Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,818,502
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Lăng Hàn nhìn nhìn Nhiếp Dương, quăng cục lơ.

Nhiếp Dương đổi đề tài:

- Ha ha, ngươi chưa biết gì phải không? Ba người Nhuế Nguyên Lượng rất thảm. Sau đó điều tra ra là bọn họ trộm viên Dẫn Mạch đan, bị trưởng bối mắng thúi đầu. Thảm nhất là Nhuế Nguyên Lượng, hắn dụ dỗ tiểu cô nương Thích gia mới trèo cao lên Thích gia, vốn không được Thích trưởng lão vừa bụng, giờ còn làm chuyện đáng xấu hổ. Thích trưởng lão treo hắn ngay trước cửa quất nguyên buổi chiều.

Nhiếp Dương cười kể ra, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.

Biểu tình của Lăng Hàn hờ hững không quá vui vẻ, nếu không phải hắn tình cờ luyện ra Dẫn Mạch đan thì hiện tại người bi kẹt trong mớ bòng bong là hắn.

Nhiếp Dương chậm rãi nói, dường như rất mong chờ:

- Nếu không phải tiểu cô nương Thích gia cầu tình thì đến bây giờ Nhuế Nguyên Lượng còn bị treo đánh.

Lăng Hàn hỏi:

- Ngươi không hợp với nhóm người này?

Nhiếp Dương khinh thường nói:

- Dĩ nhiên rồi, mấy tên kia chỉ dựa vào trưởng bối trong nhà, hưởng nhiều Dẫn Mạch quả mới được tu vi như hiện giờ, bản thân chẳng ra gì còn suốt ngày vểnh đuôi hống hách coi thường người khác. Phi, tiểu gia mới là người khinh thường bọn họ!

Lăng Hàn mỉm cười, Nhiếp Dương đúng là hơi khác biệt.

Nhiếp Dương nhắc nhở:

- Nhưng đám Nhuế Nguyên Lượng chắc ghi hận ngươi, nên hãy chú ý chút. Dù tu vi của họ là được bồi dưỡng ra nhưng dù gì là thất mạch, bát mạch, thực lực không tệ.

Lăng Hàn gật đầu, đúng là bây giờ hắn không đánh lại thất mạch, nhưng cùng lắm một, hai tháng sau hắn sẽ đuổi kịp.

Nhiếp Dương vỗ vai Lăng Hàn, nghĩa khí nói:

- Nếu gặp rắc rối hãy đến tìm ca, ca sẽ giải quyết giúp ngươi.

Lăng Hàn thầm nghĩ xem ra hắn có năng lực thân thiết không tệ, nhưng bị giới hạn. Người thích hắn sẽ càng lúc càng thích hắn, người ghét hắn thì càng ghét cay ghét đắng.

- Cũng tốt, không có ai để đạp lên thì đường tu luyện chán chết.

***

Cổ Đạo tông, phòng họp.

Đầu mỗi tháng Tôn Kiếm Phương sẽ triệu tập toàn bộ trưởng lão trong tông họp bàn công việc.

Bình thường không có việc gì, gặp mặt rồi cả đám giải tán.

Nhưng lần này thì khác.

Một trưởng lão đột nhiên nói:

- Tông chủ, hiện tại thế giới bên ngoài gió nổi mây phun, tông mình nên xác định tuyển chọn đạo tử, tập trung tài nguyên vào một người, để còn cạnh tranh với thế lực nhà khác.

Trưởng lão này là tổ phụ của Lao Lực Ngôn, Lao Phong, nghe nói tu vi thập nhất mạch, nhưng cảnh giới cụ thể là gì thì không ai biết.

Tôn Kiếm Phương nhướng mày, Lao Phong có ý gì?

Đàm Kính phụ họa:

- Ta cũng cho rằng nhanh chóng quyết định đạo tử đi.

Hạ Quan gật đầu nói:

- Lão phu cũng nghĩ vậy.

Trong bảy trưởng lão có ba người biểu đạt ý kiến giống nhau.

Tôn Kiếm Phương không tỏ thái độ, nhìn bốn người khác:

- Các ngươi thì sao?

Thích Ngũ gật đầu nói:

- Bổn tọa đồng ý.

Còn lại Nhiếp Hóa Vân, Cổ Thang, Tả Hưng Bang thì nhìn nơi khác, không hứng thú gì.

Tôn Kiếm Phương nhướng chân mày trắng hỏi:

- Các vị trưởng lão có nhân tuyển thích hợp không?

Hạ Quan nói ngay:

- Còn phải nói? Chắc chắn là Lý Trường Đan rồi. Tiểu tử đó từ lúc bắt đầu tu luyện luôn biểu hiện thiên phú hơn người, còn có lòng dạ hơn người, đệ tử trong tông đều tín phục. Để Lý Trường Đan làm đạo tử chắc chắn không ai có ý kiến.

