Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - ^End^
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - ^End^
“Cái gì?” tôi kích động đứng bật dậy, buột miệng hét lớn
“Ryan Della Bourbon, thuần huyết nhà Bourbon.
” Cha nhìn tôi đầy thăm dò
“Nhưng tại sao anh ta lại gọi con là “cô dâu của ta?”” tôi bặm môi, nhớ lại cụm từ đó một cách tức giận “Nếu anh ta là thuần huyết, không phải anh chị em thuần trong cùng một gia tộc đều lấy nhau sao? Tại sao lại chọn con?”
“Ma cà rồng nữ dòng thuần của nhà Bourbon, không có khả năng sinh sản.
” Cha nói, đôi mắt ông ánh lên vẻ gì đó khó hiểu “Trong tất cả thuần huyết, khả năng đi truyền dòng máu thuần chủng của con là mạnh nhất. Nhưng nếu cậu ta đã đến tìm con, có lẽ thì đã đến lúc rồi…”
“Đến lúc gì cơ ạ?” tôi tròn mắt, tò mò hỏi
“Ngày mai con sẽ đi với cha, còn hôm nay đi nghỉ sớm đi, ban nãy có lẽ con đã bị kích động nhiều rồi.
” Cha đứng dậy, đến trước mặt tôi, bàn tay to bè ấm áp xoa đầu tôi, khiến tâm trạng tôi cảm thấy tốt lên rất nhiều.
“Vâng ạ.
” Tôi mỉm cười gật đầu, ngoan ngoãn nằm xuống, cũng không còn thắc mắc nữa, mặc dù bên trong tôi hỗn độn rất nhiều câu hỏi.
Ngày mai…lại là một ngày mới.
Chap 2: Chuyển trường >>