Chương 1 - Thế Giới Mạt Nhật
Chương 2 - Động Vật Thuần Dưỡng Đầu Tiên
Chương 3 - Kế Thừa Thiên Phú Của Rùa Đá
Chương 4 - Thuần Dưỡng Động Vật Thứ Hai
Chương 5 - Cô Gái Có Tai Thỏ Dài Màu Xanh.
Chương 6 - Mễ Nặc: Tôi Là Biến Dị Giả.
Chương 7 - Lần Đầu Tiên Tiến Hóa.
Chương 8 - Căn Phòng Di Động
Chương 9 - Ta Cũng Không Biết Như Thế Nào Mới Tính Là Ăn
Chương 10 - Người Không Có Tiền Không Có Nghĩa Là Không Giàu
Chương 11 - Ngựa Không Ăn Lén Cỏ Ban Đêm Thì Sẽ Không Mập.
Chương 12 - Người Thần Bí, Ngươi Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 13 - Cô Trợn Mắt Hốc Mồm.
Chương 14 - Kế Hoạch Trộm Nhà Gan To Bằng Trời
Chương 15 - Rùa Đen Cấp Ba
Chương 16 - Bản Thiết Kế Nhà Ở
Chương 17 - Hoàn Thành Ngôi Nhà Di Động
Chương 18 - Làm Sao Phán Đoán Được Thời Gian Rời Đi Của Người Khác?
Chương 19 - Thuần Dưỡng Con Động Vật Thứ Ba
Chương 20 - Cô Như Vậy Rất Đáng Yêu.
Chương 21 - Có Thể Xem Mới Là Thần Tiên.
Chương 22 - Thúi Quá, Tại Sao Mình Lại Thúi Như Vậy?
Chương 23 - Nguyệt Lang
Chương 24 - Mưa To Bất Ngờ
Chương 25 - May Một Ít Quần Soóc Nhỏ
Chương 26 - Mục Tiêu Của Anh Là Gì Vậy?
Chương 27 - Đại Bản Doanh Đạo Tặc Canh Phòng Nghiêm Ngặt
Chương 28 - Có Thể Thuần Dưỡng Thực Vật
Chương 29 - Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 4
Chương 30 - Ngăn Cửa, Bị Phát Hiện.
Chương 31 - Vẫn Rất Khốc Huyễn.
Chương 32 - Hư Quỷ Cảm Nhiễm.
Chương 33 - Đều Là Vấn Đề Của Cô
Chương 34 - Thiên Sứ Chi Dực. Thiên Sứ Chi Lệ.
Chương 35 - Mục Lương, Anh Nên Buông Tay
Chương 36 - Linh Khí
Chương 37 - Tôi Là Cung Tiễn Thủ Cấp Bốn
Chương 38 - Con Trai Của Thượng Đế!
Chương 39 - Kế Thừa Thiên Phú 5000 Năm
Chương 40 - Tuyệt Đối Là Một Năng Lực Như Thần Tiên.
Chương 41 - Có Thể Đổi Mấy Vạn Cân Thịt Khô.
Chương 42 - Nói Cô Thúi Là Thật.
Chương 43 - Lại Thêm Gấp Mười Lần Giá Cả Mới Có Thể Bán.
Chương 44 - Huyết Hồ Tử Điên Cuồng
Chương 45 - Năng Lực Làm Cho Tất Cả Mọi Người Đỏ Mắt
Chương 46 - Treo Giải Thưởng Thủy Tinh Ngư Kinh Người
Chương 47 - Phối Phương Bí Dược Cường Hóa Cơ Thể
Chương 48 - Huyết Hồ Tử Điên Cuồng
Chương 49 - Muốn Đến Bộ Lạc Nguyệt Đàm
Chương 50 - Ly Nguyệt Ghen Tị.
Chương 51 - Tôi Muốn Ở Lại
Chương 52 - Tại Sao Phải Lén Lút Đi Vào?
Chương 53 - Đại Tiểu Thư Của Bộ Lạc Nguyệt Đàm
Chương 54 - Chúng Tôi Đến Từ Thành Huyền Vũ
Chương 55 - Có Thể Kéo Dài Tuổi Thọ?
Chương 56 - Cô Cảm Thấy Tôi Có Báo Giá Thấp Không?
Chương 57 - Rốt Cuộc Là Người Nào Ở Tính Kế Ai Đó?
