Chương 1 - Phượng Hoàng Giáng Thế.
Chương 2 - Không Gian Hiệu Thuốc
Chương 3 - Cắt Thịt Nối Xương.
Chương 4 - Chương 3.2
Chương 5 - Chương 4: Người Phượng Phủ Tới
Chương 6 - Chương 4.2
Chương 7 - CHƯƠNG 5: ĐẠI KHAI SÁT GIỚI
Chương 8 - CHƯƠNG 6: MỚI VÀO PHƯỢNG PHỦ
Chương 9 - Chương 7: Mỹ Nhân Trầm Ngư
Chương 10 - Chương 8: Đấu Tranh Nội Bộ
Chương 11 - Chương 9: Cửu Hoàng Tử Xảy Ra Chuyện.
Chương 12 - Chương 10: Ý Thức Nguy Cơ
Chương 13 - Chương 11: Phấn Đại Tưởng Dung
Chương 14 - Chương 12: Trợn Mắt Nói Dối
Chương 15 - Chương 13: Người Của Phượng Vũ Hành Chọn Trúng
Chương 16 - Chương 14: Phụ Thân Thật Là Trọng Tình Trọng Nghĩa
Chương 17 - Chương 15: Đóng Cửa Thả Nhị Tiểu Thư
Chương 18 - 16: Nhị Tiểu Thư Tha Mạng A
Chương 19 - 17: Minh Đao Dễ Tránh, Ám Tiễn Khó Phòng.
Chương 20 - 18: Đêm Tối Thám Thính Tùng Viên
Chương 21 - 19: Hai Chân Tàn Phế, Diện Mạo Bị Hủy
Chương 22 - 20: Hủy Đồ Vật Của Nàng, Liền Phải Trả Giá Thật Lớn
Chương 23 - 21: Làm Khó Ta, Cho Các Ngươi Nhịn Cơm.
Chương 24 - 22: Bạch Liên Hoa Cùng Cây Nắp Ấm
Chương 25 - 23: Dòng Chính Nữ Tiền Nhiệm Cùng Dòng Chính Nữ Đương Nhiệm
Chương 26 - 24: Thoát Vị Đĩa Đệm
Chương 27 - 25: Mãn Hỉ Diễn Trò.
Chương 28 - 26: Thẩm Thị Nhường Bảo Vật
Chương 29 - 27: Muốn Quần Áo Quyết Tâm Phải Kiên Định
Chương 30 - 28: Kéo Phấn Đại Xuống Nước
Chương 31 - 29: Có Một Chuyện, A Hoành Ngươi Không Nên Thương Tâm.
Chương 32 - 30: Đồ Cưới Nhiều Hơn
Chương 33 - 31: Nhất Phẩm Cáo Mệnh Phu Nhân
Chương 34 - 32: Sính Lễ Của Cửu Hoàng Tử
Chương 35 - 33: Sính Lễ Tư Nhân
Chương 36 - 34: Diêu Gia Năm Đó
Chương 37 - 35: Chuyện Hoang Đường Của Cửu Hoàng Tử
Chương 38 - 36: Quốc Bảo
Chương 39 - 37: Tầm Quan Trọng Của Vấn Đề Khế Ước Bán Thân.
Chương 40 - 38: Phù Không Nhậm Chức Được A.
Chương 41 - 39: Hoàng Tuyền -Vong Xuyên
Chương 42 - Mệnh Của Nữ Nhân Chưa Bao Giờ Được Định Đoạt Từ Lời Nói Của Nam Nhân.
Chương 43 - 41: An Thị Đến
Chương 44 - 42: Bách Thảo Đường
Chương 45 - 43: Cửa Hàng Đồ Cưới
Chương 46 - 44: Thu Thêm Nô Tỳ
Chương 47 - 45: Phấn Đại Động Kinh
Chương 48 - 46: Hài Tử Của Hàn Thị
Chương 49 - 47: Trị Liệu Cho Tử Duệ
Chương 50 - 48: Dược Tráng Dương
Chương 51 - 49: Mau Đưa Dược Cho Cha Đi
Chương 52 - 50: Phượng Cẩn Nguyên Uống Thuốc
Chương 53 - 51: Lưu Lại Kim Trân
Chương 54 - 52: A Hoành Hiến Vật Quý.
Chương 55 - 53: Cẩn Nguyên Kim Trân.
Chương 56 - 54: Chó Điên Chủ Mẫu.
Chương 57 - 55: Ngươi Chính Là Tên Súc Sinh.
Chương 58 - 56: Đại Tiểu Thư Ngươi Chớ Nghĩ Chuyện Tốt Như Vậy Nha
Chương 59 - 57: Phượng Vũ Hoành, Kẻ Đáng Chết Nhất Chính Là Ngươi
Chương 60 - 58: Ám Vệ , Giết
Chương 61 - 59: Cho Thể Diện Mà Không Cần.
Chương 62 - 60: Thẩm Thị, Ai Cho Ngươi Lá Gan Đó.
Chương 63 - 61: Có Kẻ Gian.
Chương 64 - 62: Sao Là Ngươi
Chương 65 - 63: Ngươi Năm Trước Cũng Trèo Tường Đại Tiểu Thư
Chương 66 - 64: Chuyện Này Là Các Ngươi Ép Ta
Chương 67 - 65: Đại Ca Nối Dõi Tông Đường Khó Khăn A
Chương 68 - 66: Thiếu Gia Vốn Không Có Đi Học A.
Chương 69 - 67: Tự Lập Môn Hộ
Chương 70 - 68: Không Phải Thỉnh An, Ta Là Tới Đòi Nợ
Chương 71 - Tiệm Trở Về
Chương 72 - Cây Nhỏ Không Đánh Không Thẳng Tắp
Chương 73 - Cái Gì Linh Chi Chó Má*
Chương 74 - Khen Ngợi Nhị Tiểu Thư
Chương 75 - Vương Phi Của Bổn Vương Thật Không Tệ
Chương 76 - Cho Mời Tới Tiên Nhã Lâu
Chương 77 - Huyền Thiên Minh, Ai Cho Ngươi Lá Gan Hủy Đồ Vật Của Ta?
