Chương 1 - Người Người Đàn Ông Này Cô Quen Biết Sao?
Chương 2 - Em Không Có Muốn Cùng Với Anh Chơi Đùa
Chương 3 - Anh Sẽ Cho Em Biết Có Nghiêm Trọng Hay Không
Chương 4 - Tối Hôm Qua Anh Thực Sự Làm Em Đau Răng Sao?
Chương 5 - Người Nhà Này Đều Không Biết Xấu Hổ Sao?
Chương 6 - Ta Họ Trì Không Phải Họ Thẩm
Chương 7 - Không Nên Nói Nữa, Tôi Sợ Tôi Sẽ Ói.
Chương 8 - Không Muốn Thắt Lưng Bị Đau Không Ngừng, Cô Vẫn Nên Biết Điều Một Chút Vậy
Chương 9 - Trì Tiểu Úc, Em Có Biết Xấu Hổ Hay Không?
Chương 10 - Không Có Tiền? Vậy Thì Em Muốn Bồi Thường Anh Thế Nào Đây?
Chương 11 - Người Này Bị Mất Trí Sao?
Chương 12 - Trì Tiểu Úc, Em Rốt Cuộc Che Giấu Anh Nhiều Bao Nhiêu?
Chương 13 - Tự Mình Đi Ra Ngoài, Hay Muốn Bị Ném Ra?
Chương 14 - Chồng Của Cô Bảo Tôi Tới Đây
Chương 15 - Cô Chỉ Muốn Giấu Giản Diệc Tu Mọi Việc.
Chương 16 - Ông Ta Đã Cho Người Điều Tra Giản Diệc Tu.
Chương 17 - Em Cảm Thấy Nên Báo Cho Anh Biết Nếu Anh Không Tới, Sẽ Mất Đi Em.
Chương 18 - Loại Vấn Đề Này, Chỉ Có Giản Diệc Tu Mới Có Tư Cách Hỏi Cô.
Chương 19 - Người Nam Nhân Này Là Đang Cố Ý Hành Hạ Cô
Chương 20 - Cho Anh Biết Cái Gì Gọi Là Uy Nghiêm Của Người Vợ
Chương 21 - Dùng Cách Xử Phạt Về Thể Xác
Chương 22 - Cô Muốn Giấu Diếm Chuyện Trong Quá Khứ, Hết Lần Này Tới Lần Khác Đều Là Chuyện Chỉ Có Mình Tôi Biết
Chương 23 - Cô Ấy Là Người Trọng Yếu Nhất Sau Giản Diệc Tu
Chương 24 - Trì Tiểu Úc Tưởng Tượng Một Chút, Hình Ảnh Quá Mạnh Mẽ.
Chương 25 - Tối Nay Trăng Sáng Thật Xinh Đẹp
Chương 26 - Hoàn Toàn Ép Điên Giản Diệc Tu Rồi
Chương 27 - Đã Lâu Không Gặp, Hoài Niệm Sao?
Chương 28 - Mùi Vị Cặn Bã Trên Người Người Này Càng Ngày Càng Đậm.
Chương 29 - Cái Tên Này Là Cấm Kỵ Của Cô.
Chương 30 - Dám Hãm Hại Tôi, Đúng Là Anh Ta Chán Sống Rồi
Chương 31 - Giản Diệc Tu, Anh Là Đang Cố Tình Gây Sự Với Em Có Đúng Không?
Chương 32 - Không Cho Anh Sờ Loạn
Chương 33 - Kiên Nhẫn Của Giản Diệc Tu Từ Từ Biến Mất
Chương 34 - Anh Là Người Đàn Ông Cô Nhận Định Đi Cùng Cả Cuộc Đời
Chương 35 - Chỉ Là Người Ngoài Ở Nhờ Mà Thôi.
Chương 36 - Những Nhân Vật Quan Trọng Cuối Cùng Cũng Đến Đông Đủ Rồi.
Chương 37 - Mau Tránh Ra, Chặn Đường Rồi
Chương 38 - Anh Ấy Áp Đảo Tất Cả Các Sự Lựa Chọn, Anh Ấy Là Độc Nhất Vô Nhị
Chương 39 - Vợ Của Anh Không Thể Nào Ngớ Ngẩn Như Vậy.
