Thần Khống Thiên Hạ

Thần Khống Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 43,157,961
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
     
     

- Ta biết rõ nàng sẽ thương tâm, nhưng thương tâm cũng là một bộ phận kinh nghiệm khiến người phát triển, nàng cũng nên trưởng thành rồi!

Gia gia Tiêu Linh phát ra cảm khái nói.

Lúc hắn biến mất khỏi trúc cư, bên tai Lăng Tiếu lại truyền đến một giọng nói:

- Nhớ kỹ ta không phải họ Tiêu, ta họ Kiều, tên Phong, Linh Nhi thực sự không phải là cháu gái của ta, chỉ là một đứa trẻ bị vứt bỏ hai mươi mấy năm trước ta nhặt được, thân thế của nàng có thể có quan hệ với Tiêu gia Thiên Huyền Địa Vực, nếu có cơ hội thì ngươi có thể cho nàng nhận thức tổ tông a!

Thanh âm của gia gia Tiêu Linh càng ngày càng xa, người đã sớm ở ngoài cả vạn dặm rồi.

Nghe xong lời của gia gia Tiêu Linh, Lăng Tiếu lập tức kinh ngạc!

- Hắn lại là đỉnh phong Thần Vương Kiều Phong thuộc top 10 trong Thiên Thần Vương sao?

Lăng Tiếu há to miệng lẩm bẩm nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ khó có thể tin.

Kiều Phong, là một đỉnh phong Thần Vương truyền kỳ trong Thiên Long Địa Vực

Ngoại trừ số ít lão quái vật Thủy Thần cấp ra, người có thể sánh được với hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Từ lúc hắn xuất đạo đến nay mới chỉ vạn năm, nhưng lại để lại vô tận truyền thuyết.

Trong Thiên Thần Vương có ghi lại, Kiều Phong là một nhi tử bang chủ một tiểu bang phái, từ nhỏ đã lộ ra thiên phú như yêu nghiệt của mình.

Chỉ là về sau tiểu bang phái của Kiều Phong bị cừu nhân tiêu diệt giết, mà hắn lại may mắn được một lão nhân không xuất thế cứu giúp.

Về sau Kiều Phong được lão nhân kia dốc sức truyền thụ thần công, về sau lại đạt được tuyệt thế cơ duyên, thành tựu vô thượng uy danh, tuyệt kỹ Hàng Long Chưởng nổi tiếng của hắn càng uy chấn bát phương.

Từ lúc hắn xuất đạo đến nay, đã trải qua vô số trận chiến cơ hồ chưa một lần thất bại!

Nhưng vào mấy trăm năm trước, hắn đột nhiên biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người

Có người cho rằng hắn đã đi địa vực khác, cũng có người cảm thấy hắn là bế quan tu luyện không ra, càng có người nói hắn là cùng tranh đoạt một nữ nhân với người khác mà trọng thương bỏ mình.

Đủ loại truyền thuyết lưu truyền, nhưng cuối cùng nhất vẫn không ai biết được đáp án chính xác.

Lăng Tiếu không nghĩ tới nhân vật mạnh mẽ như vậy trước đây một mực ở trước mặt hắn, mà hắn lại không hay biết.

Trong lòng của hắn thật hận ah!

Nếu hắn sớm biết mình ở cạnh tồn tại mạnh mẽ như vậy thì hắn đã sớm nịnh bợ nhân gia, để nhân gia truyền thụ hắn ít thủ đoạn, cho hắn vài món thần khí bảo vệ tánh mạng thì tốt rồi!

Lăng Tiếu nghĩ tới đây, đang muốn xem thử trong Không Gian Giới mà Kiều Phong để lại cho hắn có thần vật gì, mà lúc này Tiêu Linh lại từ bên ngoài đi đến, nàng mang theo nước mắt giàn giụa, bộ dáng thật khiến người đau lòng.

- Linh Nhi ngươi làm sao vậy? Ai khi dễ ngươi rồi, ca ca đi hả giận cho ngươi!

Lăng Tiếu quan tâm nói.

Tiêu Linh thoáng cái bay nhào vào trong ngực Lăng Tiếu khóc lên:

- Gia gia có phải đã đi rồi không? Hắn có phải là không cần Linh Nhi nữa không?

Lăng Tiếu không nghĩ tới Tiêu Linh rõ ràng cũng biết rồi, lúc này vỗ nhẹ lưng nàng nói:

- Linh Nhi yên tâm, gia gia chỉ là có chuyện đi làm, không bao lâu nữa sẽ trở về bên người Linh Nhi thôi.

- Không. . . Ta biết rõ gia gia rời khỏi Linh Nhi nhất định là có nguyên nhân, nhưng lần này. . . Ta cảm thấy gia gia sẽ thật sự vĩnh viễn rời xa ta rồi, ta cảm thấy rất đau lòng rất khó chịu!

Tiêu Linh thương tâm nói.

Lăng Tiếu không biết nên an ủi nàng thế nào, chỉ có thể mặc cho nàng không ngừng khóc rống lấy trên vai mình.

