Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Mất Bảo Bối
Chương 3 - Lệnh Truy Nã
Chương 4 - Thế Tử Gia Quần Áo Lụa Là
Chương 5 - Ta Tưởng Là Ai, Hóa Ra Là Thế Tử Gia Hạng Thân Vương Phủ
Chương 6 - Tìm Nhầm Người
Chương 7 - Trước Khi Món Đồ Chơi Này Trở Thành Của Người Khác, Gia Muốn Đoạt Nó Trước
Chương 8 - Điềm Xấu
Chương 9 - Từ Hôn
Chương 10 - Hoan Muội Muội
Chương 11 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 12 - Trừng Phạt Ngụy Tử Phong 1
Chương 13 - Trừng Phạt Ngụy Tử Phong 2
Chương 14 - Sói Đuôi To Đạt Được Âm Mưu
Chương 15 - Ngài Ấy Chính Là Chủ Nhân
Chương 16 - Hai Chúng Ta Hình Như Không Có Đính Hôn
Chương 17 - Lần Đầu Thi Triển Y Thuật
Chương 18 - Đích Thân Tới Đón
Chương 19 - Mưu Sát Trượng Phu
Chương 20 - Nữ Nhân Xuất Hiện Ở Phòng Trọ Của Ta Vào Buổi Tối Nửa Tháng Trước, Có Phải Là Nàng Không?
Chương 21 - Đánh Cược 1
Chương 22 - Đánh Cược 2
Chương 23 - Sự Khôn Khéo Của Hạng Nguyên Hoán
Chương 24 - Hoan Muội Muội Hẹn, Cho Dù Là Đầm Rồng Hang Hổ, Gia Cũng Muốn Đi
Chương 25 - Che Giấu Cái Bớt
Chương 26 - Đinh Viễn Sơn Về Triều
Chương 27 - Ai Thắng Ai Thua
Chương 28 - Từ Từ Tính Sổ
Chương 29 - Nên Đối Mặt Thì Vẫn Phải Đối Mặt
Chương 30 - Cược Tâm
Chương 31 - Bạch Thiên Hoan Gặp Nạn
Chương 32 - Hạng Nguyên Hoán Nổi Giận
Chương 33 - Trúng Độc
Chương 34 - Dung Nhan Khi Ngủ
Chương 35 - Nàng Có Lo Lắng Cho Ta Không?
Chương 36 - Bí Mật Không Thể Nói
Chương 37 - Chiến Tranh Giữa Nữ Nhân 1
Chương 38 - Chiến Tranh Giữa Nữ Nhân 2
Chương 39 - Nữ Tử Làm Đẹp Vì Người Yêu
Chương 40 - Chỉ Còn Lại Một Phòng
Chương 41 - Miễn Cưỡng
Chương 42 - Tiên Phu Của Nàng
Chương 43 - Hoan Muội Muội Của Ta
Chương 44 - Hạng Nguyên Hoán Mất Lý Trí 1
Chương 45 - Hạng Nguyên Hoán Mất Lý Trí 2
Chương 46 - Sắp Thành Thân
Chương 47 - Hạng Nguyên Hoán Là Điềm Xấu Trong Đời Nàng
Chương 48 - Ngàn Ly Không Say
Chương 49 - Dục Tốc Bất Đạt
Chương 50 - Ta Không Muốn Nghe
Chương 51 - Càng Lúc Càng Cao Minh
Chương 52 - Lợi Dụng Lúc Người Ta Gặp Khó Khăn
Chương 53 - Quen Là Tốt Rồi
Chương 54 - Việc Nhà Của Ta
Chương 55 - Hai Phu Thê
Chương 56 - Súc Sinh Và Tiểu Nhân
Chương 57 - Một Cặp Trời Sinh
Chương 58 - Tiếp Nhận Sự Thật
Chương 59 - Cho Ta Một Câu Trả Lời
Chương 60 - Có Một Bí Mật
Chương 61 - Bắt Chuyện
Chương 62 - Vị Hôn Thê Của Gia
Chương 63 - Đi Một Chút Rồi Về
Chương 64 - Sẽ Không Tha Thứ Cho Muội
Chương 65 - Mỗi Người Một Ngả
Chương 66 - Không Phải Giống, Căn Bản Chính Là Hắn
Chương 67 - Là Đồ Đần À?
