Chương 1 - Nằm Trong Kế Hoạch Trả Thù
Chương 2 - Tỉnh?
Chương 3 - Kẻ Thứ Ba Sinh Non
Chương 4 - Lục Tuấn Ngạn, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 5 - Mộ Niệm Đồng, Cô Làm Thật À?
Chương 6 - Khiêu Khích Cô
Chương 7 - Đêm Nay, Cô Một Mình À?
Chương 8 - Tôi Sẽ Cho Em Nhiều Hơn
Chương 9 - Đừng Chạm Vào Tôi!
Chương 10 - Tối Qua Cô Đã Đi Đâu?
Chương 11 - Cũng Dám Phản Bội Tôi
Chương 12 - Tự Mình Nghiệm Chứng Một Chút
Chương 13 - Cha, Con Muốn Ly Hôn Với Anh Ta
Chương 14 - Tiệc Gia Đình Nhà Họ Lục
Chương 15 - Đừng Đụng Vào Tôi, Bẩn
Chương 16 - Bà Lục À, Xin Bà Chú Ý Tác Phong
Chương 17 - Nghịch Tập, Đại Mỹ Nhân!
Chương 18 - Kinh Diễm Mọi Người
Chương 19 - Vợ Gặp Kẻ Thứ Ba
Chương 20 - Phương Diện Kia Của Anh Ta Không Được
Chương 21 - Kẻ Thứ Ba Tức Giận
Chương 22 - Sao Vậy? Chột Dạ Sao?
Chương 23 - Không Nhìn Ra Được Anh Muốn Làm Gì?
Chương 24 - Ý Loạn Tình Mê
Chương 25 - Tôi Còn Tưởng, Em Vẫn Còn Chút Dư Vị
Chương 26 - Làm Tôi Hài Lòng Mới Thôi.
Chương 27 - Không Thể Nhịn Được Nữa
Chương 28 - Cô Còn Muốn Làm Càn Đến Thế Nào?
Chương 29 - Tôi Chịu Đựng Anh Đủ Rồi
Chương 30 - Đừng Nhắc Đến Chuyện Này!
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Tiệc
Chương 32 - Công Cụ Sinh Con
Chương 33 - Không Phải Là Con Của Con
Chương 34 - Tiệc Gia Đình Sóng Gió (1)
Chương 35 - Tiệc Gia Đình Sóng Gió (2)
Chương 36 - Chán Ghét
Chương 37 - Gặp Nhau Lần Nữa!
Chương 38 - Tôi Nói Rồi, Chúng Ta Sẽ Gặp Lại
Chương 39 - Con Riêng Nhà Họ Lục?
Chương 40 - Một Câu Như Sét Đánh
Chương 41 - Đứa Bé Còn Nhỏ Không Hiểu Chuyện
Chương 42 - Cô Nên Gọi Anh Là Chú
Chương 43 - Cái Gọi Là Vai Vế Và Tình Cảm!
Chương 44 - Rõ Ràng Là Em Trêu Chọc Tôi
Chương 45 - Vì Anh Mà Nở Rộ
Chương 46 - Muốn Tôi Giữ Bí Mật, Phải Trả Giá Thật Nhiều
Chương 47 - Chột Dạ, Khẩn Trương
Chương 48 - Anh Đùa Với Lửa!
Chương 49 - Quyến Rũ Tận Xương
Chương 50 - Cho Rằng Anh Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 51 - Cô Bị Ai Sai Khiến?
Chương 52 - Người Đàn Ông Thâm Sâu Khó Lường Là Nguy Hiểm Nhất
Chương 53 - Bị Tát Trước Mặt Mọi Người
Chương 54 - Việc Xấu Trong Nhà Không Nên Nói Ra Ngoài
Chương 55 - Đêm Không Về Nhà
Chương 56 - Dấu Hôn Này Là Của Ai?
Chương 57 - Đúng, Là Con Ngoại Tình
Chương 58 - Bác Trai, Bình Tĩnh Một Chút
Chương 59 - Cảnh Kiều Ngang Hàng Với Cô
Chương 60 - Kết Thúc Không Vui Vẻ
Chương 61 - Có Biết Nam Nữ Khác Biệt Hay Không?
Chương 62 - Ly Hôn Với Anh Ta
Chương 63 - Đùa Giỡn?
Chương 64 - Trông Gà Hóa Quốc.
