Sáng nay lực học của Yan khá thay đổi...
Jun: -Xem ra Yan của chúng ta cũng bớt ngốc hơn rồi đấy. Ít nhất cũng làm được vài bài.
.
Yan:-Tất nhiên. Tôi là ai cơ chứ. Vài ngày nữa sẽ có thay đổi đột biến hơn. Hê hê
Moo: -Hic. Mới khen có một tí đã huênh hoang.
.
.
Yan:-Tôi chỉ đang nhìn nhận sự thật về mình thôi.
.
Jun:-Đúng như Moo nói. Mới giả vờ khen đã hỉnh
mũi rồi.
.
Yan:-Ngoài đẹp trai, tài giỏi ra tớ còn có một đức tính là khiếm tốn.
.
.
.
Jun: -Người gì mà.
. Bó tay.
.
. Sáng nay học đến đây thôi. Bây giờ có 3 nhiệm vụ. Đi chợ, nấu ăn,
rửa bát.
. Chia nhau đi.
.
Yan:-Tôi thà ở nhà rửa bát. Đi chợ mất mặt lắm.
Moo: Tớ đi siêu thị cũng được.
.
.
Jun: Vậy tớ nấu ăn.
*******
Yan: Tên Moo khốn khiếp này. Định bỏ đói người khác hay sao mà đi đến giờ chưa về.
.
.
Jun:-Cố đợi đi!
~~
Bing boong.
. bing boong.
.
.
Jun: Chắc là cậu ấy về rồi.
.
.
~
@@!
Jun: -Cậu định đưa cả siêu thị về đây à???
Jun hoa mắt về đống thức ăn mà Moo mua về.
Gà làm sẵn 5 con,
thịt lợn 4 cân, thịt bò.
.
.
, tôm, cua,
.
.
.
, rau củ quả, điểm tâm.
.
. Chừng này 1
tuần bọn trẻ cũng nhét không nổi.
.
.
Moo: Lần đầu tiên đi mua thức ăn nên cũng không biết. Chừng này có mấy triệu thôi cậu.
.
Xỉu!
?
Jun: -Cậu học siêu sao thế mà chẳng biết tính toán gì cả. Ăn sao nổi chừng này. Mà cậu
đem về hết bằng cách nào.
.
.
?
Moo:- Tớ bảo quản gia và giúp việc đem xe đến rồi cùng đi mua. Họ bảo ba đứa bọn mình phải
ăn như thế này mới đủ chất.
.
.
Mà mua một lần, lần sau tớ không phải đi nữa. Hehehe. Thông
minh không?
Jun:-Haizz. Chịu cậu luôn!
Yan ơi. Ra xách đồ vào đi.
.
.
.
~
Jun: -Oimeoi.
. Cuối cùng cũng sắp xếp ổn được vào cái tủ lạnh.
.
.
Yan: -Tên này chả làm được tích sự gì đâu cậu.
.
Moo: -Người ta cũng mệt muốn chết, hai người
trách móc gì chứ.
.
Jun:- Thôi, hai cậu ngồi đây. Tớ bắt tay vào nấu.
.
.
.
~~
30 phút sau
Jun:- Ten.
.
.
. ten.
.
.
. ten.
.
. tèn.
.
. Đầu bếp tới rồi đây.
.
.
Yan:- Gì vậy?! Ăn được không đấy.
.
.
Moo:- Ôi, Jun nấu ngon toẹt vời.
.
.
!
Yan:- Đúng là cái đồ giả vờ. Đã ăn đâu mà biết là ngon.
.
.
Jun: -Đây là món mỳ thập cẩm( là loại mỳ với đủ các loại thức ăn khác nhau vào một chỗ )
Yan:- Hê hê, Moo đi mua 1 đống thức ăn mà Jun làm ra đúng mỗi đứa một bát.
. Cái này người
ăn được không?@@
Jun:- Cậu không biết khen câu nào tử tế à. Bao nhiêu tinh hoa tôi cho vào một bát. Tôi chưa thử nhưng món này chắc chắn là quá ngon.
.
. Hahaha
Yan: Cậu tự tin quá.
.
o.
0
Jun:-hê hê. Tớ thích nấu cho người mình yêu quý ăn .
.
. Nếu được tri kỉ khen món ăn mình nấu là ngon nữa thì thật hạnh phúc.
.
.
.
.
O.
O
Moo:-Theo tớ thấy chắc là ngon. Hai cậu đừng nói nữa mà ăn đi.
.
.
~
Yan:-Á. À. A.
.
.
. Nó.
.
.
.
Yan méo mó khi nuốt một miếng vào miệng.
.
.
Moo thì nuốt miếng nào hoa mắt miếng đấy. Tra tấn còn dễ chịu hơn.
.
.
Jun: :-Tớ nấu dở lắm phải không? Thật là ngại quá
Moo: -Không đâu, ngon lắm mà. Tớ còn muốn ăn tiếp đây.
.
.
Jun:-Thật vậy ư trong kia vẫn còn.