Chương 78 - 75: Phượng Vũ Hoành, Ngươi Cút Cho Ta
Chương 79 - 76: Lại Dám Cất Giấu Của Riêng
Chương 80 - 77: Phản Bội Nói Đến Là Đến
Chương 81 - 78: Bần Đạo Bấm Ngón Tay Tính Toán
Chương 82 - 79: Bổn Vương Nói Chuyện, Lúc Nào Đến Phiên Ngươi Xen Mồm
Chương 83 - 80: Huyền Thiên Minh, Ngươi Thật Tinh Mắt
Chương 84 - 81: Quất Chết Ngươi, Người Không Biết Xấu Hổ
Chương 85 - Gặp Tai Kiếp
Chương 86 - Là Điện Hạ Nào?
Chương 87 - Ba Hỏi Ba Đáp Với Vân Phi Nương Nương
Chương 88 - Bóp Nát Mộng Mẫu Nghi Thiên Hạ Của Ngươi
Chương 89 - Tai Tinh Không Trừ, Phượng Phủ Đại Nạn
Chương 90 - Phát Hiện Mới Trong Hiệu Thuốc Không Gian
Chương 91 - Đầu Năm, Đến Cả Heo Cũng Nói Tiếng Người?
Chương 92 - Ta Bảo Hoàng Bá Bá Róc Xương Lóc Thịt Con Heo Ngươi
Chương 93 - Tình Địch Của Phượng Vũ Hành
Chương 94 - Trúng Kế
Chương 95 - Mẹ Nó, Ngươi Mới Bị Mất Tích
Chương 96 - Mục Đích Chính Đến Chùa Phổ Độ Dâng Hương
Chương 97 - Hành Hành, Đến Đây
Chương 98 - Huyền Thiên Minh, Đuổi Muỗi Cho Ta
Chương 99 - Tứ Tiểu Thư Đang Thổ Lộ Với Nhị Cô Gia Tương Lai Sao?
Chương 100 - Đi Thôi! Chúng Ta Đi Đòi Tiền!
Chương 101 - Ngươi Gọi Là Phượng Trầm Ngư Hay Là Thẩm Trầm Ngư(*)?
Chương 102 - Không Phải Con Gái Của Ngươi Thích Giày Sao?
Chương 103 - Váy Của Ngươi Còn Không Đáng Giá Bằng Một Cái Chén Của Ta
Chương 104 - A Hành, Khí Phách!
Chương 105 - Hoàng Cung Không Được Thì Đến Vương Phủ
Chương 106 - Không Liều Chết Thì Sẽ Không Phải Chết
Chương 107 - Ta Đến Xem Vương Phủ Đã Từng Bị Hôn Phu Đốt Cháy
Chương 108 - Phượng Trầm Ngư Nổi Giận
Chương 109 - Giới Thiệu Đối Tượng Cho Phượng Trầm Ngư
Chương 110 - Gảy Đàn Cho Nô Tài
Chương 111 - Lén Gặp Nam Nhân
Chương 112 - Hoặc Là Gả, Hoặc Là Chết
Chương 113 - Lựa Chọn Của Phượng Gia
Chương 114 - Xem Vận Mệnh
Chương 115 - Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy
Chương 116 - Trả Nợ
Chương 117 - Ngươi Không Nên Có Ý Đồ Xấu Với Ta
Chương 118 - Vương Gia, Nhà Ngươi Gặp Chuyện Không May
Chương 119 - Chung Quy Chuyện Vẫn Chưa Thành
Chương 120 - Phủ Định An Vương Đâu Rồi?
Chương 121 - Tính Cách Nóng Nảy
Chương 122 - Ngươi Cắn Ta À
Chương 123 - Thẩm Thị Hồi Phủ
Chương 124 - Có Bệnh Thì Uống Thuốc
Chương 125 - Người Phượng Phủ Các Ngươi Cũng Có Kim Mệnh
Chương 126 - Cho Thẩm Thị Thêm Một Liều Mãnh Dược
Chương 127 - Chúc Mừng Phụ Thân
Chương 128 - Nhạc Vô Ưu
Chương 129 - Ta Đánh Ngươi Một Gậy Thì Làm Sao?
Chương 130 - Làm Người Đều Thất Bại, Thành Quỷ Có Thể Thắng Sao?
Chương 131 - Thẩm Thị Chết
Chương 132 - Tang Lễ
Chương 133 - Phóng Hoả
Chương 134 - Không Tốt
Chương 135 - Phong Ba Ở Đồng Sinh Hiên
Chương 136 - Thẩm Gia Và Phượng Gia, Ân Đoạn Nghĩa Tuyệt
Chương 137 - Hai Ân Điển
Chương 138 - Sư Đệ Của Hoàng Thượng
Chương 139 - 117: Tin Kỳ Quái
Chương 140 - Nữ Nhân Đồng Mệnh Tương Liên
Chương 141 - 119: Thiệp Mời Cung Yến
Chương 142 - 120: Tiến Cung
Chương 143 - 121: Bộ Gia (1)
Chương 144 - 121: Bộ Gia (2)
Chương 145 - 122: Tiểu Hoàng Tôn
Chương 146 - 123: Trâm Đầu Phượng
Chương 147 - 124: Bộ Nghê Thường Khiêu Khích
Chương 148 - Bản Lĩnh Của Phượng Vũ Hoành
Chương 149 - 126: Bản Cung Cũng Là Phi, Ngươi Đánh Thử Xem?
Chương 150 - Thần Y Xuất Thủ
Chương 151 - 128: Tứ Hôn
Chương 152 - 129: Đại Tỷ, Tỷ Cho Rằng Có Hỉ Tang À?