Chương 58 - Hiện Tại, Bản Thân Có Hơi Không Muốn Làm Nguyệt Chủ Nữa.
Chương 59 - Nguyệt Chủ Đã Tìm Tới Cửa.
Chương 60 - Không Thể Gả Cho Hồng Mao Nữ Nhân Này?
Chương 61 - Kinh Ngạc, Xem Thành Sủng Vật Tạo Ra Nước?
Chương 62 - Đây Là Giá Cả Để Ta Giúp Ngươi Giải Quyết Bọn Họ.
Chương 63 - Đây Là Giá Để Ta Giúp Ngươi Giải Quyết Bọn Họ.
Chương 64 - Các Ngươi Rất Xứng Nha.
Chương 65 - Để Cho Ta Tới Làm Nguyệt Chủ?
Chương 66 - Để Cho Ta Tới Làm Nguyệt Chủ? (2)
Chương 67 - Cô Gái Tóc Vàng Không Tỉnh Táo (1)
Chương 68 - Cô Gái Tóc Vàng Không Tỉnh Táo (2)
Chương 69 - Sau Khi Lừa Uống Bí Dược (1)
Chương 70 - Sau Khi Lừa Uống Bí Dược (2)
Chương 71 - Ngươi Gặp Được Người Mình Thích? (1)
Chương 72 - Gặp Được Người Mình Thích? (2)
Chương 73 - Con Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 5 Đầu Tiên (1)
Chương 74 - Con Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 5 Đầu Tiên (2)
Chương 75 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên, Muốn Đẻ Con (1)
Chương 76 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên, Muốn Đẻ Con (2)
Chương 77 - Lịch Luyện Máu Tanh (1)
Chương 78 - Lịch Luyện Máu Tanh (2)
Chương 79 - Thu Được Hạt Giống Thực Vật Lương Thực Đầu Tiên (1)
Chương 80 - Thu Được Hạt Giống Thực Vật Lương Thực Đầu Tiên (2)
Chương 124 - Đến Thành Thập Lâu
Chương 129 - Ta Giao Dịch Mầm Non (1)
Chương 459 - Người Của Gia Tộc Sát Huyết
Chương 1438 - Khu Ổ Chuột
Chương 1439 - Tại Sao Người Thành Huyền Vũ Đến Khu Ổ Chuột
Chương 1448 - Mua Về Để Làm Hầu Gái Ấm Giường…
Chương 1 - Thế Giới Mạt Nhật
Chương 2 - Động Vật Thuần Dưỡng Đầu Tiên
Chương 3 - Kế Thừa Thiên Phú Của Rùa Đá
Chương 4 - Thuần Dưỡng Động Vật Thứ Hai
Chương 5 - Cô Gái Có Tai Thỏ Dài Màu Xanh.
Chương 6 - Mễ Nặc: Tôi Là Biến Dị Giả.
Chương 7 - Lần Đầu Tiên Tiến Hóa.
Chương 8 - Căn Phòng Di Động
Chương 9 - Ta Cũng Không Biết Như Thế Nào Mới Tính Là Ăn
Chương 10 - Người Không Có Tiền Không Có Nghĩa Là Không Giàu
Chương 11 - Ngựa Không Ăn Lén Cỏ Ban Đêm Thì Sẽ Không Mập.
Chương 12 - Người Thần Bí, Ngươi Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 13 - Cô Trợn Mắt Hốc Mồm.
Chương 14 - Kế Hoạch Trộm Nhà Gan To Bằng Trời
Chương 15 - Rùa Đen Cấp Ba
Chương 16 - Bản Thiết Kế Nhà Ở
Chương 17 - Hoàn Thành Ngôi Nhà Di Động
Chương 18 - Làm Sao Phán Đoán Được Thời Gian Rời Đi Của Người Khác?
Chương 19 - Thuần Dưỡng Con Động Vật Thứ Ba
Chương 20 - Cô Như Vậy Rất Đáng Yêu.
Chương 21 - Có Thể Xem Mới Là Thần Tiên.
Chương 22 - Thúi Quá, Tại Sao Mình Lại Thúi Như Vậy?
Chương 23 - Nguyệt Lang
Chương 24 - Mưa To Bất Ngờ
Chương 25 - May Một Ít Quần Soóc Nhỏ
Chương 26 - Mục Tiêu Của Anh Là Gì Vậy?
