Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,818,502
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Bành bành bành bành, những công kích này phảng phất như châu chấu đá xe, đụng vào đại thủ của Vinh Dương lập tức vỡ nát, nhưng những công kích này số lượng cực kỳ khả quan, khi đại thủ của Vinh Dương thực sự rơi xuống, tạo thành lực phá hoại liền cực kỳ có hạn.

Oanh, toàn bộ thành thị đều cự chiến, đại lượng phòng ốc sụp đổ, nhưng không có tạo thành phá hư quy mô quá lớn.

Dù sao kích thứ nhất của Nữ Hoàng cũng đã hóa giải chí ít ba thành lực lượng của Vinh Dương.

- Ừm?

Vinh Dương kinh ngạc, hắn không nghĩ tới trong Lăng thành lại có nhiều Thiên Tôn như vậy.

Nhưng không quan trọng, người mạnh nhất trong những Thiên Tôn này cũng bất quá Tam Bộ.

Vì cái gì Lăng thành có nhiều Thiên Tôn như vậy?

Cực kì xảo, nhóm cường giả Vũ Hoàng, Kỷ Vô Danh, Duyên Sinh Thiên Tôn kết thúc hành trình mạo hiểm, vừa vặn ở hôm qua trở về.

Hưu hưu hưu, từng bóng người từ trong thành bay vụt ra, đứng ngạo nghễ ở trong bầu trời.

Duyên Sinh Thiên Tôn, Kỷ Vô Danh, Vũ Hoàng, Hỏa Phù Dung, Đại Hắc Cẩu...

. Còn có Nữ Hoàng, không phải Nhất Bộ chính là Nhị Bộ, cảnh giới cao nhất thuộc về Duyên Sinh Thiên Tôn, đã là Tam Bộ, dù sao cũng là thiên địa dựng dục, trời sinh liền siêu việt bất cứ người nào.

- Một đám gà đất chó sành.

Vinh Dương không thèm để ý, hắn là Tứ Bộ, toàn lực xuất thủ, dù những người này liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.

- Có nghe hay không, cút!

Nữ Hoàng quát khẽ.

Vinh Dương đảo qua một chút, ánh mắt không khỏi sáng lên, phong thái của Nữ Hoàng quá động lòng người, để hắn cũng nhịn không được tâm động. Bất quá, hắn dù sao cũng là Tứ Bộ, làm sao dễ dàng liền lâm vào sắc đẹp như vậy?

- Vinh đại nhân, đây cũng là hung thủ sát hại Vinh Tân Khoan.

Cửu Ngũ Thiên Tôn hợp thời nói.

Vinh Dương gật gật đầu, lộ ra vẻ kinh ngạc, mặc dù hắn sớm có suy đoán như vậy, nhưng không nghĩ tới Nữ Hoàng cư nhiên mỹ lệ ung dung như thế. Hắn biểu lộ lành lạnh:

- Ngươi lá gan không nhỏ, ngay cả người Vinh gia ta cũng dám giết!

- Đã giết thì giết, ở đâu nói nhảm nhiều như vậy? Ngươi dài dòng nữa, cũng chung một chỗ làm thịt ngươi!

Nữ Hoàng không kiên nhẫn nói, nàng mới lười đi nói là Vinh Tân Khoan giết người Lăng gia trước.

Có quan hệ gì sao? Nàng muốn giết cứ giết.

- Thật sự là cuồng vọng!

Vinh Dương lắc đầu, nữ tử này quát tháo trước, hiện tại thấy hắn vẫn phách lối như vậy, nghĩ mình là Thất Bộ chí cao sao?

Hắn đứng ở trên bầu trời, bao quát chúng sinh:

- Ngươi, tự trói hai tay, đi Vinh gia ta chịu tội. Lại để cho Lăng Hàn đi ra, dâng Thiên Tôn ký hiệu lên, chuyện này.

.

. Bản tôn có thể không tra cứu thêm nữa.

Nơi này dù sao cũng là địa bàn Lâm gia, hắn cũng không phải Vinh Tân Khoan coi trời bằng vung, cho nên lưu lại một chút chỗ trống, không muốn làm ra loại chuyện đồ thành này.

- Cút!

Nữ Hoàng chính là một tay đập qua, kình lực hóa thành một cự chưởng, phô thiên cái địa.

- Làm càn!

Vinh Dương thực sự nổi giận, Nhị Bộ nho nhỏ, coi như có được chiến lực Tam Bộ lại như thế nào, ở trước mặt Tứ Bộ liền phải cung kính.

Hắn cũng xuất thủ, trấn về phía Nữ Hoàng.

Tứ Bộ xuất thủ, chiến lực Tam Bộ làm sao địch nổi?

Bọn người Duyên Sinh Thiên Tôn, Kỷ Vô Danh nhao nhao xuất thủ, cùng Nữ Hoàng liên thủ chung địch Vinh Dương.

