. Tôi thấy Mạc Lưu Oánh không ổn. Cái bóng của cô ta trông giống như cái bóng của một người khác vậy.
"
"Ý cậu là.
.
.
"
"Tôi không biết người bị quỷ nhập có làm cho cái bóng thay đổi không, tôi cũng.
.
.
"
Thẩm Mộng Trạch muốn nói, tôi cũng không biết phải làm sao, nhưng khi nói ra đến miệng lại thành, "Cậu đừng sợ, cứ cố gắng tuân theo luật chơi, nhưng cũng phải ứng biến linh hoạt.
"
Hình như anh có rất nhiều lời muốn dặn dò, nhưng không có nhiều thời gian để họ tiếp tục trò chuyện.
"Tôi biết rồi, cậu cũng cẩn thận.
"
Hòa Quang giả vờ vô tình chạm vào người anh, dán một lá bùa vừa đổi từ hệ thống lên người anh.
Sau khi chia tay Thẩm Mộng Trạch, Hòa Quang đứng trong góc, một lúc sau cô cảm thấy có người vỗ nhẹ vào vai mình.
Cô quay người đi về một góc khác, lúc đầu cô còn mơ hồ đoán được là ai vỗ vai mình, cô là đang vỗ vai ai.
Đôi tay đang run rẩy là A Lâm, bước chân rất nhẹ là Mạc Lưu Oánh, ánh mắt liếc thấy có người cầm đèn pin là Thẩm Mộng Trạch.
Nhưng dần dần, màn đêm như được nhuộm một lớp mực đen, mọi thứ trong bóng tối chỉ còn lại một hình dáng, Hòa Quang cũng không thể phân biệt được người vỗ vai mình là ai.
Bàn tay của mỗi người đều rất nhẹ và vững, hình dáng quen thuộc nhưng lại không thể nói rõ là ai, còn trong mắt người xem ở một không gian khác thì lại là một cảm giác khác.
Trong bóng tối, bốn người từ lúc đầu thấp thỏm đã biến thành như những con rối bị người khác giật dây, không ngừng tiến về phía trước như đã bị tê liệt, hoặc đang chờ đợi người đầu tiên dừng trò chơi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!