
Chương 88 - LÀM NỮ NHÂN CỦA TA
Chương 89 - NỮ NHÂN BẠO NGƯỢC
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chúng Ta Tiếp Tục
Chương 96 - Mai Hoa Tiên Tử Lại Tới
Chương 97 - Hầu Tử Thối
Chương 98 - Bị Sét Đánh
Chương 99 - Bị Sét Đánh 2
Chương 100 - Bị Sét Đánh 3
Chương 101 - Hoa Trung Vĩ
Chương 102 - Mai Hoa Tiên Tử Chuyển Thế
Chương 103 - Mai Hoa Tiên Tử Chuyển Thế 2
Chương 104 - Lai Lịch 1
Chương 105 - Lai Lịch 2
Chương 106 - Mai Hoa Tiên Tử Bỏ Đi
Chương 107 - Gả Cho Hắn
Chương 108 - Thiên Sư Sắp Thành Thân
Chương 109 - Bạch Trì Hữu Bỏ Đi
Chương 110 - Trước Có Sói, Sau Có Hổ
Chương 111 - Mùi Vị Giết Heo
Chương 112 - Tâm Sự Của Hoa Tam Nương
Chương 113 - Về Nhà
Chương 114 - Ám Sát
Chương 115 - Tại Sao Phải Như Thế
Chương 116 - Gặp Lại Hách Liên Kình Thương
Chương 117 - Hắn Hủy Bỏ Hôn Ước Rồi
Chương 118 - Khôi Phục Như Cũ
Chương 119 - Say Rượu 1
Chương 120 - Say Rượu 2
Chương 121 - Say Rượu 3
Chương 122 - Say Rượu 4
Chương 123 - Sau Khi Say
Chương 124 - Đào Hoa Cốc
Chương 125 - Hôn Thật Lâu
Chương 126 - Mai Hoa Cốc 1
Chương 127 - Đào Hoa Cốc 2
Chương 128 - Đào Hoa Cốc 3
Chương 129 - Mất Đi 1
Chương 130 - Điên Cuồng
Chương 131 - Điên Cuồng (2)
Chương 132 - Phản Bội (1)
Chương 133 - Phản Bội (2)
Chương 134 - Phản Bội (3)
Chương 135 - Lôi Thường Kinh Ngạc
Chương 136 - Nỗi Lo Của Tịch Lão
Chương 137 - Gả Cho Ta
Chương 138 - Gả Cho Ta 2
Chương 139 - Cầu Nhân Duyên 1
Chương 140 - Cầu Nhân Duyên 2
Chương 141 - Uy Hiếp
Chương 142 - Uy Hiếp 2
Chương 143 - Phong Ba Hôn Lễ
Chương 144 - Hắn Tới Rồi
Chương 145 - Hắn Tới Rồi 2
Chương 146 - Hai Bên Cùng Thử Khôi Phục Lại Trí Nhớ
Chương 147 - Đại Kết Cục
Chương 148 - Đại Kết Cục 2
Chương 149 - Bộ 2: (1)
Chương 150 - Bộ 2: (2)
Chương 151 - Bộ 2: (3)
Chương 152 - Bộ 2: (4)
Chương 153 - Bộ 2: (5)
Chương 154 - Bộ 2: (6)
Chương 155 - Bộ 2: (7)
Chương 156 - Bộ 2: (8)
Chương 157 - Bộ 2: (9)
Chương 158 - Bộ 2: (10)
Chương 159 - Bộ 2: (11)
Chương 160 - Kết Thúc
Thấy Bạch Trì Hữu hùng hổ như vậy, Vũ Phượng rụt cổ lại, chủ nhân hình như không vui, không phải vì mình quấy rầy mộng đẹp của người ta chứ.
“Tịch lão đâu.
” Bạch Trì Hữu liếc mắt nhìn bốn phía, giọng hơi không vui.
Vũ Phượng vội vàng chỉ chỉ phía sau núi, “Đi thăm Mai cô nương rồi!
”
Bạch Trì Hữu khẽ gật đầu, sải bước đi ra ngoài ——
Vũ Phượng cuối cùng cũng âm thầm thở dài ——
Đáng tiếc, chưa kịp thở dài chán nản, giọng của Bạch Trì Hữu đã truyền đến, “Hình như dạo này ngươi rất rảnh rỗi, vậy ngươi dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại dưới chân núi cho ta đi.
”
Cái, cái gì?
Mắt Vũ Phượng trợn trừng, đôi cánh vụt sáng, vẻ mặt buồn bã ——
Tại sao chủ nhân cứ nhóm lửa trên người mình?
