-“Mượn chiếc Mercedes vài ngày được hong?chiếc xe kia ...
.
aiz.
.
.
chờ bảo hiễm đền chiếc khác”
Đức nhăn nhó.
.
.
tiếc hùi hụi ‘bải đụ’ của mình.
.
.
lái Mercedes tuy là oai phong nhưng quá ‘bắt mắt’.
.
hơn nữa chuyện ‘đụ đéo’ không được.
.
.
Nó có nằm mơ cũng không ngờ đây cũng là ý đồ của Nancy .
.
.
Ngoài chiếc Toyota Land Cruiser nàng còn mua cả 3 chiếc xe khủng.
.
.
tuy nói không ghen nhưng đôi khi nghỉ tới lúc hắn làm chuyện đó với người khác trong xe.
.
.
nàng không thoãi mái lắm.
.
.
Trong biệt thự có 3 chiếc thuộc loại hàng ‘khủng’ : một Ferrari 488,
một Porsche 911 Carrera và cái bèo nhất là Mercedes mui trần.
.
.
hắn muốn cái nào cũng được mà nhưng hắn cứ khư khư lái chiếc xe bèo kia.
.
.
lấy cớ nầy cớ nọ .
.
cái gì quá ‘bắt mắt’.
.
.
bây giờ thì hay rồi.
.
.
thiệt là đúng ý nàng.
.
.
trong lòng hớn hở.
.
.
nhưng nghe hắn nói ‘mượn’ khiến nàng mất hứng quắc mắt:
-Không cho mượn.
.
.
muốn xe thì ra ngoài mà mướn.
.
.
-Hihi.
.
không cho cũng không được.
.
.
của em là của anh.
.
.
hihi.
.
.
là người.
.
.
-“chuyện gì?sao mặt bư ta vậy?”thấy Đức đột nhiên im lặng suy nghỉ.
.
.
Nancy ngạc nhiên hỏi.
.
.
-“Hôm qua em nói.
.
.
treo tiền thưỡng 100 triệu cho bất cứ ai cung cấp tin tức về chiếc Mazda CX8.
.
.
vậy bây giờ thì sao?
-“Hủy rồi.
.
.
bản số xe 66.
.
.
mình đã biết bọn họ từ Đồng Tháp tới.
.
không cần chuyện đó nửa.
.
.
Phương Anh đáp.
.
.
-“Ừm chuyện đêm qua.
.
.
ì xèo như vậy.
.
.
em nghỉ sao?các vị nghỉ sao?” Đức nhìn Nancy rồi nhìn quanh một vòng.
.
.
Đám mỷ nử hình như cũng thấy được vấn đề.
.
.
gương mặt mọi người đều ngưng trọng.
.
.
“-Bọn người nầy là dân chuyên nghiệp.
.
.
chưa thấy xác lảo bản có nghĩa là nhiệm vụ chưa xong như vậy chắc chắn chưa rời đi.
.
” Thu Tâm chậm rãi nói.
.
.
“-Đêm qua.
.
.
náo nhiệt như vậy.
.
.
bọn họ chắc chắn đã biết lảo bản còn sống phây phây.
.
.
” Thu Hà nhẹ gật đầu.
.
.
“-Đúng vậy.
.
.
bọn chúng vẩn còn quanh quẩn đâu đây thôi.
.
.
chờ cơ hội khác.
.
.
” Đức lấy tay gỏ gỏ nhè nhẹ trên mặt bàn.
.
.
“-Vậy anh không nên đi đâu hết.
.
.
quá nguy hiểm.
.
.
” Kiều Chinh lo lắng nói.
.
.
“-Trốn hoài sao?không được.
.
.
tuy nguy hiễm nhưng cũng phãi dụ rắn mà.
.
.
”
“-Họ trong tối mình ngoài sáng.
.
.
quá nguy hiểm.
.
không được” Kiều Nga phản đối.
.
“- Yên chí đi.
.
.
mình tính toán kỷ lưởng rồi mới hành động.
.
.
anh cũng không muốn chết mà nhưng cũng không muốn trốn hoài.
.
.
yên chí đi.
.
.
” Đức vừa trấn an Kiều Nga,
Kiều Chinh vừa suy nghỉ.
.
.
So với hai em gái,
Nancy bình tỉnh hơn nhiều.
.
.
nàng đang quan sát khả năng phân tích,
suy luận vấn đề của Đức.
.
Nàng càng lúc càng tin tưỡng sự lựa chọn của mình.
.
.
“-Lẻ ra .
.
.
mình có thể tập trung tìm ra chiếc xe Mazda CX8.
.
.
nếu chúng còn đâu đây thì mình có thể dể dàng phát hiện chiếc xe.
.
.
nhưng vô dụng thôi.
.
bọn chúng không ngu như vậy.
.
.
hắc hắc hắc” Đức chợt cười đắc ý hình như đã có quỷ kế gì.
.
.
“-Sao anh nói chuyện huề vốn vậy?còn cười nửa.
.
.
” Kiều Chinh nhăn mặt.
.
.
’quạo’.
.
.
nàng đang lo lắng cho hắn.
.
hắn lại cười.
.
.
“-Đúng đó lảo bản.
.
.
có phãi có manh mối gì không.
.
.
nói nghe thử.
.
”Thu Tâm cùng đám chị em đang vô kế khả thi.
.
.
nàng cũng không tin tưởng Đức đã tìm ra manh mối gì.
.
.
“-Haha.
.
phải đó lảo bản.
.
.
có gì nói ra.
.
.
cho đám chị em mở rộng tầm mắt một chút cũng tốt” Thu Hà uỷ mị lẳng lơ liếc mắt đưa tình.
.
.
như là không nể mặt Nancy chút nào.
.
.
bản tánh là vậy.
.
.
hơn nữa nghe Thu Tâm kể lại.
.
Thủ trưởng dể dãi.
.
.
nên cũng có chút động lòng.
.
.
- Vậy được.
.
.
coi như tui ‘múa rìu qua mắt thợ’đi ha.
.
.
nà.
.
.
nếu tui là họ.
.
.
tui sẻ không tiếp tục lái chiếc Mazda CX8 nửa .
.
.
ngu sao.
.
.
chuyện rùm ben như vậy.
.
.
tui nhất định tìm một chổ nào đó dấu chiếc xe đó lại.
.
.
“-Có lý lắm.
.
nói tiếp đi”.
.
.
hai mắt Nancy chợt sáng lên.
.
.
“-Tui cần xe mà.
.
.
cho nên phải đi mướn chiếc khác tạm thời làm chân.
.
.
có phải không? Haha.
.
.
Cần Thơ nầy có mấy chổ cho mướn xe chứ.
.
.
chỉ cần đến đó hỏi từ chiều hôm qua cho tới sáng nay.
.
.
haha.
.
danh sách những người mướn xe là được rồi.
.
.
đặc biệt chú ý đến người mướn xe đến từ Đồng Tháp.
.
.
”Hai mắt Đức sáng ngời miệng cười gian trá.
.
.
“-Lảo bản.
.
.
Thu Hà tui phục cậu rồi.
.
.
” Thu Hà nghiêm giọng nói.
.
.
nét mặt rất nghiêm túc.
.
“- Thông minh”.
.
.
Nancy mĩm cười khen,
thầm tự hào về sự lựa chọn của mình.
.
.
“-Dỉ nhiên.
.
.
giờ mới biết sao?” Đức ‘trơ trẻn’ vênh mặt ra dáng tự đắc.
.
.
biết hắn đùa vui khiến mọi người phì cười.
.
.
“-Có lý lắm.
.
.
Hay lắm lảo bản.
.
.
nếu đúng như lời cậu nói.
.
.
haha.
.
chỉ cần một buổi sáng thôi.
.
.
chúng ta sẻ tóm đầu chúng.
.
.
nhưng tạm thời cậu đừng ra khỏi nơi đây.
.
.
chỉ buổi sáng nay thôi .
.
được chứ?” Thu Tâm hăng hái muốn bắt tay làm liền nhưng lo sợ Đức nguy hiễm khi ra khỏi nơi nầy liền đề nghị .
.
.
Chuyện nầy cũng đúng.
.
.
khi chưa biết tung tích chúng.
.
.
ló mặt ra.
.
.
khả năng bị bắn bể gáo lớn lắm.
.
không phải lúc nào cũng gặp may mắn như hôm qua đâu.
.
.
Đức liền gật đầu.
-Cái nầy thì được.
.
một buổi sáng thì không thành vấn đề.
.
.
hy vọng là tui đoán đúng.
.
Các chị hành sự phải cẩn thận mới được.
.
an toàn trên hết .
.
.
tìm ra chúng.
.
khống chế chúng.
.
.
ừm.
.
.
đừng giao cho CA nha.
.
được không?
“-Yên chí đi lảo bản.
.
.
chị em chúng tôi biết cậu muốn gì.
.
hahaha lảo bản.
.
.
nói thiệt nha.
.
chị càng lúc càng thích cậu.
.
hahaha” Thu Hà rỏ ràng không sợ ‘loạn’.
.
.
“-Được.
.
.
haha.
.
xong bọn nầy.
.
.
tuần tới chúng ta tiến quân Đồng Tháp.
.
.
tìm thằng chủ mưu.
.
con mẹ nó.
.
.
tui đích thân xử hắn.
.
.
” Mặt Đức đanh lại.
.
.
sát ý lóe lên trong ánh mắt.
.
.
.
.
.
Định sáng nay về nhà cho Nhàn,
Thủy yên tâm.
.
.
coi bộ không được rồi .
