Đi tới hậu viện, hoàng hậu ngồi ở trên băng đá cúi đầu nhìn đàn kiến đang bò trên mặt đất.
Vốn là nàng đã tuyệt vọng, cảm thấy cả đời sau mình sẽ chết già trong lãnh cung lạnh lẽo này.
Thế nhưng, hôm nay nhìn thấy Thạch Nghị thật sự là nam nhân ,
lòng nàng lại dấy lên hy vọng.
Nàng muốn báo thù, để cho cẩu hoàng đế kia nếm thử tư vị mỗi ngày đều bị quất roi đến trầy da tróc thịt.
Để cho người thân của hắn từng người cũng ngã xuống trước mặt hắn.
Mong muốn báo thù lan rộng trong lòng nàng.
Nàng đang suy nghĩ dùng biện pháp dạng gì để cho Thạch Nghị giúp nàng.
Dùng thái độ ép buộc nhất định là không được, nàng trên danh nghĩa mặc dù là hoàng hậu nhưng bây giờ đã bị đánh vào lãnh cung có thể nói là đã bị phế bỏ.
Nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ cũng chỉ có sắc đẹp là có thể .
Đối với dung mạo của mình, nàng vẫn rất có lòng tin.
Ở nơi sâu trong lãnh cung này, Thạch Nghị một người nam nhân bình thường nhất định sẽ có nhu cầu.
Chỉ bất quá, nghĩ đến nàng đường đường hoàng hậu, Hạ Hầu vương phủ tiểu thư sẽ bị một tiểu thái giám làm trong lòng thật có chút khó mà tiếp nhận.
Nhưng thù hận trong lòng cũng khiến nàng không quan tâm nhiều như vậy .
Vì mấy trăm vong hồn Hạ Hầu gia nàng không làm thì ai làm? Dù bồi ai cũng có khác gì nhau?
Chỉ là không biết Thạch Nghị có thiên phú như nào? Không biết có thể hay không tu luyện công pháp độc môn của Hạ Hầu gia bọn họ.
Đây là thứ mà cẩu hoàng đế cũng muốn có được ,
chỉ bất quá Hạ Hầu gia vẫn luôn không cho.
Lần này diệt khẩu Hạ Hầu gia nguyên nhân rất lớn chính là vì công pháp này của nhà bọn họ.
Những ngày qua hoàng hậu suy nghĩ rất nhiều.
Nàng nhớ vào đêm hôm đó, phụ thân để cho nàng nhớ kỹ rồi sau đó đem công pháp thiêu hủy.
Còn nói một ít về truyền kỳ của Hạ Hầu gia.
Ngàn năm trước, Hạ Hầu gia chính là một nhà đế vương mà hoàn toàn là nhờ vào công pháp kia.
Chỉ tiếc sau đó Hạ Hầu lão tổ đột ngột qua đời, bị lão tổ hoàng thất ngao gia bây giờ thừa dịp dẫn binh cướp lấy.
Mặc dù không có đuổi tận giết tuyệt còn phong vương cho Hạ Hầu gia.
Cũng không phải là vì tâm phát thiện đơn giản là vì muốn lấy được môn công pháp kia của Hạ Hầu gia .
Môn công pháp này cần phải là nam nhân, còn phải có nữ nhân cam tâm tình nguyện phối hợp mới có thể tu luyện.
Dĩ nhiên, thiên phú càng cao tu luyện sẽ càng thêm lợi hại, tiến bộ cũng sẽ càng nhanh .
Cho nên hoàng hậu mới suy nghĩ Thạch Nghị có thiên phú tu luyện không, cũng là nguyên nhân nàng trước đó nói Thạch Nghị phải không là thái giám thì mới giúp được nàng.
Suy nghĩ những thứ này, hoàng hậu quyết định dò xét Thạch Nghị.
Nàng đứng lên, đầu tiên là nhìn hình ảnh mình trong hồ nước, đẹp như vậy thật đáng tiếc.
Ở trong hồ ngâm hồi lâu, mới gọi Thạch Nghị.
"Tiểu Thạch Tử , Tiểu Thạch Tử.
"
Tựa hồ như biến thành một người khác, thanh âm cũng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều cùng lúc trước có khác biệt rất lớn.
Bên ngoài Thạch Nghị nghe cũng phải giật mình một cái cho là mình nghe lầm.
Hắn theo bản năng đứng lên, cẩn thận lắng nghe đúng là hoàng hậu gọi hắn.
Chỉ bất quá, hắn có chút do dự đứng lên hoàng hậu đột nhiên thay đổi như vậy để cho hắn trong lúc nhất thời còn chưa thích ứng.
Trước đối với hắn hung như vậy, bây giờ lại đột nhiên ôn nhu cứ cảm thấy là lạ.
Nhưng vẫn hướng hậu viện đi tới, mới vừa bước vào hậu viện đã thấy hoàng hậu đang ở trong ao tắm.
Mấy ngày nay hắn cũng thường xuyên tắm trong ao, thoải mái không thể tả.
"Có chuyện?"
Hắn đứng ở xa nói.
"Tới, xoa bóp lưng cho bổn cung.
”
Hoàng hậu vừa nói một bên vừa vén nước lên vẩy vào trên người, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười khanh khách.