Chương 65 - Cô Trốn Không Thoát Đâu
Chương 66 - Tôi Muốn Cô Thân Bại Danh Liệt
Chương 67 - Bầu Không Khí Kỳ Lạ
Chương 68 - Tối Hôm Qua Không Nghỉ Ngơi Tốt
Chương 69 - Cô Ấy Cố Ý Chọc Giận Con Mới Nói Như Vậy
Chương 70 - Muốn Anh Ta Giúp Đỡ Đứa Con Hoang Này Sao?
Chương 71 - Coi Anh Là Quân Cờ
Chương 72 - Em Không Cần Phải Giải Thích!
Chương 73 - Người Đàn Ông Là Động Vật Có Lãnh Địa
Chương 74 - Càng Nguy Hiểm, Càng Hưng Phấn
Chương 75 - Tức Giận
Chương 76 - Thiên Lý Bất Dung*!
Chương 77 - Cái Tên Thiếu Khanh Này
Chương 78 - Làm Kẻ Thứ Ba Còn Cảm Thấy Mình Hơn Người Khác
Chương 79 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (1)
Chương 80 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (2)
Chương 81 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (3)
Chương 82 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (4)
Chương 83 - Nhận Được Quà
Chương 84 - Bị Người Ghen Ghét!
Chương 85 - Túi Này Sẽ Không Phải Hàng Giả Chứ?
Chương 86 - Chờ Xem Truyện Cười Của Cô!
Chương 87 - Mắt Chó Nhìn Người Thấp
Chương 88 - Chiếc Túi Này Khẳng Định Là Hàng Nhái
Chương 89 - Tập Đoàn Âu Hoàng - Ông Trùm Internet
Chương 90 - Tôi Không Quen Anh Ta!
Chương 91 - Mợ Chủ Lục?!
Chương 92 - Đồng Đồng, Cậu Kết Hôn Rồi?
Chương 93 - Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Hòa
Chương 94 - Có Người Trời Sinh Đã Lóa Mắt
Chương 95 - Hà Viện Viện, Không Phải Cô Quen Biết Tổng Giám Đốc Lục Sao?
Chương 96 - Tình Thú Giữa Vợ Chồng
Chương 97 - Không Thích Túi Này Thì Đem Nó Cắt Đi
Chương 98 - Hỏi Tội
Chương 99 - Sa Thải!
Chương 100 - Quỳ Xuống Với Cô Ấy!
Chương 101 - Đêm Nay Theo Cùng Tôi
Chương 102 - Hà Viện Viện Bị Cấm Cửa
Chương 103 - Hoàng Thị Sớm Hay Muộn Cũng Đóng Cửa
Chương 104 - Thế Giới Hai Người
Chương 105 - Tư Thế Làm Người Ta Suy Nghĩ Xa Vời
Chương 106 - Đừng Lộn Xộn!
Chương 107 - Em Cũng Muốn Tôi
Chương 108 - Tôi Không Tin Nhất Kiến Chung Tình
Chương 109 - Em Tin Tưởng Lâu Ngày Sinh Tình Sao?
Chương 110 - Từ Đầu Đến Cuối, Chỉ Có Mình Em
Chương 111 - Chú Không Ghét Bỏ Cháu Đâu
Chương 112 - Thụ Sủng Nhược Kinh*
Chương 113 - Bị Quay Trộm
Chương 114 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 115 - Người Phụ Nữ Đáng Chết Này
Chương 116 - Không Phải Chồng Mình
Chương 117 - Hiểu Lầm
Chương 118 - Muốn Đoạt Phụ Nữ Với Tôi À?
Chương 119 - Tôi Là Người Đàn Ông Đầu Tiên Của Cô Ấy
Chương 120 - Lục Tuấn Ngạn, Anh Làm Gì Thế Hả?
Chương 121 - Đừng Quên Ai Mới Là Chồng Cô
Chương 122 - Tình Tay Ba
Chương 123 - Lục Tuấn Ngạn, Anh Buông Tha Tôi Đi
Chương 124 - Tôi Muốn Ly Hôn
Chương 125 - Mơ Tưởng Phân Chia Tài Sản Lục Thị?
Chương 126 - Không Cần Khiêu Chiến Nhẫn Nại Của Tôi
Chương 127 - Kim Ốc Tàng Kiều*
Chương 128 - Lục Tuấn Ngạn Cũng Là Một Người Si Tình
Chương 129 - Khi Nào Thì Ly Hôn Với Người Phụ Nữ Kia
Chương 130 - Cô Lấy Cái Gì Mà Tranh Đoạt Với Tôi?