.
.
chỉ còn có cách gọi điện.
.
.
gọi một vòng cho tất cả cũng mất gần 1 giờ đồng hồ.
.
.
Đức buông di động.
.
.
buồn chán thiu thiu ngủ.
.
.
bất ngờ cãm thấy có vật lạnh lẽo đang áp sát vào cặc mình.
.
.
đang say ngủ.
.
.
mở hi hí mắt ta nhìn xuống.
.
.
tức thì hồn vía lên mây.
.
.
.
.
.
Một cây súng đen ngòm đang chĩa ngay đó.
.
.
Kiều Chinh đang cầm súng khều khều.
.
.
mặt chăm chú quan sát.
.
.
như là chưa nhìn thấy lần nào vậy.
.
.
“-Em.
.
.
em làm cái gì vậy Kiều Chinh.
.
.
coi chừng nghen.
.
.
”Đức ‘khủng hoảng’ tinh thần.
.
.
bà cô nầy quá rảnh mà.
.
.
“-hihi.
.
.
anh sợ cái gì chứ.
.
.
em tháo băng đạn ra rồi.
.
.
Chị hai kêu đem cái nầy cho anh.
.
.
thấy anh ngủ ngon nên.
.
.
hihi” Kiều Chinh lém lỉnh trêu đùa.
.
.
hai má rỏ ràng nhuộm màu hồng không biết vì thẹn hay vì ‘xốn xang’khi lòng thấy cặc.
.
.
“-Hihi.
.
.
vậy sao.
. làm anh hết hồn.
.
. đâu đưa anh coi.
.
.
”Đức mừng rở cầm cây súng Kiều Chinh đưa tới.
.
.
-Smith & Wesson M&P đó.
.
.
cái nầy vừa cho anh.
.
.
-Wow.
.
.
màu đen ngầu thiệt.
.
.
cái gi.
.
.
M.
.
. M&P là cái gì?
-Military và Police.
.
.
bên Mỷ cái nầy dùng trong quân đội và Cảnh Sát.
.
.
loại nầy băng đạn 16 viên.
.
.
“-Băng đạn đâu rồi.
.
sao không thấy vậy?” Đức săm soi một hồi rồi hỏi.
.
.
“-No way.
.
.
bây giờ đừng có hòng đi.
.
.
phải rành trước đã .
.
.
cái nào là cái khóa an toàn.
.
. bây giờ không được đâu.
.
.
nguy hiểm.
.
.
anh chưa biết đi đã muốn chạy rồi.
.
.
” Kiều Chinh ‘quắc mắt’.
.
.
-“-Được được.
.
.
hihi.
.
không gấp.
.
.
anh bắn súng khác”.
.
Đức nhìn Kiều Chinh cười ám muội.
.
.
không có gì làm.
.
.
trai đơn gái chiếc trong phòng mình sẳn đang ‘cuổng trời’.
.
.
Vừa nghỉ vậy.
’thằng nhỏ’ liền nghe lời hùng hổ ngóc đầu.
.
.
Nghe hắn nói ‘anh bắn súng khác’.
.
. đầu óc Kiều Chinh mù mịt.
.
.
thầm hỏi “ảnh có súng gì khác sao?” liền kế đó thấy ‘cái đó’ như con ‘quái vật’ hùng hổ ngóc đầu.
.
Kiều Chinh ‘thất kinh’.
.
.
ban ngày ban mặt a.
.
.
không được đâu.
.
.
toan bước xuống giường chạy.
.
.
Buổi sáng,
nàng mặc quần leggy,
chiếc T-shirt bó sát.
.
.
không áo ngực thuận tiện cho các động tác trong phòng tập thể hình.
.
.
chính vì vậy càng dể dàng cho hắn ‘động thủ’.
.
.
nàng chưa kịp đặt chân xuống sàn nhà cã nguyên thân hình đã bị hắn kéo lại.
.
.
Kiều Chinh bật ngửa ra giường.
.
.
cái T-shirt liền bị đẫy lên trên.
.
.
cặp vú lồ lộ.
.
.
“-Ây da.
.
nhột.
.
.
hihi đừng mà.
.
ban ngày ban mặt.
.
.
” Kiều Chinh miệng kháng nghị nhưng không chống cự.
.
.
đầu ti đang bị hắn bú mút chùn chụt.
.
.
người nàng tê dại.
.
.
để hắn làm gì thì làm.
.
.
chẵng mấy chốc người nàng như con nhọng.
.
.
cái gì trên người cũng bị lột hết.
.
.
.
.
.
Đã ghé qua 4,
5 chổ cho mướn xe rồi.
.
.
nhưng không có tin tức gì khả quan.
.
.
người mướn xe từ hôm qua tởi sáng nay không có ai đến từ Đồng Tháp.
.
.
Suy nghỉ của lảo bản tuy ‘hợp lý’ nhưng coi bộ viển vong rồi.
.
tuy vậy cả hai cũng không nãn chí.
.
.
cố gắng đi thêm vài chổ nửa.
.
.
-“haha anh đẹp trai.
.
.
cho hỏi thăm chút được không?”
-“Xin chào.
.
.
xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho cô ?.
.
.
” Lạc.
.
.
nhân viên của CầnThơ Car rental hí hững miệng cười lể phép xã giao với khách hàng.
.
ánh mắt len lén quan sát ngực mông đùi của hai mỷ nử trước mắt.
.
.
chổ lồi thì lồi,
chổ lõm thì lõm.
.
.
gả âm thầm nuốt nước bọt.
.
.
-“Hihi chút chuyện thôi mà.
.
.
ừm.
.
hôm qua đến giờ có ai từ Đồng Tháp đến thuê xe không vậy?hihi.
.
không phiền anh chứ anh đẹp trai?” Thu Hà ỡm ờ hỏi.
.
.
vẻ phong tình vạn chủng.
.
.
.
Thu Tâm đứng kế bên.
.
bấm bụng cười thầm.
.
.
-“Cái nầy.
.
.
xin lổi nha.
.
.
không thể giúp cô được .
.
.
như vậy là trái với qui luật của Công ty.
.
” Lạc nghiêm nghị đáp.
.
.
-Ây ui.
.
.
không được à?sao khó thế?tôi muốn gặp Giám đốc hay người phụ trách nơi nầy.
.
.
thế được chứ anh đẹp trai?
-“Cô gặp ai cũng vậy thôi.
.
.
đây là vấn đề nguyên tắc.
.
.
” Lạc oán giận.
.
.
gả tưỡng mỷ nử sẻ đẫy đưa vài câu với gả.
.
.
sau đó gả sẻ đặc biệt đáp ứng.
.
ai dè lại muốn gặp giám đốc.
.
.
có nghỉa là coi gả như củ khoai à?vì vậy Lạc tức khí .
.
.
nói nguyên tắc.
.
.
-“Cộp”.
.
.
mỷ nử đặt mạnh tấm thẻ lên mặt bàn.
.
.
chẵng nói một câu.
.
.
Lạc nhìn tấm thẻ.
.
.
đầu váng mắt hoa.
.
choáng váng mặt mày.
.
.
Với cấp bậc Đại tá của phòng PA02 Hà nội.
.
.
thay vì công tác tại Hà nội mà được an bày ‘điều ra ngoài’ công tác bên cạnh.
.
.
đủ biết cái thế lực kinh người của nử Thiếu tướng Nancy
CA phòng PA02 đó.
.
.
PA02 có thể ít ai hiểu nhưng nghe tới An ninh đối nội là ‘vãi linh hồn’ rồi.
.
.
vì hai chử ‘An ninh’ rất khủng bố.
.
.
rất ‘nhạy cãm’.
.
.
Người dân thường không bao giờ biết CA có bao nhiêu phòng.
.
.
họ chỉ biết CA qua bộ đồng phục.
.
.
nhìn thấy đồng phục thì biết là CA .
.
.
liền cãm thấy bất an , không ‘thoãi mái’ mặc dù không có làm gì.
.
.
tim đập thùi thụi.
.
.
quen rồi.
.
.
mắt thấy.
.
tay chuẫn bị móc bóp dúi tiền mong ‘bình an’.
.
.
Lại có loại CA ‘chìm’.
.
.
cái nầy mới khủng.
.
.
loại nầy thường được hiểu là ‘vi phục xuất hành’.
.
vô cùng khủng bố.
.
.
thử tưởng tượng một người trông bình thường bất chợt trình thẻ nói hắn là CA.
.
. thất kinh hồn vía ,
hồn bay phách lạc là chuyện bình thường.
.
.
Lạc cãm thấy mình vừa ‘đắc tội’ với CA ‘chìm’ cũa PA02.
.
.
gả sợ xón đái.
.
.
hai chân đứng không muốn vửng.
.
.
-“ Chị.
.
chị xếp.
.
xin chờ một chút.
.
.
để tôi coi lại cho chị .
.
.
”lạc khẩn trương bấm bấm trên bàn phím.
.
.
hai mắt gả dán vào màn hình.
.
.
trán gả lấm tấm mồ hôi mặc dù trong phòng tiếp tân.
.
.
nhiệt độ rất dể chịu nhờ có hệ thống điều hòa.
.
.
Độ chừng hai phút sau gả lắc đầu.
.
.
”Thật không có chị xếp à.
.
.
không có ai từ Đồng Tháp qua đây mướn xe.
.
.
em đã xem kỷ lắm rồi.
.
.
”
-“Thôi được.
.
.
cãm ơn nha anh đẹp trai.
.
.
hihi.
