Thuấn Âm bước ra khỏi tòa tháp Phật, quầng sáng chói chang làm nàng phải nheo mắt mới có thể thích ứng, nhẹ nhàng thở hắt một hơi, nàng thả lỏng bàn tay nắm chặt.
Kỳ thực nàng cũng lường được được Hạ Xá xuyết sẽ không khai, hạng gian xảo như hắn còn lâu mới tiết lộ, thậm chí dù có nói gì cũng chưa chắc đáng tin, chỉ khi đưa vào Trung Nguyên, để hắn biết không còn đường thoát thì có lẽ mới chịu khai.
Đi tới nước này rồi còn ngại gì chờ đợi thêm, nàng càng phải bình tĩnh hơn mới được.
"Phu nhân, phải đi tế tổ rồi ạ.
" Thắng Vũ từ xa tiến tới, dừng trên bãi đất trống trước tháp Phật.
Thuấn Âm định thần, bấy giờ mới nhớ mình đến đây là để tế tổ, bèn gật đầu để Thắng Vũ dẫn đường.
Đường đi trơ trọi chỉ lác đác vài gốc cây, có vẻ chỉ mới được trồng mấy năm nay đổ lại, cây không quá cao, lá úa tàn trong gió lạnh đầu đông.
Thuấn Âm thong thả bước lên thêm đá, đi bộ đến chính điện ở đằng trước chùa.
Trong điện trống trải, độc một pho tượng Phật nằm chính giữa cùng bàn thờ và đồ cúng, hai bên đặt đèn dầu bảo liên, trước sau trái phải cũng chẳng có tăng nhân, cảm giác yên ả thật vắng ngắt.
Đồ cúng trên bàn thờ do chính Thắng Vũ bày biện, nàng ấy bước tới rút lấy một tờ giấy trên bàn, giao cho nàng: "Sau khi cúng bái xong, phu nhân có thể viết ra điều cầu nguyện rồi vái trước Phật, ắt sẽ linh nghiệm.
"
Thuấn Âm nhận lấy, im lặng đứng trước pho tượng. Nàng không tin đạo Phật và cũng không biết phải cầu nguyện gì, nếu chỉ ước mà linh ứng thì đâu cần mất công chờ đợi bao năm ròng, cũng nào cần mạo hiểm thế làm chi...
.
Đột nhiên, một bàn tay xuất hiện trước mắt, rút đi tờ giấy trong tay nàng.
Thuấn Âm quay sang, nhìn thấy Mục Trường Châu đứng bên phải sóng vai cùng nàng.
Thắng Vũ thức thời lui ra.
"Bên trong.
.
.
" Nàng vừa mở miệng đã dừng lại.
Mục Trường Châu chỉ nói: "Yên tâm.
"
Thuấn Âm không hỏi thêm, biết chàng đã giải quyết ổn thỏa Hạ Xá xuyết.
Mục Trường Châu cầm giấy trong tay, chợt nói: "Để ta viết đi.
"
Thuấn Âm hỏi: "Chàng có chuyện cần cầu nguyện à?"
Mục Trường Châu nhìn nàng một chớp mắt: "Ừ.
" Đoạn, chàng đi đến trước bàn, cầm lấy bút chấm vào nghiên mực đã ráo, đầu bút vung lên, thoăn thoắt nét rồng bay phượng múa.
Thuấn Âm nói: "Chàng cũng nào phải người tôn kính Phật.
"
Mục Trường Châu liếc nàng: "Nếu có thể thực hiện ước nguyện của ta thì ta có thể tôn kính đức Ngài.
"
Nàng tò mò hỏi: "Chàng cầu gì thế?"
Mục Trường Châu trầm giọng: "Không thể tiết lộ.
"
Thuấn Âm dừng lại, cảm thấy tâm tư đã bị chàng dẫn dắt phân tán, bèn xoay người đi ra ngoài: "Thôi vậy.
"
Mục Trường Châu nói: "Dù gì cũng là ngày tế tổ, cứ vái lạy đi.
"
Thuấn Âm dừng bước.
Chàng đi tới, vòng tay ôm lấy eo nàng, bước ra cửa điện, chỉ về bên phải: "Vái lạy về hướng ấy.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!