Chương 1 - Cười Rộ Lên Đã Là Công Kích Trí Mạng, Ai Mà Chịu Nổi Chứ?
Chương 2 - Tài Nhân Mới Tiến Cung Chưa Đến Hai Ngày Đã Thành Phùng Mỹ Nhân, Hình Như Có Chút Không Đúng?
Chương 3 - Ta Cảm Thấy Tỷ Đang Mắng Ta.
Chương 4 - Các Muội Có Được Không Đó, Không Được Thì Tránh Sang Một Bên, Nghe Ta!
Chương 5 - Nụ Cười Này Đến Thái Giám Cũng Cầm Lòng Không Đậu
Chương 6 - Hành Vi Lẳng Lơ Như Thế Mà Cũng Nghĩ Ra Được, Không Hổ Là Tỷ!
Chương 7 - Trừng Ai Thì Kẻ Đó Sinh Non
Chương 8 - Nàng Đó! Dám Ở Bên Ngoài Bôi Xấu Thanh Danh Của Trẫm!
Chương 9 - Thiếp Uất Ức, Thiếp Bị Người Ta Đổ Oan!
Chương 10 - Thiếp Có Một Kế, Không Biết Có Nên Nói Không
Chương 11 - Ta Nghĩ Hẳn Là Sắp Có Người Mới Đến
Chương 12 - Thiếp Mới Là Người Đẹp Nhất Group! Người Đẹp Thiện Tâm Đó Nha~!
Chương 13 - Cẩu Hoàng Đế Bị Hại.
Chương 14 - Bình Thường Ta Không Hay Cười, Trừ Phi Thực Sự Không Nhịn Được.
Chương 15 - Ông Trời Ơi, Ông Hiển Linh Sai Thiên Lôi Đánh Chết Hai Người Họ Đi!
Chương 16 - Hai Kẻ Cặn Bã Các Người Còn Muốn Phân Cao Thấp Sao???
Chương 17 - Kỹ Năng Này Để Cho Hắn Ta, Sẵn Tiễn Hắn Lên Đường. (1)
Chương 18 - Đến Rồi Đến Rồi, Thiếp Chờ Phân Đoạn Này Đã Lâu! (2)
Chương 19 - Bảo Đảm Lớn, Cứu Nương Còn Chưa Từng Ngọt. (3)
Chương 20 - Ha Ha, Không Nghĩ Đến
Chương 21 - Hư Danh Này Mặc Dù Vô Sỉ, Nhưng Mà Hữu Dụng.
Chương 22 - Lý Nào Lại Vậy! Ai Dám Sỉ Nhục Tâm Can Của Trẫm?
Chương 23 - Đối Với Yêu Cơ Họa Quốc Thì Có Thể Yêu Cầu Gì Đây?
Chương 24 - Tỷ 'Chửi Xéo' Ta, Tỷ Nói Ta Dung Mạo Như Hoa
Chương 25 - Cho Nên Nói, Cuối Cùng Thì Ta Làm Sao Mới Thành Công Biến Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân Đây?
Chương 26 - Viên Viên Ca Hát Đòi Tiền, Niệm Niệm Ca Hát Đòi Mạng.
Chương 27 - Nhóm Kỹ Năng Này Là Thật Sao? Khi Đát Kỷ Tỷ Còn Sống Đã Phải Cõng Bao Nhiêu Nồi?
Chương 28 - Ông Đang Nói Bậy Gì Thế? ??
Chương 29 - Xong Rồi, Xong Rồi, Lần Này Xong Rồi
Chương 30 - Tên Cẩu Hoàng Đế Này Muốn Ta Cười Chết Để Kế Thừa Thân Phận Thành Viên Group Của Ta Hay Sao?
Chương 31 - Đây Có Phải Gọi Là Vỗ Mông Ngựa Lại Vỗ Trúng Đùi Ngựa Không?
Chương 32 - Quả Nhiên Cẩu Nam Nhân Hiểu Cẩu Nam Nhân Nhất.
Chương 33 - Trẫm Là Hoàng Đế, Không Phục Nàng Cứ Oán!
Chương 34 - Từ Hôm Nay Trở Đi Ngươi Chính Là Tên Thái Giám!
Chương 35 - Ta Nằm Mơ Cũng Ngóng Trông Cả Nhà Chết Bất Đắc Kỳ Tử, Tỷ Lại Phát Cho Ta Kỹ Năng “Gà Chó Lên Trời”?
Chương 36 - Mẹ Nó, Đây Là Tình Huống Mẫu Tử Thần Tiên Gì Thế?
Chương 37 - Logic Này... Ai Nghe Cũng Phải Giật Nảy Mình.
Chương 38 - Nếu Nàng Ta Thật Sự Đẹp Như Thế, Ta Sẽ Dùng Ba Ngàn Lương Câu Để Đổi Người!
Chương 39 - Lúc Đầu Cứ Nghĩ Bồi Thường Tiền Hàng Là Kẻ Ngu Ngơ, Kết Quả Ta Mới Là Kẻ Ngu Ngơ.
Chương 40 - Ta Nghi Ngờ Hắn Đang Vũ Nhục Phẩm Vị Của Người Trên Thảo Nguyên Chúng Ta!
Chương 41 - Thật Không Hổ Là Huynh Nha Lưu Bang.
Chương 42 - Là Tác Dụng Của Mỹ Danh Lan Xa Tạo Nên Chăng?
Chương 43 - Lục Cung Phấn Đại Vô Nhan Sắc
Chương 44 - Trẫm Là Hoàng Đế, Trẫm Có Sứ Mệnh Trên Người.
Chương 45 - Hai Nàng Bình Thường Mà Như Thế Này, Trẫm Còn Có Thể Sủng Hạnh Các Nàng Không?
Chương 46 - Tâm Can Bảo Bối Của Người Còn Tức Giận, Đừng Gọi, Không Ai Mở Cửa Đâu.
Chương 47 - Nữ Nhi Này Rốt Cục Ngớ Ngẩn Triệt Để?
Chương 48 - Tô Tần Trong Cơn Tức Giận Suýt Chút Nữa Mắng Bay Đầu Lão Thái Y.
Chương 49 - Ngươi Cứ Như Vậy Cái Bức Đồ Chơi, Còn Muốn Người Xem Trọng Ngươi?
Chương 50 - Ôi Mẹ Ơi... Tên Ngu Ngơ Kia Lại Muốn Tới Rồi? ? ?
Chương 51 - Mới Nhìn Mặt Thì Bảo Âm Chỉ Cảm Thấy Ca Ca Của Mình Bị Mù, Đây Mà Có Thể Được Xưng Tụng Là Mỹ Nhân Đệ Nhất Thiên Hạ Sao?
Chương 52 - Nàng Có Thích Hay Không Cũng Không Có Gì Quan Trọng, Dù Sao Nàng Nói Không Tính.
Chương 53 - Bảo Âm Đã Bị Liên Lụy Rồi, Khánh Cách Nhĩ Thái Còn Muốn Đi? ? ?
Chương 54 - Phan Phi Nam Tề Đến Đây?
Chương 55 - Lệ Phi Thật Sự Hận Không Thể Vọt Tới Trường Hi Cung Liều Mạng Cùng Phùng Niệm.
Chương 56 - Chẳng Qua Trẫm Chỉ Liếc Mắt Nhìn, Suýt Chút Nữa Bị Nàng Ấy Dọa Thành Thái Giám.
Chương 57 - Ta Nói Mình Không Đẹp Là Khiêm Tốn, Tỷ Nói Ta Không Đẹp Chẳng Phải Là Mắng Chửi Ta Sao?
Chương 58 - Theo Hoàng Thượng Nhiều Năm Như Vậy, Cuối Cùng Lại Thua Vì Chân.
Chương 59 - Phụt, Quả Nhiên Thê Thảm Từng Hồi Từng Hồi.
Chương 60 - Thần Thiếp Không Muốn Làm Quý Phi Đâu, Hay Là Hoàng Thượng Giáng Chức Ta Về Lại Đi.
Chương 61 - Nàng Không Phải Thỉnh Công Cho Nương Nương Chúng Ta, Thứ Nàng Thỉnh Là Bùa Đòi Mạng
Chương 62 - Mẫu Mẫu Mẫu, Mẫu Phi?
Chương 63 - Con Muốn Ta Tức Chết À, Con Cút Cho Ta!
Chương 64 - Ngươi Đã Cứu Nương Ta, Cho Dù Là Hồ Ly Tinh Cũng Là Hồ Ly Tinh Tốt.
Chương 65 - Phùng Niệm: ... Cái Quái Gì Vậy?
Chương 66 - Bùi Càn Không Đáng.
Chương 67 - Miệng Của Chủ Group Chỉ Hữu Dụng Khi Kéo Người, Những Thứ Khác Chưa Bao Giờ Chuẩn.
Chương 68 - Vì Nhi Tử Ta Hiến Tế Chất Nhi Của Mình?
Chương 69 - Mắc Nợ Như Vậy, Nếu Không Phải Là Hoàng Đế Chết Mười Lần Cũng Không Đủ!
Chương 70 - Triệu Hợp Đức Gia Nhập Group Chat.
Chương 71 - Dừng Lại Cho Ta, Hai Đứa Khốn Nạn Kia!
Chương 72 - Cứ Nói Ta Không Thoải Mái, Tóm Lại Nghĩ Cách Lừa Hoàng Thượng Tới.
Chương 73 - Thật Sự, Ta Chưa Từng Thấy Hoàng Đế Nào Miệng Hèn Như Vậy!
Chương 74 - Quý Phi... Lúc Nổi Giận Cũng Giống Như Tiên Nữ.
Chương 75 - Nếu Nàng Có Năng Lực Như Vậy Chi Bằng Nàng Làm Hoàng Đế, Trẫm Làm Phi Tử Cho Nàng?
Chương 76 - Ngươi Là Người Sao? Ngươi Còn Có Thể Uống Trà!
Chương 77 - Trẫm Cũng Đã Hạ Chỉ, Nàng Ta Nói Không Gả Thì Sẽ Không Gả?
Chương 78 - Quý Phi Này Thật Sự Không Thể Tưởng Tượng Nổi, Lại Dám Sắp Xếp Cho Trẫm!