Chương 27 - Đại Bản Doanh Đạo Tặc Canh Phòng Nghiêm Ngặt
Chương 28 - Có Thể Thuần Dưỡng Thực Vật
Chương 29 - Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 4
Chương 30 - Ngăn Cửa, Bị Phát Hiện.
Chương 31 - Vẫn Rất Khốc Huyễn.
Chương 32 - Hư Quỷ Cảm Nhiễm.
Chương 33 - Đều Là Vấn Đề Của Cô
Chương 34 - Thiên Sứ Chi Dực. Thiên Sứ Chi Lệ.
Chương 35 - Mục Lương, Anh Nên Buông Tay
Chương 36 - Linh Khí
Chương 37 - Tôi Là Cung Tiễn Thủ Cấp Bốn
Chương 38 - Con Trai Của Thượng Đế!
Chương 39 - Kế Thừa Thiên Phú 5000 Năm
Chương 40 - Tuyệt Đối Là Một Năng Lực Như Thần Tiên.
Chương 41 - Có Thể Đổi Mấy Vạn Cân Thịt Khô.
Chương 42 - Nói Cô Thúi Là Thật.
Chương 43 - Lại Thêm Gấp Mười Lần Giá Cả Mới Có Thể Bán.
Chương 44 - Huyết Hồ Tử Điên Cuồng
Chương 45 - Năng Lực Làm Cho Tất Cả Mọi Người Đỏ Mắt
Chương 46 - Treo Giải Thưởng Thủy Tinh Ngư Kinh Người
Chương 47 - Phối Phương Bí Dược Cường Hóa Cơ Thể
Chương 48 - Huyết Hồ Tử Điên Cuồng
Chương 49 - Muốn Đến Bộ Lạc Nguyệt Đàm
Chương 50 - Ly Nguyệt Ghen Tị.
Chương 51 - Tôi Muốn Ở Lại
Chương 52 - Tại Sao Phải Lén Lút Đi Vào?
Chương 53 - Đại Tiểu Thư Của Bộ Lạc Nguyệt Đàm
Chương 54 - Chúng Tôi Đến Từ Thành Huyền Vũ
Chương 55 - Có Thể Kéo Dài Tuổi Thọ?
Chương 56 - Cô Cảm Thấy Tôi Có Báo Giá Thấp Không?
Chương 57 - Rốt Cuộc Là Người Nào Ở Tính Kế Ai Đó?
Chương 58 - Hiện Tại, Bản Thân Có Hơi Không Muốn Làm Nguyệt Chủ Nữa.
Chương 59 - Nguyệt Chủ Đã Tìm Tới Cửa.
Chương 60 - Không Thể Gả Cho Hồng Mao Nữ Nhân Này?
Chương 61 - Kinh Ngạc, Xem Thành Sủng Vật Tạo Ra Nước?
Chương 62 - Đây Là Giá Cả Để Ta Giúp Ngươi Giải Quyết Bọn Họ.
Chương 63 - Đây Là Giá Để Ta Giúp Ngươi Giải Quyết Bọn Họ.
Chương 64 - Các Ngươi Rất Xứng Nha.
Chương 65 - Để Cho Ta Tới Làm Nguyệt Chủ?
Chương 66 - Để Cho Ta Tới Làm Nguyệt Chủ? (2)
Chương 67 - Cô Gái Tóc Vàng Không Tỉnh Táo (1)
Chương 68 - Cô Gái Tóc Vàng Không Tỉnh Táo (2)
Chương 69 - Sau Khi Lừa Uống Bí Dược (1)
Chương 70 - Sau Khi Lừa Uống Bí Dược (2)
Chương 71 - Ngươi Gặp Được Người Mình Thích? (1)
Chương 72 - Gặp Được Người Mình Thích? (2)
Chương 73 - Con Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 5 Đầu Tiên (1)
Chương 74 - Con Động Vật Thuần Dưỡng Cấp 5 Đầu Tiên (2)
Chương 75 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên, Muốn Đẻ Con (1)
Chương 76 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên, Muốn Đẻ Con (2)
Chương 77 - Lịch Luyện Máu Tanh (1)
Chương 78 - Lịch Luyện Máu Tanh (2)
Chương 79 - Thu Được Hạt Giống Thực Vật Lương Thực Đầu Tiên (1)
Chương 80 - Thu Được Hạt Giống Thực Vật Lương Thực Đầu Tiên (2)
Chương 124 - Đến Thành Thập Lâu
Chương 129 - Ta Giao Dịch Mầm Non (1)
Chương 459 - Người Của Gia Tộc Sát Huyết
Chương 1438 - Khu Ổ Chuột
Chương 1439 - Tại Sao Người Thành Huyền Vũ Đến Khu Ổ Chuột
Chương 1448 - Mua Về Để Làm Hầu Gái Ấm Giường…
Ly Nguyệt tức giận nói.
