Chương 1 - Bỏ Đại Thọ Xuống Núi Dạo Chơi
Chương 2 - Bí Mật Trong Hẻm Núi Côn Luân
Chương 3 - Nguồn Gốc Cuốn Kinh Trong Hẻm Núi
Chương 4 - Lần Đầu Nghe Kể Chuyện Trung Nguyên
Chương 5 - Mạo Danh Chưởng Môn Tạo Thư Giả
Chương 6 - Dưới Chân Núi Gặp Mặt Danh Y
Chương 7 - Hàn Khí Ngàn Năm Là Giải Dược
Chương 8 - Rời Côn Luân Ngao Du Trung Thổ
Chương 9 - Trong Tửu Quán Gặp Tam Đại Tặc
Chương 10 - Ngoài Tửu Điếm Thánh Cô Gặp Nạn
Chương 11 - Thánh Cô Dưỡng Thương Tại Hằng Sơn
Chương 12 - Quyết Tìm Kẻ Hãm Hại Thánh Cô
Chương 13 - Dưới Chân Núi Gặp Ý Trung Nhân
Chương 14 - Căn Nhà Gỗ Chứa Nhiều Rượu Quý
Chương 15 - Tiên Hà Lĩnh Gặp Phải Biến Cố
Chương 16 - Lối Vào Bí Mật Sau Thác Nước
Chương 17 - Nước Trong Thôn Bắt Đầu Nhiễm Độc
Chương 18 - Ngũ Sắc Thủy Hòa Trong Nguồn Nước
Chương 19 - Gặp Kẻ Xấu Tại Thành Lạc Dương
Chương 20 - Tam Đại Tặc Trừng Phạt Kẻ Xấu
Chương 21 - Mùi Hương Đặc Biệt Của Cô Ấy
Chương 22 - Trước Cửa Cốc Gặp Mặt Thần Y
Chương 23 - Không Hiểu Chuyện Trách Lầm Thần Y
Chương 24 - Tiếng Cầm Mang Đậm Nỗi Tương Tư
Chương 25 - Ký Ức Khi Xưa Dần Trở Lại
Chương 26 - Buổi Chiều Tà Hội Ngộ Ân Nhân
Chương 27 - Câu Hỏi Của Phương Trượng Đại Sư
Chương 28 - Gặp Mặt Cao Nhân Trong Tửu Quán
Chương 29 - Hỗn Chiến Dưới Chân Núi Hoa Sơn
Chương 30 - Ám Khí Độc Của Hà Gia Trang
Chương 31 - Lần Đầu Tới Cốc Thủy Phong
Chương 32 - Nỗi Đau Trong Tâm Hồn Của Nàng
Chương 33 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Nhất
Chương 34 - Đệ Nhất Kỹ Viện Thành Lạc Dương
Chương 35 - Kỳ Tài Tử Của Phái Côn Luân
Chương 36 - Cùng Học Y Thuật Của Thần Y
Chương 37 - Các Nữ Đệ Tử Phái Không Động
Chương 38 - Âm Mưu Lớn Của Phái Không Động
Chương 39 - Tìm Người Dạy Hán Tự Cho Mình
Chương 40 - Đồng Hành Cùng Người Phái Không Động
Chương 41 - Hắc Mộc Nhai Phòng Bị Căng Thẳng
Chương 42 - Điền Bá Quang Liên Tục Gặp Họa
Chương 43 - Tam Tài Tử Cùng Nhau Hội Ngộ
Chương 44 - Manh Mối Trong Tửu Quán Ngoại Thành
Chương 45 - Tin Tức Của Chưởng Môn Sư Huynh
Chương 46 - Phải Bị Thương Mới Được Vào Cốc
Chương 47 - Bạch Mao Căn Chữa Trị Nội Thương
Chương 48 - Lên Sơn Phù Độc Tìm Thần Y
Chương 49 - Mời Thần Y Tới Dự Đại Tiệc
Chương 50 - Nhất Quyết Không Tham Gia Đại Tiệc
Chương 51 - Tên Nàng Là Nhược Thủy Liên?