Yan, cậu thấy thế nào?
Yan:-Ngon.
.
.
on.
.
nnnnn!
Jun:-Ôi. Thật là tuyệt vời quá. Hôm nay lưỡi của
tớ có vấn đề nên không cảm nhận được sâu sắc
như các cậu. Hihihi. Các cậu ăn tiếp nhé.
.
.
.
>”
~
Giờ rửa bát là phiên của Yan.
.
.
Cheng. Choenng choeng!
!
!
!
Jun: -Có ba cái bát mà cậu làm vỡ hai cái. Chắc chúng ta lại phải phân chia lại thôi.
.
Một tiếng sau.
.
.
Cuộc chiếc dành nhà vệ sinh thật là kịch liệt. Khổ sở các cô cậu.
. Cái này tác giả cũng không muốn mô tả
gì nhiều,
các bạn tự tưởng tượng đi nhé.
.
.
.
.
.
Buổi học buổi chiều rồi cũng nhanh chóng qua đi.
. Đứa nào cũng mặt nhăn nhó. Bụng thì rỗng
tuếch.
.
.
.
.
.
.
Moo: Tối nay tớ sẽ nấu ăn.
Yan: Cậu nấu ổn chứ?
Moo: Không phải lo. Sự an toàn của Jun là trách nhiệm của tôi.
.
.
.
=.
="
.
.
.
.
7 giờ tối.
.
.
.
Jun: - Tớ không biết cậu giỏi vậy
đấy Moo!
Yan: Cậu cũng không tệ.
.
.
Moo được thừa hưởng tài nấu ăn từ bà của mình.
. Cậu nấu đầy đủ các món cơm ngon canh ngọt trên bàn chẳng khác gì một tay đầu
bếp cừ khôi.
.
.
Jun:Một bữa ăn toẹt vời. Cảm ơn Moo. Ai mà lấy được cậu thì thật là hạn phúc.
.
.
Moo: hihi. Ngại quá!
Yan thì hơi bực mình.
.
.
.
.
.
.
.
Bọn trẻ lại tiếp tục học buổi tối rồi phân chia chỗ ngủ cũng là một vấn đề.
.
.
…
Yan: Cậu nói gì? Tôi với cậu ta ngủ chung?
Jun:Chứ sao? Chẳng lẽ tôi với cậu. Nhà tôi có 2 phòng ngủ thôi.
.
.
Moo: -cậu tưởng tôi thích ngủ với cậu à. Kén chọn thì về nhà mình mà ngủ.
.
.
Yan:Cậu!
!
!
.
.
.
.
.
1 giờ sáng.
.
.
.
Sao cậu còn ở đây?
-Tớ không ngủ được nên ngồi đây một lúc.
.
. Lát lại vào ngủ.
. Cậu thì sao?
(Moo dậy lúc nửa đêm thì gặp nó vẫn còn thức)
-À. Tớ dậy uống nước thôi.
.
.
Hai đứa lại ngồi gần nhau nói chuyện một lúc rồi
ngủ ở ghế sô pha lúc nào không biết
.
.
.
.
.
.
.
.
.
3 giờ sáng.
.
.
“Không biết tên mọt sách này đâu rồi.
Cái gì thế này?! >"<
.
.
. Hai người này hẹn riêng ngồi đây không gọi
mình.
.
. Lại còn dựa vào nhau ngủ.
.
.
Tránh xa Jun của tôi ra, cái tên chết bầm này”
Yan đẩy Moo sang một bên rồi cho nó tựa vào
vai mình và đắp chăn cho hai đứa.
.
.
.
.
.
.
.
Sáng ra.
.
.
.
-AAAAAAAAAAAAAAAA!
!
!
! Cái gì thế này.
.
. Hai tên này, chết với tôi.
.
.
Hiện trường bây giờ là.
.
.
.
Ba đứa nằm trên sàn nhà.
.
.
Jun nằm ở giữa.
. Hai đứa hai bên ôm rồi gác chân lên nó.
.
.
Yan:- Mới sáng ra đã gì vậy.
.
. Ê ẩm cả người.
.
.
Jun: Các cậu đã làm gì???? Sao lại thế này.
.
.
.
! Tôi biết mà.
. Ở chung không ổn chút nào.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Các cậu ra khỏi nhà tôi ngay. Không chung chiếc gì
nữa.
.
.
.
Nó vừa nói vừa đuổi cổ cả Yan và Moo ra ngoài đường.
.
. Vứt luôn hành lý của họ ra và đóng sầm
cửa lại.
.
.
Moo: -Jun à, nghe tớ nói, tớ chưa làm gì mà.
.
.
Moo vừa đập cửa vừa nói.
.
.
. Nhưng vô vọng.
.
.
Yan: Haizzz. Đừng có mất công nữa.
.
. Về thôi.
.
.
.
.
.
.
.
Trên đường, hai người đi như dân cái bang.
.
.
Quần áo xộc xệch.
. Tóc tai bù xù.
.
.
Thật là khổ
thân.
.
. haizzzzz