Chương 40 - Không Một Lời Hợp Nhân Tiện Tuyệt Giao
Chương 41 - Cách Xa Em Gái Của Ta Một Chút, Đồ Bỏ Đi Kia
Chương 42 - Anh Là Đứa Trẻ Chưa Dứt Sữa Mẹ Sao?
Chương 43 - Anh Phải Làm Cho Cô Ta Tức Chết
Chương 44 - Giản Diệc Tu Có Người Trong Lòng
Chương 45 - Nữ Nhân Như Thế Này Hắn Đúng Là Chưa Từng Gặp Qua Bao Giờ
Chương 46 - Ai Đặc Biệt Sao Mắt Mù
Chương 47 - Đầu Óc Là Đồ Tốt
Chương 48 - Cô Phải Đem Người Bạn Tri Kỉ Này Giắt Lên Dây Lưng Quần Mới Được.
Chương 49 - Ai Có Sở Thích Đặc Biệt Trực Tiếp Hoạt Động Ở Nhà Cầu
Chương 50 - Cô Chỉ Mới Mười Tám Tuổi, Có Thể Kiện Anh Ta Hay Không?
Chương 51 - Sự Ôn Nhu Này Bất Đồng Với Ngày Thường
Chương 52 - Chỉ Cần Một Phút Đồng Hồ Là Có Thể Đem Người Chung Quanh Đắc Tội
Chương 53 - Lãng Mạn Cùng Lấy Lòng
Chương 54 - Hẹn Một Cái Thời Gian Khác Anh Sẽ Hảo Hảo Lấy Lòng Em
Chương 55 - Đơn Giản Mà Cũng Không Kém Phần Thô Bạo
Chương 56 - Anh Đã Quyết Định Buông Tay Em
Chương 57 - Ngu Ngốc Nhổ Lông Trêu Trọc Một Công Ty Cường Đại
Chương 58 - Muốn Tận Tay Xé Rách Bộ Mặt Bình Tĩnh Của Cô Ta
Chương 59 - Anh Mới Dựa Vào Đàn Ông Ấy
Chương 60 - Vị Thiếu Gia Này Có Xu Hướng Thích Bị Ngược Đãi
Chương 61 - Trên Đầu Có Đeo Một Chiếc Tai Thỏ
Chương 62 - Có Cảm Giác Cô Đang Khi Dễ Một Đứa Bé
Chương 63 - Tần Lương, Anh Thật Không Ngoan
Chương 64 - Hình Như Phía Sau Có Người Đuổi Theo Cô
Chương 65 - Bộ Mặt Thật Của Giản Diệc Tu
Chương 66 - Ý Của Anh Là Cô Đã Không Còn Sức Hấp Dẫn Rồi Sao?
Chương 67 - Không Vận Động Một Chút Mà Đợi Đến Mùa Đông Sao?
Chương 68 - Tần Lương Chính Là Một Tên . . .
Chương 69 - Tôi Sẽ Chuẩn Bị Cho Cô Một Sự Ngạc Nhiên
Chương 70 - Còn Có Một Người Nữa
Chương 71 - Anh Đã Kết Hôn Với Em, Không Phải Sao? (1)
Chương 72 - Chương 71.2
Chương 73 - Chương 71.3
Chương 74 - Chương 71.4
Chương 75 - Chương 71.5
Chương 76 - Nếu Như Em Phải Ngồi Tù Hai Năm, Anh Sẽ Chờ Em Chứ?
