Thần Khống Thiên Hạ

Thần Khống Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 43,158,997
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
     
     

Việc này cho dù là Dược Môn cùng Đan Tông cũng không biết rõ.

Đừng quên trong Đan Minh có Giam Đốc trưởng lão, trong Đan Minh tất cả thành viên đều cung kính có thừa với hắn.

Hắn vốn muốn rút những thế lực này ra ngoài, thế nhưng mà hắn làm như thế chắc chắn sẽ bị ngăn cản không nhỏ, cho nên tạm thời không có tùy tiện vọng động.

Sở dĩ hắn chọn đi theo Lăng Tiếu đó là bởi vì Lăng Tiếu thu được thủ pháp luyện đan chính là một trong những truyền thừa của Dược Tông.

Hắn cũng phi thường xem trọng Lăng Tiếu trưởng thành, hắn vốn định để Lăng Tiếu làm tông chủ Dược Tông.

Nhưng mà Lăng Tiếu có ý định của mình, hơn nữa Lăng Tiếu còn là đệ tử Tà Đế cho nên hắn bỏ qua suy nghĩ này.

Trong hai ba năm qua quan sát Lăng Tiếu khiến hắn cũng có cân nhắc khác.

Hắn cảm thấy nên cho Dược Tông biến thành quá khứ, mà truyền thừa của Dược Tông chỉ cần không đoạn tuyệt thì thay thế cách sinh tồn chưa hẳn là không tốt.

Hắn bây giờ nhìn thấy tiềm lực của Lăng Tiếu, chỉ cần Lăng Tiếu không chừng có thể trở thành thần thoại của trung vực, trở thành tồn tại có thể sánh vai với Linh Vũ Các.

Mà truyền thừa của Dược Tông sẽ tiếp tục truyền lưu trong thế lực này, hắn cũng sẽ cảm thấy vui mừng.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn quyết định làm như vậy.

Có thể nói hắn bây giờ đem tất cả thẻ đánh bạc đặt lên người của Lăng Tiếu.

- Đúng rồi, nghe nói ngươi có ý định động thủ với Sát Thiên, Cổ gia đúng không?

Hàn Khai thay đổi chủ đề.

Lăng Tiếu gật đầu nói:

- Không sai, bọn chúng nhiều lần muốn giết ta, nếu không cho chúng chút sắc mặt thì chúng còn tưởng rằng bản thiếu gia dễ bị ăn hiếp.

Lăng Tiếu nói chuyện và mắt lộ sát cơ.

- Tiểu tử, làm việc không nên như vậy, trước mắt nên nhịn đi!

Hàn Khai nói.

Lăng Tiếu nhíu mày và nói:

- Hàn lão, vì sao nói như vậy? Hẳn là cảm thấy thực lực của ta không đủ diệt bọn chúng sao?

Hàn Khai nói.

- Hai thế lực này tồn tại đã rất lâu rồi, vì sao bọn chúng vẫn sừng sững không suy, khẳng định là có chỗ dựa cường đại, dựa vào chút nhân mã của ngươi đúng là không đủ nhìn, ta cũng biết tiểu tử ngươi có không ít chỗ dựa, nhưng mà cẩn thận có thể đi thuyền vạn năm.

Nói xong Hàn Khai cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp nhắm mắt lại, hắn đang trục khách.

Lăng Tiếu đành đứng vậy đi ra khỏi phòng Hàn Khai, trí óc của hắn đang suy nghĩ lời của Hàn Khai vừa nói.

Hàn Khai nói lời này chính là khuyên hắn không nên khai chiến với Sát Thiên cùng Cổ gia lúc này, nghe được lời này cũng hiểu được sau lưng hai thế lực này có không ít dựa vào, Hàn Khai cũng nhìn không tốt khi hắn tuyên chiến.

Lăng Tiếu lúc này nghĩ tới chuyện Dược Môn lúc trước.

Trong Dược Môn có năm tên Thánh giai tọa trấn, khi ấy hắn chạy ra tìm đường sống mà người ta còn không có gọi linh thú hộ thân ra ngăn cản, cho nên hắn mới thong dong rời đi.

Suy nghĩ lại thì hắn cảm thấy Dược Môn là không muốn tới tình trạng cá chết rách lưới với mình.

Mà Sát Thiên cùng Cổ gia dù không có thực lực mạnh như Dược Môn nhưng mà không có nghĩa người ta không có tồn tại mạnh hơn, thực sự bức gấp đối phương, chó cùng rứt giậu, ngọc thạch câu phần với hắn, vậy thì được không bù mất.

Huống hồ hắn ở Thiên Tuyệt Hồ thấy Cổ gia gọi về một con bát giai lôi xà, Sát Thiên phái cao thủ bán thánh tới, hết thảy đều đủ chứng minh bọn chúng cường đại.

Hôm nay bại gia tử rời đi, Địa Liệt Viêm Hổ là cao thủ miễn phí cũng rời đi, hắn có thể dựa vào cũng chỉ có Phong Nha cùng với Long Nữ hai người mà thôi.

Hàn Khai chỉ tọa trấn trong thế lực của Lăng Tiếu, không đến vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không ra tay, điểm này Hàn Khai đã nói với Lăng Tiếu rồi.

- Khả năng lúc trước ta suy nghĩ quá đơn giản rồi!

