Chương 1 - Làm Chuyện Sai Thì Phải Trả Giá
Chương 2 - Anh Hạ, Đã Lâu Không Gặp
Chương 3 - Người Ở Dưới Mái Hiên Thì Phải Cúi Đầu
Chương 4 - Chấp Nhận Tất Cả
Chương 5 - Cô Cam Chịu Số Phận
Chương 6 - Đắm Chìm Trong Trụy Lạc Có Vui Không?
Chương 7 - Vì Một Thằng Đàn Ông Cô Vẫn Hèn Hạ Như Vậy.
Chương 8 - Người Phụ Nữ Đó Thực Sự Đã Thay Đổi Rồi
Chương 9 - Còn Cô Ta, Tôi Vẫn Chưa Chơi Đủ
Chương 10 - Tiền Đáng Tin Hơn Bất Cứ Thứ Gì
Chương 11 - Tôi Nói Gì Cũng Vô Ích
Chương 12 - Cởi Quần Áo Của Cô Ra
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Mạng Sống Của Hướng Thu Vân Tôi Đây Thì Không Phải Là Mạng Sao!
Chương 15 - Cô Ta Ra Tù Khi Nào Vậy?
Chương 16 - Hai Năm Không Thể Thay Đổi Được Bản Tính Một Người
Chương 17 - Hạ Vũ Hào Sẽ Không Dễ Dàng Để Cô Rời Đi Như Vậy
Chương 18 - Cô Thích Hạ Vũ Hào Đến Vậy Sao?
Chương 19 - Tôi Bảo Cô Quỳ, Cô Không Hiểu Tiếng Người Sao?
Chương 20 - Đồ Chơi
Chương 21 - Thiếu Phụ Nữ?
Chương 22 - Cô Thật Là Dâm Đãng
Chương 23 - Anh Có Tin Tôi… Không?
Chương 24 - Cô Ta Không Có Tư Cách Chết
Chương 25 - Tôi Không Quyến Rũ Ai Cả
Chương 26 - Có Phải Quan Tâm Đến Vết Thương Của Cô Không?
Chương 27 - Anh Ta Chê Cô Bẩn.
Chương 28 - Chính Cô Ta Còn Không Thèm Quan Tâm
Chương 29 - Muốn Ói Thì Ói Đi
Chương 30 - Hạ Vũ Hào Vứt Bỏ Cô
Chương 31 - Sau Này Đừng Tự Tìm Cái Chết Nữa, Được Không?
Chương 32 - Vậy Tôi Phải Cảm Ơn Cô Sao?
Chương 33 - Anh Thật Sự Sẽ Buông Tha Cho Cô Sao?
Chương 34 - Ông Đây Là Đang Chất Vấn Tôi Sao.
Chương 35 - Năm Đó Đáng Lẽ Phải Bắn Văng Lên Trên Tường
Chương 36 - Anh Vũ Hào Không Thích Cô
Chương 37 - Trừ Khi Cô Lấy Lòng Hạ Vũ Hào
Chương 38 - Cơn Đau Này Thì Có Là Gì?
Chương 39 - Đừng Vội, Nghĩ Kỹ Rồi Hãy Đưa Ra Đáp Án
Chương 40 - Club Không Phải Là Chỗ Bán Thịt
Chương 41 - Chẳng Qua Là Anh Không Thích Cô Ta Mà Thôi
Chương 42 - Trái Tim Bỗng Đau Hơn Một Chút
Chương 43 - Cô Đã Làm Tốt Công Tác Chuẩn Bị Bị Từ Chối
Chương 44 - Sức Của Cô Quá Lớn
Chương 45 - Giả Ngu Có Ý Nghĩa Không?
Chương 46 - Em Đang Nói Dối
Chương 47 - Còn Không Buông Tay?
Chương 48 - Cháu Có Thân Phận Gì
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Xem Đủ Chưa
Chương 51 - Có Lẽ Vì Con Khá Đẹp Trai Chăng?
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Tôi Cưới Cô, Như Vậy Được Rồi Chứ
Chương 55 - Đúng Vậy, Con Không Thể Quên Được Cô Ấy
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Đừng Tiếp Tục Sỉ Nhục Cô
Chương 65 - Tôi Sẽ Không Động Đến Đôi Nam Nữ Chó Đó
Chương 66 - Không Đáng Cầu Xin Cô Ta!
Chương 67 - Anh Đưa Em Rời Khỏi Nơi Này
Chương 68 - Anh Sửa Mật Mã Lại
Chương 69 - Không Nỡ? Vậy Quên Đi
Chương 70 - Cậu Vẫn Nên Đề Phòng
Chương 71 - Con Thật Sự Không Suy Xét Hướng Thu Vân?
Chương 72 - Chung Quy Con Người Ta Rồi Cũng Phải Trưởng Thành
Chương 73 - Ngốc Rồi À? Không Biết Né Sao?
Chương 74 - Không Biết Đúng Sai Giống Như Trước Đây
Chương 75 - Chứng Minh Anh Ta Không Chung Tình Như Vậy
Chương 76 - Tha Thứ Hay Không Là Chuyện Của Tôi
Chương 77 - Súc Sinh Không Có Lương Tâm
Chương 78 - Gái Tâm Cơ Đúng Là Suy Nghĩ Nhiều
Chương 79 - Hạ Vũ Hào Dùng Chiêu Một Mũi Tên Trúng Hai Con Nhạn Rất Hay
Chương 80 - Giang Hân Yên Nói Không Sai
Chương 81 - Giấu Đàn Ông Trong Phòng Bệnh À?