Chương 52 - Dấu Hiệu Để Lại Bên Trong Cốc
Chương 53 - Những Tù Nhân Trong Động Tám Mươi
Chương 54 - Nỗi Niềm Của Tiên Gia Nhân
Chương 55 - Gặp Đệ Tử Của Hà Gia Trang
Chương 56 - Tửu Lượng Kém Trúng Kế Mỹ Nhân
Chương 57 - Kẻ Thù Đột Nhập Hà Gia Trang
Chương 58 - Gặp Nàng Tại Vạn Thú Sơn Trang
Chương 59 - Tuyết Liên Hoa Nằm Trong Cấm Địa?
Chương 60 - Truyền Thuyết Cây Trâm Và Bạch Tiêu
Chương 61 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 62 - Tính Kế Để Lấy Tin Tình Báo
Chương 63 - Cuộc Đấu Trí Giữa Làn Sương Mù
Chương 64 - Đệ Tử Côn Luân Tới Trung Nguyên
Chương 65 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 66 - Đội Tấn Công Vạn Thú Sơn Trang
Chương 67 - Đài Tỷ Võ Gặp Phen Náo Loạn
Chương 68 - Bỏ Trốn Khỏi Vạn Thú Sơn Trang
Chương 69 - Lối Thoát Dẫn Ra Ngoài Sơn Trang
Chương 70 - Thượng Thiên Khí Công Thoát Khỏi Hang
Chương 71 - Đám Hỗn Loạn Rút Khỏi Sơn Trang
Chương 72 - Di Chuyển Tới Bản Phái Không Động
Chương 73 - Kế Hoạch Liên Minh Đã Thất Bại?
Chương 74 - Muốn Hòa Hợp Tâm Tính Phải Đổi
Chương 75 - Đông Phương Tái Xuất. Giang Hồ Biến.
Chương 76 - Chạm Mặt Lạc Hư Tại Lạc Dương
Chương 77 - Hắc Mộc Nhai Triệu Tập Hào Kiệt
Chương 78 - Phái Hoa Sơn Cậy Thế Làm Càn
Chương 79 - Phút Sơ Sẩy Dẫn Tới Nguy Nan
Chương 80 - Hoàng Hôn Đẫm Máu Trên Bến Đò
Chương 81 - Gặp Cố Nhân Tại Ngũ Bá Cương
Chương 82 - Ngũ Bá Cương Gặp Hoa Sơn Phái
Chương 83 - Bàn Kế Tiến Đánh Hắc Mộc Nhai
Chương 84 - Cố Níu Giữ Ý Chí Sống Còn
Chương 85 - Câu Chuyện Khi Thuyền Nổ Tung
Chương 86 - Tình Cờ Đi Đến Tửu Khí Ấp
Chương 87 - Căn Phòng Nhỏ Ở Trong Tửu Khí Ấp
Chương 88 - Mộc Từ Thiên Tìm Cớ Gây Gổ
Chương 89 - Vì Nàng Mà Lo Lắng Không Yên
Chương 90 - Dưới Trăng Sáng Kết Nghĩa Kim Lan
Chương 91 - Bộ Mặt Thật Của Phái Không Động
Chương 92 - Mâu Thuẫn Nội Bộ Đạt Đỉnh Điểm
Chương 93 - Cuộc Hội Ngộ Không Lường Được Trước
Chương 94 - Cuộc Truy Lùng Những Tên Mất Tích
Chương 95 - Mặt Trái Sau Con Người Cậu Ấy
Chương 96 - Hoa Sơn Phái Chấp Nhận Tan Rã
Chương 97 - Lọt Vào Bẫy Của Diệp Ngân Bình
Chương 98 - Cuộc Hội Ngộ Tại Thôn Lưu Đức