Chương 68 - Không Kịp Nhìn Rõ
Chương 69 - Không Cần Mạng
Chương 70 - Hết Cách Cứu Chữa
Chương 71 - Kiếp Trước Thiếu Nợ Ngươi
Chương 72 - Nói Cho Nàng Một Bí Mật
Chương 73 - Gả Cho Ngươi Cũng Không Tệ
Chương 74 - Người Ta Muốn Ở Cùng Là Nàng
Chương 75 - Bạch Thiên Hoan Bị Bắt Cóc
Chương 76 - Hạ Độc Trong Rượu
Chương 77 - Phát Tác 1
Chương 78 - Phát Tác 2
Chương 79 - Nam Nhân Của Ta
Chương 80 - Thê Tử Tương Lai
Chương 81 - Phát Hiện Chân Tướng
Chương 82 - Đưa Sính Lễ Đến Cửa
Chương 83 - Đừng Làm Ồn Nàng
Chương 84 - Nghị Hôn
Chương 85 - Hủy Hôn
Chương 86 - Danh Chính Ngôn Thuận
Chương 87 - Đại Hôn 1
Chương 88 - Đại Hôn 2
Chương 89 - Đại Hôn 3
Chương 90 - Tân Hôn (1)
Chương 91 - Tân Hôn (2)
Chương 92 - Chỉ Có Một Thê Tử Là Nàng (1)
Chương 93 - Chỉ Có Một Thê Tử Là Nàng (2)
Chương 94 - Chân Tướng Năm Năm Trước 1 (1)
Chương 95 - Chân Tướng Năm Năm Trước (2)
Chương 96 - Chân Tướng Năm Năm Trước 2 (1)
Chương 97 - Chân Tướng Năm Năm Trước 2 (2)
Chương 98 - Hoài Nghi Thân Thế 1 (1)
Chương 99 - Hoài Nghi Thân Thế 1 (2)
Chương 100 - Hoài Nghi Thân Thế 2 (1)
Chương 101 - Hoài Nghi Thân Thế 2 (2)
Chương 102 - Mùi Cá (1)
Chương 103 - Mùi Cá (2)
Chương 104 - 97: Có Thai 1 (1)
Chương 105 - Có Thai 1 (2)
Chương 106 - Có Thai 2 (1)
Chương 107 - Có Thai 2 (2)
Chương 108 - Có Thai 3 (1)
Chương 109 - Có Thai 3 (2)
Chương 110 - Mang Nàng Và Con Về Nhà (1)
Chương 111 - Mang Nàng Và Con Về Nhà (2)
Chương 112 - 101: Huyết Tẩy Hoàng Cung (1)
Chương 113 - Huyết Tẩy Hoàng Cung (2)
Chương 114 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (1)
Chương 115 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (2)
Chương 116 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (3)
Chương 117 - Động Thai (1)
Chương 118 - Động Thai (2)
Chương 119 - Động Thai (3)
Chương 120 - Bạch Thiên Hoan Nghi Ngờ (1)
Chương 121 - Bạch Thiên Hoan Nghi Ngờ (2)
Chương 122 - Vẫn Rất Nhớ Chàng (1)
Chương 123 - Vẫn Rất Nhớ Chàng (2)
Chương 124 - Cái Giá Phải Trả (1)
Chương 125 - Cái Giá Phải Trả (2)
Chương 126 - Đứa Bé Ra Đời 1 (1)
Chương 127 - Đứa Bé Ra Đời 1 (2)
Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Mất Bảo Bối
Chương 3 - Lệnh Truy Nã
Chương 4 - Thế Tử Gia Quần Áo Lụa Là
Chương 5 - Ta Tưởng Là Ai, Hóa Ra Là Thế Tử Gia Hạng Thân Vương Phủ