Chương 79 - Nữ Nhân Cặn Bã Này! Muội Phụ Lòng Mong Đợi Của Thiếp!
Chương 80 - Nếu Không Biết Hai Người Bọn Họ Chỉ Là Phu Thê Bề Ngoài, Ta Sẽ Cảm Động Phát Khóc.
Chương 81 - Dám So Mệnh Dài Cùng Ai Gia?
Chương 82 - Muội Đánh Giá Cao Hoàng Thượng Quá Rồi.
Chương 83 - Bùi Càn Này Quả Nhiên Rất Được!
Chương 84 - Quý Phi Không Bận Nhớ Trẫm, Suy Nghĩ Đến Hắn Ta Làm Gì?
Chương 85 - Hệ Thống Nghe Thấy Không, Kéo Người Vào Đi.
Chương 86 - Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Hắn Đủ Vô Liêm Sỉ, Còn Có Mặt Dày Siêu Cấp.
Chương 87 - Nam Nhân, Ngươi Nhiều Nhất Là Tin Một Nửa, Nếu Là Lời Nói Trên Giường Một Nửa Cũng Không Được Tin.
Chương 88 - Vạn Trinh Nhi Gia Nhập Group Chat.
Chương 89 - Hắn Sẽ Hối Hận! Nhất Định Nhất Định Sẽ Hối Hận!
Chương 90 - Tối Qua Trẫm Đã Gặp Ác Mộng.
Chương 91 - Liệu Pháp Cảm Động -- Thất Bại.
Chương 92 - Lần Đầu Tiên Nghe Người Khác Khen Hắn Đáng Yêu, Thật Mới Mẻ.
Chương 93 - Người Thiện Lương Rập Theo Một Khuôn, Tên Chó Chết Này Đặc Lập Độc Hành.
Chương 94 - Muội Không Hiểu Thái Hậu, Bà Là Thân Mẫu Của Bùi Càn.
Chương 95 - Sáng Tác: Ái Phi Học Làm Pháo Hôi Đi.
Chương 96 - Sợ Là Tỷ Gửi Một Kỹ Năng Ba Không Cho Ta.
Chương 97 - Vi Hương Nhi Hỏi Có Phải Trực Tiếp Đóng Kỹ Năng Để Hắn Trở Về Tiếp Tục Làm Việc Hay Không?
Chương 98 - Là Vô Cùng Tốt, Nàng Xứng Sao?
Chương 99 - Đều Là Người Làm Công Cụ Lẫn Nhau. Giữa Người Làm Công Cụ Thì Có Tình Cảm Gì?
Chương 100 - Hoàng Thượng Cũng Không Nóng Nảy, Tên Thái Giám Nhà Ngươi Gấp Cái Gì?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Đương Kim Thánh Thượng Thật Sự Là Một Nam Nhân Đáng Sợ, Độc Ác Với Người Khác Không Nói, Với Mình Còn Độc Ác Hơn.
Chương 103 - Quý Phi Đẹp Thì Đẹp, Nhưng Chính Là Đóa Hoa Có Gai, Ai Đụng Vào Sẽ Bị Thương
Chương 104 - A A A A Tức Chết Thiếp!
Chương 105 - Chờ Xem Đi, Xem Ta Trừng Trị Hắn Thế Nào!
Chương 106 - Thịt Hươu, Ba Ba, Canh Bồ Câu.
Chương 107 - Người Thật Sự Là Người Có Khả Năng Dám Nghĩ Dám Làm Nha!
Chương 108 - Ngoài Miệng Bùi Càn Nói Hoan Nghênh Hắn Ta, Trong Lòng Xì Một Tiếng Khinh Miệt.
Chương 109 - Có Thể Khiến Nữ Nhân Chủ Group Của Chúng Ta Chịu Thiệt Thòi Sao?
Chương 110 - Nhìn Trời Đất Đều Là Món Chay.
Chương 111 - Coi Như Người Là Phụ Hoàng Anh Minh Thần Võ Của Ta, Cũng Không Thể Lừa Gạt Đầu Óc Tài Giỏi Của Ta Như Thế.
Chương 112 - Bàn Về Lừa Gạt, Trẫm Là Cụ Tổ Của Ngươi!
Chương 113 - Ta Tuổi Già Sắc Suy Không Hầu Hạ Được Nữa, Hoàng Thượng Thích Là Được Rồi Yêu Người Nào Thì Người Đó Đi...
Chương 114 - Trẫm Rất Ổn, Trẫm Không Có Vấn Đề Gì. Trẫm Hoàn Toàn Không Có Suy Nghĩ Kiểu Đó. Đây Là Giả, Chỉ Là Ảo Giác Thôi
Chương 115 - Nhị Hoàng Tử Gây Giận Bao Nhiêu, Mẫn Phi Gây Giận Bấy Nhiêu
Chương 116 - Thấy Y Thế Này, Nếu Có Lương Tâm Hẳn Nên An Ủi Một Chút
Chương 117 - Chiêu Này Hay.
Chương 118 - Ngươi Cho Rằng Thái Hậu Tứ Hôn Để Ta Lấy Ngươi Thì Không Còn Cách Nào Sao?
Chương 119 - Ta Hiểu Cái Trứng Thối Nhà Người, Người Đi Đi, Người Đi Ra Ngoài Cho Ta!
Chương 120 - Dù Sao Cũng Không Thể Giội Nàng Một Thân Máu Chó Đen? Hay Là Rắc Gạo Nếp?
Chương 121 - Làm Nữ Nhân Và Làm Nam Nhân Rốt Cuộc Cái Nào Vui Vẻ Hơn?
Chương 122 - Hồ Vương Thật Là Một Nam Nhân Thủ Đoạn Tàn Nhẫn, Lại Ác Với Thân Nhi Tử Như Vậy.
Chương 123 - Thật Không Công Bằng! Không Công Bằng! Không Công Bằng! Không Công Bằng!
Chương 124 - Làm Tiểu Mụ Của Hắn Ta Nên Ta Có Trách Nhiệm Và Nghĩa Vụ Trợ Giúp Hắn Ta!
Chương 125 - Tiểu Thái Giám Vì Yêu Nên Lặng Lẽ Trả Giá, Cảm Động Lòng Người Hơn Hẳn Nhi Tử Tiện Nghi Mờ Ám Mơ Ước Tiểu Mụ Kia!
Chương 126 - Nghĩ Gì Vậy? Trẫm Là Loại Người Chưa Từng Trông Thấy Nhi Tử À?
Chương 127 - Mang Thai Quá Khó Khăn, Sinh Con Quá Khó Khăn.
Chương 128 - Công Chúa Mary Sue Ra Đời.
Chương 129 - Quả Nhiên, Hạnh Phúc Đều Do So Sánh Mà Ra.
Chương 130 - Trẫm Không Vội, Đợi Hai Ba Bốn Năm Năm Lại Nói.
Chương 131 - Đây Là Nỗi Khổ Gì Của Kiếp Người?"
Chương 132 - Nàng Cho Trẫm Một Lời Giải Thích Hoàn Mỹ Đi!
Chương 133 - Ái Phi Ăn Ít Thì Thiệt Thòi Thân Thể Nàng Còn Ăn Nhiều Thì Thiệt Thòi Con Mắt Trẫm.
Chương 134 - Nàng Ngang Nhiên Chần Chừ Còn Muốn Trẫm Vui Vẻ Hả?
Chương 135 - Tiểu Tử Đệ Đã Trưởng Thành Rồi.
Chương 136 - Không Mang Thai Được Tới Tìm Ta? Ta Có Thể Khiến Nàng Ta Mang Thai Sao?
Chương 137 - Vậy Kiếp Trước Trẫm Thật Sự Thiếu Nợ Nhiều Như Vậy?
Chương 138 - Tỷ Đập Đi, Đập Chết Một Cái Cho Ta Xem!
Chương 139 - Người Có Thể Mắng Bùi Trạch, Nhưng Không Được Mắng Hắn Là Cháu Con Rùa.
Chương 140 - Phu Thê Một Thể, Phu Nhân Hắn Ta Khi Quân, Hắn Ta Còn Có Thể Rũ Sạch Hay Sao?
Chương 141 - Quý Phi Xinh Đẹp Là Thật, Không Thông Minh Cũng Là Thật.
Chương 142 - Từ Hôm Nay Trở Đi, Chúng Ta Đều Là Mỹ Nhân Nặng Ký.
Chương 143 - Hậu Cung Bùi Càn Phồng Lên.
Chương 144 - Ngạc Nhiên Chưa! Hậu Cung Của Hoàng Đế Đê Tiện Nhất Trong Lịch Sử Vậy Mà Phát Triển Như Vậy!
Chương 145 - Khách Ba Ba Gia Nhập Group Chat.
Chương 146 - Ta Bảo Nàng Mang Thai, Nàng Không Mang Thai Được. Nàng Ta Bảo Nàng Mang Thai, Nàng Liền Mang Thai. Chẳng Phải Chuyện Này Không Hợp Lẽ Thường Sao?
Chương 147 - Người Xấu Mà Mơ Đẹp Dữ.
Chương 148 - Sau Khi Bùi Càn Nghe Xong Hai Mắt Tỏa Sáng Vì Quyết Định Này Rất Hay!
Chương 149 - Nữ Nhi Là Do Nàng Và Cẩu Hoàng Đế Cùng Nhau Sinh, Muốn Bảo Vệ Nàng Thì Hai Người Phải Cùng Nhau Bỏ Sức
Chương 150 - Khó Trách Bùi Càn Sẽ Tức Giận.
Chương 151 - Cho Đến Bây Giờ Chỉ Có Tiên Nữ Đẹp Chết Người, Nào Có Dọa Chết Người?
Chương 152 - Bùi Hứa Không Có Năng Lực Như Bùi Càn, Nhưng Xét Về Cặn Bã Thì Hai Người Vẫn Có Chút Giống Nhau.
Chương 153 - Thua Lỗ, Thua Lỗ Lớn
Chương 154 - Thối Khuê Nữ Có Gì Đáng Để Đau Lòng?
Chương 155 - Hắn Bắt Quý Phi Nương Nương Vậy Làm Sao Nói?
Chương 156 - Mặt Nữ Nhân Lãnh Khốc Vô Tình Nghiêm Nghị Đuổi Hai Phụ Tử Này Ra Ngoài.
