Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,818,134
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Hắn làm chuyện gì trêu đến lão tổ tông tức giận? Không có a, hắn là thấy lão tổ tông hồn vía lên mây, mới cố ý tới lấy lòng, không nghĩ tới nịnh nọt lại vỗ tới trên chân ngựa.

- Ngươi, ngày mai đi chốn đào nguyên, đón vợ ngươi trở về cho ta!

Trình Vinh đè xuống hỏa khí, nhìn Trình Dịch Phong quát.

- A?

Trình Dịch Phong có vẻ rất kinh ngạc, trước không phải gia tộc hạ lệnh muốn hắn bỏ Lăng Nguyệt Ngôn sao, làm sao hiện tại lại muốn hắn tiếp Lăng Nguyệt Ngôn trở về?

- Một bước một quỳ, thành ý phải đầy đủ!

Trình Vinh lại nói.

Cái gì!

Trình Dịch Phong suýt chút nữa nhảy lên, không chỉ muốn tiếp Lăng Nguyệt Ngôn về, còn muốn một bước một quỳ? Hắn là vạn người mê, mỗi nữ nhân đều coi hắn là tình nhân trong mộng, thật muốn một đường quỳ đi qua như thế, sau này còn có nữ nhân nào sẽ đầu hoài tống bão với hắn?

- Bảo ngươi đi liền đi, muốn chết hay sao!

Trình Vinh lại tát qua một cái, hắn đương nhiên sẽ không bị mị lực của Trình Dịch Phong ảnh hưởng mảy may.

Trình Dịch Phong chỉ có phần gật đầu, lão tổ tông chính là trời, chính là địa, mỗi một câu nói đều là khuôn vàng thước ngọc, tuyệt đối không thể cãi lời.

Sau khi đuổi Trình Dịch Phong đi, Trình Vinh tự nhiên bận bịu, những năm này không biết cầm Lăng gia bao nhiêu chỗ tốt, dù bán Trình gia cũng không gom đủ, nhưng nhiều một chút thì tốt một chút, tốt xấu cũng phải để Lăng Hàn nhìn thấy thành ý của mình đúng hay không?

Lúc ngày thứ hai sắp kết thúc.

Ngoài cốc đến một người, đi một bước liền quỳ một hồi, lấy tốc độ chầm chậm bước về trong cốc.

Đó là Trình Dịch Phong.

Hắn đương nhiên không thể một đường từ Trình gia quỳ tới đây, nếu không cho hắn mười ngày nửa tháng còn tạm được, hắn là sắp tiếp cận chốn đào nguyên, lúc này mới bắt đầu quỳ.

- Phu quân!

Lăng Nguyệt Ngôn thấy thế, lập tức muốn lao ra, lại bị Lăng Hàn đưa tay chặn lại.

Đùa giỡn, quỳ chút ấy đã muốn lừa dối qua ải?

- Ca!

Tính cách của Lăng Nguyệt Ngôn nhu nhược, nhìn thấy ái lang đầy mặt thâm tình cũng đã hoàn toàn tha thứ đối phương, dùng ánh mắt năn nỉ nhìn Lăng Hàn.

Lăng Hàn không hề bị lay động, lần này không cho Trình Dịch Phong một cái giáo huấn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Hắn hơi điểm nhẹ, Trình Dịch Phong lập tức lộ ra vẻ thống khổ, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện thân thể của mình nặng hơn vạn cân, căn bản đứng cũng không đứng lên nổi.

- Quỳ đi tới đây, coi như ngươi qua ải, bằng không...

.

Lăng Hàn chỉ chỉ tám người Trình Vô Nhai còn bị trấn áp trong cốc.

- Bọn họ chính là tấm gương của ngươi.

Trình Dịch Phong vốn định cầu khẩn Lăng Nguyệt Ngôn, nhưng nhìn thấy dáng dấp thống khổ của đám người Trình Vô Nhai, hắn lập tức rùng mình, diệt đi ý nghĩ này.

Vẫn là ngoan ngoãn bò đi.

Hắn ra sức bò về phía trong cốc, nhưng trọng lực vô tận tác dụng ở trên người, để xương cốt của hắn thẻ thẻ vang vọng, hầu như muốn đứt đoạn mất, mồ hôi lạnh không ngừng tràn ra, để hắn vạn phần thống khổ.

Hắn không phải là người ý chí kiên định gì, rất nhanh liền nằm bò trên đất, làm sao cũng không thể động đậy.

Lăng Nguyệt Ngôn nhìn mà đau lòng, chỉ là bị cha mẹ lôi kéo, không thể lao ra.