Chương 77 - Chương 72.2
Chương 78 - Chương 72.3
Chương 79 - Chương 72.4
Chương 80 - Chương 72.5
Chương 81 - Trì Tiểu Úc, Kinh Nghiệm Của Em Hẳn Là Rất Phong Phú
Chương 82 - Chương 73.2
Chương 83 - Chương 73.3
Chương 84 - Tâm Tình Trì Tiểu Úc Không Tốt, Nhất Quyết Không Chịu Phối Hợp
Chương 85 - Tâm Tình Trì Tiểu Úc Không Tốt, Nhất Quyết Không Chịu Phối Hợp (2)
Chương 86 - Chương 74.3
Chương 87 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi
Chương 88 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi (2)
Chương 89 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi (3)
Chương 90 - Đừng Sợ, Là Anh
Chương 91 - Chương 76.2
Chương 92 - Đừng Sợ, Là Anh (3)
Chương 93 - Không Rảnh Cùng Anh Diễn Cảnh Ân Ái Cuồng Nhiệt
Chương 94 - Không Rảnh Cùng Anh Diễn Cảnh Ân Ái Cuồng Nhiệt (2)
Chương 95 - Đi Chết Đi
Chương 96 - Người Vừa Nãy Là Anh Ta
Chương 97 - Càng Ngày Càng Trở Nên Nóng Nảy
Chương 98 - Chỉ Vì Một Chuyện Nhỏ Mà Nghĩ Nhiều Như Vậy, Quá Không Giống Ngươi Rồi, Lão Cha
Chương 1 - Người Người Đàn Ông Này Cô Quen Biết Sao?
Chương 2 - Em Không Có Muốn Cùng Với Anh Chơi Đùa
Chương 3 - Anh Sẽ Cho Em Biết Có Nghiêm Trọng Hay Không
Chương 4 - Tối Hôm Qua Anh Thực Sự Làm Em Đau Răng Sao?
Chương 5 - Người Nhà Này Đều Không Biết Xấu Hổ Sao?
Chương 6 - Ta Họ Trì Không Phải Họ Thẩm
Chương 7 - Không Nên Nói Nữa, Tôi Sợ Tôi Sẽ Ói.
Chương 8 - Không Muốn Thắt Lưng Bị Đau Không Ngừng, Cô Vẫn Nên Biết Điều Một Chút Vậy
Chương 9 - Trì Tiểu Úc, Em Có Biết Xấu Hổ Hay Không?
Chương 10 - Không Có Tiền? Vậy Thì Em Muốn Bồi Thường Anh Thế Nào Đây?
Chương 11 - Người Này Bị Mất Trí Sao?
Chương 12 - Trì Tiểu Úc, Em Rốt Cuộc Che Giấu Anh Nhiều Bao Nhiêu?
Chương 13 - Tự Mình Đi Ra Ngoài, Hay Muốn Bị Ném Ra?
Chương 14 - Chồng Của Cô Bảo Tôi Tới Đây
Chương 15 - Cô Chỉ Muốn Giấu Giản Diệc Tu Mọi Việc.
Chương 16 - Ông Ta Đã Cho Người Điều Tra Giản Diệc Tu.
Chương 17 - Em Cảm Thấy Nên Báo Cho Anh Biết Nếu Anh Không Tới, Sẽ Mất Đi Em.
Chương 18 - Loại Vấn Đề Này, Chỉ Có Giản Diệc Tu Mới Có Tư Cách Hỏi Cô.
Chương 19 - Người Nam Nhân Này Là Đang Cố Ý Hành Hạ Cô
Chương 20 - Cho Anh Biết Cái Gì Gọi Là Uy Nghiêm Của Người Vợ
Chương 21 - Dùng Cách Xử Phạt Về Thể Xác
Chương 22 - Cô Muốn Giấu Diếm Chuyện Trong Quá Khứ, Hết Lần Này Tới Lần Khác Đều Là Chuyện Chỉ Có Mình Tôi Biết
Chương 23 - Cô Ấy Là Người Trọng Yếu Nhất Sau Giản Diệc Tu
Chương 24 - Trì Tiểu Úc Tưởng Tượng Một Chút, Hình Ảnh Quá Mạnh Mẽ.
Chương 25 - Tối Nay Trăng Sáng Thật Xinh Đẹp
Chương 26 - Hoàn Toàn Ép Điên Giản Diệc Tu Rồi
Chương 27 - Đã Lâu Không Gặp, Hoài Niệm Sao?
Chương 28 - Mùi Vị Cặn Bã Trên Người Người Này Càng Ngày Càng Đậm.