.
như vậy có phải tốt không?” Thu Hà cười khẩy,
cầm lại tấm thẻ CA ,
cùng Thu Tâm quay người đi.
.
.
-“Hai vị.
.
.
xin chờ chút.
.
” Lạc sực nhớ ra điều gì.
.
.
gả muốn để lại chút ấn tượng tốt với 2 xếp CA ‘chìm’ nầy.
.
.
-“Sao”còn có chuyện gì à?” Thu Hà quay người lạnh lùng hỏi.
.
.
-Dạ .
.
.
chuyện là vầy.
.
.
hôm qua có hai người ghé qua đây .
.
lúc đầu định mướn xe nhưng sau đó thay đổi ý định.
.
.
một người trong hai người là anh trai của bà chủ .
.
.
-“ Họ là người Đồng Tháp à?” Thu Tâm ngắt lời.
.
.
-Cái nầy em không rỏ.
.
.
nhưng bà chủ là người Cao Lảnh.
.
.
Ánh mắt Thu Tâm,
Thu Hà nhanh chóng giao nhau trong tích tắc.
.
.
-“Vậy bà chủ anh đâu rồi.
.
?” Thu Hà hỏi.
.
.
-“Dạ.
.
.
bà chủ đã bay đi Thành phố.
.
.
vài bửa mới về.
.
.
”Lạc hồi họp đáp.
.
.
-“Xe của bà chủ anh.
.
.
là loại xe gì?” Một bức tranh đã hình thành.
.
.
tuy không chắc chắn nhưng đây là một phương hướng có thể xem xét.
.
.
Rất có thể bà chủ cho anh trai mượn tạm xe mình.
.
.
người nầy đã nói qua lúc đầu hai người kia định mướn xe .
.
sau đó thay đổi ý định.
.
.
-Dạ Honda CR-V 7 chổ.
.
.
màu đỏ.
.
.
-“Haha.
.
Cảm ơn anh.
.
anh đẹp trai.
.
.
ừm.
.
chuyện nầy.
.
tạm thời.
.
không được nói với ai.
.
.
.
hiểu chứ?” Sắc mặt Thu Hà bất ngờ lạnh như băng khiến Lạc hoãng hốt.
.
.
lắp bắp.
.
.
-Hiểu.
.
.
em hiểu.
.
.
-Được rồi.
.
tiếp tục làm việc đi.
.
hihhi.
.
.
Lạc nhìn theo hai mỷ nử CA ‘chìm’ rời đi.
.
. tâm trạng nữa sợ nửa lo.
.
không biết vừa rồi mình làm đúng hay sai.
.
.
.
.
.
-“Mầy hù hắn.
.
.
hắn sợ xón đái.
.
.
haha” Thu Tâm cười haha nói tục.
.
.
-Phải vậy thôi.
.
nếu không hắn có thể làm bể chuyện.
.
.
ừm.
.
.
đặt giả thuyết đi.
.
.
nếu mầy là bọn chúng.
.
mầy nên làm gì trong lúc nầy.
.
.
-Dĩ nhiên là tao chờ lảo bản ló đầu ra là tao ‘độp’.
.
càng sớm càng tốt nếu không đêm dài lắm mộng.
.
.
-“Đúng vậy.
.
.
Vậy mầy chờ ở đâu?” Thu Hà nhếch miệng cười lạnh.
.
.
-Hắc hắc hắc.
.
.
còn chổ nào nửa.
.
.
cứ canh me gần biệt thự.
.
.
hoặc trường Đảng nhưng gần biệt thự là hợp lý nhất.
.
.
-Đúng vậy.
.
.
hắc hắc hắc.
.
.
trăm phần trăm tao nghỉ bây giờ chúng đang canh me gần biệt thự.
.
.
còn chờ gì nữa.
.
gọi cho Thủ trưởng đi mầy.
.
.
.
.
.
-Ê.
.
.
Huấn.
.
.
mầy có nghỉ thằng chó đẻ kia sẻ nằm suốt ngày trong phòng hong?đụ má.
.
.
tụi mình chờ sáng giờ rồi.
.
.
”
Cách căn biệt thự chừng 300 thước.
.
.
.
một chiếc xe Honda CR-V màu đỏ đậm đậu bên đường Thái Thị Hạnh.
.
.
gả ngồi ngay vị trí tài xế mở miệng hỏi trong khi đang phì phà điếu thuốc.
.
.
trong xe khói mịt mờ.
.
.
-“Đụ mẹ.
.
.
hạ kiếng xe bên mầy cho khói ra bớt coi.
.
. ngộp quá.
.
.
” Huấn, ngồi phía bên cạnh cào nhào vì không chịu nổi khói thuốc đầy đặc trong xe.
.
.
gả vừa nói vừa hạ kiếng xe bên phía gả ngồi.
.
.
hai cửa kiếng vừa hạ xuống.
.
.
khói bay ra nhưng một luồn oi bức tràn vào.
.
.
buổi trưa mặt trời nắng gắt.
.
.
nhiệt độ bên ngoài lúc nầy cũng xấp xỉ 33 .
.
.
cái nóng kinh người.
.
.
-“Kiên nhẩn chút đi.
.
.
nó sắp ra rồi.
.
.
lần nầy.
.
.
nhanh lẹ gọn gàng.
.
bảo đãm”.
.
.
Huấn ‘hứa hẹn’ mặc dù hiện giờ hắn cũng không chắc chắn lắm.
.
.
nhưng hắn nhất định phải chờ.
.
.
hắn muốn ‘xong’ ngày hôm nay.
.
.
không thể kéo dài thêm nửa.
.
.
hắn đã từng nghỉ qua là xông vào biệt thự nhưng hắn không dám.
.
.
bọn mỷ nử nầy.
.
không dể chơi đâu.
.
.
thằng nhóc kia thì khác.
.
.
chỉ cần nó xuất hiện một mình.
.
.
lần nầy hắn phải chết.
.
.
-“Ê.
.
.
An.
.
.
sẳn mới nói nghe.
.
hắc hắc.
.
.
con mẹ chủ xe nầy thiệt là em gái mầy hả?Đụ mẹ .
.
.
mầy gạt ai chứ đừng hòng gạt tao.
.
.
có phải bạn đụ không?tao cũng phục mầy luôn.
.
.
vậy mà mầy cũng nứng cặc được.
.
.
” Huấn nhìn đồng bọn cười nham nhở nói.
.
.
-“Mầy tò mò làm cái đéo gì.
.
.
mầy khác tao khác.
.
.
vừa có lổ thụt vừa có tiền.
.
.
tắt đèn rồi lổ nào cũng như lổ nào.
.
.
huống chi .
.
hắc hắc.
.
.
nó bú cũng đã lắm.
.
.
lồn bót hết biết.
.
.
” An dâm đãng cười hềnh hệch.
.
.
-“Ham tiền làm đỉ đực thì nói đi.
.
.
nó nhìn cũng trên băm rồi.
.
.
lổ đít còn chưa chắc bót nói chi lồn.
.
.
Đụ má.
.
.
làm như tao ngu.
.
.
” Huấn bỉu môi khinh thường.
.
.
-“mầy không ngu .
.
hắc hắc nhưng mầy như thẳng khờ.
.
.
nà.
.
.
mấy con ghẹ đẹp nhiều thằng đụ qua.
.
.
còn mấy con khác nhìn thấy oải nhưng ít thằng chịu đụ.
.
.
con đụ nhiều với con ít đụ.
.
.
suy nghỉ đi con nào bót hơn con nào.
.
hắc hắc.
.
.
” An thô bỉ đưa ra ‘triết lý’ chọn bạn đụ.
.
.
-“Wow.
.
vậy thì phải.
.
.
nhưng mà.
.
.
đụ má không phải chứ hả.
.
.
” Huấn chợt chửi thể.
.
.
hắn nhìn trong kiếng chiếu hậu thấy một xe CA đang tiến gần .
.
.
-“Không có gì đâu.
.
.
có lẻ sáng giờ mình ở đây nên tụi nó muốn giả bộ kiểm tra kiếm chút cháo thôi.
.
.
”An khinh thường.
.
.
-Wow.
.
không phải đâu.
.
.
là đàn bà nha mậy.
.
.
Mỷ Kiều chầm chậm tiến gần.
.
.
thong dong thư thả đến sát bên cửa phía bên tài xế.
.
.
Huấn bấm nút hạ kiếng xe xuống.
.
.
nhìn quân hàm trên cầu vai .
.
.
gã mĩm cười lể độ chào.
.
.
-Thiếu tá.
.
.
xin chào.
.
.
có chuyện gì sao?
-“Xe có chuyện gì sao?chổ nầy không thể đổ lâu được”.
.
.
Mỷ Kiều cúi người nhìn vào xe.
.
.
khói thuốc và mùi thuốc lá nặc nồng.
.
nàng đưa tay quạt quạt.
.
mặt nhăn lại.
.
.
-“haha xin lổi đồng chí Thiết tá.
.
.
An.
.
.
hạ cửa xe xuống mầy.
.
.
” Huấn quay qua An ‘ra lệnh’.
.
.
-“Ok.
.
Ok.
.
.
sorry.
.
haha” An đưa tay bắm nút hạ kiếng xe.
.
.
Ngay lúc nầy.
.
.
một phụ nử dáng người mãnh khãnh,
tay cầm dù che nắng,
tay xách bóp đầm đang khoan thai bước về hướng nầy.
.
đồng thời cách đó vài trăm thước chiếc Toyota Land Cruiser cũng đang lao tới.
.
.
sự phối hợp vô cùng nhuần nhuyển.
.
.