Chương 82 - Là Giang Hân Yên Cố Tình
Chương 83 - Mẹ Kiếp Anh Bảo Em Đứng Dậy
Chương 84 - Anh Sẽ Quỳ Ở Đây Không Đứng Dậy
Chương 85 - Con Có Thể Tha Cho Con Bé Không?
Chương 86 - Cháu Chính Là Đứa Con Bị Bỏ Rơi
Chương 87 - Cô Chết Rồi Cũng Là Một Sự Giải Thoát
Chương 88 - Vào Nhà Vệ Sinh Trốn Một Lát
Chương 89 - Lần Trước Chưa Uống Đủ Nước Ở Bể Bơi Sao?
Chương 90 - Làm Sao Lạnh Bằng Trong Tim
Chương 91 - Trong Lòng Anh Biết Rõ
Chương 92 - Tốt Nhất Thành Một Người Tàn Tật Cả Đời Không Cương Được
Chương 93 - Mẹ Làm Như Vậy Rốt Cuộc Là Vì Ai Chứ
Chương 94 - Bọn Họ Lại Thúc Giục Cậu Đính Hôn Sao?
Chương 95 - Cũng Không Biết Là Ngốc Thật Hay Giả Vờ Ngốc
Chương 96 - Quyên Góp Quà Sinh Nhật Đi
Chương 97 - Tôi Phải Báo Cảnh Sát
Chương 98 - Dường Như Chửi Rủa Còn Dữ Dội Hơn
Chương 99 - Anh Trai Cho Cô Qua Đấy
Chương 100 - Xem Như Bị Chó Cắn Vậy
Chương 101 - Rốt Cuộc Trước Đây Cô Đã Quyến Rũ Bao Nhiêu Tên Đàn Ông
Chương 102 - Anh Cũng Tàn Nhẫn Đối Với Chính Bản Thân Mình
Chương 103 - Ô Kìa, Tính Tình Cũng Xấu Ghế Đấy
Chương 104 - Hướng Thu Vân, Cô Không Có Chuyện Gì Đấy Chứ?
Chương 105 - Ai Muốn Ngủ Với Tôi?
Chương 106 - Là Cậu Phát Tán Ảnh Khỏa Thân Của Hướng Thu Vân?
Chương 107 - Hướng Thu Vân Say Rượu
Chương 108 - Cố Ý Sắp Xếp Chuyện Này Cho Tôi Xem?
Chương 109 - Dựa Vào Cái Gì Tôi Phải Tin Lời Nói Từ Một Phía Của Cô?
Chương 110 - Giang Hân Yên, Cô Đi Chết Đi!
Chương 111 - Cũng Là Do Cô Ta Tự Chuốc Lấy
Chương 112 - Tất Cả Xin Lỗi Hướng Thu Vân
Chương 113 - Không Có Gì Phải Xin Lỗi
Chương 114 - Làm Sao Có Thể Chịu Khổ Vì Nhà Họ Hướng?
Chương 115 - Cô Dựa Vào Cái Gì Mà Đánh Tôi?
Chương 116 - Không Chỉnh Chết Hướng Thu Vân, Em Không Mang Họ Lâm Nữa
Chương 117 - Mong Ngài Giang Tự Trọng
Chương 118 - Sắp Bị Anh Ép Tới Điên Rôi
Chương 119 - Cô Cảm Thấy Anh Ta Sẽ Để Tâm Chuyện Của Cô?
Chương 120 - Tôi Không Có Định Chuyển Giới
Chương 121 - Anh Để Tay Lên Trên Trán CÔ
Chương 122 - Đừng Nghĩ Là Bảo Vệ Cô
Chương 123 - Cô Còn Tưởng Cô Sẽ Được Coi Trọng Sao?
Chương 124 - Cô Thật Đoán Không Ra Anh Ta Muốn Làm Cái Gì
Chương 125 - Nếu Không Thể Bỏ Được CÔ
Chương 126 - Sao Có Thể Phản Bội?
Chương 127 - Sợ Hạ Vũ Hào Trả Thù
Chương 128 - Như Vậy Mà Chết...... CŨNG TỐT
Chương 129 - Cầu...... CẦU XIN
Chương 130 - Bác Sĩ Nói Tình Huống Không Lạc Quan
Chương 131 - Ai Là Người Nhà Của Hướng Thu Vân?
Chương 132 - Tôi Là... ÔNG CHỦ CỦA CÔ ẤY
Chương 133 - Tổng Giám Đốc Hạ Còn Dám Nói Mình Không Có Tình Cảm Với Hướng Thu Vân Sao?
Chương 134 - Đừng Lo Lắng, Em Không Thể Chết Được
Chương 135 - Manh Mối Về Vụ Tai Nạn Xe Hơi Hai Năm Trước
Chương 136 - Xe Bị Đánh Tráo
Chương 137 - Là Giọng Của Hướng Thu Vân
Chương 138 - Ba Mẹ Cháu Muốn Ly Hôn
Chương 139 - Cô Đoán Xem Vị Kim Chủ Đó Là Ai
Chương 140 - Chuyên Gia Từ Chối Hạ Vũ Hào
Chương 141 - Từ Khi Nào Mà Tổng Giám Đốc Hạ Lại Có Đam Mê Rình Lén Vậy?