Chương 29 - Cái Tên Này Là Cấm Kỵ Của Cô.
Chương 30 - Dám Hãm Hại Tôi, Đúng Là Anh Ta Chán Sống Rồi
Chương 31 - Giản Diệc Tu, Anh Là Đang Cố Tình Gây Sự Với Em Có Đúng Không?
Chương 32 - Không Cho Anh Sờ Loạn
Chương 33 - Kiên Nhẫn Của Giản Diệc Tu Từ Từ Biến Mất
Chương 34 - Anh Là Người Đàn Ông Cô Nhận Định Đi Cùng Cả Cuộc Đời
Chương 35 - Chỉ Là Người Ngoài Ở Nhờ Mà Thôi.
Chương 36 - Những Nhân Vật Quan Trọng Cuối Cùng Cũng Đến Đông Đủ Rồi.
Chương 37 - Mau Tránh Ra, Chặn Đường Rồi
Chương 38 - Anh Ấy Áp Đảo Tất Cả Các Sự Lựa Chọn, Anh Ấy Là Độc Nhất Vô Nhị
Chương 39 - Vợ Của Anh Không Thể Nào Ngớ Ngẩn Như Vậy.
Chương 40 - Không Một Lời Hợp Nhân Tiện Tuyệt Giao
Chương 41 - Cách Xa Em Gái Của Ta Một Chút, Đồ Bỏ Đi Kia
Chương 42 - Anh Là Đứa Trẻ Chưa Dứt Sữa Mẹ Sao?
Chương 43 - Anh Phải Làm Cho Cô Ta Tức Chết
Chương 44 - Giản Diệc Tu Có Người Trong Lòng
Chương 45 - Nữ Nhân Như Thế Này Hắn Đúng Là Chưa Từng Gặp Qua Bao Giờ
Chương 46 - Ai Đặc Biệt Sao Mắt Mù
Chương 47 - Đầu Óc Là Đồ Tốt
Chương 48 - Cô Phải Đem Người Bạn Tri Kỉ Này Giắt Lên Dây Lưng Quần Mới Được.
Chương 49 - Ai Có Sở Thích Đặc Biệt Trực Tiếp Hoạt Động Ở Nhà Cầu
Chương 50 - Cô Chỉ Mới Mười Tám Tuổi, Có Thể Kiện Anh Ta Hay Không?
Chương 51 - Sự Ôn Nhu Này Bất Đồng Với Ngày Thường
Chương 52 - Chỉ Cần Một Phút Đồng Hồ Là Có Thể Đem Người Chung Quanh Đắc Tội
Chương 53 - Lãng Mạn Cùng Lấy Lòng
Chương 54 - Hẹn Một Cái Thời Gian Khác Anh Sẽ Hảo Hảo Lấy Lòng Em
Chương 55 - Đơn Giản Mà Cũng Không Kém Phần Thô Bạo
Chương 56 - Anh Đã Quyết Định Buông Tay Em
Chương 57 - Ngu Ngốc Nhổ Lông Trêu Trọc Một Công Ty Cường Đại
Chương 58 - Muốn Tận Tay Xé Rách Bộ Mặt Bình Tĩnh Của Cô Ta
Chương 59 - Anh Mới Dựa Vào Đàn Ông Ấy
Chương 60 - Vị Thiếu Gia Này Có Xu Hướng Thích Bị Ngược Đãi
Chương 61 - Trên Đầu Có Đeo Một Chiếc Tai Thỏ
Chương 62 - Có Cảm Giác Cô Đang Khi Dễ Một Đứa Bé
Chương 63 - Tần Lương, Anh Thật Không Ngoan
Chương 64 - Hình Như Phía Sau Có Người Đuổi Theo Cô
Chương 65 - Bộ Mặt Thật Của Giản Diệc Tu
Chương 66 - Ý Của Anh Là Cô Đã Không Còn Sức Hấp Dẫn Rồi Sao?
Chương 67 - Không Vận Động Một Chút Mà Đợi Đến Mùa Đông Sao?
