aydo,
ice đã trở lại rồi đây,
không phải ice bỏ truyện đâu ạ,
mà là...
. ice bận về học tập với các buổi sinh hoạt lớp với trường nên ice không có thời gian rảnh,
giờ ice viết lại chắc không có độc giả nào coi đâu nhỉ :<
vào truyện nào.
.
.
------
Tiết đầu tiên: Thanh nhạc
Tú Anh bước vào phòng học,
nay cô mặc áo sơ mi đen cổ V,
quần jean đen kèm theo đuối guốc 2 phân màu đen,
trang điểm nhẹ nhàng theo kiểu Hàn quốc,
làm con trai trong lớp,
ai cũng mê mẩn vẻ đẹp của cô
- Được rồi,
chúng ta sẽ bắt đầu từ luyện thanh-Tú Anh nhẹ nhàng nói
- Vâng- cả phòng đồng thanh
- Cô sẽ mời.
.
.
. Y Nguyệt,
lên đây- Tú Anh chỉ vào Y Nguyệt,
lúc này Y Nguyệt đang đeo tai nghe,
ngồi dựa vào tường mà ngủ,
Khải ngồi cạnh thấy cô gọi Y Nguyệt,
liền nhẹ nhàng gỡ tai nghe ra,
nói vào tai Y Nguyệt
- Cô gọi cậu kìa-dứt liền Y Nguyệt mở mắt ra,
liền chửi nhỏ- phiền phức- nhưng Y Nguyệt nhanh chóng đứng lên mà bước đi
Đến nơi,
Tú Anh liền thì thầm nói nhỏ vào Y Nguyệt,
Y Nguyệt liền mở to căng mắt ra,
liền gật đầu với Tú Anh,
Tú Anh cũng gật đầu lại,
cả lớp chưng bộ mặt khó hiểu,
vì họ không nghe rõ Tú Anh nói gì mà Y Nguyệt gật đầu vậy
- Được rồi,
em hãy hát cho cô 1 bài mà em thích đi- Tú Anh mỉm cười
Y Nguyệt gật đầu,
hít thở thật sâu rồi cất giọng hát,
giọng hát vang lên,
nhẹ nhàng,
trong trẻo.
.
. Khải cũng lắc đầu theo điệu nhạc,
cậu ngẫm lại và cậu chắc chắc .
.
. Y Nguyệt chính là Băng
.
.
.
.
.
Sân thượng
- Giờ cô mau nói đi,
cô là ai- mặt Y Nguyệt đanh lại
- Bình tĩnh đi chứ chị,
có gì cũng từ từ mà nói- cô gái đó mỉm cười
- Này nhé,
cô rõ ràng là cô giáo thanh nhạc,
mà xưng tôi là chị,
chị cũng biết phân biệt xưng hô à,
CÔ TÚ ANH- Y Nguyệt nhấn mạnh
- Hừ,
thật ra tôi là Kì Như-Tú anh hừ nhẹ
- Cái gì.
.
. cô đừng đùa với tôi- Y Nguyệt
- Tôi không có đùa- Tú Anh nhăn mặt
- Tại sao em giả chết- Y Nguyệt nói
- Cuộc sống mà.
.
. tôi không muốn làm Kì Như mong manh yếu đuối nữa,
cũng chẳng muốn bảo vệ nữa,
cũng chẳng cần ai bảo vệ,
thế nên tôi tạo nên một Tú Anh- người con gái tự lập,
mạnh mẽ và không cần nhờ sự giúp đỡ của ai- Tú Anh giải thích
- Nhưng.
.
. em đã hứa với chị.
.
. sẽ giúp chị tìm kiếm thân phận hồi xưa,
biết chị là ai,
ở đâu,
làm gì- Y Nguyệt
- Arghhh,
tôi quên mất chị lại điều này,
mà quên,
tôi cũng đã đừng hứa với chị,
mà chị cũng biết.
.
. lời hứa cũng có thể không thực hiện và thất hứa nhể!
!
! - Tú Anh cười nhạt
- Em.
.
.
.
- Y Nguyệt cứng họng
-Em cái gì mà em- Tú Anh- nhắc lại cho rõ,
đừng có xưng hô của đó, thứ 1 gọi tôi là cô giáo,
hai là hãy gọi tôi là Tú Anh,
mà làm ơn đừng có gọi Kì Như trước mặt người khác,
không thì sẽ phát hiện là tôi chưa có chết,
nhớ lời tôi dặn- nói rồi Tú Anh bước đi,
chỉ còn Y Nguyệt đứng đơ mà chẳng biết xử lí như thế nào.
.
.
Tại một góc cây gần cuộc trò chuyện của Tú Anh và Y Nguyệt
- Ha.
.
. sắp có chuyện vui để xem rồi- bóng đen đó cười lớn,
tắt cuộc ghi âm rồi nhanh chóng bước đi