Chương 157 - Một Khi Truyền Ra, Lại Chào Đón Trò Cười Mới ―― Có Mát Mẻ Mới Là Nương
Chương 158 - Con Bà Nó, Chẳng Phải Ngươi Chỉ Là Tên Thôn Trưởng? Dám Ghét Bỏ Trẫm?
Chương 159 - Cái Gì Ngươi Cũng Không Bằng Hắn, Tại Sao Ta Phải Thích Ngươi Chứ?
Chương 160 - Ngươi Như Vậy Tiện Hay Không Tiện Đây?
Chương 161 - Để Nàng Ta Chọn Một Trong Hai, Tần Thị Cảm Thấy Cả Hai Đều Là Đường Cùng.
Chương 162 - Nước Đổ Đầu Vịt
Chương 163 - Ngươi Đừng Hoàng Huynh Hoàng Đệ Với Trẫm Nữa, Có Việc Thì Nói Chứ Dây Dưa Làm Gì?
Chương 164 - Người Khác Là Một Nhà Ba Người, Các Ngươi Là Một Nhà Ba Chó.
Chương 165 - Tam Ca, Huynh Đứng Cạnh Đại Ca Thật Quá Xấu Rồi, Xấu Đến Mức Đặc Biệt Xuất Chúng.
Chương 166 - Tuyệt Thế Mỹ Nam Đều Phát Cho Nàng Ta, Một Chút Khổ Ấy Cũng Không Chịu Được Sao?
Chương 167 - Muội Thật Xuất Sắc
Chương 168 - Ngươi Nói Mỹ Nam Kế Nhất Định Sẽ Có Hiệu Quả, Hiện Tại Cái Rắm Cũng Không Có Tác Dụng, Ngươi Hãy Giải Thích Cho Ta Xem!
Chương 169 - Câu Nói Này! Thứ Phân Cho Ta Ta Lấy Đi Có Tác Dụng Gì Người Quản Được Sao?
Chương 170 - Đại Danh Con Rùa, Tên Chữ Cự Quy, Đền Thờ Gọi Là Tổ Tiên Rùa, Người Đời Sau Sẽ Gọi Là Hoàng Đế Rùa.
Chương 171 - Mọi Thứ Trẫm Phải Thuận Theo Nàng, Hay Là Nàng Tới Làm Hoàng Đế Đi?
Chương 172 - Hắn Là Cha Của Rất Nhiều Người, Tại Sao Ta Không Phải Là Bé Yêu Của Nhiều Người Chứ?
Chương 173 - Bồi Thường Tiền Hàng Điên Cuồng Vô Năng.
Chương 174 - Ta Hào Phóng, Ta Bao Dung Cha Rồi, Chúng Ta Rất Tốt.
Chương 175 - Lục Soát Cung.
Chương 176 - Ngươi Soi Mặt Vào Trong Nước Tiểu Mà Xem, Ngươi Là Cái Quái Gì Mà Người Nào Cũng Muốn Hại Ngươi?
Chương 177 - Bản Cung Có Chuyện Gấp Muốn Nói Với Hoàng Thượng.
Chương 178 - Ta Cảm Thấy Muội Sắp Được Phong Hậu Rồi.
Chương 179 - Quý Phi Có Thể Giống Như Hoàng Hậu? ? ?
Chương 180 - Tất Cả Mọi Người Đều Đang Đáng Tiếc Tiểu Triệu Tử, Chỉ Có Phùng Niệm Không Có Trái Tim.
Chương 181 - Song Phương Thực Hiện Bình Đẳng Cùng Nhau Xanh.
Chương 182 - Phượng Hoàng Cũng Đã Tới, Có Phải Ông Trời Cũng Nên Phát Một Chút Phúc Lợi Cho Chúng Ta Hay Không?
Chương 183 - Hoàng Hậu Cũng Không Phải Con Chó Bọn Họ Nói Nhìn Là Nhìn!
Chương 184 - Ưu Điểm Lớn Nhất Trên Người Bùi Hứa Chính Là Gương Mặt Kia, Nghe Xong Kinh Phật Không Giữ Được Mặt Làm Sao Bây Giờ?
Chương 185 - Nhìn Ra Muội Thích Máy Tình Báo, Đáng Tiếc Người Ta Không Ăn Bộ Này.
Chương 186 - Nàng Ta Thay Đổi, Nàng Ta Cũng Không Còn Là Người Ngốc Nghếch Mà Ta Biết!
Chương 187 - Nàng Không Chỉ Có Cẩu Nam Nhân, Còn Sắp Có Thêm Cẩu Nhi Tử.
Chương 188 - Nếu Trước Mặt Nương Nương Đã Có Thái Giám Khác Làm Sao Bây Giờ?
Chương 189 - Mở Lại Hoạt Động Đưa Tiền Đổi Con.
Chương 190 - Mỹ Nữ Udo Này Không Được, Nhìn Vào Đã Cảm Thấy Rất Cứng Rắn.
Chương 191 - Pháp Hi Nhĩ Cảm Thấy Vị Hoàng Hậu Này Cũng Không Thiện Lương Giống Như Lời Bên Ngoài Nói.
Chương 192 - Vô Lương Tâm, Nữ Nhân Này Không Có Lương Tâm.
Chương 193 - Ta Khá Thưởng Thức Nàng
Chương 194 - Cho Dù Không Lừa Được Người, Lừa Một Chút Tri Thức Trở Về Cũng Không Lỗ.
Chương 195 - Khẩu Vị Của Hoàng Thượng Thật Sự Là Thay Đổi Rất Phức Tạp.
Chương 196 - Ngươi Không Phải Là Nam Nhân Chứ?
Chương 197 - Ta Cảm Thấy Đây Là Hắn Ta Đang Trêu Chọc Ta!
Chương 198 - Thấy Thế Này Đát Kỷ Đã A A A A Tức Giận Đến Mắng Nàng Trong Group Rồi.
Chương 199 - Ngươi Hết Chim Rồi
Chương 200 - Mười Năm Sau Lại Nhìn Công Chúa, Ngày Hôm Nay Nhìn Hoàng Hậu Nương Nương Thêm Vài Lần.
Chương 201 - Muội Ngẫm Lại Lời Mình Nói Một Chút, Đây Là Lời Con Người Có Thể Nói Sao?
Chương 202 - Nên! Thật Sự Nên!
Chương 203 - Bùi Càn Suy Nghĩ Một Chút, Chẳng Phải Hắn Ta Muốn Chính Là Một Phiên Bản Giống Hoàng Hậu Sao?
Chương 204 - Không Ngờ Có Một Ngày, Lời Nói Thật Của Hoàng Đế Cũng Không Ai Tin.
Chương 205 - Lục Công Chúa Đơn Phương Bôi Đen Cha Nàng, Nàng Còn Không Thèm Để Ý Tới Y.
Chương 206 - Phụ Mẫu Trên Trời Nói Với Ta Là Ca Ca Hạ Phạm Tới Thăm Ta Rồi.
Chương 207 - Giấc Mộng Của Hàng Vạn Nữ Nhân.
Chương 208 - Đại Cữu Ca Thật Là Bá Đạo.
Chương 209 - So Với Những Nhi Tử Của Chính Ca Thì Bùi Càn Đã Rất Xứng Đáng Với Liệt Tổ Liệt Tông Rồi.
Chương 210 - Chẳng Lẽ Bản Chất Của Khuê Nữ Là Giống Bùi Càn Ư?
Chương 211 - Người Có Thể Làm Hoàng Đế Đều Không Phải Là Người Bình Thường.
Chương 212 - Đền Hết Ánh Sáng Ra Đời
Chương 213 - Thái Tử Cũng Đã Có, Hoàng Đế Dọn Dẹp Một Chút, Dù Sao Cũng Nên Chuẩn Bị Lên Đường Đúng Không?
Chương 214 - Nữ Nhi Thông Minh Như Vậy, Nhi Tử Lại Là Kẻ Ngốc.
Chương 215 - Tại Sao Phụ Hoàng Nhà Mình Vô Dụng Như Vậy? Ngay Cả Mẫu Hậu Cũng Không Giải Quyết Được?
Chương 216 - Không Phải Là Hắn Lấy Hoàng Hậu Của Trẫm Ra Làm Lá Chắn Đấy Chứ?
Chương 217 - Trước Mắt Xem Ra, Đền Hết Còn Chưa Biểu Hiện Quá Nhiều Khía Cạnh Của Bùi Càn.
Chương 218 - Hu Hu Bây Giờ Ta Nhận Doanh Chính Làm Ca Ca Còn Kịp Không?
Chương 219 - Ỷ Sủng Mà Kiêu
Chương 220 - Quyết Không Để Nam Hồ Ly Bên Ngoài Lợi Dụng Cơ Hội!
Chương 221 - Đây Là Tới Báo Yêu Sớm Hả???
Chương 222 - Chia Tay Thì Chia Tay, Người Kế Tiếp Càng Ngon.
Chương 223 - Muốn Ta Nói, Hoàng Đế Lương Quốc Còn Không Có Khí Độ Bằng Vương Phi Chúng Ta!
Chương 224 - Nàng Mặc Vào Xem Thử Xem...?
Chương 225 - Hoàng Thượng Hãy Lấy Đại Cục Làm Trọng, Hạ Thấp Một Chút Trước Mặt Nữ Nhân Của Mình Cũng Không Sao, Người Chỉ Cần Dỗ Dành Một Chút Là Xong Chuyện.
Chương 226 - May Nàng Thiện Lương, May Nàng Không Để Pháp Hi Nhĩ Làm Thái Giám!
Chương 227 - Có Rất Ít Tiểu Ca Ngọt Ngào Như Vậy.
Chương 228 - Muội Có Thể Nuôi Người Công Cụ, Lại Không Cho Phép Nàng Nuôi Sao?
Chương 229 - Ha Ha Ha Chủ Group Chó Chết, Muội Cũng Có Ngày Hôm Nay!
Chương 230 - Người Còn Muốn Đi Ăn Cơm, Đến Nương Của Con Mất Tích Rồi Mà Người Còn Muốn Ăn Cơm!
Chương 231 - Dù Sao Ta Muốn Trở Về, Người Không Đi Ta Tự Đi Một Mình.