Oanh! Oanh! Oanh!

Nhiều Thiên Tôn đại chiến ở trên bầu trời, đánh cho thiên địa thất sắc, hư không sụp đổ mảng lớn.

Nhưng mà, dù đám người Nữ Hoàng người đông thế mạnh, nhưng ở trước mặt tuyệt đối lực lượng, bọn hắn vẫn chỉ có phần không địch nổi, bị Vinh Dương lấy sức một người áp chế, từng cái đều nguy cơ sớm tối.

Bọn hắn đã toàn lực ứng phó, Thiên Tôn ký hiệu, Bảo Khí, bí thuật đều từng cái vận chuyển, nhưng đối mặt Vinh Dương vô địch, bọn hắn cũng chỉ không ngừng trọng thương.

Bao quát Nữ Hoàng ở bên trong, tất cả mọi người vết thương chồng chất, toàn bộ nhờ một cỗ duệ khí chống đỡ, lúc này mới không có tan vỡ.

Nhưng mà, ý chí có mạnh mẽ hơn nữa cũng không thể coi như cơm ăn, luôn có thời điểm chống đỡ không nổi.

- Các ngươi chọc giận bản tôn!

Vinh Dương lành lạnh nói, đối mặt cường giả Tứ Bộ, những người này thế mà không có một tia tôn trọng, để hắn sát ý sinh sôi.

- Chết!

Hắn vỗ ra một chưởng, ba, Dị bị đánh bay, toàn thân phun ra một chùm huyết vụ, trực tiếp từ trên bầu trời rơi xuống.

Cái này còn là bởi vì đám người Nữ Hoàng liên thủ đỡ được một bộ phận lực lượng, nếu không, một kích của Tứ Bộ, Nhất Bộ còn có thể sống sao?

- Kế tiếp!

Vinh Dương để mắt tới Kỷ Vô Danh, hắn cũng không thèm để ý một kích có oanh sát Dị hay không, hắn muốn là hiệu quả nghiền ép chúng sinh.

Bành!

Đám người không cách nào ngăn cản, Kỷ Vô Danh cũng bị đánh bay, một cánh tay bị xé đứt.

Vinh Dương phảng phất như Ma Thần, hắn quá cường đại, trong lúc phất tay đều là vô địch chi uy, đánh cho bọn người Nữ Hoàng, Duyên Sinh Thiên Tôn thương thì thương, tàn thì tàn.

Mọi người không ai không tuyệt vọng, thực lực sai biệt quá lớn, đây không phải nhân số có thể bù đắp.

Nếu như nhất định phải dùng số lượng để đền bù, như vậy số người của bọn họ chí ít còn muốn lật mười lần. Cảnh giới càng cao, thực lực Thiên Tôn sai biệt càng lớn, hơn một bước, nắm giữ hơn một Đạo lực lượng bản nguyên của Nguyên Thế Giới, thật sự là chênh lệch quá lớn.

Lâm gia đâu, chẳng lẽ ngồi xem Vinh Dương tàn phá bừa bãi?

Ở chỗ rất xa.

- Cha, ngài thật không có ý định xuất thủ sao?

Lâm Phiêu Tuyết hỏi.

Lâm Tiêu Dương cười cười:

- Không cần ta xuất thủ.

- Thế nhưng mà.

.

.

- Không cần lo lắng, ta cảm ứng được, tiểu tử kia sắp xuất quan.

Lâm Tiêu Dương ngăn cản nữ nhi.

- Hơn nữa, những người này kinh lịch một phen nguy cơ sinh tử, đối với bọn hắn cũng có chỗ tốt.

Lâm Phiêu Tuyết gật gật đầu, nàng đương nhiên tin tưởng sức phán đoán của phụ thân, hắn nói Lăng Hàn sắp xuất quan, như vậy Lăng Hàn liền khẳng định sắp xuất quan.

.

.

.

Trải qua 20 tỷ năm khổ tu, Lăng Hàn cuối cùng thúc đẩy tu vi đến Nhất Bộ đỉnh phong, hiện tại hắn có tư cách xung kích Nhị Bộ.

- Cái này vẫn là Nhất Bộ, từ Nhị Bộ bắt đầu, ta chẳng những phải tu sáu loại lực lượng bản nguyên, còn phải tiếp tục tăng lên lực lượng vị diện, không thể nghi ngờ tốc độ sẽ càng thêm chậm.

Lăng Hàn thở dài, nhưng lập tức liền để vấn đề này qua một bên.

Chẳng lẽ chậm liền không đột phá?

Đối với Thiên Tôn khác mà nói, từ Nhất Bộ rảo bước tiến lên Nhị Bộ, kỳ thật độ khó không khác từ tầng chín rảo bước tiến lên Thiên Tôn, đều bắt đầu từ số không, vô cùng gian nan. Nhưng mà đối với Lăng Hàn mà nói, đây là việc rất nhỏ.