Chương 153 - 130: Trộm Long Tráo Phụng
Chương 154 - 131: Phượng Vũ Hoành, Ta Giết Ngươi
Chương 155 - 132: Ngươi Nói Ai Phế Nhân?
Chương 156 - 133: Nhị Tiểu Thư Thật Tà Môn
Chương 157 - 134: Trợ Thiên Tử, Lệnh Thiên Hạ
Chương 158 - 135: Hoàng Hậu Ban Thưởng
Chương 159 - 136: Lời Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 160 - Ta Liều Chết Với Ngươi
Chương 161 - Chỉ Sợ Là Chuỗi Kiếp Nạn
Chương 162 - Bạch Y Quỷ Ảnh
Chương 163 - Luận Thế Lực Xem Ai Hơn Ai
Chương 164 - Hoành Hoành, Có Phải Ngươi Bị Kẻ Khác Khi Dễ?
Chương 165 - Cùng Một Tên Quan Nhị Phẩm Thì Có Nhân Tình Gì?
Chương 166 - Trúng Tà
Chương 167 - Điêu Dân Tố Cáo
Chương 168 - Trả Nợ Máu
Chương 169 - Người Chết Sống Lại, Thân Thể Hồi Sinh
Chương 170 - Chân Tướng Bại Lộ
Chương 171 - Không Phải Là Các Ngươi Sống Đủ Rồi Sao?
Chương 172 - Đây Mới Là Đích Nữ Của Phượng Gia
Chương 173 - Vui Thú Trên Phần Mộ Tổ Tiên
Chương 174 - Lão Tử Bị Ám Toán
Chương 175 - Ca Ca Ngươi Là Súc Sinh, Vậy Cha Ngươi Là Gì?
Chương 176 - Diêu Thị Cũng Không Bị
Chương 177 - Không Có Manh Mối
Chương 178 - Phượng Trầm Ngư, Ngươi Trốn Không Thoát Đâu
Chương 179 - Đánh Chết Đôi Nam Nữ Loạn Luân
Chương 180 - Ám Vệ Của Phượng Tướng Ngươi Đánh Thắng Được Chúng Ta Sao?
Chương 181 - Phượng Cẩn Nguyên, Sớm Muộn Cũng Có Một Ngày Ngươi Đến Cầu
Chương 182 - Thất Ca Đưa Ngươi Về Nhà
Chương 183 - Tiểu Tình Địch Bộ Thông
Chương 184 - Người Ngoài Còn Có Tình Có Nghĩa, Người Thì Sao?
Chương 185 - Ông Ngoại Nàng Thật Bức Người
Chương 186 - Muốn Xin Hoàng Thượng Một Ân Điển
Chương 187 - Trả Mạng Cho Nhị Tiểu Thư
Chương 188 - Thành Quỷ Cũng Không Bỏ Qua Cho Các Ngươi
Chương 189 - A Hoành, Ngươi Thật Hạnh Phúc
Chương 190 - Hoàng Thượng Mặc Cả
Chương 191 - Ta Dùng Cái Chức Huyện Chủ Đổi Một Phong Thư Hoà Ly (Thư Ly Dị)
Chương 192 - Hoàng Thượng Muốn An Ủi Huyện Chủ
Chương 193 - Các Ngươi Có Thể Yên Tĩnh Một Chút Được Không?
Chương 194 - Có Những Mộng Đẹp Không Mơ Được
Chương 195 - Phượng Phấn Đại, Ngươi Đúng Là Đang Tìm Đường Chết
Chương 196 - Chà Chà Lại Ngã Xuống
Chương 197 - Dù Đến Âm Tào Địa Phủ Cũng Phải Đòi Nợ
Chương 198 - Con Dâu Trẫm Con Dâu Phải Đính Nữ
Chương 199 - Tam Ca Người Không Biết Thẹn Khi Không Tặng Lễ Sao?
Chương 200 - Bộ Gia Các Ngươi, Chính Là Không Biết Ghi Nhớ!
Chương 201 - Có Người Dám Cướp Tiểu Thê Tử Của Lão Tử?
Chương 202 - Bái Kiến Mẫu Thân
Chương 203 - Cho Ngươi Thêm Một Đạo Thánh Chỉ
Chương 204 - Quyền Ly Hôn
Chương 205 - Ai Dám Động Tới Bánh Bao Của Ta?
Chương 206 - Bộ Nghê Thường Ta Đưa Báo Ứng Trả Cho Ngươi
Chương 207 - Phượng Trầm Ngư, Ngươi Có Quyền Gì Nói Không?
Chương 208 - Ha Ha, Ngươi Hài Lòng Là Được Rồi
Chương 209 - Có Thể Chữa, Nhưng Sẽ Không Chữa Cho Ngươi
Chương 210 - Đông Tai
Chương 211 - Đúng Vậy, Ta Chính Là Đang Cài Bẫy Tỷ
Chương 212 - Ngoài Thành Xảy Ra Chuyện Rồ
Chương 213 - Xuất Thành
Chương 214 - Nha Đầu, Trong Lòng Thất Ca Khó Chịu
Chương 215 - Khách Đến Ngoài Ý Muốn
Chương 216 - Ai Là Người Một Nhà Với Các Ngươi?
Chương 217 - Ta Làm Việc Tốt Thì Liên Quan Gì Đến Phượng Gia Các Ngươi?
Chương 218 - Khâm Sai Đại Thần
Chương 219 - Biểu Ca Biểu Muội Mừng Gặp Lại
Chương 220 - Hết Tiền? Ngươi Đi Mượn A!
Chương 221 - Mùi Âm Mưu
Chương 222 - Phụ Thân, Người Tính Thế Có Vẻ Không Đúng Nhỉ?
Chương 223 - Kiếm Bộn Rồi
Chương 224 - Có Một Loại Người Chỉ Có Thể Dựa Vào Kê Đơn
Chương 225 - Nông Nô Nổi Dậy Hát Ca
Chương 226 - Nhị Tỷ Tỷ Có Biết Mật Không Thể Nói
Chương 227 - Là Ai Nói Bổn Vương Hẹp Hòi Bạc Tình?