Chương 68 - Tần Lương Chính Là Một Tên . . .
Chương 69 - Tôi Sẽ Chuẩn Bị Cho Cô Một Sự Ngạc Nhiên
Chương 70 - Còn Có Một Người Nữa
Chương 71 - Anh Đã Kết Hôn Với Em, Không Phải Sao? (1)
Chương 72 - Chương 71.2
Chương 73 - Chương 71.3
Chương 74 - Chương 71.4
Chương 75 - Chương 71.5
Chương 76 - Nếu Như Em Phải Ngồi Tù Hai Năm, Anh Sẽ Chờ Em Chứ?
Chương 77 - Chương 72.2
Chương 78 - Chương 72.3
Chương 79 - Chương 72.4
Chương 80 - Chương 72.5
Chương 81 - Trì Tiểu Úc, Kinh Nghiệm Của Em Hẳn Là Rất Phong Phú
Chương 82 - Chương 73.2
Chương 83 - Chương 73.3
Chương 84 - Tâm Tình Trì Tiểu Úc Không Tốt, Nhất Quyết Không Chịu Phối Hợp
Chương 85 - Tâm Tình Trì Tiểu Úc Không Tốt, Nhất Quyết Không Chịu Phối Hợp (2)
Chương 86 - Chương 74.3
Chương 87 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi
Chương 88 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi (2)
Chương 89 - Quên Không Mang Theo Áo Tắm Rồi (3)
Chương 90 - Đừng Sợ, Là Anh
Chương 91 - Chương 76.2
Chương 92 - Đừng Sợ, Là Anh (3)
Chương 93 - Không Rảnh Cùng Anh Diễn Cảnh Ân Ái Cuồng Nhiệt
Chương 94 - Không Rảnh Cùng Anh Diễn Cảnh Ân Ái Cuồng Nhiệt (2)
Chương 95 - Đi Chết Đi
Chương 96 - Người Vừa Nãy Là Anh Ta
Chương 97 - Càng Ngày Càng Trở Nên Nóng Nảy
Chương 98 - Chỉ Vì Một Chuyện Nhỏ Mà Nghĩ Nhiều Như Vậy, Quá Không Giống Ngươi Rồi, Lão Cha
"Ôi!
!
! phòng làm việc này thật không tệ đó.
" Thẩm Kỳ Tinh huýt sáo, đi qua một bên, ngồi xuống ghế sofa nghỉ ngơi, không khách khí gác hai chân lên trên bàn.
Biếng nhác dựa lưng vào ghế sofa, bộ dáng tự đắc, tự nhiên như đang ở trong phong của mình.
"Thẩm Kỳ Tinh, muốn nói gì nói đi, nói xong thì đi ra ngoài cho tôi.
" Trì Tiểu Úc ngồi yên một chỗ,
một ánh mắt cũng không muốn cho cậu ta.
Trước sau như một, Trì Tiểu Úc coi thường đối xử với cậu ta như không khí.
"Như vậy không được.
" Thẩm Kỳ Tinh cười khẽ, mí mắt cụp xuống, "Em đã tới đây nên tiện thể hâm nóng lại tình chị em của chúng ta chứ.
"
Thẩm Kỳ Tinh ngẩng đầu, trong đôi mắt chứa vẻ khiêu khích một cách trắng trợn.
"Cút ra ngoài.
" Trì Tiểu Úc không ngẩng đầu, giọng nói bình tĩnh, bản thiết kế trong tay bị nắm chặt đến biến dạng.
Tâm tình cô dao động hiển nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Thẩm Kỳ Tinh.
"A!
!
!
... chị đang tức giận sao?" Thẩm Kỳ Tinh ngạc nhiên, quan tâm hỏi cô, còn ra vẻ cố ý che giấu vẻ uể oải trong giọng nói của mình.
Trì Tiểu Úc không thể nhin được nữa, ném bản thiết kế trong tay, đưa tay ấn đường điện thoại nội bộ.
"Giám đốc.
" Trầm Mạt giọng nói lễ phép.
"Cô vào đây một chút.
" Trì Tiểu Úc ngẩng đầu, lạnh lẽo nhìn Thẩm Kỳ Tinh.