Chương 6 - Tìm Nhầm Người
Chương 7 - Trước Khi Món Đồ Chơi Này Trở Thành Của Người Khác, Gia Muốn Đoạt Nó Trước
Chương 8 - Điềm Xấu
Chương 9 - Từ Hôn
Chương 10 - Hoan Muội Muội
Chương 11 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 12 - Trừng Phạt Ngụy Tử Phong 1
Chương 13 - Trừng Phạt Ngụy Tử Phong 2
Chương 14 - Sói Đuôi To Đạt Được Âm Mưu
Chương 15 - Ngài Ấy Chính Là Chủ Nhân
Chương 16 - Hai Chúng Ta Hình Như Không Có Đính Hôn
Chương 17 - Lần Đầu Thi Triển Y Thuật
Chương 18 - Đích Thân Tới Đón
Chương 19 - Mưu Sát Trượng Phu
Chương 20 - Nữ Nhân Xuất Hiện Ở Phòng Trọ Của Ta Vào Buổi Tối Nửa Tháng Trước, Có Phải Là Nàng Không?
Chương 21 - Đánh Cược 1
Chương 22 - Đánh Cược 2
Chương 23 - Sự Khôn Khéo Của Hạng Nguyên Hoán
Chương 24 - Hoan Muội Muội Hẹn, Cho Dù Là Đầm Rồng Hang Hổ, Gia Cũng Muốn Đi
Chương 25 - Che Giấu Cái Bớt
Chương 26 - Đinh Viễn Sơn Về Triều
Chương 27 - Ai Thắng Ai Thua
Chương 28 - Từ Từ Tính Sổ
Chương 29 - Nên Đối Mặt Thì Vẫn Phải Đối Mặt
Chương 30 - Cược Tâm
Chương 31 - Bạch Thiên Hoan Gặp Nạn
Chương 32 - Hạng Nguyên Hoán Nổi Giận
Chương 33 - Trúng Độc
Chương 34 - Dung Nhan Khi Ngủ
Chương 35 - Nàng Có Lo Lắng Cho Ta Không?
Chương 36 - Bí Mật Không Thể Nói
Chương 37 - Chiến Tranh Giữa Nữ Nhân 1
Chương 38 - Chiến Tranh Giữa Nữ Nhân 2
Chương 39 - Nữ Tử Làm Đẹp Vì Người Yêu
Chương 40 - Chỉ Còn Lại Một Phòng
Chương 41 - Miễn Cưỡng
Chương 42 - Tiên Phu Của Nàng
Chương 43 - Hoan Muội Muội Của Ta
Chương 44 - Hạng Nguyên Hoán Mất Lý Trí 1
Chương 45 - Hạng Nguyên Hoán Mất Lý Trí 2
Chương 46 - Sắp Thành Thân
Chương 47 - Hạng Nguyên Hoán Là Điềm Xấu Trong Đời Nàng
Chương 48 - Ngàn Ly Không Say
Chương 49 - Dục Tốc Bất Đạt
Chương 50 - Ta Không Muốn Nghe
Chương 51 - Càng Lúc Càng Cao Minh
Chương 52 - Lợi Dụng Lúc Người Ta Gặp Khó Khăn
Chương 53 - Quen Là Tốt Rồi
Chương 54 - Việc Nhà Của Ta
Chương 55 - Hai Phu Thê
Chương 56 - Súc Sinh Và Tiểu Nhân
Chương 57 - Một Cặp Trời Sinh
Chương 58 - Tiếp Nhận Sự Thật
Chương 59 - Cho Ta Một Câu Trả Lời
Chương 60 - Có Một Bí Mật
Chương 61 - Bắt Chuyện
Chương 62 - Vị Hôn Thê Của Gia
Chương 63 - Đi Một Chút Rồi Về
Chương 64 - Sẽ Không Tha Thứ Cho Muội
Chương 65 - Mỗi Người Một Ngả
Chương 66 - Không Phải Giống, Căn Bản Chính Là Hắn
Chương 67 - Là Đồ Đần À?
