Chương 1 - Bỏ Đại Thọ Xuống Núi Dạo Chơi
Chương 2 - Bí Mật Trong Hẻm Núi Côn Luân
Chương 3 - Nguồn Gốc Cuốn Kinh Trong Hẻm Núi
Chương 4 - Lần Đầu Nghe Kể Chuyện Trung Nguyên
Chương 5 - Mạo Danh Chưởng Môn Tạo Thư Giả
Chương 6 - Dưới Chân Núi Gặp Mặt Danh Y
Chương 7 - Hàn Khí Ngàn Năm Là Giải Dược
Chương 8 - Rời Côn Luân Ngao Du Trung Thổ
Chương 9 - Trong Tửu Quán Gặp Tam Đại Tặc
Chương 10 - Ngoài Tửu Điếm Thánh Cô Gặp Nạn
Chương 11 - Thánh Cô Dưỡng Thương Tại Hằng Sơn
Chương 12 - Quyết Tìm Kẻ Hãm Hại Thánh Cô
Chương 13 - Dưới Chân Núi Gặp Ý Trung Nhân
Chương 14 - Căn Nhà Gỗ Chứa Nhiều Rượu Quý
Chương 15 - Tiên Hà Lĩnh Gặp Phải Biến Cố
Chương 16 - Lối Vào Bí Mật Sau Thác Nước
Chương 17 - Nước Trong Thôn Bắt Đầu Nhiễm Độc
Chương 18 - Ngũ Sắc Thủy Hòa Trong Nguồn Nước
Chương 19 - Gặp Kẻ Xấu Tại Thành Lạc Dương
Chương 20 - Tam Đại Tặc Trừng Phạt Kẻ Xấu
Chương 21 - Mùi Hương Đặc Biệt Của Cô Ấy
Chương 22 - Trước Cửa Cốc Gặp Mặt Thần Y
Chương 23 - Không Hiểu Chuyện Trách Lầm Thần Y
Chương 24 - Tiếng Cầm Mang Đậm Nỗi Tương Tư
Chương 25 - Ký Ức Khi Xưa Dần Trở Lại
Chương 26 - Buổi Chiều Tà Hội Ngộ Ân Nhân
Chương 27 - Câu Hỏi Của Phương Trượng Đại Sư
Chương 28 - Gặp Mặt Cao Nhân Trong Tửu Quán
Chương 29 - Hỗn Chiến Dưới Chân Núi Hoa Sơn
Chương 30 - Ám Khí Độc Của Hà Gia Trang
Chương 31 - Lần Đầu Tới Cốc Thủy Phong
Chương 32 - Nỗi Đau Trong Tâm Hồn Của Nàng
Chương 33 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Nhất
Chương 34 - Đệ Nhất Kỹ Viện Thành Lạc Dương
Chương 35 - Kỳ Tài Tử Của Phái Côn Luân
Chương 36 - Cùng Học Y Thuật Của Thần Y
Chương 37 - Các Nữ Đệ Tử Phái Không Động
Chương 38 - Âm Mưu Lớn Của Phái Không Động
Chương 39 - Tìm Người Dạy Hán Tự Cho Mình
Chương 40 - Đồng Hành Cùng Người Phái Không Động
Chương 41 - Hắc Mộc Nhai Phòng Bị Căng Thẳng
Chương 42 - Điền Bá Quang Liên Tục Gặp Họa
Chương 43 - Tam Tài Tử Cùng Nhau Hội Ngộ
Chương 44 - Manh Mối Trong Tửu Quán Ngoại Thành
Chương 45 - Tin Tức Của Chưởng Môn Sư Huynh
Chương 46 - Phải Bị Thương Mới Được Vào Cốc
Chương 47 - Bạch Mao Căn Chữa Trị Nội Thương
Chương 48 - Lên Sơn Phù Độc Tìm Thần Y
Chương 49 - Mời Thần Y Tới Dự Đại Tiệc
Chương 50 - Nhất Quyết Không Tham Gia Đại Tiệc
Chương 51 - Tên Nàng Là Nhược Thủy Liên?
