Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,817,136
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

- Na Chi Nhan, ta thực sự rất tò mò, dưới hầm mỏ kia chôn cái gì, lại để Sinh Hoa Cảnh như ngươi cũng không tiếc làm một sủng thần, thay một Thần Thai Cảnh bày mưu tính kế.

Lăng Hàn nói.

Hí!

Nhất thời, tất cả mọi người đều khiếp sợ, Na Chi Nhan là Sinh Hoa Cảnh? Không thể nào!

Nhất định không thể, lời này từ trong miệng một thiếu niên mười tám mười chín tuổi nói ra, làm sao có khả năng có sức thuyết phục?

Nhưng Na Chi Nhan lại mỉm cười nói:

- Sinh Hoa Cảnh trẻ tuổi như ngươi, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không nói sau này không còn ai, nhưng ít ra trước đó không ai!

Oành, lần này có rất nhiều người ngã rầm trên đất.

Lăng Hàn cũng là Sinh Hoa Cảnh? Có phải hai người này thổi phồng lẫn nhau không.

Thiếu niên này mới bao lớn, cùng lắm hai mươi, ở Bắc Hoang, độ tuổi này nhiều nhất chỉ là Dũng Tuyền Cảnh. Hơn nữa, cửa ải Sinh Hoa Cảnh này khó vượt qua cỡ nào, dù cho ngươi hai mươi năm cũng chưa chắc có thể thành công, huống chi tiểu tử này còn chưa sống lâu như vậy.

Nhưng đáy lòng của Ba Văn Lâm phát lạnh, bởi vì hắn nhớ lại, đã từng bị Lăng Hàn trợn một cái, cả người liền nhũn ra, thực lực như vậy tuyệt đối mạnh mẽ đến đáng sợ.

Vạn nhất Lăng Hàn thực sự là Sinh Hoa thì sao?

Thù của nhi tử. . . thôi quên đi, nói không chắc sẽ làm cho cả Ba gia bồi vào.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Na đại nhân thực sự là ít thấy kỳ quái. Đời này có thể không có Sinh Hoa Cảnh trẻ tuổi giống ta, nhưng trong lịch sử không hẳn không có, chỉ là lịch sử của chúng ta bị đứt gãy, hoàn toàn không biết chuyện ở vạn năm trước.

- Các hạ nói phải!

Na Chi Nhan gật gù, chuyển đề tài nói.

- Có điều, Sinh Hoa Cảnh trẻ tuổi như các hạ, ta tự nhận thế gian tuyệt không có người thứ hai có thể so sánh.

- Nữu Nữu, hắn xem thường ngươi đấy.

Lăng Hàn nhìn Hổ Nữu cười nói.

- Đánh!

Thân hình của Hổ Nữu lóe lên, đã biến mất trong mi mắt của mọi người, xuất hiện ở trước mặt Na Chi Nhan, quả đấm nhỏ đập tới. Xưa nay nàng không học võ kỹ gì, chỉ dùng quyền đánh, trảo xé với răng cắn, ba tuyệt chiêu này đủ để đi khắp thiên hạ.

Na Chi Nhan rên lên một tiếng, hắn không ngờ tốc độ của Hổ Nữu nhanh như vậy.

Không không không, hắn căn bản không nghĩ tới tiểu nha đầu như thế lại là võ giả, hơn nữa vừa ra tay hắn liền cảm ứng được, lực lượng này làm sao cũng phải là Sinh Hoa Cảnh! Nếu như hắn trúng cú đấm này, chết hẳn là chưa tới, nhưng hạ thân phỏng chừng xong đời.

Hết cách rồi, Hổ Nữu quá thấp, đấm ra ngươi nói sẽ đánh tới nơi nào?

Tuy tướng mạo của Na Chi Nhan yêu dị, nhưng tuyệt đối không phải gay, nào dám để Hổ Nữu bắn trúng chỗ kia, vội đưa tay ra, kết một tường băng ở trước người, trên mặt băng có từng ký tự cổ điển thương tang lấp lóe.

Ồ, loại mạch văn này thực sự rất hiếm thấy!

Lăng Hàn kỳ quái, mạch văn chính là thể hiện của ý chí võ đạo, tuy đại bộ phận mạch văn đều bất tận tương đồng, nhưng bách biến không rời tông, luôn có thể tố bản truy nguyên. Như Hằng Thiên Đại Lục, hết thảy công pháp võ kỹ đều từ chừng một trăm môn cổ thuật diễn hóa ra, nên có thể tìm được điểm giống nhau đối ứng.

Nhưng mạch văn của đối phương cực kỳ xa lạ, tuyệt đối thoát thai từ cổ thuật hoàn toàn khác nhau.

Quái lạ!

Lai lịch người này quái lạ, mưu đồ cũng rất quái lạ.

Oành, Hổ Nữu đánh lên tầng băng, thẻ thẻ thẻ… tầng băng lập tức tan vỡ, bất quá cũng thay Na Chi Nhan tranh thủ đủ thời gian, để hắn có thể bứt trở ra, nhưng Hổ Nữu tiến công liên tục, khiến cho Na Chi Nhan chỉ có thể không ngừng lùi về sau.

