Chương 1 - Hòm Thư Thời Không, Viết Thư Cho Bản Thân Của Quá Khứ?
Chương 2 - Lại Có Thể Là Thật! Trúng Thưởng 100 Vạn!
Chương 3 - Lần Thứ Hai Viết Thư Cho Quá Khứt Thay Đổi Bỉ Kịch!
Chương 4 - Oanh Động Toàn Thành!
Chương 5 - Đại Anh Hùng Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm!
Chương 6 - Lâm Huyền Trở Thành Hồng Nhân Của Công Ty! Thưởng Gấp Ba Lần Tiền Lương!
Chương 7 - Sàn Tăng Lên! Yêu Cỗi
Chương 8 - Tiểu Thiên Tài Lâm Huyền! Không Hổ Là Tai
Chương 9 - Cờ Thưởng Và Đại Hội Biểu Dương
Chương 10 - Cô Gái Điểm Cao Nhìn Quen Mắt
Chương 11 - Sự Cố Không Tâm Thường
Chương 12 - Manh Mối Chính Của Cuộc Đời Lâm Huyền, 3 Mục Tiêu!
Chương 13 - Tại Sao Lại Tỉnh Lại Ở Khách Sạn!?
Chương 14 - Vết Máu Trên Ga Giường Là Của Ai?
Chương 15 - Phải Viết Thư Cho Tào Tuyết Cần Sao?
Chương 16 - Lâm Huyền Thăng Chức Tiểu Tổ Trưởng! Toàn Nhân Viên Tăng Lương!
Chương 17 - Gửi Thư Cho Tào Tuyết Cần! Xuyên Không 300 Năm!
Chương 18 - Đới Song Thành Tất Cung Tất Kính! Toàn Trường Chấn Kinh!
Chương 19 - Đới Gia Nợ Lâm Huyền Một Vinh Dự!
Chương 20 - Quyên Góp 1000 Vạn! Ngân Sách Của Hội Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm!
Chương 21 - Einstein Ưu Thương
Chương 22 - Viết Một Phong Thư Cho Einstein.
Chương 23 - Einstein Nghịch Ngợm
Chương 24 - Mẹ Vợ Nhìn Con Rể, Càng Nhìn Càng Thích!
Chương 25 - Ngươi Là Con Rể Tốt Của Ta! Ta Là Đại Ca Tốt Của Ngươi!
Chương 26 - Hoa Khôi Cấp Ba, Hồi Ức Về Liễu Y Y
Chương 27 - Rừng Cây Bạch Quả Của Tào Tuyết Cần
Chương 28 - Lịch Sử Đã Niêm Phong Cất Vào Kho 300 Năm! Lại Hiện Ra Dưới Ánh Mặt Trời!
Chương 29 - Cấp Bậc Của Ngươi, Chỉ Sợ Không Đủ
Chương 30 - Quốc Bảo Khiến Quán Trưởng Chấn Kinh!
Chương 31 - Tạo Ra Địa Chấn Trong Giới Văn Học!
Chương 32 - Một Ngày Nào Đó, Ta Cũng Sẽ Đứng Ở Đỉnh Quyền Lực!
Chương 33 - Quán Trưởng Danh Dự Viện Bảo Tàng Cố Cung
Chương 34 - Cái Gì? Lâm Huyền Đã Có Bạn Gái Rồi?
Chương 35 - Mẹ Vợ Khổ Tâm Vì Con Rể
Chương 36 - Vị Khách Thần Bí Đến Từ Ngoại Quốc Đến Thăm!
Chương 37 - Mật Mã Einstein!
Chương 38 - Đỉnh Cao Trí Thông Minh! Thế Cục Bộ Não Đỉnh Cao Nhân Loại!
Chương 39 - Công Bố Đáp Án
Chương 40 - Công Thức Đủ Để Thay Đổi Thế Giới
Chương 41 - Bí Mật Cuối Cùng Của Vũ Trụ.
Chương 42 - Chỉ Có Ta Biết Kết Cục Của “Hồng Lâu Mộng”
Chương 43 - Tất Cả “Bắc Đẩu” Của Giới Văn Học Đều Xuất Hiện! Lấy Lòng Lâm Huyền!