Chương 142 - Cho Cô Nghỉ Ngơi Nửa Tháng
Chương 143 - Tôi Muốn Chữa Chân Cho Hướng Thu Vân
Chương 144 - Cô Là Người Thông Minh
Chương 145 - Ai Ở Bên Trong, Mở Cửa Ra
Chương 146 - Vì Sao Không Tin Tôi?
Chương 147 - Đừng Có Nhận Con Gái Lung Tung
Chương 148 - Ngài Thật Sự Là Một
Chương 149 - Tôi Gả Cho Ngài? Vậy Đầu Óc Của Tôi Bị Vào Nước Rồi À?
Chương 150 - Tôi Là Bạn Trai Tương Lai Của Hướng Thu Vân
Chương 151 - Thực Sự Là Anh Ấy Hiểu Lầm Hướng Thu Vân Sao?
Chương 152 - Chân Này Của Cháu, Phải Chữa
Chương 153 - Tiền Bạc Không Phải Là Vấn Đề
Chương 154 - Có Thể Chữa Khỏi Hay Không Là Một Việc Rất Khó Nói
Chương 155 - Là Thứ Đã Khắc Sâu Vào Lòng
Chương 156 - Cảm Giác Thích Là Như Thế Nào?
Chương 157 - Cậu Đã Thích Cô Ấy Rồi À?
Chương 158 - Bị Người Ta Vu Oan?
Chương 159 - Không Chỉ Là Ghét Mà Còn Là Rất Ghét!
Chương 160 - Cô Không Nghĩ Ra Điều Gì Sao
Chương 161 - Anh Hủy Cả Đời Tôi Rồi!
Chương 162 - Sao Có Thể So Tính Toán Với Thương Nhân?
Chương 163 - Anh Vẫn Không Chịu Buông Tha Cho Thu Vân?
Chương 164 - Thật Ra Anh Đã Hiểu Lầm CÔ
Chương 165 - Có Phải Tình Hình Con Bé Không Được Tốt?
Chương 166 - Em Đừng Nghe Anh Ta Nói Bậy
Chương 167 - Thích... CHÍNH LÀ CẢM GIÁC NÀY SAO?”
Chương 168 - Chơi Không Nổi Thì Cứ Nói
Chương 169 - Ai Nói Tôi Không Dám Chơi?
Chương 170 - Không Chịu Được Khế Nhìn Lén Cô
Chương 171 - Vẫn Không Chịu Buông Tha Cho Em
Chương 172 - Vào Đi, Bên Ngoài Lạnh
Chương 173 - Em Biết Phải Lựa Chọn Như Thế Nào Rồi Đấy
Chương 174 - Thực Sự Bà Ta Không Biết Mình Đã Làm Gì Sai
Chương 175 - Từ Khi Nào Mà Anh Vũ Hào Có Quan Hệ Tốt Với Hướng Thu Vân Như Vậy
Chương 176 - Đính Hôn Có Là Gì
Chương 177 - Tại Sao Lại Không Quay Lại
Chương 178 - Đây Vốn Không Phải Là Yêu
Chương 179 - Tôi Thực Sự Muốn Giết Chết Anh
Chương 180 - Em Là Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 181 - Là Bị Bọn Họ Ép
Chương 182 - Đổi Ý Nhanh Như Vậy?
Chương 183 - Thế Nào? Có Phải Rất Xinh Đẹp Hay Không?
Chương 184 - Cháu Nên Gọi Dì Là Chị
Chương 185 - Cũng Đâu Thể Để Cháu Đi Làm Kẻ Thứ Ba Chứ?
Chương 186 - Quá Mệt Mỏi, Không Muốn Cử Động
Chương 187 - Không Cần Cảm Ơn Tôi
Chương 188 - Bây Giờ Không Đi Sao?
Chương 189 - Tổng Giám Đốc Hạ Chuẩn Bị
Chương 190 - Vừa Nhìn Anh Khóc Là Tôi Không Nỡ
Chương 191 - Bởi Vì Em Thích
Chương 192 - Ông Của Anh Ung Thư Phổi Giai Đoạn Cuối
Chương 193 - Tốt Hơn Để Hướng Thu Vân Gả Đến Nhà Họ Hạ Nhiều
Chương 194 - Hóa Ra Là Tôi Hiểu Lầm
Chương 195 - Sao Anh Lại Chơi Trò Lưu Manh Vậy Chứ
Chương 196 - Anh Đưa Thu Vân Đi Đâu Rồi
Chương 197 - Không Cần Phải Nói Cho Anh
Chương 198 - Hai Năm Tù... MÀ THÔI?
Chương 199 - Cô Chính Là Tình Nhân Mà Ha Vũ Hào Nuôi
Chương 200 - Đề Nghị Cô Đến Khoa Mặt Khám Thử Xem
Chương 201 - Cũng Phải Lấy Được Chút Lợi Ích Từ Chỗ Anh Ta
Chương 202 - A, Tôi Sống Không Nổi!
Chương 203 - Cô Biết Tôi Thích Điều Gì Nhất Ở Cô Không
Chương 204 - Ngoại Thương Dễ Trị, Tâm Bệnh Khó Chữa
Chương 205 - Tôi Không Nghi Ngờ Em
Chương 206 - Anh Sẽ Là Một Người Vô Dụng
Chương 207 - Trả Vòng Cổ Cho Tôi
Chương 208 - Cậu Đừng Ngậm Máu Phun Người
Chương 209 - Con Điểm Thối Kia Có Đến Không
Chương 210 - Xin Anh Vũ Hào Tha Lỗi
Chương 211 - Hào Quang Trên Người Tỏa Ra Khiến Người Ta Lóa Mắt
Chương 212 - Ông Cho Rằng Tôi Vẫn Là Con Ngốc Như Lúc Trước Ư?