-Bằng lại và giấy xe.
.
làm ơn
-“Ừm.
.
ừm.
.
được.
.
.
”.
.
cã hai đưa tay ra phía sau ,
nhỗm người móc ví.
.
.
.
hoàn toàn không để ý người phụ nử cầm dù đã tiến sát cửa xe.
.
.
“bụp.
.
bụp.
.
.
” hai tiếng nổ nhỏ vang lên.
.
.
.
“-Đụ.
.
.
” Huấn,
An cám giác cổ đau nhói.
.
.
ngay cả câu chửi thề cũng không nói dứt .
.
.
mắt hoa lên.
.
.
ngoẻo đầu.
.
.
ngủ .
.
.
Nử sỷ quan dường như không thấy.
.
.
không nghe.
.
.
chỉ chăm chú nhìn vào giấy tờ trên tay.
.
.
trong khi người phụ nử tóm gọn ‘hai con heo’ thãy ra băng sau.
.
.
nhanh gọn.
.
.
không một hơi thở nặng nề.
.
.
nàng ngồi vào vị trí tài xế.
.
.
không nói không rằng cho xe phóng đi.
.
.
-“Hihi.
.
.
Đồng chí Thiếu tá.
.
có cần giúp đở không?xem ra không cần tụi nầy rồi”.
.
Chiếc Toyota Land Cruiser ngừng lại.
.
.
Thu Hà hạ cửa kiếng xuống cười hihi haha.
.
.
-“Mau biến đi.
.
.
bà đây không rãnh mà rửng mở như bọn mi”.
.
Thiếu Tá Mỷ Kiều không khách sáo và gương mẩu chút nào cười mắng.
.
.
“Hahaha.
.
” hai Thu cười vui vẻ.
.
.
chiếc xe rít bánh phóng đi thẵng .
.
. quẹo vào biệt thự gần đó.
.
.
Một giờ trước .
.
.
Kiều Chinh rên hừ hừ.
.
.
thở không ra hơi người nuổn ra,
hai chân muốn đứng không vững mà hắn vẩn không có dấu hiệu ngừng.
.
.
nàng cũng không muốn hắn ngừng.
.
.
hắn thút dồn dập.
.
.
thốn thì có thốn.
.
nhưng sướng ngút trời.
.
.
-“Nầy.
.
.
muốn giết em sao.
.
.
người ta chịu hết nỗi rồi.
.
.
thốn quá”.
.
.
Kiều Chinh nũng nịu.
.
.
hai tai vịn vào tường cho khỏi ngả.
.
-“Hihi.
.
.
Cho anh nửa tiếng nửa thôi.
.
.
”Phía sau Đức ‘lì lợm’ càng lúc càng ‘vủ phu’ không thương hương tiếc ngọc.
.
.
tay bóp vú,
tay sờ chùm lông ướt đẫm dâm thủy.
.
người thì hùng hục nắc lia chia.
.
.
.
.
.
-“Em.
.
.
em làm miệng cho anh nhé.
.
.
” Kiều Chinh đầu hàng.
.
.
nàng quả thật mõi lắm rồi.
.
.
nửa tiếng nửa?không thể nào chịu được dù là 5 phút.
.
-hihi.
.
được.
.
được.
.
.
.
.
.
Kiều Chinh ‘nguýt’ hắn.
.
vén tóc ngồi bẹp xuống sàn gổ.
.
.
há miệng ngậm cặc vào.
.
.
.
tay nàng nâng bìu dái xoa xoa.
.
.
Được hắn huấn luyện .
.
.
kỷ thuật tiến bộ không ít
.
.
.
“Lảo bản.
.
Thủ trưởng gọi anh kìa”.
.
.
tiếng Phương Anh ỏn ẻn vang lên ngoài phòng sau đó tiếng mở cửa phòng.
.
.
Phương Anh xuất hiện trước ngạch cửa.
.
.
-“Ahhh.
.
.
.
Oh my God.
.
.
sao.
.
sao không khóa cửa lại.
.
.
” Phương Anh ‘hết hồn’ khi thấy cảnh ‘rực lửa’ mà nàng không nên thấy.
.
.
hoãng hốt ‘dội’ trở ra hai má nóng bừng.
.
.
bên ngoài hành lang.
.
.
đứng dựa lưng vào tường tay ôm lấy ngực thở dồn dập.
.
.
-“Ây da.
.
.
hihi.
.
.
vào phòng sao không gỏ cửa chứ”.
.
.
Đức ‘càu nhàu’ nhưng miệng thì cười hihi haha.
.
.
nhìn bộ dáng nàng ta trông thật tức cười.
.
.
cứ làm như thấy cặc đàn ông lần đầu tiên í.
.
.
-Kiều Chinh thì thãm thương rồi.
.
.
hai má đỏ như gấc.
.
.
phen nầy làm sao còn hình tượng nửa đây.
.
.
nghỉ tới vừa rồi vô cùng xấu hổ.
.
.
lúc tay nàng đang mân mê bìu dái.
.
miệng nút.
.
.
con nhỏ Phương Anh chắc thấy hết rồi.
.
.
Kiều Chinh ngượng quá.
.
.
quê quá.
.
ngắt đùi Đức một cái thật mạnh.
.
.
-Cũng tại anh hết.
.
.
bây giờ làm sao đây.
.
.
Phương Anh.
.
nó .
.
nó thấy hết rồi.
.
.
-“Thủ trưởng chờ.
.
mau đi nhen”.
.
.
Có tiếng Phương Anh bên ngoài vọng vào.
.
.
rồi tiếng nàng bước đi.
.
.
-“Ừm .
.
tới liền.
.
.
” Đức nói vọng ra.
.
.
quay sang Kiều Chinh cười nham nhở :”hắc hắc.
.
.
chuyện thường thôi mà.
.
.
cô ta bảo đãm cũng rành sáu câu vọng cổ.
.
.
”
-“Nói bậy đi.
.
.
Phương Anh chưa chồng.
.
.
chưa có bạn trai.
.
.
làm làm gì có chuyện.
.
.
”.
.
.
Kiều Chinh ngượng nghịu.
.
không biết làm thế nào nói hết câu.
.
.
-Không chứ hả??lesbian?nếu không phải thì gái già rồi đó nha.
.
hắc hắc.
.
.
.
.
.
-“Haha.
.
.
Sorry .
.
.
có chuyện gì vậy?không phải tìm được chúng rồi chứ?” Đức bước vào phòng IT trên lầu ba.
.
.
mọi người hầu như đều có mặt ngoại trừ Ngọc Như,
Kiều Nga,
Mỷ Kiều.
.
.
cả hai đang đi làm và dỉ nhiên là Kiều Chinh.
.
.
còn xấu hổ.
.
.
không dám lộ diện.
.
.
-Đúng vậy.
.
.
lần nầy .
.
mọi chuyện theo ý anh mà làm.
.
.
ụa.
.
Kiều Chinh đâu?
-Hình như không khoẻ.
.
ừm.
.
.
tìm được bọn chúng ở đâu vậy.
.
.
-“Thu Hà,
Thu Tâm nói bọn chúng đang ở trong xe cách đây không xa.
.
.
Thủ trưởng muốn biết ý lảo bản thế nào.
.
.
” Xuân Mai đáp.
.
.
-“Còn thế nào nửa.
.
.
.
đem về đây.
.
.
sau đó từ từ chơi đùa với chúng.
.
.
có vấn đề gì không?” Đức nhìn Nancy.
.
.
tuy nàng để nó tự do hành động nhưng một khi đã quyết định liên quan đến mạng người.
.
.
dù sao cũng phải cho nàng biết.
.
.
-“Khi chúng bắn anh.
.
.
bọn chúng không do dự.
.
.
vậy tại sao anh lại lề mề vậy?” Nancy trợn mắt trách.
.
.
-“Được.
.
có câu nầy của em.
.
haha.
.
.
vậy là dể làm rồi.
.
.
nhớ lần trước bọn thủ hạ của Phạm bá Thành.
.
.
cứ bổn củ soạn lại mà làm.
.
thế nào?haha.
.
làm sao.
.
tui không rành lắm.
.
cái nầy phải nhờ các vị rồi.
.
.
-“Chuyện nầy không thành vấn đề.
.
.
OK chúng ta bắt đầu.
.
Phương Anh,
liên lạc Mỹ Kiều,
Thu Hà.
.
Thu Tâm.
.
.
mình làm như vầy.
.
.
” Thục Linh đã có kế hoạch sẵn trong đầu.
.
.
-“Anh định làm sao?”.
.
.
trong lúc đám thủ hạ chị em lăng xăng tiến hành kế hoạch.
.
.
Nancy hỏi nhỏ bên tai Đức.
.
.
-“Còn làm sao nửa.
.
.
trước hết đem về đây.
.
.
chơi đùa cho chúng biết cái gì là địa ngục trần gian.
.
.
sau đó.
.
.
hắc hắc.
.
.
yên chí đi.
.
anh không tàn ác đến nổi giết chúng đâu.
.
.
-Nhân từ với kẻ thù là tàn nhẩn với chính mình.
.
.
cái nầy anh biết chứ?
-Ây.
.
.
’ân ân oán oán hà thời dứt’.
.
.
aiz.
.
.
ông trời có đức hiếu sinh.
.
.
aiz.
.
.
không nên phạm sát giới a.
.
.
Nancy à.
.
em sát khí quá nặng đó.
.
.
phải tích phước cho con mình một chút đi nha.
.
.
-“Đừng làm bộ làm tịch nửa.
.
.
nói mau.
.
