Thần Khống Thiên Hạ

Thần Khống Thiên Hạ

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 43,159,116
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
     
     

Lăng Tiếu lập tức nhìn qua phía Huyễn Nhãn Cảnh Thạch, đã phát hiện bốn phía có nhiều thánh thú thập nhất giai, càng có hai đầu thánh thú lôi thuộc tính đang công kích không gian này.

Lăng Tiếu không chút suy nghĩ lập tức cho Thủy Vô Sinh và khôi lỗi khác công kích đám thánh thú này.

Không ít thánh thú hưởng thụ quá trình nhiễm khí tức hỗn độn, chúng cũng không biết có rất nhiều cường giả xuất hiện, thú đan của chúng bị những cường giả này đánh nát, chúng lập tức vẫn lạc.

Cho dù là loại thú nào, thú đan vẫn là năng lượng kết tinh của chúng, một khi lọt bị phá hư hoặc hao tổn sẽ ảnh hưởng tới sinh mạng của chúng.

Thủy Vô Sinh thì mang theo vài tên Chí Tôn cao giai công kích lôi điện tử ưng và con Lôi Giao long, không cho chúng tiếp tục phá hư nơi này.

Hai con thánh thú này không có ham chiến, trực tiếp quay đầu trốn đi.

Tốc độ của chúng cực nhanh, đám người Thủy Vô Sinh không có đuổi kịp.

Lăng Tiếu không có hứng thú với chúng, hắn hiện tại có nhiệm vụ quan trọng nhất là bảo vệ Vũ Bất Phàm đột phá.

Hắn hiện tại nhìn qua phía Vũ Bất Phàm, phát hiện những hỗn độn chi khí rõ ràng không có bị lôi điện đánh tán đi, lại hội tụ lần nữa.

Nhìn thấy một màn này hắn yên lòng lại.

Nếu như Vũ Bất Phàm đột phá bị đánh gãy, vậy hắn cũng không biết nên tự xử thế nào.

- Đông tĩnh nơi này quá lớn, phải làm bố trí mới được!

Lăng Tiếu lẩm bẩm.

Hắn không có biện pháp che đậy khí cơ đột phá của Vũ Bất Phàm, nhưng mà ngăn cản cảm biến khiến đám thánh thú chú ý.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là dẫn tới Chí Tôn Thủy Thần đi ngang qua phát hiện, càng khiến người ta biết rõ tình huống nơi đây, chỉ sợ hắn cũng khó có thể đoán trước việc gì xảy ra.

Lăng Tiếu bay qua, một phân thành hai, toàn lực bạo phát, hắn hấp thu loạn thạch chung quanh lại, bố trí một tường đá ở nơi này, ngăn cản những màu sắc của lực lượng tỏa ra ngoài.

Tối thiểu có thể ngăn được lực lượng bắn ra ngoài, đám thánh thú và nhân loại nhất thời khó có thể phát hiện ra nơi này.

Không chỉ có như thế, Lăng Tiếu còn mang Tiên Thiên Âm Phong Châu phóng xuất sát khí ra, hình thành sát khí ăn mòn màu đen bao trùm những tường đá này, làm cho người ta không nhìn ra ảo diệu trong đó.

Cho dù là kẻ nào cũng không nhìn ra ảo diệu của nó, cũng không cách nào nhìn thấy bên trong là chuyện gì.

Lăng Tiếu lại triệu hoán toàn bộ khôi lỗi ra, bảo chúng đứng trong trận pháp sẵn sàng nghênh địch, một khi có người hoặc thú xông tới, nhất định trực tiếp diệt sát đi.

Lăng Tiếu cũng không vi thế mà trầm tĩnh lại, chính hắn ngồi giữa tâm trận, thời khắc chú ý đến động tĩnh bốn phía, một khi có biến tốt thì hắn sẽ làm phản ứng nhanh nhất.

- Nơi này quá gần không gian lôi điện, nếu để cho người của Lôi tộc phát hiện, vậy thật phiền phức!

Lăng Tiếu có dự cảm không tốt.

Lôi tộc là bá chủ nam vực, bọn họ thực lực mạnh mẽ không nói nổi.

Lăng Tiếu cũng không có nắm chắc trận pháp có thể duy trì được trước đối thủ cường đại.

Một khi kinh động lão quái vật của Lôi tộc, đối phương có lẽ có một ít thủ đoạn thông thiên phá trận, đến lúc đó ngăn được hay không là chuyện khác.

"- Mặc kệ, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn!

Lăng Tiếu khẽ cắn răng nói ra.

Vũ Bất Phàm đột phá thời gian không ngắn, lại qua nưa tháng, chỗ này tích lũy hỗn độn chi lực khủng bố mà Lăng Tiếu khó có thể ngăn cản nó được.

Lăng Tiếu không thể không tu bổ, khiến cho những hỗn độn chi quang không bắn ra ngoài.

Nưng mà thủy nguyên chi lực không ngừng hướng qua phía này vẫn hấp dẫn không ít thánh thú đi tới.