- Không thể nào tìm được ta.
Vưu Phi Nhi bình tĩnh khoát tay, hơi tự đắc nói:
- Ta đào lỗ đi lên từ mặt bên thềm đá nhà hắn.
- Ngươi thật đúng là...
.
Có đôi khi Ly Nguyệt hoài nghi người phụ nữ tóc vàng này căn bản không có bị ngốc.
- Đúng rồi, Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi tới rất đúng lúc.
Vưu Phi Nhi kéo cánh tay cô gái tóc trắng qua, kéo đến trước bàn.
- Chờ một chút, chẳng lẽ ngươi lại muốn cho ta.
.
.
Sắc mặt của Ly Nguyệt thay đổi, giùng giằng, lại không có rút tay ra khỏi bàn tay của người phụ nữ tóc vàng.
- Ai nha nha, không nên lộn xộn.
Vưu Phi Nhi bưng lên một cái chén gỗ từ mặt bàn, đưa đến trước mặt cô gái tóc trắng.
Cô nhếch miệng cười, tự tin nói:
- Đây là bí dược ta mới nghiên cứu được, nhất định có thể trị liệu Hư Qủy Cảm Nhiễm, ngươi nhanh nếm thử.
- Ta mới không tin ngươi, ngươi khẳng định mình từng nếm qua, ngươi tin không?
Ly Nguyệt nghiêm nghị hỏi.
Cô mím chặt môi, vội vã nghiêng đầu về phía, cách xa chất lỏng màu tím không biết tên trong chén gỗ trước mắt.
- Ta từng thử qua, có thể là ta đã ăn nhiều bí dược, dường như không có cảm giác gì.
Vưu Phi Nhi nghiêng đầu một chút, có chút buồn bực, nói:
- Cho nên, ta cần một người tới nếm thử bí dược, xem có phản ứng gì?
Cô thấy cô gái tóc trắng không phản kháng, nói chắn chắc:
- Yên tâm, tuyệt đối không có độc.
- Trước đây, ngươi cũng nói như vậy, sau khi ta bị ngươi lừa uống bí dược, bị đau bụng một ngày, ngủ mê man hai ngày hai đêm.
Sắc mặt của Ly Nguyệt trắng bệch, bẻ ngón tay kêu răng rắc:
- Hai người bọn họ lại là tình huống gì?
- Ai nha nha! Những chuyện đó chỉ là một chút ngoài ý muốn, đều là một ít vấn đề nhỏ.
Vưu Phi Nhi vô tội chu cái miệng nhỏ lên, tròng mắt màu vàng óng không tự chủ ngước nhìn lên nóc nhà.
- Ngươi đừng lừa gạt nữa, ngược lại ta không dám uống loạn bí dược ngươi chế luyện.
Ly Nguyệt suy nghĩ tìm cách từ chối.
Cô rút khỏi bàn tay của cô gái tóc vàng, thật nhanh lùi về sau thật xa, phòng không cẩn thận bị lừa uống bí dược.
- Hừ.
.
. Thật nhỏ mọn.
Vưu Phi Nhi cố ý liếc mắt nhìn cô gái tóc trắng.
- Ngươi nhìn ta như vậy cũng không có tác dụng.
Ly Nguyệt tức giận nói.
- Hừ! Về sau không để cho ngươi uống bí dược nữa.
Vưu Phi Nhi nói lời uy hiếp giống như đứa bé.
Cô ngước cằm, uống sạch tên chất lỏng màu tím không biết trong chén gỗ.
- Ừng ực ực
Vưu Phi Nhi bẹp môi một cái, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói:
- Dường như còn thiếu một chút gì đó, làm sao vẫn không có một chút phản ứng.
- Ngươi cũng không sợ ngày nào đó độc chết chính mình à?
Ly Nguyệt nâng trán, nói giọng khinh thường.