Không có việc gì lại dọn dẹp cỏ dại gì chứ?
Cúi đầu xuống, chậm rãi đi về phía chân núi ——
Nhìn Tịch lão đứng trước quan tài thủy tinh ngẩn người, Bạch Trì Hữu sải bước đi tới, “Sao lão lại tới đây?”
Tịch lão cười ha hả, “Tặng cho người thứ này.
”
“Đây là?” Bạch Trì Hữu nhìn thoáng qua tơ tuyến màu đỏ, khẽ nhíu mày.
“Nhân duyên của ngươi.
”
“Của ta?” Bạch Trì Hữu cười lạnh, “Ta cần đến nhân duyên sao?” hai tay chắp sau lưng, một chút khí phách tự nhiên lộ ra từ bên trong.
Hắn là thiên nhân, không cần nhân duyên.
“Nhưng mà, nhân duyên của ngươi trời đã định.
” Tịch lão thở dài, “Nhân duyên của ngươi nằm trong tay ngươi, ừm, cái này cho ngươi, nếu như một ngày nào đó ngươi không muốn có đoạn nhân duyên này, thẳng tay cắt đứt là được rồi.
”
Bạch Trì Hữu nhận lấy tơ hồng, hé mắt, “Là ai?”
“Ngươi cũng nên biết.
” Tịch lão chỉ cười mà không nói, đưa tay vuốt chòm râu bạc trắng, liếc mắt nhìn nữ nhân bên trong quan tài thủy tinh, “Mai hoa tiên tử đã chết, đừng làm chuyện trái ý trời, nếu không, thứ ngươi mất, sẽ nhiều hơn thứ ngươi được rất nhiều!
”
“Ta cứu nàng, chỉ vì ta và nàng là bằng hữu.
” Bạch Trì Hữu liếc nhìn quan tài thủy tinh, “Ta nợ nàng một mạng, chỉ vậy thôi.
”
“Ai da, có lúc, chuyện tình cảm này, nói không rõ, lúc ngươi muốn yêu, sẽ không yêu. Khi ngươi không muốn yêu, ngươi lại không có cách nào kiềm chế được.
” Tịch lão khẽ lắc đầu, “Vẫn là câu nói đó, nhân duyên trời đã định.
” Nói xong, Tịch lão bắt đầu sải bước đi.
“Tịch lão.
”
“Hử?”
“Nếu như, ta phá hỏng mối nhân duyên này, như vậy thì ——”
“Vậy thì? Thứ ngươi có thể hủy chỉ là được yêu, mà không phải yêu người.
”
……
Nhìn theo bóng lưng Tịch lão, Bạch Trì Hữu cau mày, rốt cuộc là được yêu quan trọng, hay yêu người quan trọng?
Hoa Tiểu Nhã đứng bên ngoài viện, lại tiếp tục chạy bộ, thật ra buổi sáng nàng không tự mình chạy bao nhiêu, mặc dù cuối cùng nàng không chịu nổi mà ngất đi, nhưng hoàn toàn là ăn gian. Tên điểu ngốc kia kéo nàng bay trên sân quay hơn sáu mươi vòng, cảm giác của nàng, chỉ có hôn mê.
Tập luyện thêm cũng tốt!
Hoa Tiểu Nhã nghĩ tới đây tâm tình cũng tốt lên rất nhiều!
“Một, hai, một, một phần một ——”
“Một, hai, ba, bốn ——”
Ta là một người lính, có gì không giống đâu, chỉ vì chúng ta đều mặc quân trang giản dị ——”
Bạch Trì Hữu vừa trở về đã nhìn thấy nữ nhân ca hát tự tiêu khiển, vừa chạy bộ, vừa ở đó rống lên, về phần, đang rống cái gì, hắn thật sự đúng là nghe không hiểu!
Có điều, nghe như vậy hình như cũng không tệ lắm, ít nhất, cảm giác mệt mỏi của Hoa Tiểu Nhã đã bớt đi rất nhiều!
Vẫn nên rèn luyện! Mới chạy tới vòng thứ năm mươi đã mệt mỏi thở hồng hộc, nàng lau lau mồ hôi trên trán, trước kia nàng đều phải đeo thêm vật gì đó để tăng sức nặng rồi mới chạy.
Thấy Bạch Trì Hữu trở về, Hoa Tiểu Nhã cũng không thèm nhìn hắn lấy một cái, cứ chạy lướt qua bên cạnh hắn