Chương 228 - Phượng Cẩn Nguyên, Ta Sẽ Không Trả Lại Cho Ngươi Gì Hết
Chương 229 - Không Sợ, Bởi Vì Chẳng Kẻ Nào Dám
Chương 230 - Không Cam Lòng
Chương 231 - Huyện Chủ Phủ Bát Quái
Chương 232 - Tính Toán Giựt Giây
Chương 233 - Thanh Danh Trị Giá Bao Nhiêu Tiền?
Chương 234 - Ngươi Là Cứu Binh Hầu Tử Mời Tới Sao
Chương 235 - Hai Người Là Cùng Một Loại Người
Chương 236 - Tại Sao Có Thể Như Vậy?
Chương 237 - Chiều Gió Lại Phải Biến Đổi
Chương 238 - Mì Ăn Liền Luôn Ngon Nhất
Chương 239 - Vào Gia Tộc Nam Thần
Chương 240 - Chấp Phượng Tiên - Trên Đáng Phi Tần, Dưới Đánh Cung Nữ
Chương 241 - Hoàng Tử Cũng Bát Quái*
Chương 242 - Phượng Hoàng Trâm Biến Mất
Chương 243 - Khẩu Dụ Của Hoàng Thượng
Chương 244 - Như Vậy Mới Gọi Là Lương Phối
Chương 245 - Biện Pháp Mang Thai
Chương 246 - Tử Vong Đến (1)
Chương 247 - Tử Vong Đến (2)
Chương 248 - Không Đánh Đã Khai
Chương 249 - Phía Sau Tưởng Dung Chúng Ta Cũng Có Chỗ Dựa
Chương 250 - Chân Chính Chờ Nhìn Náo Nhiệt (1)
Chương 1906 - Giới Thiệu Truyện Mới (Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút)
Chương 1 - Phượng Hoàng Giáng Thế.
Chương 2 - Không Gian Hiệu Thuốc
Chương 3 - Cắt Thịt Nối Xương.
Chương 4 - Chương 3.2
Chương 5 - Chương 4: Người Phượng Phủ Tới
Chương 6 - Chương 4.2
Chương 7 - CHƯƠNG 5: ĐẠI KHAI SÁT GIỚI
Chương 8 - CHƯƠNG 6: MỚI VÀO PHƯỢNG PHỦ
Chương 9 - Chương 7: Mỹ Nhân Trầm Ngư
Chương 10 - Chương 8: Đấu Tranh Nội Bộ
Chương 11 - Chương 9: Cửu Hoàng Tử Xảy Ra Chuyện.
Chương 12 - Chương 10: Ý Thức Nguy Cơ
Chương 13 - Chương 11: Phấn Đại Tưởng Dung
Chương 14 - Chương 12: Trợn Mắt Nói Dối
Chương 15 - Chương 13: Người Của Phượng Vũ Hành Chọn Trúng
Chương 16 - Chương 14: Phụ Thân Thật Là Trọng Tình Trọng Nghĩa
Chương 17 - Chương 15: Đóng Cửa Thả Nhị Tiểu Thư
Chương 18 - 16: Nhị Tiểu Thư Tha Mạng A
Chương 19 - 17: Minh Đao Dễ Tránh, Ám Tiễn Khó Phòng.
Chương 20 - 18: Đêm Tối Thám Thính Tùng Viên
Chương 21 - 19: Hai Chân Tàn Phế, Diện Mạo Bị Hủy
Chương 22 - 20: Hủy Đồ Vật Của Nàng, Liền Phải Trả Giá Thật Lớn
Chương 23 - 21: Làm Khó Ta, Cho Các Ngươi Nhịn Cơm.
Chương 24 - 22: Bạch Liên Hoa Cùng Cây Nắp Ấm
Chương 25 - 23: Dòng Chính Nữ Tiền Nhiệm Cùng Dòng Chính Nữ Đương Nhiệm
Chương 26 - 24: Thoát Vị Đĩa Đệm
Chương 27 - 25: Mãn Hỉ Diễn Trò.
Chương 28 - 26: Thẩm Thị Nhường Bảo Vật
Chương 29 - 27: Muốn Quần Áo Quyết Tâm Phải Kiên Định
Chương 30 - 28: Kéo Phấn Đại Xuống Nước
Chương 31 - 29: Có Một Chuyện, A Hoành Ngươi Không Nên Thương Tâm.
Chương 32 - 30: Đồ Cưới Nhiều Hơn
Chương 33 - 31: Nhất Phẩm Cáo Mệnh Phu Nhân
Chương 34 - 32: Sính Lễ Của Cửu Hoàng Tử
Chương 35 - 33: Sính Lễ Tư Nhân
Chương 36 - 34: Diêu Gia Năm Đó
Chương 37 - 35: Chuyện Hoang Đường Của Cửu Hoàng Tử
Chương 38 - 36: Quốc Bảo
Chương 39 - 37: Tầm Quan Trọng Của Vấn Đề Khế Ước Bán Thân.
Chương 40 - 38: Phù Không Nhậm Chức Được A.
Chương 41 - 39: Hoàng Tuyền -Vong Xuyên
Chương 42 - Mệnh Của Nữ Nhân Chưa Bao Giờ Được Định Đoạt Từ Lời Nói Của Nam Nhân.
Chương 43 - 41: An Thị Đến
Chương 44 - 42: Bách Thảo Đường
Chương 45 - 43: Cửa Hàng Đồ Cưới
Chương 46 - 44: Thu Thêm Nô Tỳ
Chương 47 - 45: Phấn Đại Động Kinh
Chương 48 - 46: Hài Tử Của Hàn Thị
Chương 49 - 47: Trị Liệu Cho Tử Duệ
Chương 50 - 48: Dược Tráng Dương
Chương 51 - 49: Mau Đưa Dược Cho Cha Đi
Chương 52 - 50: Phượng Cẩn Nguyên Uống Thuốc
Chương 53 - 51: Lưu Lại Kim Trân
Chương 54 - 52: A Hoành Hiến Vật Quý.