Chương 99 - Sự Thật Về Thất Thương Quyền Pháp
Chương 100 - Lời Từ Biệt Không Muốn Nói Ra
Chương 101 - Một Ván Bạc Rắc Rối Giữa Đêm
Chương 102 - Lão Bà Cô Độc Trong Cấm Địa
Chương 103 - Cùng Bên Nhau Chữa Lành Đau Thương
Chương 104 - Mạc Vô Phong Tìm Lại Mẫu Thân
Chương 105 - Thần Y Trở Về Cốc Thủy Phong
Chương 106 - Tuyết Liên Hoa Không Phải Truyền Thuyết
Chương 107 - Rời Côn Luân Trở Lại Trung Nguyên
Chương 108 - Gặp Lại Nàng Tại Thôn Lưu Đức
Chương 109 - Những Giọt Máu Trên Nền Tuyết Trắng
Chương 110 - Kết Thúc Cũng Là Sự Bắt Đầu
Chương 111 - Tiểu Quái Nhân Của Bạch Vân Viện
Chương 112 - Tình Cờ Gặp Mặt Trong Ngôi Chùa
Chương 113 - Một Viên Đạn Sắt Đi Lạc Đường
Chương 114 - Cùng Nàng Tìm Lại Cảm Giác Xưa
Chương 115 - Những Cuộc Chiến Trong Phủ Tô Châu
Chương 116 - Cùng Bên Nhau Đi Hết Cuộc Đời
Chương 117 - Chương Cuối
Chương 1 - Bỏ Đại Thọ Xuống Núi Dạo Chơi
Chương 2 - Bí Mật Trong Hẻm Núi Côn Luân
Chương 3 - Nguồn Gốc Cuốn Kinh Trong Hẻm Núi
Chương 4 - Lần Đầu Nghe Kể Chuyện Trung Nguyên
Chương 5 - Mạo Danh Chưởng Môn Tạo Thư Giả
Chương 6 - Dưới Chân Núi Gặp Mặt Danh Y
Chương 7 - Hàn Khí Ngàn Năm Là Giải Dược
Chương 8 - Rời Côn Luân Ngao Du Trung Thổ
Chương 9 - Trong Tửu Quán Gặp Tam Đại Tặc
Chương 10 - Ngoài Tửu Điếm Thánh Cô Gặp Nạn
Chương 11 - Thánh Cô Dưỡng Thương Tại Hằng Sơn
Chương 12 - Quyết Tìm Kẻ Hãm Hại Thánh Cô
Chương 13 - Dưới Chân Núi Gặp Ý Trung Nhân
Chương 14 - Căn Nhà Gỗ Chứa Nhiều Rượu Quý
Chương 15 - Tiên Hà Lĩnh Gặp Phải Biến Cố
Chương 16 - Lối Vào Bí Mật Sau Thác Nước
Chương 17 - Nước Trong Thôn Bắt Đầu Nhiễm Độc
Chương 18 - Ngũ Sắc Thủy Hòa Trong Nguồn Nước
Chương 19 - Gặp Kẻ Xấu Tại Thành Lạc Dương
Chương 20 - Tam Đại Tặc Trừng Phạt Kẻ Xấu
Chương 21 - Mùi Hương Đặc Biệt Của Cô Ấy
Chương 22 - Trước Cửa Cốc Gặp Mặt Thần Y
Chương 23 - Không Hiểu Chuyện Trách Lầm Thần Y
Chương 24 - Tiếng Cầm Mang Đậm Nỗi Tương Tư
Chương 25 - Ký Ức Khi Xưa Dần Trở Lại
Chương 26 - Buổi Chiều Tà Hội Ngộ Ân Nhân
Chương 27 - Câu Hỏi Của Phương Trượng Đại Sư
Chương 28 - Gặp Mặt Cao Nhân Trong Tửu Quán
Chương 29 - Hỗn Chiến Dưới Chân Núi Hoa Sơn
