Chương 1 - Ta Bị Zombie Cắn!
Chương 2 - Zombie Không Cắn Ta!
Chương 3 - Tiểu Khu Hạng Sang!
Chương 4 - Tiểu Tỷ Tỷ, Ta Nghĩ . . .
Chương 5 - Nàng Còn Có Chọn Sao?
Chương 6 - Nam Nhân!
Chương 7 - Ngày Tốt Lành Giá Rẻ....
Chương 8 - Thấy Chết Không Cứu!
Chương 9 - Xấu Xí Nói Trước!
Chương 10 - Làm Như Thế Nào Giết Chết Đối Diện To Con?
Chương 11 - Tiểu Tử Này Thật Tiện
Chương 12 - Ta Muốn Trở Nên Mạnh Mẽ
Chương 13 - Nữ Nhân Thông Minh!
Chương 14 - Đem Zombie Gọi Tới Chỗ Này!
Chương 15 - Tiểu Tử Này Thật Đốn Mạt!
Chương 16 - Cũng Không Tin Ngươi Là Người Tốt!
Chương 17 - Có Súng!
Chương 18 - Dẫn Sói Vào Nhà!
Chương 19 - Mạnh Mẽ Ăn Dưa, Quan Tâm Nàng Ngọt Không Ngọt!
Chương 20 - Đội Xe Việt Dã Phách Lối!
Chương 21 - Tự Tin Cao Phú Soái
Chương 22 - Cơm Khác Đồ Hộp Thật Sự Hăng Hái
Chương 23 - Tự Sát Trong Tận Thế Sao?
Chương 24 - Ta Chính Là Chết Đói, Cũng Sẽ Thèm Đồ Vật Của Ngươi!
Chương 25 - Ta Lại Không Nợ Nàng!
Chương 26 - Trộm Xe Thần Khí!
Chương 27 - Thiếu Niên, Không , Phải Là Thiếu Nữ
Chương 28 - Lại Là Đám Kia Phú Nhị Đại
Chương 29 - Hắn Không Phục!
Chương 30 - Thời Gian Bị Nữ Thần Quấn Lấy!
Chương 31 - Ác Ôn Trong Cục Cảnh Sát!
Chương 32 - Gài Bẫy Cho Bọn Hắn!
Chương 33 - Miếng Bánh Từ Trên Trời Rớt Xuống?
Chương 34 - Cắt Bỏ Đoạn Xích Sắt!
Chương 35 - Lưu Manh Bị Vây Khốn!
Chương 36 - Tại Sao Muốn Hại Lão Tử!
Chương 37 - Đổi Mới Trang Bị!
Chương 38 - Tiếng Nữ Nhân Cầu Cứu Bên Trong Bộ Đàm!
Chương 39 - Nội Thành Biến Thành Địa Ngục
Chương 40 - Mục Tiêu Tiếp Theo Biệt Thự!
Chương 41 - Biệt Thự Cực Lớn!
Chương 42 - Đùa Giỡn Với Tử Thần!
Chương 43 - Thừa Dịp Ngươi Không Có Ở Đây, Lão Gia Trộm Ngươi !
Chương 44 - Lần Thứ Nhất Dùng Súng Giết Người!
Chương 45 - Lối Sống Lành Mạnh !!
Chương 46 - Hắn Cũng Có Súng!
Chương 47 - Thiết Kế Lâm Thời!
Chương 48 - Đánh Đòn Phủ Đầu!
Chương 49 - Đại Hắc Tinh
Chương 50 - Kính Hồng Ngoại Nhìn Ban Đêm!
Chương 51 - Tá Ma Giết Lừa!
Chương 52 - Máy Bay Trực Thăng
Chương 53 - Dọn Nhà
Chương 54 - Trước Thư Giãn Một Hôm!
Chương 55 - Băng Vệ Sinh Dùng Hết Chưa?
Chương 56 - Không Bình Đẳng Nam Nữ Đãi Ngộ
Chương 57 - Dữ Dằn Ca Ca
Chương 58 - Phòng Bếp Đầy Mùi Vị!