Chương 55 - 53: Cẩn Nguyên Kim Trân.
Chương 56 - 54: Chó Điên Chủ Mẫu.
Chương 57 - 55: Ngươi Chính Là Tên Súc Sinh.
Chương 58 - 56: Đại Tiểu Thư Ngươi Chớ Nghĩ Chuyện Tốt Như Vậy Nha
Chương 59 - 57: Phượng Vũ Hoành, Kẻ Đáng Chết Nhất Chính Là Ngươi
Chương 60 - 58: Ám Vệ , Giết
Chương 61 - 59: Cho Thể Diện Mà Không Cần.
Chương 62 - 60: Thẩm Thị, Ai Cho Ngươi Lá Gan Đó.
Chương 63 - 61: Có Kẻ Gian.
Chương 64 - 62: Sao Là Ngươi
Chương 65 - 63: Ngươi Năm Trước Cũng Trèo Tường Đại Tiểu Thư
Chương 66 - 64: Chuyện Này Là Các Ngươi Ép Ta
Chương 67 - 65: Đại Ca Nối Dõi Tông Đường Khó Khăn A
Chương 68 - 66: Thiếu Gia Vốn Không Có Đi Học A.
Chương 69 - 67: Tự Lập Môn Hộ
Chương 70 - 68: Không Phải Thỉnh An, Ta Là Tới Đòi Nợ
Chương 71 - Tiệm Trở Về
Chương 72 - Cây Nhỏ Không Đánh Không Thẳng Tắp
Chương 73 - Cái Gì Linh Chi Chó Má*
Chương 74 - Khen Ngợi Nhị Tiểu Thư
Chương 75 - Vương Phi Của Bổn Vương Thật Không Tệ
Chương 76 - Cho Mời Tới Tiên Nhã Lâu
Chương 77 - Huyền Thiên Minh, Ai Cho Ngươi Lá Gan Hủy Đồ Vật Của Ta?
Chương 78 - 75: Phượng Vũ Hoành, Ngươi Cút Cho Ta
Chương 79 - 76: Lại Dám Cất Giấu Của Riêng
Chương 80 - 77: Phản Bội Nói Đến Là Đến
Chương 81 - 78: Bần Đạo Bấm Ngón Tay Tính Toán
Chương 82 - 79: Bổn Vương Nói Chuyện, Lúc Nào Đến Phiên Ngươi Xen Mồm
Chương 83 - 80: Huyền Thiên Minh, Ngươi Thật Tinh Mắt
Chương 84 - 81: Quất Chết Ngươi, Người Không Biết Xấu Hổ
Chương 85 - Gặp Tai Kiếp
Chương 86 - Là Điện Hạ Nào?
Chương 87 - Ba Hỏi Ba Đáp Với Vân Phi Nương Nương
Chương 88 - Bóp Nát Mộng Mẫu Nghi Thiên Hạ Của Ngươi
Chương 89 - Tai Tinh Không Trừ, Phượng Phủ Đại Nạn
Chương 90 - Phát Hiện Mới Trong Hiệu Thuốc Không Gian
Chương 91 - Đầu Năm, Đến Cả Heo Cũng Nói Tiếng Người?
Chương 92 - Ta Bảo Hoàng Bá Bá Róc Xương Lóc Thịt Con Heo Ngươi
Chương 93 - Tình Địch Của Phượng Vũ Hành
Chương 94 - Trúng Kế
Chương 95 - Mẹ Nó, Ngươi Mới Bị Mất Tích
Chương 96 - Mục Đích Chính Đến Chùa Phổ Độ Dâng Hương
Chương 97 - Hành Hành, Đến Đây
Chương 98 - Huyền Thiên Minh, Đuổi Muỗi Cho Ta
Chương 99 - Tứ Tiểu Thư Đang Thổ Lộ Với Nhị Cô Gia Tương Lai Sao?
Chương 100 - Đi Thôi! Chúng Ta Đi Đòi Tiền!
Chương 101 - Ngươi Gọi Là Phượng Trầm Ngư Hay Là Thẩm Trầm Ngư(*)?
Chương 102 - Không Phải Con Gái Của Ngươi Thích Giày Sao?
Chương 103 - Váy Của Ngươi Còn Không Đáng Giá Bằng Một Cái Chén Của Ta
Chương 104 - A Hành, Khí Phách!
Chương 105 - Hoàng Cung Không Được Thì Đến Vương Phủ
Chương 106 - Không Liều Chết Thì Sẽ Không Phải Chết
Chương 107 - Ta Đến Xem Vương Phủ Đã Từng Bị Hôn Phu Đốt Cháy
Chương 108 - Phượng Trầm Ngư Nổi Giận
Chương 109 - Giới Thiệu Đối Tượng Cho Phượng Trầm Ngư
Chương 110 - Gảy Đàn Cho Nô Tài
Chương 111 - Lén Gặp Nam Nhân
Chương 112 - Hoặc Là Gả, Hoặc Là Chết
Chương 113 - Lựa Chọn Của Phượng Gia
Chương 114 - Xem Vận Mệnh
Chương 115 - Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy
Chương 116 - Trả Nợ
Chương 117 - Ngươi Không Nên Có Ý Đồ Xấu Với Ta
Chương 118 - Vương Gia, Nhà Ngươi Gặp Chuyện Không May
Chương 119 - Chung Quy Chuyện Vẫn Chưa Thành
Chương 120 - Phủ Định An Vương Đâu Rồi?
Chương 121 - Tính Cách Nóng Nảy
Chương 122 - Ngươi Cắn Ta À
Chương 123 - Thẩm Thị Hồi Phủ
Chương 124 - Có Bệnh Thì Uống Thuốc
Chương 125 - Người Phượng Phủ Các Ngươi Cũng Có Kim Mệnh
Chương 126 - Cho Thẩm Thị Thêm Một Liều Mãnh Dược
Chương 127 - Chúc Mừng Phụ Thân
Chương 128 - Nhạc Vô Ưu
Chương 129 - Ta Đánh Ngươi Một Gậy Thì Làm Sao?