Chương 131 - Một Đứa Con Hoang, Một Kẻ Đê Tiện, Tuyệt Phối
Chương 132 - Chú Độc Miệng
Chương 133 - Tặng Quà Gặp Mặt Cho Cháu Dâu
Chương 134 - Giữa Hai Người Này Không Đơn Giản
Chương 135 - Ăn Nói Khép Nép
Chương 136 - Không Thấy Được Thân Phận Thật Sự
Chương 137 - Quỳ Xuống Cho Ông!
Chương 138 - Cô Nói Ai Là Đồ Đê Tiện
Chương 139 - Bị Động Thành Chủ Động
Chương 140 - Kiều Y Khiêu Khích
Chương 141 - Bà Lục Chỉ Có Một
Chương 142 - Cô Cướp Được Sao?
Chương 143 - Em Đừng Càn Quấy Như Vậy
Chương 144 - Cho Anh Ta Đội Nón Xanh
Chương 145 - Minh Mục Trương Đảm*
Chương 146 - Túy Ông Chi Ý Bất Tại Tửu*
Chương 147 - Anh Hài Lòng Chưa?
Chương 148 - Đừng Nghĩ Lại Bước Vào Nhà Họ Lục
Chương 149 - Chỉ Một Lần Này Thôi
Chương 150 - Tay Trắng Rời Đi
Chương 151 - Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
Chương 152 - Xem Truyện Cười Của Cô
Chương 153 - Đã Dùng Được Tay Sẽ Không Dùng Miệng
Chương 154 - Ngàn Chờ, Vạn Chờ, May Mà Không Phải Chờ Lâu Lắm
Chương 1 - Nằm Trong Kế Hoạch Trả Thù
Chương 2 - Tỉnh?
Chương 3 - Kẻ Thứ Ba Sinh Non
Chương 4 - Lục Tuấn Ngạn, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 5 - Mộ Niệm Đồng, Cô Làm Thật À?
Chương 6 - Khiêu Khích Cô
Chương 7 - Đêm Nay, Cô Một Mình À?
Chương 8 - Tôi Sẽ Cho Em Nhiều Hơn
Chương 9 - Đừng Chạm Vào Tôi!
Chương 10 - Tối Qua Cô Đã Đi Đâu?
Chương 11 - Cũng Dám Phản Bội Tôi
Chương 12 - Tự Mình Nghiệm Chứng Một Chút
Chương 13 - Cha, Con Muốn Ly Hôn Với Anh Ta
Chương 14 - Tiệc Gia Đình Nhà Họ Lục
Chương 15 - Đừng Đụng Vào Tôi, Bẩn
Chương 16 - Bà Lục À, Xin Bà Chú Ý Tác Phong
Chương 17 - Nghịch Tập, Đại Mỹ Nhân!
Chương 18 - Kinh Diễm Mọi Người
Chương 19 - Vợ Gặp Kẻ Thứ Ba
Chương 20 - Phương Diện Kia Của Anh Ta Không Được
Chương 21 - Kẻ Thứ Ba Tức Giận
Chương 22 - Sao Vậy? Chột Dạ Sao?
Chương 23 - Không Nhìn Ra Được Anh Muốn Làm Gì?
Chương 24 - Ý Loạn Tình Mê
Chương 25 - Tôi Còn Tưởng, Em Vẫn Còn Chút Dư Vị
Chương 26 - Làm Tôi Hài Lòng Mới Thôi.
Chương 27 - Không Thể Nhịn Được Nữa
Chương 28 - Cô Còn Muốn Làm Càn Đến Thế Nào?
Chương 29 - Tôi Chịu Đựng Anh Đủ Rồi
Chương 30 - Đừng Nhắc Đến Chuyện Này!
Chương 31 - Chuẩn Bị Bữa Tiệc
Chương 32 - Công Cụ Sinh Con
Chương 33 - Không Phải Là Con Của Con
Chương 34 - Tiệc Gia Đình Sóng Gió (1)
Chương 35 - Tiệc Gia Đình Sóng Gió (2)
Chương 36 - Chán Ghét
Chương 37 - Gặp Nhau Lần Nữa!
Chương 38 - Tôi Nói Rồi, Chúng Ta Sẽ Gặp Lại
Chương 39 - Con Riêng Nhà Họ Lục?
Chương 40 - Một Câu Như Sét Đánh
Chương 41 - Đứa Bé Còn Nhỏ Không Hiểu Chuyện
Chương 42 - Cô Nên Gọi Anh Là Chú
Chương 43 - Cái Gọi Là Vai Vế Và Tình Cảm!