- Độc chết? Sẽ không đâu, ta có tính toán qua số lượng và thay đổi sinh sản của virus.
Bộ dáng của Vưu Phi Nhi khoát tay áo, như 'Ta đây không nói đàu'.
Tiếp theo, cô dùng giọng nói sắc bén:
- Ta cũng chỉ có thể sống thêm 63 ngày, nếu có thể tự độc chết mình cũng rất tốt.
Ly Nguyệt nghe được có thể sống thêm bao nhiêu ngày, đã nhạy cảm kịp phản ứng.
- Đúng rồi, kém chút bị ngươi làm cho quên mất.
Cô vỗ cái trán, nhớ tới mình là tới làm gì.
- Ta? Ta không làm cái gì.
Vưu Phi Nhi ngơ ngác, nháy con ngươi màu vàng óng một cái.
- Ta tìm được Đôi Cánh Thiên Sứ.
Mặt nghiêm túc của Ly Nguyệt nói.
- Ai? Thực sự tìm được Đôi Cánh Thiên Sứ rồi hả?
Con ngươi màu vàng óng của Vưu Phi Nhi híp một cái, hai ba lần quan sát cô gái tóc trắng trước mặt.
Cô cũng nhớ ra, Ly Nguyệt đi đến nơi ở của Huyết Hồ Tử để tìm Đôi Cánh Thiên Sứ.
- Ừm, tìm được rồi.
Ly Nguyệt nghiêm túc gật đầu.
- Hiệu quả như thế nào? Được rồi, tấm vải đâu? Có sinh ra Nước Mắt Thiên Sứ hay không?
Vưu Phi Nhi lo lắng lẩm bẩm, hai tay tìm kiếm trong túi của cô gái tóc trắng.
- Dừng một chút.
.
. Dừng lại.
Ly Nguyệt giơ tay lên, ấn bả vai của cô gái tóc vàng nữ nhân một cái, nhẹ giọng nói:
- Không nên gấp, ta đều sẽ từ từ nói cho ngươi biết.
- Ngươi nhanh nói.
Vưu Phi Nhi khéo léo nháy mắt.
- Nước Mắt Thiên Sứ không thể trị liệu Hư Qủy Cảm Nhiễm.
Ly Nguyệt quyết định ăn ngay nói thật.
- Không thể? Làm sao có thể?
Vưu Phi Nhi cả người ngây dại, con ngươi màu vàng óng mất đi màu sắc, trở nên ảm đạm.
Cô vô lực ôm đầu, ngồi chồm xuống dưới đất, khàn khàn nói:
- Không thể nào, nếu có thuốc gì có thể trị được Hư Qủy Cảm Nhiễm, cũng chỉ có Nước Mắt Thiên Sứ mới có khả năng này.
Cô gái tóc vàng tuy bị ngốc bẩm sinh, nhưng cũng biết Hư Quỷ khủng bố như thế nào, trong lòng tràn ngập khủng hoảng.
- Là thật, ta đã thử qua Nước Mắt Thiên Sứ.
Ly Nguyệt hé miệng ngồi xổm xuống, ôm cô gái tóc vàng vào lòng.
- Nói xong tin tức xấu, vậy nói một tin tức tốt.
Đôi mắt màu trắng của cô hơi híp lại, âm thanh nhu nhu trấn an nói:
- Tin tốt chính là Nước Mắt Thiên Sứ có thể ngăn lại sự ăn mòn cỉa Hư Quỷ Cảm Nhiễm.
- Ừm? Có thể ngăn lại sự ăn mòn?
Vưu Phi Nhi bỗng nhiên ngẩng đầu, nước mắt rưng rưng nhìn cô gái tóc trắng.
- Là thật, có thể ngăn lại sự ăn mòn của Hư Quỷ Cảm Nhiễm, chỉ cần trong tình huống vẫn dùng Nước Mắt Thiên Sứ, chúng ta sẽ không biến thành quái vật.
Khóe miệng của Ly Nguyệt mở ra, chia sẻ một tin tốt này.
- Vậy Nước Mắt Thiên Sứ đâu? Lấy ra ta xem một chút, e rằng có thể nghiên cứu ra bí dược trị được Hư Quỷ Cảm Nhiễm.
Vưu Phi Nhi vội vã thúc giục, con ngươi màu vàng óng lần nữa tản ra ánh sáng hi vọng.