Thần Khống Thiên Hạ

Thần Khống Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 43,158,429
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
     
     

Thần Khống Thiên Hạ

Tác Giả: Ngã Bản Thuần Khiết

Chương 1301: Va chạm giữa đỉnh cấp Hoàng giới.

Nhóm dịch: Sói Già

Nguồn: Vipvanda

- Bản thân ta thật muốn nhìn một chút ngươi thật là cái gì cũng có thể thôn phệ hay không!

Lăng Tiếu cắn răng kinh quát một tiếng, thân ảnh cấp tốc lui lại, thế giới lực lần nữa bắt đầu phát sinh biến hóa.

Một phiến thiên địa tựa hồ trở nên vô cùng hắc ám xuống, từng đạo cụ phong âm lãnh vô cùng bắt đầu cuồng thổi lên.

Vù vù!

Hắc phong cường đại mang theo khí tức khiến người sợ hãi bắt đầu tàn sát bừa bãi lên.

Trong phương thiên địa này tựa hồ đều vì đó mà biến sắc, hồ nước cũng là bị hủ thức đến biến thành màu đen rồi, không ít đều bị tịch quyển lên, văng tứ tung khắp nơi.

- Này...

.

. Thế giới lực này của Lăng Tiếu lại còn có hậu chiêu? Hắc.

.

. Hắc phong này là cái gì? Chẳng lẽ hắn thân có Ám thuộc tính sao?

- Không, hẳn là Phong, Ám hai loại thuộc tính, hơn nữa Băng thuộc tính, Hỏa thuộc tính, Kim thuộc tính cùng với Mộc thuộc tính mà hắn trước đây vừa mới thi triển ra, hắn.

.

.

. Hắn không phải là có sáu loại thuộc tính sao, đây.

.

. Đây làm sao có thể được!

- Đây không phải là Ám thuộc tính, hẳn chỉ là Phong thuộc tính, một loại phong kình đặc biệt mà thôi, uy lực chỉ sợ không kém a!

- Bất kể mạnh như thế nào, muốn chiến thắng ngũ đại thần thú chỉ sợ không dễ dàng như vậy!

Hỗn Độn thần thú là không sợ cái gì đến cả, đem hắc sắc cụ phong đáng sợ kia nhất nhất hấp thu vào.

Nó xác thật đem hắc sắc cụ phong kia hấp thu, mà lần này lại là phát sinh một chút biến hóa, nó tiêu hóa những cụ phong kia tựa hồ xuất hiện tình huống tiêu hóa bị rối loạn.

Thân thể nó bắt đầu có chút thu súc lại, miệng rộng của nó mở ra, từng cỗ hắc sắc vụ khí bị phun ra ngoài.

Vũ Bất Phàm nhíu lông mày một chút, hét lớn:

- Lăng huynh quả nhiên lợi hại, bất quá trò hay còn ở phía sau, tứ tượng lên hết cho ta!

Vũ Bất Phàm rốt cuộc bắt đầu vận dụng toàn lực rồi.

Chỉ thấy bên trong thế giới lực của hắn, bốn đầu thần thú còn lại trong lúc nhất thời cùng xuất trận rồi.

Thanh Long gào thét, Long châu chợt hiện; Chu Tước giương cánh, vũ linh tật xạ; Huyền Vũ chiến động, thủy triều dũng động; Bạch Hổ kinh khiếu, sát ý oai nghiêm!

Tứ đại thần thú tề xuất, khí tức viễn cỗ lan tràn ra khắp nơi, sát ý đằng đằng tràn đầy tứ phương!

Lăng Tiếu cũng là ở một khắc này hỏa lực toàn bộ khai ra, sát chiêu của hắn ẩn tàng trong Hoang Cổ thế giới cũng một lần này chợt hiện ra!

Chỉ thấy vô số thụ đằng bằng đầu lan tràn sinh trưởng, vô số băng thứ tề xuất, một đầu Lang Vương chợt hiện ra con mắt thứ ba, phảng phất có thể để cho hết thảy đều yên lặng xuống, một con Kim Long vô thượng từ thiên không mà hạ xuống, một đầu Kỳ Lân thành thánh từ trong sơn nhạc nhảy ra, trong phiến thế giới tươi tốt này còn thổi qua hắc sắc cụ phong, còn có từng tòa hỏa sơn áp súc lấy tử sắc hỏa diễm, giống như là hỏa tiễn đồng thời oanh xuất ra.

Thế giới lực của Vũ Bất Phàm là hồi quy Hỗn Độn, ở lúc thiên địa sơ khai, mà thế giới của Lăng Tiếu lại là thế giới tươi mới ở Hoang cổ vạn vật tranh minh.

Hai loại thế giới lực đều có chỗ độc đáo, tất cả đều có uy năng kinh thiên động địa.

Hai loại thế giới đối oanh lại với nhau, phát ra từng đạo tiếng chợt minh vang lên không ngừng.

