Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,818,134
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Lại là ba ngày sau, chỉ nghe có tiếng xôn xao truyền đến, sau đó lại là tiếng bịch bịch. Bọn họ đúng là đã ngã vào trong một biển rộng.

Đây thật sự là một biển rộng, mênh mông vô bờ. Mà ở trên đỉnh đầu của bọn họ lại là một thác nước, đang dẫn người không ngừng trùng kích xuống.

Lối vào Dương Hồn Hải này lại là một cái thác nước!

Không có cách nào tưởng tượng được. Một cái thác nước không biết dài bao nhiêu dặm, lại nối liền với một không gian lớn vô cùng trong lòng đất. Thiên địa quả nhiên mới là tạo hóa vĩ đại nhất.

Lăng Hàn cùng ba nàng đều vận chuyển công pháp, giẫm lên trên mặt biển. Bọn họ không có cách nào tăng độ cao lên nữa. Bởi vì chỉ cần chân vừa rời khỏi mặt nước, liền sẽ có áp lực đáng sợ kéo tới, khiến cho bọn họ rơi vào trong nước.

- Đây là Dương Hồn Hải.

Lăng Hàn phóng tầm mắt nhìn ra xa. Chỉ thấy có rất nhiều người đã "rời bến", đạp trên mặt nước, một đường chạy vội, trong nháy mắt lại biến mất hoàn toàn.

Chỉ là Dị và Kỷ Vô Danh đều không thấy đâu. Cũng không biết bọn họ đã đánh tới chỗ xa hơn, hay tạm thời dừng chiến đấu, mỗi người đều chạy một hướng.

Trong bầu trời xa xăm, một dải ánh sáng nhiều màu hiện ra, giống như chiếc cầu hình vòm.

Ở đây không nhìn thấy nguồn sáng, lại sáng vô cùng.

Muốn đột phá Dương Hồn, thật ra vô cùng đơn giản. Chính là ở trong biển rộng này săn giết sinh linh. Thủy sinh vật ở đây đều sẽ sản xuất một loại là Dương Hồn Thạch. Dương Hồn Thạch liền có thể sống nhờ Phân Hồn, đợi khi phá xác ra, là được Dương Hồn.

Dương Hồn Thạch có độ tinh khiết, phân chia lớn nhỏ. Đương nhiên là càng lớn càng tốt, càng tinh khiết càng tốt. Muốn sống nhờ Phân Hồn, vậy có yêu cầu đối với kích thước và độ thuần khiết của Dương Hồn Thạch. Không có khả năng cứ bắt được một khối Dương Hồn Thạch là có thể sử dụng.

Nhưng không đủ lớn, không đủ tinh khiết vậy làm sao bây giờ?

Không có việc gì, có thể tự mình chế luyện, luyện hóa mấy khối Dương Hồn Thạch nhỏ thành một khối lớn, loại bỏ tạp chất trong đó, chuyển hóa thành của quý.

Dĩ nhiên, sau khi luyện hóa khẳng định kém hơn so với do tự nhiên hình thành.

Một điểm khác là, Dương Hồn Thạch không thể rời khỏi Dương Hồn Hải. Cho nên đừng nghĩ mang theo người. Hơn nữa mang theo cũng vô dụng. Dương Hồn "Ấp trứng" cũng cần hoàn cảnh đặc biệt của Dương Hồn Hải.

- Tới đi. Chúng ta bắt đầu săn giết.

Bốn người xuất phát, đi về phía sâu bên trong biển rộng.

Trong biển khắp nơi đều có sinh vật. Bởi vậy cũng không cần chạy đi tới chỗ đặc biệt, vậy dĩ nhiên là tùy ý, muốn đi đâu liền đi đó.

Chỉ là qua một hồi, liền thấy màu sắc trong biển đột nhiên có biến hóa. Ban đầu nó vốn là màu xanh lam. Nhưng bây giờ lại biến thành màu tím. Nhìn kỹ một chút, đó cũng không phải nước biển đổi màu. Mà có một đàn cá tới.

Những con cá này rất quái lạ. Chúng có cái mùi dài thật dài, giống như con voi, vảy lại vô cùng dày, giống như da cá sấu.

- Nữu tới!

Hổ Nữu xông tới.

Ầm.

Một quyền đánh ra, nhất thời bọt nước bắn lên khắp bầu trời. Trên mặt biển nhất thời xuất hiện một lỗ thủng cực lớn.

Những con cá chấn kinh, đều quay đầu bơi về hướng hạ du.

Lại một lần chớp mắt như vậy thôi, nước biển màu tím lập tức lại trở về màu xanh lam. Một đòn này của Hổ Nữu lại có thể uổng phí công phu.