Chương 213 - Lần Trước Anh Nên Đậm Chết Anh Ta
Chương 214 - Họ Hạ Kia, Anh Đừng Quá Phận!
Chương 215 - Sau Khi Trở Về Mặc Cho Một Mình Anh Xem
Chương 216 - Bây Giờ Đột Nhiên Tôi Lại Thấy Hơi Thương Cảm Ông T
Chương 217 - Theo Đuổi Em
Chương 218 - Tại Sao Hạ Vũ Hào Lại Ở Chỗ Này?
Chương 219 - Chờ Đến Nơi Cô Hướng Sẽ Biết
Chương 220 - Anh Xuống Xe Xem Đã Xảy Ra Chuyện Gì Đi
Chương 221 - Giang Hân Yên Đã Hiểu Lầm
Chương 222 - Tuyệt Đối Sẽ Không Buông Tha Cho Cậu
Chương 223 - Cháu Thật Sự Cho Rằng Không Ai Hơn Mình Ư?
Chương 224 - Các Người Là Ai?
Chương 225 - Mặt Của Cô Bị Làm Sao Đấy?
Chương 226 - Tôi Có Thai
Chương 227 - Cô Có Lòng Tốt Như Vậy Sao?
Chương 228 - Cô, Chơi, Tôi?
Chương 229 - Tới Xem Ta Chết Chưa À?
Chương 230 - Tất Cả Đều Là Lỗi Của Con
Chương 231 - Anh Đi Theo Tôi Làm Cái Gì?
Chương 232 - Nóng Vội Quá Cũng Không Tốt
Chương 1 - Làm Chuyện Sai Thì Phải Trả Giá
Chương 2 - Anh Hạ, Đã Lâu Không Gặp
Chương 3 - Người Ở Dưới Mái Hiên Thì Phải Cúi Đầu
Chương 4 - Chấp Nhận Tất Cả
Chương 5 - Cô Cam Chịu Số Phận
Chương 6 - Đắm Chìm Trong Trụy Lạc Có Vui Không?
Chương 7 - Vì Một Thằng Đàn Ông Cô Vẫn Hèn Hạ Như Vậy.
Chương 8 - Người Phụ Nữ Đó Thực Sự Đã Thay Đổi Rồi
Chương 9 - Còn Cô Ta, Tôi Vẫn Chưa Chơi Đủ
Chương 10 - Tiền Đáng Tin Hơn Bất Cứ Thứ Gì
Chương 11 - Tôi Nói Gì Cũng Vô Ích
Chương 12 - Cởi Quần Áo Của Cô Ra
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Mạng Sống Của Hướng Thu Vân Tôi Đây Thì Không Phải Là Mạng Sao!
Chương 15 - Cô Ta Ra Tù Khi Nào Vậy?
Chương 16 - Hai Năm Không Thể Thay Đổi Được Bản Tính Một Người
Chương 17 - Hạ Vũ Hào Sẽ Không Dễ Dàng Để Cô Rời Đi Như Vậy
Chương 18 - Cô Thích Hạ Vũ Hào Đến Vậy Sao?
Chương 19 - Tôi Bảo Cô Quỳ, Cô Không Hiểu Tiếng Người Sao?
Chương 20 - Đồ Chơi
Chương 21 - Thiếu Phụ Nữ?
Chương 22 - Cô Thật Là Dâm Đãng
Chương 23 - Anh Có Tin Tôi… Không?
Chương 24 - Cô Ta Không Có Tư Cách Chết
Chương 25 - Tôi Không Quyến Rũ Ai Cả
Chương 26 - Có Phải Quan Tâm Đến Vết Thương Của Cô Không?
Chương 27 - Anh Ta Chê Cô Bẩn.
Chương 28 - Chính Cô Ta Còn Không Thèm Quan Tâm
Chương 29 - Muốn Ói Thì Ói Đi
Chương 30 - Hạ Vũ Hào Vứt Bỏ Cô
Chương 31 - Sau Này Đừng Tự Tìm Cái Chết Nữa, Được Không?
Chương 32 - Vậy Tôi Phải Cảm Ơn Cô Sao?
Chương 33 - Anh Thật Sự Sẽ Buông Tha Cho Cô Sao?
Chương 34 - Ông Đây Là Đang Chất Vấn Tôi Sao.
Chương 35 - Năm Đó Đáng Lẽ Phải Bắn Văng Lên Trên Tường
Chương 36 - Anh Vũ Hào Không Thích Cô
Chương 37 - Trừ Khi Cô Lấy Lòng Hạ Vũ Hào
Chương 38 - Cơn Đau Này Thì Có Là Gì?
Chương 39 - Đừng Vội, Nghĩ Kỹ Rồi Hãy Đưa Ra Đáp Án
Chương 40 - Club Không Phải Là Chỗ Bán Thịt
Chương 41 - Chẳng Qua Là Anh Không Thích Cô Ta Mà Thôi
Chương 42 - Trái Tim Bỗng Đau Hơn Một Chút
Chương 43 - Cô Đã Làm Tốt Công Tác Chuẩn Bị Bị Từ Chối
Chương 44 - Sức Của Cô Quá Lớn
Chương 45 - Giả Ngu Có Ý Nghĩa Không?