Chương 52 - Dấu Hiệu Để Lại Bên Trong Cốc
Chương 53 - Những Tù Nhân Trong Động Tám Mươi
Chương 54 - Nỗi Niềm Của Tiên Gia Nhân
Chương 55 - Gặp Đệ Tử Của Hà Gia Trang
Chương 56 - Tửu Lượng Kém Trúng Kế Mỹ Nhân
Chương 57 - Kẻ Thù Đột Nhập Hà Gia Trang
Chương 58 - Gặp Nàng Tại Vạn Thú Sơn Trang
Chương 59 - Tuyết Liên Hoa Nằm Trong Cấm Địa?
Chương 60 - Truyền Thuyết Cây Trâm Và Bạch Tiêu
Chương 61 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 62 - Tính Kế Để Lấy Tin Tình Báo
Chương 63 - Cuộc Đấu Trí Giữa Làn Sương Mù
Chương 64 - Đệ Tử Côn Luân Tới Trung Nguyên
Chương 65 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 66 - Đội Tấn Công Vạn Thú Sơn Trang
Chương 67 - Đài Tỷ Võ Gặp Phen Náo Loạn
Chương 68 - Bỏ Trốn Khỏi Vạn Thú Sơn Trang
Chương 69 - Lối Thoát Dẫn Ra Ngoài Sơn Trang
Chương 70 - Thượng Thiên Khí Công Thoát Khỏi Hang
Chương 71 - Đám Hỗn Loạn Rút Khỏi Sơn Trang
Chương 72 - Di Chuyển Tới Bản Phái Không Động
Chương 73 - Kế Hoạch Liên Minh Đã Thất Bại?
Chương 74 - Muốn Hòa Hợp Tâm Tính Phải Đổi
Chương 75 - Đông Phương Tái Xuất. Giang Hồ Biến.
Chương 76 - Chạm Mặt Lạc Hư Tại Lạc Dương
Chương 77 - Hắc Mộc Nhai Triệu Tập Hào Kiệt
Chương 78 - Phái Hoa Sơn Cậy Thế Làm Càn
Chương 79 - Phút Sơ Sẩy Dẫn Tới Nguy Nan
Chương 80 - Hoàng Hôn Đẫm Máu Trên Bến Đò
Chương 81 - Gặp Cố Nhân Tại Ngũ Bá Cương
Chương 82 - Ngũ Bá Cương Gặp Hoa Sơn Phái
Chương 83 - Bàn Kế Tiến Đánh Hắc Mộc Nhai
Chương 84 - Cố Níu Giữ Ý Chí Sống Còn
Chương 85 - Câu Chuyện Khi Thuyền Nổ Tung
Chương 86 - Tình Cờ Đi Đến Tửu Khí Ấp
Chương 87 - Căn Phòng Nhỏ Ở Trong Tửu Khí Ấp
Chương 88 - Mộc Từ Thiên Tìm Cớ Gây Gổ
Chương 89 - Vì Nàng Mà Lo Lắng Không Yên
Chương 90 - Dưới Trăng Sáng Kết Nghĩa Kim Lan
Chương 91 - Bộ Mặt Thật Của Phái Không Động
Chương 92 - Mâu Thuẫn Nội Bộ Đạt Đỉnh Điểm
Chương 93 - Cuộc Hội Ngộ Không Lường Được Trước
Chương 94 - Cuộc Truy Lùng Những Tên Mất Tích
Chương 95 - Mặt Trái Sau Con Người Cậu Ấy
Chương 96 - Hoa Sơn Phái Chấp Nhận Tan Rã
Chương 97 - Lọt Vào Bẫy Của Diệp Ngân Bình
Chương 98 - Cuộc Hội Ngộ Tại Thôn Lưu Đức
