Thần Phẩm Đạo Thánh ( Dịch )

Thần Phẩm Đạo Thánh ( Dịch )

Cập nhật: 12/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 5,798
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
     
     

Bạch Thương Đông không chú ý đến biến hóa của Quân, Thập Phương Cổ Đế đang hấp thu chú ấn của Quân, sau đó lại biến thành đại não của Thập Phương Cổ Đế, mà Bạch Thương Đông lại không cảm giác không được lực lượng đại não này rốt cuộc là thữ gì, chỉ cảm thấy trong đó không có gợn sóng lực lượng, nhưng dường như lại có chỗ khác thường.

Nhưng khi Bạch Thương Đông nhìn đến những á nhân kia, cả người đều run lên, trên người những á nhân kia vậy mà lại có từng đạo lực lượng kỳ dị bay về phía hắn, giống như thiên ti vạn lũ đổ về trong đại não Thập Phương Cổ Đế, mà sóng lực lượng trong đại não cũng càng ngày càng mạnh.

Sau đó từng luồng lực lượng hóa thành kình khí cường đại, mãnh liệt chảy vào trong cơ thể Bạch Thương Đông, trong nháy mắt đã khiến kình khí của Bạch Thương Đông tăng lên không chỉ gấp mười lần.

'Chuyện gì đang xảy ra vậy? Hình như bọn họ đều không thấy được lực lượng kỳ dị trên người những á nhân kia chảy ra, lực lượng này rốt cuộc là gì, năng lực của Cổ Đế đại não rốt cuộc là gì?' Bạch Thương Đông vừa mừng vừa sợ.

Chuyện này thật sự là niềm vui ngoài ý muốn, có lực lượng kinh khủng này, hắn thậm chí có thể trực tiếp chống lại Huyền Giáp Sĩ, mà không cần phải lo kình khí không đủ.

Nếu không phải Huyền Giáp Sĩ đã luyện ra ma quang, độ thuần của lực lượng hơn Bạch Thương Đông xa, nếu chỉ so sánh về tổng lượng thì lượng kình khí của Bạch Thương Đông tuyệt đối đã hơn xa Ma tướng như Huyền Giáp Sĩ.

'Độc Cô Cầu Bại, ngươi thật sự muốn đấu sinh tử chiến cùng Huyền Giáp Sĩ? Hiện tại từ bỏ vẫn kịp.

' Quân nhìn Bạch Thương Đông, nàng đã hoàn toàn quên đi nỗi buồn bực lúc trước vì Bạch Thương Đông, trong lòng có chút không nỡ để Bạch Thương Đông chết đi như thế.

'Không có yêu cầu gì khác.

' Bạch Thương Đông kiên định nói.

'Vậy theo ý ngươi, cuộc chiến sinh tử ở Ma Đấu Tràng, không chết không thôi.

' Quân dù sao cũng là Ma Đế, không muốn dây dưa nhiều, lập tức cao giọng tuyên bố.

'Đế Quân ở trên cao, không phải Huyền Giáp Sĩ ta không nghe lời Đế Quân, mà là hắn không biết điều...

.

' Huyền Giáp Sĩ vội vàng nói với Đế Quân.

'Không sao, nếu nguyện vọng của ma sư là không chết không thôi, nếu ngươi có thể ban cho hắn được chết, cũng coi như bản Quân hoàn thành nguyện vọng cho hắn.

' Quân nói với vẻ bình tĩnh.

Huyền Giáp Sĩ mừng rỡ, vội vàng dập đầu với Quân: 'Tiểu nhân xin nghe lệnh Đế Quân.

'

'Độc Cô Cầu Bại. Đế Quân đã có ý tốt, ngươi lại dám không vâng lời, đúng là tội đáng chết vạn lần.

' Huyền Giáp Sĩ rút ra trọng kiếm trên lưng nhắm thẳng vào Bạch Thương Đông, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn: 'Nếubây giờ ngươi quỳ lạy nhận sai với Đế Quân. Ta còn có thể tha cho ngươi một mạng, nếu không thì ngươi sẽ giống như tấm bia này.

'

Vừa nói xong, Huyền Giáp Sĩ lập tức chém trọng kiếm về phía tấm bia được làm từ Hắc Ma Nham, cao đến hơn hai mươi mét, có khắc ba chữ Ma Đấu Tràng.

Ma quang chém vào tấm bia đá trước, sau đó trọng kiếm trực tiếp chém lên trên bia đá. Bia đá to lớn kia, đao kiếm bình thường vốn khó mà lưu lại vết tích gì trên Hắc Ma Nham, thế mà lại bị Huyền Giáp Sĩ chém một kiếm vỡ tan, giống như bình thuỷ tinh bị đập nát hóa thành một đống đá vụn ầm ầm sụp đổ.

Một đám Ma nhân đều vô cùng kinh hãi, Ma tướng bình thường muốn lưu lại vết kiếm trên tấm bia đá này đều khó khăn, Huyền Giáp Sĩ lại chỉ chém một kiếm đã khiến tấm bia đá lớn như vậy vỡ nát, lực lượng này thật sự quá kinh thiên.

Bạch Thương Đông không nói một lời, chỉ im lặng lẽ nắm chặt Không Sắc Xích trong tay, hai mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Giáp Sĩ. Trong mắt chỉ có sát ý lạnh lẽo, một kiếm đâm về phía Huyền Giáp Sĩ.

Long Môn Bát Tuyệt kiếm chém ra kiếm thứ nhất, thế kiếm như nước, không gió không uy, bình thường khiến người ta không tìm ra bất kỳ điểm sáng nào.

'Ngươi đã cố ý tìm chết, vậy thì đừng trách ta vô tình.