Chương 30 - Ám Khí Độc Của Hà Gia Trang
Chương 31 - Lần Đầu Tới Cốc Thủy Phong
Chương 32 - Nỗi Đau Trong Tâm Hồn Của Nàng
Chương 33 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Nhất
Chương 34 - Đệ Nhất Kỹ Viện Thành Lạc Dương
Chương 35 - Kỳ Tài Tử Của Phái Côn Luân
Chương 36 - Cùng Học Y Thuật Của Thần Y
Chương 37 - Các Nữ Đệ Tử Phái Không Động
Chương 38 - Âm Mưu Lớn Của Phái Không Động
Chương 39 - Tìm Người Dạy Hán Tự Cho Mình
Chương 40 - Đồng Hành Cùng Người Phái Không Động
Chương 41 - Hắc Mộc Nhai Phòng Bị Căng Thẳng
Chương 42 - Điền Bá Quang Liên Tục Gặp Họa
Chương 43 - Tam Tài Tử Cùng Nhau Hội Ngộ
Chương 44 - Manh Mối Trong Tửu Quán Ngoại Thành
Chương 45 - Tin Tức Của Chưởng Môn Sư Huynh
Chương 46 - Phải Bị Thương Mới Được Vào Cốc
Chương 47 - Bạch Mao Căn Chữa Trị Nội Thương
Chương 48 - Lên Sơn Phù Độc Tìm Thần Y
Chương 49 - Mời Thần Y Tới Dự Đại Tiệc
Chương 50 - Nhất Quyết Không Tham Gia Đại Tiệc
Chương 51 - Tên Nàng Là Nhược Thủy Liên?
Chương 52 - Dấu Hiệu Để Lại Bên Trong Cốc
Chương 53 - Những Tù Nhân Trong Động Tám Mươi
Chương 54 - Nỗi Niềm Của Tiên Gia Nhân
Chương 55 - Gặp Đệ Tử Của Hà Gia Trang
Chương 56 - Tửu Lượng Kém Trúng Kế Mỹ Nhân
Chương 57 - Kẻ Thù Đột Nhập Hà Gia Trang
Chương 58 - Gặp Nàng Tại Vạn Thú Sơn Trang
Chương 59 - Tuyết Liên Hoa Nằm Trong Cấm Địa?
Chương 60 - Truyền Thuyết Cây Trâm Và Bạch Tiêu
Chương 61 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 62 - Tính Kế Để Lấy Tin Tình Báo
Chương 63 - Cuộc Đấu Trí Giữa Làn Sương Mù
Chương 64 - Đệ Tử Côn Luân Tới Trung Nguyên
Chương 65 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 66 - Đội Tấn Công Vạn Thú Sơn Trang
Chương 67 - Đài Tỷ Võ Gặp Phen Náo Loạn
Chương 68 - Bỏ Trốn Khỏi Vạn Thú Sơn Trang
Chương 69 - Lối Thoát Dẫn Ra Ngoài Sơn Trang
Chương 70 - Thượng Thiên Khí Công Thoát Khỏi Hang
Chương 71 - Đám Hỗn Loạn Rút Khỏi Sơn Trang
Chương 72 - Di Chuyển Tới Bản Phái Không Động
Chương 73 - Kế Hoạch Liên Minh Đã Thất Bại?
Chương 74 - Muốn Hòa Hợp Tâm Tính Phải Đổi
Chương 75 - Đông Phương Tái Xuất. Giang Hồ Biến.