"Được rồi, được rồi mà.
" Thẩm Kỳ Tinh cười khẽ, giống như rất vui vẻ, mệt mỏi đứng dậy, chân dài tiêu sái đi tới trước mặt Trì Tiểu Úc.
Đến gần bàn làm việc của Trì Tiểu Úc, Thẩm Kỳ Tinh cúi người xuống, nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh như băng của Trì Tiểu Úc, nụ cười nơi khóe miệng dần dần khuếch tán.
"Chị không cần đuổi em, chính em sẽ đi, em hôm nay tới chỉ là vì có người nhờ em truyền một câu cho chị . . .
"
Ngón tay tinh tế, thon dài của Thẩm Kỳ Tinh trêu chọc tóc dài trước mắt, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ có mấy phần tương tự với Trì Tiểu Úc.
Đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt có chút mệt mỏi, sóng mắt lưu chuyển hiện lên như có như không vẻ lạnh lùng và nguy hiểm.
Khuyên tai thủy tinh tím trên tai trái tỏa ra ánh sáng u ám mị hoặc.
Đuôi mắt Trì Tiểu Úc ngả ngớn, trong đôi mắt ngươi có hiện lên một chút ngạc nhiên.
"Còn nhớ không?" Thẩm Kỳ Tinh để bàn tay đang vuốt tóc xuống, ngay lập tức ánh mắt cậu ta bị che khuất.
"Người kia nhờ em nói cho chị biết. . . " Thẩm Kỳ Tinh giống như là nghĩ tới điều chuyện gì buồn cười, liền tươi cười mở miệng nói: "Đã lâu không gặp, thật là hoài niệm.
"
Trì Tiểu Úc đáy lòng hơi trầm xuống, hai bàn tay không tự chủ nắm chặt.
Cốc cốc!
Trầm Mạt dừng trước cửa phòng, đưa tay gõ của.
"Xem ra, em phải đi rồi.
" Thẩm Kỳ Tinh khẽ nhún vai, "Bị người ta đuổi đi rất là mất thể diện.
"
"Ah, đúng rồi.
" Thẩm Kỳ Tinh đi tới cửa, xoay người lại, "Dã tâm của lão ta cùng em không có một điểm quan hệ, phụ tá sao? Ai~"
Thẩm Kỳ Tinh đưa mắt dò xét Trầm Mạt đang cúi đầu đứng một bên, rồi nâng bước rời đi.
Trầm Mạt khẽ khom người, đóng cửa lại.
Trong phòng làm việc không còn ai khác ngoài Trì Tiểu Úc, lúc này cô mới phiền não bưng kín mặt của mình, ngực cảm thấy thật ngột ngạt, làm sao vậy vậy? sao cô cảm thấy rất không thoải mái như thế này?
Đã lâu không gặp, thật là hoài niệm sao?
Trì Tiểu Úc khinh thường cười, ai thèm nhớ tới cậu ta chứ.
Không thèm nghĩ đến những chuyện kia nữa, Trì Tiểu Úc ném tâm tình rối bời của mình ra sau gáy, chuyên tâm lựa chọn mấy bản thiết kế thích hợp.
Thẩm Hải Quyền cố ý đưa cho cô một vấn đề khó khăn, là giao cho cô việc quyết định phong cách của Cẩm Tú vào quý tiếp
Đây rõ ràng là muốn làm cho cô biết khó mà lui mà.
Trì Tiểu Úc đối công việc thiết kế một chữ cũng không biết, chuyên nghành của cô là quản lý, vì cô nghĩ tới việc sau này sẽ phải thừa kế gia nghiệp, nhưng thực tế so với tưởng tượng khác biệt rất là lớn.
Hiện tại, cô chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm mua sắm nhiều năm, mắt thẩm mỹ của bản thân và xu thế phổ biến trong giới thời trang bây giờ để chọn ra một vài bản thiết kế nhìn được nhất, cô nhất định sẽ không chọn lầm.
Trên mặt Trì Tiểu Úc hiện lên một nụ cười tự tin.