Chương 44 - Lão Tiên Sinh! Không Được Đâu!
Chương 45 - Tranh Chữ Chất Đầy Rương Hành Lý
Chương 46 - Sáng Nghe Giảng Đạo, Chiều Chết Cũng Không Tiếc!
Chương 47 - Câu Đố! Bức Thư Đến Từ Tương Lai!
Chương 48 - Bạn Cùng Bàn Của Ta Là Hoa Khôi Của Trường
Chương 49 - Cái Chết Bí Ẩn Của Liễu Y Y
Chương 50 - Ngươi Muốn Ta Lấy Cái Dũng Khí Gì Ra?
Chương 575 - Thân Thánh Phương Nào?
Chương 1 - Hòm Thư Thời Không, Viết Thư Cho Bản Thân Của Quá Khứ?
Chương 2 - Lại Có Thể Là Thật! Trúng Thưởng 100 Vạn!
Chương 3 - Lần Thứ Hai Viết Thư Cho Quá Khứt Thay Đổi Bỉ Kịch!
Chương 4 - Oanh Động Toàn Thành!
Chương 5 - Đại Anh Hùng Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm!
Chương 6 - Lâm Huyền Trở Thành Hồng Nhân Của Công Ty! Thưởng Gấp Ba Lần Tiền Lương!
Chương 7 - Sàn Tăng Lên! Yêu Cỗi
Chương 8 - Tiểu Thiên Tài Lâm Huyền! Không Hổ Là Tai
Chương 9 - Cờ Thưởng Và Đại Hội Biểu Dương
Chương 10 - Cô Gái Điểm Cao Nhìn Quen Mắt
Chương 11 - Sự Cố Không Tâm Thường
Chương 12 - Manh Mối Chính Của Cuộc Đời Lâm Huyền, 3 Mục Tiêu!
Chương 13 - Tại Sao Lại Tỉnh Lại Ở Khách Sạn!?
Chương 14 - Vết Máu Trên Ga Giường Là Của Ai?
Chương 15 - Phải Viết Thư Cho Tào Tuyết Cần Sao?
Chương 16 - Lâm Huyền Thăng Chức Tiểu Tổ Trưởng! Toàn Nhân Viên Tăng Lương!
Chương 17 - Gửi Thư Cho Tào Tuyết Cần! Xuyên Không 300 Năm!
Chương 18 - Đới Song Thành Tất Cung Tất Kính! Toàn Trường Chấn Kinh!
Chương 19 - Đới Gia Nợ Lâm Huyền Một Vinh Dự!
Chương 20 - Quyên Góp 1000 Vạn! Ngân Sách Của Hội Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm!
Chương 21 - Einstein Ưu Thương
Chương 22 - Viết Một Phong Thư Cho Einstein.
Chương 23 - Einstein Nghịch Ngợm
Chương 24 - Mẹ Vợ Nhìn Con Rể, Càng Nhìn Càng Thích!
Chương 25 - Ngươi Là Con Rể Tốt Của Ta! Ta Là Đại Ca Tốt Của Ngươi!
Chương 26 - Hoa Khôi Cấp Ba, Hồi Ức Về Liễu Y Y
Chương 27 - Rừng Cây Bạch Quả Của Tào Tuyết Cần
Chương 28 - Lịch Sử Đã Niêm Phong Cất Vào Kho 300 Năm! Lại Hiện Ra Dưới Ánh Mặt Trời!
Chương 29 - Cấp Bậc Của Ngươi, Chỉ Sợ Không Đủ
Chương 30 - Quốc Bảo Khiến Quán Trưởng Chấn Kinh!
Chương 31 - Tạo Ra Địa Chấn Trong Giới Văn Học!
Chương 32 - Một Ngày Nào Đó, Ta Cũng Sẽ Đứng Ở Đỉnh Quyền Lực!
Chương 33 - Quán Trưởng Danh Dự Viện Bảo Tàng Cố Cung
Chương 34 - Cái Gì? Lâm Huyền Đã Có Bạn Gái Rồi?