Chương 232 - Muội Dẫn Đến, Cho Nàng Nhìn Thử Giang Sơn Trẫm Đánh Xuống Cho Nàng.
Chương 233 - Sinh Là Không Có Khả Năng Sinh Rồi Đấy, Đời Này Cũng Không Có Khả Năng Sinh Nữa.
Chương 234 - Hồ Vương Dựng Cờ Xong, Nhị Hoàng Tử Điện Hạ Gánh Toàn Bộ Hy Vọng Của Thảo Nguyên Lập Tức Xuất Phát.
Chương 235 - Bệ Hạ Có Thể Gả Muội Muội Ra Ngoài Hay Không?
Chương 237 - Nhà Có Con Cọp Cái, Đế Sinh Gian Nan
Chương 238 - Một Lần Nữa, Cõi Lòng Ô Lực Cát Tan Nát Rơi Đầy Đất
Chương 239 - Trông Bọn Họ Ngờ Nghệch Như Thế, Hồ Vương Suýt Thì Qua Đời Ngay Tại Chỗ
Chương 240 - Trên Đời Còn Có Thứ Đồ Tốt Này? ? ?
Chương 241 - Pháp Hi Nhĩ Được Ủy Thác Trách Nhiệm, Năm Sau Thăm Tần.
Chương 242 - Mẫu Hậu Người Đừng Chậm Trễ Ta Học Tập!
Chương 243 - Trước Đây Tiểu Ca Ca Mắt Xanh Này Từng Có Thời Gian Rất Thân Thiết Với Chủ Group À?
Chương 244 - Con Sói Này Được Đấy, Nhìn Không Ra Đó!
Chương 245 - Quốc Quốc Quốc, Quốc Cữu Gia?
Chương 246 - Ta Muốn Rời Khỏi Đây Đi Làm Chuyện Mình Muốn Làm.
Chương 1 - Cười Rộ Lên Đã Là Công Kích Trí Mạng, Ai Mà Chịu Nổi Chứ?
Chương 2 - Tài Nhân Mới Tiến Cung Chưa Đến Hai Ngày Đã Thành Phùng Mỹ Nhân, Hình Như Có Chút Không Đúng?
Chương 3 - Ta Cảm Thấy Tỷ Đang Mắng Ta.
Chương 4 - Các Muội Có Được Không Đó, Không Được Thì Tránh Sang Một Bên, Nghe Ta!
Chương 5 - Nụ Cười Này Đến Thái Giám Cũng Cầm Lòng Không Đậu
Chương 6 - Hành Vi Lẳng Lơ Như Thế Mà Cũng Nghĩ Ra Được, Không Hổ Là Tỷ!
Chương 7 - Trừng Ai Thì Kẻ Đó Sinh Non
Chương 8 - Nàng Đó! Dám Ở Bên Ngoài Bôi Xấu Thanh Danh Của Trẫm!
Chương 9 - Thiếp Uất Ức, Thiếp Bị Người Ta Đổ Oan!
Chương 10 - Thiếp Có Một Kế, Không Biết Có Nên Nói Không
Chương 11 - Ta Nghĩ Hẳn Là Sắp Có Người Mới Đến
Chương 12 - Thiếp Mới Là Người Đẹp Nhất Group! Người Đẹp Thiện Tâm Đó Nha~!
Chương 13 - Cẩu Hoàng Đế Bị Hại.
Chương 14 - Bình Thường Ta Không Hay Cười, Trừ Phi Thực Sự Không Nhịn Được.
Chương 15 - Ông Trời Ơi, Ông Hiển Linh Sai Thiên Lôi Đánh Chết Hai Người Họ Đi!
Chương 16 - Hai Kẻ Cặn Bã Các Người Còn Muốn Phân Cao Thấp Sao???
Chương 17 - Kỹ Năng Này Để Cho Hắn Ta, Sẵn Tiễn Hắn Lên Đường. (1)
Chương 18 - Đến Rồi Đến Rồi, Thiếp Chờ Phân Đoạn Này Đã Lâu! (2)
Chương 19 - Bảo Đảm Lớn, Cứu Nương Còn Chưa Từng Ngọt. (3)
Chương 20 - Ha Ha, Không Nghĩ Đến
Chương 21 - Hư Danh Này Mặc Dù Vô Sỉ, Nhưng Mà Hữu Dụng.
Chương 22 - Lý Nào Lại Vậy! Ai Dám Sỉ Nhục Tâm Can Của Trẫm?
Chương 23 - Đối Với Yêu Cơ Họa Quốc Thì Có Thể Yêu Cầu Gì Đây?
Chương 24 - Tỷ 'Chửi Xéo' Ta, Tỷ Nói Ta Dung Mạo Như Hoa
Chương 25 - Cho Nên Nói, Cuối Cùng Thì Ta Làm Sao Mới Thành Công Biến Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân Đây?
Chương 26 - Viên Viên Ca Hát Đòi Tiền, Niệm Niệm Ca Hát Đòi Mạng.
Chương 27 - Nhóm Kỹ Năng Này Là Thật Sao? Khi Đát Kỷ Tỷ Còn Sống Đã Phải Cõng Bao Nhiêu Nồi?
Chương 28 - Ông Đang Nói Bậy Gì Thế? ??
Chương 29 - Xong Rồi, Xong Rồi, Lần Này Xong Rồi
Chương 30 - Tên Cẩu Hoàng Đế Này Muốn Ta Cười Chết Để Kế Thừa Thân Phận Thành Viên Group Của Ta Hay Sao?
Chương 31 - Đây Có Phải Gọi Là Vỗ Mông Ngựa Lại Vỗ Trúng Đùi Ngựa Không?
Chương 32 - Quả Nhiên Cẩu Nam Nhân Hiểu Cẩu Nam Nhân Nhất.
Chương 33 - Trẫm Là Hoàng Đế, Không Phục Nàng Cứ Oán!
Chương 34 - Từ Hôm Nay Trở Đi Ngươi Chính Là Tên Thái Giám!
Chương 35 - Ta Nằm Mơ Cũng Ngóng Trông Cả Nhà Chết Bất Đắc Kỳ Tử, Tỷ Lại Phát Cho Ta Kỹ Năng “Gà Chó Lên Trời”?
Chương 36 - Mẹ Nó, Đây Là Tình Huống Mẫu Tử Thần Tiên Gì Thế?
Chương 37 - Logic Này... Ai Nghe Cũng Phải Giật Nảy Mình.
Chương 38 - Nếu Nàng Ta Thật Sự Đẹp Như Thế, Ta Sẽ Dùng Ba Ngàn Lương Câu Để Đổi Người!
Chương 39 - Lúc Đầu Cứ Nghĩ Bồi Thường Tiền Hàng Là Kẻ Ngu Ngơ, Kết Quả Ta Mới Là Kẻ Ngu Ngơ.
Chương 40 - Ta Nghi Ngờ Hắn Đang Vũ Nhục Phẩm Vị Của Người Trên Thảo Nguyên Chúng Ta!
Chương 41 - Thật Không Hổ Là Huynh Nha Lưu Bang.
Chương 42 - Là Tác Dụng Của Mỹ Danh Lan Xa Tạo Nên Chăng?
Chương 43 - Lục Cung Phấn Đại Vô Nhan Sắc
Chương 44 - Trẫm Là Hoàng Đế, Trẫm Có Sứ Mệnh Trên Người.
Chương 45 - Hai Nàng Bình Thường Mà Như Thế Này, Trẫm Còn Có Thể Sủng Hạnh Các Nàng Không?
Chương 46 - Tâm Can Bảo Bối Của Người Còn Tức Giận, Đừng Gọi, Không Ai Mở Cửa Đâu.
Chương 47 - Nữ Nhi Này Rốt Cục Ngớ Ngẩn Triệt Để?
Chương 48 - Tô Tần Trong Cơn Tức Giận Suýt Chút Nữa Mắng Bay Đầu Lão Thái Y.
Chương 49 - Ngươi Cứ Như Vậy Cái Bức Đồ Chơi, Còn Muốn Người Xem Trọng Ngươi?
Chương 50 - Ôi Mẹ Ơi... Tên Ngu Ngơ Kia Lại Muốn Tới Rồi? ? ?
Chương 51 - Mới Nhìn Mặt Thì Bảo Âm Chỉ Cảm Thấy Ca Ca Của Mình Bị Mù, Đây Mà Có Thể Được Xưng Tụng Là Mỹ Nhân Đệ Nhất Thiên Hạ Sao?
Chương 52 - Nàng Có Thích Hay Không Cũng Không Có Gì Quan Trọng, Dù Sao Nàng Nói Không Tính.
Chương 53 - Bảo Âm Đã Bị Liên Lụy Rồi, Khánh Cách Nhĩ Thái Còn Muốn Đi? ? ?
Chương 54 - Phan Phi Nam Tề Đến Đây?
Chương 55 - Lệ Phi Thật Sự Hận Không Thể Vọt Tới Trường Hi Cung Liều Mạng Cùng Phùng Niệm.
Chương 56 - Chẳng Qua Trẫm Chỉ Liếc Mắt Nhìn, Suýt Chút Nữa Bị Nàng Ấy Dọa Thành Thái Giám.
Chương 57 - Ta Nói Mình Không Đẹp Là Khiêm Tốn, Tỷ Nói Ta Không Đẹp Chẳng Phải Là Mắng Chửi Ta Sao?
Chương 58 - Theo Hoàng Thượng Nhiều Năm Như Vậy, Cuối Cùng Lại Thua Vì Chân.
Chương 59 - Phụt, Quả Nhiên Thê Thảm Từng Hồi Từng Hồi.
Chương 60 - Thần Thiếp Không Muốn Làm Quý Phi Đâu, Hay Là Hoàng Thượng Giáng Chức Ta Về Lại Đi.
Chương 61 - Nàng Không Phải Thỉnh Công Cho Nương Nương Chúng Ta, Thứ Nàng Thỉnh Là Bùa Đòi Mạng
Chương 62 - Mẫu Mẫu Mẫu, Mẫu Phi?
Chương 63 - Con Muốn Ta Tức Chết À, Con Cút Cho Ta!