Chương 130 - Làm Người Đều Thất Bại, Thành Quỷ Có Thể Thắng Sao?
Chương 131 - Thẩm Thị Chết
Chương 132 - Tang Lễ
Chương 133 - Phóng Hoả
Chương 134 - Không Tốt
Chương 135 - Phong Ba Ở Đồng Sinh Hiên
Chương 136 - Thẩm Gia Và Phượng Gia, Ân Đoạn Nghĩa Tuyệt
Chương 137 - Hai Ân Điển
Chương 138 - Sư Đệ Của Hoàng Thượng
Chương 139 - 117: Tin Kỳ Quái
Chương 140 - Nữ Nhân Đồng Mệnh Tương Liên
Chương 141 - 119: Thiệp Mời Cung Yến
Chương 142 - 120: Tiến Cung
Chương 143 - 121: Bộ Gia (1)
Chương 144 - 121: Bộ Gia (2)
Chương 145 - 122: Tiểu Hoàng Tôn
Chương 146 - 123: Trâm Đầu Phượng
Chương 147 - 124: Bộ Nghê Thường Khiêu Khích
Chương 148 - Bản Lĩnh Của Phượng Vũ Hoành
Chương 149 - 126: Bản Cung Cũng Là Phi, Ngươi Đánh Thử Xem?
Chương 150 - Thần Y Xuất Thủ
Chương 151 - 128: Tứ Hôn
Chương 152 - 129: Đại Tỷ, Tỷ Cho Rằng Có Hỉ Tang À?
Chương 153 - 130: Trộm Long Tráo Phụng
Chương 154 - 131: Phượng Vũ Hoành, Ta Giết Ngươi
Chương 155 - 132: Ngươi Nói Ai Phế Nhân?
Chương 156 - 133: Nhị Tiểu Thư Thật Tà Môn
Chương 157 - 134: Trợ Thiên Tử, Lệnh Thiên Hạ
Chương 158 - 135: Hoàng Hậu Ban Thưởng
Chương 159 - 136: Lời Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 160 - Ta Liều Chết Với Ngươi
Chương 161 - Chỉ Sợ Là Chuỗi Kiếp Nạn
Chương 162 - Bạch Y Quỷ Ảnh
Chương 163 - Luận Thế Lực Xem Ai Hơn Ai
Chương 164 - Hoành Hoành, Có Phải Ngươi Bị Kẻ Khác Khi Dễ?
Chương 165 - Cùng Một Tên Quan Nhị Phẩm Thì Có Nhân Tình Gì?
Chương 166 - Trúng Tà
Chương 167 - Điêu Dân Tố Cáo
Chương 168 - Trả Nợ Máu
Chương 169 - Người Chết Sống Lại, Thân Thể Hồi Sinh
Chương 170 - Chân Tướng Bại Lộ
Chương 171 - Không Phải Là Các Ngươi Sống Đủ Rồi Sao?
Chương 172 - Đây Mới Là Đích Nữ Của Phượng Gia
Chương 173 - Vui Thú Trên Phần Mộ Tổ Tiên
Chương 174 - Lão Tử Bị Ám Toán
Chương 175 - Ca Ca Ngươi Là Súc Sinh, Vậy Cha Ngươi Là Gì?
Chương 176 - Diêu Thị Cũng Không Bị
Chương 177 - Không Có Manh Mối
Chương 178 - Phượng Trầm Ngư, Ngươi Trốn Không Thoát Đâu
Chương 179 - Đánh Chết Đôi Nam Nữ Loạn Luân
Chương 180 - Ám Vệ Của Phượng Tướng Ngươi Đánh Thắng Được Chúng Ta Sao?
Chương 181 - Phượng Cẩn Nguyên, Sớm Muộn Cũng Có Một Ngày Ngươi Đến Cầu
Chương 182 - Thất Ca Đưa Ngươi Về Nhà
Chương 183 - Tiểu Tình Địch Bộ Thông
Chương 184 - Người Ngoài Còn Có Tình Có Nghĩa, Người Thì Sao?
Chương 185 - Ông Ngoại Nàng Thật Bức Người
Chương 186 - Muốn Xin Hoàng Thượng Một Ân Điển
Chương 187 - Trả Mạng Cho Nhị Tiểu Thư
Chương 188 - Thành Quỷ Cũng Không Bỏ Qua Cho Các Ngươi
Chương 189 - A Hoành, Ngươi Thật Hạnh Phúc
Chương 190 - Hoàng Thượng Mặc Cả
Chương 191 - Ta Dùng Cái Chức Huyện Chủ Đổi Một Phong Thư Hoà Ly (Thư Ly Dị)
Chương 192 - Hoàng Thượng Muốn An Ủi Huyện Chủ
Chương 193 - Các Ngươi Có Thể Yên Tĩnh Một Chút Được Không?
Chương 194 - Có Những Mộng Đẹp Không Mơ Được
Chương 195 - Phượng Phấn Đại, Ngươi Đúng Là Đang Tìm Đường Chết
Chương 196 - Chà Chà Lại Ngã Xuống
Chương 197 - Dù Đến Âm Tào Địa Phủ Cũng Phải Đòi Nợ
Chương 198 - Con Dâu Trẫm Con Dâu Phải Đính Nữ
Chương 199 - Tam Ca Người Không Biết Thẹn Khi Không Tặng Lễ Sao?
Chương 200 - Bộ Gia Các Ngươi, Chính Là Không Biết Ghi Nhớ!
Chương 201 - Có Người Dám Cướp Tiểu Thê Tử Của Lão Tử?