Chương 46 - Em Đang Nói Dối
Chương 47 - Còn Không Buông Tay?
Chương 48 - Cháu Có Thân Phận Gì
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Xem Đủ Chưa
Chương 51 - Có Lẽ Vì Con Khá Đẹp Trai Chăng?
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Tôi Cưới Cô, Như Vậy Được Rồi Chứ
Chương 55 - Đúng Vậy, Con Không Thể Quên Được Cô Ấy
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Đừng Tiếp Tục Sỉ Nhục Cô
Chương 65 - Tôi Sẽ Không Động Đến Đôi Nam Nữ Chó Đó
Chương 66 - Không Đáng Cầu Xin Cô Ta!
Chương 67 - Anh Đưa Em Rời Khỏi Nơi Này
Chương 68 - Anh Sửa Mật Mã Lại
Chương 69 - Không Nỡ? Vậy Quên Đi
Chương 70 - Cậu Vẫn Nên Đề Phòng
Chương 71 - Con Thật Sự Không Suy Xét Hướng Thu Vân?
Chương 72 - Chung Quy Con Người Ta Rồi Cũng Phải Trưởng Thành
Chương 73 - Ngốc Rồi À? Không Biết Né Sao?
Chương 74 - Không Biết Đúng Sai Giống Như Trước Đây
Chương 75 - Chứng Minh Anh Ta Không Chung Tình Như Vậy
Chương 76 - Tha Thứ Hay Không Là Chuyện Của Tôi
Chương 77 - Súc Sinh Không Có Lương Tâm
Chương 78 - Gái Tâm Cơ Đúng Là Suy Nghĩ Nhiều
Chương 79 - Hạ Vũ Hào Dùng Chiêu Một Mũi Tên Trúng Hai Con Nhạn Rất Hay
Chương 80 - Giang Hân Yên Nói Không Sai
Chương 81 - Giấu Đàn Ông Trong Phòng Bệnh À?
Chương 82 - Là Giang Hân Yên Cố Tình
Chương 83 - Mẹ Kiếp Anh Bảo Em Đứng Dậy
Chương 84 - Anh Sẽ Quỳ Ở Đây Không Đứng Dậy
Chương 85 - Con Có Thể Tha Cho Con Bé Không?
Chương 86 - Cháu Chính Là Đứa Con Bị Bỏ Rơi
Chương 87 - Cô Chết Rồi Cũng Là Một Sự Giải Thoát
Chương 88 - Vào Nhà Vệ Sinh Trốn Một Lát
Chương 89 - Lần Trước Chưa Uống Đủ Nước Ở Bể Bơi Sao?
Chương 90 - Làm Sao Lạnh Bằng Trong Tim
Chương 91 - Trong Lòng Anh Biết Rõ
Chương 92 - Tốt Nhất Thành Một Người Tàn Tật Cả Đời Không Cương Được
Chương 93 - Mẹ Làm Như Vậy Rốt Cuộc Là Vì Ai Chứ
Chương 94 - Bọn Họ Lại Thúc Giục Cậu Đính Hôn Sao?
Chương 95 - Cũng Không Biết Là Ngốc Thật Hay Giả Vờ Ngốc
Chương 96 - Quyên Góp Quà Sinh Nhật Đi
Chương 97 - Tôi Phải Báo Cảnh Sát
Chương 98 - Dường Như Chửi Rủa Còn Dữ Dội Hơn
Chương 99 - Anh Trai Cho Cô Qua Đấy
Chương 100 - Xem Như Bị Chó Cắn Vậy
Chương 101 - Rốt Cuộc Trước Đây Cô Đã Quyến Rũ Bao Nhiêu Tên Đàn Ông
Chương 102 - Anh Cũng Tàn Nhẫn Đối Với Chính Bản Thân Mình
Chương 103 - Ô Kìa, Tính Tình Cũng Xấu Ghế Đấy
Chương 104 - Hướng Thu Vân, Cô Không Có Chuyện Gì Đấy Chứ?
Chương 105 - Ai Muốn Ngủ Với Tôi?
Chương 106 - Là Cậu Phát Tán Ảnh Khỏa Thân Của Hướng Thu Vân?
Chương 107 - Hướng Thu Vân Say Rượu
Chương 108 - Cố Ý Sắp Xếp Chuyện Này Cho Tôi Xem?
Chương 109 - Dựa Vào Cái Gì Tôi Phải Tin Lời Nói Từ Một Phía Của Cô?
Chương 110 - Giang Hân Yên, Cô Đi Chết Đi!
Chương 111 - Cũng Là Do Cô Ta Tự Chuốc Lấy
Chương 112 - Tất Cả Xin Lỗi Hướng Thu Vân
Chương 113 - Không Có Gì Phải Xin Lỗi
Chương 114 - Làm Sao Có Thể Chịu Khổ Vì Nhà Họ Hướng?
Chương 115 - Cô Dựa Vào Cái Gì Mà Đánh Tôi?
Chương 116 - Không Chỉnh Chết Hướng Thu Vân, Em Không Mang Họ Lâm Nữa
Chương 117 - Mong Ngài Giang Tự Trọng
Chương 118 - Sắp Bị Anh Ép Tới Điên Rôi
Chương 119 - Cô Cảm Thấy Anh Ta Sẽ Để Tâm Chuyện Của Cô?