Chương 59 - Liếc Qua Khe Hở
Chương 60 - Nuôi Lớn Rôi... Hắc... Hắc.... !
Chương 61 - Gọi Ta Lão Công
Chương 62 - Cánh Tay Cứng Rắn!
Chương 63 - Sống Sót Tiểu Đội!
Chương 64 - Đại Ca, Van Cầu Ca!
Chương 65 - Nữ Bác Sĩ Sợ Bị Đói Bụng!
Chương 66 - Một Tuần Sau Lại Liên Hệ
Chương 67 - Nam Nhân Này Không Biết Xấu Hổ!
Chương 68 - Trầm Mê Trong Luyện Tập!
Chương 69 - Nàng Vẫn Còn Con Nít!
Chương 70 - Phá Cửa Sổ Mà Vào!
Chương 71 - Cao Quý Thiếu Phụ Trong Biệt Thự !
Chương 72 - Cao Quý Và Lãnh Đạm
Chương 73 - Vứt Bỏ Đồng Bạn
Chương 1 - Ta Bị Zombie Cắn!
Chương 2 - Zombie Không Cắn Ta!
Chương 3 - Tiểu Khu Hạng Sang!
Chương 4 - Tiểu Tỷ Tỷ, Ta Nghĩ . . .
Chương 5 - Nàng Còn Có Chọn Sao?
Chương 6 - Nam Nhân!
Chương 7 - Ngày Tốt Lành Giá Rẻ....
Chương 8 - Thấy Chết Không Cứu!
Chương 9 - Xấu Xí Nói Trước!
Chương 10 - Làm Như Thế Nào Giết Chết Đối Diện To Con?
Chương 11 - Tiểu Tử Này Thật Tiện
Chương 12 - Ta Muốn Trở Nên Mạnh Mẽ
Chương 13 - Nữ Nhân Thông Minh!
Chương 14 - Đem Zombie Gọi Tới Chỗ Này!
Chương 15 - Tiểu Tử Này Thật Đốn Mạt!
Chương 16 - Cũng Không Tin Ngươi Là Người Tốt!
Chương 17 - Có Súng!
Chương 18 - Dẫn Sói Vào Nhà!
Chương 19 - Mạnh Mẽ Ăn Dưa, Quan Tâm Nàng Ngọt Không Ngọt!
Chương 20 - Đội Xe Việt Dã Phách Lối!
Chương 21 - Tự Tin Cao Phú Soái
Chương 22 - Cơm Khác Đồ Hộp Thật Sự Hăng Hái
Chương 23 - Tự Sát Trong Tận Thế Sao?
Chương 24 - Ta Chính Là Chết Đói, Cũng Sẽ Thèm Đồ Vật Của Ngươi!
Chương 25 - Ta Lại Không Nợ Nàng!
Chương 26 - Trộm Xe Thần Khí!
Chương 27 - Thiếu Niên, Không , Phải Là Thiếu Nữ
Chương 28 - Lại Là Đám Kia Phú Nhị Đại
Chương 29 - Hắn Không Phục!
Chương 30 - Thời Gian Bị Nữ Thần Quấn Lấy!
Chương 31 - Ác Ôn Trong Cục Cảnh Sát!
Chương 32 - Gài Bẫy Cho Bọn Hắn!
Chương 33 - Miếng Bánh Từ Trên Trời Rớt Xuống?
Chương 34 - Cắt Bỏ Đoạn Xích Sắt!
Chương 35 - Lưu Manh Bị Vây Khốn!
Chương 36 - Tại Sao Muốn Hại Lão Tử!
Chương 37 - Đổi Mới Trang Bị!
Chương 38 - Tiếng Nữ Nhân Cầu Cứu Bên Trong Bộ Đàm!
Chương 39 - Nội Thành Biến Thành Địa Ngục
Chương 40 - Mục Tiêu Tiếp Theo Biệt Thự!
Chương 41 - Biệt Thự Cực Lớn!
Chương 42 - Đùa Giỡn Với Tử Thần!
Chương 43 - Thừa Dịp Ngươi Không Có Ở Đây, Lão Gia Trộm Ngươi !