Chương 76 - Chạm Mặt Lạc Hư Tại Lạc Dương
Chương 77 - Hắc Mộc Nhai Triệu Tập Hào Kiệt
Chương 78 - Phái Hoa Sơn Cậy Thế Làm Càn
Chương 79 - Phút Sơ Sẩy Dẫn Tới Nguy Nan
Chương 80 - Hoàng Hôn Đẫm Máu Trên Bến Đò
Chương 81 - Gặp Cố Nhân Tại Ngũ Bá Cương
Chương 82 - Ngũ Bá Cương Gặp Hoa Sơn Phái
Chương 83 - Bàn Kế Tiến Đánh Hắc Mộc Nhai
Chương 84 - Cố Níu Giữ Ý Chí Sống Còn
Chương 85 - Câu Chuyện Khi Thuyền Nổ Tung
Chương 86 - Tình Cờ Đi Đến Tửu Khí Ấp
Chương 87 - Căn Phòng Nhỏ Ở Trong Tửu Khí Ấp
Chương 88 - Mộc Từ Thiên Tìm Cớ Gây Gổ
Chương 89 - Vì Nàng Mà Lo Lắng Không Yên
Chương 90 - Dưới Trăng Sáng Kết Nghĩa Kim Lan
Chương 91 - Bộ Mặt Thật Của Phái Không Động
Chương 92 - Mâu Thuẫn Nội Bộ Đạt Đỉnh Điểm
Chương 93 - Cuộc Hội Ngộ Không Lường Được Trước
Chương 94 - Cuộc Truy Lùng Những Tên Mất Tích
Chương 95 - Mặt Trái Sau Con Người Cậu Ấy
Chương 96 - Hoa Sơn Phái Chấp Nhận Tan Rã
Chương 97 - Lọt Vào Bẫy Của Diệp Ngân Bình
Chương 98 - Cuộc Hội Ngộ Tại Thôn Lưu Đức
Chương 99 - Sự Thật Về Thất Thương Quyền Pháp
Chương 100 - Lời Từ Biệt Không Muốn Nói Ra
Chương 101 - Một Ván Bạc Rắc Rối Giữa Đêm
Chương 102 - Lão Bà Cô Độc Trong Cấm Địa
Chương 103 - Cùng Bên Nhau Chữa Lành Đau Thương
Chương 104 - Mạc Vô Phong Tìm Lại Mẫu Thân
Chương 105 - Thần Y Trở Về Cốc Thủy Phong
Chương 106 - Tuyết Liên Hoa Không Phải Truyền Thuyết
Chương 107 - Rời Côn Luân Trở Lại Trung Nguyên
Chương 108 - Gặp Lại Nàng Tại Thôn Lưu Đức
Chương 109 - Những Giọt Máu Trên Nền Tuyết Trắng
Chương 110 - Kết Thúc Cũng Là Sự Bắt Đầu
Chương 111 - Tiểu Quái Nhân Của Bạch Vân Viện
Chương 112 - Tình Cờ Gặp Mặt Trong Ngôi Chùa
Chương 113 - Một Viên Đạn Sắt Đi Lạc Đường
Chương 114 - Cùng Nàng Tìm Lại Cảm Giác Xưa
Chương 115 - Những Cuộc Chiến Trong Phủ Tô Châu
Chương 116 - Cùng Bên Nhau Đi Hết Cuộc Đời
Chương 117 - Chương Cuối
Lệnh Hồ Xung vô cùng hoang mang đưa Doanh Doanh rời đi nhưng bản thân hắn thì không biết dừng chân tại nơi nào. Chợt hắn nhớ ra gần nơi đây nhất chỉ có Hằng Sơn, nếu như tới đó chắc chắn Doanh Doanh sẽ được chữa trị.
Tam Đại Tặc tuy rất hùng hổ nói có thể trị được bọn lâu la này nhưng tiếc là sức của họ đã bị mất rất nhiều từ khi dính phải thần công của Mạc Vô Phong. Bọn chúng biết lần này chắc chắn không qua khỏi bèn ôm lấy nhau cười ha hả. Tam tặc nói
“Đời này gặp được hai huynh ta sống không hề uổng”
Nhị tặc gật đầu
“Ta cũng vậy”
Đại tặc nói
“Kiếp sau chúng là đầu thai sẽ lại làm Tam Đại Tặc”
Lũ người Rắn ồ ạt trườn tới chỗ bọn chúng nhe hàm răng gớm ghiếc của chúng ra định cắn xé Tam Đại Tặc thì từng tên một kẻ thì đầu lìa khỏi cổ, kẻ thì mất đi tứ chi. Tam Đại Tặc không hiểu chuyện gì xảy ra chỉ nghe tiếng kiếm đưa qua đưa lại vun vút cùng với hàng đống máu tươi bắn ra như mưa. Chẳng mấy chốc lũ người Rắn đã bị tiêu diệt hết. Kẻ vừa ra tay không ai khác chính là Mạc Vô Phong, sau khi hạ sát tất cả bọn chúng cũng là lúc hắn mất hoàn toàn sức lực cả thân người hắn đổ ập xuống. Đôi tay cầm kiếm của hắn đau nhói. Máu từ 5 vết móng tay hằn sâu của Lăng Kỳ Nhi trên tay hắn liên tục rỉ máu không ngừng. Trong khoảnh khắc Mạc Vô Phong trông thấy sư phụ hắn cách bầu trời kia không xa đang vẫy tay gọi hắn, hắn mỉm cười rơi vào khoảng không màu đen.