Thích Ngũ, Lao Phong, Đàm Kính gật đầu:

- Đúng!

Nhiếp Hóa Vân muốn nói lại thôi, bình tĩnh ngồi nhìn. Nhiếp Hóa Vân muốn đề cử Nhiếp Dương tôn tử của mình, nhưng rõ ràng bốn người Thích Ngũ bắt tay nhau, một mình Nhiếp Hóa Vân làm sao đối kháng?

Nên cứ để Tôn Kiếm Phương đánh trận đầu đi.

Chuyện này hơi khó tính. Tả Hưng Bang, Cổ Thang, Tôn Kiếm Phương không có hậu nhân, lập ai làm đạo tử không xung đột ích lợi đến họ, nên rất có thể Tôn Kiếm Phương sẽ chọn vì đoàn kết trong tông.

Tôn Kiếm Phương trầm ngâm nói:

- Chẳng lẽ các ngươi quên thần thạch vỡ ra dựng dục Thần Tử?

Thích Ngũ khinh thường nói:

- Không phải cùng tộc thì không chung lòng, ai biết hắn là yêu ma quỷ quái gì. Theo bổn tọa thấy bẻ cổ hắn cho rồi, tránh cho sinh ra tai họa ngầm.

Lão già này ác thật.

Tôn Kiếm Phương xua tay, lão đặt hết hy vọng vào Lăng Hàn, sao có thể nghe lời Thích Ngũ giết người?

Tôn Kiếm Phương nói:

- Trong vòng tay của đại năng cổ đại có nói rõ thần thạch sẽ dựng dục ra thiên địa tạo hóa chi linh, tương lai của Cổ Đạo tông ta sẽ đặt trên người Lăng Hàn. Các vị, ta hy vọng các ngươi đặt ánh mắt nhìn lâu xa chút. Thời đại lớn mới chỉ mở ra, đường tu luyện về sau không biết dài cỡ nào, chúng ta chẳng qua đi trước một bước, tùy thời sẽ bị vượt qua. Nếu chọn đúng người không chừng hắn sẽ dẫn dắt chúng ta lên đỉnh núi càng cao.

Hạ Quan cười to bảo:

- Ta đồng ý cái nhìn của tông chủ, phải chọn đúng người cho vị trí đạo tử. Nên ta xem trọng Lý Trường Đan, chúng ta đã già, có lẽ vĩnh viễn sẽ kẹt lại ở nhập nhị mạch. Nhưng Trường Đan thì khác, trong thời đại lớn sóng ngầm dữ dội này hắn có thể đón gió vượt sóng đến độ cao chúng ta chỉ có thể ngước nhìn.

Thích Ngũ gật đầu nói:

- Ừ, bổn tọa cũng xem trọng Trường Đan. Nên bây giờ là lúc lung lạc lòng người, phải cột chặt Trường Đan vào chiếc xe Cổ Đạo tông.

Tôn Kiếm Phương nhướng chân mày, không lẽ Lý Trường Đan sẽ phản bội Cổ Đạo tông?

Tôn sư trọng đạo là mẫu mực cơ bản nhất của một người.

Tôn Kiếm Phương chậm rãi nói:

- Chọn đạo tử phải thận trọng, chẳng lẽ có danh vọng còn phải có tiềm lực lớn. Thôi thì dùng cổ trận pháp chọn người đi.

Nhiếp Hóa Vân hỏi:

- Trận pháp cổ đã sửa xong?

Tôn Kiếm Phương gật rồi lắc đầu nói:

- Đã sửa một phần nhưng còn kém xa mới đạt chuẩn phát huy hết uy lực.

Cổ Thang hỏi:

- Vậy tông chủ nói tuyển chọn là có ý gì?

Cổ Thang là người không để bụng nhất, dưới gối không có con cái, thích nhất là tiền và mỹ nữ. Miễn bảo đảm sinh hoạt của mình không thay đổi thì Cổ Thang không quan tâm ai làm đạo tử.

Tôn Kiếm Phương nói:

- Đã chọn đạo tử của Cổ Đạo tông thì tất cả người tuổi thích hợp đều có thể tham gia. Sau khi vào cổ trận, ai là người đi ra đầu tiên thì đó là nhân tuyển đạo tử.

Đàm Kính mong chờ hỏi:

- Xin hỏi tông chủ cổ trận này thế nào?

Nếu được thì Đàm Kính muốn cho tôn tử của mình làm đạo tử, vì biết không sánh bằng, Lý Trường Đan lại nhận Hạ Quan đút lót nên mới hết sức đề cử Lý Trường Đan.

Giờ thì khác, Đàm Kính dâng lên mong đợi.

Tôn Kiếm Phương trả lời:

- Trong cổ trận sẽ có các thử thách, quan trọng nhất là nếu hai người đánh nhau đại trận sẽ điều chỉnh tu vi của hai bên, khiến sức chiến đấu thiên hướng gần ngang ngửa.