' Huyền Giáp Sĩ vung trọng kiếm trong tay lên, huyền quang trực tiếp chém về phía Bạch Thương Đông.

Nhưng huyền quang chém tới trước mặt Bạch Thương Đông, lại ầm ầm vỡ ra, hóa thành từng điểm sáng tan ra.

Huyền Giáp Sĩ cũng không kinh ngạc. Ma quang của hắn ta vốn không phải nổi tiếng vì lực tàn phá cường đại, hắn ta chỉ cần khiến ma quang kia chiếu vào trên người Bạch Thương Đông và binh khí của hắn, làm thân thể của Bạch Thương Đông và binh khí của hắn biến thành yếu ớt hơn cả đậu hũ, trọng kiếm chém ra phía sau mới là đại chiêu.

Sau khi bị ma quang chiếu qua. Thân thể và binh khí sẽ biến thành yếu ớt không chịu nổi, tuyệt đối không có khả năng chịu đựng một kiếm của hắn ta, chỉ cần trọng kiếm đập lên, Bạch Thương Đông sẽ lập tức giống như tấm bia đá kia, bị chém tan tành.

Bạch Thương Đông lại giống như không biết sẽ có kết quả như vậy, hắn vẫn đâm tới một kiếm.

Trong lòng Huyền Giáp Sĩ mừng như điên. Mặc dù không nhìn thấy vị trí cụ thể của Không Sắc Xích, nhưng hắn ta có thể đoán được, Không Sắc Xích sẽ phải đụng vào trọng kiếm rồi.

Tích Hoa Nhân khẽ cau mày, hắn thấy Bạch Thương Đông hành động như vậy không khác nào tự sát.

Quân chỉ im lặng nhìn Bạch Thương Đông, vẻ mặt có chút phức tạp, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.

'Xong rồi, xong rồi, tiểu tử này đột nhiên choáng váng như thế, chính diện liều mạng với Huyền Giáp Sĩ, đây không phải là tìm chết sao?' Tử Thức lẫn trong đám người nhìn thấy tình cảnh trên sàn đấu, sắc mặt tái nhợt, trong lòng không ngừng kêu khổ.

Nhưng trọng kiếm của Huyền Giáp Sĩ cũng không va vào Khong Sắc Chỉ, mà lại trực tiếp chém trên người Bạch Thương Đông, trong tay Bạch Thương Đông rỗng tuếch, cũng không có Không Sắc Xích.

Huyền Giáp Sĩ đầu tiên là cả kinh, sau đó lại vô cùng mừng rỡ, trọng kiếm trong tay lại dùng thêm 3 phần sức, tàn nhẫn chém vào trên người Bạch Thương Đông.

Đám Á nhân nhìn thấy Bạch Thương Đông bị trọng kiếm chém trúng, sắc mặt lập tức biến đổi, nhưng sau đó bọn họ lại phát hiện ra, một kiếm của Huyền Giáp Sĩ khi nãy có khả năng chém nát tấm bia đá, nhưng bây giờ chém trúng cánh tay của Bạch Thương Đông lại chỉ ép thân thể Bạch Thương Đông lui lại mấy bước, thậm chí ngay cả một vết kiếm cũng không để lại.

Đám á nhân vô cùng vui mừng, còn đám Ma nhân lại tỏ vẻ không thể tin được.

'Không có khả năng.

.

. Chuyện này không có khả năng.

.

.

' Huyền Giáp Sĩ trợn to hai mắt, không thể tin một kiếm của hắn ta lại không thể thương tổn tới Bạch Thương Đông.

Không nói tới Huyền Giáp ma quang của hắn ta đã chiếu vào trên người Bạch Thương Đông rồi, thân thể Bạch Thương Đông nhất định đã biến thành yếu ớt không chịu nổi, cho dù không bị Huyền Giáp ma quang chiếu, thì một Ma binh cũng không thể chịu được uy thế trong một kiếm này.

Chỉ có Mệnh Ảnh đứng ở một chỗ quan sát trận đấu, nhìn Bạch Thương Đông trên đài, ánh mắt đã trợn trừng đến cực hạn, giống như không thể tin được vào chuyện mà mình vừa nhìn thấy, bởi vì chỉ có nàng nhìn ra, Bạch Thương Đông sử dụng Mệnh Ảnh song thân tương tự như của nàng.

Dùng mệnh thân cản ma quang, lại lấy ảnh thân cản một kiếm, khiến công kích của Huyền Giáp Sĩ vốn vô địch lại biến thành không có tác dụng gì.

Bạch Thương Đông vốn còn đang lo lắng kình khí của mình không đủ để đấu lại lực lượng của Huyền Giáp Sĩ, nhưng sau khi cản một kiếm này, Bạch Thương Đông phát hiện lực lượng mà Cổ Đế đại não cung cấp cho hắn, mạnh hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.

Hơn nữa lực lượng kỳ dị từ trên trán những á nhân tràn ra, vẫn không ngừng chảy vào Cổ Đế đại não, khiến lực lượng Cổ Đế đại não tràn ra cũng càng ngày càng lớn mạnh.

Càng khó tưởng hơn là, sau khi Bạch Thương Đông cản một kiếm của Huyền Giáp Sĩ, trên trán một số Ma nhân, cũng bắt đầu chảy ra loại lực lượng kỳ dị này, giống như á nhân cùng chảy về phía Cổ Đế đại não, khiến lực lượng trong Cổ Đế đại não càng cường đại hơn.

Bạch Thương Đông chưa bao giờ có cảm giác cường đại giống như hiện tại, khi lực lượng từ Cổ Đế đại não như dòng lũ tràn ra, gần như muốn khiến thân thể của hắn căng đến mức muốn nổ tung.