Những thánh thú này tiến vào giữa trận, hoặc là tự giết lẫn nhau mà chết, hoặc là bị chính khôi lỗi của Lăng Tiếu giết chết, chỉ có một số ít đi vào có thể thoát ra được mà thôi.

Chúng chỉ miễn cưỡng ngăn cản ảo trận, cho nên vừa mới tiến vào đã ý thức được nguy hiểm nên chạy đi.

Lăng Tiếu cũng không có cho người đuổi bắt, tiếp tục lưu thủ nơi này.

Lăng Tiếu vẫn hy vọng Vũ Bất Phàm có thể nhanh chóng đột phá đi, nhưng mà như vậy quá không thật.

Quả nhiên qua vài ngày sau có một đám Chí Tôn Thủy Thần bay tới hướng này.

Lăng Tiếu thông qua Huyễn Nhãn Cảnh Thạch phát hiện đám người tới chính là người Lôi tôc.

Bởi vì chỉ có người Lôi tộc mới có lôi điện quấn thân, mà thánh thú cưỡi cũng là lôi thuộc tính.

Mà đầu thánh thú của tên đứng đầu đang cưỡi chính là lôi điện tử ưng đã chạy thoát lúc trước.

Lôi tộc xuất động người không nhiều, tổng cộng chỉ có hai mươi mấy người, mỗi một người đều cưỡi thánh thú lôi điện, bộ dáng uy vũ bất phàm.

Thực lực đa số không cao, hiển nhiên đều là một ít tân tấn Chí Tôn Thủy Thần, chỉ có mấy người thực lực hơi mạnh mà thôi.

Mà người cưỡi lên người Lôi Điện Tử Ưng thì cường đại nhất, thực lực đạt tới Chí Tôn cao giai hậu kỳ.

- Tử ưng, ngươi xác định vòng xoáy hỗn độn ngươi phát hiện ở phía trước?

Tên Chí Tôn cao giai hỏi Lôi Điện Tử Ưng.

- Đúng vậy, tuyệt đối chính là bên này, nhưng mà hiện tại xem ra đã sinh ra biến hóa rồi.

Con Lôi Điện Tử Ưng đáp.

- Ân, ngũ hành thủy nguyên lực vẫn tuôn qua phía đó, nhưng mà không nhìn ra động tĩnh gì, đích thị là những người kia bố trí cấm chế ngăn cách rồi, rốt cuộc là kẻ nào dám tới không gian lôi điện của chúng ta sinh sự đây?

Tên Chí Tôn cao giai cũng không có tùy ý vọng động.

Con Lôi Điện Tử Ưng nói:

- Những người kia thực lực không tầm thường, ngay cả ta và Lôi Giao Long cũng bị cưỡi chế rời đi, ngươi mang ít người như vậy chỉ sợ không tốt.

- Hừ, đây là địa bàn Lôi tộc chúng ta thì ai dám xằng bậy, chán sống sao?

Tên Chí Tôn cao giai cao ngạo nói ra, dừng lại và nói với người khác:

- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, chúng ta nên đi xa một chút.

Dứt lời bọn họ lại kéo xa khoảng cách với nhau ra.

Lăng Tiếu ở giữa Huyễn Nhãn Cảnh Thạch nhìn thấy động tĩnh của đám người này.

- Ta đã bố trí xuống ảo trận, có thể mê hoặc ánh mắt bọn chúng, không phát hiện động tĩnh bên này, nhưng mà lực lượng khởi động thì khó dấu được, bọn chúng vẫn đi qua bên này, nhưng mà chỉ cần bọn chúng bước vào trong ảo trận thì bọn chúng sẽ bị bắt lại, chỉ hy vọng đám người này không ai phát hiện ra ảo trận!

Lăng Tiếu lo lắng nói thầm trong lòng.

Nhưng mà đám người này hắn không có lo lắng, hắn chỉ lo lắng nếu kinh động thêm người Lôi tộc thì phiền toái lớn.

Hắn có thể khẳng định đám người này chỉ đi tiên phong mà thôi, một khi có người phát hiện, bọn họ chắc chắn sẽ truyền tin cho người Lôi tộc khác.

- Không cần đi quá gần, phía trước có cổ quái, ta tận mắt thấy không ít gia hỏa tự giết lẫn nhau bên trong.

Lôi Điện Tử Ưng mở miệng nói ra.

Chí Tôn cao giai vung tay lên cho đám người sau lưng dừng lại, sau đó nói với Lôi Điện Tử Ưng.

- Ngươi nhìn một chút, có nhìn ra tình huống gì không?

Lôi Điện Tử Ưng hét lên, sau đó ánh mắt ưng của nó có hào quang màu tím lóe lên.

Ánh mắt của nó rất sắc bén, mắt của nó có thể khám phá ra một ít ảo trận bình thường.

DocTruyen.

Org cảm ơn bạn tuấn anh đã góp truyện rất nhiệt nhé.