Chương 202 - Bái Kiến Mẫu Thân
Chương 203 - Cho Ngươi Thêm Một Đạo Thánh Chỉ
Chương 204 - Quyền Ly Hôn
Chương 205 - Ai Dám Động Tới Bánh Bao Của Ta?
Chương 206 - Bộ Nghê Thường Ta Đưa Báo Ứng Trả Cho Ngươi
Chương 207 - Phượng Trầm Ngư, Ngươi Có Quyền Gì Nói Không?
Chương 208 - Ha Ha, Ngươi Hài Lòng Là Được Rồi
Chương 209 - Có Thể Chữa, Nhưng Sẽ Không Chữa Cho Ngươi
Chương 210 - Đông Tai
Chương 211 - Đúng Vậy, Ta Chính Là Đang Cài Bẫy Tỷ
Chương 212 - Ngoài Thành Xảy Ra Chuyện Rồ
Chương 213 - Xuất Thành
Chương 214 - Nha Đầu, Trong Lòng Thất Ca Khó Chịu
Chương 215 - Khách Đến Ngoài Ý Muốn
Chương 216 - Ai Là Người Một Nhà Với Các Ngươi?
Chương 217 - Ta Làm Việc Tốt Thì Liên Quan Gì Đến Phượng Gia Các Ngươi?
Chương 218 - Khâm Sai Đại Thần
Chương 219 - Biểu Ca Biểu Muội Mừng Gặp Lại
Chương 220 - Hết Tiền? Ngươi Đi Mượn A!
Chương 221 - Mùi Âm Mưu
Chương 222 - Phụ Thân, Người Tính Thế Có Vẻ Không Đúng Nhỉ?
Chương 223 - Kiếm Bộn Rồi
Chương 224 - Có Một Loại Người Chỉ Có Thể Dựa Vào Kê Đơn
Chương 225 - Nông Nô Nổi Dậy Hát Ca
Chương 226 - Nhị Tỷ Tỷ Có Biết Mật Không Thể Nói
Chương 227 - Là Ai Nói Bổn Vương Hẹp Hòi Bạc Tình?
Chương 228 - Phượng Cẩn Nguyên, Ta Sẽ Không Trả Lại Cho Ngươi Gì Hết
Chương 229 - Không Sợ, Bởi Vì Chẳng Kẻ Nào Dám
Chương 230 - Không Cam Lòng
Chương 231 - Huyện Chủ Phủ Bát Quái
Chương 232 - Tính Toán Giựt Giây
Chương 233 - Thanh Danh Trị Giá Bao Nhiêu Tiền?
Chương 234 - Ngươi Là Cứu Binh Hầu Tử Mời Tới Sao
Chương 235 - Hai Người Là Cùng Một Loại Người
Chương 236 - Tại Sao Có Thể Như Vậy?
Chương 237 - Chiều Gió Lại Phải Biến Đổi
Chương 238 - Mì Ăn Liền Luôn Ngon Nhất
Chương 239 - Vào Gia Tộc Nam Thần
Chương 240 - Chấp Phượng Tiên - Trên Đáng Phi Tần, Dưới Đánh Cung Nữ
Chương 241 - Hoàng Tử Cũng Bát Quái*
Chương 242 - Phượng Hoàng Trâm Biến Mất
Chương 243 - Khẩu Dụ Của Hoàng Thượng
Chương 244 - Như Vậy Mới Gọi Là Lương Phối
Chương 245 - Biện Pháp Mang Thai
Chương 246 - Tử Vong Đến (1)
Chương 247 - Tử Vong Đến (2)
Chương 248 - Không Đánh Đã Khai
Chương 249 - Phía Sau Tưởng Dung Chúng Ta Cũng Có Chỗ Dựa
Chương 250 - Chân Chính Chờ Nhìn Náo Nhiệt (1)
Chương 1906 - Giới Thiệu Truyện Mới (Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút)
Phượng Vũ Hành rất hài lòng với thái độ ham học hỏi của lão thái thái, “Còn phải xoa bóp nữa, nhưng nhất định phải do đại phu có kinh nghiệm đầy mình tới làm, bằng không sẽ phản tác dụng. À, còn phải phối hợp với thuốc thoa ngoài da, chỉ là thuốc này rất khó tìm.
” Nói đến đây, dừng một chút, liếc nhìn Phượng Trầm Ngư còn đang quỳ, “Tổ mẫu hãy để đại tỷ đứng lên đi.
” Khi nói chuyện, nàng cũng không quên nhìn Phấn Đại hơi nhếch môi cười trên sự đau khổ của người khác.
Nàng không thể không cảm thán, hài tử ở cổ đại trưởng thành thật là sớm, tiểu hài tử mới mười tuổi, mới chừng đó tuổi mà nhiều tâm tư như vậy.
Lão thái thái không phải thật sự muốn Trầm Ngư quỳ, chỉ là bà luôn tiếc cái mạng nhỏ này, vừa rồi nghe bệnh chứng nghiêm trọng, hỏa khí liền xông lên. Trước mắt hơi bình phục chút, nhanh chóng đỡ Trầm Ngư lên: “Mau đứng lên, tổ mẫu không có trách ngươi.
”
Trầm Ngư nhẹ đỏ cả vành mắt: “Đa tạ tổ mẫu, tổ mẫu yên tâm, Trầm Ngư nhất định sẽ tìm kiếm danh y là tổ mẫu trị liệu.
”
“Được.
” Lão thái thái vỗ mu bàn tay nàng, “Đúng là hài tử có lòng.
”
Phượng Trầm Ngư nở nụ cười hết sức thân mật, sau đó như bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, lại nói: “Là ta sơ sẩy, như thế nào lại quên tổ phụ của Nhị muội từng là thái y trong cung có danh vọng nhất, Nhị muội muội lúc nhỏ cũng là theo chân học được một chút nga ~.
”
Nàng nói như vậy, Phượng Phấn Đại lập tức cũng tiếp lời: “Cái gì thái y có danh vọng nhất a, chẳng phải không chữa được quý phi bị hoàng thượng bị đuổi đến Hoang Châu sao? Tổ mẫu ngài cũng không thể nghe Phượng Vũ Hành nói lung tung, lang băm tới dạy dỗ, sao có thể tốt được?”