Chương 68 - Không Kịp Nhìn Rõ
Chương 69 - Không Cần Mạng
Chương 70 - Hết Cách Cứu Chữa
Chương 71 - Kiếp Trước Thiếu Nợ Ngươi
Chương 72 - Nói Cho Nàng Một Bí Mật
Chương 73 - Gả Cho Ngươi Cũng Không Tệ
Chương 74 - Người Ta Muốn Ở Cùng Là Nàng
Chương 75 - Bạch Thiên Hoan Bị Bắt Cóc
Chương 76 - Hạ Độc Trong Rượu
Chương 77 - Phát Tác 1
Chương 78 - Phát Tác 2
Chương 79 - Nam Nhân Của Ta
Chương 80 - Thê Tử Tương Lai
Chương 81 - Phát Hiện Chân Tướng
Chương 82 - Đưa Sính Lễ Đến Cửa
Chương 83 - Đừng Làm Ồn Nàng
Chương 84 - Nghị Hôn
Chương 85 - Hủy Hôn
Chương 86 - Danh Chính Ngôn Thuận
Chương 87 - Đại Hôn 1
Chương 88 - Đại Hôn 2
Chương 89 - Đại Hôn 3
Chương 90 - Tân Hôn (1)
Chương 91 - Tân Hôn (2)
Chương 92 - Chỉ Có Một Thê Tử Là Nàng (1)
Chương 93 - Chỉ Có Một Thê Tử Là Nàng (2)
Chương 94 - Chân Tướng Năm Năm Trước 1 (1)
Chương 95 - Chân Tướng Năm Năm Trước (2)
Chương 96 - Chân Tướng Năm Năm Trước 2 (1)
Chương 97 - Chân Tướng Năm Năm Trước 2 (2)
Chương 98 - Hoài Nghi Thân Thế 1 (1)
Chương 99 - Hoài Nghi Thân Thế 1 (2)
Chương 100 - Hoài Nghi Thân Thế 2 (1)
Chương 101 - Hoài Nghi Thân Thế 2 (2)
Chương 102 - Mùi Cá (1)
Chương 103 - Mùi Cá (2)
Chương 104 - 97: Có Thai 1 (1)
Chương 105 - Có Thai 1 (2)
Chương 106 - Có Thai 2 (1)
Chương 107 - Có Thai 2 (2)
Chương 108 - Có Thai 3 (1)
Chương 109 - Có Thai 3 (2)
Chương 110 - Mang Nàng Và Con Về Nhà (1)
Chương 111 - Mang Nàng Và Con Về Nhà (2)
Chương 112 - 101: Huyết Tẩy Hoàng Cung (1)
Chương 113 - Huyết Tẩy Hoàng Cung (2)
Chương 114 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (1)
Chương 115 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (2)
Chương 116 - Thích Sự Bá Đạo Của Hắn (3)
Chương 117 - Động Thai (1)
Chương 118 - Động Thai (2)
Chương 119 - Động Thai (3)
Chương 120 - Bạch Thiên Hoan Nghi Ngờ (1)
Chương 121 - Bạch Thiên Hoan Nghi Ngờ (2)
Chương 122 - Vẫn Rất Nhớ Chàng (1)
Chương 123 - Vẫn Rất Nhớ Chàng (2)
Chương 124 - Cái Giá Phải Trả (1)
Chương 125 - Cái Giá Phải Trả (2)
Chương 126 - Đứa Bé Ra Đời 1 (1)
Chương 127 - Đứa Bé Ra Đời 1 (2)
Hạng Nguyên Hoán làm động tác cúi đầu khoa trương với Lưu San San:
- Đa tạ Lưu tiểu thư khen ngợi.