.
anh tính làm sao”Nancy nhìn nó.
.
.
’ứa gan’.
.
vẻ mặt gian trá rỏ ràng trái ngược với lời nói như muốn ‘xây 7 tháp chùa’.
.
.
-“Cái gì là làm bộ làm tịch.
.
.
anh nói thiệt đó.
.
.
anh sẻ không giết người.
.
.
chuyện kinh khủng và tàn ác như vậy anh sẻ không làm.
.
.
.
anh sẻ cắt gân tay,
gân chân chúng thôi.
.
.
sau đó đem ra giửa sông Hậu.
.
.
cho chúng bơi vào.
.
.
Vậy thôi”.
.
.
Đức nghiêm túc nói.
.
.
nét mắt vô cùng ‘thánh thiện.
.
.
’
-“Anh.
.
.
.
hahahaha”.
.
.
Nancy bật cười rủ rượi.
.
.
Đám chị em đang tiến hành kế hoạch.
.
.
nghe tiếng cười của Thủ trưởng lấy làm kỳ quái.
.
.
.
.
.
Trong ga ra trên hai chiếc ghế.
.
hai chân trói chặt vào chân ghế,
hai tay ngoặc về phía sau trói vào lưng ghế.
.
.
miệng bịt băng keo.
.
hai mắt vẫn nhắm như đang ngủ.
.
.
Trong ga ra hầu như mọi người đều có mặt.
.
.
ngoại trừ Nancy,
hai Kiều và Mỷ Kiều.
.
.
đám mỷ nử cúng muốn mở rộng ‘tầm mắt’.
.
.
coi lảo bản xử việc ra sao.
.
.
mong hắn đừng để thất vọng.
.
.
-“Khi nào chúng tỉnh vậy?” Đức nheo mắt.
.
.
nhìn hai tên bị trói chặt vào ghế.
.
một trong hai chính là người đả nhìn nó nhe răng cười trước khi bắn nó.
.
.
Đức không bao giờ quên được.
.
.
-“Nếu để yên như vậy.
.
khoãng 1 tiếng đồng hồ.
.
.
còn muốn trong vòng hai ,
ba phút.
.
.
lấy nước lạnh tạt vào mặt”.
.
.
Thục Linh êm nhu đáp.
.
.
-Haha.
.
.
vậy tôi đi lấy.
.
.
-“Có đây rồi.
.
.
”Phương Anh cầm xô nước tạt lên mặt hai gả kia.
.
.
nước lạnh.
.
.
là nước đá tan ra.
.
.
không tỉnh mới là lạ.
.
.
-Haha.
.
.
không ngờ đôi khi hồ đồ.
.
.
nhưng chu đáo thiệt.
.
.
cám ơn.
.
.
-“Anh”.
.
.
Phương Anh biết hắn mắng xéo mình không gỏ cửa xông vào trưa hôm nay.
.
hai má đỏ bừng.
.
.
không tiện phản bác.
.
Thục Linh đang kế bên.
.
.
nên ‘nhịn’.
.
.
Huấn là người đầu tiên thức tỉnh.
.
.
theo bản năng gả dãy dụa khi biết mình đang bị trói.
.
.
gã mở to mắt nhìn .
.
ánh mắt đỏ ngầu.
.
căm giận.
.
.
cái thằng mà bọn hắn muốn giết đang nhe răng cười.
.
.
An.
tên đồng bọn cũng đã tỉnh.
.
.
hai mắt cũng long sòng sọc lên như muốn ăn tươi nuốt sống đám người trước mặt.
.
.
-“hắc hắc hắc.
.
.
hai người anh em.
.
.
í không phải.
.
thiệt là hổn xược.
.
.
phải nói là hai chú bác mới đúng.
.
chúmg ta lại gặp nhau rồi.
.
.
trái đất nầy coi vậy mà nhỏ xíu ha.
.
.
hắc hắc hắc.
.
.
”Miệng cười đểu,
nói bi bô.
.
đưa tay giật hai miếng băng keo trên miệng hai ‘chú bác’ xuống.
.
.
-“Mầy .
.
đụ má.
.
mầy biết bố mầy là ai không?đụ má mầy đụng tới ông.
.
.
tù rục xương con ạ.
.
.
đời mầy tàn rồi.
.
.
” Huấn văng tục.
.
hai mắt đỏ ngầu.
.
.
uy hiếp.
.
-“Ui cha.
.
.
nghe chưa.
.
.
nghe chưa?nó hăm dọa kìa.
.
ây da.
.
tui sợ quá à.
.
tay tui run hết rồi.
.
coi nè”.
.
.
Đức đưa bàn tay lên làm ra vẻ run rẩy.
.
.
’mặt trắng bệch’.
.
.
khiến đám mỷ nử cố nín cười.
.
.
-“Bây giờ.
.
mầy muốn sao?mầy nói đi.
.
.
” An có vẻ thức thời.
.
.
’lịch sự’ hơn.
.
.
-“làm sao?hắc hắc.
.
dỉ nhiên là chơi đùa một chút rồi.
.
.
yên chí đi.
.
không nguy hiểm đến tính mạng đâu.
.
không cần phải sợ.
.
hắc hắc.
.
.
chú nầy nha.
.
.
lúc bắn tui.
.
.
cãm giác thế nào?chắc là sướng lắm chứ gì?ây da .
.
.
bắn dở ẹt.
.
.
”
Nó ngừng.
.
.
đi đến một góc ga ra mở họp lấy máy khoan.
.
cắm điện.
.
.
bấm nút.
.
.
tiếng động cơ quay nghe rờn rợn.
.
.
-“Mầy.
.
mầy muốn làm gì.
.
.
bọn tao là CA Đồng Tháp.
.
.
đụ mẹ.
.
.
” An ,
Huấn mặt tái nhợt nói không dứt câu.
.
.
thằng nhóc nầy hình như có vẻ điên điên.
.
.
-“Làm gì?khoan lổ chứ làm gì.
.
.
tui chưa bắn súng lần nào nhưng khoan cây,
khoan sắt thì làm hoài.
.
.
bây giờ .
.
hắc hắc.
.
muốn khoan xương người.
.
.
hai chú hợp tác một chút ha.
.
.
”nó vừa nói vừa nhìn mủi khoan.
.
.
bấm.
.
.
tắt.
.
.
bấm tắt.
.
.
tiếng máy bình thường nghe không có gì nhưng sau lời nó nói.
.
ai cũng nghe rợn tóc gáy.
.
.
khoan xương?ô má ơi.
.
.
thánh thần ơi.
.
.
nói chơi phải không?
Đám mỷ nử trợn mắt há mồm.
.
.
trong đầu cứ nghỉ lảo bản sẻ tay đấm chân đá cho hả giận.
.
.
sau đó xử tử.
.
.
cũng là hiếm có rồi.
.
.
dù sao lảo bản cũng còn trẻ,
thiếu sự tàn nhẩn nên Thủ trưởng muốn huấn luyện hắn.
.
.
ai dè.
.
.
hắn cũng đủ độc ác .
.
.
vượt qua sự tưỡng tượng trong đầu.
.
.
Nhưng sau đó lời nói từ miệng lảo bản khiến các nàng ‘tức khí’.
.
.
vì dám ‘coi nhẹ’ chị em của Thiếu tướng.
.
.
-Các vị.
.
.
hahaha.
.
ra ngoài đi.
.
.
hay lên lầu nghỉ ngơi đi.
.
.
ở đây không tiện đâu.
.
hahaha.
.
cám ơn nhiều.
.
.
-“Tụi nầy muốn mở rộng tầm mắt.
.
.
không được sao?” Thu Hà ủy mị ‘hờn mát’ ỏng ẹo nói.
.
.
-“Hả?được.
.
được.
.
dĩ nhiên là được.
.
.
nếu không yếu bóng vía.
.
.
còn ai yếu bóng vía.
.
haha xin cứ tự nhiên đi ha.
.
.
” Đức vừa nói vừa liếc nhìn hai ‘chú bác’.
.
.
nhếch miệng cười bí hiễm.
.
.
Huấn,
An.
.
quả thật đang sợ té đái.
.
.
trước giờ chỉ có bọn chúng mới tra tấn người khác.
.
.
bây giờ bản thân sắp bị tra tấn.
.
.
hơn nửa thằng nhóc nầy có vẻ không bình thường.
.
.
hắn.
.
.
hắn điên rồi.
.
.
-“Anh bạn.
.
.
chuyện gì cũng có thể thương lượng.
.
.
” Huấn nhỏ giọng.
.
.
không còn hung hăng nửa.
.
.
-“Thương lượng?hai người đang ở vị trí thương lượng sao?hắc hắc.
.
.
yên chí đi.
.
.
không sao đâu nếu hai chú bác có khả năng thì OK.
.
còn nếu không htì.
.
.
hắc hắc.
.
.
chuyện khó nói lắm.
.
.
nhưng không liên quan tới tui nha.
.
.
hắc hắc hắc.
.
-“Mầy.
.
.
mầy muốn làm gì?” An nghe ra ‘mùi vị’ bất thiện trong lời nói .
.
.
bụng run sợ.
.
.
-“Ây.
.
đừng nóng mà.
.
.
chờ chút.
.
tui nói cho hai ‘chú bác’ nghe.
.
.
hắc hắc.
.
.
” nó lấy băng keo dán miệng hai ‘chú bác’ lại kỷ lưỡng.
.
.
đứng nhìn chăm chú lẫm bẫm trong miệng.
.
.
tuy vậy ai cúng nghe được:”
-Sorry nha.
.