Chương 35 - Mẹ Vợ Khổ Tâm Vì Con Rể
Chương 36 - Vị Khách Thần Bí Đến Từ Ngoại Quốc Đến Thăm!
Chương 37 - Mật Mã Einstein!
Chương 38 - Đỉnh Cao Trí Thông Minh! Thế Cục Bộ Não Đỉnh Cao Nhân Loại!
Chương 39 - Công Bố Đáp Án
Chương 40 - Công Thức Đủ Để Thay Đổi Thế Giới
Chương 41 - Bí Mật Cuối Cùng Của Vũ Trụ.
Chương 42 - Chỉ Có Ta Biết Kết Cục Của “Hồng Lâu Mộng”
Chương 43 - Tất Cả “Bắc Đẩu” Của Giới Văn Học Đều Xuất Hiện! Lấy Lòng Lâm Huyền!
Chương 44 - Lão Tiên Sinh! Không Được Đâu!
Chương 45 - Tranh Chữ Chất Đầy Rương Hành Lý
Chương 46 - Sáng Nghe Giảng Đạo, Chiều Chết Cũng Không Tiếc!
Chương 47 - Câu Đố! Bức Thư Đến Từ Tương Lai!
Chương 48 - Bạn Cùng Bàn Của Ta Là Hoa Khôi Của Trường
Chương 49 - Cái Chết Bí Ẩn Của Liễu Y Y
Chương 50 - Ngươi Muốn Ta Lấy Cái Dũng Khí Gì Ra?
Chương 575 - Thân Thánh Phương Nào?
Sau khi đến cục XX, Lâm Huyền ung dung thản nhiên đi đổi thưởng.
Chỗ đổi thưởng có không ít người.
Rất nhiều người đổ xô mua vé số, vận khí tốt cũng có thể kiếm lời mấy vạn, mười mấy vạn.
Tới đây đổi thưởng, đều là những người không thiếu tiền.
Căn phòng đổi thưởng bóng hai màu là độc lập, bảo mật riêng tư rất tốt.
Lâm Huyền đổi thưởng xong liền trực tiếp ra khỏi cửa, một lát sau, tin nhăn điện thoại đã đến tài khoản rồi.
"Tài khoản XX XX của bạn đã được chuyển khoản 80 XX XX đồng"
Khấu trừ thuế, tổng cộng có hơn 80 vạn tới tài khoản, thật sự sảng khoái!
"Nhưng mà. . . Hơn 80 vạn vẫn còn kém xa không đủ để tự do tài chính.
"
Đây cũng là nguyên nhân Lâm Huyền không dám tùy tiện đi làm việc.
Kế hoạch của hắn là lại dùng hòm thư thời không kiếm lời thêm một chút tiền, chờ đến khi có đầy đủ vốn liếng rồi từ chức.
Lại đưa tay bắt xe.
"Bác tài, quay trở lại khu dân cư XXX.
"
Tài xế taxi ấn đồng hồ tính tiền, đạp chân gai !
Lâm Huyền đang định về nhà, nghiên cứu kỹ càng một chút về cách kiếm tiền. ...
.
.
.
"Hả? Phía trước sao lại kẹt xe rồi?"
Xe lái đến bên trên một cây cầu, tài xế taxi ấn còi thúc giục xe trước.
Trên xe trước, một người đàn ông mặc áo trắng trực tiếp bước xuống, vẫy tay về phía sau:
"Đừng nhấn còi nữa, phía trước có người chết, rất nhiều người vây quanh.
"
Nghe thấy có liên quan đến mạng người, tài xế cùng Lâm Huyền đều ngây dại.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Hai người trực tiếp mở dây an toàn ra, xuống xe đi thăm dò xem.
Sau khi đến gần, đám người vây thành một vòng, cũng ở nơi đó thở ngắn than dài.
"Haizz. .
. hai đứa bé còn nhỏ như vậy. .
. đáng thương quá. . " "Người đáng thương là cha mẹ, những ngày tháng sau này, cặp vợ chồng kia làm sao mà sống tiếp đây!