Đại tặc đẩy hai tên kia ra tiến tới chỗ Mạc Vô Phong
“Tên này không phải kẻ ban nãy đả thương chúng ta sao”
Tam tặc cúi xuống ấn vào người hắn vài cái
“Hình như hắn chết rồi”
Nhị tặc nói
“Hắn không những là bằng hữu của Lệnh Hồ đại hiệp lại vừa cứu mạng chúng ta. Coi như một chưởng ban nãy hắn tặng chúng ta xí xóa đi. Mau giúp hắn chữa trị”
Đại tặc lật bàn tay của hắn lên xem xét
“Hình như hắn bị trúng độc rồi. Không có thuốc giải làm sao mà cứu đây”
Tam Đại Tặc đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thanh hô
“Thần y cô nương”
Tam tặc nhảy cẫng lên
“Không lẽ chúng ta lại vác xác tới cho cô ta hành hạ sao”
Nhị tặc mếu máo
“Cái chân của đệ vẫn còn đau nhức vì cô ta này đại ca”
Đại tặc thở dài
“Nhưng bỏ mặc hắn lại đây thì chúng ta khác nào loài cầm thú chứ. Hai ngươi xem hắn vẫn còn thoi thóp kìa. Ta nghĩ cứ lôi hắn tới vứt ở Thủy Phong cốc coi như chúng ta đã có công tìm đại phu cho hắn rồi. Còn cô ta có chịu cứu hay không còn chờ xem phúc phận của hắn”
Nhị tặc gật gù
“Ý này có vẻ hay đấy, nhưng đệ nói trước đệ chỉ tới trước cửa cốc vứt hắn lại thôi. Đệ không dại gì chui đầu vào trong đó đâu”
Tam tặc đồng tình
“Vậy chúng ta quyết định chỉ vứt hắn lại cửa cốc thôi nhé. Nhất quyết không để cô ta trông thấy chúng ta”
Đại tặc nói
“Thế mà ban nãy ta còn định rủ các ngươi khi nào bình phục quay lại ăn thua đủ với cô ta ai ngờ các người đều là một lũ chết nhát”
Tam tặc phủ nhận
“Đằng nào chúng ta cũng sẽ quay lại tìm cô ta tính sổ nhưng huynh xem chúng ta đã bình phục đâu. Hiện giờ tới gặp cô ta trong tình trạng này khác nào tự nguyện tới làm bao cát cho cô ta đánh đập”
Đại tặc lôi Mạc Vô Phong lên nói với bọn chúng
“Được rồi vậy mau đi thôi, còn nán lại thêm nhỡ hắn chết lại hiện hồn về ám quẻ chúng ta cả đời”
Tam Đại Tặc cùng nhau lên đường đưa Mạc Vô Phong tới Thủy Phong cốc cầu cứu thần y cô nương ngay trong ngày hôm đó. Còn Lệnh Hồ Xung cũng trên đường đưa Doanh Doanh tới Hằng Sơn chữa trị. Lúc này đây tại Hằng Sơn nhộn nhịp vui tươi chẳng giống như vẻ thanh tịnh vốn có của nơi này. Lý do thì chắc chắn là tại bọn người Điền Bá Quang rồi. Mặc cho Lệnh Hồ Xung căn dặn họ chỉ được ở sau núi không bao giờ được bén mảng lên đại điện chính của phái Hằng Sơn nhưng vô ích. Ngày nào họ cũng nướng thịt, hò hét ầm ĩ thì làm sao mà Hằng Sơn thanh tịnh được.