Lăng Hàn thứ nhất là muốn cho Trình Dịch Phong cái giáo huấn, mặt khác cũng có ý rèn luyện đối phương, nếu thành em rể của hắn, hơn nữa con trai, cháu trai cũng sinh một đống lớn, cái này đâu chỉ gạo nấu thành cơm đơn giản, đã đốt cháy khét rồi.

Vì lẽ đó, không thể thay đổi sự thực đã thành, Lăng Hàn liền chỉ có mài giũa tảng đá ngu dốt này một chút, chí ít cũng có thể mài sáng, có chút tác dụng một chút, không giống hiện tại, chỉ có một cái gương mặt tuấn tú, miệng biết dỗ dành nữ nhân hài lòng.

Trình Dịch Phong nằm bò nửa ngày, thấy Lăng Nguyệt Ngôn vẫn không có hiện thân, không thể làm gì khác hơn là ra sức bò tiếp, trọng lực không phải là hắn nằm úp sấp sẽ biến mất, hắn cũng muốn nhanh một chút kết thúc thống khổ như thế.

Hai ngày đi qua, hắn chỉ miễn cưỡng leo qua một phần ba khoảng cách, lúc này, Trình Vinh lại tới nữa.

Hắn lấy ra vài cái Không Gian Thần Khí, bên trong mỗi một kiện Không Gian Thần Khí đều chứa đầy tài nguyên tu luyện, có đan dược, có Tinh Thạch, có Thần Thiết. Hắn biết cái này còn thiếu rất nhiều, nhìn Lăng Đông Hành giải thích, xác thực đã chuyển hết Trình gia rồi, sau này nhất định sẽ chậm rãi trả, làm sao đều sẽ không khất nợ.

Lăng Đông Hành nhìn về phía Lăng Hàn nói:

- Hàn Nhi, ngươi nói thế nào?

Con trai là trụ cột, hắn sẵn lòng để Lăng Hàn tới quyết định.

Lăng Hàn cười cợt nói:

- Vậy thì phải xem người em rể này của ta biểu hiện, có thể bò tới đây, vậy vẫn là em rể ta, chính là người một nhà, sự tình người một nhà đương nhiên dễ thương lượng.

Trong lòng Trình Vinh rõ ràng, nếu như Trình Dịch Phong bò không tới, vậy liền không phải em rể của Lăng Hàn, vậy mọi người cũng sẽ không là người một nhà, Lăng Hàn liền tuyệt đối sẽ không khách khí.

- Dịch Phong nhất định có thể làm được!

Hắn vội vã biểu đạt thay Trình Dịch Phong, thầm nghĩ coi như bò đứt đoạn mất xương cốt, cũng phải bò qua.

Lăng Hàn chỉ là cười cợt, vì cái muội muội này, hắn cũng đúng để tâm rất khổ.

Trình Dịch Phong tổng cộng dùng bảy ngày mới bò đến trong thung lũng.

Điều này làm cho Lăng Hàn sau khi thất vọng vẫn hơi có chút vui mừng, bởi vì hắn không nghĩ tới Trình Dịch Phong vô dụng như vậy, lại tiêu tốn bảy ngày mới có thể bò tới đây, nhưng trước sau có thể tiếp tục kiên trì nói rõ hắn người này còn có một tia tác dụng.

Lăng Hàn cũng không có dễ dàng liền buông tha Trình Dịch Phong, hắn châm biếm một phen, để hắn cúi đầu áp tai với Lăng Nguyệt Ngôn, lúc này mới bỏ qua.

Mặt khác, Nữ Hoàng cũng lôi kéo Lăng Nguyệt Ngôn tiến hành đặc huấn, dạy nàng phải cường thế.

Không nên hoài nghi sức ảnh hưởng của Nữ Hoàng, nàng có một loại mị lực khiến người ta ở trong lúc vô tình liền thần phục, nghe lời, nam nữ thông sát.

Hai bút cùng vẽ, Lăng Nguyệt Ngôn mới rốt cục có một chút xíu cường thế, tuy không thể đạt đến Lăng Hàn mong muốn, nhưng dù sao cũng hơn trước đây rất nhiều.

Trình gia đương nhiên xuất huyết, tuy Lăng Hàn không có ý nghĩ diệt Trình gia, nhưng gia tộc này thực sự là không chân chính, Lăng Hàn cũng không chút khách khí, làm hết sức mà bóc lột, để người Trình gia đều là tiếng oán than dậy đất.

Nhưng bọn họ có thể trách ai?

Hiện tại bọn họ được hưởng tất cả cơ bản đến từ Lăng gia, hơn nữa còn ở thời điểm Lăng gia thất thế tàn nhẫn đạp một cước, Lăng Hàn không có san bằng Trình gia đã rất tốt.