Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,817,136
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Bốn người Lăng Hàn đương nhiên sẽ không dễ tin người khác như vậy, mỗi một bước đều rập khuôn Thẩm Hạo, vững vàng ghi vào trong đầu.

Gần như đi mười dặm, phía trước rộng rãi sáng sủa, thật giống như đi vào một bình nguyên.

- Xem nơi đó.

Thẩm Hạo chỉ vào vách núi phương xa nói.

Mấy người Lăng Hàn ngưng mắt nhìn sang, mơ hồ có thể thấy được ở trên vách núi mọc ra một cây, chỉ cao ba thước, lá cây rất rậm rạp, ở giữa lá là năm trái cây đỏ ngầu, phía trên che kín hoa văn không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung, không biết có phải là vì khoảng cách quá xa hay không, bọn họ không thấy rõ dáng vẻ cụ thể của hoa văn.

- Hẳn không quan hệ khoảng cách a.

Lăng Hàn rất nhanh lắc đầu nói.

Nữ Hoàng gật đầu biểu thị đồng ý:

- Chúng ta cách cây Tiên Thụ kia nhiều nhất ngàn trượng, nhưng chúng ta nhìn gốc cây kia cũng cảm thấy mơ hồ, vậy thì không bình thường.

- Trái cây lúc nào chín?

Hổ Nữu càng quan tâm điểm ấy.

Thẩm Hạo suy nghĩ một chút:

- Thời điểm Tiên Thụ nở hoa, kết quả, ngay cả Gia sư cũng còn chưa đắc đạo, cây Tiên Thụ này vẫn không có ai biết, vì lẽ đó không ai biết thời gian cụ thể. Nhưng mấy tháng này đã có thể nghe thấy được hương quả, dựa theo cổ tịch nói, trái cây thành thục sẽ trong vòng mười năm.

- Đến rồi!

Hắn đột nhiên nói, lập tức khoanh chân ngồi xuống.

Bốn người Lăng Hàn cũng nghe thấy được một mùi thơm nói không được cụ thể là mùi vị gì, nhưng dễ ngửi vô cùng, để bọn họ sung sướng đê mê, thật giống như cùng đại đạo hợp thành một thể.

- Mùi thơm này chính là Tiên Thụ phát ra, không nên bỏ qua, cái này có thể tu ra Tiên chủng!

Thẩm Hạo nhắc nhở.

Bốn người Lăng Hàn cũng hiếu kỳ, mảnh vỡ Tiên chủng thật là ở khắp mọi nơi a.

Bọn họ vẫn khoanh chân ngồi xuống như cũ, hấp thu mùi thơm, tỉ mỉ lĩnh hội.

Có đủ loại hiểu ra bốc lên ở trong đầu, mà ở trong óc, lại có một quang điểm nho nhỏ hình thành, thật giống như muốn súc tích ra cái gì đó.

Đây chính là mảnh vỡ Tiên chủng?

- Thật giống như Tiên chủng rất dễ dàng tu ra a.

Hổ Nữu lập tức nói.

Lăng Hàn cũng cảm thấy kỳ quái, chiếu bộ dáng này, chỉ cần hắn hút nhiều mấy hơi, không cần mấy năm liền có thể ngưng ra một viên Tiên chủng hoàn chỉnh.

Thẩm Hạo hỏi, khi biết tình huống của bốn người, không khỏi trố mắt ngoác mồm.

- Ngươi, lẽ nào các ngươi đều là Tiên Thể trong truyền thuyết?

Một lúc sau, hắn mới thất thanh nói.

- Cái Tiên Thể gì?

- Tiên Thể, chính là cùng đại đạo tương thông, thiên tài có thể dễ như ăn cháo liền ngưng ra Tiên chủng.

Thẩm Hạo nói.

- Trên Tiên lộ cơ bản không thể xuất hiện người như vậy, nghe nói chỉ có người ngoại lai mới có khả năng xuất hiện quái vật như vậy!

Lăng Hàn nha một hồi, cái gọi là Tiên Thể kia hẳn là chỉ Đế giả, nhất định có thể trở thành tồn tại Tiên Vương, vì lẽ đó ngưng tụ Tiên chủng đặc biệt dễ dàng, thông qua cố gắng trước đó, đã được thiên địa tán thành, ngưng Tiên chủng, thành Tiên Vương chỉ là một quy trình.

Nhưng thành tựu Tiên Vương như vậy...

. Thực lực có hạn, bởi vì đây là Tiên chủng không trọn vẹn hợp lại, sao có thể so với Tiên chủng hoàn chỉnh trời sinh?