Chương 44 - Rõ Ràng Là Em Trêu Chọc Tôi
Chương 45 - Vì Anh Mà Nở Rộ
Chương 46 - Muốn Tôi Giữ Bí Mật, Phải Trả Giá Thật Nhiều
Chương 47 - Chột Dạ, Khẩn Trương
Chương 48 - Anh Đùa Với Lửa!
Chương 49 - Quyến Rũ Tận Xương
Chương 50 - Cho Rằng Anh Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 51 - Cô Bị Ai Sai Khiến?
Chương 52 - Người Đàn Ông Thâm Sâu Khó Lường Là Nguy Hiểm Nhất
Chương 53 - Bị Tát Trước Mặt Mọi Người
Chương 54 - Việc Xấu Trong Nhà Không Nên Nói Ra Ngoài
Chương 55 - Đêm Không Về Nhà
Chương 56 - Dấu Hôn Này Là Của Ai?
Chương 57 - Đúng, Là Con Ngoại Tình
Chương 58 - Bác Trai, Bình Tĩnh Một Chút
Chương 59 - Cảnh Kiều Ngang Hàng Với Cô
Chương 60 - Kết Thúc Không Vui Vẻ
Chương 61 - Có Biết Nam Nữ Khác Biệt Hay Không?
Chương 62 - Ly Hôn Với Anh Ta
Chương 63 - Đùa Giỡn?
Chương 64 - Trông Gà Hóa Quốc.
Chương 65 - Cô Trốn Không Thoát Đâu
Chương 66 - Tôi Muốn Cô Thân Bại Danh Liệt
Chương 67 - Bầu Không Khí Kỳ Lạ
Chương 68 - Tối Hôm Qua Không Nghỉ Ngơi Tốt
Chương 69 - Cô Ấy Cố Ý Chọc Giận Con Mới Nói Như Vậy
Chương 70 - Muốn Anh Ta Giúp Đỡ Đứa Con Hoang Này Sao?
Chương 71 - Coi Anh Là Quân Cờ
Chương 72 - Em Không Cần Phải Giải Thích!
Chương 73 - Người Đàn Ông Là Động Vật Có Lãnh Địa
Chương 74 - Càng Nguy Hiểm, Càng Hưng Phấn
Chương 75 - Tức Giận
Chương 76 - Thiên Lý Bất Dung*!
Chương 77 - Cái Tên Thiếu Khanh Này
Chương 78 - Làm Kẻ Thứ Ba Còn Cảm Thấy Mình Hơn Người Khác
Chương 79 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (1)
Chương 80 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (2)
Chương 81 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (3)
Chương 82 - Kẻ Thứ Ba Khiêu Khích (4)
Chương 83 - Nhận Được Quà
Chương 84 - Bị Người Ghen Ghét!
Chương 85 - Túi Này Sẽ Không Phải Hàng Giả Chứ?
Chương 86 - Chờ Xem Truyện Cười Của Cô!
Chương 87 - Mắt Chó Nhìn Người Thấp
Chương 88 - Chiếc Túi Này Khẳng Định Là Hàng Nhái
Chương 89 - Tập Đoàn Âu Hoàng - Ông Trùm Internet
Chương 90 - Tôi Không Quen Anh Ta!
Chương 91 - Mợ Chủ Lục?!
Chương 92 - Đồng Đồng, Cậu Kết Hôn Rồi?
Chương 93 - Đầu Giường Cãi Nhau Cuối Giường Hòa
Chương 94 - Có Người Trời Sinh Đã Lóa Mắt
Chương 95 - Hà Viện Viện, Không Phải Cô Quen Biết Tổng Giám Đốc Lục Sao?
Chương 96 - Tình Thú Giữa Vợ Chồng
Chương 97 - Không Thích Túi Này Thì Đem Nó Cắt Đi
Chương 98 - Hỏi Tội
Chương 99 - Sa Thải!
Chương 100 - Quỳ Xuống Với Cô Ấy!
Chương 101 - Đêm Nay Theo Cùng Tôi
Chương 102 - Hà Viện Viện Bị Cấm Cửa
Chương 103 - Hoàng Thị Sớm Hay Muộn Cũng Đóng Cửa
Chương 104 - Thế Giới Hai Người
Chương 105 - Tư Thế Làm Người Ta Suy Nghĩ Xa Vời
Chương 106 - Đừng Lộn Xộn!