Chương 64 - Ngươi Đã Cứu Nương Ta, Cho Dù Là Hồ Ly Tinh Cũng Là Hồ Ly Tinh Tốt.
Chương 65 - Phùng Niệm: ... Cái Quái Gì Vậy?
Chương 66 - Bùi Càn Không Đáng.
Chương 67 - Miệng Của Chủ Group Chỉ Hữu Dụng Khi Kéo Người, Những Thứ Khác Chưa Bao Giờ Chuẩn.
Chương 68 - Vì Nhi Tử Ta Hiến Tế Chất Nhi Của Mình?
Chương 69 - Mắc Nợ Như Vậy, Nếu Không Phải Là Hoàng Đế Chết Mười Lần Cũng Không Đủ!
Chương 70 - Triệu Hợp Đức Gia Nhập Group Chat.
Chương 71 - Dừng Lại Cho Ta, Hai Đứa Khốn Nạn Kia!
Chương 72 - Cứ Nói Ta Không Thoải Mái, Tóm Lại Nghĩ Cách Lừa Hoàng Thượng Tới.
Chương 73 - Thật Sự, Ta Chưa Từng Thấy Hoàng Đế Nào Miệng Hèn Như Vậy!
Chương 74 - Quý Phi... Lúc Nổi Giận Cũng Giống Như Tiên Nữ.
Chương 75 - Nếu Nàng Có Năng Lực Như Vậy Chi Bằng Nàng Làm Hoàng Đế, Trẫm Làm Phi Tử Cho Nàng?
Chương 76 - Ngươi Là Người Sao? Ngươi Còn Có Thể Uống Trà!
Chương 77 - Trẫm Cũng Đã Hạ Chỉ, Nàng Ta Nói Không Gả Thì Sẽ Không Gả?
Chương 78 - Quý Phi Này Thật Sự Không Thể Tưởng Tượng Nổi, Lại Dám Sắp Xếp Cho Trẫm!
Chương 79 - Nữ Nhân Cặn Bã Này! Muội Phụ Lòng Mong Đợi Của Thiếp!
Chương 80 - Nếu Không Biết Hai Người Bọn Họ Chỉ Là Phu Thê Bề Ngoài, Ta Sẽ Cảm Động Phát Khóc.
Chương 81 - Dám So Mệnh Dài Cùng Ai Gia?
Chương 82 - Muội Đánh Giá Cao Hoàng Thượng Quá Rồi.
Chương 83 - Bùi Càn Này Quả Nhiên Rất Được!
Chương 84 - Quý Phi Không Bận Nhớ Trẫm, Suy Nghĩ Đến Hắn Ta Làm Gì?
Chương 85 - Hệ Thống Nghe Thấy Không, Kéo Người Vào Đi.
Chương 86 - Đừng Hỏi, Hỏi Chính Là Hắn Đủ Vô Liêm Sỉ, Còn Có Mặt Dày Siêu Cấp.
Chương 87 - Nam Nhân, Ngươi Nhiều Nhất Là Tin Một Nửa, Nếu Là Lời Nói Trên Giường Một Nửa Cũng Không Được Tin.
Chương 88 - Vạn Trinh Nhi Gia Nhập Group Chat.
Chương 89 - Hắn Sẽ Hối Hận! Nhất Định Nhất Định Sẽ Hối Hận!
Chương 90 - Tối Qua Trẫm Đã Gặp Ác Mộng.
Chương 91 - Liệu Pháp Cảm Động -- Thất Bại.
Chương 92 - Lần Đầu Tiên Nghe Người Khác Khen Hắn Đáng Yêu, Thật Mới Mẻ.
Chương 93 - Người Thiện Lương Rập Theo Một Khuôn, Tên Chó Chết Này Đặc Lập Độc Hành.
Chương 94 - Muội Không Hiểu Thái Hậu, Bà Là Thân Mẫu Của Bùi Càn.
Chương 95 - Sáng Tác: Ái Phi Học Làm Pháo Hôi Đi.
Chương 96 - Sợ Là Tỷ Gửi Một Kỹ Năng Ba Không Cho Ta.
Chương 97 - Vi Hương Nhi Hỏi Có Phải Trực Tiếp Đóng Kỹ Năng Để Hắn Trở Về Tiếp Tục Làm Việc Hay Không?
Chương 98 - Là Vô Cùng Tốt, Nàng Xứng Sao?
Chương 99 - Đều Là Người Làm Công Cụ Lẫn Nhau. Giữa Người Làm Công Cụ Thì Có Tình Cảm Gì?
Chương 100 - Hoàng Thượng Cũng Không Nóng Nảy, Tên Thái Giám Nhà Ngươi Gấp Cái Gì?
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Đương Kim Thánh Thượng Thật Sự Là Một Nam Nhân Đáng Sợ, Độc Ác Với Người Khác Không Nói, Với Mình Còn Độc Ác Hơn.
Chương 103 - Quý Phi Đẹp Thì Đẹp, Nhưng Chính Là Đóa Hoa Có Gai, Ai Đụng Vào Sẽ Bị Thương
Chương 104 - A A A A Tức Chết Thiếp!
Chương 105 - Chờ Xem Đi, Xem Ta Trừng Trị Hắn Thế Nào!
Chương 106 - Thịt Hươu, Ba Ba, Canh Bồ Câu.
Chương 107 - Người Thật Sự Là Người Có Khả Năng Dám Nghĩ Dám Làm Nha!
Chương 108 - Ngoài Miệng Bùi Càn Nói Hoan Nghênh Hắn Ta, Trong Lòng Xì Một Tiếng Khinh Miệt.
Chương 109 - Có Thể Khiến Nữ Nhân Chủ Group Của Chúng Ta Chịu Thiệt Thòi Sao?
Chương 110 - Nhìn Trời Đất Đều Là Món Chay.
Chương 111 - Coi Như Người Là Phụ Hoàng Anh Minh Thần Võ Của Ta, Cũng Không Thể Lừa Gạt Đầu Óc Tài Giỏi Của Ta Như Thế.
Chương 112 - Bàn Về Lừa Gạt, Trẫm Là Cụ Tổ Của Ngươi!
Chương 113 - Ta Tuổi Già Sắc Suy Không Hầu Hạ Được Nữa, Hoàng Thượng Thích Là Được Rồi Yêu Người Nào Thì Người Đó Đi...
Chương 114 - Trẫm Rất Ổn, Trẫm Không Có Vấn Đề Gì. Trẫm Hoàn Toàn Không Có Suy Nghĩ Kiểu Đó. Đây Là Giả, Chỉ Là Ảo Giác Thôi
Chương 115 - Nhị Hoàng Tử Gây Giận Bao Nhiêu, Mẫn Phi Gây Giận Bấy Nhiêu
Chương 116 - Thấy Y Thế Này, Nếu Có Lương Tâm Hẳn Nên An Ủi Một Chút
Chương 117 - Chiêu Này Hay.
Chương 118 - Ngươi Cho Rằng Thái Hậu Tứ Hôn Để Ta Lấy Ngươi Thì Không Còn Cách Nào Sao?
Chương 119 - Ta Hiểu Cái Trứng Thối Nhà Người, Người Đi Đi, Người Đi Ra Ngoài Cho Ta!
Chương 120 - Dù Sao Cũng Không Thể Giội Nàng Một Thân Máu Chó Đen? Hay Là Rắc Gạo Nếp?
Chương 121 - Làm Nữ Nhân Và Làm Nam Nhân Rốt Cuộc Cái Nào Vui Vẻ Hơn?
Chương 122 - Hồ Vương Thật Là Một Nam Nhân Thủ Đoạn Tàn Nhẫn, Lại Ác Với Thân Nhi Tử Như Vậy.
Chương 123 - Thật Không Công Bằng! Không Công Bằng! Không Công Bằng! Không Công Bằng!
Chương 124 - Làm Tiểu Mụ Của Hắn Ta Nên Ta Có Trách Nhiệm Và Nghĩa Vụ Trợ Giúp Hắn Ta!
Chương 125 - Tiểu Thái Giám Vì Yêu Nên Lặng Lẽ Trả Giá, Cảm Động Lòng Người Hơn Hẳn Nhi Tử Tiện Nghi Mờ Ám Mơ Ước Tiểu Mụ Kia!
Chương 126 - Nghĩ Gì Vậy? Trẫm Là Loại Người Chưa Từng Trông Thấy Nhi Tử À?
Chương 127 - Mang Thai Quá Khó Khăn, Sinh Con Quá Khó Khăn.
Chương 128 - Công Chúa Mary Sue Ra Đời.
Chương 129 - Quả Nhiên, Hạnh Phúc Đều Do So Sánh Mà Ra.
Chương 130 - Trẫm Không Vội, Đợi Hai Ba Bốn Năm Năm Lại Nói.
Chương 131 - Đây Là Nỗi Khổ Gì Của Kiếp Người?"
Chương 132 - Nàng Cho Trẫm Một Lời Giải Thích Hoàn Mỹ Đi!
Chương 133 - Ái Phi Ăn Ít Thì Thiệt Thòi Thân Thể Nàng Còn Ăn Nhiều Thì Thiệt Thòi Con Mắt Trẫm.
Chương 134 - Nàng Ngang Nhiên Chần Chừ Còn Muốn Trẫm Vui Vẻ Hả?
Chương 135 - Tiểu Tử Đệ Đã Trưởng Thành Rồi.
Chương 136 - Không Mang Thai Được Tới Tìm Ta? Ta Có Thể Khiến Nàng Ta Mang Thai Sao?
Chương 137 - Vậy Kiếp Trước Trẫm Thật Sự Thiếu Nợ Nhiều Như Vậy?
Chương 138 - Tỷ Đập Đi, Đập Chết Một Cái Cho Ta Xem!
Chương 139 - Người Có Thể Mắng Bùi Trạch, Nhưng Không Được Mắng Hắn Là Cháu Con Rùa.
Chương 140 - Phu Thê Một Thể, Phu Nhân Hắn Ta Khi Quân, Hắn Ta Còn Có Thể Rũ Sạch Hay Sao?
Chương 141 - Quý Phi Xinh Đẹp Là Thật, Không Thông Minh Cũng Là Thật.
Chương 142 - Từ Hôm Nay Trở Đi, Chúng Ta Đều Là Mỹ Nhân Nặng Ký.