Phượng Trầm Ngư kịp thời nhắc nhở nàng: “Phải gọi Nhị tỷ.
”
Phấn Đại “Nga” một tiếng, cũng không kêu lên nữa.
Nhắc tới Diêu gia, lão thái thái nháy mắt tâm tình liền trùng xuống. Đúng vậy a, chữa quý phi trong cung chết, sao còn gọi là danh y a?
Vốn đang đối với lời của Phượng Vũ Hành có chút tin tưởng, hiện tại lập tức liền không còn. Vẫy tay Triệu ma ma bên người nói “Nhanh đem gối mềm mà Trầm Ngư đưa tới, eo của ta không lót một chút thật đúng là không được.
”
Phượng Vũ Hành cũng không tranh luận với các nàng, cái cần nói nàng cũng nói, có tin hay không chuyện cũng không liên quan đến nàng. Huống chi nàng rất rõ tâm lý của người già và trẻ em, hai loại người này luôn tồn tại tâm lý phản nghịch, người càng không muốn cho bọn họ làm gì, thì bọn họ càng làm cái đó. Đêm ngủ đến mức dưới giường nhiều thêm mấy tầng chăn, nàng không phải nói muốn ván cứng sao? Nhân gia liền muốn đệm êm càng tốt.
Vậy hãy để cho lão thái thái này chịu khổ đi, chờ đến khi bệnh nặng không chịu được, nàng lại tìm một cơ hội hù họ một phen.
Phát hiện trong phòng nhất thời tĩnh lặng, Phượng Vũ Hành cảm thấy như vậy có chút xấu hổ, vì thế liếc Mãn Hỉ một cái.
Mãn Hỉ ngầm hiểu trong lòng, nâng tay gãi nơi cổ, một bên vừa gã, vừa làm ra dáng vẻ rất khó chịu.
Hoàng Lăng trông thấy, lại nghĩ tới nàng nhìn đến chỗ kia từng mảng từng hồng, nhanh chóng liền nói: “Mãn Hỉ tỷ tỷ thấy như thế nào rồi?”
Tiểu nha đầu vừa mở miệng, ánh mắt của mọi người liền dừng lại chỗ Mãn Hỉ.
Phượng Trầm Ngư cũng buồn bực, “Mãn Hỉ, nếu như không thoải mái thì không nên đi theo hầu hạ nhị tiểu thư.
”
Mãn Hỉ nhanh chóng quỳ xuống, trước tiên hành lễ với lão thái thái, rồi hướng Phượng Trầm Ngư nói: “Đại tiểu thư, nô tỳ không phải không thoải mái, chỉ là cổ có chút ngứa.
”
Phượng Tưởng Dung nhìn ra trò hay, tò mò hỏi: “Vì sao cổ của ngươi xuất hiện từng mảng hồng vậy?”
“Nô tỳ không biết, nô tỳ cái gì cũng không biết.
”
Phượng Vũ Hành bất chợt “A...
.
” Một tiếng, sau đó đứng dậy đi lật y phục Mãn Hỉ lên xem, lập tức kinh ngạc thốt lên: “Sao lại như vậy?”
Lão thái thái cau mày trừng nàng: “Lại làm sao?”
Phượng Vũ Hành chỉ vào xiêm y của Mãn Hỉ nói: “Y phục này cư nhiên phai màu!
”
Lão thái thái rất tức giận, trách cứ Mãn Hỉ: “Ngươi cũng là người hầu hạ trong phủ nhiều năm, sao cả ngay cả mặc y phục cũng không tốt? Nha hoàn nhất đẳng của Phượng phủ như thế nào lại mặc y phục phai màu đi dạo khắp nơi? Cũng không ngại, khiến cho chủ tử các ngươi mất mặt.
”
Mãn Hỉ vô cùng ủy khuất: “Lão thái thái, xiêm y này.
.
. Xiêm y này là nhị tiểu thư ban thưởng xuống.
”
Ân?
Ánh mắt mọi người lại nhìn về Phượng Vũ Hành, chỉ thấy nàng cũng đặc biệt ủy khuất: “Đúng là ta ban thưởng nga ~, nhưng ta là ban thưởng đồ tốt. Xiêm y này là ngày hôm qua Lý ma ma đưa tới cho Diêu di nương, nói là trong phủ đặc biệt chuẩn bị cho Diêu di nương. Di nương nói chúng ta mới đến, trong tay không có ngân lượng để khen thưởng cho hạ nhân, ba hạ nhân hầu hạ một là bà vú của mẫu thân, hai người khác là nha hoàn nhất đẳng bên cạnh mẫu thân. Ta và di nương suy nghĩ trong phủ chuẩn bị xiêm y dĩ nhiên là đồ tốt nhất, liền đưa chiếc váy này cho Mãn Hỉ.
”
Nghe nàng nói thì mọi người đều hiểu. Thì ra đây là Thẩm thị có ý làm khó mẹ con Diêu thị, kết quả bị Phượng Vũ Hành mượn hoa hiến phật, rốt cục nháo đến trước trước mặt lão thái thái.
Phượng Trầm Ngư có chút hối hận, ngầm trừng mắt với Hoàng Lăng, trách nàng nhiều chuyện.
Mà Phượng Tưởng Dung nhưng lại vô cùng xác định chuyện này tuyệt đối là nhị tỷ tỷ của nàng cố ý.
Trước mắt đưa hai bộ quần áo đến Liễu Viên đều có vấn đề, tuy cái thứ nhất bị xử lý qua loa nhờ bệnh lưng của lão thái thái, nhưng cái thứ hai này chỉ sợ thì chẳng phải dễ gạt như vậy. Nhìn Phượng Vũ Hành một bộ biểu tình ủy khuất, Tưởng Dung liền thấy rất hứng thú.