Chương 107 - Em Cũng Muốn Tôi
Chương 108 - Tôi Không Tin Nhất Kiến Chung Tình
Chương 109 - Em Tin Tưởng Lâu Ngày Sinh Tình Sao?
Chương 110 - Từ Đầu Đến Cuối, Chỉ Có Mình Em
Chương 111 - Chú Không Ghét Bỏ Cháu Đâu
Chương 112 - Thụ Sủng Nhược Kinh*
Chương 113 - Bị Quay Trộm
Chương 114 - Châm Ngòi Thổi Gió
Chương 115 - Người Phụ Nữ Đáng Chết Này
Chương 116 - Không Phải Chồng Mình
Chương 117 - Hiểu Lầm
Chương 118 - Muốn Đoạt Phụ Nữ Với Tôi À?
Chương 119 - Tôi Là Người Đàn Ông Đầu Tiên Của Cô Ấy
Chương 120 - Lục Tuấn Ngạn, Anh Làm Gì Thế Hả?
Chương 121 - Đừng Quên Ai Mới Là Chồng Cô
Chương 122 - Tình Tay Ba
Chương 123 - Lục Tuấn Ngạn, Anh Buông Tha Tôi Đi
Chương 124 - Tôi Muốn Ly Hôn
Chương 125 - Mơ Tưởng Phân Chia Tài Sản Lục Thị?
Chương 126 - Không Cần Khiêu Chiến Nhẫn Nại Của Tôi
Chương 127 - Kim Ốc Tàng Kiều*
Chương 128 - Lục Tuấn Ngạn Cũng Là Một Người Si Tình
Chương 129 - Khi Nào Thì Ly Hôn Với Người Phụ Nữ Kia
Chương 130 - Cô Lấy Cái Gì Mà Tranh Đoạt Với Tôi?
Chương 131 - Một Đứa Con Hoang, Một Kẻ Đê Tiện, Tuyệt Phối
Chương 132 - Chú Độc Miệng
Chương 133 - Tặng Quà Gặp Mặt Cho Cháu Dâu
Chương 134 - Giữa Hai Người Này Không Đơn Giản
Chương 135 - Ăn Nói Khép Nép
Chương 136 - Không Thấy Được Thân Phận Thật Sự
Chương 137 - Quỳ Xuống Cho Ông!
Chương 138 - Cô Nói Ai Là Đồ Đê Tiện
Chương 139 - Bị Động Thành Chủ Động
Chương 140 - Kiều Y Khiêu Khích
Chương 141 - Bà Lục Chỉ Có Một
Chương 142 - Cô Cướp Được Sao?
Chương 143 - Em Đừng Càn Quấy Như Vậy
Chương 144 - Cho Anh Ta Đội Nón Xanh
Chương 145 - Minh Mục Trương Đảm*
Chương 146 - Túy Ông Chi Ý Bất Tại Tửu*
Chương 147 - Anh Hài Lòng Chưa?
Chương 148 - Đừng Nghĩ Lại Bước Vào Nhà Họ Lục
Chương 149 - Chỉ Một Lần Này Thôi
Chương 150 - Tay Trắng Rời Đi
Chương 151 - Làm Nhục Trước Mặt Mọi Người
Chương 152 - Xem Truyện Cười Của Cô
Chương 153 - Đã Dùng Được Tay Sẽ Không Dùng Miệng
Chương 154 - Ngàn Chờ, Vạn Chờ, May Mà Không Phải Chờ Lâu Lắm
Cô khóc…
Trong lúc này, chân tay anh ta luống cuống!
Dần dần, cô cảm thấy anh ta chậm rãi đứng dậy, buông tay ra, hai tay của cô có thể tự do.
Vừa mới khôi phục tự do, cô lập tức hoảng sợ ngồi dậy, cuộn mình về phía sau.
Lục Tuấn Ngạn ngồi cạnh mép giường, nhìn cô một cái, trên mặt lại không nhìn ra, rốt cuộc là cảm xúc gì.
Nhưng mà Mộ Niệm Đồng liếc mắt nhìn anh ta một cái, hiểu rõ anh ta có phản ứng sinh lý.
Cô càng cảm thấy lúng túng, thân thể càng lúc càng lùi về phía sau, duy trì khoảng cách khá xa với anh ta.
Đêm đó, Lục Tuấn Ngạn không có rời khỏi phòng, anh ta cũng không để ý cô như thế nào, đi thẳng đến giường, nằm xuống.