Cho đến khi nàng khóc mệt, mới định nói vài lời, tuy nhiên lại phát hiện nàng rõ ràng đã ngủ trên vai hắn rồi.

Lăng Tiếu cười khổ một cái, ôm ngang lấy nàng tiến vào phòng nàng, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.

Ngay khi Lăng Tiếu muốn rời khỏi thì Tiêu Linh lại gắt gao ôm lấy hắn nói:

- Gia gia đừng rời khỏi Linh Nhi. . . Gia gia đừng rời khỏi Linh Nhi. . .

Lăng Tiếu cảm nhận được lòng ỷ lại của Tiêu Linh đối với gia gia nàng, có chút không đành lòng, lúc này ngồi ở trên giường êm, tùy ý để nàng ôm ngủ.

Lăng Tiếu đối mặt với ôn hương nhuyễn ngọc như thế lại không có nửa phần xúc động tình dục, có chẳng chỉ là vô hạn nuông chiều đối với nàng.

Nử tử xinh đẹp thuần khiết vô hạ như nàng, ai lại nhẫn tâm thương tổn đến nàng chứ.

Trong bất tri bất giác, Lăng Tiếu tựa hồ cảm giác được mình có một loại cảm giác kỳ quái, lực lượng của hắn tựa hồ như không thể bị không chế, càng không ngừng hấp thu lực lượng mãnh liệt đến từ ngoại giới, đồng thời trong đầu cũng hiện lên đủ loại võ kỹ của mình.

Thiên Sương Quyền, Bài Vân Chưởng, Phong Thần Thối, Trọng Quyền, Vô Cực Phân Thân Thuật, Bá Long Thương Quyết, Cửu Dương Phần Thiên Quyền, Ảo Thuật. . . tất cả các loại võ kỹ mình từng luyện qua đều dùng thần hồn tự diễn luyện lấy trong thức hải.

Quyền ý, chưởng ý, chân ý, thân pháp. . . Bao gồm đủ loại ý cảnh trong thời gian ngắn đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lăng Tiếu bất tri bất giác lâm vào đốn ngộ không hiểu, ánh mắt hắn dần khép lại, duy chỉ có thần hồn là vẫn đang không ngừng tu luyện.

Khí thế cả người hắn dần dần tăng lên.

Loại tăng lên này tuy không nhanh, nhưng đối với bất luận một gã Thánh Hoàng nào mà nói, tuyệt đối là phi thường khủng bố.

Loại hiện tượng kỳ dị này nếu để người khác nhìn thấy, chỉ sợ sẽ hâm mộ đến mức chảy nước miếng mất.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Tiêu Linh rốt cục lần nữa mở mắt, nhìn Lăng Tiếu gần trong gang tấc, một cổ cảm xúc khác thường nổi lên trong lòng, gương mặt trắng noãn kia nổi lên vẻ ngượng ngùng đỏ ửng.

Bất quá, nàng trông thấy Lăng Tiếu đang nhắm mắt tĩnh tu, sắc mặt có chút xuất trần phiêu dật, khiến nàng giảm bớt không ít đau xót, đồng thời nàng cũng không dám lộn xộn, sợ quấy rầy đến Lăng Tiếu, vì vậy dứt khoát lần nữa nhắm mắt lại trong lồng ngực hắn.

- Nằm trong ngực Lăng Tiếu ca ca thật là thoải mái!

Cô nàng này rất thuần khiết thầm nghĩ.

Lăng Tiếu cũng không biết đã qua bao lâu, tựa hồ thân ảnh trong ngực khẽ nhúc nhích một chút, khiến hắn tỉnh lại từ cảm giác kỳ diệu kia.

Lúc hắn trông thấy Tiêu Linh trong ngực, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng mừng rỡ, ở trong lòng lẩm bẩm nói:

- Không Linh chi thể quả nhiên không giống bình thường, ta ôm Linh Nhi rõ ràng cũng có thể mượn nhờ lực lượng kỳ diệu của nàng tiến vào cảnh giới đốn ngộ, khiến các phương diện ý cảnh của mình đều tăng lên không ít!

- Lăng Tiếu ca ca ngươi sao lại nhìn ta như vậy? Chẳng lẽ trên mặt ta có hoa sao?

Tiêu Linh mở ra nàng cái kia như nước trong veo con mắt nhìn xem lăng cười hỏi.

Người ngọc hơi thở như lan, khiến Lăng Tiếu cảm giác dị thường nhiệt hinh.

Hắn thân mật vuốt lấy cái mũi nàng nói:

- Đúng vậy a, có rất nhiều rất nhiều hoa ở trên mặt ngươi!

Vèo!

Tiêu Linh lập tức bắn khỏi lồng ngực Lăng Tiếu thở nhẹ nói:

- Thật vậy chăng? Ta hiện giờ nhất định là rất khó coi rồi!

Tiêu Linh dù là một thiếu nữ ngây thơ thuần khiết như đối với tướng mạo cũng rất để ý.