Chương 99 - Sự Thật Về Thất Thương Quyền Pháp
Chương 100 - Lời Từ Biệt Không Muốn Nói Ra
Chương 101 - Một Ván Bạc Rắc Rối Giữa Đêm
Chương 102 - Lão Bà Cô Độc Trong Cấm Địa
Chương 103 - Cùng Bên Nhau Chữa Lành Đau Thương
Chương 104 - Mạc Vô Phong Tìm Lại Mẫu Thân
Chương 105 - Thần Y Trở Về Cốc Thủy Phong
Chương 106 - Tuyết Liên Hoa Không Phải Truyền Thuyết
Chương 107 - Rời Côn Luân Trở Lại Trung Nguyên
Chương 108 - Gặp Lại Nàng Tại Thôn Lưu Đức
Chương 109 - Những Giọt Máu Trên Nền Tuyết Trắng
Chương 110 - Kết Thúc Cũng Là Sự Bắt Đầu
Chương 111 - Tiểu Quái Nhân Của Bạch Vân Viện
Chương 112 - Tình Cờ Gặp Mặt Trong Ngôi Chùa
Chương 113 - Một Viên Đạn Sắt Đi Lạc Đường
Chương 114 - Cùng Nàng Tìm Lại Cảm Giác Xưa
Chương 115 - Những Cuộc Chiến Trong Phủ Tô Châu
Chương 116 - Cùng Bên Nhau Đi Hết Cuộc Đời
Chương 117 - Chương Cuối
Chương 1 - Bỏ Đại Thọ Xuống Núi Dạo Chơi
Chương 2 - Bí Mật Trong Hẻm Núi Côn Luân
Chương 3 - Nguồn Gốc Cuốn Kinh Trong Hẻm Núi
Chương 4 - Lần Đầu Nghe Kể Chuyện Trung Nguyên
Chương 5 - Mạo Danh Chưởng Môn Tạo Thư Giả
Chương 6 - Dưới Chân Núi Gặp Mặt Danh Y
Chương 7 - Hàn Khí Ngàn Năm Là Giải Dược
Chương 8 - Rời Côn Luân Ngao Du Trung Thổ
Chương 9 - Trong Tửu Quán Gặp Tam Đại Tặc
Chương 10 - Ngoài Tửu Điếm Thánh Cô Gặp Nạn
Chương 11 - Thánh Cô Dưỡng Thương Tại Hằng Sơn
Chương 12 - Quyết Tìm Kẻ Hãm Hại Thánh Cô
Chương 13 - Dưới Chân Núi Gặp Ý Trung Nhân
Chương 14 - Căn Nhà Gỗ Chứa Nhiều Rượu Quý
Chương 15 - Tiên Hà Lĩnh Gặp Phải Biến Cố
Chương 16 - Lối Vào Bí Mật Sau Thác Nước
Chương 17 - Nước Trong Thôn Bắt Đầu Nhiễm Độc
Chương 18 - Ngũ Sắc Thủy Hòa Trong Nguồn Nước
Chương 19 - Gặp Kẻ Xấu Tại Thành Lạc Dương
Chương 20 - Tam Đại Tặc Trừng Phạt Kẻ Xấu
Chương 21 - Mùi Hương Đặc Biệt Của Cô Ấy
Chương 22 - Trước Cửa Cốc Gặp Mặt Thần Y
Chương 23 - Không Hiểu Chuyện Trách Lầm Thần Y
Chương 24 - Tiếng Cầm Mang Đậm Nỗi Tương Tư
Chương 25 - Ký Ức Khi Xưa Dần Trở Lại
Chương 26 - Buổi Chiều Tà Hội Ngộ Ân Nhân
Chương 27 - Câu Hỏi Của Phương Trượng Đại Sư
Chương 28 - Gặp Mặt Cao Nhân Trong Tửu Quán