Tại đại điện Hằng Sơn phái các tiểu sư phụ đang tĩnh tâm tụng kinh niệm phật. Tiếng gõ mõ đồng đều nhịp nhàng xen lẫn đâu đó âm thanh của những người phía sau núi. Ngồi trên các tiểu sư phụ một hàng là chưởng môn Nghi Ngọc đang chăm chú quan sát các đệ tử. Có vẻ như Nghi Ngọc cũng cảm thấy có điều gì đó sắp xảy ra rồi, đôi mắt cô ấy khẽ khép lại rồi mở ra
“Đây là mùi của…thịt”
Từ phía ngoài Điền Bá Quang hai tay giữ chặt lấy hai miếng đùi gà lớn hãy còn nóng hổi, hai chân chạy nhanh thoăn thoắt vì bị Lam Phượng Hoàng đuổi theo. Hắn cứ la oai oái nhằm thẳng đại điện nơi các đệ tử Hằng Sơn đang tĩnh tâm mà chạy tới.
Lam Phượng Hoàng biết hắn cố tình chạy vào đó để thoát thân nhưng hôm nay dù có phải đắc tội với bồ tát cô ta cũng nhất quyết bắt được tên này
“Tên chết tiệt kia, ngươi đứng lại cho ta”
Điền Bá Quang ngoái đầu lại phía sau “Đợi ta ăn xong đã nhé” rồi xông thẳng vào đại điện Hằng Sơn. Mùi thịt thơm phức trên tay hắn bay nghi ngút áp cả mùi hương nhang trong này. Các đệ tử Hằng Sơn đều lấy tay che mũi che miệng lại. Nghi Ngọc chưởng môn thấy vậy nhăn mặt lại bình tĩnh nói
“Hai người đã đặt chân lên đại điện còn hò hét ầm ĩ không những vậy còn mang theo thịt vào đây làm bọn ta khó xử. Mau quay trở ra đi”
Lam Phượng Hoàng nói
“Ngươi nghe thấy chưa Điền Bá Quang mau vác cái thân ngươi ra đây”
Điền Bá Quang nói
“Ta chỉ cướp một miếng thịt của ngươi thôi mà ngươi đuổi theo ta tới tận chân trời góc bể không biết sau này tên Kế Vô Thi còn bị ngươi hành hạ ra sao nữa”
Tiểu sư phụ Nghi Lâm lên tiếng
“Điền Bá Quang huynh mau đem chỗ thịt đó rời khỏi đây ngay”
Điền Bá Quang ngơ ngác
“Thịt này ta lấy cho sư phụ mà. Người nhìn thân hình của mình xem, càng ngày càng gầy đi, một chút thần sắc cũng không có. Người ăn chay cả đời không sống nổi đâu, nếm thử một chút thịt này”. Hắn cầm miếng đùi gà dí thẳng vào miệng Nghi Lâm nhưng may là Nghi Lâm đã nhanh chóng che miệng lại
“Xin bồ tát thứ lỗi...
xin bồ tát thứ lỗi”
Điền Bá Quang lại nói
“Trời đánh còn tránh miếng ăn, người còn chưa ăn đã van xin bồ tát làm gì”
Lam Phượng Hoàng quát
“Ngươi đúng là càng ngày càng không hiểu phép tắc, Nghi Lâm sư phụ chỉ ăn chay mà ngươi dám mang cái đùi gà dí thẳng vào miệng người ta à”
Nghi Lâm thật sự không biết phải làm sao với tên Điền Bá Quang này nữa liền Nghi Ngọc trưởng môn ra ngoài luyện kiếm. Điền Bá Quang trông thấy Nghi Lâm bỏ đi cũng hớt ha hớt hải chạy theo, nhất quyết không trả cái đùi gà lại cho Lam Phượng Hoàng. Cô ta cũng không chịu thua lại tiếp tục đuổi theo hắn ra tới tận lối vào Hằng Sơn.