Lăng Tiếu ra khỏi phòng Hàn Khai thì trong lòng nặng nề thở dài.

Tiếp theo hắn nói thầm trong lòng:

- Vậy tạm thời bỏ qua cho chúng, đợi đến khi bản thiếu gia thành tựu Đế giai, chính là lúc xóa tên của chúng ra khỏi trung vực.

Lăng Tiếu đã quyết định trong lòng, hắn cùng tổ chức Sát Thiên và Cổ gia phải đại chiến sẽ kéo dài thêm nữa.

Từ nay về sau Lăng Tiếu bảo người toàn lực kiến tạo không gian chi địa, rốt cuộc Tiếu Ngạo Cung cũng sắp tuyên bố trước mặt mọi người.

Không gian chi giới đã thành lập tốt, trừ phi là cường giả tuyệt thế ngoài Thánh giả mới có khả năng phát hiện ra vị trí của nơi này.

Lúc đó Diệp Vân Phong mang theo cả ngàn khối không gian chi thạch quay về, có thể khiến Lăng Tiếu mở rộng không ít khu vực.

Trong phương viên mấy vạn dặm đều là vòng không gian, tổng cộng chiếm gần trăm ngọn núi.

Cây cối xanh mát, bách hoa khai nở, linh thảo khắp nơi, linh điểu bay cao, thác nước ầm ầm...

. Địa thế nơi này vô cùng tráng lệ, phong cảnh cũng phi thường diễm lệ.

Chỗ này vốn không có người, hôm nay trên tòa núi cao nhất có thành lập đình đài lầu các.

Đại điện điêu long họa phượng, trận vân rậm rạp, kiến trúc đại khí, tài liệu đều là đá cẩm thạch ngàn năm xây dựng thành, không chỉ bóng loáng tuyệt mỹ, hơn nữa còn rất đẹp; các đình đài tiểu viện cũng dùng gỗ ngàn năm tạo thành, vô cùng trang nhã, mỗi một tiểu viện trồng không ít kỳ hoa dị thảo, cỏ tạp cũng bị loại bỏ, giữ lại các hương vị nguyên thủy, để người ta cảm thấy đây là nơi ẩn cư tốt nhất.

Trong khu vực trung ương có đình đài to lớn sừng sững, có cầu thang chín trăm chín mươi chín bậc, giống như thang trời, nó bàng bạc đại khí, cuối bậc thang là đại điện to lớn, đại điện này vô cùng tôn sùng cao quý.

Chỉ thấy đại điện này to lớn gấp hai lần so với các đại điện ở các phong, trên vách đá của đại điện điêu khắc kim long, ngọc phượng, kỳ lân các loại linh vật, cả tòa đại điện vô cùng tôn quý.

Cho dù kẻ nào đứng trong đại điện này đều cảm thấy nơi này chẳng khác gì thiên cung cả, khiến người ta cảm thán vì vẻ đại khí và tráng lệ của nó.

Trong đại điện này có một tấm bia đá to lớn, ba chữ như long phi phượng vũ, ba chữ này chính là "Tiếu Ngạo Cung" !

Nơi này được rất nhiều võ giả từ Linh giai tới Địa Hoàng giai toàn lực kiến tạo, Tiếu Ngạo Cung cũng xây dựng hoàn tất.

Mà đại điện của Tiếu Ngạo Cung do Thánh giả Phong Nha tự mình động thủ kiến tạo, dựa vào đại thủ đoạn của Thánh giả, dùng năng lực thông thiên mang các loại tài liệu trân quý xây dựng chủ điện, chủ điện xa hoa đại khí, bốn phía đại điện có trận vân là do quân sư Huyền Diệu tự mình bố trí xuống, những trận vân này cũng do điêu khắc sư nổi danh khắc họa mà thành.

Hôm nay Tiếu Ngạo Cung từ tên xuống dưới có một vạn năm ngàn người, nhân số không tính quá nhiều, nhưng mà quý tinh bất quý đa.

Nhưng mà người có thể tiến vào trong Tiếu Ngạo Cung tu luyện nhân số không quá năm ngàn người, mặt khác một vạn người ở lại trong Phong Vân Thành,

đảm nhiệm vị trí bảo vệ trị an cho Phong Vân Thành.

Có thể tiến vào vòng trong của Tiếu Ngạo Cung không ai không trải qua khảo nghiệm tầng tầng lớp lớp, võ giả trung thành với Tiếu Ngạo Cung thật sự không phải là do thực lực mạnh mới được tiến vào Tiếu Ngạo Cung.

Có thể tiến vào trong Tiếu Ngạo Cung và ở lại Phong Vân Thành là hai khái niệm khác nhau.

Tiếu Ngạo Cung đã sớm bố trí đại trận hấp linh, thiên địa linh khí ở chỗ này nồng đậm hơn bên ngoài mười mấy lần, tu luyện trong này còn ưu việt hơn ở bên ngoài không ít, mỗi tháng còn có không ít huyền tinh, bình thường còn có thể lĩnh thêm một ít đan dược trị thương, sau khi đạt tới bình cảnh có thể đi xin đan dược và linh thảo đột phá.

Đương nhiên bọn họ không phải cái gì cũng thu được mà không cần trả giá.

Có thể tiến vào trong nội cung, hàng năm cũng phải làm ra không ít cống hiến.