Chương 29 - Hỗn Chiến Dưới Chân Núi Hoa Sơn
Chương 30 - Ám Khí Độc Của Hà Gia Trang
Chương 31 - Lần Đầu Tới Cốc Thủy Phong
Chương 32 - Nỗi Đau Trong Tâm Hồn Của Nàng
Chương 33 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Nhất
Chương 34 - Đệ Nhất Kỹ Viện Thành Lạc Dương
Chương 35 - Kỳ Tài Tử Của Phái Côn Luân
Chương 36 - Cùng Học Y Thuật Của Thần Y
Chương 37 - Các Nữ Đệ Tử Phái Không Động
Chương 38 - Âm Mưu Lớn Của Phái Không Động
Chương 39 - Tìm Người Dạy Hán Tự Cho Mình
Chương 40 - Đồng Hành Cùng Người Phái Không Động
Chương 41 - Hắc Mộc Nhai Phòng Bị Căng Thẳng
Chương 42 - Điền Bá Quang Liên Tục Gặp Họa
Chương 43 - Tam Tài Tử Cùng Nhau Hội Ngộ
Chương 44 - Manh Mối Trong Tửu Quán Ngoại Thành
Chương 45 - Tin Tức Của Chưởng Môn Sư Huynh
Chương 46 - Phải Bị Thương Mới Được Vào Cốc
Chương 47 - Bạch Mao Căn Chữa Trị Nội Thương
Chương 48 - Lên Sơn Phù Độc Tìm Thần Y
Chương 49 - Mời Thần Y Tới Dự Đại Tiệc
Chương 50 - Nhất Quyết Không Tham Gia Đại Tiệc
Chương 51 - Tên Nàng Là Nhược Thủy Liên?
Chương 52 - Dấu Hiệu Để Lại Bên Trong Cốc
Chương 53 - Những Tù Nhân Trong Động Tám Mươi
Chương 54 - Nỗi Niềm Của Tiên Gia Nhân
Chương 55 - Gặp Đệ Tử Của Hà Gia Trang
Chương 56 - Tửu Lượng Kém Trúng Kế Mỹ Nhân
Chương 57 - Kẻ Thù Đột Nhập Hà Gia Trang
Chương 58 - Gặp Nàng Tại Vạn Thú Sơn Trang
Chương 59 - Tuyết Liên Hoa Nằm Trong Cấm Địa?
Chương 60 - Truyền Thuyết Cây Trâm Và Bạch Tiêu
Chương 61 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 62 - Tính Kế Để Lấy Tin Tình Báo
Chương 63 - Cuộc Đấu Trí Giữa Làn Sương Mù
Chương 64 - Đệ Tử Côn Luân Tới Trung Nguyên
Chương 65 - Cửu Dương Thần Công Thức Thứ Hai
Chương 66 - Đội Tấn Công Vạn Thú Sơn Trang
Chương 67 - Đài Tỷ Võ Gặp Phen Náo Loạn
Chương 68 - Bỏ Trốn Khỏi Vạn Thú Sơn Trang
Chương 69 - Lối Thoát Dẫn Ra Ngoài Sơn Trang
Chương 70 - Thượng Thiên Khí Công Thoát Khỏi Hang
Chương 71 - Đám Hỗn Loạn Rút Khỏi Sơn Trang
Chương 72 - Di Chuyển Tới Bản Phái Không Động
Chương 73 - Kế Hoạch Liên Minh Đã Thất Bại?
Chương 74 - Muốn Hòa Hợp Tâm Tính Phải Đổi
Chương 75 - Đông Phương Tái Xuất. Giang Hồ Biến.
