Thần Đạo Đan Tôn

Thần Đạo Đan Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 118,818,502
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Oành! Oành!

Có điều, tuy Tiểu Đao Vương đánh bay mũi tên, nhưng lại bị quả đấm nhỏ của Hổ Nữu bắn trúng, dù hắn thần uy lẫm lẫm, vẫn bị đánh cho lảo đảo, phun một ngụm máu tươi, cả người run cầm cập, Lôi Điện oai há cho phép khinh thường?

- Đáng chết!

Hai mắt của hắn tràn đầy sát khí, môn thần thông này vốn nên là của hắn, hiện tại sức chiến đấu của Hổ Nữu càng mạnh, hắn sẽ càng đố kị, hận không thể lập tức chém đầu của Hổ Nữu, rút ra thần thông Lôi Động Cửu Thiên.

- Rất tốt, các ngươi thành công làm tức giận ta!

Tiểu Đao Vương cầm đao, vù, cả người hắn đao khí dật tán, có hắc quang đan dệt, vẻ tuyệt vọng đan khắp thiên địa, khiến người ta có kích động tự sát.

Trong lòng Lăng Hàn rùng mình, Tiểu Đao Vương đi con đường là tuyệt vọng, một đao chém ra, đoạt tâm thần người, khiến người ta phát lên ý niệm tuyệt vọng, ngay cả chống đỡ cũng đã quên.

Ở dưới cỗ đao ý này ảnh hưởng, Chư Toàn Nhi lái thuyền cũng khó khăn, kim thuyền không ngừng lay động, như muốn rơi rụng.

- Toàn Nhi!

Lăng Hàn hét lớn, như trống chiều chuông sớm, khiến người tỉnh ngộ.

Chư Toàn Nhi lập tức phục hồi tinh thần lại, nàng cũng nắm giữ tư chất võ trung vương giả, bắt đầu đi lên con đường của mình, dù cho không có yêu nghiệt như Lăng Hàn, nhưng cũng không đến nỗi hoàn toàn mất khống chế ở dưới đao ý của người khác.

Ban đầu chỉ là không có đề phòng, hiện tại bị Lăng Hàn đề tỉnh, liền khôi phục bản tâm.

- Đều chết đi cho ta!

Tiểu Đao Vương múa đao chém qua, ánh đao cuốn lấy, dài tới trăm trượng, uy thế kinh người.

Hổ Nữu linh động, thân thể nhỏ đong đưa, lại công về phía Tiểu Đao Vương. Mà Lăng Hàn thì lấy một mũi tên, lắp lên cung, nhưng ngưng mà không phát. Công kích muốn phát lại ngưng, đây mới là uy hiếp to lớn nhất.

Tiểu Đao Vương không thể không để lại bộ phận tâm thần ở trên người Lăng Hàn, bởi vì mũi tên của đối phương xác thực đủ để tạo thành uy hiếp với hắn, không thể không phòng. Nếu Lăng Hàn bắn ra, vậy hắn sẽ không sợ, nhưng Lăng Hàn một mực không bắn, để hắn chỉ có thể lo lắng đề phòng, nhất định phải phân tâm.

Hổ Nữu nhân cơ hội thảo phạt, vung vẩy quả đấm nhỏ, Lôi Điện đan dày.

Tiểu Đao Vương hừ một tiếng, bỏ qua Hổ Nữu giết tới Lăng Hàn, trước loại trừ mối họa này, bằng không hắn căn bản không thể phát huy trăm phần trăm sức chiến đấu.

Oành oành… nắm đấm của Hổ Nữu đánh lên lưng Tiểu Đao Vương, nhưng chỉ kích ra ánh chớp, hắn đã hoàn toàn kích phát phòng ngự, có thể ngạnh kháng công kích của Hổ Nữu mà không tổn thương.

Tiểu Đao Vương tung đao giết tới Lăng Hàn.

- Đáng ghét, dám không nhìn Nữu!

Hổ Nữu giận dữ, thân thể hóa thành ánh chớp, lại lóe lên đã xuất hiện ở phía sau Tiểu Đao Vương, trực tiếp cưỡi lên cổ đối phương, mở miệng nhỏ cắn tới.

- A…

Tiểu Đao Vương kêu thảm thiết, hắn rõ ràng đã kích phát phòng ngự, phòng ngự như vậy dù là Linh Anh Cảnh cấp cao cũng không thể đánh tan, nhưng gặp phải răng của Hổ Nữu lại thành trang trí.

Máu tươi tung bay, lại hiện ra màu bạc óng, cho thấy người này đặc dị.

- Đáng chết!

Tiểu Đao Vương múa đao chém ra sau, Hổ Nữu lóe lên, hóa thành ánh chớp tránh đi, bản năng chiến đấu của nàng quá kinh người.

- Tiểu Đao Vương!

Lăng Hàn lệ quát một tiếng, bắn ra một mũi tên.

- Thật cho rằng ta không làm gì được các ngươi?

Tiểu Đao Vương hét dài một tiếng, thân thể kích thích lên hào quang màu bạc, cả người hắn cũng hóa thành màu bạc, thật giống như đã biến thành một pho tượng, sức chiến đấu tăng mấy lần.

Oành, hắn chém qua một đao, trực tiếp chấn mũi tên thành mảnh vỡ.