Nghi Lâm kêu lên
“Huynh có định bỏ miếng thịt đó đi không”
Điền Bá Quang cắn lấy một miếng thịt miệng nhai ngồm ngoàm đáp
“Thịt hãy còn nóng sư phụ đừng làm khách nữa ở đây không có ai nhìn thấy đâu mau ăn đi”
Nghi Lâm cố đứng cách xa hắn một tay che mũi nhất quyết không ngửi thêm một chút nào nữa. Chợt Điền Bá Quang cầm cái đùi gà chỉ tay về phía trước
“Lệnh Hồ Xung, huynh ấy đến đây làm gì”
Nghi Lâm tức giận
“Huynh đừng lừa ta bằng cách đó nữa. Ta không mắc mưu đâu”
Lam Phượng Hoàng cũng trông về phía xa
“Đúng là Lệnh Hồ đại ca rồi nhưng huynh ấy đang cõng ai vậy nhỉ”
Nghi Lâm thấy Lam Phượng Hoàng cũng nói vậy bèn quay ra phía sau nhìn thử. Khuôn mặt của Lệnh Hồ Xung làm sao mà cô ấy quên được, vừa nhìn một cái là Nghi Lâm nhận ra ngay. Cô ấy gọi to
“Lệnh Hồ đại ca”
Lúc này Lệnh Hồ Xung cũng trông thấy bọn họ, hắn cố chạy tới nhanh hơn ngay cả thở còn chẳng buồn. Lam Phượng Hoàng lúc này hắn tới gần mới trông rõ mặt người hắn đang cõng phía sau lưng
“Kia là…Thánh cô. Lệnh Hồ đại ca, đã xảy ra chuyện gì vậy”
Lệnh Hồ Xung không trả lời ai cả hắn vừa đi vừa nói với Nghi Lâm
“Trong phái còn phòng nghỉ nào trống không mau dẫn huynh tới”
Nghi Lâm trông vẻ mặt vội vã của hắn bèn lập tức dẫn đường cho hắn ngay. Bọn Điền Bá Quang, Lam Phượng Hoàng lo lắng đi theo họ. Đặt Doanh Doanh nằm xuống giường rồi hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Lúc này Nghi Lâm mới hỏi
“Lệnh Hồ đại ca rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy. Không phải huynh và tỷ ấy đang ngao du tại Hoa Sơn sao”
Lam Phượng Hoàng cũng hỏi
“Đúng vậy, sao Thánh cô lại thành ra thế này”
Điền Bá Quang hốt hoảng
“Không phải Tam thi não thần đan lại phát tác đấy chứ”
Cùng một lúc bao nhiêu câu hỏi dồn dập ập về phía Lệnh Hồ Xung khiến hắn không biết phải trả lời từng người ra sao. Hắn nghĩ việc trước mắt là làm sao cho Doanh Doanh hồi tỉnh đã bèn hỏi Nghi Lâm
“Phái Hằng Sơn còn Bạch Vân Hùng Đản hoàn không mau lấy cho huynh”
“Muội có mang theo đây”. Nghi Lâm rút từ trong người ra một lọ thuốc nhỏ đổ ra lòng bàn tay đưa cho Lệnh Hồ Xung.
Lệnh Hồ Xung sau khi đưa viên thuốc vào miệng Doanh Doanh mới an tâm được phần nào. Hắn bấy giờ mới có thể bình tĩnh giải thích mọi chuyện cho họ nghe
“Huynh và Doanh Doanh chạm trán với hai người Tây Vực. Trông thấy bọn chúng giết người vô cớ huynh không thể ngồi yên nên mới sinh ra chuyện thế này, Doanh Doanh bị thương vì đỡ cho huynh một chưởng của bà ta”