Mặt mặt tường băng xuất hiện, lại từng khối từng khối nát tan, một cái lùi gấp, nhưng một cái vọt tới càng nhanh hơn, trước sau là Hổ Nữu đè đánh Na Chi Nhan, không cho đối phương một chút xíu cơ hội hoàn thủ.

- Hừ!

Na Chi Nhan nổi giận, hừ lạnh một tiếng, sau lưng xuất hiện dị tượng Đại Hải sinh triều, hắn đột nhiên há miệng, phốc… trong miệng phun ra một mũi tên nước, nhìn kỹ, trên mũi tên nước đồng dạng che kín ký tự cổ điển.

Cái này không phải mũi tên nước phổ thông, mà tràn ngập lực phá hoại, đủ để tạo thành uy hiếp với Sinh Hoa Cảnh!

Thân hình của Hổ Nữu gập lại, tránh qua công kích, đồng thời cũng cho Na Chi Nhan đủ thời gian, rốt cục có thể ổn định trận tuyến, cục diện hòa nhau hiện ra.

Na Chi Nhan khiếp sợ nói:

- Làm sao có khả năng, Sinh Hoa Cảnh còn nhỏ như vậy?

Sinh Hoa Cảnh chưa tới hai mươi tuổi cũng đã để hắn giật mình, huống chi Hổ Nữu chỉ năm sáu tuổi, coi như tu luyện từ trong bụng mẹ, thì có thể có tu vi ấy sao?

Những người khác càng hôn mê.

Hai người vừa giao thủ, khí tức của Sinh Hoa Cảnh hiển lộ hoàn toàn, để mỗi người đều kính sợ. Đây là vì Sinh Hoa Cảnh tầng thứ sinh mệnh đã siêu thoát phàm tục, ngoại trừ võ trung vương giả, loại khí tức này đối với khác người mà nói là áp chế tuyệt đối.

Lần này, bọn họ không tin cũng phải tin, mặc kệ là Na Chi Nhan hay Lăng Hàn, thậm chí một tiểu nha đầu năm sáu tuổi đều là Sinh Hoa Cảnh!

Không có thiên lý, thật không có thiên lý, khi nào Sinh Hoa Cảnh không đáng giá như thế, lập tức liền chạy ra ba cái, hơn nữa có hai cái còn trẻ như vậy.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:

- Ếch ngồi đáy giếng, hiện tại biết cái gì gọi là sơn ngoại hữu sơn chưa?

Hổ Nữu nhìn Na Chi Nhan nhe răng nhếch miệng, vũ khí mạnh mẽ nhất của nàng vẫn chưa bày ra đâu.

Na Chi Nhan kinh sợ chưa định nói:

- Các ngươi là đệ tử của Thiên Kiếm tông, vẫn là cao đồ của Vân Phượng Tông ?

- Đều không phải!

Lăng Hàn lắc đầu.

- Không cần đoán lai lịch của chúng ta, ta đến chính là muốn nói một chuyện, lập tức chấm dứt khai khoáng!

- Thứ khó tòng mệnh!

Na Chi Nhan lắc đầu.

- Người trẻ tuổi, mặc kệ ngươi đến từ thế lực nào, nhưng tuyệt đối không nên nhúng tay chuyện này, đây là một lời khuyên, bằng không. . . ngươi chỉ có một con đường chết!

- Há, thật sự kích thích như thế sao?

Lăng Hàn cười ha ha.

- Vậy ta càng muốn vui đùa một chút!

Na Chi Nhan khó chịu nói:

- Các hạ cảm thấy thực lực của ta thế nào?

- Không ra sao cả, trong vòng ba chiêu ta có thể trấn áp ngươi!

Lăng Hàn thuận miệng nói.

Na Chi Nhan suýt chút nữa tức chết, cố gắng áp chế hỏa khí nói:

- Ở chỗ ta, người như ta không có mười vạn cũng có 80 ngàn. Người mạnh hơn ta, chí ít cũng có 20 ngàn!

Hí!

Người của Hỏa Quốc da mặt co giật, đây là thế lực kinh khủng đến mức nào, cường giả Sinh Hoa Cảnh hàng mấy trăm ngàn? Phải biết toàn bộ Hỏa Quốc chỉ có lão quốc chủ dựa quốc thế mới bước vào Sinh Hoa Cảnh mà thôi, hơn nữa, nhất quốc chi thế cũng chỉ có thể dưỡng ra một Sinh Hoa Cảnh.

Hơn nữa còn có người mạnh hơn Sinh Hoa Cảnh, thậm chí nhiều đến 20 ngàn.

Thật đáng sợ, đó là thế lực gì !

Lăng Hàn nha một hồi nói:

- Vậy ta thực rất hiếu kỳ, ngươi đến từ chỗ nào?

- Hừ, cái này không quan hệ gì tới ngươi, ngươi chỉ cần biết, đối địch với ta, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

Na Chi Nhan lạnh lùng nói.

- Nữu, ngươi nói chúng ta có phải là doạ lớn lên không?

Lăng Hàn đột nhiên hỏi Hổ Nữu.

- Không phải!

Hổ Nữu giòn tan nói.

- Vậy nếu như có người uy hiếp chúng ta, phải làm sao bây giờ?

Lăng Hàn lại hỏi.

- Đánh tới hắn phục, lấy bạo phục người!

Hổ Nữu bạo lực mười phần nói.

---------------