Dù sao cũng là nữ nhân thiên tính là như vậy.
Nàng giơ lên cánh tay nhìn da thịt như có thể rách bởi cử động nhẹ, trong lòng nhưng vẫn vui vẻ.
Chỉ là nghĩ đến những vết sẹo sau lưng, hoa dung lại có chút trở nên ảm đạm thất sắc.
Đợi Thạch Nghị đi tới sau lưng, hoàng hậu gò má đỏ bừng khẽ cắn môi hít một hơi thật sâu ,
điều chỉnh lại tâm tình đang dao động của mình .
"Ngươi ngươi cũng vào trong ao ,
không cho phép đứng ở sau lưng ta .
”
Thạch Nghị còn tưởng rằng mình nghe lầm, không để cho hắn đứng ở phía sau?
Có ý gì? Đây là muốn...
Đứng ở phía trước?
Đây là hoàng hậu rốt cuộc có ý gì?
Chẳng lẽ là thấy mình thật là nam nhân ,
nàng.
.
.
Thạch Nghị suy nghĩ những thứ này, len lén quan sát hoàng hậu thật là một người đẹp bại hoại.
Nhìn qua, cũng chỉ như mười tám .
Suy nghĩ kỹ một chút cũng cảm thấy bình thường, dẫu sao cũng trưởng thành hơn nữa lại cô nam quả nữ trong lãnh cung lạnh lẽo.
Trong lòng khó tránh khỏi tịch mịch, hắn hiểu dẫu sao hắn cũng có những lúc như vậy.
Không biết chuyện gì nhưng nghĩ tới những thứ này hắn lại quỷ thần xui khiến đi vào trong ao.
Nhìn mỹ nhân trong ao, tấm lụa mỏng kia dính sát người .
Chỉ bất quá ở nơi cổ áo có những gợn sóng như ẩn như hiện.
"Tiểu Thạch Tử, ngươi có biết hậu cung xuất hiện đàn ông sẽ là kết quả gì?"
Mẹ kiếp! Đây chính là lý do ngươi kêu lão tử tới chà lưng cho ngươi?
Thạch Nghị trong lòng oán giận nhưng không nói ra.
Hoàng hậu tựa hồ cũng cũng không thèm để ý, tiếp tục nói
"Đầu nhất định đi xa cũng sẽ liên lụy đến cửu tộc.
"
Ngay sau đó hoàng hậu chớp chớp đôi mắt ngấn nước có chút tinh nghịch nhìn về phía Thạch Nghị, nhìn hắn mỉm cười .
"Dĩ nhiên, ta cũng có thể giúp ngươi, không tố giác ngươi thậm chí dạy ngươi tuyệt thế thần công còn tìm cho ngươi thật nhiều nữ nhân xinh đẹp.
"
Nói tới đây nàng liền dừng lại, nhìn phản ứng Thạch Nghị .
Cái gì? Thạch Nghị trợn to hai mắt, hắn bị lời nói hoàng hậu làm cho kinh hãi cảm thấy đầu mình có chút không đủ dùng .
Trên đời có một mỹ nhân tốt như vậy? Khiến cho Thạch Nghị cảm thấy như đang nằm mơ có cảm giác không chân thật.
Thấy vẻ mặt Thạch Nghị, hoàng hậu rất hài lòng.
Sau đó nàng lại tiếp tục bồi thêm.
"Ta còn có thể trở thành nữ nhân đầu tiên của ngươi .
"
Thạch Nghị ngừng thở sợ sẽ bỏ qua mỗi một câu nói của hoàng hậu .
Chuyện tốt như vậy, tới quá đột nhiên để cho hắn có cảm giác rất không thực tế.
Trước còn đối với hắn hung hăng gào thét thậm chí còn uy hiếp hắn mà bây giờ lại nói muốn trở thành nữ nhân của hắn .
Ai có thể tin được điều này?
Thạch Nghị giơ tay lên hung hăng véo mình một cái thật mạnh .
Mọe, đau thật đây không phải đang nằm mơ.
Hắn lần nữa nhìn về phía hoàng hậu ,
ở trong nước làm nàng càng thêm động lòng người.
Nói thật, có ai không động tâm?
Ánh mắt nhìn về phía hoàng hậu cũng thay đổi.
Từng bước một hướng hoàng hậu đến gần ,
nhìn chằm chằm vào ánh mắt nàng.
Hơi thở hắn gấp gáp, phả ra trên gò má hoàng hậu .
Làm cho hoàng hậu mặt đỏ tới mang tai trái tim nhỏ bé đập mạnh, ánh mắt có chút hốt hoảng.
"Nói đi, ngươi cho ta nhiều chỗ tốt như vậy điều kiện là gì?"
Hắn không thể chỉ dùng nửa người dưới để suy nghĩ vì căn bản cũng không tin thiên hạ có bữa trưa nào là miễn phí.
Huống chi hoàng hậu là nữ nhân xinh đẹp như vậy .
Hắn từng nhớ kiếp trước trên ti vi một người đàn bà hướng về phía đứa con mình nói qua
Nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người, phải cẩn thận đề phòng.
Hoàng hậu cho ra biết bao chỗ tốt, điều kiện khẳng định không đơn giản có thể sẽ là loại gần như không thể làm được.