- Sau này nếu huynh đối xử với Bạch Thiên Hoan không tốt, ta sẽ triệu tập các tiểu thư toàn thành dùng nước bọt dìm chết huynh!
- Không dám không dám!
Lưu San San chỉnh lại váy thì thấy cây trâm của mình trên mặt đất, cây trâm này rơi lúc nãy khi Ngưu Quang vác nàng vào đây.
Nhìn cây trâm, nàng liền nhớ đến dáng vẻ của mình khi bị Ngưu Quang vác đi thì không khỏi đỏ mặt.
Ngưu Quang cúi đầu nhặt cây trâm giúp nàng, đúng lúc Lưu San San thấy vết thương trên tay hắn, chính là vết thương vì nàng mà có.
- Vết thương của ngươi...
.
Lưu San San lo lắng nhìn vết thương của hắn, muốn đụng vào nhưng chợt nhớ đến thân phận của mình bèn rụt tay về.
Ngưu Quang sững sờ, đưa cây trâm qua:
- Vết thương nhỏ mà thôi, trở về bôi chút thuốc là không sao.
Nàng vươn tay nhận lấy cây trâm Ngưu Quang đưa, vừa mới cầm, cây trâm đã gãy thành hai đoạn.
Nàng bĩu môi:
- Đây là cây trâm ta thích nhất!
Ngưu Quang thấy thế, bèn đoạt lại cây trâm.
- Đợi thuộc hạ sửa chữa xong sẽ đưa nó đến Học sĩ phủ!
Lưu San San theo trực giác không muốn tiếp xúc quá nhiều với Ngưu Quang.
Nàng liếc nhìn cây trâm trong tay hắn, khinh miệt nói:
- Chỉ là một cây trâm mà thôi, gãy thì gãy, bổn tiểu thư không cần nữa, nếu cần, bổn tiểu thư lại đi mua cây mới là được!
Tay Ngưu Quang khựng lại, cảm thấy xấu hổ, cây trâm gãy trong tay tựa như bàn ủi làm bỏng tay hắn vậy.
- Là tôi làm hỏng, tôi sẽ bồi thường cho Lưu tiểu thư!
- Không cần, ta nói rồi, chỉ là một cây trâm mà thôi, đúng rồi.
.
.
Lưu San San mỉm cười nhìn Hạng Nguyên Hoán:
- Huynh hôm nay là tân lang, cứ đợi ở đây không hay đâu, nếu để Bạch Thiên Hoan phát hiện hai ta ở cùng nhau, e rằng không ổn.
- Chuyện hôm nay khiến Lưu tiểu thư hoảng sợ rồi, xin dời bước đến tiền viện!
- Được!
Lưu San San không hề nhìn Ngưu Quang, trực tiếp vượt qua hắn rời đi.
Ngưu Quang bất bình trong lòng vô thức tiến lên muốn tranh luận cùng Lưu San San, Hạng Nguyên Hoán ở phía sau kéo hắn lại.
- Ngươi muốn làm gì?
- Cô ấy lúc nãy nói vậy thật quá đáng, không phải chỉ là một thiên kim tiểu thư thôi sao?
Ngưu Quang hơi bực bội nói:
- Vừa rồi ngài bảo thuộc hạ xin lỗi cô ấy thuộc hạ cũng làm rồi, ngài xem thái độ hiện tại của cô ấy kìa!
Con ngươi Hạng Nguyên Hoán đảo đảo hai vòng, cười hắc hắc:
- Phải ha, ngươi cũng nói rồi, nàng ấy là một thiên kim tiểu thư, cây trâm này.
.
.