Chương 44 - Lần Thứ Nhất Dùng Súng Giết Người!
Chương 45 - Lối Sống Lành Mạnh !!
Chương 46 - Hắn Cũng Có Súng!
Chương 47 - Thiết Kế Lâm Thời!
Chương 48 - Đánh Đòn Phủ Đầu!
Chương 49 - Đại Hắc Tinh
Chương 50 - Kính Hồng Ngoại Nhìn Ban Đêm!
Chương 51 - Tá Ma Giết Lừa!
Chương 52 - Máy Bay Trực Thăng
Chương 53 - Dọn Nhà
Chương 54 - Trước Thư Giãn Một Hôm!
Chương 55 - Băng Vệ Sinh Dùng Hết Chưa?
Chương 56 - Không Bình Đẳng Nam Nữ Đãi Ngộ
Chương 57 - Dữ Dằn Ca Ca
Chương 58 - Phòng Bếp Đầy Mùi Vị!
Chương 59 - Liếc Qua Khe Hở
Chương 60 - Nuôi Lớn Rôi... Hắc... Hắc.... !
Chương 61 - Gọi Ta Lão Công
Chương 62 - Cánh Tay Cứng Rắn!
Chương 63 - Sống Sót Tiểu Đội!
Chương 64 - Đại Ca, Van Cầu Ca!
Chương 65 - Nữ Bác Sĩ Sợ Bị Đói Bụng!
Chương 66 - Một Tuần Sau Lại Liên Hệ
Chương 67 - Nam Nhân Này Không Biết Xấu Hổ!
Chương 68 - Trầm Mê Trong Luyện Tập!
Chương 69 - Nàng Vẫn Còn Con Nít!
Chương 70 - Phá Cửa Sổ Mà Vào!
Chương 71 - Cao Quý Thiếu Phụ Trong Biệt Thự !
Chương 72 - Cao Quý Và Lãnh Đạm
Chương 73 - Vứt Bỏ Đồng Bạn
Không khí phảng phất trong nháy mắt đông cứng lại.
Tim củaTrần Thiên Hổ, trong khoảng khắc như nhảy thót lên tới cuống họng.
Hắn không nghĩ rằng Trương Thành không chỉ tiện, hơn nữa còn . . .
Đốn mạt!
Tên khốn này đã thấy chết không cứu, hơn nữa còn bỏ đá cho hắn chết hẳn!
Ách . . . Ách ách . . . Ách . . .
Ôi ôi . . . Ôi . . . Ôi ôi . . .
Tiếng Zombie gầm gừ, từ bốn phía tiểu khu truyền lại.
Ầm!
Lúc này, Trương Thành lại đem màn hình máy vi tính quăng xuống dưới.
Động tĩnh càng ngày càng lớn.
Trần Thiên Hổ không kịp đứng lại để chửi mắng Trương Thành, hắn liều mạng chạy, muốn chạy khỏi tiểu khu.
Hắn còn có một chiếc xe, đang để bên ngoài tiểu khu.
Chỉ cần có thể chạy ra khỏi tiểu khu, cho xe chạy, hắn sẽ an toàn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trương Thành đem tất cả vật dụng trong nhà nào là: bình hoa, đồ cổ, đều ném xuống dưới lầu.
Động tĩnh càng làm càng lớn, Zombie càng ngày càng nhiều.
Mặc dù Tân Thành Loan là tiểu khu nhân khẩu không được coi là nhiều, nhưng tại lúc này tụ họp đã gần hai trăm con Zombie.
Trước mắt có một đám Zombie xúm lại.
Bên trái, bên phải, còn có sau lưng.
Trần Thiên Hổ đã bị Zombie bao vây.
Đường Dĩnh thế mới hiểu, Trương Thành vừa rồi nói câu nói kia lúc đó có ý tứ gì.
Cũng làm cho nàng đối với Trương Thành, có thêm nhận thức sâu hơn.
Hắn không hề ngu ngốc, hơn nữa hắn còn rất thông minh.