Chương 143 - Hậu Cung Bùi Càn Phồng Lên.
Chương 144 - Ngạc Nhiên Chưa! Hậu Cung Của Hoàng Đế Đê Tiện Nhất Trong Lịch Sử Vậy Mà Phát Triển Như Vậy!
Chương 145 - Khách Ba Ba Gia Nhập Group Chat.
Chương 146 - Ta Bảo Nàng Mang Thai, Nàng Không Mang Thai Được. Nàng Ta Bảo Nàng Mang Thai, Nàng Liền Mang Thai. Chẳng Phải Chuyện Này Không Hợp Lẽ Thường Sao?
Chương 147 - Người Xấu Mà Mơ Đẹp Dữ.
Chương 148 - Sau Khi Bùi Càn Nghe Xong Hai Mắt Tỏa Sáng Vì Quyết Định Này Rất Hay!
Chương 149 - Nữ Nhi Là Do Nàng Và Cẩu Hoàng Đế Cùng Nhau Sinh, Muốn Bảo Vệ Nàng Thì Hai Người Phải Cùng Nhau Bỏ Sức
Chương 150 - Khó Trách Bùi Càn Sẽ Tức Giận.
Chương 151 - Cho Đến Bây Giờ Chỉ Có Tiên Nữ Đẹp Chết Người, Nào Có Dọa Chết Người?
Chương 152 - Bùi Hứa Không Có Năng Lực Như Bùi Càn, Nhưng Xét Về Cặn Bã Thì Hai Người Vẫn Có Chút Giống Nhau.
Chương 153 - Thua Lỗ, Thua Lỗ Lớn
Chương 154 - Thối Khuê Nữ Có Gì Đáng Để Đau Lòng?
Chương 155 - Hắn Bắt Quý Phi Nương Nương Vậy Làm Sao Nói?
Chương 156 - Mặt Nữ Nhân Lãnh Khốc Vô Tình Nghiêm Nghị Đuổi Hai Phụ Tử Này Ra Ngoài.
Chương 157 - Một Khi Truyền Ra, Lại Chào Đón Trò Cười Mới ―― Có Mát Mẻ Mới Là Nương
Chương 158 - Con Bà Nó, Chẳng Phải Ngươi Chỉ Là Tên Thôn Trưởng? Dám Ghét Bỏ Trẫm?
Chương 159 - Cái Gì Ngươi Cũng Không Bằng Hắn, Tại Sao Ta Phải Thích Ngươi Chứ?
Chương 160 - Ngươi Như Vậy Tiện Hay Không Tiện Đây?
Chương 161 - Để Nàng Ta Chọn Một Trong Hai, Tần Thị Cảm Thấy Cả Hai Đều Là Đường Cùng.
Chương 162 - Nước Đổ Đầu Vịt
Chương 163 - Ngươi Đừng Hoàng Huynh Hoàng Đệ Với Trẫm Nữa, Có Việc Thì Nói Chứ Dây Dưa Làm Gì?
Chương 164 - Người Khác Là Một Nhà Ba Người, Các Ngươi Là Một Nhà Ba Chó.
Chương 165 - Tam Ca, Huynh Đứng Cạnh Đại Ca Thật Quá Xấu Rồi, Xấu Đến Mức Đặc Biệt Xuất Chúng.
Chương 166 - Tuyệt Thế Mỹ Nam Đều Phát Cho Nàng Ta, Một Chút Khổ Ấy Cũng Không Chịu Được Sao?
Chương 167 - Muội Thật Xuất Sắc
Chương 168 - Ngươi Nói Mỹ Nam Kế Nhất Định Sẽ Có Hiệu Quả, Hiện Tại Cái Rắm Cũng Không Có Tác Dụng, Ngươi Hãy Giải Thích Cho Ta Xem!
Chương 169 - Câu Nói Này! Thứ Phân Cho Ta Ta Lấy Đi Có Tác Dụng Gì Người Quản Được Sao?
Chương 170 - Đại Danh Con Rùa, Tên Chữ Cự Quy, Đền Thờ Gọi Là Tổ Tiên Rùa, Người Đời Sau Sẽ Gọi Là Hoàng Đế Rùa.
Chương 171 - Mọi Thứ Trẫm Phải Thuận Theo Nàng, Hay Là Nàng Tới Làm Hoàng Đế Đi?
Chương 172 - Hắn Là Cha Của Rất Nhiều Người, Tại Sao Ta Không Phải Là Bé Yêu Của Nhiều Người Chứ?
Chương 173 - Bồi Thường Tiền Hàng Điên Cuồng Vô Năng.
Chương 174 - Ta Hào Phóng, Ta Bao Dung Cha Rồi, Chúng Ta Rất Tốt.
Chương 175 - Lục Soát Cung.
Chương 176 - Ngươi Soi Mặt Vào Trong Nước Tiểu Mà Xem, Ngươi Là Cái Quái Gì Mà Người Nào Cũng Muốn Hại Ngươi?
Chương 177 - Bản Cung Có Chuyện Gấp Muốn Nói Với Hoàng Thượng.
Chương 178 - Ta Cảm Thấy Muội Sắp Được Phong Hậu Rồi.
Chương 179 - Quý Phi Có Thể Giống Như Hoàng Hậu? ? ?
Chương 180 - Tất Cả Mọi Người Đều Đang Đáng Tiếc Tiểu Triệu Tử, Chỉ Có Phùng Niệm Không Có Trái Tim.
Chương 181 - Song Phương Thực Hiện Bình Đẳng Cùng Nhau Xanh.
Chương 182 - Phượng Hoàng Cũng Đã Tới, Có Phải Ông Trời Cũng Nên Phát Một Chút Phúc Lợi Cho Chúng Ta Hay Không?
Chương 183 - Hoàng Hậu Cũng Không Phải Con Chó Bọn Họ Nói Nhìn Là Nhìn!
Chương 184 - Ưu Điểm Lớn Nhất Trên Người Bùi Hứa Chính Là Gương Mặt Kia, Nghe Xong Kinh Phật Không Giữ Được Mặt Làm Sao Bây Giờ?
Chương 185 - Nhìn Ra Muội Thích Máy Tình Báo, Đáng Tiếc Người Ta Không Ăn Bộ Này.
Chương 186 - Nàng Ta Thay Đổi, Nàng Ta Cũng Không Còn Là Người Ngốc Nghếch Mà Ta Biết!
Chương 187 - Nàng Không Chỉ Có Cẩu Nam Nhân, Còn Sắp Có Thêm Cẩu Nhi Tử.
Chương 188 - Nếu Trước Mặt Nương Nương Đã Có Thái Giám Khác Làm Sao Bây Giờ?
Chương 189 - Mở Lại Hoạt Động Đưa Tiền Đổi Con.
Chương 190 - Mỹ Nữ Udo Này Không Được, Nhìn Vào Đã Cảm Thấy Rất Cứng Rắn.
Chương 191 - Pháp Hi Nhĩ Cảm Thấy Vị Hoàng Hậu Này Cũng Không Thiện Lương Giống Như Lời Bên Ngoài Nói.
Chương 192 - Vô Lương Tâm, Nữ Nhân Này Không Có Lương Tâm.
Chương 193 - Ta Khá Thưởng Thức Nàng
Chương 194 - Cho Dù Không Lừa Được Người, Lừa Một Chút Tri Thức Trở Về Cũng Không Lỗ.
Chương 195 - Khẩu Vị Của Hoàng Thượng Thật Sự Là Thay Đổi Rất Phức Tạp.
Chương 196 - Ngươi Không Phải Là Nam Nhân Chứ?
Chương 197 - Ta Cảm Thấy Đây Là Hắn Ta Đang Trêu Chọc Ta!
Chương 198 - Thấy Thế Này Đát Kỷ Đã A A A A Tức Giận Đến Mắng Nàng Trong Group Rồi.
Chương 199 - Ngươi Hết Chim Rồi
Chương 200 - Mười Năm Sau Lại Nhìn Công Chúa, Ngày Hôm Nay Nhìn Hoàng Hậu Nương Nương Thêm Vài Lần.
Chương 201 - Muội Ngẫm Lại Lời Mình Nói Một Chút, Đây Là Lời Con Người Có Thể Nói Sao?
Chương 202 - Nên! Thật Sự Nên!
Chương 203 - Bùi Càn Suy Nghĩ Một Chút, Chẳng Phải Hắn Ta Muốn Chính Là Một Phiên Bản Giống Hoàng Hậu Sao?
Chương 204 - Không Ngờ Có Một Ngày, Lời Nói Thật Của Hoàng Đế Cũng Không Ai Tin.
Chương 205 - Lục Công Chúa Đơn Phương Bôi Đen Cha Nàng, Nàng Còn Không Thèm Để Ý Tới Y.
Chương 206 - Phụ Mẫu Trên Trời Nói Với Ta Là Ca Ca Hạ Phạm Tới Thăm Ta Rồi.
Chương 207 - Giấc Mộng Của Hàng Vạn Nữ Nhân.
Chương 208 - Đại Cữu Ca Thật Là Bá Đạo.
Chương 209 - So Với Những Nhi Tử Của Chính Ca Thì Bùi Càn Đã Rất Xứng Đáng Với Liệt Tổ Liệt Tông Rồi.
Chương 210 - Chẳng Lẽ Bản Chất Của Khuê Nữ Là Giống Bùi Càn Ư?
Chương 211 - Người Có Thể Làm Hoàng Đế Đều Không Phải Là Người Bình Thường.
Chương 212 - Đền Hết Ánh Sáng Ra Đời
Chương 213 - Thái Tử Cũng Đã Có, Hoàng Đế Dọn Dẹp Một Chút, Dù Sao Cũng Nên Chuẩn Bị Lên Đường Đúng Không?
Chương 214 - Nữ Nhi Thông Minh Như Vậy, Nhi Tử Lại Là Kẻ Ngốc.
Chương 215 - Tại Sao Phụ Hoàng Nhà Mình Vô Dụng Như Vậy? Ngay Cả Mẫu Hậu Cũng Không Giải Quyết Được?
Chương 216 - Không Phải Là Hắn Lấy Hoàng Hậu Của Trẫm Ra Làm Lá Chắn Đấy Chứ?