"
"Bà lão dắt theo hai em bé đã bất tỉnh rồi, người tới là mẹ, cha còn ở trên đường. .
. Haizz.
.
Lâm Huyền vóc dáng rất cao, đứng đằng sau đám người, có thể trực tiếp nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Chỉ thấy hai bé gái song sinh sắc mặt tái nhợt, vô lực nằm trên mặt đất, không có một chút sinh cơ.
.
.
Nằm cạnh còn có một bà lão.
Một người phụ nữ trẻ tuổi quỳ trên mặt đất gào khóc đau đớn, chắc hẳn chính là mẹ của hai bé gái song sinh.
"Linh Linh hu hu hu. .
.
. Tĩnh Tĩnh! ! ! ! Hai con tỉnh lại đi. .
. hu hu hu các con chết rồi, mẹ làm sao mà sống tiếp đây! ! I"
"Ta không có mặt mũi nào gặp cha của nó! ! !
! Ta cũng không sống tiếp được nữa! ! ! ! hu hu hưu!
"
Nói xong, mẹ đứa trẻ kích động trực tiếp muốn nhảy xuống cầu!
Đám người bên cạnh gấp gáp giữ nàng ta lại:
"Đừng kích động! Đừng kích động!
"
"Ấy! Cô gái, ngươi phải sống tiếp!
"
"Đừng kích động! Ngươi còn có chồng đấy!
".
.
.
.
.
.
Nỗi đau mất con, chỉ có người làm cha làm mẹ mới có thể hiểu được.
Rất khó tưởng tượng, quãng thời gian sau này người mẹ kia phải sống tiếp như thế nào.
Pí po pí po ——
Xe cảnh sát cùng xe cứu thương lái đến, bắt đầu sơ tán hiện trường.
Lâm Huyền cùng tài xế taxi trở lại xe, vòng lại đường khác. .
.
Trên đường đi, hai người thật lâu sau cũng không nói gì.
Tài xế taxi châm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi, thở dài nói:
"Haizz. .
. ta cũng là cha của hai đứa trẻ, quá thảm rồi. .
. Thật quá thảm rồi. . "
"Nước ở nơi đó cũng không tính là sâu, nếu như có người phát hiện chắc chắn sẽ không chết.
"
"Chính là do con đường kia quá tệ, bình thường ngoại trừ là đường vòng gần ra, không ai muốn đi, cho nên đoán chừng hai đứa bé rơi xuống nước cũng không được phát hiện kịp thời.
"
"Haizz. .
. Nếu như có người ở đó thì tốt rồi. . "
Lâm Huyền nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không nói nhiều. .
.
.
. Ban đêm, Lâm Huyền mở tỉ vi xem tin tức bản địa, người dẫn chương trình đang ở hiện trường đưa tin về thảm án này.
"Theo như những gì mà người chứng kiến tiết lộ. .
. Lúc ấy chỉ có bà của đứa trẻ cùng hai đứa bé chơi đùa ở đây, bên cạnh không có bất cứ ai. Đợi đến khi phát hiện. .
. Đã trễ rồi.
"
"Bây giờ, bà của bọn trẻ vẫn còn hôn mê nằm trong ICU, gần đó cũng không có camera. . . tình huống cụ thể của vụ tai nạn này chúng ta không thể nào biết được. . "
"Ở đây, chúng ta cũng xin nhắc nhở các vị phụ huynh, nước lửa vô tình, nhất định đừng cho bọn trẻ chơi đùa ở khu vực cao nguy hiểm.
.
. ".
.
.
Lâm Huyền vốn là muốn từ trong tin tức có được một chút thông tin xác thật.
Ví dụ như, nơi rơi xuống nước cụ thể, thời gian rơi xuống nước cụ thể, nguyên nhân rơi xuống nước cụ thể, như vậy thì mới có thể viết thư rõ ràng hơn một chút.
Lâm Huyền cầm giấy viết thư mới vừa mua ra, bắt đầu viết thư.
"Ta của ngày hôm qua thân yêu”