Trên thiên không mấy ngàn thước càng là bị chấn khai ra, quang mang thuộc tính nhieuf mày ở phương thiên địa này nở rộ ra rực rỡ, lộ ra vẻ duy mỹ dị thường vô cùng.

Võ giả ở bên trên hồ đã là lại thối lui tiếp, sợ chiến đấu của hai người bị tai bay vạ gió.

- Con mẹ nó, quá biến thái rồi, Lăng Tiếu kia lại cũng có thể ngưng tụ thành thần tú, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Không hổ là đệ tử của Tà Đế, lại có thể có lực chiến với Hỗn Độn chi thể một trận, cho dù thua cũng là dù bại mà vinh a!

- Thế giới lực của bọn họ đã vượt xa đại phương thế giới lực của Huyền Đế bình thường rồi, khí tức Hoang cổ này thật kinh khủng.

- Lão quái vật thế hệ trước không ra, thiên hạ này chú định là của hai người bọn họ rồi, trận chiến này đúng thật là đại khai nhãn giới.

Rất nhiều võ giả đều nhịn không được kinh hô lên, trong thần sắc của bọn họ cũng tràn đầy vẻ tôn sùng, đó là một loại sùng bái chi ý đối với cường giả phát ra từ nội tâm.

Viên Chiến Thiên ở trong một góc đã không nhịn được đem chiến ý của mình phát tiết ra rồi, hắn còn thiếu chút nữa không nhịn được mà gia nhập vào trong vòng chiến.

Mà những người hướng tới Lăng Tiếu mà đến kia, từng người cũng là tâm kinh không dứt.

Bọn họ đều đang may mắn không có mạo muội ở trước trận chiến mà tiến hành tiệt sát Lăng Tiếu, bằng không kết cục của bọn họ có thể nghĩ rồi.

Hoàng cấp thế giới lực đáng sợ, lại nhìn sát chiêu xuất ra tầng tầng không dứt kia đủ để cho bọn họ giao ra cái giá thật lớn rồi.

Thế giới lực của hai người đụng vào nhau, đều cảm thấy tinh thần thức hải của riêng mình tạo thành chấn động cực lớn.

Thế giới lực là do lực lượng bản thân cùng tinh thần lực của võ giả làm cầu nối mà thôi diễn ra, khi lực lượng thụ phải trùng kích cực đại thì bản thân võ giả cũng là có cảm ứng nhất định.

Ngũ đại thân thú của Vũ Bất Phàm có các loại thiên phú thần thông, uy năng vô biên; mà Lăng Tiếu cũng có thần thú, số lượng dù ít nhưng mà lại có thiên hỏa cùng âm sát tử khí hai loại lượng lượng có lực phá hoại kinh khủng tương trợ, cũng cùng thế giới lực của Vũ Bất Phàm chống đỡ lên.

Hai loại thế giới lực đều có thể so với đỉnh cấp hoàng giới, tinh thần cảm ứng lực tiêu hao cũng là cực lớn.

Tinh thần lực của Lăng Tiếu tự nhân là cực độ biến thái rồi, nhưng mà Vũ Bất Phàm tựa hồ cũng không coi là kém.

Hoàng giới của hai người đối oanh suốt ba ngày, riêng của mình đều không áp được đối phương, tạo thành cục diện bế tắc.

Hồ nước trong phương thiên dịa này cơ hồ đều bị muốn oanh sạch rồi.

- Lăng Tiếu này tại sao có thể là đỉnh cấp Hoàng giới được, thần thú hắn ngưng tụ thành uy lực so với ta còn muốn cường đại hơn, chẳng lẽ hắn thấy qua Chân Long cùng Kỳ Lân thần thú chân chính hay sao?

Vũ Bất Phàm trong lòng lo lắng thầm nghĩ nói.

Trán của hắn bây giờ đã tràn đầy mồ hôi rồi, lực lượng tiêu hao đã là cực lớn, lại tiếp tục như vậy nữa hắn sợ rằng khó có thể duy trì thế giới lực.

Tình huống bên phía Lăng Tiếu thì tốt hơn nhiều, tinh thần lực cùng lực lượng căn cơ của hắn nếu so với Vũ Bất Phàm càng thêm tràn đầy, còn không có hiện ra trạng thái chống đỡ hết nổi.

- Chỉ cần lại duy trì một ngày, thế giới lực của hắn tất phá!

Lăng Tiếu híp mắt lại, ở trong lòng thầm hô nói.

Ở dưới công kích không sử dụng tinh thần lực, Lăng Tiếu phát giác ra thực lực của Vũ Bất Phàm này cũng không kém hơn, hắn cũng bắt đầu xem lại nội tâm tư tưởng của mình rồi.

Những năm nay trôi qua thuận buomf xuôi gió khiến cho hắn quá mức tự ngạo rồi, để cho hắn xem thường đối thủ cùng giai.

Hôm nay khiêu chiến của Vũ Bất Phàm vừa lúc gõ tiếng chuông cảnh tỉnh cho hắn, để hắn ý thức được chính mình thủy chung còn chưa phải là tồn tại thiên hạ vô địch thủ!