- Không được!

Sắc mặt của Lăng Hàn kinh biến, lớn tiếng nói.

- Hổ Nữu, mau trở lại!

Đối phương vốn là Linh Anh Cảnh đỉnh cao, thậm chí có một chân đã bước vào Hoá Thần Cảnh, hiện tại không biết vận chuyển bí pháp hay kích hoạt huyết mạch nào đó, đã trực tiếp bước vào Hoá Thần Cảnh.

Vậy thì hoàn toàn không thể ngang hàng.

Hổ Nữu cơ linh, ánh chớp lấp lóe, đã xuất hiện ở trên kim thuyền.

- Đi!

Lăng Hàn quát to, tiếp tục đáp cung bắn tới Tiểu Đao Vương. Nhưng liên tục bắn ba mũi tên, hắn cũng có loại cảm giác hư thoát, ngay cả đứng cũng bất ổn, thân hình lảo đảo.

Mũi tên này, thoáng ngăn cản Tiểu Đao Vương, dù sao cũng là Diệt Long Tinh Thần Tiễn cộng thêm Chân Thị Chi Nhãn tổ hợp, còn dùng trân kim cấp bảy, làm sao cũng không thể coi thường.

Nhưng đối với Tiểu Đao Vương đã bước vào Hoá Thần Cảnh mà nói, này chỉ là sự tình để hắn vung nhiều một đao.

Chư Toàn Nhi vội vã lái thuyền bắn nhanh đi.

- Đi được sao?

Tiểu Đao Vương cười gằn.

Oành!

Một nắm đấm đột nhiên đập xuống, vừa vặn ngăn ở trên con đường kim thuyền phi hành, oành, sức mạnh đáng sợ dâng trào, tấm chắn cấp bậc Linh Anh Cảnh đổ nát, cả chiếc thuyền bị đánh nổ.

Lúc này, giữa bầu trời mới hiện ra một hình người kỳ lạ, phảng phất như thủy tinh trong suốt, tia sáng chiếu lên người hắn xuất hiện khúc xạ bất quy tắc, phải cẩn thận xem mới có thể phát hiện có một người như thế tồn tại.

Trước đó hắn vẫn ẩn trên không trung, giống như căn bản không tồn tại, hiện tại đột nhiên phát động công kích, một quyền liền đập nát kim thuyền.

Tiểu Đao Vương truy đến, nhưng hắn lập tức kinh ngạc, bởi vì tuy mảnh vỡ bay lượn, nhưng không nhìn thấy di hài của ba người Lăng Hàn.

- Thuấn dời đi rồi?

Hắn lẩm bẩm nói.

Người kỳ lạ kia đứng ở phía sau, cao gần như hắn, nhưng thật giống như không tồn tại, nếu không có tia sáng khúc xạ, hắn thật có thể hoàn toàn ẩn thân.

Con rối kim cương!

Đây là con rối đẳng cấp cao nhất trong bảo khố của Cổ Vương Triều, nắm giữ sức chiến đấu Hoá Thần Cảnh, vật liệu đặc thù để nó như có thể ẩn thân, nắm giữ trí tuệ tương đối, quả thực là sát thủ trời sinh.

- Coi như thuấn di, cũng sẽ không chạy quá xa!

Tiểu Đao Vương lẩm bẩm nói.

- Ở dưới Diệu Cảm Thiên Địa pháp của ta, có thể tìm ra rất nhanh! Hừ, trộm thần thông của ta còn muốn chạy?

Hắn đạp không mà đi, con rối kim cương lặng yên biến mất ở trong không trung, cũng không ai biết nó đi nơi nào.

Lăng Hàn tự nhiên không có sử dụng Thuấn Di Phù, hắn quả thật có bảo vật như vậy, nhưng không có ý định dùng ở đây. Trong nháy mắt kim thuyền bị phá hoại, hắn thu Hổ Nữu và Chư Toàn Nhi vào trong Hắc Tháp.

Hắc Tháp như giới tử vi hạt, từ giữa bầu trời rơi xuống, lọt vào dòng sông phía dưới, xuôi dòng mà đi.

Lăng Hàn ra Hắc Tháp, tìm kiếm ở khu vực chiến đấu lúc trước.

- Tìm được rồi!

Không lâu sau đó, hắn phát hiện một giọt chất lỏng màu bạc trên đất. Đây là máu tươi của Tiểu Đao Vương, huyết mạch đối phương rất đặc thù, hoặc tu luyện công pháp gì đó, mới để huyết dịch hóa thành màu bạc.

Giọt máu này là Hổ Nữu cắn ra, tùy ý rơi vãi, nhưng có chút rơi vào trong nước, đã pha loãng không thể tìm được, chỉ có giọt này rơi trên lá cây.

Dòng máu của Linh Anh Cảnh vô cùng bá đạo, tỏa ra khí thế đáng sợ, sinh cơ của cây đã bị chém giết, mà Lăng Hàn tới gần cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.

- Một giọt máu mà thôi, còn muốn lật trời sao?

Lăng Hàn mở nguyên lực hộ thân, Thiết Bì Thể để hắn có đủ tư cách chống đỡ áp lực như vậy.

Hắn thu giọt máu này vào trong chú bình.

- Xem không chú chết ngươi!

---------------