Thật kỳ quái.

Lấy thực lực của Hổ Nữu, một đòn này đánh xuống thế nào cũng phải chết mấy nghìn mấy vạn con cá. Nhưng bây giờ đừng nói là chết một con. Cho dù là tổn thương một con cũng không có.

Trong đầu Lăng Hàn hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi. Mỗi một chi tiết đều hiện lên. Trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Bởi vì sau khi Hổ Nữu đánh ra một quyền này, cả mặt biển tiếp nhận lực lượng của nàng, nhanh chóng mở rộng về phía bốn phương tám hướng và sâu dưới đáy biển.

Bởi vậy, cho dù Hổ Nữu chính là Đế giả Ngũ Trảm đỉnh phong, nhưng một quyền xuống lại chỉ đánh ra phạm vi trăm trượng. Lỗ thủng sâu ba mươi mấy trượng, nhưng ngay cả một con cá cũng không có giết chết.

Nước, chí nhu.

Lăng Hàn không khỏi giống như đi vào cõi thần tiên. Nước nắm giữ đặc tính như vậy. Như vậy quy tắc hệ thủy có phải cũng có thể vận dụng như vậy hay không?

- Oa a a, cá của Nữu, Nữu muốn ăn cá!

Hổ Nữu tức giận đến kêu to. Ở trong mắt nàng, đột phá Dương Hồn chỉ là chuyện tùy tùy tiện tiện. Có thể ăn cơm lại là chuyện lớn hàng đầu. Mỗi ngày đều muốn ăn, lúc nào cũng đều phải ăn.

- Tìm một chút.

Lăng Hàn cười nói.

Bọn họ tiếp tục đi tới. Chỉ một lúc sau, phía trước lại xuất hiện một bầy cá.

Lăng Hàn khép ngón tay lại làm kiếm.

Vèo. Chính là một đạo kiếm quang đánh tới.

Một kiếm này nhìn như tùy ý, lại dùng tới kiếm ý của Diệt Thiên Cửu Kiếm, lấy quy tắc giết chóc làm cơ sở, lực sát thương vô cùng đáng sợ.

Oong.

Kiếm quang chém đến, lại làm phía trên mặt biển dâng lên sóng chấn động vô tận.

Con cá, vẫn một con cũng không chết.

A? Ngay cả kiếm khí sắc bén cũng có không cách nào chém vào trong biển rộng?

- Xem ra, phải đi vào trong biển mới có khả năng săn giết những thủy sinh vật này.

Lăng Hàn nói. Ra tay ở trên mặt biển, lực phá hoại sẽ bị biển rộng hấp thu. Toàn bộ biển này giống như một tấm lá chắn.

Ba nàng gật đầu. Mọi người giẫm lên mặt nước, tiến vào trong nước biển.

Bọn họ tiếp tục đi tới. Không bao lâu, phía trước lại xuất hiện một đàn cá cực lớn. Mỗi một con cá đều đốm nhiều màu sắc, vô cùng xinh đẹp.

Bốn người đồng thời ra tay về phía đàn cá.

Lần này, nước biển không tiếp tục che chở cho đàn cá nữa. Ở dưới sự liên thủ của bốn đại cường giả, đàn cá rất nhanh đã bị giết sạch sẽ.

- Ăn cá nướng! Ăn cá nướng!

Hổ Nữu vui vẻ nói.

Có rất ít người có thể từ chối được yêu cầu của nàng. Lăng Hàn mỉm cười, cùng ba nàng tiến vào Hắc Tháp, bắt đầu nướng.

Đừng nói là Hổ Nữu, trên thực tế hắn cũng là một giả hỏa ham ăn. Thấy thứ mới mẻ tuyệt đối không phải là muốn nghiên cứu một chút, mà là muốn ăn một ngụm, nếm thử tư vị thế nào.

Rất nhanh, mùi thơm bay ra, khiến cho bốn người đồng thời hếch mũi lên ngửi. Hổ Nữu còn chảy cả nước miếng, hai tay mỗi tay nắm chặt một đôi đũa. Rõ ràng muốn dùng cả hai tay để múa, ăn vui vẻ.

- Đến đây đi.

Bốn người bắt đầu chia thức ăn. Vừa mới bắt đầu ăn một miếng, chỉ cảm thấy thịt cá vào miệng liền tan đi, ngon đến mức không có cách nào hình dung.

- Ăn ngon, ăn ngon thật.

- Quả thực là ăn ngon!

Bốn người ăn tới vui vẻ quên cả trời đất. Mà sau khi giải quyết xong phần thịt cá, có thể thấy ở vị trí đầu con cá có một viên đá nhỏ, còn nhỏ hơn so với hạt gạo.