.
không muốn hai ‘chú bác’ làm ồn.
.
.
Tui có đọc qua Tam quốc chi.
.
.
có đoạn Quan công bị tên độc bắn trúng.
.
.
phãi nạo xương.
.
ngày xưa đâu có thuốc tê.
.
vậy mà Quan công không kêu la.
.
.
trong lúc đại phu nạo xương lấy mủ.
.
.
Quan công đánh cờ.
.
.
hắc hắc.
.
.
tui không tin đâu.
.
bọn Tàu bóc phét thôi.
.
.
cho nên phải bịt miệng hai ‘chú bác’ lại.
.
.
sorry nha.
.
.
-“Mầy.
.
mầy điên rồi.
.
.
” Huấn,
An nghe xong hồn phi phách tán.
.
.
thằng nầy điên rồi.
.
.
nói lời như vậy mà vẻ mặt vô cùng bình thản.
.
.
Đứng vậy.
.
.
hắn điên rồi.
.
.
không điên cũng lạ.
.
.
người giết mình trước mắt.
.
.
không điên thì không bình thường.
.
.
Mặt thằng nhóc bỗng đanh lại.
.
.
tiếng máy khoan nghe lạnh người.
.
.
Huấn kinh khủng nhìn chân của đồng bọn đang bị mủi khoan xuyên qua.
.
.
giày và chân.
.
.
.
vết máu đỏ loang trên sàn xi măng của ga ra.
.
.
tiếng máy khoan đều đặn.
.
.
tiếng rú đau đớn trong cổ họng của đồng bọn.
.
.
Đám mỷ nử nín thở.
.
.
hắn lúc nầy và hắn lúc hihi haha lúc cầm cây đàn nghêu ngao hát.
.
.
hình như là hai người khác nhau.
.
.
một là hiện thân của ác quỷ.
.
.
mệt là hoá thân của thiên thần.
.
.
vậy hắn là ai đây.
.
.
nhưng sau lần nầy.
.
.
hình ãnh của hắn trong lòng bổng nhiên cao lớn hẵn lên.
.
.
độc ác.
.
quyết đóan là đặc tính của người làm việc lớn.
.
.
-“Biết mà.
.
.
chịu không nổi đâu.
.
.
chú nầy xỉu rồi.
.
.
chú còn tỉnh hay là tui nói cho chú biết ha.
.
.
tui sẽ làm gì.
.
.
khi chú kia tỉnh chú nói cho chú kia biết để khỏi phải thắc mắc.
.
.
ây da.
.
tui không có thì giờ nhiều.
.
.
là vầy.
.
tui khoan hai tay hai chân các chú.
.
sau đó đem hai chú thả giữa sông Hậu.
.
.
để hai chú bơi vô.
.
.
như vậy chúng ta huề.
.
.
coi như ân oán chấm dứt.
.
.
chú nói có phải không? Hắc hắc.
.
.
chân nào của chú trước đây.
.
.
ui.
.
chân nào cũng được mà.
.
.
trước sao cũng lủng lổ thôi.
.
.
Cả ga ra bỗng bốc lên mùi xú uế.
.
.
.
.
.
-“Lảo bản.
.
.
tôi đi theo giúp một tay.
.
.
”Thu Hà thân mật nói.
.
sau sự kiện trong ga ra.
.
cái nhìn của nàng đối với lảo bản trẻ tuổi nầy đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
.
.
-Hihi.
.
.
Không cần đâu.
.
hihi.
.
.
chuyện nhỏ thôi mà.
.
.
ở nhà nghỉ ngơi đi.
.
hôm nay chị đã làm nhiều rồi.
-“Hay là tôi đi với anh.
.
.
tôi không mệt dù sao hai người còn hơn một người.
.
.
” Phương Anh bỗng đề nghị.
.
.
-“Tôi cũng muốn đi” hêm một người thêm một phần sức lực” Thu Tâm cũng không chịu kém.
.
.
-“Đúng đó.
.
.
nếu không em đi với anh”.
.
.
Kiều Nga không yên lòng khi thấy Đức một mình mang hai ‘chú bác’ giao cho ‘Hà Bá’.
.
.
Nancy,
Kiều Chinh có thai.
.
không tiện.
.
vậy nàng là người thích hợp nhất.
.
.
-Em không được.
.
.
ừm Thu Hà hay Phương Anh.
.
.
Thu Tâm.
.
.
ai cũng được nhưng một người được rồi.
.
.
-“Để tôi.
.
.
Phương Anh,
Thu Tâm.
.
.
đừng giành với tôi nha.
.
.
khi nãy tôi lên tiếng trước.
.
.
” Thu Hà nhanh nhẹn xung phong.
.
.
.
.
.
-“Chổ nầy là chổ nào?”
-“Haha.
.
vườn địa đàng.
.
.
là tui đặt tên đó.
.
.
lãng mạng hong.
.
.
lúc trước thường tới đây ngắm trăng sao.
.
.
” xe dừng trong khu vườn địa đàng.
.
Đức cãm khái đáp.
.
.
-Sao nói là giửa giòng sông Hậu?
-“ây da.
.
haha.
.
nói cho oai thôi.
.
.
cuối khu vườn có con sông con chãy ra sông Hậu.
.
.
cũng được rồi.
.
chị không nghỉ bọn chúng có thễ bơi vào chứ hả?hắc.
.
. hắc.
.
. hắc
-“Vậy cũng phải.
.
.
trừ khi có phép lạ.
.
.
OK lẹ đi.
.
.
tụi nó thúi quá.
.
.
”Thu Hà nhăn mặt.
.
.
-Ừm.
.
.
cuối vườn.
.
có chiếc tam bản.
.
.
đem chúng lên.
.
cheo ra giữa sông.
.
bye bye.
.
.
hắc hắc hắc.
.
.
.
.
.
Hai ‘chú bác’ Huấn ,
An.
.
.
nước mắt đoanh tròng.
.
.
ánh mắt van lơn trong tuyệt vọng.
.
.
cái khủng khiếp nhất của đời người là biết giờ phút cuối cùng của mình đã tới.
.
.
-“Yên chí đi.
.
.
ráng bơi vô là được rồi.
.
.
hắc hắc hắc.
.
.
cố gắng nha.
.
ừm.
.
quên nữa.
.
.
trong trường hợp.
.
.
ví dụ thôi nha.
.
.
là ví dụ thôi.
.
.
hai chú đi dự tiệc với ‘Hà Bá’.
.
.
nhớ dành phần cho lảnh đạo Ngọc Sơn nha.
.
không lâu đâu.
.
.
tuần tới thôi.
.
.
sẵn sàng chưa?1.
.
.
2.
.
.
3 bye bye.
.
.
good luck.
.
.
“Bùm”.
.
.
”Bùm” tiếng hai thân thể đồ sộ rơi xuống sông.
.
.
Đức nhìn hai ‘chú bác’ vẫy vùng trong chốc lát.
.
.
rồi chìm lĩm.
.
.
.
.
.
-“Mệt không?ngồi nghỉ chút rồi về.
.
.
” Đức lấy trong xe hai chai nước lọc.
.
.
đưa Thu Hà một chai.
.
.
mở nắp tu một hơi.
.
.
bất chợt nhìn khe hở trên ngực.
.
.
vú Thu Hà nây nẩy.
.
.
-“Nhìn chổ nào vậy?” Thu Hà lườm.
.
.
giọng ỡm ờ.
.
.
cãm thấy rạo rực.
.
.
-“Chổ nào đang nhìn thì nhìn thôi.
.
.
hihi” Đức nham nhở cười hihi thú nhận.
.
.
-“Không đàng hoà.
.
.
ng.
.
.
.
Ưm.
.
.
”Chưa kịp dứt câu môi đã bị cặp môi khóa lại.
.
.
như lửa gặp rơm.
.
hai tay nàng ôm lấy đầu Đức vít chặt.
.
.
mãnh liệt đáp trả.
.
.
cãm giác hai tay Đức đang xâm lấn khắp cơ thể mình.
.
.
.
.
.
-“Ở.
.
.
ở đây sao?” Thu Hà thều thào.
.
.
-“Ừm.
.
.
” Đức đẫy ngả nàng lên hàng ghế băng sau.
.
nhang chóng kéo quần .
.
.
một phát một,
quần dài và quần kéo ra quá nửa đùi .
.
.
nàng hổ trợ đạp luôn ra ngoài.
.
.
Dưới ánh trăng.
.
.
.
phần dưới trắng ngần lồ lộ.
.
mãnh lông đen mịn khêu gợi lờ mờ dưới ánh trăng .
.
.
Thu Hà dang hai đùi .
.
.
cữa hang ẫm ướt mời mọc.
.
.
-“Không.
.
.
đừng.
.
.
”tưỡng hắn ‘lên ngựa’ ai dè hắn ngồi xuống áp miệng vào.
.
.
nhưng trể rồi.
.
.
hắn không ngại có mùi thì được.
.
thây kệ hắn.
.
.
nàng chơi vơi ghì mạnh tóc hắn vào sát thêm.
.
.
đã lâu lắm rồi.
.
.
từ lúc ly dị.
.
.
chưa nếm mùi đàn ông.
.
.
cái lưỡi của hắn tung hoành phía dưới khiến dâm thủy của nàng tuông trào.
.
.
liên tục rên ư ư trong cổ họng.
.
.
.
.
.
-“Ôi giời ôi.
.
lảo bản ôi.
.
.
cậu giết chị Hà rồi.
.
.
”
Thu Hà rít lên .
.
.
nàng biết hắn dai sức.