Lăng Hàn cùng ba nữ nói chuyện, cũng đạt được ba nữ tán thành, trong bọn họ có ba cái là Đế Tinh, tự nhiên dễ dàng ngưng ra Tiên chủng, mà Lăng Hàn kỳ thực đã vượt qua phạm trù Đế Tinh, tiến hóa lũy thừa đã phá tiến vào mười một!

Bọn họ đều đang súc tích Tiên chủng, cái này không có quan hệ, chỉ cần đến bước cuối cùng, không cho Tiên chủng nẩy mầm ở trong người, trưởng thành Tiên Thụ là được, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ qua, đổi một viên Tiên chủng.

Súc tích Tiên chủng, có thể để cho bọn họ sớm lĩnh hội đạo của Tiên Vương, đối với bọn họ sau này tu hành là có nhiều chỗ tốt.

Tỷ như đám người Thẩm Hạo, bọn họ cũng một bên ngưng tụ Tiên chủng, một bên chờ đợi Tiên quả thành thục, nếu như có thể thu được, bọn họ sẽ không chút do dự mà đổi đi.

Lăng Hàn tinh tế lĩnh hội, cho dù Tiên chủng không trọn vẹn cũng đại diện cho quy tắc thiên địa, có thể nhìn tới bản chất.

Chỉ có làm rõ bản chất quy tắc, mới có tư cách vượt qua quy tắc, thành tựu Thiên Tôn.

- Tại sao không lại về phía trước một ít?

Lăng Hàn hỏi, ở đây, rất nhiều hương quả đều bị gió núi thổi tan.

Thẩm Hạo lắc đầu:

- Không có cách nào, phía trước quá nguy hiểm, vì lẽ đó chỉ có thể ở đây. Gia sư cũng từng tới, nhưng hắn vừa tới, Tiên Thụ liền trực tiếp chui xuống đất chạy, cho nên muốn thu được Tiên chủng, là không cách nào mượn dùng lực lượng Tiên Vương.

Này cũng rất thú vị.

Lăng Hàn không có ở tại chỗ, hắn lập tức đứng lên, sau đó chậm rãi mà đi.

Hắn bất mãn với hấp thu một chút hương quả ở đây, nếu sau này cướp đoạt trái cây, vậy hắn phải trước tiên tra rõ đường, bởi vì trái cây có khả năng ở trong mười năm sau mới thành thục, cũng có khả năng ngay ở ngày mai, Tiên Thụ này từ nở hoa đến kết quả thành thục cần ròng rã một kỷ nguyên, khoảng mười năm thật giống như người bình thường hô hấp một cái, ngắn đến quá mức.

Một bước hai bước ba bước, khi Lăng Hàn đi tới bước thứ năm, hắn bỗng nhiên phát hiện cái sơn cốc này thay đổi, áng sáng ban đêm lúc trước như ngọc, hiện tại tràn ngập cảm giác u ám, thật giống như lập tức đi vào hố ma.

Cái này không phải cảm giác, chỉ thấy tảng đá phía dưới bay lên một luồng âm khí, rất nhanh ngưng tụ thành một cái đầu lâu, sau đó phát ra tiếng rít, nhào tới Lăng Hàn.

Tiếng rít cực kỳ chói tai, thật giống như muốn đánh nứt màng tai của Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

- Càn khôn sáng sủa, há cho phép yêu mỵ làm dữ, còn không lùi cho ta? Đốt!

Đùng, đầu lâu kia lập tức bị chấn bạo.

Ta đệt!

Thẩm Hạo nhìn ở trong mắt, trái tim không khỏi co rụt lại.

Hắn không phải là không có thử xông qua nơi này, tương tự đối mặt đầu lâu kia, tuy xác thực xông qua, nhưng vô cùng chật vật, phí hết trắc trở mới quyết định. Nhưng Lăng Hàn chỉ hét một tiếng đầu lâu liền vỡ tan, thực lực chênh lệch lớn tựa như trời cùng đất.

Lăng Hàn không thèm để ý Thẩm Hạo kinh sợ hay không, hắn tiếp tục tiến lên, rất nhanh lại một tảng đá phát sáng, hóa thành một thanh kiếm, chém về phía hắn.

Lăng Hàn vung quyền, oành, thanh kiếm này nhất thời bị nổ đến nát tan.

Thẩm Hạo lần thứ hai líu lưỡi, lúc trước hắn bị thanh kiếm này ép trở lại, xung kích bảy lần mới qua ải.

Lăng Hàn nhất định là ăn Hồng Ma thổ.

Hắn thầm nói, nếu không thì, hắn thật sẽ điên mất.

Lăng Hàn nhanh chân đi tới, một đá một thổ nơi này đều có thể hóa thành đại sát khí, công kích về phía hắn, nhưng không ai không bị hắn một quyền hóa giải.