Chương 217 - Trước Mắt Xem Ra, Đền Hết Còn Chưa Biểu Hiện Quá Nhiều Khía Cạnh Của Bùi Càn.
Chương 218 - Hu Hu Bây Giờ Ta Nhận Doanh Chính Làm Ca Ca Còn Kịp Không?
Chương 219 - Ỷ Sủng Mà Kiêu
Chương 220 - Quyết Không Để Nam Hồ Ly Bên Ngoài Lợi Dụng Cơ Hội!
Chương 221 - Đây Là Tới Báo Yêu Sớm Hả???
Chương 222 - Chia Tay Thì Chia Tay, Người Kế Tiếp Càng Ngon.
Chương 223 - Muốn Ta Nói, Hoàng Đế Lương Quốc Còn Không Có Khí Độ Bằng Vương Phi Chúng Ta!
Chương 224 - Nàng Mặc Vào Xem Thử Xem...?
Chương 225 - Hoàng Thượng Hãy Lấy Đại Cục Làm Trọng, Hạ Thấp Một Chút Trước Mặt Nữ Nhân Của Mình Cũng Không Sao, Người Chỉ Cần Dỗ Dành Một Chút Là Xong Chuyện.
Chương 226 - May Nàng Thiện Lương, May Nàng Không Để Pháp Hi Nhĩ Làm Thái Giám!
Chương 227 - Có Rất Ít Tiểu Ca Ngọt Ngào Như Vậy.
Chương 228 - Muội Có Thể Nuôi Người Công Cụ, Lại Không Cho Phép Nàng Nuôi Sao?
Chương 229 - Ha Ha Ha Chủ Group Chó Chết, Muội Cũng Có Ngày Hôm Nay!
Chương 230 - Người Còn Muốn Đi Ăn Cơm, Đến Nương Của Con Mất Tích Rồi Mà Người Còn Muốn Ăn Cơm!
Chương 231 - Dù Sao Ta Muốn Trở Về, Người Không Đi Ta Tự Đi Một Mình.
Chương 232 - Muội Dẫn Đến, Cho Nàng Nhìn Thử Giang Sơn Trẫm Đánh Xuống Cho Nàng.
Chương 233 - Sinh Là Không Có Khả Năng Sinh Rồi Đấy, Đời Này Cũng Không Có Khả Năng Sinh Nữa.
Chương 234 - Hồ Vương Dựng Cờ Xong, Nhị Hoàng Tử Điện Hạ Gánh Toàn Bộ Hy Vọng Của Thảo Nguyên Lập Tức Xuất Phát.
Chương 235 - Bệ Hạ Có Thể Gả Muội Muội Ra Ngoài Hay Không?
Chương 237 - Nhà Có Con Cọp Cái, Đế Sinh Gian Nan
Chương 238 - Một Lần Nữa, Cõi Lòng Ô Lực Cát Tan Nát Rơi Đầy Đất
Chương 239 - Trông Bọn Họ Ngờ Nghệch Như Thế, Hồ Vương Suýt Thì Qua Đời Ngay Tại Chỗ
Chương 240 - Trên Đời Còn Có Thứ Đồ Tốt Này? ? ?
Chương 241 - Pháp Hi Nhĩ Được Ủy Thác Trách Nhiệm, Năm Sau Thăm Tần.
Chương 242 - Mẫu Hậu Người Đừng Chậm Trễ Ta Học Tập!
Chương 243 - Trước Đây Tiểu Ca Ca Mắt Xanh Này Từng Có Thời Gian Rất Thân Thiết Với Chủ Group À?
Chương 244 - Con Sói Này Được Đấy, Nhìn Không Ra Đó!
Chương 245 - Quốc Quốc Quốc, Quốc Cữu Gia?
Chương 246 - Ta Muốn Rời Khỏi Đây Đi Làm Chuyện Mình Muốn Làm.
Editor: Đào Sindy
Dựa theo quá trình, Tô tần đưa canh đến, hôm nay đại khái Hoàng Thượng sẽ đến chỗ nàng ta, nhưng vì “mắt tẩy trang”, Hoàng Thượng không đành lòng nhìn nàng ta nhiều hơn, chửi bậy xong liền để nàng ta bưng chung canh đi.
Sau khi lui ra, Tô tần vẫn còn hoảng hốt, người hầu Chiêu Dương cung đợi nàng ta bên ngoài, thấy người nhanh vậy đã ra, hỏi một tiếng.
Tô tần quay đầu nhìn nàng, ánh mắt kia khiến người ta sợ hãi trong lòng.
Cung nữ cũng khẩn trương, vẫn bạo gan hỏi: "Nương nương nhìn nô tỳ làm gì?"
"...
. Bản cung trông rất khó coi sao?"
"Tên đáng giết ngàn đao nào nói người như vậy? Nương nương tuyệt đối đừng tin chuyện hoang đường này, người rất đẹp! Vô cùng xinh đẹp!
"
Tô tần vẫn hoài nghi.
Cung nữ kia còn nói: "Nương nương vốn đã đẹp, lại trang điểm tỉ mỉ, y phục và trang sức đều là đồ mới, tân thời nhất, nô tỳ dám nói phóng nhãn cung trong không ai chói mắt hơn người.
.
. Có thể Hoàng Thượng đang bận việc mới không giữ người lại, nương nương đừng suy nghĩ bậy bạ.
"
.
.
.
Nếu thật như thế thì tốt.
Tô tần hồi tưởng lại lời Hoàng Thượng vừa nói, trong lòng có hai cục tức ―― xấu hổ giận dữ cộng thêm bực tức.
Nàng ta bảo tự tay nấu là lừa gạt, canh này là người hầu trông coi lò, trước khi nàng ta ra cửa còn phải chỉnh đốn ăn mặc, mất hơn một canh giờ. Dùng màu sáng che đậy khuyết điểm, lại không thể trang điểm quá mức long trọng, nhìn trông hiền hoà một chút, vì thế Tô tần và người hầu của mình phí rất nhiều tâm tư, chỉnh đốn xong nàng ta nhìn vào gương, cảm thấy mình rất ổn, trong lòng tự nhủ làm sao để có thể khiến Hoàng Thượng say mê.
Kết quả, vừa đối mặt, Hoàng Thượng không những không lộ ra ngạc nhiên, biểu tình còn giống gặp quỷ.
Mấu chốt là trông y rất chân thật, chân thực đến khiến Tô tần không khỏi hoài nghi có phải son phấn không tốt nên trên đường tới đã trôi mất.
Nàng ta vội vã chạy về, lấy gương xem xét, khác biệt so với trước không mấy lớn, vẫn xinh đẹp.
Khuôn mặt này đối với Hoàng Thượng là đầy bụi đất, còn bảo nàng ta bảo dưỡng cho tốt.
.
. Trong cơn tức giận Tô tần lại làm vỡ gương, quẳng gương xong còn ngại chưa hết giận, nàng ta đập son phấn bột nước đầy đất.
Người hầu trong phòng sợ đến choáng váng.
"Nương nương người sao thế? Sao lại tức giận đến như vậy?"
Tô tần nghe thế gấp giọng quay sang, dùng tay chỉ mặt mình hỏi: "Bản cung rất xấu ư? Bản cung rất khó coi sao?"
"Ai không có mắt mà nói lời này thế? Người còn tin à? Nàng ta cố ý nói để người tức giận đó.
"
"Hắn cố ý nói để chọc tức ta? Hắn có lý do gì? Ngươi nói bản cung biết hắn có lý do gì?"
"Không phải nữ nhân trong hậu cung sẽ nói những lời đâm vào lòng người khác sao? Người nào tin người đó ngốc!
"
"Ai bảo ngươi là những tiện nhân kia nói, đây là Hoàng Thượng nói, Hoàng Thượng hắn ngại bản cung xấu, bảo trước khi ta ra đường ăn mặc cho tốt, mặt mày xám xịt khiến hắn mất mặt!
"
Ma ma và các vị cung nữ thái giám đều trợn tròn mắt.
Hoàng, Hoàng Thượng nói?
Lời nói dối này lại là Hoàng Thượng nói?
Ma ma hi vọng đây là câu nói đùa, đáng tiếc không phải, biết được lời này thật sự từ miệng Hoàng Thượng ra, Hoàng Thượng bảo nương nương trở về bảo dưỡng cho tốt. Trong nội tâm bà ta chỉ có một suy nghĩ ―― mắt của Hoàng Thượng có phải mù triệt để rồi không?
Trước đó thổi phồng Hi phi là mỹ nhân đệ nhất thiên hạ coi như xong, còn nói Tô tần nương nương xấu, cả người nương nương chỗ nào dính dáng đến chữ xấu?
Bầu không khí trong Chiêu Dương cung rất kì dị, thật tình không biết Hoàng Thượng cũng cảm thấy cay mắt, y lại muốn đến Trường Hi cung, vừa đứng lên liền nghĩ tối hôm qua mới ở bên kia nghỉ ngơi.
Vẫn nên đi xem Lệ phi thôi.
Lệ phi này, là người xinh đẹp nhất trừ Hi phi được Bùi Càn chứng nhận, mặc dù kém Hi phi hơi nhiều, rửa mắt thì không sao cả.
Y hấp tấp dẫn người đi, đến cửa cung còn ngừng một chút, Lý Trung Thuận hô to Hoàng Thượng giá lâm. Lập tức có tiếng bước chân thành chuỗi vang lên, lại qua hai hơi, Bùi Càn mới vượt qua cửa đi vào, vừa vào đụng phải Lệ phi nhẹ nhàng hạ bái, chỉ có thể nhìn thấy trâm vàng cài trên tóc đen, nhìn như vậy vẫn là cảnh đẹp ý vui, Bùi Càn cảm thấy chữa khỏi chút, y giơ tay ra: "Ái phi đứng lên đi.
"
Lệ phi đứng dậy, thướt tha yêu kiều nhìn Hoàng thượng.
Mẹ ơi tổ tông hỡi!
Cuối cùng thì hôm nay gặp quỷ gì?
Bùi Càn ngẩng đầu nhìn trời, hít sâu hai lần, mới kiên cường nhìn Lệ phi lần thứ hai.
Thật sự nói, Lệ phi có nền móng tốt, hoàn toàn không xấu, nhưng vấn đề kia, bởi vì trang điểm khiến trông đẹp hơn, y nhìn vào mới thấy chênh lệch lớn vô cùng.