Hạng Nguyên Hoán nắm chặt tay hắn, cố ý nghiêm túc giao phó hắn:
- Ngươi cất nó cho tốt, chờ sau khi ngươi sửa xong thì đích thân đem trả nàng ấy!
- Trả? Chủ tử, ngài vừa rồi không nghe cô ấy nói sao? Cô ấy nói không cần!
Ngưu Quang bất mãn.
- Vậy cũng phải trả, không phải ngươi rất tức giận sao? Trở về sửa xong rồi đem trả nàng ấy, nếu nàng ấy không cần thì ngươi cứ vứt cho nàng ấy, hỏi nàng ấy cần hay không, không phải như thế rất hả giận ư?
Hạng Nguyên Hoán vô cùng nhiệt tình phân tích cho Ngưu Quang.
- Nhưng.
.
.
Ngưu Quang do dự.
- Vả lại, vật này dù sao cũng là ngươi làm hỏng, ngươi không trả cho người ta, người ta sẽ cảm thấy là ngươi lấy đồ của người ta, ngươi đem trả như vậy, chẳng phải là hai bên không ai nợ ai sao?
Hạng Nguyên Hoán phát huy ba tấc lưỡi thuyết phục Ngưu Quang.
Nghe Hạng Nguyên Hoán nói vậy, tâm Ngưu Quang dao động, cảm thấy cách này có thể thực hiện được.
Thái độ ban nãy của Lưu San San quả thực chọc giận hắn, không phải chỉ là một thiên kim tiểu thư thôi sao?
- Thuộc hạ nghe theo chủ tử!
Ngưu Quang gật đầu.
Loáng thoáng nghe tiếng Vương Toàn thúc giục mình, Hạng Nguyên Hoán thấm thía vỗ vỗ bả vai Ngưu Quang rồi xoay người rời đi, để lại Ngưu Quang ù ù cạc cạc.
Bởi vì hắn không hiểu ý của Hạng Nguyên Hoán là gì.
Đêm dần về khuya, Bạch Thiên Hoan ngồi dưới đèn đọc sách đến mê mẩn.
Nàng vốn muốn ngủ nhưng đây không phải căn phòng quen thuộc của nàng, ngọn lửa trên hai cây nến màu đỏ thẫm chói mắt, nàng không ngủ được nên ngồi dậy, vô tình lần mò đến thư phòng Hạng Nguyên Hoán, tìm được vài quyển binh thư trong đó đem ra ngoài.
Nàng xem quá mải mê, đến nỗi có người vào phòng cũng không hay biết.
Đến khi có một đôi tay ấm áp che mắt nàng.
Nàng giật mình, chỉ một giây đồng hồ, nàng biết ngay người phía sau là ai.
- Này, Hạng.
.
.
Chữ Hạng vừa thốt ra, Hạng Nguyên Hoán đột nhiên nhoài người lên lưng Bạch Thiên Hoan, vô lại không chịu đứng dậy, hơi thở nóng bỏng phả lên cổ và tai nàng.
- Hoan muội muội, nàng thơm quá, hương thơm khiến cho người ta.
.
.
muốn cắn một cái!
Hắn vừa nói vừa ợ hơi rượu.
Mùi rượu bay vào mũi, hàng chân mày xinh đẹp của Bạch Thiên Hoan cau chặt, nàng vội vã quay đầu lại đỡ hắn.
- Sao chàng uống nhiều rượu như vậy?
Bạch Thiên Hoan khó khăn đỡ hắn đi về phía giường.
- Hôm nay hai ta thành thân, ta rất vui, Hoan muội muội có.
.
.
có vui không?
Ánh mắt hắn mơ màng, nửa thân thể đè lên người nàng.
Không thể không nói, hắn thật sự rất nặng.
- Chàng vui thôi được rồi, còn bắt ta xử lý hậu quả cho chàng nữa!