Chương 120 - Tôi Không Có Định Chuyển Giới
Chương 121 - Anh Để Tay Lên Trên Trán CÔ
Chương 122 - Đừng Nghĩ Là Bảo Vệ Cô
Chương 123 - Cô Còn Tưởng Cô Sẽ Được Coi Trọng Sao?
Chương 124 - Cô Thật Đoán Không Ra Anh Ta Muốn Làm Cái Gì
Chương 125 - Nếu Không Thể Bỏ Được CÔ
Chương 126 - Sao Có Thể Phản Bội?
Chương 127 - Sợ Hạ Vũ Hào Trả Thù
Chương 128 - Như Vậy Mà Chết...... CŨNG TỐT
Chương 129 - Cầu...... CẦU XIN
Chương 130 - Bác Sĩ Nói Tình Huống Không Lạc Quan
Chương 131 - Ai Là Người Nhà Của Hướng Thu Vân?
Chương 132 - Tôi Là... ÔNG CHỦ CỦA CÔ ẤY
Chương 133 - Tổng Giám Đốc Hạ Còn Dám Nói Mình Không Có Tình Cảm Với Hướng Thu Vân Sao?
Chương 134 - Đừng Lo Lắng, Em Không Thể Chết Được
Chương 135 - Manh Mối Về Vụ Tai Nạn Xe Hơi Hai Năm Trước
Chương 136 - Xe Bị Đánh Tráo
Chương 137 - Là Giọng Của Hướng Thu Vân
Chương 138 - Ba Mẹ Cháu Muốn Ly Hôn
Chương 139 - Cô Đoán Xem Vị Kim Chủ Đó Là Ai
Chương 140 - Chuyên Gia Từ Chối Hạ Vũ Hào
Chương 141 - Từ Khi Nào Mà Tổng Giám Đốc Hạ Lại Có Đam Mê Rình Lén Vậy?
Chương 142 - Cho Cô Nghỉ Ngơi Nửa Tháng
Chương 143 - Tôi Muốn Chữa Chân Cho Hướng Thu Vân
Chương 144 - Cô Là Người Thông Minh
Chương 145 - Ai Ở Bên Trong, Mở Cửa Ra
Chương 146 - Vì Sao Không Tin Tôi?
Chương 147 - Đừng Có Nhận Con Gái Lung Tung
Chương 148 - Ngài Thật Sự Là Một
Chương 149 - Tôi Gả Cho Ngài? Vậy Đầu Óc Của Tôi Bị Vào Nước Rồi À?
Chương 150 - Tôi Là Bạn Trai Tương Lai Của Hướng Thu Vân
Chương 151 - Thực Sự Là Anh Ấy Hiểu Lầm Hướng Thu Vân Sao?
Chương 152 - Chân Này Của Cháu, Phải Chữa
Chương 153 - Tiền Bạc Không Phải Là Vấn Đề
Chương 154 - Có Thể Chữa Khỏi Hay Không Là Một Việc Rất Khó Nói
Chương 155 - Là Thứ Đã Khắc Sâu Vào Lòng
Chương 156 - Cảm Giác Thích Là Như Thế Nào?
Chương 157 - Cậu Đã Thích Cô Ấy Rồi À?
Chương 158 - Bị Người Ta Vu Oan?
Chương 159 - Không Chỉ Là Ghét Mà Còn Là Rất Ghét!
Chương 160 - Cô Không Nghĩ Ra Điều Gì Sao
Chương 161 - Anh Hủy Cả Đời Tôi Rồi!
Chương 162 - Sao Có Thể So Tính Toán Với Thương Nhân?
Chương 163 - Anh Vẫn Không Chịu Buông Tha Cho Thu Vân?
Chương 164 - Thật Ra Anh Đã Hiểu Lầm CÔ
Chương 165 - Có Phải Tình Hình Con Bé Không Được Tốt?
Chương 166 - Em Đừng Nghe Anh Ta Nói Bậy
Chương 167 - Thích... CHÍNH LÀ CẢM GIÁC NÀY SAO?”
Chương 168 - Chơi Không Nổi Thì Cứ Nói
Chương 169 - Ai Nói Tôi Không Dám Chơi?
Chương 170 - Không Chịu Được Khế Nhìn Lén Cô
Chương 171 - Vẫn Không Chịu Buông Tha Cho Em
Chương 172 - Vào Đi, Bên Ngoài Lạnh
Chương 173 - Em Biết Phải Lựa Chọn Như Thế Nào Rồi Đấy
Chương 174 - Thực Sự Bà Ta Không Biết Mình Đã Làm Gì Sai
Chương 175 - Từ Khi Nào Mà Anh Vũ Hào Có Quan Hệ Tốt Với Hướng Thu Vân Như Vậy
Chương 176 - Đính Hôn Có Là Gì
Chương 177 - Tại Sao Lại Không Quay Lại
Chương 178 - Đây Vốn Không Phải Là Yêu
Chương 179 - Tôi Thực Sự Muốn Giết Chết Anh
Chương 180 - Em Là Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 181 - Là Bị Bọn Họ Ép
Chương 182 - Đổi Ý Nhanh Như Vậy?
Chương 183 - Thế Nào? Có Phải Rất Xinh Đẹp Hay Không?