.
cả đêm mới có thễ ‘quá tam quan’ với ba chị em Thủ trưởng.
.
.
nhưng không ngờ ‘súng’ hắn khủng đến thế.
.
.
lúc hắn đút vào.
.
.
nàng cãm thấy chổ ấy của mình như bị ‘nong’ ra hết cỡ.
.
.
thốn vô cùng thốn và cũng sướng vô cùng sướng.
.
.
Hắn nắc.
.
.
nàng chõng khu cho hắn nắc.
.
.
hắn nắc như điên dại.
.
.
nàng cũng đẫy ngược về sau khi hắn nắc tới.
.
.
sướng càng thêm sướng.
.
.
Đã ba lần rồi.
.
.
nàng biết mình đã lên đỉnh ba lần rồi.
.
.
người nàng rả rời nhưng hắn vẫn hùng hục.
.
.
có phải là người không vậy?
-“Nầy.
.
nầy.
.
.
.
chị thua cậu rồi lảo bản.
.
.
ra đi.
.
chị sắp xỉu rồi.
.
.
hihi.
.
”Thu Hà ‘năn nỉ’.
.
.
-Mệt à? Hihi.
.
.
chìu Đức nha.
.
.
-Sao cũng được.
.
.
nghỉ chút đi.
.
.
muốn giết người ta à?
-“Ừm.
.
được được.
.
.
nà.
.
.
”Đức rút ra.
.
.
đưa cặc ngay miệng.
.
. nàng hung hăng lườm nhưng rồi cũng ngoan ngoãn há miệng cho hắn đút vào.
.
.
nắc.
.
.
.
.
.
Thu Hà ‘còn mới’.
.
.
chưa biết lảo bản nàng khoái nhất là cái nầy.
.
.
vừa đụ miệng vừa bóp vú.
.
.
.
.
.
Thu Tâm nhìn bạn mình với ánh mắt nghi hoặc.
.
.
“-nhìn.
.
.
nhìn cái gì.
.
.
hihi.
.
.
”Thu Hà bật cười sung sướng.
.
.
“-mầy.
.
mầy.
.
.
” Thu Tâm cãm thấy ghen ghen.
.
.
-À há.
.
.
mầy nha.
.
.
chậm như rùa.
.
.
***
“Haha.
.
chào các vị.
.
lâu quá không gặp các vị khoẻ chứ hả”?
Khá lâu không đến.
.
.
công ty hiện nay cũng có rất nhiều người mới.
.
.
họ không biết Tổng Giám đốc là ai.
.
.
Phó Loan là người điều hành.
.
.
vì vậy khi Đức đến Đức Lập đột xuất khiến mọi người sửng sốt.
.
.
“-Cậu không sao chứ? Hôm qua làm tôi hết hồn.
.
.
tối qua nghe cậu bình an mới yên tâm.
.
.
mai mốt đừng có như vậy nữa nha.
.
.
cậu không chết cũng có nhiều người chết đó.
.
.
kìa.
.
nhìn đi.
.
.
” Phó Loan hất hàm về phía Yến,
Tuyết .
.
.
hai mỷ nử đang nước mắt đoanh tròng.
.
.
cũng như Nancy ,
Kiều Chinh,
Kiều Nga đêm qua khi nghe tiếng nó trong điện thoại.
.
.
Không những vậy.
.
.
Tâm,
Nhung cũng đứng gần đó.
.
.
-“Yến,
Tuyết.
.
.
Dì Út.
.
Chị Nhung.
.
haha.
.
Đức đây nè.
.
.
đại nạn không ‘ngủm’ sau nầy hồng phước tề thiên hahaha”.
.
.
Đối diện 4 mỷ nử cùng một lúc.
.
Đức chỉ biết cười hihi haha nói đùa.
.
.
-“Cháu đó.
.
.
chỉ thích đi làm chuyện nguy hiểm.
.
.
có biết nhiều người lo sợ không?” Tâm đai nghiến.
.
.
mượn lời nói lên tâm trạng của người khác cũng như của mình.
.
.
.
”suốt ngày hôm qua,
nàng như là người chết rồi.
.
.
đêm tối mới tỉnh hồn khi nghe tin nó bình an.
.
giờ thấy nó hihi haha trước mặt thiệt là ‘ứa gan’.
.
.
-Ây da.
.
có cái gì đâu chứ.
.
.
đừng nghe lời người ta phóng đại mà.
.
.
haha.
.
.
cứ làm như cháu là James Bond í.
.
.
-“Hôm qua TV nói rỏ ràng đó.
.
không có giả đâu.
.
anh thiệt là” Yến trừng mắt nổi hung.
.
.
cũng như bao nhiêu người khác.
.
.
nàng lo cho hắn muốn chết.
.
.
nghe tin hắn bình an nàng quyết định ăn chay 1 tháng.
.
bây giờ thấy hắn bình an đứng trước mặt .
.
.
ước gì hắn ‘chết’ cho rồi.
.
.
cho hả giận cái tội để nàng lo lắng.
.
.
-“Giang sơn dể đổi.
.
bản tánh khó chừa.
.
.
anh tối ngày cứ như vậy .
.
.
sớm muộn gì cũng xãy ra chuyện.
.
.
” Tuyết cũng tức giận không kém.
.
.
người gì đâu cứ để người khác lo lắng.
.
.
-“Cậu nha.
.
.
nghe lời một chút đi.
.
.
thu liễm một chút.
.
.
” Nhung nãy giờ im hơi lặng tiếng.
.
bây giờ mới mở miệng ‘can thiệp’ nhưng ánh mắt cũng ‘sừng sộ’.
.
.
hận không thể ngắt ,
cào hắn cho hả cơn tức.
.
.
Đại khái là đám mỷ nử ai cũng vì nó mà một ngày mất ăn mắt ngủ.
.
.
lo sợ nó xãy ra chuyện gì.
.
bây giờ thấy không sao thì hờn mát.
.
.
-“Hôm nay có chuyện muốn tuyên bố.
.
.
ừm.
.
.
xin lổi nha.
.
.
hơi đột xuất nhưng đã lên kế hoạch lâu rồi.
.
.
các vị xin mời vào phòng hội nghị.
.
.
ừm Phó Loan à.
.
.
kỷ sư Cường.
.
.
anh ta.
.
.
“-Tổng giám đốc.
.
.
là anh à.
.
.
ouf.
.
.
.
thấy anh bình an.
.
.
vậy là tốt rồi.
.
.
anh kiếm tôi à.
.
.
” Cường mở cửa bước vào.
.
.
nét mặt tươi rói.
.
theo sao là một mỷ nử.
.
.
lần đầu tiên Đức gặp mặt.
.
.
“-Kỷ sư Cường.
.
.
haha.
.
chào anh.
.
.
à.
.
. hôm nay có cuộc họp.
.
cần ý kiến đóng góp của anh.
.
Ụa.
.
vị nầy là.
.
.
”Đức quay sang cô gái bên cạnh Cường gật đầu chào.
.
.
nhìn Cường hỏi.
.
.
“-Cậu ít khi tới đây nên chưa gặp.
.
ừm.
.
đây là Thúy Ái.
.
con gái của cô giáo củ của tôi.
.
.
tới đây làm được nữa tháng rồi.
.
.
phụ trách phần mềm cho Công ty.
.
.
Ừm.
.
Thúy Ái,
đây là Tổng Giám đốc của công ty.
.
Trần Đức.
.
”Cường vui vẻ giới thiệu.
.
.
nét mặt sáng ngời.
.
.
“-Chào cô.
.
.
Welcome.
.
.
Haha.
.
anh Cường .
.
.
chúc mừng nha.
.
.
bạn gái anh rất xinh”.
.
.
Đức lịch sự như Tây khen nịnh.
.
.
đinh ninh Cường đã tìm được mùa xuân.
.
.
Bấy lâu nay trong lòng cũng hơi ái náy.
.
.
cã hai Yến,
Tuyết đều bị mình phõng tay trên mà tên nầy không oán giận.
.
.
tên Cường nầy không tệ.
.
.
lần nầy Đức có ý muốn cất nhắc Cường vào ban giám đốc của Đức Lập.
.
.
-“Chào anh.
.
.
Tổng giám đốc.
.
.
” Thúy Ái ngượng nghịu muốn đính chánh nhưng Cường đã lẹ miệng hơn.
.
.
-“Không phải như anh nghỉ đâu.
.
hihi.
.
.
” Cường xấu hổ.
.
.
nghỉ tới tuần nào cũng đụ cô giáo Kim Tuệ.
.
.
xét ra vai vế thì là ‘bề trên’ chứ không phải là bạn trai a.
.
.
lúc nầy tâm lý Cường đã hoàn toàn biến đổi.
.
không còn mặn nồng với các cô gái trẻ nữa.
.
.
trái lại càng lúc càng cãm thấy thoãi mái với cô giáo Tuệ.
.
.
-OOh.
.
.
sorry nha.
.
vậy là anh vô phước rồi.
.
.
cái nầy.
.
.
haha.
.
.
thôi vào họp đi.
.
.
-“Em về chổ làm việc.
.
.
” Thúy Ái nhìn Cường nói,
quay qua gật đầu chào Đức rồi quay lưng bước đi.
.
.
-“Tổng giám đốc.
.
cậu không biết cô ta?” Chờ Thúy Ái đi khuất.
.
.
Cường nhìn Đức hỏi nhỏ.
-Tại sao tôi phải biết cô ta?là minh tinh nổi tiếng à?
-“Vậy anh biết Lý Bình chứ?” Cường nói tên ‘Lý Bình’ với giọng khinh miệt.