Chương 76 - Chạm Mặt Lạc Hư Tại Lạc Dương
Chương 77 - Hắc Mộc Nhai Triệu Tập Hào Kiệt
Chương 78 - Phái Hoa Sơn Cậy Thế Làm Càn
Chương 79 - Phút Sơ Sẩy Dẫn Tới Nguy Nan
Chương 80 - Hoàng Hôn Đẫm Máu Trên Bến Đò
Chương 81 - Gặp Cố Nhân Tại Ngũ Bá Cương
Chương 82 - Ngũ Bá Cương Gặp Hoa Sơn Phái
Chương 83 - Bàn Kế Tiến Đánh Hắc Mộc Nhai
Chương 84 - Cố Níu Giữ Ý Chí Sống Còn
Chương 85 - Câu Chuyện Khi Thuyền Nổ Tung
Chương 86 - Tình Cờ Đi Đến Tửu Khí Ấp
Chương 87 - Căn Phòng Nhỏ Ở Trong Tửu Khí Ấp
Chương 88 - Mộc Từ Thiên Tìm Cớ Gây Gổ
Chương 89 - Vì Nàng Mà Lo Lắng Không Yên
Chương 90 - Dưới Trăng Sáng Kết Nghĩa Kim Lan
Chương 91 - Bộ Mặt Thật Của Phái Không Động
Chương 92 - Mâu Thuẫn Nội Bộ Đạt Đỉnh Điểm
Chương 93 - Cuộc Hội Ngộ Không Lường Được Trước
Chương 94 - Cuộc Truy Lùng Những Tên Mất Tích
Chương 95 - Mặt Trái Sau Con Người Cậu Ấy
Chương 96 - Hoa Sơn Phái Chấp Nhận Tan Rã
Chương 97 - Lọt Vào Bẫy Của Diệp Ngân Bình
Chương 98 - Cuộc Hội Ngộ Tại Thôn Lưu Đức
Chương 99 - Sự Thật Về Thất Thương Quyền Pháp
Chương 100 - Lời Từ Biệt Không Muốn Nói Ra
Chương 101 - Một Ván Bạc Rắc Rối Giữa Đêm
Chương 102 - Lão Bà Cô Độc Trong Cấm Địa
Chương 103 - Cùng Bên Nhau Chữa Lành Đau Thương
Chương 104 - Mạc Vô Phong Tìm Lại Mẫu Thân
Chương 105 - Thần Y Trở Về Cốc Thủy Phong
Chương 106 - Tuyết Liên Hoa Không Phải Truyền Thuyết
Chương 107 - Rời Côn Luân Trở Lại Trung Nguyên
Chương 108 - Gặp Lại Nàng Tại Thôn Lưu Đức
Chương 109 - Những Giọt Máu Trên Nền Tuyết Trắng
Chương 110 - Kết Thúc Cũng Là Sự Bắt Đầu
Chương 111 - Tiểu Quái Nhân Của Bạch Vân Viện
Chương 112 - Tình Cờ Gặp Mặt Trong Ngôi Chùa
Chương 113 - Một Viên Đạn Sắt Đi Lạc Đường
Chương 114 - Cùng Nàng Tìm Lại Cảm Giác Xưa
Chương 115 - Những Cuộc Chiến Trong Phủ Tô Châu
Chương 116 - Cùng Bên Nhau Đi Hết Cuộc Đời
Chương 117 - Chương Cuối
Từ khi gặp nàng múa kiếm giữa vườn hoa trên Sơn Phù Độc tâm trí hắn đã bị ám ảnh bởi vẻ đẹp kiêu sa lạnh lùng ấy. Kể từ khi hắn rời khỏi cốc Thủy Phong hắn mới biết bản thân đã bỏ lỡ một điều gì đó rất quý giá nhưng hắn không biết đó là điều gì. Giờ đây gặp lại nàng hắn đã hiểu thứ mà hắn vô tình bỏ lỡ chính là nữ nhân trước mắt hắn kia. Nàng không phải đóa hoa hướng dương vươn dài dưới ánh mặt trời ấm áp mà là bông hoa tuyết đứng vững trong cơn bão tố giá băng.
Lạc Hư càng cố tiến gần thì dường như nàng lại phi thân nhanh hơn một bậc. Chỉ cách vài lần nhảy nữa thôi nàng sẽ tới bến đò còn hắn chắc chắn không để điều đó xảy ra. Hắn không biết hắn đuổi theo nàng để làm gì nhưng như thế còn hơn cứ thế để nàng vuột mất khỏi tầm mắt hắn lần thứ hai. Hắn mỉm cười rút thanh trường kiếm sau lưng ra phi thẳng tới thân mình nữ nhân trước mặt. Thanh trường kiếm xẻ gió bay nhanh như cắt về phía trước. Nhận thấy sát khí đằng sau lưng nàng dừng bước trên một mái nhà gần đó thu mình đón kiếm.