Anh ta dự đoán được cô không ra khỏi phòng này, bởi vì cô không có chỗ để đi.
Suốt cả một đêm, Mộ Niệm Đồng ngồi ở trên sàn bên cạnh giường, một đêm chưa từng nhắm mắt, mãi đến khi Lục Tuấn Ngạn đi ngủ, cô vẫn không buồn ngủ.
Ma xui quỷ khiến, cô chú ý tới thuốc lá và bật lửa Lục Tuấn Ngạn để ở đầu giường, cô cầm lấy, đi đến ban công.
Gió đêm rất lạnh, lạnh lẽo bao lấy cô, lỗ chân lông vì lạnh mà giãn ra.
Cô run rẩy đốt thuốc lá, yên lặng hít một hơi, lại lập tức bị sặc ho khan liên tục.
Trong sương khói dày đặc, cô che miệng, nước mắt chảy ra, ẩm ướt cả đôi má.
Sau lưng, bỗng nhiên người đàn ông trên giường mở to mắt, liếc mắt nhìn bóng dáng cô, ánh mắt u ám.
Bối cảnh của cô, cùng với nhiều tin tức, lại làm cho người ta không nhịn được mà đau lòng, mến yêu.
Anh ta muốn đi đến phía sau cô, ôm chặt cô vào trong lòng.
Nhưng anh ta không làm như vậy.
…
Hôm sau.
Lúc Lục Tuấn Ngạn tỉnh lại, Mộ Niệm Đồng đã rời khỏi phòng.
Anh ta vội vàng rửa mặt, đi xuống dưới tầng, còn tưởng rằng cô rời khỏi biệt thự nhà họ Lục, lại phát hiện trước bàn ăn, cô đã lẳng lặng ngồi từ lâu.
Lục Đình Hách và Lâm Ngọc cũng có ở đó, chỉ là sắc mặt Lâm Ngọc vô cùng khó coi, hiển nhiên là vừa rồi lại bị Lục Đình Hách trách mắng!
Lục Tuấn Ngạn suy đoán, chắc là vì chuyện của Mộ Niệm Đồng.
Tối hôm qua, Lâm Ngọc lẩm bẩm bên tai anh ta, bảo anh ta ly hôn với Mộ Niệm Đồng sớm một chút.
“Đồ đê tiện đó, vậy mà cho con đội nón xanh! Cô ta phản bội con! Tuấn Ngạn, loại phụ nữ này, nếu sống ở cổ đại, không chung thủy với chồng, *** với người đàn ông khác, cho dù không kìm lồng heo, cũng cần phải cưỡi con lừa gỗ dạo phố!
”
“Đều là thời đại gì rồi. Được rồi, mẹ đừng nói nữa, con tự có tính toán của mình.
”
Lục Tuấn Ngạn nói xong, liền rời khỏi phòng Lâm Ngọc.
Chắc là vì chuyện này, Lâm Ngọc kìm nén suốt cả một đêm.
Lục Tuấn Ngạn đi đến bên cạnh Mộ Niệm Đồng, ngồi xuống sát bên cô.
Sống lưng cô lập tức trở nên cứng ngắc.
Ngồi ở trước bàn, mọi người đều trầm mặc, đưa mắt nhìn nhau, xấu hổ không thôi, bầu không khí vốn im ắng lạnh lẽo càng yên tĩnh gần như quỷ dị.
Biệt thự nhà họ Lục vốn bình yên vì tiệc tối hôm qua ầm ĩ không vui, mà hiện lên một chút khe nứt.
Trong lòng Mộ Niệm Đồng nghĩ, hiện giờ cô, ngoại trừ Lục Đình Hách và Lục Tuấn Ngạn, chắc là trên dưới nhà họ Lục không ai hoan nghênh cô.
Tồn tại của cô, chỉ càng phá hoại yên bình và hòa thuận không dễ có của biệt thự nhà họ Lục, khiến người ta bài xích kháng cự.
Cô lạnh nhạt nhìn lướt qua người nhà của anh ta trước bàn ăn, nếu không phải có Lục Đình Hách ngồi ở đây, chỉ sợ lúc này Lâm Ngọc ước gì có thể xé cô ra trước mặt mọi người.
Mà trên bàn cơm anh xuất hiện, nằm ngoài dự đoán của cô.
Ngồi ở trước bàn, Lục Cảnh Kiều mặc bộ quần áo màu đen, được cắt may khéo léo, giơ tay nhấc chân đều tao nhã tôn quý.