Chương 184 - Cháu Nên Gọi Dì Là Chị
Chương 185 - Cũng Đâu Thể Để Cháu Đi Làm Kẻ Thứ Ba Chứ?
Chương 186 - Quá Mệt Mỏi, Không Muốn Cử Động
Chương 187 - Không Cần Cảm Ơn Tôi
Chương 188 - Bây Giờ Không Đi Sao?
Chương 189 - Tổng Giám Đốc Hạ Chuẩn Bị
Chương 190 - Vừa Nhìn Anh Khóc Là Tôi Không Nỡ
Chương 191 - Bởi Vì Em Thích
Chương 192 - Ông Của Anh Ung Thư Phổi Giai Đoạn Cuối
Chương 193 - Tốt Hơn Để Hướng Thu Vân Gả Đến Nhà Họ Hạ Nhiều
Chương 194 - Hóa Ra Là Tôi Hiểu Lầm
Chương 195 - Sao Anh Lại Chơi Trò Lưu Manh Vậy Chứ
Chương 196 - Anh Đưa Thu Vân Đi Đâu Rồi
Chương 197 - Không Cần Phải Nói Cho Anh
Chương 198 - Hai Năm Tù... MÀ THÔI?
Chương 199 - Cô Chính Là Tình Nhân Mà Ha Vũ Hào Nuôi
Chương 200 - Đề Nghị Cô Đến Khoa Mặt Khám Thử Xem
Chương 201 - Cũng Phải Lấy Được Chút Lợi Ích Từ Chỗ Anh Ta
Chương 202 - A, Tôi Sống Không Nổi!
Chương 203 - Cô Biết Tôi Thích Điều Gì Nhất Ở Cô Không
Chương 204 - Ngoại Thương Dễ Trị, Tâm Bệnh Khó Chữa
Chương 205 - Tôi Không Nghi Ngờ Em
Chương 206 - Anh Sẽ Là Một Người Vô Dụng
Chương 207 - Trả Vòng Cổ Cho Tôi
Chương 208 - Cậu Đừng Ngậm Máu Phun Người
Chương 209 - Con Điểm Thối Kia Có Đến Không
Chương 210 - Xin Anh Vũ Hào Tha Lỗi
Chương 211 - Hào Quang Trên Người Tỏa Ra Khiến Người Ta Lóa Mắt
Chương 212 - Ông Cho Rằng Tôi Vẫn Là Con Ngốc Như Lúc Trước Ư?
Chương 213 - Lần Trước Anh Nên Đậm Chết Anh Ta
Chương 214 - Họ Hạ Kia, Anh Đừng Quá Phận!
Chương 215 - Sau Khi Trở Về Mặc Cho Một Mình Anh Xem
Chương 216 - Bây Giờ Đột Nhiên Tôi Lại Thấy Hơi Thương Cảm Ông T
Chương 217 - Theo Đuổi Em
Chương 218 - Tại Sao Hạ Vũ Hào Lại Ở Chỗ Này?
Chương 219 - Chờ Đến Nơi Cô Hướng Sẽ Biết
Chương 220 - Anh Xuống Xe Xem Đã Xảy Ra Chuyện Gì Đi
Chương 221 - Giang Hân Yên Đã Hiểu Lầm
Chương 222 - Tuyệt Đối Sẽ Không Buông Tha Cho Cậu
Chương 223 - Cháu Thật Sự Cho Rằng Không Ai Hơn Mình Ư?
Chương 224 - Các Người Là Ai?
Chương 225 - Mặt Của Cô Bị Làm Sao Đấy?
Chương 226 - Tôi Có Thai
Chương 227 - Cô Có Lòng Tốt Như Vậy Sao?
Chương 228 - Cô, Chơi, Tôi?
Chương 229 - Tới Xem Ta Chết Chưa À?
Chương 230 - Tất Cả Đều Là Lỗi Của Con
Chương 231 - Anh Đi Theo Tôi Làm Cái Gì?
Chương 232 - Nóng Vội Quá Cũng Không Tốt
Nhìn thấy anh ta đi xa, Hướng Thu Vân xoa cái bụng phát đau của mình, nhận mệnh đi về phía thang máy.
Tầng thượng của Club Mộng Hương là một bể bơi ngoài trời. Trong thời tiết này, Hướng Thu Vân vốn nghĩ rằng sẽ rất lạnh, kết quả đẩy cửa ra, liền nhìn thấy toàn tuấn nam mỹ nữ.
Những cô gái quan hệ xã hội xinh đẹp nhất trong Club Mộng Hương đều mặc bikini, điều này khiến trong tiềm thức của Hướng Thu Vân nghĩ đến một từ “đồi trụy”, trong đó vẫn thấy ớn lạnh.
Không dám nhìn nhiều, cô cúi đầu tìm chỗ cần dọn dẹp, liền nghe thấy có người gọi cô:
“Ê bà thím lao công, đến lấy mấy chai rượu đã hết đi thay chai mới.
”
Cô là người duy nhất mặc đồ của nhân viên vệ sinh trong đám người, Hướng Thu Vân ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra âm thanh vừa rồi, liền nhìn thấy một dãy chai rượu đã hết trên bàn dài cạnh bể bơi trên sân thượng, màu đỏ và trắng trộn lẫn với nhau, cực kỳ hoành tráng.
Liếm khóe môi, cô cầm chiếc thùng rỗng bên cạnh bước tới, nhanh chóng thu dọn. Vừa dọn đồ được một nửa, cô không biết ai đã ném quả bóng chuyền nước vào bể bơi làm tung tóe nước.