Thật ra buổi tối trước khi thị tẩm có một số phi tử sẽ tẩy trang, buổi tối đốt nến mờ mờ, nhìn người có loại đẹp mông lung, giữa ban ngày lại không được, nhìn mặt nàng không đủ trắng môi không đủ đỏ lông mi quá nhạt sẽ khiến hai mắt vô thần.
.
. Lúc đầu mỹ nhân chín phần bị sụp đổ chỉ còn sáu bảy phần, chỉ có sáu bảy phần sao có thể đạt hiểu quả rửa mắt? Khiến y hoài nghi nhân sinh còn tạm được.
Bùi Càn cảm thấy Lệ phi đứng cạnh mình không phải Lệ phi y biết.
Lệ phi này, sao lại như vậy?
Rõ ràng nàng trông đẹp hơn thế này nhiều!
"Thật ra thì từng người các nàng xảy ra chuyện gì vậy? Lười nhác sửa soạn trong cung của mình, trước khi tới gặp trẫm cũng không biết ăn mặc cho tốt. Lệ phi à, trẫm đã từng nói, nàng là người xinh đẹp nhất trong cung chỉ sau Hi phi, nàng nghe lời này chẳng lẽ không có chút ý thức trách nhiệm sao? Nàng hẳn nên cố gắng chăm sóc tu dưỡng mình, sao lại không chịu nổi khen ngợi? Muốn trẫm mắng nàng xấu xí mới biết chỉnh đốn cách ăn mặc hay sao?"
Lệ phi thoạt đầu còn mù mờ, liền nhanh chóng cúi đầu nhìn mình, không nhìn ra vấn đề quá lớn, nhưng nàng ta không dám mạnh miệng, miễn cưỡng nở nụ cười giải thích nói: "Hoàng Thượng đột nhiên tới, thần thiếp chưa chuẩn bị xong.
"
"Sao, còn muốn trẫm khua chiêng gõ trống mời nàng thì mới biết sửa soạn à? Nàng tiến cung làm phi tử, ngay cả chút tự giác cũng không có? Lệ phi à, cả người nàng xinh đẹp là một ưu thế, còn không nắm chắc cho tốt, trẫm đến cung nàng làm gì?"
Lệ phi này, nhỏ hơn Tô phi chưa đến hai tuổi, thuộc loại già dặn trong cung, thiếu chút bị y giáo huấn phát khóc.
Càng giận chính là, y nói nặng lời xong cũng không quay đầu dỗ dành, còn xoay người rời đi, đi đến Trường Hi cung.
Lúc Hoàng Thượng xoay người Lệ phi còn cố nén, thấy y đi xa, nước mắt lộp bộp rơi xuống: "Tấm gương đâu? Lấy tấm gương tới.
"
Trước đó giáo huấn Tô tần là một mình, đến Lệ phi y không chút kiêng kị nói trước mặt đám nô tài, một số người hầu trong cung Lệ phi thở mạnh cũng không dám, một số khác cảm thấy không hiểu.
Có cung nữ chạy chậm trở về phòng lấy gương cầm tay, Lệ phi nhận lấy soi ngay, là dáng vẻ bình thường mà.
"Ngươi nói xem, bản cung có chỗ nào không chuẩn bị tốt chọc trúng chỗ Hoàng Thượng ghét?"
"Nô tài khó mà nói.
.
.
"
"Ta bảo ngươi nói ngươi cứ yên tâm mạnh dạn nói.
"
"Nô tài thật sự không nhìn ra, không nhìn ra, nương nương giống như bình thường, có phải Hoàng Thượng không thích người ăn mặc thế này? Chi bằng sáng mai chúng ta đổi kiểu khác nhé?"
Kế tiếp Tô tần, Lệ phi trước mặt cũng một hồi náo loạn, Bùi Càn còn chưa ý thức được mình đã tạo nghiệt, nổi giận đùng đùng đi lên phía trước đồng thời chửi bậy với Lý Trung Thuận, nói Tô tần và Lệ phi, rút cuộc là lười thành thế này hay bản thân đã lớn tuổi? Sao nhìn lại cay mắt như vậy?
Lý Trung Thuận: ? ? ?
"Trẫm nói chuyện với ngươi đấy, không nghe thấy à?"
"Hồi Hoàng thượng, nô tài mắt mờ, nô tài thấy hai vị nương nương vẫn như cũ.
"
Bùi Càn dừng lại, nhíu mày, nghiêng đầu nhìn hắn: "Vậy là mắt ngươi sắp mù rồi, hai nàng bình thường mà như thế này, trẫm còn có thể sủng hạnh các nàng không?"
Lý Trung Thuận cũng hồi tưởng, hắn thật không nhìn ra hôm nay và thường ngày khác nhau chỗ mà.
Quả thật như thế.
.
.
Chuyện này Hoàng Thượng vui vẻ là được, làm thái giám còn có thể tranh cùng Hoàng Thượng sao?
Lúc Bùi Càn đến Trường Hi cung, Hi phi đang từ từ nhắm hai mắt nằm trên xích đu trong viện, huýt gió theo điệu nhạc. Từ xa nhìn lại hình ảnh kia có chút đẹp, y không nỡ quấy nhiễu, nháy mắt bảo Lý Trung Thuận tự mình đi nhẹ đến, đến gần mới phát hiện đúng lúc, hôm nay Hi phi rất mộc mạc.
Biến thành người khác là bị ‘tẩy trang’ lần ba, Hoàng Đế tuyệt đối nổ tung tại chỗ, lần này phát tác đoán chừng nghiêm trọng hơn so với ở trong cung Lệ phi ban nãy.
Thật đúng, Hi phi thuần thiên nhiên nhìn không xấu chút nào, mặt nàng vừa non vừa trắng giống như có thể bóp chảy nước, môi vừa đỏ vừa mềm, cái mũi vô cùng thanh tú, lông mi vừa đen vừa dày vừa dài vừa cong.
.
. Nàng còn không chú ý Hoàng thượng tới, từ từ nhắm hai mắt lung la lung lay ngâm nga, tiếng nhạc ấm áp du dương, làm lửa giận trong lòng Bùi Càn tản ra.
Y nghe trong chốc lát, vòng ra sau lưng Hi phi, đẩy xích đu.
Phùng Niệm giật mình, ngồi dậy, nhìn lại ――
"Người đến lúc nào? Người đã lớn rồi còn đùa dai thế? Người dọa người ta là muốn hù chết người ta sao!
"
Bùi Càn như đại gia chiếm lấy xích đu khiến nàng phải lùi ra sau, đưa tay ôm mỹ nhân vào trong ngực, để nàng ngồi bên cạnh.
Y sờ lên mặt Phùng Niệm, quả nhiên bóng loáng non mịn.
"Tô tần cũng thế, Lệ phi cũng thế, nàng cũng thế.
.
. Sao hôm nay mọi người đều mộc mạc như thế?"
Nói thật sao?
Bôi lên ngươi có nhìn thấy đâu, còn phí sức đấy?
Đương nhiên lời này không thể nói, nàng hừ nhẹ một tiếng, nói xoáy: "Đã đầu xuân rồi, người không cần đến thiếp, sẽ rất lâu người không đến thì thiếp sửa soạn ăn mặc làm gì? Cho quỷ nhìn à? Sửa soạn đơn giản cũng mất gần nửa canh giờ, từ đầu đến chân thì cả người phải tốn một canh giờ đấy? Nếu người tới, bận rộn ba năm canh giờ thiếp cũng cam nguyện, người không đến tốn công sức làm chi?"
Vì là mỹ nhân, coi như không nhìn thẳng thì người vẫn đẹp, nói xoáy vẫn là xinh đẹp.
Cẩu Hoàng đế không nghĩ tới câu nói đầu tiên đã đốt pháo, mềm giọng dụ dỗ nói: "Nàng xem, không phải trẫm đến rồi sao? Hôm qua mới tới, hôm nay lại tới.
"
"Người đừng xem thiếp như kẻ ngu, rõ ràng người đến cung Tô tần và Lệ phi trước, không thoải mái mới đến tìm thiếp hạ sốt. Không phải trong lòng nhớ thiếp đâu?"
"Ai nói với nàng việc này.
.
.
"
"Mới vừa rồi người còn nói cả đám dạng này, không phải đi nhìn mới biết các nàng thế nào? Nói đi, Tô tần và Lệ phi không thỏa mãn người à?"
"Tâm can à, trẫm gần đây quả thực lạnh nhạt nàng, nàng đừng tức giận như vậy, giữ cho trẫm chút mặt mũi đi.
"
Phùng Niệm đưa tay véo mặt y, lầu bầu nói: "Đã rất cho người mặt mũi rồi, nếu không ta sớm đóng cửa, người chỉ có thể dựng thang mà vào!
"
Bùi Càn trừng mắt: "Nàng dám!
"
"Ta dám đó! Ai bảo người vừa đầu xuân đã vứt bỏ thần thiếp chứ?"
"Trẫm đã giải thích với nàng rồi, nàng tha rộng lượng thứ một chút, chớ như Tô tần và Lệ phi, đều nói dung mạo do tính sinh, hai nàng không làm được liền suy nghĩ lung tung nên mới biến thành như thế.
"
Đát Kỷ: "Muội hỏi hắn xem Tô tần và Lệ phi là dạng gì?"
Tây Thi: "Hỏi mau!
"
Triệu Phi Yến: "Hỏi một chút đi!
"
Hạ Cơ: "Hỏi nào!
"
.
.
.
Chủ group khéo hiểu lòng người lần nữa thỏa mãn các thành viên có lòng hiếu kì, nàng hỏi: "Như thế là dạng gì?"
Cẩu Hoàng đế thở dài: "Người mà, tâm tư quá nặng sẽ nhanh già, Lệ phi còn tốt một chút, hôm nay trẫm trông thấy Tô tần, khuôn mặt kia như da heo, không khéo còn không hầm ra được da heo non mịn. Ái phi bây giờ là quả vải mới bóc vỏ, trẫm rất sợ nàng học các nàng ấy, qua mấy năm sẽ biến thành quả vải chưa bóc vỏ, như thế thì thật đòi mạng mà.
"