Thanh trường kiếm ban nãy giờ đã nằm gọn trong tay nàng. Chĩa kiếm vào mặt hắn, nàng nói
“Ban nãy nhận nhầm ta là bằng hữu giờ nhận nhầm ta là kẻ thù sao. Ta khuyên ngươi nên tìm thần y nào đó chữa khỏi đôi mắt cho mình đi”
Lạc Hư nhảy lên mái nhà nàng đang đứng, hắn khoanh tay lại điềm nhiên nói
“Theo cô thì ai có đủ khả năng chữa khỏi mắt cho ta. Thần y cô nương sao? Hay ai đó khác”
Nàng nói
“Ta nghĩ kiểu người như ngươi cô ta chẳng muốn chữa đâu nhưng nếu ngươi bỏ lòng cầu xin có lẽ sẽ có chút hy vọng”
Lạc Hư chống cằm suy nghĩ
“Nếu vậy chắc ta chẳng dám đến nhờ cô ta làm gì cho mất công. Ta nhờ cô được không, cô nương mua thuốc không có tiền trả”
Nàng ném lại thanh trường kiếm về phía hắn, Lạc Hư đưa tay đón kiếm dễ dàng nhưng lực ném của nàng khiến hắn bị kéo lê một đoạn trên mái nhà
“Muốn ta chữa cũng được thôi. Có điều trước khi biết mắt ngươi bị bệnh gì ta phải móc ra để kiểm tra đã”
Lạc Hư nghe câu nói ấy giật mình quay đầu lại đã trông thấy khuôn mặt nàng áp sát hắn từ bao giờ, tay nàng nhằm thẳng mặt hắn mà tấn công khiến hắn phải nâng thanh trường kiếm lên đỡ lấy. Chỉ nghe tiếng ‘coong’ một cái cả hắn lẫn thanh trường kiếm của mình bị đẩy thẳng xuống mái nhà. Hắn nhanh tay chĩa mũi kiếm xuống đất lấy đà bật lại lên.
Một tay nàng vẫn cầm túi thuốc chứ không thèm đặt xuống, chỉ với một tay nhưng nàng vẫn dễ dàng áp đảo Lạc Hư với thanh kiếm nặng trịch. Hai người họ cứ thế so chiêu trên mái nhà khiến những viên gạch trên mái thỉnh thoảng lại rơi lả tả xuống mặt đường thu hút rất nhiều người dân hiếu kỳ tới chỉ trỏ bàn tán.
Lạc Hư vừa ra sức đỡ chiêu vừa nói
“Cô nương thừa sức đả bại ta trong vòng ba chiêu sao cứ nương tay với ta vậy”
Nàng vừa tung quyền như múa vừa nói
“Ta đánh cho tới khi nào ngươi van xin ta dừng lại thì thôi. Thắng hậu bối kém cỏi như ngươi ta cũng chẳng hân hoan gì”
Lạc Hư nói
“Vậy nhân cơ hội này ta phải thử sức với tiền bối tu dưỡng công phu mới được”
Hắn nắm chắc thanh trường kiếm bằng cả hai tay xoay mình nhanh như một cơn lốc. Ban nãy những viên gạch trên mái chỉ rơi lả tả xuống đất giờ chúng bị cơn lốc kia cuốn thẳng lên trời. Lạc Hư nhắm thẳng nàng mà xoay tới, hắn xoay tới đâu gạch ngói tung lên tới đó, chỉ trong phút chốc cả căn nhà lớn đã tan hoang một nửa.