Hướng Thu Vân sửng sốt, theo ý thức lùi lại phía sau một bước, kết quả đụng phải người phía sau. Chỉ nghe thấy tiếng “Ai ôi” yểu điệu, sau đó người bị đụng phải oán hận kêu lên:
“Bẩn chết được, cô đụng vào đâu thế?”
Hướng Thu Vân quay lại, nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy ngắn màu trắng, mặt cô đỏ bừng, xin lỗi nói:
“Xin lỗi, tôi không cố ý ...
.
”
“Nhân viên vệ sinh cũng tới đây tham gia náo nhiệt làm bẩn quần áo của tôi, cô xứng sao? Thật xui xẻo mà.
.
.
”
Trận xung đột nhỏ bên này đã thu hút người trên ghế sofa bên hồ bơi, anh ta liếc nhìn Hướng Thu Vân, vừa hay nhìn thấy khuôn mặt rũ xuống của Hướng Thu Vân, trông có chút thanh tú trong bữa tiệc trụy lạc này.
Anh ta nhướng mày, chủ động hỏi. “Đã xảy ra chuyện gì?”
Người phụ nữ bị đụng phải nghe thấy tiếng hỏi, đột nhiên thay đổi vẻ mặt đau khổ, quyến rũ quay đầu lại:
“Cậu chủ Bùi, anh còn nói nữa, quần áo của người ta đều bị con nhỏ nhân viên vệ sinh làm bẩn hết rồi.
.
.
”
“Ồ?” Bùi Tân cố ý quét qua một vòng trước ngực cô, mỉm cười: “Một bộ quần áo, bảo cô ta bồi thường cho em là được rồi, cô nhân viên vệ sinh kia đến đây.
”
Hướng Thu Vân biết mình xui xẻo, nhưng cô không thể làm mất lòng bất cứ ai ở đây, cô nhắm mắt lại và bước tới.
Khi cô đến gần, mắt Bùi Tân sáng lên. Anh ta đặt chiếc ly trên tay xuống, đánh giá cô với vẻ thích thú:
“Thím vệ sinh, làm bẩn quần áo của người ta thì phải bồi thường.
”
Hướng Thu Vân sửng sốt, nhìn chiếc váy trên người cô gái đó. Là hàng hiệu nổi tiếng, cô bồi thường không nổi:
“Cái váy này lấy tiền lương của tôi cũng cũng đền nổi. Nhưng nếu ngài muốn, tiệc kết thúc, tôi có thể giặt giúp ngài.
”
Có lẽ cô không ngờ cô lại trực tiếp thừa nhận mình không có tiền như vậy, Bùi Tân càng hứng thú hơn, đôi mắt như háo sắc cong lên:
“Nếu đã không bồi thường được, vậy thì cởi quần áo trên người cô ra, lấy một đổi một, như thế nào?”
Giọng anh ta không thấp, nhất thời tất cả mọi người xung quanh đều đến đây xem náo nhiệt, tụm năm tụm ba nhìn về phía bên này. Sau khi ra tù, cô chỉ có vài bộ quần áo lao động để thay. Lúc này dưới quần áo vệ sinh chỉ còn lại có quần áo lót, biết anh ta cố ý làm khó, sắc mặt Hướng Thu Vân tái nhợt.
“Sao nào? Dùng quần áo rách nát này trên người cô để đổi, cô còn không vui sao?”
“Cậu chủ Bùi, nhân viên vệ sinh này không được rồi, còn không chịu cởi quần áo, chắc bên trong không có mặc gì hết, còn mắc cỡ nữa chứ.
.
.
”
“Ôi chao, nhìn xem nào, nhanh cởi đi.
.
.
”
Xung quanh vang lên tiếng cười ầm ĩ, Hướng Thu Vân nắm chặt cổ áo, khẽ run lên. Vừa lúc cô giơ tay chuẩn bị cởi cúc áo, một bàn tay to ấm áp đột nhiên ôm lấy vai cô.
Cô sửng sốt, thân thể dựa vào lồng ngực quen thuộc.
Hạ Vũ Hào cong môi, nhưng đôi mắt phượng lại lạnh lùng. Anh nhướng đôi mày kiếm vừa dài vừa đen, cả người giống như một vị vua đứng trên đỉnh cao, kiêu hãnh và xuất chúng.
Hướng Thu Vân ngẩng đầu lên đúng lúc để nhìn thấy đường quai hàm hoàn hảo của anh, không khỏi nuốt nước bọt.
Độ cong của khóe miệng anh rất mê người, nhưng những gì anh nói lại giống như một lưỡi dao:
“Sao vậy? Cậu chủ Bùi bắt đầu có hứng thú với món hàng này từ khi nào?”
Món hàng này.
.
. Hướng Thu Vân cúi đầu xuống.
“Tổng giám đốc Hạ nói gì vậy, chỉ là một nhóm người tụ tập với nhau để vui vẻ, nếu không thì không có gì vui cả, phải không?”
“Vui chơi, hóa ra là như vậy.
.
.
”
Hạ Vũ Hào cười một tiếng, sau đó mọi người đều không nhìn rõ, “Ầm” một tiếng, người vừa nói Hướng Thu Vân lẳng lơ đã bị anh một phát đá xuống bể bơi.
Hướng Thu Vân choáng váng.