.
.
Đức sửng sốt.
.
.
chuyện Lý Bình ‘bán vợ cầu vinh’.
.
.
nó có nghe qua.
.
.
thì ra là vậy.
.
.
-Ừm.
.
.
chuyện nầy.
.
có nghe qua.
.
.
Cường à.
.
.
chiếu cố cô ta một chút.
.
.
thôi mình vào họp.
.
.
.
.
.
-Các vị.
.
.
chuyện nầy tôi đã có bàn sơ qua với Phó tổng giám đốc rồi.
.
.
hôm nay có cuộc họp đột xuất tại vì trong thời gian tới.
.
.
tôi sẻ rất bận.
.
.
haha.
.
hôm nay coi như là họp sơ bộ đề nghị.
.
các vị về suy nghỉ.
.
.
tuần sau sẻ chính thức công bố.
.
.
Ngừng một chút,
đão mắt nhìn quanh.
.
.
-Là như vầy.
.
.
Đức Lập sắp được niêm yết trên thị trường chứng khoán.
.
.
trước khi việc nầy đến.
.
Công ty cần phải tổ chức qui mô hơn.
.
nhất là ban điều hành.
.
.
.
.
.
Thúy Ái hiện nay rất hài lòng về công việc của mình.
.
.
chuyện của Lý Bình đã nhanh chóng chìm vào quá khứ.
.
.
dần dần Thúy Ái đã trở về bản tánh ngây thơ hồn nhiên trưức kia.
.
.
luôn yêu đời và tin tưởng tương lai.
.
.
-“Eh.
.
Thúy Ái.
.
.
có gặp qua Tổng giám đốc chưa?nghe con nhỏ Cúc nói cậu ấy tới rồi.
.
.
” Nguyệt,
một trong hai người bạn thân của Tuyết hỏi nhỏ.
.
.
mặt có vẻ ‘lém lỉnh’.
.
.
có tiềm chất ‘bà Tám’.
.
.
(ý nói nhiều chuyện mách lẻo).
-“Ừm.
.
.
có gặp rồi.
.
.
anh ấy trẻ quá ha.
.
.
” Thúy Ái ậm ừ đáp .
.
.
hai mắt vẩn không rời màn hình máy vi tính.
-Ụa.
.
.
sao tụi nầy không thấy vậy?đi rồi sao?Cúc ra vẻ nuối tiếc.
.
.
-“Không phải.
.
.
thấy Tổng giám đốc với nhiều người vào phòng họp.
.
.
”Thúy Ái đáp.
.
.
-“Họp?Wow?hiếm khi nha.
.
.
ụa?Đông Cung,
Tây Cung cũng họp sao?hèn chi không thấy bóng dáng họ.
.
.
”Nguyệt ra vẻ ‘am tường’.
.
.
-“Đông Cung.
.
Tây Cung?” Thúy Ái ngẩn đầu nhìn Nguyệt hai mắt ‘mờ mịt’.
.
.
-“Hihi.
.
là con Tuyết với con Yến đó.
.
.
” Cúc cười khúc khích kề tai Thuy Ái nói nhỏ.
.
.
-“Thiệt?” Thúy Ái sửng sốt.
.
.
sao ly kỳ vậy.
.
.
con gái mà.
.
.
không ít cũng nhiều có tính cách ‘bà Tám’ trong huyết quản.
.
.
không tập trung vào màn hình nửa.
.
.
hai tay cũng không gỏ bàn phím nửa.
.
.
trố mắt nhìn Cúc,
Nguyệt.
.
.
khát khao câu trả lời.
.
.
-“Thiệt còn hơn vàng.
.
.
hihi.
.
.
lúc trước Đông,
Tây cung hai người như nước với lửa.
.
.
vui lắm.
.
.
hong hiểu sao lúc nầy hình như là hai chị em ruột.
.
.
mất vui.
.
.
-“hihi.
.
.
Nguyệt.
.
.
chị thiệt là.
.
.
” Thúy Ái cười rúc rích.
.
.
cãm thấy hai người bạn mới nầy thật vui nhộn.
.
.
-“Con Nguyệt đang hóng làm Bắc cung đó.
.
.
tiếc là ‘hoa rơi hửu ý nước chãy vô tình a”.
.
.
Cúc nhìn Nguyệt ‘chế nhạo’.
.
.
-“ Rồi sao?tao thú nhận đó.
.
.
không như ai kia.
.
.
thèm rỏ dãi mà cứ làm bộ em chả.
.
.
hihi.
.
.
thú nhận đi.
.
.
có phải muốn làm Nam cung không?gạt ai thì được chứ đừng hòng lừa tao.
.
.
mầy chõng cái đuôi lên là tao biết mầy muốn gì rồi.
.
.
”.
.
.
Nguyệt ‘bỉu môi’ phản pháo.
.
.
-“Mầy”.
.
.
Cúc định lên tiếng.
.
.
nhưng Thúy Ái hiếu kỳ.
.
.
vội vàng ‘can thiệp’ hỏi.
-Vậy ai là hoàng hậu nương nương vậy?
-“Wow.
.
.
Tụi nầy có gặp được 1 lần.
.
.
cũng đẹp bá cháy.
.
.
con Tuyết ha.
.
lúc đó cũng có ‘giao chiến’ chút chút.
.
.
ừm nghe nói cô ta là Thiếu tướng trong quân đội gì gì đó.
.
.
” Cúc nói với vẻ hâm mộ.
.
.
-“Hihi.
.
.
Tổng Giám đốc cũng bay bướm dử ha.
.
.
”Thúy Ái cười khúc khích.
.
.
-“Cũng bay bướm?mày không biết đó thôi.
.
.
phải nói là ông trùm bay bướm mới phải.
.
.
”Rồi nhìn quanh.
.
.
thấy không ai để ý.
.
.
ghé miệng gần tai Thúy Ái rù rì.
.
.
không biết Nguyệt ‘bà Tám’ nói gì mà Thúy Ái hai mắt mở lớn.
.
.
miệng há hốc.
.
.
-Không.
.
không chứ hả?
-“Hahaha.
.
đang nói gì vui vậy?”Cường nét mặt hân hoan .
.
.
tươi rói đang tiến đến cười hỏi.
.
.
trong lòng đang vui.
.
.
vì được thăng làm Giám đốc Phụ Trách Công trình.
.
.
Công ty lại sắp sửa lên thị trường chứng khoáng.
.
.
tương lai sáng sủa a.
.
.
vì vậy tâm hồn lâng lâng.
.
.
-“Wow.
.
.
anh Cường.
.
.
sao hí ha hí hững vậy?Tổng giám đốc đâu sao không thấy?”Cúc vừa hỏi vừa nhìn dáo dát .
.
.
-“Đi rồi.
.
.
Chị Tâm có việc đột xuất nên nhờ cậu ấy đưa về nhà”.
.
.
Cường hơi mất hứng.
.
.
hắn đang chờ được gọi một tiếng ‘Giám đốc Cường’.
.
.
cũng phải.
.
.
vừa mới họp xong.
.
.
chưa ai biết được.
.
.
-“Anh Cường.
.
.
theo qui định của Công ty.
.
.
Chức vụ Giám đốc sẻ có văn phòng riêng.
.
.
hai giám đốc dùng chung 1 thư ký.
.
.
chuyện thư ký thì anh thảo luận với.
.
ừm.
.
.
cô Nhung.
.
.
còn văn phỏng.
.
.
vấn đề sửa sang thì anh liên lạc với bên nhân sự.
.
.
” Tổng Giám đốc Loan cười nói.
.
.
-“Ừm .
.
được được”.
.
.
Cường liếc nhìn Nguyệt,
Cúc,
Thúy Ái.
.
ngẩn đầu ưởng ngực ‘khiêm tốn’ gật đầu.
.
.
nghỉ tới lúc có văn phòng riêng .
.
.
.
Cường thấy lòng lâng lâng.
.
.
coi bộ từ lúc đụ được cô giáo mình.
.
.
liền có số hên hay sao í.
.
.
-“Hả?anh Cường? Lên chức Giám đốc rồi sao?” Cúc ‘hét’ lên.
.
.
-“Giám đốc Cường.
.
.
cơm trưa hôm nay anh phải nhỏ tí ‘máu’ rồi.
.
.
” Nguyệt muốn ‘tống tiền’ bằng cách đòi được đãi ăn mừng.
.
.
-“Đúng rồi.
.
anh Cường.
.
.
không đãi ăn là không xong đâu” Thúy Ái cũng vui lây.
.
.
-“Cái gì?các cô muốn ‘ăn cướp à?chỉ là làm việc thôi mà”Cường nghiêm giọng ‘khiêm tốn’ nhưng gương mặt hắn đã ‘bán đứng’ hắn.
.
.
.
mọi người cười khì lên.
.
.
hắn hổ thẹn quay qua ‘tố’.
.
.
-“Giám Đốc Yến,
Giám đốc Tuyết.
.
.
.
còn nữa Tổng Giám đốc Loan.
.
.
.
.
.
Mừng thì cũng đang mừng.
.
nhưng cả ba cũng đang vui trong bụng.
.
.
ai cúng tưỡng mình ‘có hẹn trước rồi’.
.
.
âm thầm chuẩn bị.
.
.
lúc đó mặc cái gì cho đẹp.
.
.
Cả ba cũng không biết.
.
.
đang lúc nầy.
.
.
Đức và dì Tâm của hắn đang xà nẹo trong phòng tắm.
.
.
Hơi thở dập dồn.
.
.
***