Nàng nhìn cơn lốc đó mà phán đoán
“Với tốc độ thế kia chạm nhẹ vào hắn cũng đủ rách da rách thịt nhưng chỉ cần một chiêu trong Quỳ Hoa Bảo Điển cũng đủ để phá chiêu của hắn có điều mình đã tự nhủ sẽ không động đến bảo điển nữa tránh có kẻ nhận ra. Đã vậy đành phải chịu hao tổn nội lực một chút”
Cơn lốc kia càng lúc càng xoay nhanh hơn, nàng vận toàn bộ công lực lên hai bàn tay xoay tròn tạo thành một vòng khí lực khổng lồ đủ để nuốt trọn cơn lốc kia. Lạc Hư cứ thế xoay thẳng vào nguồn khí lực của nàng không chút e sợ có điều tốc độ xoay của hắn càng lúc càng chậm lại tới khi hắn cùng thanh trường kiếm của mình bị chặn hoàn toàn.
Thấy chiêu của Lạc Hư đã bị phá nàng ngừng vận khí thu chiêu lập tức tọa thiền điều tức lại nội lực trong cơ thể mình. Lạc Hư chạy tới lo lắng hỏi han
“Cô nương đã bị nội thương trước đó sao còn gắng sức vận công chứ”
Bên dưới căn nhà nơi họ giao tranh có một nhóm người đang len lỏi vào trong đám đông lớn tiếng gọi
“Lạc Hư, ta tìm huynh suốt từ sáng tới giờ. Vừa mới đặt chân vào thành huynh liền bỏ đi làm mọi người lo lắng quá”. Lam Phượng Hoàng gào lên
Lạc Hư nói
“Ta đã hứa với muội sẽ tới Hắc Mộc Nhai cùng các ni cô phái Hằng Sơn thì nhất định ta sẽ tới đúng hẹn. Muội không cần đi theo ta đâu”
Nàng giật mình quay xuống thì trông thấy bộ y phục quen thuộc của các ni cô phái Hằng Sơn nhưng may mắn thay Nghi Lâm không có ở đó. Nàng vội nói với Lạc Hư
“Mau đưa ta trở về bến đò…Mau lên”
Lạc Hư thấy nàng đang yên đang lành lại hoảng sợ như vậy hắn rất hoang mang
“Có chuyện gì vậy. Sao cô nương…”
Nàng bám vào hắn làm điểm tựa để đứng dậy. Hắn thấy đôi mắt nàng toát ra nỗi lo sợ vô hình nào đó, bàn tay nàng cứ bấu chặt vào hắn không buông. Lạc Hư không suy nghĩ thêm nữa liền đỡ lấy nàng và nhặt lấy chỗ thuốc nằm lăn lóc trên mái nhà phi thân thẳng tới bến đò.
Lam Phượng Hoàng thấy Lạc Hư ôm một cô nương lạ hoắc bỏ đi không nói một tiếng nào cô ta cảm tưởng như mình sắp phát hỏa tới nơi.
“Vị công tử đó nói sẽ tới Hắc Mộc Nhai rồi cô nương cũng không cần lo lắng đi tìm nữa. Giờ chúng ta phải mau chóng lên đường ngay tránh làm hỏng đại sự”. Nghi Ngọc chưởng môn nói
Lam Phượng Hoàng vừa nói vừa nghiến răng không che giấu được sự tức giận trong lòng
“Sáng ngày ra mà bao nhiêu chuyện khó chịu cứ ập tới. Đầu tiên là Lạc Hư bỗng nhiên chạy đi mất sau đó đến hai tên Đường Chính Thiên và Trương Thiên Lạc lôi Điền Bá Quang đi ăn thịt uống rượu. Tên Điền Bá Quang thì lừa Nghi Lâm sư phụ đi theo. Nếu biết trước thế này ta chẳng thèm dạy tiếng Hán cho mấy tên đó nữa. Tức thật…tức chết đi mất”
Nghi Ngọc chưởng môn ra lệnh cho các đệ tử Hằng Sơn phái
“Mọi người chia ra tìm Nghi Lâm và những người còn lại rồi tập trung tại quán trọ cạnh bến đò. Sau khi đông đủ chúng ta lập tức tới Hắc Mộc Nhai ngay”
Lam Phượng Hoàng nói
“Nghi Ngọc tỷ này, liệu Lệnh Hồ đại ca có hơi thổi phồng sự việc lên không. Những gì huynh ấy viết trong thư thật sự ta không dám tin một chữ nào cả”
Nghi Ngọc lắc đầu
“Chuyện này khó nói nhưng ta tin những điều Lệnh Hồ đại ca làm là đúng. Không chỉ phái Hằng Sơn mà phái Hoa Sơn cùng các đại sư của chùa Thiếu Lâm cũng tới Hắc Mộc Nhai theo lời mời của huynh ấy. Thực hư thế nào, sự việc nghiêm trọng ra sao chúng ta tới đó khắc sẽ biết”
Lúc này đám đông đứng xem cuộc giao đấu cũng đã tản ra dần sau khi bàn tán đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Bọn họ đi hết Lam Phượng Hoàng mới trông thấy bóng dáng Nghi Lâm cùng hai tên đệ tử Côn Luân phía xa xa.