Lạ thật, hắn uống say đến vậy mà vừa nãy khi hắn vào nàng không hề phát hiện, hắn bất ngờ chạy ra đằng sau nàng như thế nào?
Nàng vừa nghĩ vừa vứt hắn lên giường, lại giúp hắn cởi giày.
Nàng giúp hắn nằm ngay ngắn, đắp chăn, chuẩn bị để hắn tiếp tục ngủ, còn mình lại đi đọc sách.
Nàng nghĩ như vậy, nhưng vừa xoay người thì tay bị kéo, nhìn theo hướng cánh tay thì thấy đôi con ngươi bông đùa của Hạng Nguyên Hoán hiện lên ánh sáng tinh nghịch.
- Tân lang say rượu, nàng là tân nương muốn đi đâu?
Hạng Nguyên Hoán giọng điệu như thường hỏi nàng.
Hắn không say?
Ngón tay Bạch Thiên Hoan đặt lên mạch hắn thăm dò, phát hiện mạch của hắn bình thường, giống như chưa từng uống rượu vậy.
- Say rượu?
Bạch Thiên Hoan tức giận vứt tay hắn:
- Chàng một chút cảm giác say cũng không có chứ ở đó mà say rượu!
- Nàng chính là rượu của ta, nhìn thấy nàng, ta liền say!
Tay Hạng Nguyên Hoán nắm lấy tay nàng, hơi dùng sức kéo nàng vào lòng, hơi thở hai người quanh quẩn, quấn quít bên nhau.
- Chàng không đứng đắn!
Bạch Thiên Hoan buồn bực đánh vào ngực hắn.
Hạng Nguyên Hoán lập tức che tim, nhăn mặt, biểu cảm như sắp chết:
- Hoan muội muội, nàng thật độc ác, đêm tân hôn muốn mưu sát trượng phu!
- Bớt giả bộ đi.
Hạng Nguyên Hoán che trán.
- Nàng quá không biết phối hợp.
- Muốn ta cầm dao phối hợp với chàng à?
Bạch Thiên Hoan cười híp mắt hỏi.
- Cái đó thì không cần!
Quá nguy hiểm, hắn bèn chuyển đề tài:
- Đúng rồi, suýt nữa quên, hôm nay hai ta thành thân, ta muốn tặng nàng một món quà!
- Quà?
Đôi mắt nàng long lanh chớp chớp:
- Quà gì?
Hạng Nguyên Hoán cười thần bí, từ trong ống tay áo lấy ra một thứ, nắm chặt trong tay, quơ quơ trước mặt nàng.
- Là gì vậy?
Bạch Thiên Hoan chăm chú nhìn nắm tay hắn.
- Nàng đoán xem!
- Không lẽ chàng muốn đem toàn bộ khế đất của Hạng thân vương phủ cho ta?
Nàng nhìn hắn.
Hắn lườm nàng.
- Hoan muội muội, nàng cảm thấy ta là người thô tục như vậy sao?
Một giây sau, hắn xòe tay ra.
Trên tay hắn là một thỏi bạc!
Vừa nãy còn nói mình không phải người thô tục, một giây sau liền móc ra một thỏi bạc, mấu chốt là thỏi bạc này chỉ có mười lượng.
Mười lượng bạc mà muốn thu mua nàng?
- Quà chàng tặng ta chính là mười lượng bạc?
Mọi hi vọng hụt hẫng, Bạch Thiên Hoan hơi thất vọng.
- Lẽ nào.
.
.
nàng quên mất thỏi bạc này rồi sao? Hoan muội muội của ta?
Hạng Nguyên Hoán nở nụ cười kỳ dị, nhướng nhướng mi:
- Nàng nghĩ kỹ đi.
Suy nghĩ một vòng, Bạch Thiên Hoan chợt nhớ đến một đêm trăng cao gió lớn, nàng để lại một thỏi bạc cho hắn, hình như chính là mười lượng!