Tất cả hành động của Trần Thiên Hổ, đều nằm trong dự đoán của hắn.
Sau đó, hắn liền tương kế tựu kế, khi màTrần Thiên Hổ cho rằng đã có thể chạy ra khỏi tiểu khu, lại khiến cho hắn ngã vào địa ngục.
Cái tâm kế này. . .
Thực rất đáng sợ.
Lúc này, Trương Thành đứng ghé vào rào chắn ban công , nhàn rỗi nhìn xem Trần Thiên Hổ dục huyết phấn chiến.
Bất luận Trần Thiên Hổ muốn xông bên trái hay bên phải, đều bị lũ tang thi vây chặt .
Dù là Trần Thiên Hổ đã chế cho mịnh 1 bộ 'Khôi giáp' .
Thế nhưng Zombie thực sự là quá nhiều.
Hắn mấy ngày nay lại không được ăn no, đói bụng, còn không phải trạng thái thể lực tốt nhất của hắn.
Lúc này, chẳng còn kịp mà suy tính gì nữa.
Trần Thiên Hổ chỉ có thể dùng man lực, muốn mở ra một cái lỗ hổng.
Thế nhưng, hắn lại bị Zombie vây quanh .
"Ôi ôi . . .
"
Một đầu Zombie đột nhiên từ phía sau lưng, ôm lấy Trần Thiên Hổ, đồng thời cắn mạnh vào cổ của hắn.
Bị cắn vào cổ trong nháy mắt.
Trần Thiên Hổ liền biết, cuộc đời mình đã kết thúc.
Xoẹt . . .
Trên cổ bị xé xuống một tảng lớn thịt.
Trần Thiên Hổ cố gắng chống cự, càng ngày càng bất lực.
Cuối cùng, tựa như hắn bị vùi vào bên trong biển Zombie.
Trương Thành như hiểu ra 1 điều, lẩm bẩm nói: "Xem ra luyện thành mãnh nhân, đối mặt với 1 số lượng lớn Zombie bao vây, cuối cùng chỉ có thể là thịt thơm của Zombie.
"
Đây là lần thứ 2 Đường Dĩnh tận mắt nhìn thấy hình ảnh người sống bị Zombie ăn tươi.
Mặc dù hình ảnh đó có chút máu lạnh , nhưng làm nàng càng rõ ràng hơn, nếu như nàng phải sống sót, vậy nhất định phải dựa vào Trương Thành.
Chơi chết Trần Thiên Hổ.
Trương Thành tâm tình cảm thấy tốt lên không ít, hắn thấy, trước mắt không có gì phải lo xa nữa, địch nhân bên cạnh hắn chỉ có Trần Thiên Hổ.
Mà hiện tại địch nhân của hắn đã chết rồi, hắn liền lôi kéo Đường Dĩnh, tiếp tục trở về phòng hoạt động lành mạnh của hắn.
Đường Dĩnh quần áo rất nhiều, cũng toàn là hàng hiệu.
Nhất là cao cấp tất chân, không chỉ có là sờ tới sờ lui cảm nhận đặc biệt dễ chịu, hơn nữa mặc trên người nàng, đặc biệt cảm giác.
Huống chi, Đường Dĩnh cao tới 1m71, chân nàng lại còn dài.
"Mặc giày cao gót màu đen, xứng màu đen tất chân.
"
"Chờ đã, đem váy cũng mặc vào, đợi chút nữa …Hắc…hắc…...
"
"Đáng tiếc không có quân trang.
"
Đối với những yêu cầu hết sức cổ quái củaTrương Thành, Đường Dĩnh cũng tận lực thỏa mãn.
Nàng phát hiện, nàng càng ngày càng khó có thể cự tuyệt Trương Thành.
Bất quá, tại thời điểm Trương Thành tiếp tục giày vò Đường Dĩnh, sát vách mấy cao ốc, bọn họ lại là đang cực hoảng sợ Trương Thành.
Mặc dù bọn họ cũng nghĩ ra phương pháp trốn chạy, nhưng là cũng sợ kết quả lại như Trần Thiên Hổ.