Trông khuôn mặt Nghi Lâm rất tức giận khiến hai tên đệ tử Côn Luân uốn cong cả lưỡi mới khiến tiểu sư phụ nguôi ngoai phần nào.
Lam Phượng Hoàng thở phào nhẹ nhõm
“Vậy là khỏi mất công đi tìm họ nữa. Chỉ còn tên Lạc Hư…chết tiệt đó, huynh quay trở về đây ta sẽ cho huynh biết tay”
Nghi Ngọc tới hỏi han Nghi Lâm
“Muội có chuyện gì không vui vậy”
Nghi Lâm giận dỗi nói
“Điền Bá Quang…hắn lừa muội…dẫn muội tới quán cơm toàn thịt với rượu cùng hai người này”
Đường Chính Thiên xua tay
“Ấy…đừng nhìn ta như vậy. Tiếng Hán bọn ta chưa tốt nên mới nhờ Điền Bá Quang dẫn đường cho chắc”
Trương Thiên lạc ngó nghiêng xung quanh
“Ủa…Lạc đại ca đi vẫn chưa về với mọi người sao”
Lam Phượng Hoàng túm cổ Trương Thiên Lạc lên hét thẳng vào mặt hắn
“Về rồi xong lại bỏ đi cùng với cô nương nào đó rồi. Còn tình tứ ôm eo cô ta nữa…các người mau đi tìm tên đại ca chết tiệt đó về đây cho ta”
Trương Thiên Lạc sợ hãi
“Sao…sao cô lại trút giận lên tôi chứ”
Đường Chính Thiên thì tỏ vẻ ghen tỵ ra mặt
“Tại sao huynh ấy tốt số như vậy chứ. Ngoài các kỹ nữ ở tửu lâu ra ta chưa được ôm eo cô nương nào đâu đấy”
Lam Phượng Hoàng trừng mắt lên
“Ngươi có bị làm sao không vậy. Kỹ nữ ở tửu lâu với những cô nương kia thì khác gì nhau”
Đường Chính Thiên nói
“Khác chứ. Ta nghe Điền Bá Quang bảo rằng kỹ nữ tửu lâu ôm rất dễ dàng nếu muốn thử sức bản thân phải ôm được những cô nương còn lại trong thiên hạ kia”
Nghe hắn nói về tửu sắc các đệ tử Hằng Sơn đều nhăn mặt quay đi hết. Lam Phượng Hoàng thì nói
“Ta thấy các ngươi tâm đầu ý hợp quá đấy thà cứ gặp mặt là gây sự như vài tháng trước còn hơn. Lên đường tới Hắc Mộc Nhai thôi, mặc xác tên Điền Bá Quang, mặc xác tên…Lạc Hư”
Điền Bá Quang đang dạo chơi thành Lạc Dương bỗng hắn hắt hơi một tiếng rõ to, hắn lẩm bẩm
“Hình như có tên nào đang bêu xấu ta. Thôi kệ đi…Nghi Lâm sư phụ lần này giận ta thật rồi, cô ấy nói sẽ không nhìn mặt ta nữa. Ta có làm gì sai đâu…ta chỉ muốn cô ấy được ăn ngon một lần thôi mà”